Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần
Chương 426
Trương Tử Tinh chậm rãi hạ người xuống, chúng nữ cuống quýt hỏi thăm thương thế hắn. Trương Tử Tinh thầm kêu nguy hiểm: "Thương thế thật ra không nặng, nhưng lực lượng của tiên phủ quả thật quá mức đáng sợ, vừa rồi ta cường ngạnh hợp nhất lực lượng tứ linh dung nhập vào Ma Vực liền cảm thấy ma thể như muốn bạo liệt, tuyệt đối không thể duy trì. Bây giờ không biết Bích trưởng lão tình trạng thế nào, các nàng mau tức tốc phái người lên đảo xem."
Chúng nữ vừa nghe hắn suýt bị bạo thể ai cũng hoa dung thất sắc, càng nghĩ càng sợ.
Lúc này tại tiên phủ, thân ảnh Bích trưởng lão cũng xuất hiện, thần sắc tái nhợt: "Chủ thượng, vừa rồi ta chỉ cảm thấy thiên địa như nghịch chuyển, suýt nữa đã bị thương nặng, thật là đáng sợ!"
Trương Tử Tinh lắc đầu thở dài, hiện tại cho dù hắn có thể hóa giải được mối lo bạo thể, lại cường ngạnh thu nạp Tiêu Dao Tiên Phủ thì mọi người ở Tiên Phủ cũng sẽ gặp nguy hiểm, xem ra quyết định này tạm thời không thể thực hiện. Sau đó hắn liền lấy ra đan dược do Hạm Chi Tiên luyện chế đưa cho Bích trưởng lão phục dụng, sau đó điều tức một hồi, thương thế lập tức khỏi hẳn.
Vân Tiêu nghi hoặc hỏi: "Với lực lương của phu quân cùng với tu vi huyền tiên trung giai, ma thể chi vực cũng không phải quá nguy hiểm, sao lại gặp phải khó khăn?"
Quỳnh Tiêu suy nghĩ một lúc, liền hỏi: "Phu quân, lúc trước ở Đông Hải người cũng đã di chuyển tiên phủ một lần vẫn không có vấn đề gì, sao bây giờ dù vận hết sức lực cũng khó khăn, hay là việc này cùng bồ đề linh thụ hoặc thái thanh kỳ môn có liên quan?"
Câu này liền thức tỉnh Trương Tử Tinh: Bồ Đề linh thụ cùng Thái Thanh kỳ môn đều là vật do thánh nhân ban tặng, nói không chừng thật sự có ảnh hưởng. Hắn liền thử chuyển Tiêu Dao Tiên Phủ thu vào túi pháp bảo lại phát hiện ngay cả cả một điểm cũng không làm nổi. Tuy rằng hắn vẫn có thể lấy thần niệm khống chế các linh vật, trận pháp trên đảo nhưng lại không thể tiếp tục biến hóa Tiên Phủ to nhỏ tùy ý nữa. Xem ra bây giờ ngoài việc đề cao tu vi, mượn "Càn Khôn" lực bên ngoài thật sự không còn phương pháp nào khác. Thái Thanh kỳ môn cùng Bồ Đề Linh Thụ kia đều là có sức nhưng không biết cách sử dụng, cũng là một sai sót trong tính toán lúc trước của Trương Tử Tinh- Chuẩn Để đạo nhân lúc "Chào hàng" thì như gian thương, rất giỏi quảng cáo chỉ nói thứ tốt không kể thứ xấu, lại còn không "hướng dẫn sử dụng" trước khi dùng. Kiếp sau cho hắn làm Giám đốc Marketing là tuyệt đối sáng suốt.
Trương Tử Tinh chau mày, đang tự tìm đối sách thì chợt trong lòng máy động nhìn về hướng không trung, chỉ thấy ánh trăng bỗng biến thành màu đỏ, ngay cả nước biển cũng ánh lên màu đỏ sẫm kỳ quái. Quỷ dị hơn, lúc đó đột ngột xuất hiện một "Mặt Trời" sau ánh trăng, ánh sáng Mặt Trời này lại mang đến hàn nhiệt kinh khủng khiến nhóm tu vi thấp kém như Khương Văn Sắc, Hoàng Phi Yến không chịu nổi. Vừa may Quỳnh Tiêu đã kịp dùng dị năng phòng ngự bảo vệ tam nữ thoát khỏi nguy hiểm.
Thiên giới xuất hiện nhanh thế sao? Trương Tử Tinh thầm giật mình, vội vàng vừa dùng tiên thức thông báo mọi người vừa vận tiên lực lùi về Tiêu Dao Tiên Phủ. Vừa lúc đó, một cặp " Nhật Nguyệt" quỷ dị phóng đến, lấy quần đảo Hiên Chung làm trung tâm, một bên thì nước biển bỗng nóng lên cực kì kinh khủng. hơi nước thi nhau bốc hơi, vô số tôm cá đều "hi sinh", mà kì quái ở chỗ bên kia thì lại hàn khí bức người, nước biển liền bị đóng băng như đất bằng. Kỳ lạ là hai lực lượng nóng lạnh ấy lại không hề xung đột mà lại hoàn mỹ kết hợp một chỗ khiến uy lực đột nhiên tăng gấp đôi. May mắn là lực lượng phòng ngự của Tiên Phủ vô cùng thần diệu nên vẫn chưa mảy may suy suyển. Cùng lúc đó, phía bầu trời nhất thời rung động. Từng đợt tử sắc thiểm điện phá không bay xuống, tử điện này khí thế không bằng thanh sắc thiểm điện lúc sáng nhưng lại cực kỳ mạnh mẽ, uy lực kinh khủng. Các đảo nhỏ xung quanh phạm vi Tiêu Dao Tiên Phủ đều bị tổn hại nghiêm trọng, khắp nơi đều lỗ chỗ những hố to. Mà tại những hố to này lại bốc lên từng làn khói tím cực kỳ nóng, tất cả động thực vật xung quanh đều không chịu nổi mà cháy khô. Tử sắc lôi điện này lai lịch cũng không tầm thường, nó chính là lôi điện được hình thành từ "Thiên Vị Chi Lực", mặc dù xuống đến nhân giới uy lực đã giảm đáng kể nhưng cũng đã đủ để các tu sĩ nhân giới kinh sợ.
Tử điện như được người khống chế, sau khi tàn phá các đảo nhỏ xung quanh thì đã tập trung lực lượng tại Tiêu Dao Tiên Phủ. Bồ Đề Linh Thụ như cảm ứng được nguy hiểm, "cấp trên" liền ra lệnh cho các " công nhân cấp dưới" làm việc, nhất thời co cụm lại rồi bỗng bùng phát thành một mảng xanh cực kì lớn bao phủ cả Tiên Phủ. Tử sắc lôi điện đánh xuống linh thụ, lúc đầu lớp linh thụ phía ngoài như không chịu nổi héo khô dần nhưng ngay sau đó như đã "tích hợp" được lực lượng của lôi điện, lại hồi phục nguyên trạng, nhất thời bất phân thắng bại.
Tại Tiên Phủ, Bích trưởng lão của Ma thần tộc đã nhanh chóng thống lĩnh tộc nhân phòng ngự tại những nơi hiểm yếu. Khương Văn Sắc, Hoàng Phi Yến, Dương Cửu chưa từng gặp qua loại thiên phạt đáng sợ này đều lộ vẻ hoảng sợ, Tam Tiêu cùng Long Cát công chúa thấy thế đều tiến lên an ủi. Cũng may tam nữ nhìn thấy còn phu quân bên cạnh, thầm nghĩ cùng lắm là đồng sinh đồng tử, lập tức tinh thần phấn khởi, lá gan cũng to ra. Nếu lúc trước xuất hiện sự kiện thế này các nàng hẳn đã quỳ xuống cầu xin tha thứ.
Vân Tiêu vừa tập trung tiên lực xong liền sử dụng Động Triệt Chi Nhãn, chỉ nhìn thấy phía xa một mảnh hắc ám, đại quân thiên giới đông kinh người, sớm đã đem toàn bộ hải vực bao vây. Nhưng bọn chúng vẫn chưa lập tức công kích mà như đang bày ra một trận thế nào đó. Nhưng vật đáng sợ lại chính là đôi "Nhật Nguyệt" kia cùng tử sắc thiểm điện đều không ngừng công kích Tiên đảo. May mà bồ đề linh thụ diệu dụng cực cao, không những có thể hấp thu công kích để tăng cường sinh lực mà còn ngày càng giảm thiểu sự phá hoại của tử điện phía trên. Tuy tử sắc lôi điện đều tập trung đánh phá nhưng linh thụ lại không rơi vào thế hạ phong, vẫn "vững chãi như núi". Xem ra Chuẩn Đề Đạo Nhân lúc trước cũng không phải là hoa ngôn, thứ được thánh nhân dùng để phòng ngự tại Tây Phương quả thật thần hiệu phi phàm.
Trương Tử Tinh nhìn ra được mục đích chính của Thiên quân chính là bao vây không khỏi lộ vẻ suy nghĩ: lúc sáng Phù Nguyên tiên ông vừa bại buổi tối lập tức đại quân Thiên giới kéo xuống như là đã chuẩn bị từ trước. Xem ra việc thảo phạt Đông Hải chỉ là một cái bẫy, mục đích chính vẫn là bắt mình phải hiện thân. Đương nhiên với thực lực bây giờ của hắn, cho dù lực lượng địch nhân quá mạnh hắn vẫn có thể dễ dàng phá vây. Nhưng vấn đề lại ở chỗ Khương Văn Sắc chúng nữ hắn không thể không chiếu cố, còn cả việc Hình Thiên nhờ hắn bảo vệ tộc nhân Ma Thần tộc hắn cũng không thể bỏ qua.
Một đêm trôi qua, tại hành cung tuy vẫn yên tĩnh như thường nhưng bọn Khương Văn Sắc tam nữ vẫn không thể ngủ ngon, hai mắt hiện lên sắc đỏ mệt mỏi. Còn Tam Tiêu cùng Long Cát Công chúa đều ngồi xuống điều tức, bởi vì các nàng biết ác chiến sắp xảy ra, việc tốt nhất lúc này là loại bỏ tạp niệm, tập trung lực lượng lấy trạng thái tốt nhất để chiến đấu.
Sau một đêm trằn trọc, cuối cùng Trương Tử Tinh cũng có quyết định: Chủ động tấn công.
Nếu có thể đánh tan đại quân Thiên giới, việc an toàn của chúng nữ là không phải suy nghĩ nữa. Đương nhiên đó là tình huống tốt nhất, còn nếu quân địch người đông thế mạnh không thể đánh bại hoặc lâm vào tình huống nguy hiểm, việc cần thiết chính là đưa các yếu nhân rời khỏi Đổng Hải, dùng kế "minh tu sạn đạo, ám độ trần thương". Một bên bám trụ giữ lấy quân đội địch, một bên âm thầm đưa chúng nữ rời đi. Vạn nhất tình huống khẩn cấp xảy ra thì rút vào Tiêu Dao Tiên Phủ, dùng Bồ Đề linh thụ cùng Thái Thanh âm dương trận cầm chân quân địch. Trương Tử Tinh đem quyết định của mình ra bàn bạc, tất cả mọi người đều lộ vẻ đồng ý, Trương Tử Tinh lập tức đưa ra một loạt sắp đặt.
Lúc này đã là ban ngày, nhưng hai vầng Nhật Nguyệt quỷ dị kia vẫn quần đảo ở không trung. Một cái phát ra có thể làm nước biển sôi lên, một cái lại có thể làm đại hải đóng băng, phối hợp với tử sắc lôi điện, đã tàn phá các đảo nhỏ xung quanh tan tác tàn tạ. Nhưng chính vào lúc này, một cỗ hắc khí tử Tiêu Dao Tiên phủ chậm rại bốc lên. Có lẽ vì cỗ hắc khí này thuộc loại "vô hình" nên Nhật, Nguyệt cùng tử sắc thiểm điện đều bay xuyên qua không thể gây ảnh hưởng. Sau khi khói đen bốc lên đúng độ cao thì lan tràn xung quanh với tốc độ kinh người, sau đó ngưng tụ lại thành thượng cổ kì thú diện mục đáng sợ, vừa xuất hiện nó đã hé miệng đánh tới hai vầng băng hàn Thái Dương (Nhật) , nhẹ nhàng nuốt gọn vào trong. Khi Thái Dương ( Nhật ) bị cắn nuốt, bên đóng băng chịu ảnh hưởng của hồng nguyệt bắt đầu tan rã, mà đầu thú kì lạ kia sau khi nuốt Thái Dương vào như chịu ảnh hưởng đáng sợ, cả khuôn mặt như đông lại. Đáng sợ ở chỗ sau khi tử sắc thiểm điện đánh tới khuôn mặt đã đóng băng kia, nó liền vỡ tan ra, lộ ra bên trong một khuôn mặt khác, nguyên lại phần bị đông lại chỉ là một mảnh "Da" nhỏ mà thôi. Đầu thú sau khi nuốt vầng Thái Dương khí thế vẫn không giảm, lại hướng Hồng Nguyệt bay đến. Hồng Nguyệt như có ý thức, biết đại thế không ổn liền tự động đào tẩu nhưng vẫn không thoát khỏi kiếp số, đầu thú vừa bay đến liền há miệng ra, một cỗ hấp lực không thể kháng cự hút Hồng Nguyệt vào trong, nhất thời đầu thú lại giống như lúc nuốt Thái Dương, một trận "Diện Hồng Nhĩ Xích" (mặt hồng tai đỏ), sau đó lại bình yên vô sự như chưa có gì. Tuy rằng cả "Nhật Nguyệt" đều đã bị đầu thú cắn nuốt nhưng không trung vẫn như cũ quang đãng không hề xuất hiện dị tượng. Hiển nhiên đây chính là một dị lực hoặc pháp bảo nào đó được người điều khiển. Đầu thú sau khi cắn nuốt Nhật Nguyệt lại hóa thành khói đen bay xuống Tiên phủ thu vào trong người Trương Tử Tinh.
Vừa rồi khi Trương Tử Tinh sử dụng năng lượng của Thao Thiết, đám thiên binh thiên tướng đã nhận ra ý định muốn phá vây của bọn họ lập tức chuẩn bị chủ động tấn công, nhưng vừa nhìn thấy uy lực đáng sợ của Thao Thiết khi cắn nuốt cả Nhật Nguyệt thì đều kinh hãi, sĩ khí đại giảm. Lúc này Tam Tiêu cùng Long Cát Công chúa đều đã đến bên cạnh Trương Tử Tinh, trong tay cầm pháp bảo, mặt tuy cười nhưng đằng đằng sát khí. Bích Tiêu biết tình hình khẩn cấp, không nói nhiều lập tức thi triển Càn Khôn Xích. Càn Khôn Xích trước kia vốn là pháp bảo đắc ý của Nhiên Đăng Đạo Nhân, tuy kém Phiên Thiên Ấn một chút nhưng khi quần chiến thì lại chiếm phần hơn. Chỉ thấy một đạo hào quang xoẹt ngang qua lập tức có một đám người ngã xuống, không chết cũng bị trọng thương. Bích Tiêu dùng tiên lực khống chế Càn Khôn Xích đánh vào chỗ đông người, nhất thời một trận hỗn loạn xảy ra. Long Cát Công Chúa cũng xuất ra Dao Trì kiếm, lập tức bạch quang kiếm khí phát động đả thương không ít tên. Quỳnh Tiêu một bên thi triển pháp bảo Sơn Trại Bảo mà Đa Bảo Đạo Nhân vừa tặng, một bên quan sát tình hình chiến cuộc chuẩn bị kịp thời phát động lực phòng ngự.
Vân Tiêu vận tiên lực lập tức thanh âm khắp nơi vang lên: "Bọn người Thiên giới tu vi thấp kém kia, biết điều thì hãy mau mau rời khỏi đây bảo toàn tánh mạng, nếu vẫn khăng khăng chống cự chớ trách phu thê chúng ta vô tình."
Câu nói này của Vân Tiêu không những không làm đại quân Thiên giới rút lui mà ngược lại khiến chúng tụ tập ngày càng đông, tính ra số lượng không dưới trăm vạn tên. Xem ra lần này Thiên Giới đã dốc hết vốn.
"Hiền thê chớ nhiều lời với bọn này, bọn chúng chẳng qua là tốt thí được Hạo Thiên cùng Kim Mẫu đưa ra thế mạng để kéo dài thời gian mà thôi." Trương Tử Tinh lại cười lạnh: "Nếu quả thực Hạo Thiên, Nguyên Khanh muốn bọn chúng chết chúng ta liền đáp ứng, đến một diệt một, đến vạn diệt vạn, để xem Thiên Giới còn được bao nhiêu tên tốt thí!"
Tuy phô trương như thế, nhưng số lượng trăm vạn quả thật không nhỏ. Trương Tử Tinh cũng biết mình biết người. Hắn cùng Tam Tiêu dù sao cũng chỉ vừa bước vào cánh cửa huyền tiên, chưa nắm giữ được hỗn độn lực, không như thánh nhân có thể nháy mắt hủy diệt được vạn vật. Cho dù tiêu diệt tất cả cũng khó tránh khỏi tiêu hao lực lượng, chỉ sợ sau đó lại xuất hiện màn " nghêu sò đánh nhau ngư ông đắc lợi."
Có lẽ bởi vì nhìn thấy công kích không hiệu quả, lúc này tử sắc thiểm điện dần dần dừng lại. Bồ đề linh thụ cũng khôi phục nguyên trạng, chiến đấu lúc này đã đến mức "Chân đao chân thương" ( ý là mức độ khốc liệt dần tăng). Thiên Giới đại quân như nhận được mệnh lệnh nào đó, bắt đầu đẩy mạnh quân lực, xung quanh một mảnh nghìn nghịt cơ hồ như muốn đè bẹp vợ chồng Trương Tử Tinh. Vân Tiêu biết giờ ác chiến đã không thể tránh, cũng không nói nhiều nữa liền đem Tứ Tượng Tháp cùng Nhật Nguyệt Châu xuất ra. Loại pháp bảo này cùng với Địa Sơn Trại của Đa Bảo đạo nhân tuy cùng dạng, chỉ có khác biệt là đồng thời có thể sử dụng hơn nữa uy lực cũng không kém, đối phó với kẻ địch trình độ dạng này là tuyệt đối thích hợp. Bất quá Tứ Tượng Tháp với Nhật Nguyệt Châu đều thuộc loại pháp bảo công kích đơn thể, tuy uy lực cao nhưng không có lực sát thương quần thể, nhưng cùng với Quỳnh Tiêu dùng Âm Dương Kính và Sơn Trại bản cũng tiêu diệt không ít tên, so với "quần công kỹ năng" của Càn Khôn Xích cùng Dao Trì Bạch Quang Kiếm thì lực sát thương lại có phần vượt trội.
