Nam Nam Thú Thụ Bất Thân

Chương 67

Âu Tiểu Lan thấy Viên Tử Hàm phản ứng khác thường như vậy, trong lòng rất là khó hiểu nhìn cậu, thầm nghĩ có thể mình nói chuyện này khiến anh ấy kích động rất lớn đi.

" Tiểu Hàm, anh không cần thương tâm . Vừa rồi em đã giúp anh giải thích qua, đến lúc đó mọi người  trong công ty sẽ biết là bọn họ hiểu lầm anh, cũng sẽ không còn đối đãi với anh như vậy nữa “

Lời giải thích của Âu Tiểu Lan không thể nghi ngờ khiến trong lòng  Viên Tử Hàm càng thêm một tầng sương lạnh , cô giúp cậu giải thích , cô ta là  như thế nào giải thích đây?

" Cô vừa rồi cùng Trương Tỷ nói gì đó?"

Như vậy xem ra, phản ứng của Trương Tỷ hôm nay là vì lời giải thích của Âu Tiểu Lan mà như vậy .

" Em… , em nói em là bạn gái của anh, buổi tối hôm đó chúng ta cùng ở cùng nhau, sau đó Trương Tỷ liền tin, nói những tấm ảnh này là người rảnh rỗi tung ra , chỉ vì muốn đả kích Diệu Ký “

Ha ha ha, Viên Tử Hàm trong lòng cười lạnh, tính cả tiếu ý trên mặt càng thêm lãnh đạm vài phần.

Sự việc cùng Thượng Quan Mộc phát sinh, trừ nhân viên Diệu Ký biết ra, người khác chắc sẽ không biết . Hơn nữa công ty cùng ngày liền tuyên bố điều lệ mới, nếu ai ở sau lưng người khác nói lung tung, công ty sẽ  trọng phạt. Điều lệ này ban ra, hành vi công khai của mọi người quả nhiên đã giảm đi rất nhiều. Tuy rằng trong công ty còn có một số người sẽ lén lút nói, nhưng trong lòng Viên Tử Hàm cảm thấy, Trương Tỷ cũng sẽ không nói chuyện này cùng Âu Tiểu Lan mới lần đầu tiên gặp mặt .

Trương Tỷ chưa nói, nhưng Âu Tiểu Lan lại vẫn biết , giải thích này là sao! Vậy chính là Âu Tiểu Lan đối với chuyện này biết rõ ràng, cô căn bản là không cần nghe người khác nói. Viên Tử Hàm không muốn nghĩ tới Âu Tiểu Lan tại sao lại biết chuyện này , đáp án này đã quá rõ ràng. Cho dù chuyện lần trước cùng cô ta không liên quan, chuyện những tấm hình kia, cô nàng nhất định là hiểu rõ.

Âu Tiểu Lan bây giờ đã không còn là một cô gái ngây thơ đơn thuần kia nữa , cô nàng đã thay đổi rồi , khiến Viên Tử Hàm một chút cũng không nhận ra .

Cậu cũng vì chuyện của cô mà cãi nhau với Thượng Quan Mộc, là cậu hiểu lầm Thượng Quan Mộc, mà bản thân cậu, từ đầu tới cuối chẳng qua chỉ là một trò cười, An Nhã gạt cậu, Âu Tiểu Lan cũng gạt cậu.

" Cô đi đi, tôi muốn một mình yên tĩnh một chút!"

Viên Tử Hàm ngồi ở trên băng ghế đá lạnh lẽo. Nhưng cho dù  ghế đá có lạnh lẽo cũng đánh không lại sự lạnh lẽo trong lòng cậu lúc này.

Âu Tiểu Lan biết Viên Tử Hàm rất đau lòng, cũng không biết Viên Tử Hàm đau lòng là bởi vì chuyện tấm hình, hay là bởi vì sự thay đổi của cô. Bám riết không tha nói “Tiểu Hàm, anh không nên tức giận, em làm như vậy cũng là vì muốn tốt cho anh, em không muốn để anh lại bị ánh mắt khác thường của người khác đối đãi."

Vì muốn tốt cho tôi!

Viên Tử Hàm quay đầu lại, ánh mắt sáng như ngọn đuốc nhìn thẳng Âu Tiểu Lan, thấy vậy trong lòng Âu Tiểu Lan kích động không thôi. Lúc này mới cảm giác được Viên Tử Hàm hôm nay không được bình thường, nhưng cô rất nhanh ổn định lại tinh thần, vẻ mặt yếu đuối như trước.

Viên Tử Hàm lúc này đã hiểu rõ trò đùa của Âu Tiểu Lan rồi , không để ý biểu tình trên mặt cô nàng khiến người ta thương tiếc. Cậu biết chân tướng, nhưng không muốn nói ra, chỉ hy vọng Âu Tiểu Lan có thể thay đổi, hy vọng Âu Tiểu Lan có thể khôi phục bộ dáng trước kia.

