Ngạo Kiều Nữ Thần Nghịch Tập Đi
Chương 68: Kết hợp tuyệt vời của tuổi trẻ
Bây giờ Đường Tịch đã thành thói quen dùng mình là thiên tài để che đấu rất nhiều chuyện không cách nào giải thích rồi.
Tiêu Sái lắc đầu cười, Tiêu Cảnh bị đả kích bi thảm, vẻ mặt tái xanh đổi game, “Chúng ta đổi một cái game đều dùng tài khoản mới để đánh!"
Khóe mắt Đường Tịch giật một cái, “Anh Ba, không cần thiết nữa." Thật ra nếu lại tiếp tục so đo anh hay là nhận thua được không?
Tiêu Cảnh không nói lời nào đã thay đổi một cái game khác, sau đó đăng ký một tài khoản, lại thúc giục Đường Tịch đăng ký. Đường Tịch bất đắc dĩ liếc nhìn Tiêu Sái một cái, Tiêu Sái nhún vai cười (hahaha) nói:
“Nếu như em không cho anh ba của em chơi tiếp hắn sẽ không đi ra cửa, vì đồ hải sản của em, em tiếp tục ngược hắn đi."
Đường Tịch một bên đăng ký tài khoản mới, một bên nghiêng đầu hỏi Tiêu Sái:
“Anh ba sẽ không bởi vì bị em ngược mà sau đó không chơi game chứ? Em đây tội không phải quá lớn đi!"
Tiêu Sái thấy cái loại vẻ mặt nhỏ này trên mặt Đường Tịch thì cười trực tiếp ngã vào trên ghế salon, thật lâu mới lắc đầu nói:
“Anh ba của em là tiểu cường đánh mãi không chết, từ nhỏ đến lớn đều bị anh ngược, cho nên em yên tâm mạnh dạn ngược hắn đi. Em không phải, sẽ không để cho hắn lại không chơi game. Hắn sẽ còn có ý chí chiến đấu, mỗi ngày mỗi đêm luyện cấp bậc sau đó tìm em PK."
Trên trán Đường Tịch hiện lên mấy cái vạch đen, nhìn một cái Tiêu Cảnh ở bên cạnh ấp a áp úng dùng tài khoản mới thử tay, trong nháy mắt nghĩ đến một cái cảnh tượng. Đó chính là mình chiều mỗi ngày tan học trở lại bị Tiêu Cảnh lôi kéo chơi game.
Tiêu Cảnh bắt đầu muốn chơi rồi, thấy Đường Tịch vẫn còn ngẩn người nhìn mình chằm chằm, hừ hừ nói: “ Này, tỉnh lại, nhanh lên làm quen một chút với thao tác, chúng ta tới PK!"
Lần này đến phiên Đường Tịch không thể miễn cưỡng rồi, cô liếc nhìn Tiêu Cảnh một cái, game này lúc trước cô còn thường xuyên chơi, thao tác nhân vật bên trong cũng còn rất quen thuộc cho nên cũng không có thử tay, liền nói: “Trưc tiếp chơi đi, bất quá chúng ta nói qua đây là lần cuối cùng a! Thua không cho phép khóc!"
Tiêu Cảnh hừ một tiếng tự tin nói: “Nhiều lời như vậy làm gì, bắt đầu nhanh lên một chút!"
Một phút sau, Tiêu Cảnh hét lớn, “Tiêu Tiểu Nhu em cái tên biến thái này! Đây là dùng tài khoản mới, em cư nhiên không tới một phút đồng hồ đem anh giết! Thiên lý ở chỗ nào!!!!"
Đường Tịch đưa tay bịt lấy lỗ tay bất đắc dĩ nói: “Anh ba mặc dù em dùng tài khoản mới nhưng anh cũng dùng tài khoản mới à….cho nên tương đối dễ giết…"
“Cái gì tương đối dễ giết! Em rõ ràng đang nói anh không có kỹ thuật hả!"
Tiêu Cảnh ôm lấy tay cầm game hì hục nói: “Lại đến"
Khuôn mặt Đường tịch cứng đờ: “Không tới!"
Kiên quyết không tới thì bữa tiệc hải sản tối nay cô khẳng định không ăn được! Cô còn muốn ăn cua lớn cùng tôm hùm lớn còn có bạch tuộc đấy!!
