Nàng Bảo Mẫu... Đồng Ý Làm Mẹ Của Con Tôi Chứ?
Chương 43: Chương gặp nhau-the end
Chương Gặp Nhau-The End
3
Cô và bé Sumi về mà ba mẹ cô ở. Đứng trước cửa nhà cô nhấn chuông, Sumi thì nhìn dáo dát xung quanh, đây là lần đầu tiên con bé về Việt Nam mà. Cô ôm tiểu bảo bối vào lòng véo má bé nói:
-"Sumi à, nhớ chào ông bà nhé con"
-"Vâng ạ, mẹ ơi khi nào thì mình đi ăn kem a" Cô bé chu môi xụ mặt hỏi cô, nhìn cái mặt phẫn nộn của con bé mà cô muốn cắn một ngụm, dể thương quá a..
-"Chiều mẹ dắt con đi a, chịu không"
-"Chịu a.. yêu mẹ nhất" Cô bé ôm cổ cô hôn vào má cô một cái, cười thật tươi.
Đúng lúc đó thì ba cô ra mở cửa, Sumi nhanh chóng chào ông:
-"Sumi chào ông a.. cho Sumi hôn ông một cái a" Cô bé nhanh chóng giơ tay mũm mỉm của mình ra mà cười híp mắt nói với ông Vĩ. Ông Vĩ nhìn thấy Sumi và cô thì cười tươi, ôm cháu ngoại vào lòng mà mắng yêu:
-"Sumi cháu béo lên a... haha"
-"Ngoại, Sumi béo dể thương a.. ai cũng nói với Sumi vậy hết á..Ông ngoại Sumi nhớ ông a" Cô bé ôm cái má ông hôn một cái rồi cười khúc khít. Cô nhìn thấy ông cháu như vậy mà phì cười, nhanh chóng chào ông:
-"Ba, con mới về"
Ông cười hiền nhìn cô nói:
-"Thôi vào nhà đi nào, mẹ con đang đợi con đấy. Vào nhà nào Sumi" Ông nói với cô rồi ôm Sumi vào nhà, cô cũng đi theo sau. Nhà cô vẫn vậy vẫn ấm áp như ngày nào, cô chợt nhớ đến anh. Không biết anh và hai đứa nhỏ sống có tốt không nữa. Nghe nói anh vẫn chưa biết tin cô còn sống, thở dài rồi vào bếp tìm mẹ. Cô thấy bà tất bật trong bếp mà ôm bà từ phía sau nhỏ tiếng nói:
-"Mẹ, Nha Nha về rồi"
Mẹ cô dừng tay lại rồi nói với con gái:
-"Nha Nha, con về rồi. Vẫn tốt chứ con gái"
-"Vẫn tốt mẹ ạ, Sumi có về nó đang chơi với ông ngoại ở trước." Cô cười hạnh phúc khi nhắc đến Sumi, mẹ cô nhìn cô hiền hậu hỏi:
-"Con có tính cho con bé biết cha của chúng không.?"
Cha của Sumi sau, cô không biết là mình có nên hay không xuất hiện trước mặt anh. Anh còn hận cô hay không, hay anh vẫn chung tình với cô như lời La Phong nói.
-"Con không biết mẹ ạ, con rất rối. Con sợ con rồi sẻ lâm vào tình trạng yêu anh ấy một lần nữa. Mẹ con nên làm gì?"
Mẹ cô kéo cô ngồi vào ghế nói:
-"Con gái à, mẹ biết con còn yêu Vũ nhiều lắm và Vũ cũng vậy. Con biết không con nên mở lòng một lần nữa con gái ạ. Vì sao thì con tự tìm hiểu đi nhé. Bởi mẹ chắn chắc người đàn ông con đang yêu sẻ là một nữa còn lại của con đấy con gái. Tin mẹ đi"
Cô nhìn ngoài cửa sổ nghe những lời mẹ nói mà cô tự hỏi:" Có thật là anh sẻ là một nữa của cô hay không, có chuyện gì trong 5 năm nay cô không biết"
Cô và ba mẹ cùng Sumi ăn xong thì cô đi ra ngoài hóng mát. Sumi ở nhà ăn kem với bà rồi, cô không phải lo nữa. Cô cần yên tĩnh để nghĩ một số chuyện..
+++
Ở nhà Sumi ăn kem xong thì ra sân chơi bóng, cô bé chơi một lát thì chuông cửa vang lên. Chu môi dừng lại rồi chạy lon ton ra mở cửa, nhìn cánh cổng cao lớn thế này cô bé chẳng biết làm sao cả, nói với người phía ngoài:
-"Chú a, Sumi không mở nỗi chú tự mở vào đi a. Sumi thấy cửa không khóa a.."