Hướng về phía cô nàng mệt mỏi phất phất tay: " Cô không cần nói gì nữa, cô đi đi “

Âu Tiểu Lan thấy tâm trạng Viên Tử Hàm không thay đổi, khí thế cũng kiên quyết rất nhiều, biết nói nhiều cũng vô ích, nói mấy câu ân cần với Viên Tử Hàm liền rời đi .

Viên Tử Hàm ngẩng đầu nhìn tầng mây dày nặng nề, trong lòng so tầng mây kia còn muốn trầm trọng hơn vài phần. Tựa hồ tất cả đều đang bất tri bất giác thay đổi, An Nhã, rồi Âu Tiểu Lan, ngay cả mình cũng là như vậy.

Cậu đối với Thượng Quan Mộc rốt cuộc là loại cảm giác gì, cậu cũng không rõ ràng lắm, lúc dựa vào bờ vai của hắn, cảm giác rất an toàn, rất ấm áp, cũng rất thỏa mãn. Chỉ cần một câu quan tâm của hắn, vậy mà khiến tâm trạng ủy khuất của cậu mấy năm qua bộc phát. Đây rất không giống với bản thân mình , Thượng Quan Mộc ở trong lòng cậu có vị trí rất đặc biệt, giống như chỉ có ở bên hắn, thế giới của cậu mới trở nên phong phú, nhiều nhiều màu sắc.

Lúc ở bên cạnh An Nhã, cậu chỉ là một dòng suối nhỏ, từ đầu tới cuối chảy róc rách, mà Thượng Quan Mộc nhưng là một con sông mãnh liệt, cùng hắn một chỗ chung quy có thể kéo dòng suối nhỏ như cậu, trầm bổng nhấp nhô, nhân sinh như vậy tựa hồ khiến cậu cang thêm thích thú.

Cậu thích Thượng Quan Mộc, có lẽ so với thích còn muốn nhiều hơn một chút, cho nên sau khi cùng hắn phát sinh quan hệ, cậu giống như có chút lưu luyến hắn , nhưng Thượng Quan Mộc lại là một nam nhân. Làm thế nào đây ? Mình phải làm như thế nào?

Viên Tử Hàm hai tay ôm đầu, lâm vào tình trạng miên man chưa bao giờ có .

Đi một bước, lại một bước.

Viên Tử Hàm gạt bỏ những suy nghĩ trong đầu, tâm tình vẫn chưa ổn định, vẻ mặt không tốt lên lầu .

Không thể không nói lời đồn đãi rất lợi hại. Viên Tử Hàm lần thứ hai vào Diệu Ký, đã phát hiện ánh mắt khinh bỉ của mọi người mấy hôm trước nhìn cậu, đều thay đổi, xem ra Trương Tỷ đã cùng những người đó giải thích rõ ràng .

Hiểu lầm giải trừ, Viên Tử Hàm trong lòng đáng lẽ ra phải rất cao hứng, nhưng trên thực tế cậu lúc này chỉ có thể giương lên một nụ cười không rõ hàm xúc, cậu cười, nhưng là trong lòng lại không có chút nào cao hứng. Ánh mắt của mọi người không đồng nhất hướng về văn phòng của Thượng Quan Mộc.

Thượng Quan Mộc đứng đưa lưng về phía cửa sổ, không biết có phải là bởi vì ánh sáng hay không, bóng lưng hắn như vậy thon dài  cao ngạo hiện ra sự cô tịch cùng bi thương tiêu điều. Nghe thấy tiếng mở cửa, hắn lúc này mới nghiêng đầu nhìn Viên Tử Hàm.

Trong lúc Thượng Quan Mộc xoay người, Viên Tử Hàm có thể khẳng định, mày Thượng Quan Mộc nhăn rất là lợi hại. Nhớ tới vừa rồi cùng Âu Tiểu Lan nói chuyện, trong lòng rất là áy náy , cúi đầu yên lặng, cậu không dám nhìn mặt Thượng Quan Mộc.

Thượng Quan Mộc nhíu mày, ánh mắt sâu kín nhìn chằm chằm Viên Tử Hàm một hồi lâu mới nói : “Cơm trưa tôi đặt ở trên bàn cậu “

Nói xong ngồi vào ghế của mình , không nhìn Viên Tử Hàm .

Viên Tử Hàm hơi hơi ngẩng mặt lên một chút, liền nhìn thấy  cơm trưa đặt trên bàn của mình, trong lòng có chút vui, nhưng cũng áy náy rất nhiều. Cậu hiểu lầm Thượng Quan Mộc như vậy, nhưng hắn vẫn đối sử tốt với mình như thế. Cái mũi hơi cay cay, hai tròng mắt tựa hồ có một dòng nước ấm áp muốn trào ra.

Trong lòng thở ra một hơi, hướng Thượng Quan Mộc bên này đi tới, ngẩng đầu lên, ánh mắt chân thành tha thiết nhìn hắn: “Thực sự rất xin lỗi “

_____________
Tác giả : Ý Phóng
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại