Ngạo Kiều Nữ Thần Nghịch Tập Đi
Chương 46: Cảnh bảo bảo tranh sủng

Ngạo Kiều Nữ Thần Nghịch Tập Đi

Chương 46: Cảnh bảo bảo tranh sủng

Bởi Đường Tịch được ban trí nhớ tốt. Cô thực nhanh liền ở trong di động của chính mình lưu lại số điện thoại của Tiêu gia nhị phòng. Thuận tiện dùng WeChat lấy số điện thoại của bọn họ tìm được bọn họ trên WeChat, tự nhiên liền tăng thêm thông tin ở bên trong. 

Đường Tịch không nghĩ tới người đầu tiên trả lời WeChat của cô cư nhiên là người sáng sớm hôm nay liền không thấy bóng, tương đương với thân phận anh cả thần bí.

Tiêu Dao: Mua di động?

Đường Tịch nhướng mày, ngón tay ở trên di động chọc chọc chọc.

Đường rả rích: Dạ, số di động của em vừa mới cho các anh nga.

Tiêu Dao: Ừ, vì cái gì lấy tên trên wechat như vậy?

Đường Tịch nhướng mày nhìn thoáng qua acc của chính mình, cô phát hiện acc wechat của Tiêu Dao chính là Tiêu Dao, WeChat của Tiêi Sái là gào to anh mang ngươi Tiêu Sái, Tiêu Cảnh lợi hại hơn, Tiêu gia một đạo soái khí phong cảnh, sợ người khác không biết hắn nhiều soái sao

Tiêu hoằng lịch cùng Dương Tĩnh Nhàn acc cũng thực bình thường, đều là dùng tên của mình.

Hai chữ Rả rích mà nói, hắn có thể lý giải, vì cái gì phải dùng đường thì hắn không tài nào hiểu được?

Kỳ thật ở thời điểm cô vừa mới ở lấy acc mới phát hiện, đường tiêu cùng Đường Tịch hai chữ cư nhiên đều có phụ đề viết tắt là TX, chỉ là cái này cũng không là lời giải thích tốt cho đám người Tiêu Dao.Đường Tịch nghĩ nghĩ, ngón tay lại ở trên di động chọc vài cái.

Đường rả rích: en cảm thấy làm giả tốt hơn, kỳ thật em muốn làm giả acc, làm tất cả đều nhận không ra em. Đúng rồi anh cả, em tính toán chụp quảng cáo liền dùng tên Đường Tiêu này, em cảm thấy khá tốt.

Tiêu Dao: ừ, tùy em. Hôm nay ở trường học thế nào?

Đường Tịch nghĩ nghĩ vẫn là đem hôm nay mình làm những gì đều nói lại cho Tiêu Dao biết, chỉ là nói tương đối uyển chuyển.

Đường Tịch nói xong, lúc sau Tiêu Dao vẫn không có trả lời chính mình, cô có chút thấp thỏm. Nói thật, trong ba người anh trai này, cô sợ hãi nhất, kiêng kị nhất chính là Tiêu Dao. Cô cảm giác Tiêu Dao giống như nhìn thấu cô vậy........

Đường rả rích: Anh cả, làm sao vậy?

Tiêu Dao: Anh hiện tại có chút vội, trước không nói, em nói cho anh hai cùng anh ba của em, chuyện hôm nay xử lý thực tốt.

Đường Tịch chớp chớp mắt, trong lòng lại ấm áp, Tiêu gia nhị phòng, đây là lý do cô vì cái gì không muốn rời đi bọn họ, càng không muốn thương tổn bọn họ bởi vì bọn họ trước sau đều ở vì cô mà suy nghĩ.

Tiêu Cảnh làm tốt thủ tục cho Đường Tịch xong rồi lại đây, lại thấy cô cùng Tiêu Sái nói chuyện vô cùng vui vẻ. Hắn có chút ăn giấm, trừng mắt liếc nhìn Đường Tịch một cái, “Đi rồi, tiểu bạch si."

Đường Tịch đứng lên, đem tất cả đồ đưa cho Tiêu Cảnh cầm, Tiêu Cảnh tức giận, “Tiểu nha đầu, anh mua di động cho em, chính em cầm một chút đồ vật đều không được sao?"

Đường Tịch cũng không ngẩng đầu lên, ngón tay tiếp tục ở trên màn hình chọc chọc chọc, “Em đang vội vàng a."

“Vội vàng làm cái gì?" Tuy rằng miệng đem Đường Tịch mắng một cái, nhưng là hắn vẫn là cầm đồ giúp Đường Tịch.

Đường Tịch cười, hỏi Tiêu Cảnh, “ Buổi tối hôm nay anh hai cũng phải đi cái tụ hội mà anh nói sao?"

Tiêu Cảnh ăn giấm, hừ, tiểu nha đầu này.

Hôm nay trường học xảy ra chuyện, người thứ nhất nghĩ đến cư nhiên không phải hắn, mà là anh hai, sau lại náo loạn một cái ô long, mới nhớ tới hắn. Hắn thực sự hẳn là phải giáo dục một chút, nghĩ đến đây, Tiêu Cảnh khuôn mặt trầm xuống hỏi, “Em hôm nay như thế nào sẽ đem anh hai mời đến trường học?"

