Nam Nam Thú Thụ Bất Thân
Chương 58
Vì thế ngoan ngoãn nhận mệnh, khẽ tựa vào khuôn ngực ấm áp của Thượng Quan Mộc , cùng cước bộ hắn đi ra ngoài. Hai người thân mật đi xuống lầu, quản lý hôm qua thấy Thượng Quan Mộc, vội vàng ngoáy mông chạy tới .
" Xin chào, đây là thẻ của ông “
Trên mặt mang theo nụ cười nịnh bợ, hai tay tôn kính đem thẻ đưa đến trước mặt Thượng Quan Mộc. Cười đến rất mắc ói a! Viên Tử Hàm thấy rõ tiểu gia hỏa trước mặt bộ dạng rất đẹp, trong lòng phát ra một tiếng cảm thán, đáng tiếc tướng mạo tốt như vậy aizz. Thượng Quan Mộc đối với sự niềm nở ân cần của quản lý rất là lãnh đạm nhìn thoáng qua, đưa tay cầm thẻ, không nói một lời liền rời đi.
Thái độ của Thượng Quan Mộc như vậy, khiến Viên Tử Hàm trong lòng cao hứng một trận, quay đầu nhìn nhìn anh chàng đẹp trai sau lưng, thấy hắn đang dùng ánh mắt ái muội không rõ đánh giá mình cùng Thượng Quan Mộc. Mặt đỏ lên, quay đầu, không nhìn hắn nữa. Người này nếu là con gái, nhất định là người phụ nữ nhiều lời, Viên Tử Hàm trong lòng nghĩ như thế.
Không thể trách người khác nghĩ nhiều, nếu thấy bộ dạng lúc này của Thượng Quan Mộc cùng Viên Tử Hàm, người nào nhìn thấy mà không dùng ánh mắt như vậy mới lạ. Nam nam luyến ái, tuy rằng không tính là nhiều, nhưng còn không có người có thể trắng trặn ở trước mặt người khác thân mật như vậy .
" Đứng vững, tôi đi lấy xe tới đây “
Thượng Quan Mộc để Viên Tử Hàm dựa vào một bên lan can, vừa nói, người đã bước nhanh hướng chỗ để xe. Qua một lát, một chiếc xe màu đen có rèm che liền dừng bên cạnh Viên Tử Hàm. Viên Tử Hàm biết là xe Thượng Quan Mộc, đưa tay rất quen thuộc mở cửa xe , đang chuẩn bị chui vào, không ngờ Thượng Quan Mộc đột nhiên lên tiếng " Cậu cẩn thận một chút “
“Tôi là con trai, anh đừng coi tôi là nụ hoa không chịu được sương gió a “
Viên Tử Hàm đối với sự quan tâm của Thượng Quan Mộc, trong lòng có chút vui sướng, nhưng trên mặt lại biến thành cự tuyệt . Đặt mông ngồi xuống . Ngay sau đó, Viên Tử Hàm lại là bi kịch . Cái mông truyền đến một trận đau đớn, so với trên người còn muốn nghiêm trọng hơn . Thượng Quan Mộc chết tiệt này, thù này không báo, ta liền không họ Viên . Viên Tử Hàm trừng mắt liếc xéo Thượng Quan Mộc, trong lòng âm thầm thề . Cắn chặt môi dưới, mới không làm cho tiếng kêu thảm thiết của mình hô lên .
“Không nghe lời người lớn, trước mắt sẽ chịu thiệt . Cậu không thể nghe lời một chút à “
Thượng Quan Mộc thấy Viên Tử Hàm trừng mắt nhìn mình, vẻ mặt hết sức tức giận, chất vấn rồi hỏi lại “Cậu cảm thấy thế nào, nếu không tôi giúp cậu nhìn xem “
“Không cần" Viên Tử Hàm nghiến răng nghiến lợi, lập tức liền cự tuyệt ý tốt của Thượng Quan Mộc. Nơi này có thể để anh nhìn sao! Thượng Quan Mộc nhướng mày nhìn Viên Tử Hàm, vẻ mặt lo lắng dần dần lạnh xuống, khôi phục lại hình tượng ‘Băng sơn’ bình thường .