Ở ngoài anh nhìn cô bé trắng hồng mũm mỉm bên trong mà tim anh hẫn một nhịp, rất giống, rất giống ,.. con bé rất giống cô. Anh bình tỉnh lại rồi, đẩy cửa vào. Sumi nhìn chú cao lớn trước mặt mà cười híp mắt:
-"Chú thật đẹp trai a. Chú đi vào chơi với Sumi đi" Nói rồi cô bé dùng tay nhỏ nhắn của mình kéo anh đi, anh cười hiền đi theo cô bé. Anh hỏi Sumi:
-"Con tên gì a?"
-" Con tên Nhất Vĩ An, chú cứ gọi con là Sumi" cô bé cười tươi ngồi vào lòng anh nghịch ngón tay anh, lòng anh run lên. Nhưng muốn hỏi cho rõ một lần nữa.
-"Mẹ con là ai?"
-"Mẹ con là...aaaa Mẹ ơi có chú đẹp trai này chơi với con a" Anh nghe cô bé nói thì quay đầu nhìn lại. Cứng người là.. là...
Cô thấy anh ôm Sumi thì cười tươi chào hỏi:
-"Vũ, anh còn nhớ em chứ"
Anh nghe cô gọi mình thì nước mắt anh rơi, anh đặt Sumi xuống ôm cô vào lòng, run run nói:
-"Vĩ Nha, là em là em phải không. Hãy nói với anh là thật đi. Anh xin em đó"
Cô thấy anh khóc mà đau lòng, từ lúc nào mà anh trở nên yếu đuối thế kia, từ khi anh hay cô mất à. Cô cười nhẹ, vuốt lưng anh, ôm anh vào lòng nói:
-"Là em, Vĩ Nha đây Vũ à. Ngoan nào"
Anh ôm cô rất chặc, anh thật không mơ là cô, thật là cô rồi. Anh cầm tay cô, nhìn vào mắt cô nói:
-"Vĩ Nha, anh xin lỗi vì những chuyện lúc trước anh đã làm với em. Là anh đáng chết, đã ra tay với em mà chưa biết gì. Anh biết lỗi rồi em có thể tha thứ cho anh không?"
Nhìn anh hối lỗi như vậy mà cô buồn cười, cô nghiêm giọng nói:
-"Vũ à, những chuyện đã qua cho nó qua đi. Nếu em không tha thứ cho anh thì em đã không về đây, không gặp anh và đặc biệt không vì anh mà một mình sinh bảo bối cho anh ở nơi đất khách quê người rồi. Em tha thứ cho anh..."
Cô nghe anh nói mà cười hạnh phúc, Sumi là con anh a... Là cô đã không quản ngại khó khăn mà sinh con cho anh. Anh nhìn cô, rồi lấy trong túi áo ra một hộp nhung đỏ quỷ gối xuống nói với cô:
-"Vĩ Nha, trải qua biết bao sóng gió, anh mới biết anh yêu em rất nhiều. Và giờ đây, có trời đất chứng giám anh thề rằng sẻ mãi mãi yêu em, tin em, bên em trọn đời trọn kiếp. NÀNG BẢO MẪU, ĐỒNG Ý LÀM MẸ CỦA CON TÔI CHỨ?"
Cô bất ngờ khi anh cầu hôn cô như vậy, cô nén cười mà nói với anh:
-" Vũ, vì thấy anh có lòng thành nên. hưm..hưm.. Thay mặt Tổ Quốc, nhân dân các cấp, các tỉnh thành. Tôi Nhất Vĩ Nha,tình nguyện Cứu vớt anh Khắc Minh Vũ làm chồng...xin hứa,xin hứa,xin hứa.." Nói rồi cô cười ngặc nghẽo, anh đỏ mặt lấy nhẫn lồng vào tay cô. Hôn lên đôi môi căn mộng mà ngày đêm anh mong nhớ........................Dưới ánh nắng chiều tà, cô và Vũ lại ở bên nhau qua những ngày sóng gió.
Tình yêu của cô kết thúc hạnh phúc như vậy đấy.!!!
