Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần
Chương 372: Bích Du Cung, Thông Thiên luận Tru Tiên
Trương Tử Tinh trước sau vẫn không quên việc khôi phục Càn Khôn Đỉnh trở lại như cũ, trước mắt có Cửu Đỉnh, Cửu Hình, Hà Đồ Lạc Thư đã có đầy đủ ở trong cơ thể hắn, còn lại chỉ có Càn Khôn Đỉnh Hồn mà năm đó Ngọc Đỉnh Chân Nhân đã trộm đi. Cái đỉnh hồn kia ở bên trong Bạch Ngọc mà lúc đó Ngọc Đỉnh Chân Nhân trước khi lâm chung đã nhờ hắn chuyển giao cho Dương Tiễn, thử tưởng tượng xem bỏ mất vận may lấy được đỉnh hồn ( Tự tay tặng người), Trương Tử Tinh trong lòng hối hận cũng không kịp.
Bất quá trước mắt Băng Tuyết đã đồng hoá Đạo Hành Thiên Tôn, lẻn vào bên trong Xiển Giáo, có thể lợi dụng điểm này, làm thế nào có thể lấy được Bạch Ngọc kia trong tay Dương Tiễn.
Ngày đó nhị thánh Tây Phương Giáo nghe thấy hắn nói về xu thế đại đạo sau này, tim đập thình thịch vẻ mặt biểu lộ rõ tình cảm vui mừng, hiển nhiên trong lòng đã thay đổi ý nghĩ về kẻ dưới Trương Tử Tinh này. Nhưng hắn biết rõ không thể bị động chờ đợi Tây Phương Giáo đưa tay cầu thân với Xiển Giáo, chi bằng chủ động trước, lấy phương pháp thích hợp tác động một phen, làm trước việc này, về phương diện Triệt Giáo, chờ khi Thông Thiên Giáo Chủ xuất quan, phải thương lượng một phen.
Ngay khi hắn tự hỏi làm thế nào để bày mưu tính kế cho cục diện tiếp theo, Viên Hồng từ Bích Du Cung trở về còn mang theo lời mời của Thông Thiên Giáo Chủ.
Vị Triệt Giáo thánh nhân này bế quan tìm hiểu trận đồ Tru Tiên, cuối cùng đã có thành công, ngày hôm trước đã xuất cung tại Bích Du Cung. Viên Hồng phụng lệnh Thông Thiên Giáo Chủ, mời Trương Tử Tinh, Khổng Tuyên cùng Hình Thiên hướng tới Bích Du Cung. Trương Tử Tinh nghe thấy Thông Thiên Giáo Chủ mời cả Khổng Tuyên và Hình Thiên, nhất định tương lai có quan hệ chặt chẽ với Tru Tiên đại trận, lập tức không dám trậm trễ, kêu hai vị huynh đệ cùng Viên Hồng đi tới Bích Du Cung.
Trên đường đi, Viên Hồng biết được tin tức Đái Lễ huynh đệ trong Mai Sơn thất quái đã làm môn hạ trong Oa Hoàng Cung, trong lòng cực kì vui mừng. Mai Sơn thất quái cho tới nay còn sót lại hắn cùng Đái Lễ hai người mà thôi, nghĩ lại lúc trước bảy huynh đệ tụ nghĩa, thực là thương cảm.
Bốn người đi với vận tốc ánh sáng lên đều rất nhanh. Không bao lâu sau, đã đi tới Vô Danh tiên sơn. Tuần sơn tiên nhân sớm biết Viên Hồng phụng mệnh xuống núi, nhìn thấy mọi người, chạy nhanh tới dẫn mọi người vào trong Bích Du Cung trên Tử Chi Nhai.
Bốn người Trương Tử Tinh tiến vào trong Bích Du Cung, chỉ thấy trong cung ngoại trừ Thông Thiên Giáo Chủ ngồi ở chính giữa ra còn có Phục Hi, Thần Nông, Hoàng Đế, tam hoàng cùng ở đây.
Trương Tử Tinh dẫn Khổng Tuyên, Hình Thiên tới chào Thông Thiên Giáo Chủ, Viên Hồng sau khi phục mệnh, cáo lui đi ra. Thông Thiên Giáo Chủ nhẹ nhàng vung tay lên, cửa lớn của đại điện chậm rãi đóng lại. Hiển nhiên là muốn trò chuyện cơ mật với nhau.
Tam Hoàng cũng biết chi tiết về người của Trương Tử Tinh, ở đây cũng không có ngoại nhân, cho nên Thông Thiên Giáo Chủ cũng không có gì giấu diếm thân phận của Trương Tử Tinh nói : " Bệ hạ. Bần đạo hôm nay mời người đến là có ý gì, nói vậy chắc người cũng đã đoán ra được."
Trương Tử Tinh gật đầu nói: "Đầu tiên chúc mừng thánh nhân xuất quan, lần này thánh nhân nói vậy chắc là đã tham ngộ được bốn cửa huyền ảo của Tru Tiên Trận Đồ, cho lên hai vị nghĩa đệ của ta tới, chắc là muốn tính toán với toàn bộ bốn cánh cửa kia."
Thông Thiên Giáo Chủ mỉm cười: " Bệ hạ nói cũng không sai lệch mấy. Bần đạo thật sự có điều tâm đắc với bốn cửa vi diệu kia. Phải cần bốn vị có tu vi huyền tiên tinh thâm mà phân ra canh gác bốn cửa. Được nghe hai vị huynh đệ của người đều là Huyền tiên thượng giai đỉnh, cho nên mời tới, thương nghị việc bày đại trận."
Trương Tử Tinh đã sớm đem việc Tru Tiên Trận Đồ nói qua cho Khổng Tuyên và Hình Thiên. Cho nên hai người khi nghe thấy Thông Thiên Giáo Chủ tự mình nói ra việc này sắc mặt vẫn như thường, không có chút nào bất ngờ.