Trương Tử Tinh lấy Định Thương Kiếm xung phong trùng sát một hồi, lại thi triển thần thông cắn nuốt của Thao Thiết, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi. Nhưng địch nhân tuy thương vong thảm trọng nhưng vẫn như cũ không sợ chết, lớp trước vừa ngã lớp sau đã tiến đến. Trương Tử Tinh không khỏi buồn bực thầm nghĩ: "rõ ràng trong Tây Du Ký, tại Sư Đà quốc lão đại trong Sư Đà tam yêu là sư tử nguyên bổn là Cầu Thủ tiên, lời đồn há mỉệng một cái có thể ngoạm gọn mười vạn thiên binh thiên tướng, tại sao mình lúc này sở hữu thần thông của Cầu Thủ Tiên kia lại không được lợi hại như vậy. Có lẽ hai đồng chí Ngô Thừa Ân và Hứa Trọng Lâm khi viết tác phẩm thì bất đồng quan điểm hoặc không chịu nhấc phone trao đổi, làm Phong Thần giới khác Tây Du giới". Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - https://truyenfull.vn
Trương Tử Tinh mắt thấy địch quân ngày càng nhiều, lại lo lắng Tam Tiêu và Long Cát tiêu hao tiên lực quá độ, liền dùng tiên thức truyền bảo tứ nữ cấp tốc lui về Tiêu Dao tiên phủ. Tam Tiêu cùng Long cát nghe hắn phải một mình mạo hiểm nhất quyết không chịu, Trương Tử Tinh dùng tiên thức dẫn âm nói mình có biện pháp khác, các nàng trước tiên bảo toàn tiên lực, chuẩn bị ứng phó cường địch phía sau. Tứ nữ lúc này mới nghe theo phân phó, hợp lực đột phá quân địch lui về Tiêu Dao Tiên Phủ.
Tứ nữ vừa rời khỏi, áp lực với đại quân thiên giới liền giảm đi, đồng loạt hướng Trương Tử Tinh đánh tới. Trương Tử Tinh có vẻ không đám đối chiến, bay về phía dưới lập tức bị thiểm điện đánh trúng rớt xuống một hòn đảo nhỏ. Khi thiên quân hạ xuống bao vây toàn bộ đảo nhỏ thì liền phát hiện Trương Tử Tinh đã biến mất, thay vào đó là một trang nam tử vận áo bào trắng, mặt như quan ngọc, tuấn tú phi phàm, khoanh chân ngay ngắn trên mặt đất, tay gảy cổ cầm. Nam tử khí chất lỗi lạc, đôi mắt ngời ngời ra anh khí, đôi tay lướt nhẹ trên dây đàn, vẻ mặt vô cùng chuyển chú, xem trăm vạn thiên binh trước mắt như hư không. Tiếng đàn vang lên tuy rằng thanh nhã nhưng lập tức trấn áp tiếng reo hò của thiên binh thiên tướng. Tại Tiêu Dao Tiên phủ thì tiếng đàn thanh thoát êm tai, lại có tác dụng tẩy rửa tâm linh nhưng khi đến tai địch nhân thì lại như gió cuộn sấm gầm, mang đến một cảm giác kinh khủng. Đám Thiên binh Thiên tướng trên đảo chỉ có cảm giác lục phủ ngũ tạng đau nhức vô cùng, ngay cả nguyên thần cũng muốn vỡ ra, chịu không nổi đều ngã nhào ra đất, nhiều nghiêm trọng đến nỗi hôn mê tại chỗ. Cho dù là đám thiên binh thiên tướng bên ngoài khi nghe tiếng đàn cũng có cảm giác thập phần khó chịu, vội vàng lui ra xa phạm vi đảo nhỏ, cảm giác này mới dần tiêu biến. Nam tử tuấn tú này chính là một trong cửu cung ma hồn- lễ hồn Chu Du, tiếng đàn của hắn có thể dẫn động đánh lên tâm, ca, tỳ, phế, thận ngũ tạng. Loại dị năng này chính do Trương Tử Tinh năm đó lên đại dư tiên sơn gặp ngũ âm thú mà đại ngộ, cho dù là kim tiên gặp món này cũng khó lòng miễn dịch nói chi đến bọn thiên binh bạc nhược này. Đám thiên binh ngoài xa sau khi đã "kiến thức" được sự lợi hại của tiếng đàn đều không dám quá phận lại gần, tập trung lực lượng xung quanh đảo nhỏ tạo vòng vây rồi nhất tề dùng cung tên tấn công nam tử trên đảo, một bên tiêu hao lực lượng đối phương một bên vây sát.
Đối mặt với khí thế lôi đình vạn quân, Chu Du vẫn không chút nào kích động, vẫn chuyên tâm đánh đàn. Lúc này bên cạnh hắn bỗng xuất hiện thêm một người tai to sắc mặt trắng noãn, tay dài quá gối, tay cầm một đôi cặp kiếm trống mái. Nam tử này múa kiếm tạo thành một vòng phòng hộ kín kẽ, đem chính mình cùng Chu Du vào trong cái lồng phòng hộ. Nghìn vạn mũi tên kia khi tiến đến đều dừng lại trước bức màn phòng hộ này, lác đác rơi xuống trên mặt đất. Nam tử tai to này dĩ nhiên là "Nhân hồn" Lưu Bị. Ngay sau đó Gia Cát Lượng, Quan Vũ… cửu hồn đều xuất hiện. Lúc này Trương Tử Tinh là dùng ma thể chi "Vực" dung hợp lực lượng của cửu cung ma phiến sinh ra Cửu Cung ma trận, đây cũng không phải hoàn toàn là hư ảo mà là kết hợp hư thật song hành, uy lực bội phần. Có thể nói Cửu Cung ma trận giờ đã vượt quá uy lực của "Trận", có thể hiệu xưng "Vực" – Cửu Cung Ma Vực!
Chúng nữ vừa nghe hắn suýt bị bạo thể ai cũng hoa dung thất sắc, càng nghĩ càng sợ.
Lúc này tại tiên phủ, thân ảnh Bích trưởng lão cũng xuất hiện, thần sắc tái nhợt: "Chủ thượng, vừa rồi ta chỉ cảm thấy thiên địa như nghịch chuyển, suýt nữa đã bị thương nặng, thật là đáng sợ!"
Trương Tử Tinh lắc đầu thở dài, hiện tại cho dù hắn có thể hóa giải được mối lo bạo thể, lại cường ngạnh thu nạp Tiêu Dao Tiên Phủ thì mọi người ở Tiên Phủ cũng sẽ gặp nguy hiểm, xem ra quyết định này tạm thời không thể thực hiện. Sau đó hắn liền lấy ra đan dược do Hạm Chi Tiên luyện chế đưa cho Bích trưởng lão phục dụng, sau đó điều tức một hồi, thương thế lập tức khỏi hẳn.
Vân Tiêu nghi hoặc hỏi: "Với lực lương của phu quân cùng với tu vi huyền tiên trung giai, ma thể chi vực cũng không phải quá nguy hiểm, sao lại gặp phải khó khăn?"
Quỳnh Tiêu suy nghĩ một lúc, liền hỏi: "Phu quân, lúc trước ở Đông Hải người cũng đã di chuyển tiên phủ một lần vẫn không có vấn đề gì, sao bây giờ dù vận hết sức lực cũng khó khăn, hay là việc này cùng bồ đề linh thụ hoặc thái thanh kỳ môn có liên quan?"
Câu này liền thức tỉnh Trương Tử Tinh: Bồ Đề linh thụ cùng Thái Thanh kỳ môn đều là vật do thánh nhân ban tặng, nói không chừng thật sự có ảnh hưởng. Hắn liền thử chuyển Tiêu Dao Tiên Phủ thu vào túi pháp bảo lại phát hiện ngay cả cả một điểm cũng không làm nổi. Tuy rằng hắn vẫn có thể lấy thần niệm khống chế các linh vật, trận pháp trên đảo nhưng lại không thể tiếp tục biến hóa Tiên Phủ to nhỏ tùy ý nữa. Xem ra bây giờ ngoài việc đề cao tu vi, mượn "Càn Khôn" lực bên ngoài thật sự không còn phương pháp nào khác. Thái Thanh kỳ môn cùng Bồ Đề Linh Thụ kia đều là có sức nhưng không biết cách sử dụng, cũng là một sai sót trong tính toán lúc trước của Trương Tử Tinh- Chuẩn Để đạo nhân lúc "Chào hàng" thì như gian thương, rất giỏi quảng cáo chỉ nói thứ tốt không kể thứ xấu, lại còn không "hướng dẫn sử dụng" trước khi dùng. Kiếp sau cho hắn làm Giám đốc Marketing là tuyệt đối sáng suốt.
Trương Tử Tinh chau mày, đang tự tìm đối sách thì chợt trong lòng máy động nhìn về hướng không trung, chỉ thấy ánh trăng bỗng biến thành màu đỏ, ngay cả nước biển cũng ánh lên màu đỏ sẫm kỳ quái. Quỷ dị hơn, lúc đó đột ngột xuất hiện một "Mặt Trời" sau ánh trăng, ánh sáng Mặt Trời này lại mang đến hàn nhiệt kinh khủng khiến nhóm tu vi thấp kém như Khương Văn Sắc, Hoàng Phi Yến không chịu nổi. Vừa may Quỳnh Tiêu đã kịp dùng dị năng phòng ngự bảo vệ tam nữ thoát khỏi nguy hiểm.
Thiên giới xuất hiện nhanh thế sao? Trương Tử Tinh thầm giật mình, vội vàng vừa dùng tiên thức thông báo mọi người vừa vận tiên lực lùi về Tiêu Dao Tiên Phủ. Vừa lúc đó, một cặp " Nhật Nguyệt" quỷ dị phóng đến, lấy quần đảo Hiên Chung làm trung tâm, một bên thì nước biển bỗng nóng lên cực kì kinh khủng. hơi nước thi nhau bốc hơi, vô số tôm cá đều "hi sinh", mà kì quái ở chỗ bên kia thì lại hàn khí bức người, nước biển liền bị đóng băng như đất bằng. Kỳ lạ là hai lực lượng nóng lạnh ấy lại không hề xung đột mà lại hoàn mỹ kết hợp một chỗ khiến uy lực đột nhiên tăng gấp đôi. May mắn là lực lượng phòng ngự của Tiên Phủ vô cùng thần diệu nên vẫn chưa mảy may suy suyển. Cùng lúc đó, phía bầu trời nhất thời rung động. Từng đợt tử sắc thiểm điện phá không bay xuống, tử điện này khí thế không bằng thanh sắc thiểm điện lúc sáng nhưng lại cực kỳ mạnh mẽ, uy lực kinh khủng. Các đảo nhỏ xung quanh phạm vi Tiêu Dao Tiên Phủ đều bị tổn hại nghiêm trọng, khắp nơi đều lỗ chỗ những hố to. Mà tại những hố to này lại bốc lên từng làn khói tím cực kỳ nóng, tất cả động thực vật xung quanh đều không chịu nổi mà cháy khô. Tử sắc lôi điện này lai lịch cũng không tầm thường, nó chính là lôi điện được hình thành từ "Thiên Vị Chi Lực", mặc dù xuống đến nhân giới uy lực đã giảm đáng kể nhưng cũng đã đủ để các tu sĩ nhân giới kinh sợ.
