Ngã Ái Biến Thái
Chương 70
“Tên quái thái chết tiệt kia, ngươi lăn đây ra cho lão tử!" Kim Đến Đại cực kì tức giận đứng hét lớn lên trong nhà kính rộng mấy trăm bình.
“Kim bảo mẫu, ngươi rồng lớn như thế thật không hợp lễ a." Lão làm vườn già nua do Thành Quái Đường giả dạng buông công cụ trong tay xuống.
“Ngươi quá mức quá phận, ngay cả ta mà ngươi cũng dám hạ foongj. Ngươi có phải muốn chọc ta tức chết mới vừa lòng có phải không hả!"
Lão làm vườn do Thành Quái Đường dịch dung đưa mắt nhìn Kim Đến Đại từ trên xuống dưới một lần.
“Hoàn hảo a! Xem ra ngươi vẫn còn tốt lắm, bất quá…." Lão chỉa chỉa đến cái lều nhỏ nổi lên ở đũng quần Kim bá, “Biện đại ca không có thỏa mãn ngươi sao?"
“Ngươi…. Cái tên này…. Lấy giải dược đem đến đây…." Hắn đương nhiên là không được y thỏa mãn rồi.
Nghĩ đến tình trạng lúc đó hắn thật muốn khóc lớn!
Hắn cố gắng duy trì thật lâu làm cho Biện Hỏa có thể tiết ra dục vọng của y, còn có bắn lên trên mặt hắn làm ngay cả thở cũng thở không nổi nữa.
Tên kia thật không có lương tâm, Biện Hỏa y ấy vậy mà một bộ sát thiên đạo, họa quốc ương dân chỉ có đưa ra một tờ chi phiếu không nhỏ đưa cho hắn.
Căn bản chính là hoàn toàn đem hắn thành thứ mua bán.
Có qua có lại là một loại luật lệ thường tình, nhưng Biện Hỏa lại hoàn toàn không hiểu. Y dùng xong rồi thì liền vỗ mông bỏ đi!
Không quan tâm phía trước của hắn cương thế nào, phía sau ngứa ngáy như thế nào, y còn dám dùng cái lại ánh mắt nhìn ghê tởm này nọ nên tránh đi thật sớm nhìn hắn, hoàn toàn là giống hệt thái độ của Biện Quang.
Hắn hiện tại có thể xác định, bọn họ trước kia chỉ là tham luyến thân thể của Biện Thái thôi, căn bản là không có thật tâm thương hắn…
“Không có giải dược!" Nhìn vẻ mặt hắn thê thảm như vậy, Thành Quái Đường đánh nói thật ra. “Nếu không ngươi thử tìm cái lỗ nào tương tự cỡ này rồi cắm vào động động, cũng giúp được lắm á."
“Ngươi không sợ ta tìm ngươi trút lên hả!? (là lấy anh Đường ra làm ý :)))" Kim Đến Đại vẻ mặt hung tợn nhìn gã.
“Ngươi dám có can đảm xâm phạm vào băng ngọc tinh khiết của ta sao, haha… tin hay không ta cho ngươi chỉ có nằm trên giường bị người áp nửa dưới phía sau hả."
“… Ngươi tên tiểu tử chết tiệt, không cần làm như vậy!" Hắn tin tưởng tên quái thai này đã nói là sẽ làm a. Nhận thực của hắn với cái tên này rất rõ, thế nhân này dám đối đầu với gã chỉ sợ là không có mấy ai đâu. Thành Quái Đường này dù lớn lên có giống oa nhi nhưng là tâm tư ngoan độc không có người nào có thể sánh bằng.
Hắn bị nhốt một năm, ngay từ đầu đối mặt với Thành Quái Đường cũng đã từng nghĩ tới nam nhân có khuôn mặt oa nhi này sẽ thực dễ bị khi dễ, nhưng mà sau khi bị trải qua huấn luyện tàn khống vô nhân đạo thì hắn ngay trong lòng liền sợ hãi gã a.
“Yên tâm, ta là thiên tài, như thế nào lại đưa thân đụng vào một cái tên ngu ngốc như ngươi. Nhanh đi tìm người giúp ngươi dập lửa đi!" Gã kiêu ngạo cười to, đối với Kim Đến Đại đang thở hì hộc rời đi hô lớn lên, “Đã quên nói với ngươi, ta hạ xuân dược này, chỉ có độc trong người Biện gia huynh đệ mới có thể trung hòa. Chúc ngươi cưỡng gian khoái trá nha~"
“Kim bảo mẫu, ngươi rồng lớn như thế thật không hợp lễ a." Lão làm vườn già nua do Thành Quái Đường giả dạng buông công cụ trong tay xuống.