Thông Thiên Giáo Chủ đánh giá Khổng Tuyên khen: " Thật là một kỳ tài thiên hoàng đắc đạo! Nếu luận về tư chất. Cho dù là tiểu đồ Đa Bảo cũng còn kém hơn một chút! Ngươi không chỉ có thiên phú tuyệt hảo, lại có tiên thiên chí bảo Hỗn Độn Chung trong tay. Thực lực siêu phàm. Có thể nói đương thời dưới thánh nhân là huyền tiên đệ nhất nhân. Đúng là lựa chọn tốt nhất để chấn giữ một cửa Tru Tiên. Có Hỗn Độn Chung cùng Tru Tiên Kiếm. Tuy là Hỗn Nguyên Thánh Nhân cũng phải kiêng kị ba phần, Huống chi còn có trận đồ Tru Tiên Trận tinh diệu nữa!"
Khổng Tuyên thấy Thông Thiên Giáo Chủ khen ngợi như thế, lại biết Hoàng huynh cùng Triệt Giáo có quan hệ đồng minh. Lập tức khách khí nói: " Thánh nhân quá khen. Ta chẳng qua là ỷ vào thiên phú thần thông. Lại may mắn luyện hoá được thần niệm của Đông Hoàng Thái Nhất. Mới có được như hôm nay. Lại nói. Năm đó có nhiều thánh nhân ra tay. Ta mới có thể may mắn lấy được Hỗn Độn Chung mà bình yên thoát thân. việc của Tru Tiên Trận. Ta nguyện đem toàn lực giúp đỡ."
Thông Thiên Thánh Nhân lắc đầu nói: "Đạo hữu đừng quá khiêm tốn. Ta xem trên người ngươi có tiềm lực rất lớn. Nếu có cơ duyên, tu vi còn có thể nâng cao thêm một bậc nữa. Tiền đồ là không thể tính toán được."
Tam Hoàng vừa nghe Khổng Tuyên còn có thể từ mặt đất mà thăng lên không gian. Không khỏi có vẻ kinh hãi. Lấy thực lực của Khổng Tuyên bây giờ mà nói, đã là huyền tiên đỉnh giai, nhân tài kiệt xuất rồi. Dưới thánh nhân cơ hồ không tìm ra được người có thể đối địch. Nếu còn có thể phát triển lên nữa chẳng lẽ lại có khả năng trở thành….. vô thượng Hỗn Nguyên Đại Đạo?
Đương nhiên nếu muốn thành tựu vô thượng đại đạo tất nhiên không thể đơn giản như thế, năm đó yêu đế Đông Hoàng Thái Nhất còn có thực lực mạnh hơn Khổng Tuyên bây giờ, cũng coi như là cường giả đỉnh cấp dưới thánh nhân, nhưng lại dừng lại ở huyền tiên thượng giai đỉnh N vạn năm mà không thể đi tới bậc mấu chốt của bậc thang.
Một bậc thang này, nhìn giống như phía dưới chỉ kém một cái cảnh giới mà thôi, nhưng khó khăn lại không thể tính được, lực lượng cách biệt một trời một vực. Từ xưa đến nay, ngoài trừ Đại Đạo Hồng Quân ra, là không biết cảnh giới gì, còn Hỗn Nguyên cảnh giới, cũng bất quá chỉ có ít ỏi 6 người mà thôi.
Trương Tử Tinh nghe thấy Thông Thiên Giáo Chủ không tiếc lời khen ngợi tán thưởng với khổng Tuyên không khỏi lộ ra vẻ mặt vui mừng, so với mình chiếm được còn muốn cao hứng hơn. Lúc này Thông Thiên Giáo Chủ đã đưa ánh mắt lên trên người Hình Thiên, trong mắt lại ngời sáng lên hỏi: " Hình Thiên đạo hữu, Bất Diệt Phùng Xuân thuật có phải đã đại thành rồi hay không?"
Hình Thiên thấy Thông Thiên Giáo Chủ liếc mắt một cái đã khám phá ra công pháp trên người mình, đối với nhãn lực này thật âm thầm bội phục, đáp: " Giáo Chủ quả nhiên pháp nhãn không sai, năm đó ta ở trong một trận đại chiến, ngộ ra thuật Bất Diệt Phùng Xuân tinh diệu, cho nên may mắn bị chặt đầu mà vẫn bất tử. Tự biết năm đó do cơ duyên tới, Bất Diệt Phùng Xuân thuật kia may mắn đại thành, cho nên thân tiến tới cảnh giới huyền tiên thượng giai đỉnh."
Thông Thiên Giáo Chủ vuốt cằm: "đạo hữu chính là lấy lực tu đạo chi đồ, thêm vào đó có ý chí chiến đấu kinh người, chiến ý xưa nay chưa từng có, thực lực hơn xa cùng thế hệ. Được nghe đạo hữu từng tàn sát đều là thiên đế thiện thi huyền tiên thượng giai đỉnh, nói vậy đã nắm giữ lực lượng phía trên của huyền ảo, nếu nắm giữ lục kiếm tiên, có khả năng làm ít mà công cao, phát huy ra lực lượng cực mạnh."
Hình Thiên rõ ràng đáp: " Huynh trưởng đã có mệnh, chuyện tương lai Tru Tiên Trận toàn bộ nghe Thánh nhân điều khiển, đến lúc đó toàn lực mà ứng phó." Thông Thiên Giáo Chủ thấy Hình Thiên coi trọng "huynh trưởng" như thế, liền cười nói với Trương Tử Tinh: " Bệ hạ thu được hai vị huynh đệ tốt! nếu bệ hạ là Hỗn Nguyên Thánh Nhân, lại có hai vị huynh đệ có thực lực như thế, chính là đại địch của Triệt Giáo ta đấy."
Trương Tử Tinh thấy Thông Thiên Giáo Chủ có ý nói đùa, hiển nhiên vị thánh nhân này đối với thực lực của Khổng Tuyên cùng Hình Thiên tương đối vừa lòng. Tâm tình rất tốt.
Phục Hi ở bên cạnh cũng cười nói: " Nếu không luận về thực lực mà chỉ luận về âm mưu mà nói, Tiêu Dao Tử có thể coi là đệ nhất đương thời. Trước đây không lâu, ta ở Oa Hoàng Cung của muội tử, vị đạo hữu này chỉ với tam ngôn lưỡng cú (*Ý nói chỉ bằng vài lời nói) liền làm cho dã tâm của Dao Trì Kim Mẫu bị bại lộ, kết quả Kim Mẫu bị trục xuất khỏi Oa Hoàng Cung. Giáo chủ tuy là thánh nhân, chỉ sợ cũng khó là địch thủ của hắn."
Trương Tử Tinh cười ngượng ngùng nói: " Ta không có thực lực lớn mạnh, cho nên phải dùng mưu kế thôi, thật làm cho nhị vị chê cười. Hiện giờ giáo chủ đã ngộ ra tinh diệu của Tru Tiên Trận Đồ, lấy Đa Bảo, Công Minh hai vị đạo hữu. Cùng với hai huynh đệ của ta, có thể phân chia chấn giữ bốn cánh cửa. Chính là không biết giáo chủ lúc đó lấy một địch hai, có thể giành phần thắng được hay không."
Thông Thiên Giáo Chủ trầm ngâm nói: " Việc này ta cũng đang lo nghĩ, lần này ta bế quan tìm hiểu huyền ảo của trận đồ. Ngộ ra bốn của tinh diệu là Tuyệt, Tru, Lục, Hãm. Người chấn giữ bốn cánh cửa kia không chỉ có tu vi tinh thâm, hơn nữa phải hợp với tính chất của bốn cửa thì mới phát huy ra uy lực lớn nhất. Theo như lời ngươi nói thì trong bốn người này, Đa Bảo, Khổng đạo hữu, Hình Thiên đạo hữu, đều là giai vị Huyền Thiên thượng giai đỉnh, có thể phân chia chấn giữ Tuyệt Tiên, Tru Tiên, Lục Tiên ba cửa, nhưng Triệu Công Minh tu vi chỉ là huyền tiên trung giai đỉnh, Định Hải Thần Châu kia chỉ công không thể thủ. Mà cửa thứ tư Hãm Tiên là một cửa cân đối công phòng trong bốn cửa. Một từ Hãm bao gồm trong đó hàng nghìn huyền ảo. Nếu do Công Minh chấp giữ Hãm Kiếm Tiên, sẽ là cửa yếu nhất trong bốn cửa, một khi bị công phá đầu tiên, ba cửa còn lại sẽ gặp phải nguy cơ lớn."
Trương Tử Tinh còn nhớ lúc trước Thông Thiên Giáo Chủ từng nói qua Triệu Công Minh có lẽ chỉ có thể miễn cưỡng đảm nhận mà thôi, hiện giờ nghe Thông Thiên Giáo Chủ phân tích như thế, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ ưu sầu.
Thần Nông hỏi: " Thánh nhân, Tru Tiên Trận này có thiếu hụt như vậy sao, làm thế nào có thể bù lại?"
Thông Thiên Giáo Chủ nói: " Nếu có thể có người khác, thay thế tiểu đồ Công Minh mà canh cửa Hãm Tiên. Mà Công Minh ẩn nấp trong trận, Lấy Định Hải Thần Châu mà ám toán, tất có khả năng có hiệu quả."
Trương Tử Tinh nghĩ tới tình tiết trong nguyên tác Nhiên Đăng Đạo Nhân trong Tru Tiên trận dùng Định Hải Thần Châu đánh hạ Thông Thiên Giáo Chủ, âm thầm gật đầu. Định Hải Thần Châu kia thuộc loại có kháng tính rất lớn, là loại pháp bảo có tính chất công kích tinh khiết nhất, tuy là thánh nhân nhưng ở lúc không đề phòng, cũng khó tránh, mặc dù thánh nhân có thân thể vạn kiếp không chết, không thể bị thương nhưng Định Hải Thần Châu ít nhất cũng có thể phát huy tác dụng kiềm chế và kéo dài thời gian. Nếu theo như lời Thông Thiên Giáo Chủ nói, mời một vị huyền tiên thượng giai đỉnh về chấn giữ cửa Hãm Tiên, Triệu Công Minh có thể giấu kín Định Hải Thần Châu mà đánh lén, khả năng thắng lợi tất có thể gia tăng.
Ánh mắt Trương Tử Tinh dừng lại trên người ba vị Tam Hoàng nói: " Ba vị thánh hoàng bệ hạ là huyền tiên đỉnh giai, thân lại có đủ vị giai lực, có thể nhờ một người ra đảm nhận."
Ngoài ý liệu của hắn, Tam Hoàng đều lắc đầu: " Ba người bọn ta đều có chuyện quan trọng khác. Đến lúc Tru Tiên Trận khởi động, chỉ sợ là không thể tương trợ."
Trương Tử Tinh âm thầm nhíu mày: Tam Hoàng không phải muốn hỗ trợ thiên tử là hắn sao? Cuối cùng có chuyện gì quan trọng, khiến cho ba vị này không ngờ tới cả đại chiến Tru Tiên Trận trọng yếu như vậy cũng không có tham dự?
Càng làm cho hắn giật mình hơn chính là Thông Thiên Giáo Chủ lại gật đầu, tựa hồ đã sớm biết như vậy.
Như vậy, kêu ai tới đây? Hắn biết Huyền Tiên thượng giai đỉnh cường giả, chỉ còn Tam Hoàng, Hạo Thiên Thượng Đế cùng ác thi Huyền Cơ Chân Nhân, Dao Trì Kim Mẫu, Tây Vương Mẫu Dao Chân Nhân chỉ bảy người này mà thôi. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - https://truyenfull.vn
Tam Hoàng bởi vì có nguyên nhân đặc thù nào đó nên không thể tham dự, Hạo Thiên cùng Kim Mẫu đôi cẩu nam nữ này tất nhiên cũng không có khả năng, cuối cùng chỉ còn lại Dao Chân Nhân mà thôi, tuy nói hắn cùng với Dao Chân Nhân đã mơ hồ có quan hệ minh hữu, nhưng lần đối chiến này tất sẽ đắc tội với hai vị thánh nhân…. Chỉ sợ Dao Chân Nhân sẽ không đáp ứng. Bất quá, đúng là vẫn phải thử một chút.