Tử điện như được người khống chế, sau khi tàn phá các đảo nhỏ xung quanh thì đã tập trung lực lượng tại Tiêu Dao Tiên Phủ. Bồ Đề Linh Thụ như cảm ứng được nguy hiểm, "cấp trên" liền ra lệnh cho các " công nhân cấp dưới" làm việc, nhất thời co cụm lại rồi bỗng bùng phát thành một mảng xanh cực kì lớn bao phủ cả Tiên Phủ. Tử sắc lôi điện đánh xuống linh thụ, lúc đầu lớp linh thụ phía ngoài như không chịu nổi héo khô dần nhưng ngay sau đó như đã "tích hợp" được lực lượng của lôi điện, lại hồi phục nguyên trạng, nhất thời bất phân thắng bại.
Tại Tiên Phủ, Bích trưởng lão của Ma thần tộc đã nhanh chóng thống lĩnh tộc nhân phòng ngự tại những nơi hiểm yếu. Khương Văn Sắc, Hoàng Phi Yến, Dương Cửu chưa từng gặp qua loại thiên phạt đáng sợ này đều lộ vẻ hoảng sợ, Tam Tiêu cùng Long Cát công chúa thấy thế đều tiến lên an ủi. Cũng may tam nữ nhìn thấy còn phu quân bên cạnh, thầm nghĩ cùng lắm là đồng sinh đồng tử, lập tức tinh thần phấn khởi, lá gan cũng to ra. Nếu lúc trước xuất hiện sự kiện thế này các nàng hẳn đã quỳ xuống cầu xin tha thứ.
Vân Tiêu vừa tập trung tiên lực xong liền sử dụng Động Triệt Chi Nhãn, chỉ nhìn thấy phía xa một mảnh hắc ám, đại quân thiên giới đông kinh người, sớm đã đem toàn bộ hải vực bao vây. Nhưng bọn chúng vẫn chưa lập tức công kích mà như đang bày ra một trận thế nào đó. Nhưng vật đáng sợ lại chính là đôi "Nhật Nguyệt" kia cùng tử sắc thiểm điện đều không ngừng công kích Tiên đảo. May mà bồ đề linh thụ diệu dụng cực cao, không những có thể hấp thu công kích để tăng cường sinh lực mà còn ngày càng giảm thiểu sự phá hoại của tử điện phía trên. Tuy tử sắc lôi điện đều tập trung đánh phá nhưng linh thụ lại không rơi vào thế hạ phong, vẫn "vững chãi như núi". Xem ra Chuẩn Đề Đạo Nhân lúc trước cũng không phải là hoa ngôn, thứ được thánh nhân dùng để phòng ngự tại Tây Phương quả thật thần hiệu phi phàm.
Trương Tử Tinh nhìn ra được mục đích chính của Thiên quân chính là bao vây không khỏi lộ vẻ suy nghĩ: lúc sáng Phù Nguyên tiên ông vừa bại buổi tối lập tức đại quân Thiên giới kéo xuống như là đã chuẩn bị từ trước. Xem ra việc thảo phạt Đông Hải chỉ là một cái bẫy, mục đích chính vẫn là bắt mình phải hiện thân. Đương nhiên với thực lực bây giờ của hắn, cho dù lực lượng địch nhân quá mạnh hắn vẫn có thể dễ dàng phá vây. Nhưng vấn đề lại ở chỗ Khương Văn Sắc chúng nữ hắn không thể không chiếu cố, còn cả việc Hình Thiên nhờ hắn bảo vệ tộc nhân Ma Thần tộc hắn cũng không thể bỏ qua.
Một đêm trôi qua, tại hành cung tuy vẫn yên tĩnh như thường nhưng bọn Khương Văn Sắc tam nữ vẫn không thể ngủ ngon, hai mắt hiện lên sắc đỏ mệt mỏi. Còn Tam Tiêu cùng Long Cát Công chúa đều ngồi xuống điều tức, bởi vì các nàng biết ác chiến sắp xảy ra, việc tốt nhất lúc này là loại bỏ tạp niệm, tập trung lực lượng lấy trạng thái tốt nhất để chiến đấu.
Sau một đêm trằn trọc, cuối cùng Trương Tử Tinh cũng có quyết định: Chủ động tấn công.
Nếu có thể đánh tan đại quân Thiên giới, việc an toàn của chúng nữ là không phải suy nghĩ nữa. Đương nhiên đó là tình huống tốt nhất, còn nếu quân địch người đông thế mạnh không thể đánh bại hoặc lâm vào tình huống nguy hiểm, việc cần thiết chính là đưa các yếu nhân rời khỏi Đổng Hải, dùng kế "minh tu sạn đạo, ám độ trần thương". Một bên bám trụ giữ lấy quân đội địch, một bên âm thầm đưa chúng nữ rời đi. Vạn nhất tình huống khẩn cấp xảy ra thì rút vào Tiêu Dao Tiên Phủ, dùng Bồ Đề linh thụ cùng Thái Thanh âm dương trận cầm chân quân địch. Trương Tử Tinh đem quyết định của mình ra bàn bạc, tất cả mọi người đều lộ vẻ đồng ý, Trương Tử Tinh lập tức đưa ra một loạt sắp đặt.