Đạp ga, xe hướng về phía trước rất nhanh chạy đi . Viên Tử Hàm thấy Thượng Quan Mộc không mở miệng, trong lòng có chút khó chịu . Rõ ràng là hắn không đúng, hắn ngược lại tức giận, đạo lý gì đây chứ? Buồn bực nhắm hai mắt lại nghỉ ngơi một lúc . Khả năng đêm qua lăn đi lăn lại quá sức, Viên Tử Hàm vốn chỉ nghĩ nhắm mắt một chút, không ngờ thật sự ngủ luôn.
Xe chạy đến một tòa biệt thự lớn trước mặt, thì ngừng lại . Thượng Quan Mộc nhướng mày , nhìn Viên Tử Hàm đang ngủ say, bất đắc dĩ thở dài một tiếng, ôm lấy cậu đi vào nhà. Sau lưng đụng phải vú Trương .
“Thiếu gia, Tiểu Hàm đây là làm sao vậy ?"
Vú Trương thấy Thượng Quan Mộc cẩn thận ôm Viên Tử Hàm, trong lòng rất là kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại . Vội vàng hỏi han, đối với Tiểu Hàm, trong lòng bà đã coi cậu như con mình.
“Không sao “
Thượng Quan Mộc nhẹ giọng nói xong câu đó, liền lập tức hướng trên lầu phòng Viên Tử Hàm đi đến , lưu lại vú Trương vẻ mặt kinh ngạc. Thượng Quan Mộc nhẹ nhàng đặt Viên Tử Hàm trên giường, đem quần của cậu cởi ra, từ trên người lấy ra một chai thuốc trị thương, chậm rãi đổ lên mấy chỗ xanh tím trên mông Viên Tử Hàm. Nhìn thấy rõ hai dấu bàn tay trên mông cậu, Thượng Quan Mộc đột nhiên thấp giọng nở một nụ cười, Viên Tử Hàm thực sự đã thuộc về mình , nhưng còn trái tim của cậu thì sao?
Giúp cậu đắp chăn, sau đó đi xuống lầu, lái xe hướng Diệu Ký chạy tới, động tác như mây bay nước chảy. Tới văn phòng, Thượng Quan Mộc đột nhiên phát hiện không có sự tồn tại của Viên Tử Hàm, bản thân cư nhiên cảm thấy trống trải . Ổn định tâm tình, ngồi vào chỗ của mình, hắn nghĩ tới, bây giờ còn có một chuyện quan trọng phải làm . Móc di động ra, liền bấm một dãy số .
" Buổi chiều tụ họp tại quán cà phê Lam Thiên, thế nào?"
Trong lời nói của Thượng Quan Mộc mang theo một chút lệ khí, nhưng vẫn là bị hắn che dấu rất khá.
" Được" đầu kia vang lên một chữ. Thượng Quan Mộc đứng dậy, liền đi xuống lầu, lái xe nhắm thẳng hướng quán cà phê Lam Thiên đi đến. Tới nơi, tìm một vị trí ngồi xuống . Thượng Quan Mộc cũng không phải người ủy khuất chính mình, kêu phục vụ bưng tới một tách cà phê, im lặng thưởng thức , vẻ mặt rất thanh thản, không có một tia gợn sóng.
Một thân ảnh cao to, chậm rãi hướng bên này đi qua, rất tự nhiên tìm một chỗ bên cạnh Thượng Quan Mộc ngồi xuống .
" Thượng Quan tổng giám tìm tôi có chuyện gì thế !"
Lý Thiên Cương cười nói . Thượng Quan Mộc người này thân phận hắn không rõ lắm, nhưng có thể khẳng định cùng Diệu Ký có quan hệ rất lớn, cho nên vừa rồi Thượng Quan Mộc gọi điện thoại mời y tới, y liền bỏ hết mọi chuyện chạy tới đây , mặc dù trong lòng vẫn có chút không cam lòng. Nhưng hắn là nguồn tài chính của kế hoạch ‘Thành phố xanh trên biển ‘ , y vẫn phải dựa vào sự giúp đỡ của Diệu Ký.
“Cũng không có chuyện gì, chỉ là muốn hỏi một chút về tình hình kế hoạch ‘ Thành phố xanh’ gần đây thế nào thôi “
Thượng Quan Mộc vân đạm phong khinh nói , lúc này mới chậm rãi ngẩng đầu, nhìn Lý Thiên Cương. Tinh thần mặc dù phấn chấn, nhưng vẫn là che dấu không được biểu tình mệt mỏi trên mặt, chẳng lẽ là gần đây quá mệt nhọc. Hy vọng mình suy nghĩ nhiều! Thượng Quan Mộc ánh mắt thâm thúy liếc mắt đánh giá hắn, mày hơi nhíu lại, cũng không nói gì thêm .