Thời điểm Trương Tử Tinh nói ra ý nghĩ muốn mời Tây Vương Mẫu, Thông Thiên Giáo Chủ tựa hồ có chút ngoài ý muốn, mà trong ánh mắt của Tam Hoàng nhìn về phía hắn cũng có một ít ý tứ hàm xúc khó hiểu ---- Tây Vương Mẫu luôn luôn bất cận nhân tình, sống cách biệt người xa ngàn dặm, cùng với tiên nhân không có giao tình cho lắm, lần này lại là đối kháng với thánh nhân, như thế nào lại đến đây? Vị thiên tử này không ngờ lại muốn nàng gia nhập Tru Tiên Trận? bất quá theo như việc lần trước hắn đi Tây Côn Lôn xin thuốc thành công, xem ra quan hệ của hắn và Tây Vương Mẫu cũng không bình thường, khó có khả năng là…..
Trương Tử Tinh bị Tam Hoàng nhìn chăm chú làm cho một hồi sợ hãi, Thông Thiên Giáo Chủ mở miệng nói: " Nếu là Tây Vương Mẫu tự nguyện tới tương trợ, vậy có thể mở ra được toàn bộ bốn cửa rồi, nhưng chính là vị nương nương kia cùng ta không có giao tình, lần này là đối địch với thánh nhân, chỉ sợ khó có thể đáp ứng. Hiện tại ta thật ra cũng có một lựa chọn nhân tố khác, nếu người này tu vi có thể đạt tới hiệu quả như mong muốn, nắm giữ kiếm tiên trong cửa Hãm Tiên, hoặc có khả năng hơn Công Minh. Đến lúc đó bốn người đồng thời chấp chưởng bốn cửa, Công Minh lấy Định Hải Thần Châu, ở trong trận ứng chiến, ngũ tiên hợp lực, có thể giữ chân được thánh nhân."
Trương Tử Tinh vội hỏi: " Người này cuối cùng là ai, ở nơi nào?"
Thông Thiên Giáo Chủ mỉm cười nói: " Xa cuối chân trời, gần ngay trước mắt. Người này chính là bệ hạ."
Trương Tử Tinh giật mình không phải chuyện đùa chứ : không ngờ lại ….là mình?
Nếu nói muốn "Âm" mà ngáng chân thánh nhân, hoặc dùng vũ khí nào đó mà đánh lén, Trương Tử Tinh có khi có biện pháp cùng kế hoạch, đối với kế hoạch trả thù việc Nguyên Thủy Thiên Tôn làm thương tổn Tam Tiêu trong tương lai hắn cũng có vài phương án suy tính nhất định, nhưng mà muốn hắn dùng vào thực lực cùng thánh nhân đối chiến, không thể ngờ được, là một chuyện quá ngoài ý muốn.
"Thông Thiên Thánh Nhân chẳng lẽ là đang nói đùa?" Trương Tử Tinh nhìn vẻ mặt nghiêm nghị của Thông Thiên Giáo Chủ, biết không phải nói giỡn, kinh hại nói: " Ta mặc dù có cơ duyên xảo hợp mà may mắn tu luyện tới kim tiên, sao có thể đối địch với thánh nhân? Tất nhiên không phải ta sợ chết, chỉ vì tu vi ta thấp kém, không thể so sánh với Đa Bảo đạo hữu, và hai vị nghĩa đệ, ngay cả với Công Minh đạo hữu cũng thua xa. Nếu là dựa vào sức mạnh bản thân, sợ rằng trở thành nguyên nhân thất bại lớn nhất."
Thông Thiên Giáo Chủ nói: " Bệ hạ đại náo thiên cung, dũng đấu Thiên Đế Thiên Hậu, đối mặt với Tây phương nhị thánh, gặp nguy không loạn, khả năng điêu luyện, như thế nào là hạng người sợ chết được? ta nghĩ mời bệ hạ tham dự Tru Tiên Trận, đều không phải là do quá thiển cận. Nghe ba vị thánh hoàng nói, bệ hạ ở trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ bế quan ba trăm năm, đã đạt tới cảnh giới kì dị, đủ để đối địch với Huyền Tiên. Bệ Hạ chỉ ở trong ba trăm năm mươi năm ngắn ngủi, từ một vị phàm phu tục tử bình thường đã đạt tới cảnh giới này, trong đó tuy có cơ duyên xảo hợp, nhưng cũng có thể thấy là đệ nhất nhân từ xưa đến nay. Bệ Hạ không chỉ có tu vi tinh tiến, hơn nữa có mưu lược vô song, nếu có thể khống chế Hãm Kiếm Tiên, có khả năng tự nhiên công thủ, chính là hợp với cảnh giới vi diệu trong chữ " Hãm" của cửa Hãm Tiên. Tuy nói môn nhân trong giáo phái của ta, môn hạ đạt tu vi Huyền Tiên cũng có tới mấy người, nhưng tâm tính, tính nết, cá tính không hợp với cửa này, đều khó có thể đảm nhận."
Trương Tử Tinh trầm ngâm nói: " Ta cùng với thánh nhân đã có ước định, cùng tương trợ lẫn nhau, nếu quả thực như thế, ta tất nhiên sẽ không cự tuyệt, chẳng qua…. Đều không phải là ta khiêm tốn, mà ta tu vi thực tại của ta quá thấp kém, đến lúc đó sợ rằng tại ta mà đại trận thất bại."