Lúc này đã là ban ngày, nhưng hai vầng Nhật Nguyệt quỷ dị kia vẫn quần đảo ở không trung. Một cái phát ra có thể làm nước biển sôi lên, một cái lại có thể làm đại hải đóng băng, phối hợp với tử sắc lôi điện, đã tàn phá các đảo nhỏ xung quanh tan tác tàn tạ. Nhưng chính vào lúc này, một cỗ hắc khí tử Tiêu Dao Tiên phủ chậm rại bốc lên. Có lẽ vì cỗ hắc khí này thuộc loại "vô hình" nên Nhật, Nguyệt cùng tử sắc thiểm điện đều bay xuyên qua không thể gây ảnh hưởng. Sau khi khói đen bốc lên đúng độ cao thì lan tràn xung quanh với tốc độ kinh người, sau đó ngưng tụ lại thành thượng cổ kì thú diện mục đáng sợ, vừa xuất hiện nó đã hé miệng đánh tới hai vầng băng hàn Thái Dương (Nhật) , nhẹ nhàng nuốt gọn vào trong. Khi Thái Dương ( Nhật ) bị cắn nuốt, bên đóng băng chịu ảnh hưởng của hồng nguyệt bắt đầu tan rã, mà đầu thú kì lạ kia sau khi nuốt Thái Dương vào như chịu ảnh hưởng đáng sợ, cả khuôn mặt như đông lại. Đáng sợ ở chỗ sau khi tử sắc thiểm điện đánh tới khuôn mặt đã đóng băng kia, nó liền vỡ tan ra, lộ ra bên trong một khuôn mặt khác, nguyên lại phần bị đông lại chỉ là một mảnh "Da" nhỏ mà thôi. Đầu thú sau khi nuốt vầng Thái Dương khí thế vẫn không giảm, lại hướng Hồng Nguyệt bay đến. Hồng Nguyệt như có ý thức, biết đại thế không ổn liền tự động đào tẩu nhưng vẫn không thoát khỏi kiếp số, đầu thú vừa bay đến liền há miệng ra, một cỗ hấp lực không thể kháng cự hút Hồng Nguyệt vào trong, nhất thời đầu thú lại giống như lúc nuốt Thái Dương, một trận "Diện Hồng Nhĩ Xích" (mặt hồng tai đỏ), sau đó lại bình yên vô sự như chưa có gì. Tuy rằng cả "Nhật Nguyệt" đều đã bị đầu thú cắn nuốt nhưng không trung vẫn như cũ quang đãng không hề xuất hiện dị tượng. Hiển nhiên đây chính là một dị lực hoặc pháp bảo nào đó được người điều khiển. Đầu thú sau khi cắn nuốt Nhật Nguyệt lại hóa thành khói đen bay xuống Tiên phủ thu vào trong người Trương Tử Tinh.
Vừa rồi khi Trương Tử Tinh sử dụng năng lượng của Thao Thiết, đám thiên binh thiên tướng đã nhận ra ý định muốn phá vây của bọn họ lập tức chuẩn bị chủ động tấn công, nhưng vừa nhìn thấy uy lực đáng sợ của Thao Thiết khi cắn nuốt cả Nhật Nguyệt thì đều kinh hãi, sĩ khí đại giảm. Lúc này Tam Tiêu cùng Long Cát Công chúa đều đã đến bên cạnh Trương Tử Tinh, trong tay cầm pháp bảo, mặt tuy cười nhưng đằng đằng sát khí. Bích Tiêu biết tình hình khẩn cấp, không nói nhiều lập tức thi triển Càn Khôn Xích. Càn Khôn Xích trước kia vốn là pháp bảo đắc ý của Nhiên Đăng Đạo Nhân, tuy kém Phiên Thiên Ấn một chút nhưng khi quần chiến thì lại chiếm phần hơn. Chỉ thấy một đạo hào quang xoẹt ngang qua lập tức có một đám người ngã xuống, không chết cũng bị trọng thương. Bích Tiêu dùng tiên lực khống chế Càn Khôn Xích đánh vào chỗ đông người, nhất thời một trận hỗn loạn xảy ra. Long Cát Công Chúa cũng xuất ra Dao Trì kiếm, lập tức bạch quang kiếm khí phát động đả thương không ít tên. Quỳnh Tiêu một bên thi triển pháp bảo Sơn Trại Bảo mà Đa Bảo Đạo Nhân vừa tặng, một bên quan sát tình hình chiến cuộc chuẩn bị kịp thời phát động lực phòng ngự.
Vân Tiêu vận tiên lực lập tức thanh âm khắp nơi vang lên: "Bọn người Thiên giới tu vi thấp kém kia, biết điều thì hãy mau mau rời khỏi đây bảo toàn tánh mạng, nếu vẫn khăng khăng chống cự chớ trách phu thê chúng ta vô tình."
Câu nói này của Vân Tiêu không những không làm đại quân Thiên giới rút lui mà ngược lại khiến chúng tụ tập ngày càng đông, tính ra số lượng không dưới trăm vạn tên. Xem ra lần này Thiên Giới đã dốc hết vốn.
"Hiền thê chớ nhiều lời với bọn này, bọn chúng chẳng qua là tốt thí được Hạo Thiên cùng Kim Mẫu đưa ra thế mạng để kéo dài thời gian mà thôi." Trương Tử Tinh lại cười lạnh: "Nếu quả thực Hạo Thiên, Nguyên Khanh muốn bọn chúng chết chúng ta liền đáp ứng, đến một diệt một, đến vạn diệt vạn, để xem Thiên Giới còn được bao nhiêu tên tốt thí!"
Tuy phô trương như thế, nhưng số lượng trăm vạn quả thật không nhỏ. Trương Tử Tinh cũng biết mình biết người. Hắn cùng Tam Tiêu dù sao cũng chỉ vừa bước vào cánh cửa huyền tiên, chưa nắm giữ được hỗn độn lực, không như thánh nhân có thể nháy mắt hủy diệt được vạn vật. Cho dù tiêu diệt tất cả cũng khó tránh khỏi tiêu hao lực lượng, chỉ sợ sau đó lại xuất hiện màn " nghêu sò đánh nhau ngư ông đắc lợi."
Có lẽ bởi vì nhìn thấy công kích không hiệu quả, lúc này tử sắc thiểm điện dần dần dừng lại. Bồ đề linh thụ cũng khôi phục nguyên trạng, chiến đấu lúc này đã đến mức "Chân đao chân thương" ( ý là mức độ khốc liệt dần tăng). Thiên Giới đại quân như nhận được mệnh lệnh nào đó, bắt đầu đẩy mạnh quân lực, xung quanh một mảnh nghìn nghịt cơ hồ như muốn đè bẹp vợ chồng Trương Tử Tinh. Vân Tiêu biết giờ ác chiến đã không thể tránh, cũng không nói nhiều nữa liền đem Tứ Tượng Tháp cùng Nhật Nguyệt Châu xuất ra. Loại pháp bảo này cùng với Địa Sơn Trại của Đa Bảo đạo nhân tuy cùng dạng, chỉ có khác biệt là đồng thời có thể sử dụng hơn nữa uy lực cũng không kém, đối phó với kẻ địch trình độ dạng này là tuyệt đối thích hợp. Bất quá Tứ Tượng Tháp với Nhật Nguyệt Châu đều thuộc loại pháp bảo công kích đơn thể, tuy uy lực cao nhưng không có lực sát thương quần thể, nhưng cùng với Quỳnh Tiêu dùng Âm Dương Kính và Sơn Trại bản cũng tiêu diệt không ít tên, so với "quần công kỹ năng" của Càn Khôn Xích cùng Dao Trì Bạch Quang Kiếm thì lực sát thương lại có phần vượt trội.