Dĩ nhiên Tiêu Cảnh biết mình muốn làm cái gì, giọng câm hận nói: “Một lần cuối cùng, em thắng, tối hôm nay muốn ăn cái gì anh đều cho em! Thế nào?"
“Được a!"
Đường tịch không chút nào do dự lập tức phấn khởi nhìn Tiêu Cảnh.
“Anh ba, anh muốn chơi game gì, nhanh lên một chút nhanh lên một chút!"
Tiêu Cảnh nhìn cái người tham ăn trước mắt, khóe mắt co quắt nhiều lần.
Lần nửa Tiêu Sái nằm trên ghế salon cười, “Tiểu Nhu Nhi, bộ dáng này của em thật đáng yêu, cảm thấy với bữa tiệc hải sản có thể khiến người khác làm bất cứ chuyện gì là như thế, có thể hay không em đừng đáng yêu như vậy a?"
Đường Tịch vểnh miệng lại cùng Tiêu Cảnh mở một ván, dĩ nhiên đều là một phút giải quyết….
Nửa tiếng sau, Đường Tịch nằm mềm oặt trên ghế salon, vô cùng im lặng nhìn lấy Tiêu cảnh vô cùng phấn khởi lẩm bẩm nói: “Anh ba chúng ta theo phong trần đến giang hồ, lại từ giang hồ đến Hồn Đấu La, trực tiếp theo game online chơi đến game offline, anh còn muốn như thế nào a?"
Tiêu Sái dựa vào trên ghế salon, dùng chân cỡi giày ra đá Tiêu Cảnh một cái, cười (hahaha): “Tiểu tử thúi, được rồi không sai biệt lắm, cậu lại tiếp tục tiếp tục như vậy thì Tiểu Nhu Nhi đều phải bỏ nhà ra đi rồi."
Mặc dù trên game là Tiểu Nhu Nhi ngược Tiêu Cảnh, nhưng khi nhìn sắc mặt Tiểu Nhu Nhi rất rõ ràng không thể miễn cưỡng a!
Bây giờ Đường Tịch thật sự rất rất hối hận ban đầu nói câu nói kia rồi. Nếu như không phải là câu kia tôi sợ tôi chơi một hồi sẽ nghiền ép các anh, cho nên vẫn là quên đi.
Vì kích thích ý chí chiến đấu của Tiêu Cảnh, cô cũng sẽ không đem mình từ nhỏ đến lớn thích không thích, chơi không chơi qua game đều chơi một lần a!
Tiêu Cảnh nghiêng đầu nhìn lấy vẻ mặt buồn rầu của Đường Tịch nằm trên ghế salon,,mím môi một cái đem tay cầm game ném qua một bên, xoay người lên lầu, “Đi thay quần áo tối nay anh mang em đi ăn thật vui vẻ!"
Ánh mắt Đường Tịch sáng lên lập tức từ trên ghế nhảy lên, vọt tới trên lầu, “Ok, chờ em ba phút em lập tức tới ngay."
Đường Tịch nhanh chóng trở về phòng chọn một cái áo sơ mi màu xanh cùng quần jean ngắn màu trắng, sau khi thay xong đem áo bỏ vào bên trong lưng quần rồi nhanh chóng mang vào đôi giày nhỏ màu trắng, buông xuống mái tóc, thoa thêm chút son môi rồi đi xuống lầu.
Tiêu Sái cũng trở về phòng mình thay quần áo, tiêu Cảnh cũng chưa có đi xuống, cô trực tiếp tắt máy chơi game đi bắt tay thu hồi những thứ kia, sau đó ngồi trên ghế salon chờ hai anh em họ.
Năm phút sau Tiêu Sái cùng Tiêu Cảnh từ trên lầu đi xuống, hai người đều đặc biệt hiếm thấy được ăn mặc chỉnh tề, khóe miệng Đường Tịch co giật đến mấy lần hỏi: “Các anh làm gì vậy a?"
Tiêu Sái nhún vai, “ 10 giờ tối nay có một cái tiệc rượu cho nên…."
Tiêu Cảnh hé miệng ghét bỏ nhổ nước bọt, “CMN, tối nay nhất định sẽ gặp phải một ít người."