Thông Thiên Giáo Chủ nghe hắn nói nguyện ý tham dự, hơi vuốt cắm, lộ ra vẻ cười tươi: " Bệ hạ có dũng khí này, bần đạo cảm thấy rất an tâm, chính là bệ hạ đừng vội lo lắng, nếu không nắm chắc, bần đạo như thế nào lại nhờ tới nhân hoàng chí tôn tự thân ra tay đây?"
Nắm chắc? không phải là nắm chắc phần chịu chết hả! Trương Tử Tinh nghĩ thầm.
Bất quá trước mắt Băng Tuyết đã đồng hoá Đạo Hành Thiên Tôn, lẻn vào bên trong Xiển Giáo, có thể lợi dụng điểm này, làm thế nào có thể lấy được Bạch Ngọc kia trong tay Dương Tiễn.
Ngày đó nhị thánh Tây Phương Giáo nghe thấy hắn nói về xu thế đại đạo sau này, tim đập thình thịch vẻ mặt biểu lộ rõ tình cảm vui mừng, hiển nhiên trong lòng đã thay đổi ý nghĩ về kẻ dưới Trương Tử Tinh này. Nhưng hắn biết rõ không thể bị động chờ đợi Tây Phương Giáo đưa tay cầu thân với Xiển Giáo, chi bằng chủ động trước, lấy phương pháp thích hợp tác động một phen, làm trước việc này, về phương diện Triệt Giáo, chờ khi Thông Thiên Giáo Chủ xuất quan, phải thương lượng một phen.
Ngay khi hắn tự hỏi làm thế nào để bày mưu tính kế cho cục diện tiếp theo, Viên Hồng từ Bích Du Cung trở về còn mang theo lời mời của Thông Thiên Giáo Chủ.
Vị Triệt Giáo thánh nhân này bế quan tìm hiểu trận đồ Tru Tiên, cuối cùng đã có thành công, ngày hôm trước đã xuất cung tại Bích Du Cung. Viên Hồng phụng lệnh Thông Thiên Giáo Chủ, mời Trương Tử Tinh, Khổng Tuyên cùng Hình Thiên hướng tới Bích Du Cung. Trương Tử Tinh nghe thấy Thông Thiên Giáo Chủ mời cả Khổng Tuyên và Hình Thiên, nhất định tương lai có quan hệ chặt chẽ với Tru Tiên đại trận, lập tức không dám trậm trễ, kêu hai vị huynh đệ cùng Viên Hồng đi tới Bích Du Cung.
Trên đường đi, Viên Hồng biết được tin tức Đái Lễ huynh đệ trong Mai Sơn thất quái đã làm môn hạ trong Oa Hoàng Cung, trong lòng cực kì vui mừng. Mai Sơn thất quái cho tới nay còn sót lại hắn cùng Đái Lễ hai người mà thôi, nghĩ lại lúc trước bảy huynh đệ tụ nghĩa, thực là thương cảm.
Bốn người đi với vận tốc ánh sáng lên đều rất nhanh. Không bao lâu sau, đã đi tới Vô Danh tiên sơn. Tuần sơn tiên nhân sớm biết Viên Hồng phụng mệnh xuống núi, nhìn thấy mọi người, chạy nhanh tới dẫn mọi người vào trong Bích Du Cung trên Tử Chi Nhai.
Bốn người Trương Tử Tinh tiến vào trong Bích Du Cung, chỉ thấy trong cung ngoại trừ Thông Thiên Giáo Chủ ngồi ở chính giữa ra còn có Phục Hi, Thần Nông, Hoàng Đế, tam hoàng cùng ở đây.
Trương Tử Tinh dẫn Khổng Tuyên, Hình Thiên tới chào Thông Thiên Giáo Chủ, Viên Hồng sau khi phục mệnh, cáo lui đi ra. Thông Thiên Giáo Chủ nhẹ nhàng vung tay lên, cửa lớn của đại điện chậm rãi đóng lại. Hiển nhiên là muốn trò chuyện cơ mật với nhau.
Tam Hoàng cũng biết chi tiết về người của Trương Tử Tinh, ở đây cũng không có ngoại nhân, cho nên Thông Thiên Giáo Chủ cũng không có gì giấu diếm thân phận của Trương Tử Tinh nói : " Bệ hạ. Bần đạo hôm nay mời người đến là có ý gì, nói vậy chắc người cũng đã đoán ra được."
Trương Tử Tinh gật đầu nói: "Đầu tiên chúc mừng thánh nhân xuất quan, lần này thánh nhân nói vậy chắc là đã tham ngộ được bốn cửa huyền ảo của Tru Tiên Trận Đồ, cho lên hai vị nghĩa đệ của ta tới, chắc là muốn tính toán với toàn bộ bốn cánh cửa kia."
Thông Thiên Giáo Chủ mỉm cười: " Bệ hạ nói cũng không sai lệch mấy. Bần đạo thật sự có điều tâm đắc với bốn cửa vi diệu kia. Phải cần bốn vị có tu vi huyền tiên tinh thâm mà phân ra canh gác bốn cửa. Được nghe hai vị huynh đệ của người đều là Huyền tiên thượng giai đỉnh, cho nên mời tới, thương nghị việc bày đại trận."
Trương Tử Tinh đã sớm đem việc Tru Tiên Trận Đồ nói qua cho Khổng Tuyên và Hình Thiên. Cho nên hai người khi nghe thấy Thông Thiên Giáo Chủ tự mình nói ra việc này sắc mặt vẫn như thường, không có chút nào bất ngờ.
Thông Thiên Giáo Chủ đánh giá Khổng Tuyên khen: " Thật là một kỳ tài thiên hoàng đắc đạo! Nếu luận về tư chất. Cho dù là tiểu đồ Đa Bảo cũng còn kém hơn một chút! Ngươi không chỉ có thiên phú tuyệt hảo, lại có tiên thiên chí bảo Hỗn Độn Chung trong tay. Thực lực siêu phàm. Có thể nói đương thời dưới thánh nhân là huyền tiên đệ nhất nhân. Đúng là lựa chọn tốt nhất để chấn giữ một cửa Tru Tiên. Có Hỗn Độn Chung cùng Tru Tiên Kiếm. Tuy là Hỗn Nguyên Thánh Nhân cũng phải kiêng kị ba phần, Huống chi còn có trận đồ Tru Tiên Trận tinh diệu nữa!"