+++
" Anh biết không, cuộc đời đã mang em đến bên anh, rời xa anh, rồi cũng lại về với anh. Có Lẽ số phận em gắn liền với anh đấy-chàng trai em yêu. Hứa mãi yêu em nhé, vì em biết cuộc đời này em chỉ mãi thuộc về anh...EM yêu anh"
3
Cô và bé Sumi về mà ba mẹ cô ở. Đứng trước cửa nhà cô nhấn chuông, Sumi thì nhìn dáo dát xung quanh, đây là lần đầu tiên con bé về Việt Nam mà. Cô ôm tiểu bảo bối vào lòng véo má bé nói:
-"Sumi à, nhớ chào ông bà nhé con"
-"Vâng ạ, mẹ ơi khi nào thì mình đi ăn kem a" Cô bé chu môi xụ mặt hỏi cô, nhìn cái mặt phẫn nộn của con bé mà cô muốn cắn một ngụm, dể thương quá a..
-"Chiều mẹ dắt con đi a, chịu không"
-"Chịu a.. yêu mẹ nhất" Cô bé ôm cổ cô hôn vào má cô một cái, cười thật tươi.
Đúng lúc đó thì ba cô ra mở cửa, Sumi nhanh chóng chào ông:
-"Sumi chào ông a.. cho Sumi hôn ông một cái a" Cô bé nhanh chóng giơ tay mũm mỉm của mình ra mà cười híp mắt nói với ông Vĩ. Ông Vĩ nhìn thấy Sumi và cô thì cười tươi, ôm cháu ngoại vào lòng mà mắng yêu:
-"Sumi cháu béo lên a... haha"
-"Ngoại, Sumi béo dể thương a.. ai cũng nói với Sumi vậy hết á..Ông ngoại Sumi nhớ ông a" Cô bé ôm cái má ông hôn một cái rồi cười khúc khít. Cô nhìn thấy ông cháu như vậy mà phì cười, nhanh chóng chào ông:
-"Ba, con mới về"
Ông cười hiền nhìn cô nói:
-"Thôi vào nhà đi nào, mẹ con đang đợi con đấy. Vào nhà nào Sumi" Ông nói với cô rồi ôm Sumi vào nhà, cô cũng đi theo sau. Nhà cô vẫn vậy vẫn ấm áp như ngày nào, cô chợt nhớ đến anh. Không biết anh và hai đứa nhỏ sống có tốt không nữa. Nghe nói anh vẫn chưa biết tin cô còn sống, thở dài rồi vào bếp tìm mẹ. Cô thấy bà tất bật trong bếp mà ôm bà từ phía sau nhỏ tiếng nói:
-"Mẹ, Nha Nha về rồi"
Mẹ cô dừng tay lại rồi nói với con gái:
-"Nha Nha, con về rồi. Vẫn tốt chứ con gái"
-"Vẫn tốt mẹ ạ, Sumi có về nó đang chơi với ông ngoại ở trước." Cô cười hạnh phúc khi nhắc đến Sumi, mẹ cô nhìn cô hiền hậu hỏi:
-"Con có tính cho con bé biết cha của chúng không.?"
Cha của Sumi sau, cô không biết là mình có nên hay không xuất hiện trước mặt anh. Anh còn hận cô hay không, hay anh vẫn chung tình với cô như lời La Phong nói.
-"Con không biết mẹ ạ, con rất rối. Con sợ con rồi sẻ lâm vào tình trạng yêu anh ấy một lần nữa. Mẹ con nên làm gì?"
Mẹ cô kéo cô ngồi vào ghế nói:
-"Con gái à, mẹ biết con còn yêu Vũ nhiều lắm và Vũ cũng vậy. Con biết không con nên mở lòng một lần nữa con gái ạ. Vì sao thì con tự tìm hiểu đi nhé. Bởi mẹ chắn chắc người đàn ông con đang yêu sẻ là một nữa còn lại của con đấy con gái. Tin mẹ đi"
Cô nhìn ngoài cửa sổ nghe những lời mẹ nói mà cô tự hỏi:" Có thật là anh sẻ là một nữa của cô hay không, có chuyện gì trong 5 năm nay cô không biết"
Cô và ba mẹ cùng Sumi ăn xong thì cô đi ra ngoài hóng mát. Sumi ở nhà ăn kem với bà rồi, cô không phải lo nữa. Cô cần yên tĩnh để nghĩ một số chuyện..
+++
Ở nhà Sumi ăn kem xong thì ra sân chơi bóng, cô bé chơi một lát thì chuông cửa vang lên. Chu môi dừng lại rồi chạy lon ton ra mở cửa, nhìn cánh cổng cao lớn thế này cô bé chẳng biết làm sao cả, nói với người phía ngoài:
-"Chú a, Sumi không mở nỗi chú tự mở vào đi a. Sumi thấy cửa không khóa a.."