“Ngươi quá mức quá phận, ngay cả ta mà ngươi cũng dám hạ foongj. Ngươi có phải muốn chọc ta tức chết mới vừa lòng có phải không hả!"
Lão làm vườn do Thành Quái Đường dịch dung đưa mắt nhìn Kim Đến Đại từ trên xuống dưới một lần.
“Hoàn hảo a! Xem ra ngươi vẫn còn tốt lắm, bất quá…." Lão chỉa chỉa đến cái lều nhỏ nổi lên ở đũng quần Kim bá, “Biện đại ca không có thỏa mãn ngươi sao?"
“Ngươi…. Cái tên này…. Lấy giải dược đem đến đây…." Hắn đương nhiên là không được y thỏa mãn rồi.
Nghĩ đến tình trạng lúc đó hắn thật muốn khóc lớn!
Hắn cố gắng duy trì thật lâu làm cho Biện Hỏa có thể tiết ra dục vọng của y, còn có bắn lên trên mặt hắn làm ngay cả thở cũng thở không nổi nữa.
Tên kia thật không có lương tâm, Biện Hỏa y ấy vậy mà một bộ sát thiên đạo, họa quốc ương dân chỉ có đưa ra một tờ chi phiếu không nhỏ đưa cho hắn.
Căn bản chính là hoàn toàn đem hắn thành thứ mua bán.
Có qua có lại là một loại luật lệ thường tình, nhưng Biện Hỏa lại hoàn toàn không hiểu. Y dùng xong rồi thì liền vỗ mông bỏ đi!
Không quan tâm phía trước của hắn cương thế nào, phía sau ngứa ngáy như thế nào, y còn dám dùng cái lại ánh mắt nhìn ghê tởm này nọ nên tránh đi thật sớm nhìn hắn, hoàn toàn là giống hệt thái độ của Biện Quang.
Hắn hiện tại có thể xác định, bọn họ trước kia chỉ là tham luyến thân thể của Biện Thái thôi, căn bản là không có thật tâm thương hắn…
“Không có giải dược!" Nhìn vẻ mặt hắn thê thảm như vậy, Thành Quái Đường đánh nói thật ra. “Nếu không ngươi thử tìm cái lỗ nào tương tự cỡ này rồi cắm vào động động, cũng giúp được lắm á."
“Ngươi không sợ ta tìm ngươi trút lên hả!? (là lấy anh Đường ra làm ý :)))" Kim Đến Đại vẻ mặt hung tợn nhìn gã.
“Ngươi dám có can đảm xâm phạm vào băng ngọc tinh khiết của ta sao, haha… tin hay không ta cho ngươi chỉ có nằm trên giường bị người áp nửa dưới phía sau hả."
“… Ngươi tên tiểu tử chết tiệt, không cần làm như vậy!" Hắn tin tưởng tên quái thai này đã nói là sẽ làm a. Nhận thực của hắn với cái tên này rất rõ, thế nhân này dám đối đầu với gã chỉ sợ là không có mấy ai đâu. Thành Quái Đường này dù lớn lên có giống oa nhi nhưng là tâm tư ngoan độc không có người nào có thể sánh bằng.
Hắn bị nhốt một năm, ngay từ đầu đối mặt với Thành Quái Đường cũng đã từng nghĩ tới nam nhân có khuôn mặt oa nhi này sẽ thực dễ bị khi dễ, nhưng mà sau khi bị trải qua huấn luyện tàn khống vô nhân đạo thì hắn ngay trong lòng liền sợ hãi gã a.
“Yên tâm, ta là thiên tài, như thế nào lại đưa thân đụng vào một cái tên ngu ngốc như ngươi. Nhanh đi tìm người giúp ngươi dập lửa đi!" Gã kiêu ngạo cười to, đối với Kim Đến Đại đang thở hì hộc rời đi hô lớn lên, “Đã quên nói với ngươi, ta hạ xuân dược này, chỉ có độc trong người Biện gia huynh đệ mới có thể trung hòa. Chúc ngươi cưỡng gian khoái trá nha~"
Tác giả :
Tĩnh Nhược Đông Phong