Khổng Tuyên thấy Thông Thiên Giáo Chủ khen ngợi như thế, lại biết Hoàng huynh cùng Triệt Giáo có quan hệ đồng minh. Lập tức khách khí nói: " Thánh nhân quá khen. Ta chẳng qua là ỷ vào thiên phú thần thông. Lại may mắn luyện hoá được thần niệm của Đông Hoàng Thái Nhất. Mới có được như hôm nay. Lại nói. Năm đó có nhiều thánh nhân ra tay. Ta mới có thể may mắn lấy được Hỗn Độn Chung mà bình yên thoát thân. việc của Tru Tiên Trận. Ta nguyện đem toàn lực giúp đỡ."
Thông Thiên Thánh Nhân lắc đầu nói: "Đạo hữu đừng quá khiêm tốn. Ta xem trên người ngươi có tiềm lực rất lớn. Nếu có cơ duyên, tu vi còn có thể nâng cao thêm một bậc nữa. Tiền đồ là không thể tính toán được."
Tam Hoàng vừa nghe Khổng Tuyên còn có thể từ mặt đất mà thăng lên không gian. Không khỏi có vẻ kinh hãi. Lấy thực lực của Khổng Tuyên bây giờ mà nói, đã là huyền tiên đỉnh giai, nhân tài kiệt xuất rồi. Dưới thánh nhân cơ hồ không tìm ra được người có thể đối địch. Nếu còn có thể phát triển lên nữa chẳng lẽ lại có khả năng trở thành….. vô thượng Hỗn Nguyên Đại Đạo?
Đương nhiên nếu muốn thành tựu vô thượng đại đạo tất nhiên không thể đơn giản như thế, năm đó yêu đế Đông Hoàng Thái Nhất còn có thực lực mạnh hơn Khổng Tuyên bây giờ, cũng coi như là cường giả đỉnh cấp dưới thánh nhân, nhưng lại dừng lại ở huyền tiên thượng giai đỉnh N vạn năm mà không thể đi tới bậc mấu chốt của bậc thang.
Một bậc thang này, nhìn giống như phía dưới chỉ kém một cái cảnh giới mà thôi, nhưng khó khăn lại không thể tính được, lực lượng cách biệt một trời một vực. Từ xưa đến nay, ngoài trừ Đại Đạo Hồng Quân ra, là không biết cảnh giới gì, còn Hỗn Nguyên cảnh giới, cũng bất quá chỉ có ít ỏi 6 người mà thôi.
Trương Tử Tinh nghe thấy Thông Thiên Giáo Chủ không tiếc lời khen ngợi tán thưởng với khổng Tuyên không khỏi lộ ra vẻ mặt vui mừng, so với mình chiếm được còn muốn cao hứng hơn. Lúc này Thông Thiên Giáo Chủ đã đưa ánh mắt lên trên người Hình Thiên, trong mắt lại ngời sáng lên hỏi: " Hình Thiên đạo hữu, Bất Diệt Phùng Xuân thuật có phải đã đại thành rồi hay không?"
Hình Thiên thấy Thông Thiên Giáo Chủ liếc mắt một cái đã khám phá ra công pháp trên người mình, đối với nhãn lực này thật âm thầm bội phục, đáp: " Giáo Chủ quả nhiên pháp nhãn không sai, năm đó ta ở trong một trận đại chiến, ngộ ra thuật Bất Diệt Phùng Xuân tinh diệu, cho nên may mắn bị chặt đầu mà vẫn bất tử. Tự biết năm đó do cơ duyên tới, Bất Diệt Phùng Xuân thuật kia may mắn đại thành, cho nên thân tiến tới cảnh giới huyền tiên thượng giai đỉnh."
Thông Thiên Giáo Chủ vuốt cằm: "đạo hữu chính là lấy lực tu đạo chi đồ, thêm vào đó có ý chí chiến đấu kinh người, chiến ý xưa nay chưa từng có, thực lực hơn xa cùng thế hệ. Được nghe đạo hữu từng tàn sát đều là thiên đế thiện thi huyền tiên thượng giai đỉnh, nói vậy đã nắm giữ lực lượng phía trên của huyền ảo, nếu nắm giữ lục kiếm tiên, có khả năng làm ít mà công cao, phát huy ra lực lượng cực mạnh."
Hình Thiên rõ ràng đáp: " Huynh trưởng đã có mệnh, chuyện tương lai Tru Tiên Trận toàn bộ nghe Thánh nhân điều khiển, đến lúc đó toàn lực mà ứng phó." Thông Thiên Giáo Chủ thấy Hình Thiên coi trọng "huynh trưởng" như thế, liền cười nói với Trương Tử Tinh: " Bệ hạ thu được hai vị huynh đệ tốt! nếu bệ hạ là Hỗn Nguyên Thánh Nhân, lại có hai vị huynh đệ có thực lực như thế, chính là đại địch của Triệt Giáo ta đấy."
Trương Tử Tinh thấy Thông Thiên Giáo Chủ có ý nói đùa, hiển nhiên vị thánh nhân này đối với thực lực của Khổng Tuyên cùng Hình Thiên tương đối vừa lòng. Tâm tình rất tốt.
Phục Hi ở bên cạnh cũng cười nói: " Nếu không luận về thực lực mà chỉ luận về âm mưu mà nói, Tiêu Dao Tử có thể coi là đệ nhất đương thời. Trước đây không lâu, ta ở Oa Hoàng Cung của muội tử, vị đạo hữu này chỉ với tam ngôn lưỡng cú (*Ý nói chỉ bằng vài lời nói) liền làm cho dã tâm của Dao Trì Kim Mẫu bị bại lộ, kết quả Kim Mẫu bị trục xuất khỏi Oa Hoàng Cung. Giáo chủ tuy là thánh nhân, chỉ sợ cũng khó là địch thủ của hắn."