Ở ngoài anh nhìn cô bé trắng hồng mũm mỉm bên trong mà tim anh hẫn một nhịp, rất giống, rất giống ,.. con bé rất giống cô. Anh bình tỉnh lại rồi, đẩy cửa vào. Sumi nhìn chú cao lớn trước mặt mà cười híp mắt:
-"Chú thật đẹp trai a. Chú đi vào chơi với Sumi đi" Nói rồi cô bé dùng tay nhỏ nhắn của mình kéo anh đi, anh cười hiền đi theo cô bé. Anh hỏi Sumi:
-"Con tên gì a?"
-" Con tên Nhất Vĩ An, chú cứ gọi con là Sumi" cô bé cười tươi ngồi vào lòng anh nghịch ngón tay anh, lòng anh run lên. Nhưng muốn hỏi cho rõ một lần nữa.
-"Mẹ con là ai?"
-"Mẹ con là...aaaa Mẹ ơi có chú đẹp trai này chơi với con a" Anh nghe cô bé nói thì quay đầu nhìn lại. Cứng người là.. là...
Cô thấy anh ôm Sumi thì cười tươi chào hỏi:
-"Vũ, anh còn nhớ em chứ"
Anh nghe cô gọi mình thì nước mắt anh rơi, anh đặt Sumi xuống ôm cô vào lòng, run run nói:
-"Vĩ Nha, là em là em phải không. Hãy nói với anh là thật đi. Anh xin em đó"
Cô thấy anh khóc mà đau lòng, từ lúc nào mà anh trở nên yếu đuối thế kia, từ khi anh hay cô mất à. Cô cười nhẹ, vuốt lưng anh, ôm anh vào lòng nói:
-"Là em, Vĩ Nha đây Vũ à. Ngoan nào"
Anh ôm cô rất chặc, anh thật không mơ là cô, thật là cô rồi. Anh cầm tay cô, nhìn vào mắt cô nói:
-"Vĩ Nha, anh xin lỗi vì những chuyện lúc trước anh đã làm với em. Là anh đáng chết, đã ra tay với em mà chưa biết gì. Anh biết lỗi rồi em có thể tha thứ cho anh không?"
Nhìn anh hối lỗi như vậy mà cô buồn cười, cô nghiêm giọng nói:
-"Vũ à, những chuyện đã qua cho nó qua đi. Nếu em không tha thứ cho anh thì em đã không về đây, không gặp anh và đặc biệt không vì anh mà một mình sinh bảo bối cho anh ở nơi đất khách quê người rồi. Em tha thứ cho anh..."
Cô nghe anh nói mà cười hạnh phúc, Sumi là con anh a... Là cô đã không quản ngại khó khăn mà sinh con cho anh. Anh nhìn cô, rồi lấy trong túi áo ra một hộp nhung đỏ quỷ gối xuống nói với cô:
-"Vĩ Nha, trải qua biết bao sóng gió, anh mới biết anh yêu em rất nhiều. Và giờ đây, có trời đất chứng giám anh thề rằng sẻ mãi mãi yêu em, tin em, bên em trọn đời trọn kiếp. NÀNG BẢO MẪU, ĐỒNG Ý LÀM MẸ CỦA CON TÔI CHỨ?"
Cô bất ngờ khi anh cầu hôn cô như vậy, cô nén cười mà nói với anh:
-" Vũ, vì thấy anh có lòng thành nên. hưm..hưm.. Thay mặt Tổ Quốc, nhân dân các cấp, các tỉnh thành. Tôi Nhất Vĩ Nha,tình nguyện Cứu vớt anh Khắc Minh Vũ làm chồng...xin hứa,xin hứa,xin hứa.." Nói rồi cô cười ngặc nghẽo, anh đỏ mặt lấy nhẫn lồng vào tay cô. Hôn lên đôi môi căn mộng mà ngày đêm anh mong nhớ........................Dưới ánh nắng chiều tà, cô và Vũ lại ở bên nhau qua những ngày sóng gió.
Tình yêu của cô kết thúc hạnh phúc như vậy đấy.!!!
+++
" Anh biết không, cuộc đời đã mang em đến bên anh, rời xa anh, rồi cũng lại về với anh. Có Lẽ số phận em gắn liền với anh đấy-chàng trai em yêu. Hứa mãi yêu em nhé, vì em biết cuộc đời này em chỉ mãi thuộc về anh...EM yêu anh"
Tác giả :
AZ130