Trương Tử Tinh lấy Định Thương Kiếm xung phong trùng sát một hồi, lại thi triển thần thông cắn nuốt của Thao Thiết, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi. Nhưng địch nhân tuy thương vong thảm trọng nhưng vẫn như cũ không sợ chết, lớp trước vừa ngã lớp sau đã tiến đến. Trương Tử Tinh không khỏi buồn bực thầm nghĩ: "rõ ràng trong Tây Du Ký, tại Sư Đà quốc lão đại trong Sư Đà tam yêu là sư tử nguyên bổn là Cầu Thủ tiên, lời đồn há mỉệng một cái có thể ngoạm gọn mười vạn thiên binh thiên tướng, tại sao mình lúc này sở hữu thần thông của Cầu Thủ Tiên kia lại không được lợi hại như vậy. Có lẽ hai đồng chí Ngô Thừa Ân và Hứa Trọng Lâm khi viết tác phẩm thì bất đồng quan điểm hoặc không chịu nhấc phone trao đổi, làm Phong Thần giới khác Tây Du giới". Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - https://truyenfull.vn
Trương Tử Tinh mắt thấy địch quân ngày càng nhiều, lại lo lắng Tam Tiêu và Long Cát tiêu hao tiên lực quá độ, liền dùng tiên thức truyền bảo tứ nữ cấp tốc lui về Tiêu Dao tiên phủ. Tam Tiêu cùng Long cát nghe hắn phải một mình mạo hiểm nhất quyết không chịu, Trương Tử Tinh dùng tiên thức dẫn âm nói mình có biện pháp khác, các nàng trước tiên bảo toàn tiên lực, chuẩn bị ứng phó cường địch phía sau. Tứ nữ lúc này mới nghe theo phân phó, hợp lực đột phá quân địch lui về Tiêu Dao Tiên Phủ.
Tứ nữ vừa rời khỏi, áp lực với đại quân thiên giới liền giảm đi, đồng loạt hướng Trương Tử Tinh đánh tới. Trương Tử Tinh có vẻ không đám đối chiến, bay về phía dưới lập tức bị thiểm điện đánh trúng rớt xuống một hòn đảo nhỏ. Khi thiên quân hạ xuống bao vây toàn bộ đảo nhỏ thì liền phát hiện Trương Tử Tinh đã biến mất, thay vào đó là một trang nam tử vận áo bào trắng, mặt như quan ngọc, tuấn tú phi phàm, khoanh chân ngay ngắn trên mặt đất, tay gảy cổ cầm. Nam tử khí chất lỗi lạc, đôi mắt ngời ngời ra anh khí, đôi tay lướt nhẹ trên dây đàn, vẻ mặt vô cùng chuyển chú, xem trăm vạn thiên binh trước mắt như hư không. Tiếng đàn vang lên tuy rằng thanh nhã nhưng lập tức trấn áp tiếng reo hò của thiên binh thiên tướng. Tại Tiêu Dao Tiên phủ thì tiếng đàn thanh thoát êm tai, lại có tác dụng tẩy rửa tâm linh nhưng khi đến tai địch nhân thì lại như gió cuộn sấm gầm, mang đến một cảm giác kinh khủng. Đám Thiên binh Thiên tướng trên đảo chỉ có cảm giác lục phủ ngũ tạng đau nhức vô cùng, ngay cả nguyên thần cũng muốn vỡ ra, chịu không nổi đều ngã nhào ra đất, nhiều nghiêm trọng đến nỗi hôn mê tại chỗ. Cho dù là đám thiên binh thiên tướng bên ngoài khi nghe tiếng đàn cũng có cảm giác thập phần khó chịu, vội vàng lui ra xa phạm vi đảo nhỏ, cảm giác này mới dần tiêu biến. Nam tử tuấn tú này chính là một trong cửu cung ma hồn- lễ hồn Chu Du, tiếng đàn của hắn có thể dẫn động đánh lên tâm, ca, tỳ, phế, thận ngũ tạng. Loại dị năng này chính do Trương Tử Tinh năm đó lên đại dư tiên sơn gặp ngũ âm thú mà đại ngộ, cho dù là kim tiên gặp món này cũng khó lòng miễn dịch nói chi đến bọn thiên binh bạc nhược này. Đám thiên binh ngoài xa sau khi đã "kiến thức" được sự lợi hại của tiếng đàn đều không dám quá phận lại gần, tập trung lực lượng xung quanh đảo nhỏ tạo vòng vây rồi nhất tề dùng cung tên tấn công nam tử trên đảo, một bên tiêu hao lực lượng đối phương một bên vây sát.
Đối mặt với khí thế lôi đình vạn quân, Chu Du vẫn không chút nào kích động, vẫn chuyên tâm đánh đàn. Lúc này bên cạnh hắn bỗng xuất hiện thêm một người tai to sắc mặt trắng noãn, tay dài quá gối, tay cầm một đôi cặp kiếm trống mái. Nam tử này múa kiếm tạo thành một vòng phòng hộ kín kẽ, đem chính mình cùng Chu Du vào trong cái lồng phòng hộ. Nghìn vạn mũi tên kia khi tiến đến đều dừng lại trước bức màn phòng hộ này, lác đác rơi xuống trên mặt đất. Nam tử tai to này dĩ nhiên là "Nhân hồn" Lưu Bị. Ngay sau đó Gia Cát Lượng, Quan Vũ… cửu hồn đều xuất hiện. Lúc này Trương Tử Tinh là dùng ma thể chi "Vực" dung hợp lực lượng của cửu cung ma phiến sinh ra Cửu Cung ma trận, đây cũng không phải hoàn toàn là hư ảo mà là kết hợp hư thật song hành, uy lực bội phần. Có thể nói Cửu Cung ma trận giờ đã vượt quá uy lực của "Trận", có thể hiệu xưng "Vực" – Cửu Cung Ma Vực!
Tác giả :
Điểm Tinh Linh