Trương Tử Tinh cười ngượng ngùng nói: " Ta không có thực lực lớn mạnh, cho nên phải dùng mưu kế thôi, thật làm cho nhị vị chê cười. Hiện giờ giáo chủ đã ngộ ra tinh diệu của Tru Tiên Trận Đồ, lấy Đa Bảo, Công Minh hai vị đạo hữu. Cùng với hai huynh đệ của ta, có thể phân chia chấn giữ bốn cánh cửa. Chính là không biết giáo chủ lúc đó lấy một địch hai, có thể giành phần thắng được hay không."
Thông Thiên Giáo Chủ trầm ngâm nói: " Việc này ta cũng đang lo nghĩ, lần này ta bế quan tìm hiểu huyền ảo của trận đồ. Ngộ ra bốn của tinh diệu là Tuyệt, Tru, Lục, Hãm. Người chấn giữ bốn cánh cửa kia không chỉ có tu vi tinh thâm, hơn nữa phải hợp với tính chất của bốn cửa thì mới phát huy ra uy lực lớn nhất. Theo như lời ngươi nói thì trong bốn người này, Đa Bảo, Khổng đạo hữu, Hình Thiên đạo hữu, đều là giai vị Huyền Thiên thượng giai đỉnh, có thể phân chia chấn giữ Tuyệt Tiên, Tru Tiên, Lục Tiên ba cửa, nhưng Triệu Công Minh tu vi chỉ là huyền tiên trung giai đỉnh, Định Hải Thần Châu kia chỉ công không thể thủ. Mà cửa thứ tư Hãm Tiên là một cửa cân đối công phòng trong bốn cửa. Một từ Hãm bao gồm trong đó hàng nghìn huyền ảo. Nếu do Công Minh chấp giữ Hãm Kiếm Tiên, sẽ là cửa yếu nhất trong bốn cửa, một khi bị công phá đầu tiên, ba cửa còn lại sẽ gặp phải nguy cơ lớn."
Trương Tử Tinh còn nhớ lúc trước Thông Thiên Giáo Chủ từng nói qua Triệu Công Minh có lẽ chỉ có thể miễn cưỡng đảm nhận mà thôi, hiện giờ nghe Thông Thiên Giáo Chủ phân tích như thế, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ ưu sầu.
Thần Nông hỏi: " Thánh nhân, Tru Tiên Trận này có thiếu hụt như vậy sao, làm thế nào có thể bù lại?"
Thông Thiên Giáo Chủ nói: " Nếu có thể có người khác, thay thế tiểu đồ Công Minh mà canh cửa Hãm Tiên. Mà Công Minh ẩn nấp trong trận, Lấy Định Hải Thần Châu mà ám toán, tất có khả năng có hiệu quả."
Trương Tử Tinh nghĩ tới tình tiết trong nguyên tác Nhiên Đăng Đạo Nhân trong Tru Tiên trận dùng Định Hải Thần Châu đánh hạ Thông Thiên Giáo Chủ, âm thầm gật đầu. Định Hải Thần Châu kia thuộc loại có kháng tính rất lớn, là loại pháp bảo có tính chất công kích tinh khiết nhất, tuy là thánh nhân nhưng ở lúc không đề phòng, cũng khó tránh, mặc dù thánh nhân có thân thể vạn kiếp không chết, không thể bị thương nhưng Định Hải Thần Châu ít nhất cũng có thể phát huy tác dụng kiềm chế và kéo dài thời gian. Nếu theo như lời Thông Thiên Giáo Chủ nói, mời một vị huyền tiên thượng giai đỉnh về chấn giữ cửa Hãm Tiên, Triệu Công Minh có thể giấu kín Định Hải Thần Châu mà đánh lén, khả năng thắng lợi tất có thể gia tăng.
Ánh mắt Trương Tử Tinh dừng lại trên người ba vị Tam Hoàng nói: " Ba vị thánh hoàng bệ hạ là huyền tiên đỉnh giai, thân lại có đủ vị giai lực, có thể nhờ một người ra đảm nhận."
Ngoài ý liệu của hắn, Tam Hoàng đều lắc đầu: " Ba người bọn ta đều có chuyện quan trọng khác. Đến lúc Tru Tiên Trận khởi động, chỉ sợ là không thể tương trợ."
Trương Tử Tinh âm thầm nhíu mày: Tam Hoàng không phải muốn hỗ trợ thiên tử là hắn sao? Cuối cùng có chuyện gì quan trọng, khiến cho ba vị này không ngờ tới cả đại chiến Tru Tiên Trận trọng yếu như vậy cũng không có tham dự?
Càng làm cho hắn giật mình hơn chính là Thông Thiên Giáo Chủ lại gật đầu, tựa hồ đã sớm biết như vậy.
Như vậy, kêu ai tới đây? Hắn biết Huyền Tiên thượng giai đỉnh cường giả, chỉ còn Tam Hoàng, Hạo Thiên Thượng Đế cùng ác thi Huyền Cơ Chân Nhân, Dao Trì Kim Mẫu, Tây Vương Mẫu Dao Chân Nhân chỉ bảy người này mà thôi. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - https://truyenfull.vn
Tam Hoàng bởi vì có nguyên nhân đặc thù nào đó nên không thể tham dự, Hạo Thiên cùng Kim Mẫu đôi cẩu nam nữ này tất nhiên cũng không có khả năng, cuối cùng chỉ còn lại Dao Chân Nhân mà thôi, tuy nói hắn cùng với Dao Chân Nhân đã mơ hồ có quan hệ minh hữu, nhưng lần đối chiến này tất sẽ đắc tội với hai vị thánh nhân…. Chỉ sợ Dao Chân Nhân sẽ không đáp ứng. Bất quá, đúng là vẫn phải thử một chút.
