Này Chú! Em Yêu Anh
Chương 28: Cướp của công khai
Máy người cảnh sát rời đi, Miên Sơ quay trở lại phòng của anh. Ngắm nhìn anh vẫn còn ngủ say, ko kìm được, cô đưa tay vuốt lên những cọng tóc mái rơi trước trán chán anh.
Bỗng cánh cửa phòng bệnh mở ra, Mạc Hề ở đâu chạy vào phòng với gương mặt hoảng hốt. Cô ta đẩy mạnh Miên Sơ sang một bên, làm cô suýt chút nữa ngã nhào xuống nền đất.
Mạc Hề đến bên giường bệnh của Phong Hàn, cầm tay anh, gọi tên anh tha thiết:
- Phong Hàn, em xin lỗi, xin lỗi......, anh mau tỉnh lại đi rồi chúng ta sẽ sang nước ngoài sinh sống, em sẽ sinh cho anh một đứa con khác.
Thấy cảnh tượng trước mặt, Miên Sơ như lặng người, cô chỉ biết đứng một chỗ nghe những câu nói mà cô ta thốt ra một cách vô thức. Lòng cô như đau nhói.
Có chuyện gì đã xảy ra với họ? Tại sao Mạc Hề lại quen biết Phong Hàn? Tại sao anh lại muốn có con với cô ta?
Hàng vạn câu hỏi ngập tràn trong đầu cô.
Cô bước tới, kéo Mạc Hề đứng dậy, đẩy cô ta sang một bên, cô tức giận:
- Giáo sư! Cô nói những lời đó là có ý gì?
- Có ý gì à? Phong Hàn ko kể với cô nghe về chuyện của tôi và anh ấy sao? Cô thật ra chỉ là một món đồ chơi để giúp anh ấy giải sầu thôi. Trong lòng anh ấy ko có cô
- Giáo sư, cô đừng nói bừa, anh ấy đã đính hôn với tôi rồi.
- Đính hôn thì đã sao, tôi ko thể cướp anh ấy ra khỏi tay cô à?
Thấy cô ta kiêu ngạo như thế, Miên Sơ như cô nuốt nước mắt vào lòng. Chẳng lẽ xưa giờ anh chỉ coi cô là người thay thế hay sao? Đã thế anh còn rất nuông chiều, nhẹ nhàng với cô. Chẳng lẽ mọi thứ chỉ là giả dối. Nếu đã thế thì anh đừng bao giờ phải làm cho cô yêu anh như bây giờ.
Nghĩ tới đây, cô vội chạy ra khỏi phòng bệnh, những giọt nước mắt rơi xuống.
Ngồi trong xe ô tô, cô bật nhạc thật to, khóc thật to để cho mọi người ko phải nghe thấy. Cô cứ để mặc cho những giọt nước mắt rơi xuống. Lần này cô sẽ ko kiềm nén cảm xúc của mình, cô sẽ khóc thật to, khóc để ko phải nhớ tới anh.
Bỗng một suy nghĩ vụt qua trong đầu cô. Cô lau nước mắt, khỏi động xe chạy vụt đến căn hộ của anh.
Chạy vào phòng làm việc của anh, cô tìm đến cuốn sách mà cô đã xem lúc ở nhà anh. Trong cuốn sách chính là bức ảnh mà cô đã thấy lúc trước. Trong ảnh, người đàn ông chính là Phong Hàn, còn người phụ nữ.........ko lẽ chính là Mạc Hề?
Phải, chính xác là như thế, cô ấy đã quay trở về - mối tình đầu của anh.
Cô lê thân xác nặng chịch của mình vào phòng anh, ngả người lên chiếc giường êm ấm mà anh và cô đã từng ngủ chung. Cô hít hà mùi hương thơm mát pha lẫn cả mùi đặc trưng mà chỉ mình anh cũng có. Mệt mỏi cô ngủ thiếp đi.
----------------------------------
Sáng hôm sau, mang theo đôi mắt cú mèo tới công ty. Cô thấy mọi người đều bàn tán rất sôi nỗi, ai ai cũng cầm một tờ báo vào buổi sáng nhìn cô với ánh mắt thương cảm.
Tò mò, cô mượn một tờ báo của một nhân viên trong công ty. Ngay trang đầu, chính là hình ảnh Phong Hàn đang túm vai một người phụ nữ, gương mặt có vẻ giận dữ. Tựa đề chính là mối tình tay ba của thiếu gia tập đoàn Phong Thị.
Thật sự ko phải là vậy, gương mặt anh giận dữ như vậy thì sao mà nói là anh có tình cảm với cô ta kia chứ, đúng là báo lá cải - Cô tự an ủi lòng mình.
Cô ko màng tới tờ báo vì cô đã biết hết mọi chuyện. Người nhân viên nhận láy một tờ báo từ tay Miên Sơ, hỏi nhỏ:
- Giám đốc ko sao chứ?
- Tôi ko sao.
Cô rất có sao, cô đau lắm nhưng biết nói với mọi người như thế nào. Sẽ rất xấu hổ nếu họ biết được câu chuyện của cô.
Ngồi vào bàn làm việc, khắp nơi đều là những lời nói bàn tán về cô.
+) Ko phải là họ xảy ra chuyện gì rồi chứ?
+) Chắc cô ta bị đá rồi
+) Đảm bảo sẽ mất chức trong nay mai thôi.
+) Hình như đã hủy hôn ước rồi thì phải.
Bỏ ngoài tai những lời dư luận nói, Miên Sơ tiếp tục vùi đầu vào núi công việc.
Ở phòng làm việc của Mạc Cẩm Vân, cô ta cũng đang xem tờ báo buổi sáng hôm nay, trên môi nở một nụ cười yêu mị. Cô ta lấy điện thoại lướt đến số cần gọi:
- Alo, chị đấy à, chị đã đọc báo buổi sáng hôm nay chứ?
- Đang xem đây. - Mạc Hề nở nụ cười đắt ý.
- Có vẻ mọi chuyện đúng như chúng ta dự đoán.
- Cô ta như thế nào rồi? - Mạc Hề hỏi.
- Có vẻ bất lực đấy.
- Tiếp theo là đến phần của em đấy, làm cho tốt vào.
- Oke
Quá mệt nói với mọi việc đang xảy ra, Miên Sơ đi vào nhà vệ sinh để rửa mặt cho tỉnh táo.
Thấy Miên Sơ đã ra khỏi phòng, Mạc Cẩm Vân nhìn ngó xung quanh, mở cửa vào phòng của cô. Cô ta lật giở từng sấp tài liệu xếp chồng ở trên bàn làm. Iệc bừa bộn, xem xét từng học tủ cuối cùng cũng tìm thấy được thứ cô ta cần. Chính là tập tài liệu quan trọng mà chủ tịch Phong giao cho Miên Sơ.
Cô ta khôi phục lại trạng thái, bình tĩnh bước ra khỏi phòng như ko có chuyện gì.
Bỗng cánh cửa phòng bệnh mở ra, Mạc Hề ở đâu chạy vào phòng với gương mặt hoảng hốt. Cô ta đẩy mạnh Miên Sơ sang một bên, làm cô suýt chút nữa ngã nhào xuống nền đất.
Mạc Hề đến bên giường bệnh của Phong Hàn, cầm tay anh, gọi tên anh tha thiết:
- Phong Hàn, em xin lỗi, xin lỗi......, anh mau tỉnh lại đi rồi chúng ta sẽ sang nước ngoài sinh sống, em sẽ sinh cho anh một đứa con khác.
Thấy cảnh tượng trước mặt, Miên Sơ như lặng người, cô chỉ biết đứng một chỗ nghe những câu nói mà cô ta thốt ra một cách vô thức. Lòng cô như đau nhói.
Có chuyện gì đã xảy ra với họ? Tại sao Mạc Hề lại quen biết Phong Hàn? Tại sao anh lại muốn có con với cô ta?
Hàng vạn câu hỏi ngập tràn trong đầu cô.
Cô bước tới, kéo Mạc Hề đứng dậy, đẩy cô ta sang một bên, cô tức giận:
- Giáo sư! Cô nói những lời đó là có ý gì?
- Có ý gì à? Phong Hàn ko kể với cô nghe về chuyện của tôi và anh ấy sao? Cô thật ra chỉ là một món đồ chơi để giúp anh ấy giải sầu thôi. Trong lòng anh ấy ko có cô
- Giáo sư, cô đừng nói bừa, anh ấy đã đính hôn với tôi rồi.
- Đính hôn thì đã sao, tôi ko thể cướp anh ấy ra khỏi tay cô à?
Thấy cô ta kiêu ngạo như thế, Miên Sơ như cô nuốt nước mắt vào lòng. Chẳng lẽ xưa giờ anh chỉ coi cô là người thay thế hay sao? Đã thế anh còn rất nuông chiều, nhẹ nhàng với cô. Chẳng lẽ mọi thứ chỉ là giả dối. Nếu đã thế thì anh đừng bao giờ phải làm cho cô yêu anh như bây giờ.
Nghĩ tới đây, cô vội chạy ra khỏi phòng bệnh, những giọt nước mắt rơi xuống.
Ngồi trong xe ô tô, cô bật nhạc thật to, khóc thật to để cho mọi người ko phải nghe thấy. Cô cứ để mặc cho những giọt nước mắt rơi xuống. Lần này cô sẽ ko kiềm nén cảm xúc của mình, cô sẽ khóc thật to, khóc để ko phải nhớ tới anh.
Bỗng một suy nghĩ vụt qua trong đầu cô. Cô lau nước mắt, khỏi động xe chạy vụt đến căn hộ của anh.
Chạy vào phòng làm việc của anh, cô tìm đến cuốn sách mà cô đã xem lúc ở nhà anh. Trong cuốn sách chính là bức ảnh mà cô đã thấy lúc trước. Trong ảnh, người đàn ông chính là Phong Hàn, còn người phụ nữ.........ko lẽ chính là Mạc Hề?
Phải, chính xác là như thế, cô ấy đã quay trở về - mối tình đầu của anh.
Cô lê thân xác nặng chịch của mình vào phòng anh, ngả người lên chiếc giường êm ấm mà anh và cô đã từng ngủ chung. Cô hít hà mùi hương thơm mát pha lẫn cả mùi đặc trưng mà chỉ mình anh cũng có. Mệt mỏi cô ngủ thiếp đi.
----------------------------------
Sáng hôm sau, mang theo đôi mắt cú mèo tới công ty. Cô thấy mọi người đều bàn tán rất sôi nỗi, ai ai cũng cầm một tờ báo vào buổi sáng nhìn cô với ánh mắt thương cảm.
Tò mò, cô mượn một tờ báo của một nhân viên trong công ty. Ngay trang đầu, chính là hình ảnh Phong Hàn đang túm vai một người phụ nữ, gương mặt có vẻ giận dữ. Tựa đề chính là mối tình tay ba của thiếu gia tập đoàn Phong Thị.
Thật sự ko phải là vậy, gương mặt anh giận dữ như vậy thì sao mà nói là anh có tình cảm với cô ta kia chứ, đúng là báo lá cải - Cô tự an ủi lòng mình.
Cô ko màng tới tờ báo vì cô đã biết hết mọi chuyện. Người nhân viên nhận láy một tờ báo từ tay Miên Sơ, hỏi nhỏ:
- Giám đốc ko sao chứ?
- Tôi ko sao.
Cô rất có sao, cô đau lắm nhưng biết nói với mọi người như thế nào. Sẽ rất xấu hổ nếu họ biết được câu chuyện của cô.
Ngồi vào bàn làm việc, khắp nơi đều là những lời nói bàn tán về cô.
+) Ko phải là họ xảy ra chuyện gì rồi chứ?
+) Chắc cô ta bị đá rồi
+) Đảm bảo sẽ mất chức trong nay mai thôi.
+) Hình như đã hủy hôn ước rồi thì phải.
Bỏ ngoài tai những lời dư luận nói, Miên Sơ tiếp tục vùi đầu vào núi công việc.
Ở phòng làm việc của Mạc Cẩm Vân, cô ta cũng đang xem tờ báo buổi sáng hôm nay, trên môi nở một nụ cười yêu mị. Cô ta lấy điện thoại lướt đến số cần gọi:
- Alo, chị đấy à, chị đã đọc báo buổi sáng hôm nay chứ?
- Đang xem đây. - Mạc Hề nở nụ cười đắt ý.
- Có vẻ mọi chuyện đúng như chúng ta dự đoán.
- Cô ta như thế nào rồi? - Mạc Hề hỏi.
- Có vẻ bất lực đấy.
- Tiếp theo là đến phần của em đấy, làm cho tốt vào.
- Oke
Quá mệt nói với mọi việc đang xảy ra, Miên Sơ đi vào nhà vệ sinh để rửa mặt cho tỉnh táo.
Thấy Miên Sơ đã ra khỏi phòng, Mạc Cẩm Vân nhìn ngó xung quanh, mở cửa vào phòng của cô. Cô ta lật giở từng sấp tài liệu xếp chồng ở trên bàn làm. Iệc bừa bộn, xem xét từng học tủ cuối cùng cũng tìm thấy được thứ cô ta cần. Chính là tập tài liệu quan trọng mà chủ tịch Phong giao cho Miên Sơ.
Cô ta khôi phục lại trạng thái, bình tĩnh bước ra khỏi phòng như ko có chuyện gì.
Tác giả :
Hani Vy