" Umh, phát triển rất thuận lợi, phỏng chừng cuối năm nay có thể hoàn thành “
Lý Thiên Cương nghe xong câu hỏi của Thượng Quan Mộc, rất khẳng định trả lời . Nhưng trong lòng vẫn luôn có chút lo lắng cùng bất an. Nếu công nhân làm việc tốt, có lẽ còn có thể hoàn thành trước thời hạn, dù sao vì cái công trình này, y đã tiêu phí rất nhiều tiền mời công nhân có tay nghề về phương diện này, chẳng qua nói đến cũng lạ. Từ khi ‘Thành phố xanh trên biển ‘ bắt đầu giai đoạn khởi công, những công nhân này không phải hôm nay đau đầu, chính là ngày mai trong nhà có việc, dù sao cũng là lý do chính đáng, thế cho nên tiến độ công trình chậm rất nhiều.
“Vậy là tốt rồi, trong lòng anh hẳn là rõ ràng, đối với công trình này, chúng ta tiêu phí rất nhiều tâm huyết cùng tài chính. Về phương diện tài chính anh không cần lo lắng, nhưng tiến độ cùng chất lượng công trình anh phải đảm bảo thật tốt, anh biết, tôi nhắc nhở anh như vậy, hoàn toàn là xuất phát từ lời khuyên chân thành vì hợp tác lâu dài của chúng ta"
Thượng Quan Mộc nhướng mày, chân thành nói, một tia khác thường của Lý Thiên Cương vừa rồi, hắn cũng không để ý. Hắn cũng không lo lắng, dù sao công trình to lớn như vậy, giữa bọn họ cũng là có thỏa thuận, tài chính đương nhiên không phải đưa không cho Lý Thiên Cương, thành phố xanh trên biển hoàn thành, đây cảm thấy là việc có một không hai, tương lai kiếm được cũng không chỉ là con số hai trăm triệu, sẽ là gấp bội, nhưng xác thực là bao nhiêu, cái này hắn vẫn là không thể nói chính xác được .
____________
" Xin chào, đây là thẻ của ông “
Trên mặt mang theo nụ cười nịnh bợ, hai tay tôn kính đem thẻ đưa đến trước mặt Thượng Quan Mộc. Cười đến rất mắc ói a! Viên Tử Hàm thấy rõ tiểu gia hỏa trước mặt bộ dạng rất đẹp, trong lòng phát ra một tiếng cảm thán, đáng tiếc tướng mạo tốt như vậy aizz. Thượng Quan Mộc đối với sự niềm nở ân cần của quản lý rất là lãnh đạm nhìn thoáng qua, đưa tay cầm thẻ, không nói một lời liền rời đi.
Thái độ của Thượng Quan Mộc như vậy, khiến Viên Tử Hàm trong lòng cao hứng một trận, quay đầu nhìn nhìn anh chàng đẹp trai sau lưng, thấy hắn đang dùng ánh mắt ái muội không rõ đánh giá mình cùng Thượng Quan Mộc. Mặt đỏ lên, quay đầu, không nhìn hắn nữa. Người này nếu là con gái, nhất định là người phụ nữ nhiều lời, Viên Tử Hàm trong lòng nghĩ như thế.
Không thể trách người khác nghĩ nhiều, nếu thấy bộ dạng lúc này của Thượng Quan Mộc cùng Viên Tử Hàm, người nào nhìn thấy mà không dùng ánh mắt như vậy mới lạ. Nam nam luyến ái, tuy rằng không tính là nhiều, nhưng còn không có người có thể trắng trặn ở trước mặt người khác thân mật như vậy .
