Nếu Như Yêu - Do Khê
Chương 69: Phiên ngoại: Vợ của Hàn Duy
“Trời nắng muốn chết ~~~" Lý Hãn Nghi chạy một mạch vào quán café rồi ngồi phịch xuống ghế, trên mặt đầm đìa mồ hôi.
Quán café này ở gần công ty, nó dần trở thành nơi tụ tập quen thuộc của nhân viên công ty mỗi khi rảnh rỗi. Những chuyện không tiện đề cập trong phạm vi công ty chật hẹp đều được đem hết ra đây.
Thấy cô nàng chạy ùa vào than vãn, cả đám hùa vào quở trách “Vừa đến đã la làng cái gì? Có gì khai mau"
Lý Hãn Nghi ngửa mặt thở dài rồi nói với mọi người “Tiểu Duy cậu ấy…có vợ rồi!!"
Tin tức sốt dẻo như bom sắp nổ, ai nấy đều thất thanh “Hả? Không phải chứ?"
Hàn Duy trong công ty nhân duyên không tồi, nhưng chưa từng thấy y thân mật với cô nào, cũng chưa từng nghe y nói có bạn gái, toàn công ty đều nghĩ y vẫn độc thân, tự nhiên giờ lại lòi ra một cô vợ…
“Cô nghe tin vỉa hè này ở đâu? Tin tức có chính xác không?"
“Vô cùng chính xác" Lý Hãn Nghi đau khổ gật đầu rồi kiên nhẫn giải thích “Hôm nay không phải là ngày điền bảng khảo sát tình trạng hôn nhân theo thông lệ của công ty đó sao? Vừa nãy tan tầm tôi vừa hay nhìn thấy…"
“Đúng lúc quá nhỉ?"
Lý Hãn Nghi tức giận nói “Cái đó không quan trọng!"
“Lưu Vi, cô đừng lắm lời, để Hãn Nghi nói hết xem nào, cụ thể là thế nào?"
“Cụ thể là, tôi nhìn thấy cậu ta viết chữ “CÓ" rất lớn vào khung tình trạng hôn nhân! Tôi sốc chết mất!"
“Nói vậy là, Tiểu Duy lén lập gia đình, nhưng vì lý do nào đó mà giấu chúng ta…Thật không có nghĩa khí"
Lý Hãn Nghi đau lòng vùi mặt vào bàn cơn “Tôi cũng không ngờ cậu ấy ra tay nhanh như vậy, mới đây thôi còn điền “KHÔNG" mà, cũng đâu nghe nói có bạn gái gì!" Nói tới đây lại ngẩng đầu lên"Khó trách dạo này có vẻ xuân tình phơi phới, mặt mày rạng rỡ đến động lòng người mà…"
“Hãn Nghi, chú ý cách dùng từ của cô…"
“Ai, tôi thất tình rồi!"
“Cô vào công ty được một năm, không biết đã yêu thầm bao nhiêu người rồi, cũng đã nếm mùi “thất tình" mà còn chưa quen"
Cái gọi là yêu thầm của cô Hãn Nghi này phai nhạt dần theo thời gian, mỗi tháng lại ôm ấp một hình bóng. Tháng này có thể chỉ vì một ánh mắt dịu dàng của đối phương mà tương tư mất ngủ, tháng sau đã bị một nụ cười lịch lãm của người khác chiếm hết tâm tư.
Mỗi lần “thất tình" đều tỏ ra đau xót vô cùng, nhưng thời gian để vết thương lòng lành hẳn là chưa đến năm phút.
“Các cô thấy mẫu phụ nữ mà Hàn Duy thích là thế nào? Là một nàng thanh thuần thơ ngây hay xinh đẹp mị hoặc?" Sau vài phút đau đớn, cô nàng lại chống má hỏi.
“Tôi nghĩ cậu ấy thích dạng chị gái thành thục, ít nhất cũng phải là người đẹp cup D".
“Hàn Duy thoạt nhìn là kiểu đàn ông dịu dàng, là người sống nội tâm thích làm việc nhà, cậu ấy hẳn là sẽ thích mẫu phụ nữ trái ngược hoàn toàn với mình".
Có người hô một tiếng giống như nhớ ra chuyện gì “Nhắc tới đây mới nhớ, mấy nốt đỏ trên cổ cậu ấy chắc chắn không phải do muỗi chích!"
Ánh mắt mọi người dồn về một phương.
“Sao không nói sớm!"
“Lâm Lâm, cô thật nhìn xa trông rộng!"
