Nàng Thật Tàn Nhẫn, Nhưng Ta Yêu Nàng!
Chương 45: Ngoan ngoãn nói yêu ta
Lục Hỏa ngồi trên ghế, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng càng xinh đẹp hơn lúc trước, da cũng căng trắng mịn, sắc đẹp của nàng thật yêu kiều, nàng nhìn vào gương rồi lại xoa xoa bụng, tiểu yêu của nàng đang dần dần to hơn, y phục của nàng sắp không mặc vừa được nữa. Tiểu Mẫn đang chải tóc cho nàng, nhẹ nhàng cài trâm cài quý giá mà hắn ban tặng, cây trâm đẹp lung linh được làm từ gỗ trên núi nơi nàng và hắn đá gặp nhau, trâm cài được người làm đúc khắc điêu luyện, còn có chữ nhỏ nhắn bên trên cây trâm "Lục Hỏa", tóc nàng đen mượt, cài trâm lên càng lộ lên vẻ kiều diễm, kiêu sa. Nàng xoay người một cái, khẽ sờ sờ chiếc trâm cài như trân quý rồi ngồi xuống, đôi môi nhỏ nhắn hé mở, ánh mắt hờn dỗi.
"A Mẫn, muội nói xem có phải ta càng ngày càng béo không? Nhìn ta thật xuống sắc!"
"..."
"Hây da, muội đừng vuốt tóc ta nữa, lại đây xem bụng ta ngày càng to y phục đẹp nhất cũng không mặc vừa nữa. "
Nàng chu môi, giọng trách hờn vang lên, khuôn mặt cúi xuống nhìn cái bụng nhô ra, đưa tay vuốt ve nhẹ nhàng. Mùi hương quen thuộc bao phủ lấy nàng, sau gáy nàng có cảm giảm ẩm ướt, nhột nhột, khẽ nhúc nhích.
"A Mẫn khó chịu quá. "
Hành động ấy khiến nàng không ngừng mẫn cảm đỏ ửng cả lên, nàng tức giận nhìn lên. Hình ảnh trong gương không còn là A Mẫn nữa, mà chính là hắn... Hắn đã đến từ lúc nào? Nàng đang suy nghĩ, nét mặt hiện lên sự bối rối, hắn mỉm cười nhẹ nhàng, vành môi hơi cong một tí. Bàn tay thon dài khẽ nâng chiếc cằm nhỏ nhắn của nàng, đôi môi bạc thần phủ nhẹ lên vầng trán trắng mịn của nàng.
"Ai bảo Lục Hỏa nhi của ta không còn đẹp?"
"..."
"Nàng nhìn xem, cơ thể của nàng là do một tay ta dạy dỗ, ngày càng tươi tắn thế kia?"
"Thật...quá đáng!"
Nàng tức giận, vội đẩy hắn ra, sao hắn lại có thể vô sỉ nói ra những lời nói đó? Nhưng không phủ nhận được giọng nói ma mị của hắn như rót mật vào tai nàng, sự ma mị huyền bí ấy như mê hoặc nàng, nàng tham lam hít sâu mùi hương quen thuộc đó, hắn kéo đầu nàng vùi vào ngực hắn, nàng có thể nghe thấy từng nhịp tim của hắn rất rõ.
"A! "
Tiểu yêu tinh đạp nàng, nàng giật mình, đa tạ trời đã giúp nàng thất tỉnh, nàng đẩy hắn ra ngoài vẻ mặt giận dỗi, tránh né nụ cười gian xảo của hắn.
" Hoàng nhi chúng ta lại phá nàng sao? Thật là tiểu tử hư!"
"..."
Lục Hỏa không trả lời, hắn lại xoay người nàng đối diện với hắn, ánh mắt ma mị mê hoặc lòng người, hắn nhìn nàng chăm chú, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nàng, ôm nàng vào lòng, cắn vành tai nàng thì thầm.
"Tại sao đến bây giờ nàng vẫn không chịu chấp nhận, rõ ràng từ lâu nàng đã yêu ta sâu đậm, vậy mà lại lãng tránh, thật làm ta không hài lòng tí nào!"
Hắn mút mút tai nàng, tư thế vô cùng mờ ám, hắn mỉm cười gian xảo, liếc sang đôi hồng đào tươi tắn kia của nàng đang ẩn nắp trong lớp y phục.