" Đứng vững, tôi đi lấy xe tới đây “
Thượng Quan Mộc để Viên Tử Hàm dựa vào một bên lan can, vừa nói, người đã bước nhanh hướng chỗ để xe. Qua một lát, một chiếc xe màu đen có rèm che liền dừng bên cạnh Viên Tử Hàm. Viên Tử Hàm biết là xe Thượng Quan Mộc, đưa tay rất quen thuộc mở cửa xe , đang chuẩn bị chui vào, không ngờ Thượng Quan Mộc đột nhiên lên tiếng " Cậu cẩn thận một chút “
“Tôi là con trai, anh đừng coi tôi là nụ hoa không chịu được sương gió a “
Viên Tử Hàm đối với sự quan tâm của Thượng Quan Mộc, trong lòng có chút vui sướng, nhưng trên mặt lại biến thành cự tuyệt . Đặt mông ngồi xuống . Ngay sau đó, Viên Tử Hàm lại là bi kịch . Cái mông truyền đến một trận đau đớn, so với trên người còn muốn nghiêm trọng hơn . Thượng Quan Mộc chết tiệt này, thù này không báo, ta liền không họ Viên . Viên Tử Hàm trừng mắt liếc xéo Thượng Quan Mộc, trong lòng âm thầm thề . Cắn chặt môi dưới, mới không làm cho tiếng kêu thảm thiết của mình hô lên .
“Không nghe lời người lớn, trước mắt sẽ chịu thiệt . Cậu không thể nghe lời một chút à “
Thượng Quan Mộc thấy Viên Tử Hàm trừng mắt nhìn mình, vẻ mặt hết sức tức giận, chất vấn rồi hỏi lại “Cậu cảm thấy thế nào, nếu không tôi giúp cậu nhìn xem “
“Không cần" Viên Tử Hàm nghiến răng nghiến lợi, lập tức liền cự tuyệt ý tốt của Thượng Quan Mộc. Nơi này có thể để anh nhìn sao! Thượng Quan Mộc nhướng mày nhìn Viên Tử Hàm, vẻ mặt lo lắng dần dần lạnh xuống, khôi phục lại hình tượng ‘Băng sơn’ bình thường .
Đạp ga, xe hướng về phía trước rất nhanh chạy đi . Viên Tử Hàm thấy Thượng Quan Mộc không mở miệng, trong lòng có chút khó chịu . Rõ ràng là hắn không đúng, hắn ngược lại tức giận, đạo lý gì đây chứ? Buồn bực nhắm hai mắt lại nghỉ ngơi một lúc . Khả năng đêm qua lăn đi lăn lại quá sức, Viên Tử Hàm vốn chỉ nghĩ nhắm mắt một chút, không ngờ thật sự ngủ luôn.
Xe chạy đến một tòa biệt thự lớn trước mặt, thì ngừng lại . Thượng Quan Mộc nhướng mày , nhìn Viên Tử Hàm đang ngủ say, bất đắc dĩ thở dài một tiếng, ôm lấy cậu đi vào nhà. Sau lưng đụng phải vú Trương .
“Thiếu gia, Tiểu Hàm đây là làm sao vậy ?"
Vú Trương thấy Thượng Quan Mộc cẩn thận ôm Viên Tử Hàm, trong lòng rất là kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại . Vội vàng hỏi han, đối với Tiểu Hàm, trong lòng bà đã coi cậu như con mình.
“Không sao “
Thượng Quan Mộc nhẹ giọng nói xong câu đó, liền lập tức hướng trên lầu phòng Viên Tử Hàm đi đến , lưu lại vú Trương vẻ mặt kinh ngạc. Thượng Quan Mộc nhẹ nhàng đặt Viên Tử Hàm trên giường, đem quần của cậu cởi ra, từ trên người lấy ra một chai thuốc trị thương, chậm rãi đổ lên mấy chỗ xanh tím trên mông Viên Tử Hàm. Nhìn thấy rõ hai dấu bàn tay trên mông cậu, Thượng Quan Mộc đột nhiên thấp giọng nở một nụ cười, Viên Tử Hàm thực sự đã thuộc về mình , nhưng còn trái tim của cậu thì sao?
Giúp cậu đắp chăn, sau đó đi xuống lầu, lái xe hướng Diệu Ký chạy tới, động tác như mây bay nước chảy. Tới văn phòng, Thượng Quan Mộc đột nhiên phát hiện không có sự tồn tại của Viên Tử Hàm, bản thân cư nhiên cảm thấy trống trải . Ổn định tâm tình, ngồi vào chỗ của mình, hắn nghĩ tới, bây giờ còn có một chuyện quan trọng phải làm . Móc di động ra, liền bấm một dãy số .