Đường Tich nháy mắt một cái, “Vậy các anh còn nói đi xem phim?"
“10 giờ sẽ tham dự tiệc rượu, bọn họ đi tham dự buổi tiệc thì làm sao đi xem phim a. Bây giờ đi ăn hải sản, cô ăn xong hải sản cũng là mấy tiếng.
Tiêu Sái nói: “Không việc gì, ngược lại cũng không phải là buổi tiệc quan trọng, chúng ta đi cho có mặt liền có thể đi nha."
Đường Tịch oh một tiếng, lập tức xoay người lên lầu, “Đi nhà hàng hải sản ăn cả người đều là mùi, mặc cái gì chỉnh tề a, một chút đi trên đường thuê cái khác."
Tiêu Sái Tiêu Cảnh cảm thấy lời nói đúng vô cùng, nên nói với Đường Tịch Một tiếng chờ một chút, lập tức chạy về phòng của mình thay đổi một thân quần áo thường đi xuống.
Hai anh em vô cùng ăn ý mặc áo sơ mi trắng quần jean kết hợp với đôi giày, đặc biệt trẻ trung giống như bộ dáng sinh viên đại học.
Tiểu Nhu mở miệng thật lòng nói: “Rất đẹp trai a!"
Trên mặt Tiêu Cảnh lộ ra vẻ đắc ý, “Đó là đĩ nhiên cũng không nhìn một chút anh là ai."
Tiêu Sái đưa ra một vòng tay, “Bây giờ các anh có thể hay không dẫn em đi?"
Đường Tịch cười đứng dậy cũng đưa ra một vòng tay, “Dĩ nhiên rồi, chúng ta là sự kết hợp tuyêt vời của tuổi trẻ!"
“Hahaha…."
Tiêu Cảnh cười gật đầu, “Cũng còn khá lão đầu Tiêu Dao kia không ở nhà, nếu không sẽ gia tăng tuổi tác toàn thân chúng ta rồi."
Đúng lúc này từ cửa truyền tới một âm thanh lạnh lùng: “Cậu nói cái gì?"
Tiêu Cảnh lập tức nhảy đến phía sau tiêu Sái, nghĩ mà sợ nhìn Tiêu Dao đứng ở cửa, “CMN! Anh trở về lúc nào?"
Tiêu Sái lắc đầu cười, Tiêu Cảnh bị đả kích bi thảm, vẻ mặt tái xanh đổi game, “Chúng ta đổi một cái game đều dùng tài khoản mới để đánh!"
Khóe mắt Đường Tịch giật một cái, “Anh Ba, không cần thiết nữa." Thật ra nếu lại tiếp tục so đo anh hay là nhận thua được không?
Tiêu Cảnh không nói lời nào đã thay đổi một cái game khác, sau đó đăng ký một tài khoản, lại thúc giục Đường Tịch đăng ký. Đường Tịch bất đắc dĩ liếc nhìn Tiêu Sái một cái, Tiêu Sái nhún vai cười (hahaha) nói:
“Nếu như em không cho anh ba của em chơi tiếp hắn sẽ không đi ra cửa, vì đồ hải sản của em, em tiếp tục ngược hắn đi."
Đường Tịch một bên đăng ký tài khoản mới, một bên nghiêng đầu hỏi Tiêu Sái:
“Anh ba sẽ không bởi vì bị em ngược mà sau đó không chơi game chứ? Em đây tội không phải quá lớn đi!"
Tiêu Sái thấy cái loại vẻ mặt nhỏ này trên mặt Đường Tịch thì cười trực tiếp ngã vào trên ghế salon, thật lâu mới lắc đầu nói:
“Anh ba của em là tiểu cường đánh mãi không chết, từ nhỏ đến lớn đều bị anh ngược, cho nên em yên tâm mạnh dạn ngược hắn đi. Em không phải, sẽ không để cho hắn lại không chơi game. Hắn sẽ còn có ý chí chiến đấu, mỗi ngày mỗi đêm luyện cấp bậc sau đó tìm em PK."
Trên trán Đường Tịch hiện lên mấy cái vạch đen, nhìn một cái Tiêu Cảnh ở bên cạnh ấp a áp úng dùng tài khoản mới thử tay, trong nháy mắt nghĩ đến một cái cảnh tượng. Đó chính là mình chiều mỗi ngày tan học trở lại bị Tiêu Cảnh lôi kéo chơi game.