“Cái nốt đỏ hình dạng thế nào, làm sao lại có, khai hết ra"
“Làm sao tôi biết! Là…." Lâm Lâm chỉ vào vị trí xương quai xanh của chính mình “Chỗ này, còn chỗ này nữa. Hôm đó là một ngày mùa hè, thời tiết nóng bức, cậu ấy liền cởi một nút áo sơ mi, thế là tôi nhìn thấy" Sau đó lại đâm một ngón tay vào vị trí đó “Màu sắc đã nhạt bớt, nhưng đảm bảo là rất to. Hẳn là một thời gian dài vẫn còn để lại dấu vết, tôi liền bảo cậu ấy dùng thử đèn bắt muỗi xem sao, thế là cậu ấy đưa tay gài nút lại"
Lưu Vi tiếc hận nói “Lâm Nhi à, tôi nên nói cô là rất đơn thuần hay đại ngu ngốc đây?"
Lý Hãn Nghi đập bàn “Lâm Lâm thật sự đã ngốc không còn thuốc chữa! Đây nhất định là dấu hôn không thể nhầm được! Té ra cậu ấy thích loại hình cuồng dã nóng bỏng! Khó trách không thèm để tôi vào mắt mà! Chỉ bởi vì tôi cup A! Cup A thì sao cứ? Cup A cũng quyến rũ mà!"
Lưu Vi bình tĩnh phân tích tình hình “Ngang nhiên để lại dấu hôn, lại còn ở vị trí dễ nhìn thấy nhất, cô nàng này nhất định có tính chiếm hữu kinh người, không chừng còn thêm nhu cầu tình dục cao"
Lâm Lâm thở dài một hơi “Ai, Tiểu Duy mà lại nuốt nổi kiểu này, đúng là khẩu vị nặng mà…"
Có người nghi hoặc “Hãn Nghi, không phải cô bảo cô là cup B sao?"
Lý Hãn Nghi “…."
THế là trí tưởng tượng bay xa, lại thêm cái miệng bi bô của đám người nhàn rỗi trong công ty, truyền thuyết về cô bạn gái thành thục xinh đẹp, gợi cảm cuồng nhiệt, sở hữu một cặp ngực lớn và tính chiếm dục kinh người cứ thế được lan truyền.
“Em có phải nên giải thích cho anh một chút về cô bạn gái ngực bự khiêu gợi cuồng nhiệt kia không?"
Vừa tăng ca về, Hàn Duy mặc áo khoác lông thật dày, thổi từng ngụm khí lạnh bước nhanh vào trong xe, tên kia đã đưa tay nhéo mặt y bức cung.
Hàn Duy sửng sốt một chút liền bật cười “Haha~ Làm sao truyền tới tai anh rồi?"
TỪ Diệu Văn cầm tay y chà sát một chút rồi đưa tới bên miệng hà hơi.
“Anh vừa đem áo khoác đến cho em, lúc xuống lầu thì có một cô rất xinh chạy đến hỏi anh có phải người quen của em không, rồi lại hỏi anh đã gặp qua bạn gái của em chưa, cô ta miêu tả đó là một người rất hấp dẫn, cuồng nhiệt gợi cảm, dáng cao gầy, nhất là có bộ ngực cup D"
“Một cô rất xinh…Tóc ngắn à?"
“Ừm"
Hàn Duy bất lực “Là Lý Hãn Nghi…."
“Lén lút với ai ở sau lưng anh?"
Từ Diệu Văn dịu dàng hôn y, khẩu khí cũng không giống như bắt gian. Hắn hoàn toàn không hề lo lắng, ít nhất trước mắt không có, khẳng định sau này cũng sẽ không.
Mặc trên người chiếc áo khoác do người yêu mua tặng, lại được hắn dịu dàng hôn môi, Hàn Duy cũng chủ động hướng lên đáp lại.
Trời đã vào đông nhưng cả người vẫn ấm áp, trong lòng cũng vô cùng ấm áp, cảm giác mệt mỏi vì tăng ca cứ thế bị xua tan hết thảy.
Buổi tối ăn cơm xong, tắm rửa sạch sẽ, rồi cùng nhau ngồi trên sofa xem TV, cảm giác được hơi thở đều đều bên gáy, Hàn Duy quay đầu lại quả nhiên thấy người nọ đã ngủ gục mất rồi.
Bắt chước hắn cũng đưa tay lên bịt mũi, chỉ một lúc sau Từ Diệu Văn đã hoàng hồn mở bừng mắt, theo thói quen dang tay ôm người vào lòng, mơ màng nói một câu “Không có ngủ".