" Buổi chiều tụ họp tại quán cà phê Lam Thiên, thế nào?"
Trong lời nói của Thượng Quan Mộc mang theo một chút lệ khí, nhưng vẫn là bị hắn che dấu rất khá.
" Được" đầu kia vang lên một chữ. Thượng Quan Mộc đứng dậy, liền đi xuống lầu, lái xe nhắm thẳng hướng quán cà phê Lam Thiên đi đến. Tới nơi, tìm một vị trí ngồi xuống . Thượng Quan Mộc cũng không phải người ủy khuất chính mình, kêu phục vụ bưng tới một tách cà phê, im lặng thưởng thức , vẻ mặt rất thanh thản, không có một tia gợn sóng.
Một thân ảnh cao to, chậm rãi hướng bên này đi qua, rất tự nhiên tìm một chỗ bên cạnh Thượng Quan Mộc ngồi xuống .
" Thượng Quan tổng giám tìm tôi có chuyện gì thế !"
Lý Thiên Cương cười nói . Thượng Quan Mộc người này thân phận hắn không rõ lắm, nhưng có thể khẳng định cùng Diệu Ký có quan hệ rất lớn, cho nên vừa rồi Thượng Quan Mộc gọi điện thoại mời y tới, y liền bỏ hết mọi chuyện chạy tới đây , mặc dù trong lòng vẫn có chút không cam lòng. Nhưng hắn là nguồn tài chính của kế hoạch ‘Thành phố xanh trên biển ‘ , y vẫn phải dựa vào sự giúp đỡ của Diệu Ký.
“Cũng không có chuyện gì, chỉ là muốn hỏi một chút về tình hình kế hoạch ‘ Thành phố xanh’ gần đây thế nào thôi “
Thượng Quan Mộc vân đạm phong khinh nói , lúc này mới chậm rãi ngẩng đầu, nhìn Lý Thiên Cương. Tinh thần mặc dù phấn chấn, nhưng vẫn là che dấu không được biểu tình mệt mỏi trên mặt, chẳng lẽ là gần đây quá mệt nhọc. Hy vọng mình suy nghĩ nhiều! Thượng Quan Mộc ánh mắt thâm thúy liếc mắt đánh giá hắn, mày hơi nhíu lại, cũng không nói gì thêm .
" Umh, phát triển rất thuận lợi, phỏng chừng cuối năm nay có thể hoàn thành “
Lý Thiên Cương nghe xong câu hỏi của Thượng Quan Mộc, rất khẳng định trả lời . Nhưng trong lòng vẫn luôn có chút lo lắng cùng bất an. Nếu công nhân làm việc tốt, có lẽ còn có thể hoàn thành trước thời hạn, dù sao vì cái công trình này, y đã tiêu phí rất nhiều tiền mời công nhân có tay nghề về phương diện này, chẳng qua nói đến cũng lạ. Từ khi ‘Thành phố xanh trên biển ‘ bắt đầu giai đoạn khởi công, những công nhân này không phải hôm nay đau đầu, chính là ngày mai trong nhà có việc, dù sao cũng là lý do chính đáng, thế cho nên tiến độ công trình chậm rất nhiều.
“Vậy là tốt rồi, trong lòng anh hẳn là rõ ràng, đối với công trình này, chúng ta tiêu phí rất nhiều tâm huyết cùng tài chính. Về phương diện tài chính anh không cần lo lắng, nhưng tiến độ cùng chất lượng công trình anh phải đảm bảo thật tốt, anh biết, tôi nhắc nhở anh như vậy, hoàn toàn là xuất phát từ lời khuyên chân thành vì hợp tác lâu dài của chúng ta"
Thượng Quan Mộc nhướng mày, chân thành nói, một tia khác thường của Lý Thiên Cương vừa rồi, hắn cũng không để ý. Hắn cũng không lo lắng, dù sao công trình to lớn như vậy, giữa bọn họ cũng là có thỏa thuận, tài chính đương nhiên không phải đưa không cho Lý Thiên Cương, thành phố xanh trên biển hoàn thành, đây cảm thấy là việc có một không hai, tương lai kiếm được cũng không chỉ là con số hai trăm triệu, sẽ là gấp bội, nhưng xác thực là bao nhiêu, cái này hắn vẫn là không thể nói chính xác được .
____________
Tác giả :
Ý Phóng