Tiêu Cảnh bắt đầu muốn chơi rồi, thấy Đường Tịch vẫn còn ngẩn người nhìn mình chằm chằm, hừ hừ nói: “ Này, tỉnh lại, nhanh lên làm quen một chút với thao tác, chúng ta tới PK!"
Lần này đến phiên Đường Tịch không thể miễn cưỡng rồi, cô liếc nhìn Tiêu Cảnh một cái, game này lúc trước cô còn thường xuyên chơi, thao tác nhân vật bên trong cũng còn rất quen thuộc cho nên cũng không có thử tay, liền nói: “Trưc tiếp chơi đi, bất quá chúng ta nói qua đây là lần cuối cùng a! Thua không cho phép khóc!"
Tiêu Cảnh hừ một tiếng tự tin nói: “Nhiều lời như vậy làm gì, bắt đầu nhanh lên một chút!"
Một phút sau, Tiêu Cảnh hét lớn, “Tiêu Tiểu Nhu em cái tên biến thái này! Đây là dùng tài khoản mới, em cư nhiên không tới một phút đồng hồ đem anh giết! Thiên lý ở chỗ nào!!!!"
Đường Tịch đưa tay bịt lấy lỗ tay bất đắc dĩ nói: “Anh ba mặc dù em dùng tài khoản mới nhưng anh cũng dùng tài khoản mới à….cho nên tương đối dễ giết…"
“Cái gì tương đối dễ giết! Em rõ ràng đang nói anh không có kỹ thuật hả!"
Tiêu Cảnh ôm lấy tay cầm game hì hục nói: “Lại đến"
Khuôn mặt Đường tịch cứng đờ: “Không tới!"
Kiên quyết không tới thì bữa tiệc hải sản tối nay cô khẳng định không ăn được! Cô còn muốn ăn cua lớn cùng tôm hùm lớn còn có bạch tuộc đấy!!
Dĩ nhiên Tiêu Cảnh biết mình muốn làm cái gì, giọng câm hận nói: “Một lần cuối cùng, em thắng, tối hôm nay muốn ăn cái gì anh đều cho em! Thế nào?"
“Được a!"
Đường tịch không chút nào do dự lập tức phấn khởi nhìn Tiêu Cảnh.
“Anh ba, anh muốn chơi game gì, nhanh lên một chút nhanh lên một chút!"
Tiêu Cảnh nhìn cái người tham ăn trước mắt, khóe mắt co quắt nhiều lần.
Lần nửa Tiêu Sái nằm trên ghế salon cười, “Tiểu Nhu Nhi, bộ dáng này của em thật đáng yêu, cảm thấy với bữa tiệc hải sản có thể khiến người khác làm bất cứ chuyện gì là như thế, có thể hay không em đừng đáng yêu như vậy a?"
Đường Tịch vểnh miệng lại cùng Tiêu Cảnh mở một ván, dĩ nhiên đều là một phút giải quyết….
Nửa tiếng sau, Đường Tịch nằm mềm oặt trên ghế salon, vô cùng im lặng nhìn lấy Tiêu cảnh vô cùng phấn khởi lẩm bẩm nói: “Anh ba chúng ta theo phong trần đến giang hồ, lại từ giang hồ đến Hồn Đấu La, trực tiếp theo game online chơi đến game offline, anh còn muốn như thế nào a?"
Tiêu Sái dựa vào trên ghế salon, dùng chân cỡi giày ra đá Tiêu Cảnh một cái, cười (hahaha): “Tiểu tử thúi, được rồi không sai biệt lắm, cậu lại tiếp tục tiếp tục như vậy thì Tiểu Nhu Nhi đều phải bỏ nhà ra đi rồi."
Mặc dù trên game là Tiểu Nhu Nhi ngược Tiêu Cảnh, nhưng khi nhìn sắc mặt Tiểu Nhu Nhi rất rõ ràng không thể miễn cưỡng a!
Bây giờ Đường Tịch thật sự rất rất hối hận ban đầu nói câu nói kia rồi. Nếu như không phải là câu kia tôi sợ tôi chơi một hồi sẽ nghiền ép các anh, cho nên vẫn là quên đi.