"Ta thực sự...chịu không nổi nữa rồi "
"Đáng ghét. Ngươi đi mà tìm Yên Phi xinh đẹp của ngươi kìa, dù gì cũng đã là phu thê lâu như thế mà tình cảm chắc hẳn rất thân mật!"
Đáy mắt hắn có chút lóe sáng lên, nụ cười càng thêm bí hiểm, hắn bế xốc nàng trên tay, đặt trên giường, khuôn mặt anh tuấn của hắn áp sát nàng, mơn trơn lên khuôn mặt xinh đẹp của nàng, sau đó tham lam di chuyện xuống ngực nàng cọ cọ vào đó.
"Này...!"
"Nàng thật sự muốn biết quan hệ giữa ta và Yên Phi?"
Đôi mắt nàng chăm chú nhìn hắn, gật đầu liên tục, nàng thật sự muốn biết hắn có yêu Yên Phi không, nữ nhi xinh đẹp thế này chẳng lẽ hắn không động lòng? Còn nữa, nàng nghe trong cung nhiều tì nữ bảo hắn là thanh mai trúc mã của Yên Phi, lẽ nào một chút cũng không có quan hệ? Có trời mới biết lúc này nàng rất muốn nghe chuyện về hắn. Lòng nàng sôi sục, trái tim nàng đập liên tục khi đối diện với hắn, hắn còn nằm đè lên người nàng, thật...xấu hổ.
"Nếu nàng ngoan ngoãn ta sẽ nói cho nàng nghe?"
"Hừ, lại muốn thế nào nữa đây a?"
"Hỏa, nói yêu ta "
Cái gì? Nàng trợn mắt nhìn hắn, hắn thích nghe câu này nhất sao? Lúc nào hắn cũng uy hiếp nàng bằng cách này thật chán chết đi mà. Khoảng thời gian khá lâu như thế này, tình cảm của nàng đối với hắn đã có tiến triển rất nhanh, nhưng nàng chưa từng nói yêu hắn, chỉ khi bị ép buộc hoặc trong cơn mê nàng mới thốt ra lời đó, tiếng yêu hắn chưa bao giờ xuất hiện bằng sự chủ động của nàng cả. Hắn thấy nàng không chịu mở miệng, đưa tay vuốt nhẹ mũi của nàng, nhéo nhẹ vào nó, tay nâng lấy cằm nàng giữ đối diện với hắn, ánh mắt tà mị nhìn nàng, dục vọng cũng hiện rõ lên trong đáy mắt, chết tiệt! Mỗi lần ở bên nàng hắn lại rất muốn cơ thể nàng, thân thể hắn không ngừng muốn hòa quyện cùng nàng thăng trầm, đáng tiếc từ rất lâu rồi hắn chưa thể làm được điều này, trong lòng có chút nuối tiếc, lửa hận sôi sục.
"Nàng cho ra sự nhẫn nại của ta rất cao siêu?"
"Hây da... Lần nào cũng dùng chiêu này thật sự rất chán a"
Nàng lắc đầu, tinh nghịch nhìn hắn như đang khiêu khích, hắn thật sự không thể chịu đựng được nữa tiện thế cúi xuống gần mặt nàng, đôi môi hắn cắn mút vành tai nàng khẽ thì thầm.
"Ta thích nàng ngọt ngào nói yêu ta!"
Đôi môi hắn không ngừng trêu đùa nàng, cánh môi bạc thần của hắn di chuyển từ vành tai sáng vầng trán mịn màng, nhẹ nhàng lan truyền xuống đôi môi nhỏ nhắn của nàng, đặt nụ hôn nhẹ nhàng xuống, đầu lưỡi nhanh nhẹn tách hàm răng trắng tinh kia mà thám hiểm, chiếc lưỡi trêu ghẹo bên trong khoang miệng nàng, cánh tay phải của hắn từ lâu đã giữ tay nàng ở trên đầu giường, không cho nàng có cơ hội chóng trả, hắn ra sự liếm mút, ngấu nghiến đôi môi nàng một cách thuần thục nhất, mùi hương quyến rũ của nàng bay vào mũi hắn, hắn thật sự bị kích thích làm cho hưng phấn, đôi môi tham lam di chuyển xuống cổ trắng ngần, nàng nhíu mày nhìn hắn, cơ thể run rẩy, đôi môi khẽ chu lên, cố gắng không phát ra âm thanh, mùi hương đặc trưng của hắn đã mê hoặc tâm trí nàng, nàng chỉ có thể mềm nhũn ra như những cánh hoa anh đào, mặc cho hắn dày vò. Hắn nhếch môi nhìn nàng dưới thân, mỉm cười, đôi tay vuốt nhẹ mái tóc nàng, đôi môi kia cắn nhẹ đôi gò bồng đang kiêu ngạo từ lâu như khiêu khích hắn, đôi tay nhẹ nhàng xoa nắn đôi gò bồng bằng sự dịu dàng cưng chiều. Tiếng rên rỉ kiều diễm của nàng cuối cùng không chịu được nữa mà vang lên, giọng nói trong trẻo khiến nam nhi muốn chiếm hữu.
"Ưm...ưm, đừng...."
"Hỏa, nói yêu ta. Gọi tên ta. "
Nàng cứng đầu không chịu, thấy cơ thể của nàng không chịu được nổi sự kích tình này nữa, khoe môi hắn khẽ cong lên, một tay vỗ vỗ cái mông căng tròn mịn màng của nàng. Cánh tay còn lại nhẹ nhàng cởi lớp y phục của nàng, mạnh mẽ dày vò đôi gò bồng của nàng hơn nữa. Vòm ngực săn chắc của hắn không ngừng cọ sát vào người nàng khiêu khích.
"Hỏa, ngoan ngoãn nói yêu ta. "
"Ưm...không... Đừng mà..."
Hắn dịu dàng vuốt ve nàng, ngón tay thon dài từ từ di chuyển từ mặt nàng, nhịp nhàng di chuyển xuống cổ, ngực, bụng, rồi đến gần chỗ...mật thật của nàng nhẹ nhàng vỗ nhẹ lên đó.
"Hỏa, nàng không nghe lời ta sẽ...."
Nàng thật sự không chịu được nổi nữa, đầu óc nàng mông lung, cơ thể nàng như đang chống đối lại nàng, nàng cắn cắn môi, nhìn ngắm ngũ quan đầy nam nhi của hắn, đôi mắt đầy dục vọng của hắn đang nhìn chằm chằm vào nàng, đôi môi khẽ nhếch lên,trái tim nàng không ngừng đập loạn nhịp. Nếu nàng không nghe lời, nàng thật sự không biết hắn sẽ làm gì nữa...Hắn biết nàng mang thai mà vẫn làm vậy sao? Đáng ghét, hắn là đồ ma quỷ là mà quỷ.
" ưm...Dĩ An, ta yêu chàng!"
"A Mẫn, muội nói xem có phải ta càng ngày càng béo không? Nhìn ta thật xuống sắc!"
"..."
"Hây da, muội đừng vuốt tóc ta nữa, lại đây xem bụng ta ngày càng to y phục đẹp nhất cũng không mặc vừa nữa. "
Nàng chu môi, giọng trách hờn vang lên, khuôn mặt cúi xuống nhìn cái bụng nhô ra, đưa tay vuốt ve nhẹ nhàng. Mùi hương quen thuộc bao phủ lấy nàng, sau gáy nàng có cảm giảm ẩm ướt, nhột nhột, khẽ nhúc nhích.
"A Mẫn khó chịu quá. "
Hành động ấy khiến nàng không ngừng mẫn cảm đỏ ửng cả lên, nàng tức giận nhìn lên. Hình ảnh trong gương không còn là A Mẫn nữa, mà chính là hắn... Hắn đã đến từ lúc nào? Nàng đang suy nghĩ, nét mặt hiện lên sự bối rối, hắn mỉm cười nhẹ nhàng, vành môi hơi cong một tí. Bàn tay thon dài khẽ nâng chiếc cằm nhỏ nhắn của nàng, đôi môi bạc thần phủ nhẹ lên vầng trán trắng mịn của nàng.
"Ai bảo Lục Hỏa nhi của ta không còn đẹp?"
"..."
"Nàng nhìn xem, cơ thể của nàng là do một tay ta dạy dỗ, ngày càng tươi tắn thế kia?"
"Thật...quá đáng!"