Thời điểm Trương Tử Tinh nói ra ý nghĩ muốn mời Tây Vương Mẫu, Thông Thiên Giáo Chủ tựa hồ có chút ngoài ý muốn, mà trong ánh mắt của Tam Hoàng nhìn về phía hắn cũng có một ít ý tứ hàm xúc khó hiểu ---- Tây Vương Mẫu luôn luôn bất cận nhân tình, sống cách biệt người xa ngàn dặm, cùng với tiên nhân không có giao tình cho lắm, lần này lại là đối kháng với thánh nhân, như thế nào lại đến đây? Vị thiên tử này không ngờ lại muốn nàng gia nhập Tru Tiên Trận? bất quá theo như việc lần trước hắn đi Tây Côn Lôn xin thuốc thành công, xem ra quan hệ của hắn và Tây Vương Mẫu cũng không bình thường, khó có khả năng là…..
Trương Tử Tinh bị Tam Hoàng nhìn chăm chú làm cho một hồi sợ hãi, Thông Thiên Giáo Chủ mở miệng nói: " Nếu là Tây Vương Mẫu tự nguyện tới tương trợ, vậy có thể mở ra được toàn bộ bốn cửa rồi, nhưng chính là vị nương nương kia cùng ta không có giao tình, lần này là đối địch với thánh nhân, chỉ sợ khó có thể đáp ứng. Hiện tại ta thật ra cũng có một lựa chọn nhân tố khác, nếu người này tu vi có thể đạt tới hiệu quả như mong muốn, nắm giữ kiếm tiên trong cửa Hãm Tiên, hoặc có khả năng hơn Công Minh. Đến lúc đó bốn người đồng thời chấp chưởng bốn cửa, Công Minh lấy Định Hải Thần Châu, ở trong trận ứng chiến, ngũ tiên hợp lực, có thể giữ chân được thánh nhân."
Trương Tử Tinh vội hỏi: " Người này cuối cùng là ai, ở nơi nào?"
Thông Thiên Giáo Chủ mỉm cười nói: " Xa cuối chân trời, gần ngay trước mắt. Người này chính là bệ hạ."
Trương Tử Tinh giật mình không phải chuyện đùa chứ : không ngờ lại ….là mình?
Nếu nói muốn "Âm" mà ngáng chân thánh nhân, hoặc dùng vũ khí nào đó mà đánh lén, Trương Tử Tinh có khi có biện pháp cùng kế hoạch, đối với kế hoạch trả thù việc Nguyên Thủy Thiên Tôn làm thương tổn Tam Tiêu trong tương lai hắn cũng có vài phương án suy tính nhất định, nhưng mà muốn hắn dùng vào thực lực cùng thánh nhân đối chiến, không thể ngờ được, là một chuyện quá ngoài ý muốn.
"Thông Thiên Thánh Nhân chẳng lẽ là đang nói đùa?" Trương Tử Tinh nhìn vẻ mặt nghiêm nghị của Thông Thiên Giáo Chủ, biết không phải nói giỡn, kinh hại nói: " Ta mặc dù có cơ duyên xảo hợp mà may mắn tu luyện tới kim tiên, sao có thể đối địch với thánh nhân? Tất nhiên không phải ta sợ chết, chỉ vì tu vi ta thấp kém, không thể so sánh với Đa Bảo đạo hữu, và hai vị nghĩa đệ, ngay cả với Công Minh đạo hữu cũng thua xa. Nếu là dựa vào sức mạnh bản thân, sợ rằng trở thành nguyên nhân thất bại lớn nhất."
Thông Thiên Giáo Chủ nói: " Bệ hạ đại náo thiên cung, dũng đấu Thiên Đế Thiên Hậu, đối mặt với Tây phương nhị thánh, gặp nguy không loạn, khả năng điêu luyện, như thế nào là hạng người sợ chết được? ta nghĩ mời bệ hạ tham dự Tru Tiên Trận, đều không phải là do quá thiển cận. Nghe ba vị thánh hoàng nói, bệ hạ ở trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ bế quan ba trăm năm, đã đạt tới cảnh giới kì dị, đủ để đối địch với Huyền Tiên. Bệ Hạ chỉ ở trong ba trăm năm mươi năm ngắn ngủi, từ một vị phàm phu tục tử bình thường đã đạt tới cảnh giới này, trong đó tuy có cơ duyên xảo hợp, nhưng cũng có thể thấy là đệ nhất nhân từ xưa đến nay. Bệ Hạ không chỉ có tu vi tinh tiến, hơn nữa có mưu lược vô song, nếu có thể khống chế Hãm Kiếm Tiên, có khả năng tự nhiên công thủ, chính là hợp với cảnh giới vi diệu trong chữ " Hãm" của cửa Hãm Tiên. Tuy nói môn nhân trong giáo phái của ta, môn hạ đạt tu vi Huyền Tiên cũng có tới mấy người, nhưng tâm tính, tính nết, cá tính không hợp với cửa này, đều khó có thể đảm nhận."
Trương Tử Tinh trầm ngâm nói: " Ta cùng với thánh nhân đã có ước định, cùng tương trợ lẫn nhau, nếu quả thực như thế, ta tất nhiên sẽ không cự tuyệt, chẳng qua…. Đều không phải là ta khiêm tốn, mà ta tu vi thực tại của ta quá thấp kém, đến lúc đó sợ rằng tại ta mà đại trận thất bại."
Thông Thiên Giáo Chủ nghe hắn nói nguyện ý tham dự, hơi vuốt cắm, lộ ra vẻ cười tươi: " Bệ hạ có dũng khí này, bần đạo cảm thấy rất an tâm, chính là bệ hạ đừng vội lo lắng, nếu không nắm chắc, bần đạo như thế nào lại nhờ tới nhân hoàng chí tôn tự thân ra tay đây?"
Nắm chắc? không phải là nắm chắc phần chịu chết hả! Trương Tử Tinh nghĩ thầm.
Tác giả :
Điểm Tinh Linh