Này! Mau Buông Cô Ấy Ra
Chương 13
Edit: kentu.
Trong ngày khai trường lại xảy ra một trận đánh nhau lớn như vậy, đây là sự việc chưa từng có trong lịch sử trường cấp ba A. Thế nên sau nhận được tin này, toàn bộ học sinh trong trường đều xúm lại xem, ai cũng muốn tận mắt thấy cái thời khắc huy hoàng trong lịch sử này.
Diệp Sơ vì trốn Triệu Anh Tuấn nên cũng đi theo đám người đó xem đánh nhau. Từ trước đến giờ, cô chưa từng được chứng kiến cảnh tượng nào náo nhiệt như thế này.
Bởi vì phòng học của bọn cô ở tầng một thế nên cô dễ dàng tìm được nơi dễ quan sát lại gần chỗ đánh nhau nhất.
Ở phía trước có hai học sinh nam đang đánh nhau.
Đứng ở bên cạnh Diệp Sơ là một chị khóa trên rất tinh mắt, chị ấy liếc mắt một cái liền nhận ra người đang đánh nhau kia là một nam sinh của lớp chọn, chị ấy còn quay sang thì thầm với người đứng bên cạnh: "Kia không phải là Lưu Hàn sao? Ai lại dám đánh nhau với cậu ta thế nhỉ?"
"Nhưng mà ̣ cậu nhìn bạn kia đi, cũng chẳng kém hơn cậu ta là mấy!" Nữ sinh bên cạnh nhắc nhở một câu.
Diệp Sơ cũng chăm chú nhìn, đây đúng là một trận đánh nhau cân sức, không ai kém ai chút nào. Đặc biệt là bạn nam quay lưng về phía cô đánh rất lợi hại, cậu ta giơ chân đá cho nam sinh to lớn phía bên kia , khiến người đó phải lùi lại hai bước.
Trong lúc này, không biết tại sao Diệp Sơ lại nhớ đến một người.
"Oa, bạn nam kia đánh hay quá !" Hai nữ sinh bên cạnh lại bắt đầu thì thầm với nhau.
"Đúng vậy, thế nhưng Lưu Hàn học võ Sanshou mà, cậu bạn kia là ai nhỉ? Hình như chưa gặp lần nào cả, trông cậu ấy có vẻ rất đẹp trai!"
Tần Dao đứng ở một bên , bà nhìn thấy hai đứa trẻ cãi nhau ầm ĩ như thế, nhất thời liền hiểu ra vấn đề.Khác với Lưu Mỹ Lệ, bà nhìn một cái liền nhận ra ngay.
Bà khổ cực dạy con trai học cho giỏi để làm gì? Không phải để sau này cậu cưới được một cô vợ tốt hay sao? Hiện tại ở ngay trước mắt đã có một cô con dâu tốt như vậy, bà còn buồn cái gì nữa?
Trong ngày khai trường lại xảy ra một trận đánh nhau lớn như vậy, đây là sự việc chưa từng có trong lịch sử trường cấp ba A. Thế nên sau nhận được tin này, toàn bộ học sinh trong trường đều xúm lại xem, ai cũng muốn tận mắt thấy cái thời khắc huy hoàng trong lịch sử này.
Diệp Sơ vì trốn Triệu Anh Tuấn nên cũng đi theo đám người đó xem đánh nhau. Từ trước đến giờ, cô chưa từng được chứng kiến cảnh tượng nào náo nhiệt như thế này.
Bởi vì phòng học của bọn cô ở tầng một thế nên cô dễ dàng tìm được nơi dễ quan sát lại gần chỗ đánh nhau nhất.
Ở phía trước có hai học sinh nam đang đánh nhau.
Đứng ở bên cạnh Diệp Sơ là một chị khóa trên rất tinh mắt, chị ấy liếc mắt một cái liền nhận ra người đang đánh nhau kia là một nam sinh của lớp chọn, chị ấy còn quay sang thì thầm với người đứng bên cạnh: "Kia không phải là Lưu Hàn sao? Ai lại dám đánh nhau với cậu ta thế nhỉ?"
"Nhưng mà ̣ cậu nhìn bạn kia đi, cũng chẳng kém hơn cậu ta là mấy!" Nữ sinh bên cạnh nhắc nhở một câu.
Diệp Sơ cũng chăm chú nhìn, đây đúng là một trận đánh nhau cân sức, không ai kém ai chút nào. Đặc biệt là bạn nam quay lưng về phía cô đánh rất lợi hại, cậu ta giơ chân đá cho nam sinh to lớn phía bên kia , khiến người đó phải lùi lại hai bước.
Trong lúc này, không biết tại sao Diệp Sơ lại nhớ đến một người.
"Oa, bạn nam kia đánh hay quá !" Hai nữ sinh bên cạnh lại bắt đầu thì thầm với nhau.
"Đúng vậy, thế nhưng Lưu Hàn học võ Sanshou mà, cậu bạn kia là ai nhỉ? Hình như chưa gặp lần nào cả, trông cậu ấy có vẻ rất đẹp trai!"
Tần Dao đứng ở một bên , bà nhìn thấy hai đứa trẻ cãi nhau ầm ĩ như thế, nhất thời liền hiểu ra vấn đề.Khác với Lưu Mỹ Lệ, bà nhìn một cái liền nhận ra ngay.
Bà khổ cực dạy con trai học cho giỏi để làm gì? Không phải để sau này cậu cưới được một cô vợ tốt hay sao? Hiện tại ở ngay trước mắt đã có một cô con dâu tốt như vậy, bà còn buồn cái gì nữa?
Tác giả :
Ức Cẩm