Nàng tức giận, vội đẩy hắn ra, sao hắn lại có thể vô sỉ nói ra những lời nói đó? Nhưng không phủ nhận được giọng nói ma mị của hắn như rót mật vào tai nàng, sự ma mị huyền bí ấy như mê hoặc nàng, nàng tham lam hít sâu mùi hương quen thuộc đó, hắn kéo đầu nàng vùi vào ngực hắn, nàng có thể nghe thấy từng nhịp tim của hắn rất rõ.
"A! "
Tiểu yêu tinh đạp nàng, nàng giật mình, đa tạ trời đã giúp nàng thất tỉnh, nàng đẩy hắn ra ngoài vẻ mặt giận dỗi, tránh né nụ cười gian xảo của hắn.
" Hoàng nhi chúng ta lại phá nàng sao? Thật là tiểu tử hư!"
"..."
Lục Hỏa không trả lời, hắn lại xoay người nàng đối diện với hắn, ánh mắt ma mị mê hoặc lòng người, hắn nhìn nàng chăm chú, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nàng, ôm nàng vào lòng, cắn vành tai nàng thì thầm.
"Tại sao đến bây giờ nàng vẫn không chịu chấp nhận, rõ ràng từ lâu nàng đã yêu ta sâu đậm, vậy mà lại lãng tránh, thật làm ta không hài lòng tí nào!"
Hắn mút mút tai nàng, tư thế vô cùng mờ ám, hắn mỉm cười gian xảo, liếc sang đôi hồng đào tươi tắn kia của nàng đang ẩn nắp trong lớp y phục.
"Ta thực sự...chịu không nổi nữa rồi "
"Đáng ghét. Ngươi đi mà tìm Yên Phi xinh đẹp của ngươi kìa, dù gì cũng đã là phu thê lâu như thế mà tình cảm chắc hẳn rất thân mật!"
Đáy mắt hắn có chút lóe sáng lên, nụ cười càng thêm bí hiểm, hắn bế xốc nàng trên tay, đặt trên giường, khuôn mặt anh tuấn của hắn áp sát nàng, mơn trơn lên khuôn mặt xinh đẹp của nàng, sau đó tham lam di chuyện xuống ngực nàng cọ cọ vào đó.
"Này...!"
"Nàng thật sự muốn biết quan hệ giữa ta và Yên Phi?"
Đôi mắt nàng chăm chú nhìn hắn, gật đầu liên tục, nàng thật sự muốn biết hắn có yêu Yên Phi không, nữ nhi xinh đẹp thế này chẳng lẽ hắn không động lòng? Còn nữa, nàng nghe trong cung nhiều tì nữ bảo hắn là thanh mai trúc mã của Yên Phi, lẽ nào một chút cũng không có quan hệ? Có trời mới biết lúc này nàng rất muốn nghe chuyện về hắn. Lòng nàng sôi sục, trái tim nàng đập liên tục khi đối diện với hắn, hắn còn nằm đè lên người nàng, thật...xấu hổ.
"Nếu nàng ngoan ngoãn ta sẽ nói cho nàng nghe?"
"Hừ, lại muốn thế nào nữa đây a?"
"Hỏa, nói yêu ta "
Cái gì? Nàng trợn mắt nhìn hắn, hắn thích nghe câu này nhất sao? Lúc nào hắn cũng uy hiếp nàng bằng cách này thật chán chết đi mà. Khoảng thời gian khá lâu như thế này, tình cảm của nàng đối với hắn đã có tiến triển rất nhanh, nhưng nàng chưa từng nói yêu hắn, chỉ khi bị ép buộc hoặc trong cơn mê nàng mới thốt ra lời đó, tiếng yêu hắn chưa bao giờ xuất hiện bằng sự chủ động của nàng cả. Hắn thấy nàng không chịu mở miệng, đưa tay vuốt nhẹ mũi của nàng, nhéo nhẹ vào nó, tay nâng lấy cằm nàng giữ đối diện với hắn, ánh mắt tà mị nhìn nàng, dục vọng cũng hiện rõ lên trong đáy mắt, chết tiệt! Mỗi lần ở bên nàng hắn lại rất muốn cơ thể nàng, thân thể hắn không ngừng muốn hòa quyện cùng nàng thăng trầm, đáng tiếc từ rất lâu rồi hắn chưa thể làm được điều này, trong lòng có chút nuối tiếc, lửa hận sôi sục.
"Nàng cho ra sự nhẫn nại của ta rất cao siêu?"
"Hây da... Lần nào cũng dùng chiêu này thật sự rất chán a"
Nàng lắc đầu, tinh nghịch nhìn hắn như đang khiêu khích, hắn thật sự không thể chịu đựng được nữa tiện thế cúi xuống gần mặt nàng, đôi môi hắn cắn mút vành tai nàng khẽ thì thầm.
"Ta thích nàng ngọt ngào nói yêu ta!"
Đôi môi hắn không ngừng trêu đùa nàng, cánh môi bạc thần của hắn di chuyển từ vành tai sáng vầng trán mịn màng, nhẹ nhàng lan truyền xuống đôi môi nhỏ nhắn của nàng, đặt nụ hôn nhẹ nhàng xuống, đầu lưỡi nhanh nhẹn tách hàm răng trắng tinh kia mà thám hiểm, chiếc lưỡi trêu ghẹo bên trong khoang miệng nàng, cánh tay phải của hắn từ lâu đã giữ tay nàng ở trên đầu giường, không cho nàng có cơ hội chóng trả, hắn ra sự liếm mút, ngấu nghiến đôi môi nàng một cách thuần thục nhất, mùi hương quyến rũ của nàng bay vào mũi hắn, hắn thật sự bị kích thích làm cho hưng phấn, đôi môi tham lam di chuyển xuống cổ trắng ngần, nàng nhíu mày nhìn hắn, cơ thể run rẩy, đôi môi khẽ chu lên, cố gắng không phát ra âm thanh, mùi hương đặc trưng của hắn đã mê hoặc tâm trí nàng, nàng chỉ có thể mềm nhũn ra như những cánh hoa anh đào, mặc cho hắn dày vò. Hắn nhếch môi nhìn nàng dưới thân, mỉm cười, đôi tay vuốt nhẹ mái tóc nàng, đôi môi kia cắn nhẹ đôi gò bồng đang kiêu ngạo từ lâu như khiêu khích hắn, đôi tay nhẹ nhàng xoa nắn đôi gò bồng bằng sự dịu dàng cưng chiều. Tiếng rên rỉ kiều diễm của nàng cuối cùng không chịu được nữa mà vang lên, giọng nói trong trẻo khiến nam nhi muốn chiếm hữu.
"Ưm...ưm, đừng...."
"Hỏa, nói yêu ta. Gọi tên ta. "
Nàng cứng đầu không chịu, thấy cơ thể của nàng không chịu được nổi sự kích tình này nữa, khoe môi hắn khẽ cong lên, một tay vỗ vỗ cái mông căng tròn mịn màng của nàng. Cánh tay còn lại nhẹ nhàng cởi lớp y phục của nàng, mạnh mẽ dày vò đôi gò bồng của nàng hơn nữa. Vòm ngực săn chắc của hắn không ngừng cọ sát vào người nàng khiêu khích.
"Hỏa, ngoan ngoãn nói yêu ta. "
"Ưm...không... Đừng mà..."
Hắn dịu dàng vuốt ve nàng, ngón tay thon dài từ từ di chuyển từ mặt nàng, nhịp nhàng di chuyển xuống cổ, ngực, bụng, rồi đến gần chỗ...mật thật của nàng nhẹ nhàng vỗ nhẹ lên đó.
"Hỏa, nàng không nghe lời ta sẽ...."
Nàng thật sự không chịu được nổi nữa, đầu óc nàng mông lung, cơ thể nàng như đang chống đối lại nàng, nàng cắn cắn môi, nhìn ngắm ngũ quan đầy nam nhi của hắn, đôi mắt đầy dục vọng của hắn đang nhìn chằm chằm vào nàng, đôi môi khẽ nhếch lên,trái tim nàng không ngừng đập loạn nhịp. Nếu nàng không nghe lời, nàng thật sự không biết hắn sẽ làm gì nữa...Hắn biết nàng mang thai mà vẫn làm vậy sao? Đáng ghét, hắn là đồ ma quỷ là mà quỷ.
" ưm...Dĩ An, ta yêu chàng!"
Tác giả :
Ích Ân