Hàn Duy cũng không vội vạch trần “Vậy hiện tại đã muốn ngủ chưa? Khuya lắm rồi"
Từ Diệu Văn lơ đãng nhìn màn hình TV “Đợi em xem xong rồi ngủ, ngày mai cũng đâu phải dậy sớm".
Đám người thích hóng chuyện trong công ty hẳn sẽ không ngờ, y và “bạn gái nóng bỏng" kia bây giờ chỉ giống như cặp vợ chồng già không còn những thú vui tuổi trẻ nữa.
Đôi khi Từ Diệu Văn lại lên cơn sến súa khiến y rất kinh ngạc, nhưng chỉ cần hai người hằng ngày có thể ngồi đối mặt nhau húp cháo thôi, y đã thấy rất thỏa mãn rồi, họ dần quen với nếp sống nhàn hạ bình yên.
Đây chính là cuộc sống vợ chồng.
Hàn Duy nhìn chằm chằm màn hình mấy phút mới lắp bắp mở miệng “Anh sau này…khi làm, đừng để lại dấu vết ở mấy nơi dễ nhìn thấy".
“Cái này sao mà hứa trước được?"
“Vậy thì tiếp tục đảm nhận danh hiệu người đẹp ngực bự hàng đầu đi!".
Nhớ lại lúc bị đám người trong công ty bao vây tra khảo về chiều cao, cân nặng, chòm sao, công việc của cô bạn gái kia, Hàn Duy chỉ còn biết đáp qua loa cho có là người ta dáng người đẹp lắm, cũng rất cao, làm kinh doanh, cuối cùng chốt lại một câu “Hãn Nghi, thực ra người đó cũng thường thôi…."
Từ Diệu Văn đứng hình cả nửa ngày mới nói “Thế là tự dưng anh mọc ra bộ ngực cup D?"
“Nếu anh có thì đã tốt rồi, ba mẹ em hẳn sẽ rất vui mừng"
“Dù không có bộ ngực cup D thì ba mẹ em vẫn bị anh chinh phục đó thôi?"
“Chinh phục gì chứ? Làm sao mà để họ chủ động bắt em mang anh về nhà được mới đúng là chinh phục"
“Hôm đó anh biểu hiện tốt như vậy, chắc chắn họ sẽ mời anh về nhà"
“Tự kỉ"
Từ Diệu Văn đáp xuống bên cần cổ đối phương một nụ hôn, đắc thắng nói:
“Anh không phải đã là chồng của em sao?"
Quán café này ở gần công ty, nó dần trở thành nơi tụ tập quen thuộc của nhân viên công ty mỗi khi rảnh rỗi. Những chuyện không tiện đề cập trong phạm vi công ty chật hẹp đều được đem hết ra đây.
Thấy cô nàng chạy ùa vào than vãn, cả đám hùa vào quở trách “Vừa đến đã la làng cái gì? Có gì khai mau"
Lý Hãn Nghi ngửa mặt thở dài rồi nói với mọi người “Tiểu Duy cậu ấy…có vợ rồi!!"
Tin tức sốt dẻo như bom sắp nổ, ai nấy đều thất thanh “Hả? Không phải chứ?"
Hàn Duy trong công ty nhân duyên không tồi, nhưng chưa từng thấy y thân mật với cô nào, cũng chưa từng nghe y nói có bạn gái, toàn công ty đều nghĩ y vẫn độc thân, tự nhiên giờ lại lòi ra một cô vợ…
“Cô nghe tin vỉa hè này ở đâu? Tin tức có chính xác không?"
“Vô cùng chính xác" Lý Hãn Nghi đau khổ gật đầu rồi kiên nhẫn giải thích “Hôm nay không phải là ngày điền bảng khảo sát tình trạng hôn nhân theo thông lệ của công ty đó sao? Vừa nãy tan tầm tôi vừa hay nhìn thấy…"
“Đúng lúc quá nhỉ?"
Lý Hãn Nghi tức giận nói “Cái đó không quan trọng!"
“Lưu Vi, cô đừng lắm lời, để Hãn Nghi nói hết xem nào, cụ thể là thế nào?"
“Cụ thể là, tôi nhìn thấy cậu ta viết chữ “CÓ" rất lớn vào khung tình trạng hôn nhân! Tôi sốc chết mất!"
“Nói vậy là, Tiểu Duy lén lập gia đình, nhưng vì lý do nào đó mà giấu chúng ta…Thật không có nghĩa khí"
Lý Hãn Nghi đau lòng vùi mặt vào bàn cơn “Tôi cũng không ngờ cậu ấy ra tay nhanh như vậy, mới đây thôi còn điền “KHÔNG" mà, cũng đâu nghe nói có bạn gái gì!" Nói tới đây lại ngẩng đầu lên"Khó trách dạo này có vẻ xuân tình phơi phới, mặt mày rạng rỡ đến động lòng người mà…"
“Hãn Nghi, chú ý cách dùng từ của cô…"
“Ai, tôi thất tình rồi!"
“Cô vào công ty được một năm, không biết đã yêu thầm bao nhiêu người rồi, cũng đã nếm mùi “thất tình" mà còn chưa quen"
Cái gọi là yêu thầm của cô Hãn Nghi này phai nhạt dần theo thời gian, mỗi tháng lại ôm ấp một hình bóng. Tháng này có thể chỉ vì một ánh mắt dịu dàng của đối phương mà tương tư mất ngủ, tháng sau đã bị một nụ cười lịch lãm của người khác chiếm hết tâm tư.
Mỗi lần “thất tình" đều tỏ ra đau xót vô cùng, nhưng thời gian để vết thương lòng lành hẳn là chưa đến năm phút.
“Các cô thấy mẫu phụ nữ mà Hàn Duy thích là thế nào? Là một nàng thanh thuần thơ ngây hay xinh đẹp mị hoặc?" Sau vài phút đau đớn, cô nàng lại chống má hỏi.
“Tôi nghĩ cậu ấy thích dạng chị gái thành thục, ít nhất cũng phải là người đẹp cup D".
“Hàn Duy thoạt nhìn là kiểu đàn ông dịu dàng, là người sống nội tâm thích làm việc nhà, cậu ấy hẳn là sẽ thích mẫu phụ nữ trái ngược hoàn toàn với mình".
Có người hô một tiếng giống như nhớ ra chuyện gì “Nhắc tới đây mới nhớ, mấy nốt đỏ trên cổ cậu ấy chắc chắn không phải do muỗi chích!"
Ánh mắt mọi người dồn về một phương.
“Sao không nói sớm!"
“Lâm Lâm, cô thật nhìn xa trông rộng!"
“Cái nốt đỏ hình dạng thế nào, làm sao lại có, khai hết ra"
“Làm sao tôi biết! Là…." Lâm Lâm chỉ vào vị trí xương quai xanh của chính mình “Chỗ này, còn chỗ này nữa. Hôm đó là một ngày mùa hè, thời tiết nóng bức, cậu ấy liền cởi một nút áo sơ mi, thế là tôi nhìn thấy" Sau đó lại đâm một ngón tay vào vị trí đó “Màu sắc đã nhạt bớt, nhưng đảm bảo là rất to. Hẳn là một thời gian dài vẫn còn để lại dấu vết, tôi liền bảo cậu ấy dùng thử đèn bắt muỗi xem sao, thế là cậu ấy đưa tay gài nút lại"
Lưu Vi tiếc hận nói “Lâm Nhi à, tôi nên nói cô là rất đơn thuần hay đại ngu ngốc đây?"
Lý Hãn Nghi đập bàn “Lâm Lâm thật sự đã ngốc không còn thuốc chữa! Đây nhất định là dấu hôn không thể nhầm được! Té ra cậu ấy thích loại hình cuồng dã nóng bỏng! Khó trách không thèm để tôi vào mắt mà! Chỉ bởi vì tôi cup A! Cup A thì sao cứ? Cup A cũng quyến rũ mà!"
Lưu Vi bình tĩnh phân tích tình hình “Ngang nhiên để lại dấu hôn, lại còn ở vị trí dễ nhìn thấy nhất, cô nàng này nhất định có tính chiếm hữu kinh người, không chừng còn thêm nhu cầu tình dục cao"
Lâm Lâm thở dài một hơi “Ai, Tiểu Duy mà lại nuốt nổi kiểu này, đúng là khẩu vị nặng mà…"
Có người nghi hoặc “Hãn Nghi, không phải cô bảo cô là cup B sao?"
Lý Hãn Nghi “…."
THế là trí tưởng tượng bay xa, lại thêm cái miệng bi bô của đám người nhàn rỗi trong công ty, truyền thuyết về cô bạn gái thành thục xinh đẹp, gợi cảm cuồng nhiệt, sở hữu một cặp ngực lớn và tính chiếm dục kinh người cứ thế được lan truyền.
“Em có phải nên giải thích cho anh một chút về cô bạn gái ngực bự khiêu gợi cuồng nhiệt kia không?"
Vừa tăng ca về, Hàn Duy mặc áo khoác lông thật dày, thổi từng ngụm khí lạnh bước nhanh vào trong xe, tên kia đã đưa tay nhéo mặt y bức cung.
Hàn Duy sửng sốt một chút liền bật cười “Haha~ Làm sao truyền tới tai anh rồi?"
TỪ Diệu Văn cầm tay y chà sát một chút rồi đưa tới bên miệng hà hơi.
“Anh vừa đem áo khoác đến cho em, lúc xuống lầu thì có một cô rất xinh chạy đến hỏi anh có phải người quen của em không, rồi lại hỏi anh đã gặp qua bạn gái của em chưa, cô ta miêu tả đó là một người rất hấp dẫn, cuồng nhiệt gợi cảm, dáng cao gầy, nhất là có bộ ngực cup D"
“Một cô rất xinh…Tóc ngắn à?"
“Ừm"
Hàn Duy bất lực “Là Lý Hãn Nghi…."
“Lén lút với ai ở sau lưng anh?"
Từ Diệu Văn dịu dàng hôn y, khẩu khí cũng không giống như bắt gian. Hắn hoàn toàn không hề lo lắng, ít nhất trước mắt không có, khẳng định sau này cũng sẽ không.
Mặc trên người chiếc áo khoác do người yêu mua tặng, lại được hắn dịu dàng hôn môi, Hàn Duy cũng chủ động hướng lên đáp lại.
Trời đã vào đông nhưng cả người vẫn ấm áp, trong lòng cũng vô cùng ấm áp, cảm giác mệt mỏi vì tăng ca cứ thế bị xua tan hết thảy.
Buổi tối ăn cơm xong, tắm rửa sạch sẽ, rồi cùng nhau ngồi trên sofa xem TV, cảm giác được hơi thở đều đều bên gáy, Hàn Duy quay đầu lại quả nhiên thấy người nọ đã ngủ gục mất rồi.
Bắt chước hắn cũng đưa tay lên bịt mũi, chỉ một lúc sau Từ Diệu Văn đã hoàng hồn mở bừng mắt, theo thói quen dang tay ôm người vào lòng, mơ màng nói một câu “Không có ngủ".
Hàn Duy cũng không vội vạch trần “Vậy hiện tại đã muốn ngủ chưa? Khuya lắm rồi"
Từ Diệu Văn lơ đãng nhìn màn hình TV “Đợi em xem xong rồi ngủ, ngày mai cũng đâu phải dậy sớm".
Đám người thích hóng chuyện trong công ty hẳn sẽ không ngờ, y và “bạn gái nóng bỏng" kia bây giờ chỉ giống như cặp vợ chồng già không còn những thú vui tuổi trẻ nữa.
Đôi khi Từ Diệu Văn lại lên cơn sến súa khiến y rất kinh ngạc, nhưng chỉ cần hai người hằng ngày có thể ngồi đối mặt nhau húp cháo thôi, y đã thấy rất thỏa mãn rồi, họ dần quen với nếp sống nhàn hạ bình yên.
Đây chính là cuộc sống vợ chồng.
Hàn Duy nhìn chằm chằm màn hình mấy phút mới lắp bắp mở miệng “Anh sau này…khi làm, đừng để lại dấu vết ở mấy nơi dễ nhìn thấy".
“Cái này sao mà hứa trước được?"
“Vậy thì tiếp tục đảm nhận danh hiệu người đẹp ngực bự hàng đầu đi!".
Nhớ lại lúc bị đám người trong công ty bao vây tra khảo về chiều cao, cân nặng, chòm sao, công việc của cô bạn gái kia, Hàn Duy chỉ còn biết đáp qua loa cho có là người ta dáng người đẹp lắm, cũng rất cao, làm kinh doanh, cuối cùng chốt lại một câu “Hãn Nghi, thực ra người đó cũng thường thôi…."
Từ Diệu Văn đứng hình cả nửa ngày mới nói “Thế là tự dưng anh mọc ra bộ ngực cup D?"
“Nếu anh có thì đã tốt rồi, ba mẹ em hẳn sẽ rất vui mừng"
“Dù không có bộ ngực cup D thì ba mẹ em vẫn bị anh chinh phục đó thôi?"
“Chinh phục gì chứ? Làm sao mà để họ chủ động bắt em mang anh về nhà được mới đúng là chinh phục"
“Hôm đó anh biểu hiện tốt như vậy, chắc chắn họ sẽ mời anh về nhà"
“Tự kỉ"
Từ Diệu Văn đáp xuống bên cần cổ đối phương một nụ hôn, đắc thắng nói:
“Anh không phải đã là chồng của em sao?"
Tác giả :
Do Khê