Vì kích thích ý chí chiến đấu của Tiêu Cảnh, cô cũng sẽ không đem mình từ nhỏ đến lớn thích không thích, chơi không chơi qua game đều chơi một lần a!
Tiêu Cảnh nghiêng đầu nhìn lấy vẻ mặt buồn rầu của Đường Tịch nằm trên ghế salon,,mím môi một cái đem tay cầm game ném qua một bên, xoay người lên lầu, “Đi thay quần áo tối nay anh mang em đi ăn thật vui vẻ!"
Ánh mắt Đường Tịch sáng lên lập tức từ trên ghế nhảy lên, vọt tới trên lầu, “Ok, chờ em ba phút em lập tức tới ngay."
Đường Tịch nhanh chóng trở về phòng chọn một cái áo sơ mi màu xanh cùng quần jean ngắn màu trắng, sau khi thay xong đem áo bỏ vào bên trong lưng quần rồi nhanh chóng mang vào đôi giày nhỏ màu trắng, buông xuống mái tóc, thoa thêm chút son môi rồi đi xuống lầu.
Tiêu Sái cũng trở về phòng mình thay quần áo, tiêu Cảnh cũng chưa có đi xuống, cô trực tiếp tắt máy chơi game đi bắt tay thu hồi những thứ kia, sau đó ngồi trên ghế salon chờ hai anh em họ.
Năm phút sau Tiêu Sái cùng Tiêu Cảnh từ trên lầu đi xuống, hai người đều đặc biệt hiếm thấy được ăn mặc chỉnh tề, khóe miệng Đường Tịch co giật đến mấy lần hỏi: “Các anh làm gì vậy a?"
Tiêu Sái nhún vai, “ 10 giờ tối nay có một cái tiệc rượu cho nên…."
Tiêu Cảnh hé miệng ghét bỏ nhổ nước bọt, “CMN, tối nay nhất định sẽ gặp phải một ít người."
Đường Tich nháy mắt một cái, “Vậy các anh còn nói đi xem phim?"
“10 giờ sẽ tham dự tiệc rượu, bọn họ đi tham dự buổi tiệc thì làm sao đi xem phim a. Bây giờ đi ăn hải sản, cô ăn xong hải sản cũng là mấy tiếng.
Tiêu Sái nói: “Không việc gì, ngược lại cũng không phải là buổi tiệc quan trọng, chúng ta đi cho có mặt liền có thể đi nha."
Đường Tịch oh một tiếng, lập tức xoay người lên lầu, “Đi nhà hàng hải sản ăn cả người đều là mùi, mặc cái gì chỉnh tề a, một chút đi trên đường thuê cái khác."
Tiêu Sái Tiêu Cảnh cảm thấy lời nói đúng vô cùng, nên nói với Đường Tịch Một tiếng chờ một chút, lập tức chạy về phòng của mình thay đổi một thân quần áo thường đi xuống.
Hai anh em vô cùng ăn ý mặc áo sơ mi trắng quần jean kết hợp với đôi giày, đặc biệt trẻ trung giống như bộ dáng sinh viên đại học.
Tiểu Nhu mở miệng thật lòng nói: “Rất đẹp trai a!"
Trên mặt Tiêu Cảnh lộ ra vẻ đắc ý, “Đó là đĩ nhiên cũng không nhìn một chút anh là ai."
Tiêu Sái đưa ra một vòng tay, “Bây giờ các anh có thể hay không dẫn em đi?"
Đường Tịch cười đứng dậy cũng đưa ra một vòng tay, “Dĩ nhiên rồi, chúng ta là sự kết hợp tuyêt vời của tuổi trẻ!"
“Hahaha…."
Tiêu Cảnh cười gật đầu, “Cũng còn khá lão đầu Tiêu Dao kia không ở nhà, nếu không sẽ gia tăng tuổi tác toàn thân chúng ta rồi."
Đúng lúc này từ cửa truyền tới một âm thanh lạnh lùng: “Cậu nói cái gì?"
Tiêu Cảnh lập tức nhảy đến phía sau tiêu Sái, nghĩ mà sợ nhìn Tiêu Dao đứng ở cửa, “CMN! Anh trở về lúc nào?"
Tác giả :
Mộng Lạc Thính Điệp