Đường Tịch nhấp nhấp miệng, ăn ngay nói thật, “Em nhớ lầm, em nhớ thành anh hai là giáo đổng trường học, sau lại những người đó nói anh hai là giáo đổng. Em cũng không cảm thấy sai rồi, sau lại anh hai nhắc nhở, em mới nhớ tới anh ba mới là giáo đổng trường học của em."

“Hừ, như vậy em thích anh hai?" Tiêu Cảnh ngạo kiều nghĩ, rõ ràng hắn so Tiêu Sái lớn lên soái hơn, so tiêu sái càng có mị lực, người thứ nhất em ấy nghĩ đến cư nhiên là Tiêu Sái, quả thực là muốn giết hắn a!

Đường Tịch cuống quít xua tay, “Không phải như vậy đâu. Đương nhiên ba anh trai củ em đều vô cùng nghiêm chỉnh, chỉ là lúc ấy em một chút liền nghĩ tới anh hai. Hơn nữa lúc ấy náo loạn đại ô long như vậy, em tưởng lúc ấy em có thể là đầu đường ngắn, cho nên anh ba, anh đại nhân không nhớ tiểu nhân a, đừng tiếp tục ghen tị, bằng không em thật sự không biết đi chỗ nào tìm giấm chua như vậy a....."

Tiêu Cảnh bị cô nói như vậy, đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo có chút dở khóc dở cười nhìn Đường Tịch, “ Em chỗ nào có nhiều ngụy biện như vậy a?"

Đường Tịch mang theo khẩu trang sau dó lại mũ, bằng không Tiêu Cảnh khẳng định có thể nhìn đến biểu tình giảo hoạt kia của Đường Tịch, sau đó duỗi tay xoa xoa tóc cô.

“Em nói chính là thật sự a, các anh đều là anh trai của em. Em đương nhiên đều vô cùng thích mọi người rồi a." Đường Tịch mỉm cười, “Cho nên anh đừng hỏi em thích ai, các anh ở trong lòng em đều quan trọng giống nhau."

Tiêu Cảnh không tin, “ Vậy thì vì cái gì vào thời điểm em nghe được anh hai nói hắn sẽ tham gia buổi tụ hội tối hôm nay, em lại cao hứng như vậy a?"

Đường Tịch ngẩng đầu liếc nhìn Tiêu Cảnh một cái, hắc hắc kéo tay Tiêu Cảnh, cười nói, “Đương nhiên là bởi vì như vậy em liền sẽ không nhàm chán a. Nếu chỉ có một mình anh ba mang em đi, nếu có ai cùng anh nói chuyện hoặc là thời điểm anh đi cùng ai đó uống rượu, em có phải hay không sẽ ở một bên nhàm chán muốn chết a? Như vậy em không phải trở thành người đáng thương nhất buổi tối hôm nay sao? Có anh hai cùng anh ở đây thì thời điểm anh vội anh hai sẽ bồi em, thời điểm anh hai vội cũng có anh bồi em. Lúc đó em đây liền không phải là người đáng thương a? Có phải hay không?"

Tiêu Cảnh bị Đường Tịch nói cho một đại đoạn dài, đầu có chút đau “ Được được, em nói có đạo lý nhất. Anh nghe em nói rồi, về nhà thay quần áo, cùng đi ăn cơm."

Đường Tịch gật đầu, ân cần lôi kéo Tiêu Cảnh hướng thang máy nơi đó đi đến.

Cô trước kia không có làm chuyện như vậy, nhưng là cô muốn, cô nguyện ý vì người nhà hiện tại thay đổi.

Đi xuống lầu, Đường Tịch bỗng nhiên lại nghĩ tới cái gì, cô cười hắc hắc, lấy mũ cùng khẩu trang của mình xuống, tội nghiệp nhìn Tiêu Cảnh, “ Anh, em còn muốn mua máy tính ~ anh cũng không biết hiện tại bọn em học tập chương trình có bao nhiêu khó, em muốn buổi tối phải học bù thật tốt......"

Tiêu Cảnh nổi da gà rơi đầy đất, “ Em nói chuyện nghiêm túc đi!"

Đường Tịch đứng thẳng thân thể, nghiêm trang nói, “ Em muốn mua một cái máy tính, muốn quen thuộc với máy tính, làm em không đến mức cùng xã hội chệch đường ray, hôm nay thật nhiều bạn học đều nói dùng máy tính như thế nào, như thế nào, cho nên em muốn, em cần thiết hiểu biết về máy tính......"

Quan trọng là, cô muốn lợi dụng một chút 008 cho cô kỹ năng vạn năng a! Nếu về sau tính toán dùng tên Đường Tiêu này chặn lại sự nghiệp của Tiêu Cấm Ninh, kia như thế nào cũng muốn tạo ra một cái Đường Tiêu giả mới được a!

Đương nhiên những việc này là không thể đi tiệm internet để hoàn thành, cũng không thể ở nhà dùng máy tính của ba anh em Tiêu Dao bọn họ hoàn thành cho nên vẫn là chính mình mua một máy tính thì tốt hơn.

Tiêu Cảnh cuối cùng bất đắc dĩ bị Đường Tịch kéo dài tới một nhà máy tính kỳ hạm trong cửa hàng. Đường Tịch cho rằng chọn máy tính này đó, bọn họ nam sinh là lành nghề nhất, cho nên đem quyền lợi chọn máy tính này đều giao Tiêu Cảnh, Tiêu Cảnh cũng không hàm hồ, vài phút chọn được các máy tính đều đặc biệt tốt.
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại