Năm Mươi Thước Thâm Lam
Chương 58
Buổi tối ngày hôm sau, Tứ Phương tự mình lái xe đến nhà Cao Đông Thành, ngồi ngay ghế sau là Tái Vũ. Sau khi Tứ Phương có một cuộc nói chuyện đàng hoàng với hắn , Tái Vũ cuối cùng đáp ứng đóng vai một người anh trai tốt của Tái Văn .
Tứ Phương cùng Tái Vũ đến khu biệt thự của Cao Đông Thành, người tới tiếp đón họ là Chu Quân, Cao An An đi ngay phía sau Chu Quân, chăm chú nhìn vào người đi bên cạnh Tứ Phương .
Tái Vũ vừa thấy Cao An An thì biết đây là Tái Văn, hắn xem như đã nhìn thấy Tái Văn lớn lên , đối với mỗi chi tiết trên khuôn mặt cô hắn rõ như lòng bàn tay, trên thế giới này dù có dùng kỹ thuật chỉnh dung tinh vi cũng không thể nào sửa giống như cô được . Hắn kích động bước lên phía trước, muốn đến gần Tái Văn hơn , lại bị Tứ Phương một giữ chặt lại , Tái Vũ quay đầu muốn bỏ ra, lại bị Tứ Phương kéo lại, Tứ Phương nhìn Cao An An cười nói, “Tái Văn, đây là Tái Vũ, hắn là anh trai của em, em có một chút ấn tượng gì hay không?"
Cao An An lắc đầu, “Cái gì cũng không nhớ rõ."
Tứ Phương ôn nhu nhìn cô , không nhớ cũng tốt, hy vọng cô chỉ nhớ lại những gì cô muốn nhớ .
Cao An An còn thấy anh nhìn mình thì có chút ngượng ngùng, cô thoáng cúi đầu cho chỉ đường cho anh , “Nhà ăn ở bên cạnh, xin hãy theo tôi ." Sau đó cô đi trước dẫn đường cho anh .
Ngồi vào bàn , Tứ Phương nâng tay xem đồng hồ, đã bảy rưỡu tối , vì sao không thấy Cao Đông Thành?
Một người hầu đi tới hỏi Cao An An, “Khi nào thì dọn cơm?"
Cao An An mới từ công ty về, sau khi về cũng không thấy Cao Đông Thành đâu , cô hỏi Chu Quân, “Cao tiên sinh đi đâu rồi ? Lúc nào thì trở về?" Ngày hôm qua hắn còn mời khách, sao bây giờ lại không thấy một bóng người thế này ?
Chu Quân còn chưa kịp nói gì, chợt nghe thấy phía cửa truyền đến tiếng nam nữ trêu đùa, giọng nói uốn éo không ngừng làm nũng của một cô gái, mà người đàn ông lại dường như chịu không nổi sự hờn dỗi của cô , liên tục đáp ứng tất cả yêu cầu của cô .
Tiếng nói đang hướng đến nhà ăn, Chu Quân nhìn Cao An An, Cao An An như hiểu rõ cười cười, cùng Chu Quân đứng lên.
Người tới đúng là Cao Đông Thành, còn cô gái không ngừng làm nũng bộ dáng nhu ngược dựa vào người Cao Đông Thành là Mandy.
Cao Đông Thành cười hớ hớ nói, “Hạ tiên sinh đã đến rồi sao ? Không thể tiếp đón từ xa."
Tứ Phương nhếch miệng, “Khách khí rồi “
Cao Đông Thành nhìn Tái Vũ đứng bên cạnh Tứ Phương, “Vị này chính là Tái Vũ ?"
Tứ Phương gật đầu, Tái Vũ mặt không chút thay đổi nhìn Cao Đông Thành, biểu tình vui mừng không thể nói rõ .
Cao Đông Thành không thèm để ý đến Cao An An ,ngồi xuống vị trí bên cạnh, Chu Quân cùng Cao An An nhìn thấy hắn ngồi xuống, cũng lần lượt ngồi xuống.
Lúc này Mandy lấy tay kéo Cao An An đứng lên, “Cô đến phòng bếp xem đồ ăn đã nấu xong chưa ." Cô ta yêu kiều ngang ngược nói.
Tứ Phương đột nhiên thẳng đứng dậy, trừng mắt nhìn cô ta .
Tay Cao An An bị Mandy nắm chặt nên hơi đau, cô cắn chặt răng, không nói gì, xoay người chuẩn bị đến phòng bếp .
Cao Đông Thành cùng Tứ Phương đồng thời gọi cô , “An An" “Tái Văn “
Cao Đông Thành giành trước đứng lên giữ tay cô “Lại đây."
Hắn đá vào mông Mandy, “Cút lên lầu đi “
Mandy nước mắt lưng tròng nhìn Cao Đông Thành, “Honey, người ta muốn ở đây mà ."
Chỉ nghe Cao Đông Thành hét lớn một tiếng, “Cút lên "
Ngay cả Cao An An cũng nhịn không được tun rẩy một chút .
Mandy ủy khuất ngậm miệng, ủ rũ nhường lại vị trí , đi lên lầu.
Cao Đông Thành vừa lòng , hắn ấn Cao An An ngồi xuống ghế, phân phó người hầu, “dọn cơm đi."
Tứ Phương nhìn cảnh này, sắc mặt âm trầm, Cao Đông Thành người này thật sự hỉ nộ vô thường, vừa mới cùng người phụ nữ kia nhu tình mật ý, đảo mắt đã coi cô ta như giày dép ném đi , hắn cũng không đá Tái Văn như vậy chứ ? Còn có mấy cô tình nhân bên người Cao Đông Thành nữa , xem ra là không thiếu người bắt nạt Tái Văn. Tứ Phương càng thêm hạ quyết tâm, Tái Văn tuyệt đối không thể ở lại bên người Cao Đông Thành, Tái Văn là bảo bối của anh , sao lại để cô phải chịu loại ủy khuất như vậy chứ.
Thừa lúc chờ người hầu bưng thức ăn lên, Cao Đông Thành hỏi Cao An An, " chuyện Lý Mẫn Nhiên đã xử lý thế nào rồi ?"
Cả ngày hôm nay Cao An An đều lo lắng xử lý chuyện này, “Qua hai ngày nữa mới có thể nhìn thấy hiệu quả."
Cao Đông Thành nhiều bệnh, Cao An An thấy hắn hôm nay sẽ không đến công ty, không nghĩ tới hôm nay không những không đi, còn cẩn thận liên lạc với nguời bên đó , chuyện của Lý Mẫn Nhiên, Cao An An cũng không biết phương pháp xử lý của cô đúng hay không, trong lòng cũng không chắc chắn, muốn ngay lúc này báo cáo lại với Cao Đông Thành."Ngài lúc nào thì đến công ty?"
Cao Đông Thành nói, “Ngày mai đi" người khác chắc chắn sẽ nghĩ hắn cùng tình nhân đi ra ngoài lêu lổng , thật ra sáng sớm hôm nay hắn phải đi Vĩnh Châu một chuyến , thân phận bối cảnh của An An, hắn muốn đích thân xác nhận một lần .
Mà Cao An An lại không biết chuyện này, cô đã có câu trả lời rõ ràng, trọng trách đè nặng trong lòng cuối cùng đã thả lỏng . Bỗng cô nhớ Cao Đông Thành còn chưa tiêm thuốc, vội vàng đứng dậy, đến phòng bên cạnh chuẩn bị thuốc .
Sau khi chuẩn bị xong, cô đến bên người Cao Đông Thành nhìn hắn nói, “Cao tiên sinh, thuốc đã chuẩn bị xong ,mời về phòng, tôi sẽ giúp ngài tiêm thuốc "
Cao Đông Thành đứng lên, Cao An An đi ngay sau hắn. Cô đang chuẩn bị đóng cửa lại thì Cao Đông Thành bỗng ngăn cô lại , “Đừng đóng cửa , cũng không phải bệnh gì ám muội , hôm nay rất nhiều khách đến , cứ để cửa mở đi ."
Cao An An thoáng khó hiểu, bình thường mỗi lần cô quên đóng cửa, Cao Đông Thành nhất định sẽ nhắc nhở cô , hắn là một người không thích lộ khuyết điểm trước mặt người khác . Nhưng bây giờ hắn đã nói như vậy , cô cũng không quản .
Lúc này bên cạnh nhà ăn, vị trí Tứ Phương đàng ngồi , vừa vặn có thể nhìn thấy rõ ràng tình hình bên trong, lúc Tái Văn chuẩn bị đóng cửa, trong lòng Tứ Phương thật sự rất lo lắng , tuy cửa không đóng lại nhưng nhìn thấy cảnh đó , trong lòng anh không khỏi cũng cảm thấy khó chịu.
Chỉ thấy Cao Đông Thành cởi quần áo trong ra một nữa , ngồi thả lỏng trên sô pha, Tái Văn ngồi trên đất, đầu tiên là sát trùng kim tiêm bằng cồn, sau đó dùng một tay đem kim tiêm vào vị trí đã định , một tay giữ tay hắn, một tay đưa ống tiêm nghiêng khoảng 45 độ tiêm thuốc ,thoáng dừng lại, sau đó lưu loát rút kim .
Vẻ mặt cô chuyên chú, động tác lưu loát, chuyện như vậy, cô làm không phải chỉ một hai lần .
Sau khi tiêm thuốc xong cô lại giúp Cao Đông Thành mặc lại áo , vào phòng vệ sinh cầm khăn ướt đưa cho Cao Đông Thành để hắn lau tay.
Trong lúc này không khí bên trong nhà ăn lộ vẻ khẩn trương. Ánh mắt Tứ Phương và Tái Vũ vẫn không ngừng nhìn động tĩnh ở bên trong . Tứ Phương hai tay nắm chặt, vẻ mặt càng ngày càng âm trầm. Nhìn Tái Văn cẩn thận chiếu cố một người đàn ông khác như vậy, cùng một người đàn ông khác thân mật như vậy, trong lòng anh cực kỳ phẫn nộ cùng ghen tị, giống như ngọn lửa hừng hực thiêu đốt tim gan anh . Nhưng Tái Văn hiện tại đã muốn như vậy , anh có thể làm gì bây giờ, chỉ có thể nhẫn, liều mạng nhẫn.
Cao Đông Thành sau khi sửa sang lại quần áo thì đến trước bàn ăn ngồi xuống, “Chê cười rồi , tôi đây là bệnh cũ, cũng không thể tốt lên được , cứ phải sống như vậy."
Vẻ mặt Tứ Phương căng lại , cũng không có đáp lại thái độ giả khách khí của hắn .
Cao Đông Thành tươi cười không thay đổi nói, “Tôi chiêu đãi không chu toàn rồi , mọi người đều đã đói bụng cả rồi, xin mời dùng bữa ."
Nói xong gắp một miếng cá rắc tiêu bỏ vào bát cơm của Cao An An .
Tứ Phương cười lạnh một tiếng, nói, “Tái Văn không ăn tiêu cay “
Cao Đông Thành sửng sốt, hắn hỏi Cao An An, “Cô không ăn tiêu sao?"
Cao An An nhếch miệng, chẳng lẽ cô trước kia không ăn tiêu sao ? Chính cô cũng không biết a. Lúc Cao An An mới đến Cao gia, bị đám nữ nhân kia dùng hạt tiêu hại không chỉ một hai lần, cô cũng thành thói quen, bây giờ các loại hạt tiêu cô cũng có thể ăn, không có ăn kiêng gì.
“Tôi ăn được tiêu " Cao An An trả lời ,sau đó vụng trộm liếc nhìn Tứ Phương một cái, anh đang nhìn cô , môi hơi mím lại , Cao An An không đành lòng bỏ thêm một câu, “Hiện tại, hiện tại ăn được"
Dưới cái nhìn nóng bỏng của Tứ Phương Cao An An chỉ đỏ mặt cúi đầu ăn, đây là tâm ý Cao Đông Thành, tốt xấu gì cũng phải ăn hết , từ trước tới giờ hắn cũng chưa bao giờ gắp đồ ăn cho cô . Một bàn ăn lớn như vậy , là vì bình thường không có mấy người khách, Cao Đông Thành lại hay cùng ăn cơm cùng với đám phụ nữ kia . Cao An An cũng bị chỉ định ăn cơm cùng bọn họ , mấy người phụ nữ liền nhân cơ hội đó không ngừng công kích cô , mỗi lần như vậy , Cao Đông Thành cũng chỉ vui vẻ cười ha ha, cũng chưa bao giờ có ý định giúp cô, ngược lại càng thêm trợ giúp bọn họ .
Cao An An sau khi ăn xong miếng cơm lại vội gấp thức ăn cho Cao Đông Thành. Hôm nay bởi vì có khách đến , đầu bếp làm thức ăn hơi nhiều, nhưng Cao Đông Thành cũng chỉ có thể ăn vài miếng . Cô chọn lấy mấy thứ hắn có thể ăn , chỉ là một ít rau dưa, sau đó đặt ở trước mặt hắn. Cô làm mọi việc thật sự là rất thuần thục , trước kia khi cô làm quản gia,mọi việc của Cao Đông Thành đều do cô sắp xếp , tuy rằng hiện tại đi làm ở công ty, nhưng cuộc sống của Cao Đông Thành, cô vẫn không ngừng làm tốt.
Cao Đông Thành nói, “cô cũng ăn đi." Sau đó quan tâm đến những người khác, “Mọi người không cần khách khí."
Tái Vũ động đũa vài lần, Tứ Phương lai chưa động một lần , anh biết Cao Đông Thành làm mọi việc chính là muốn anh nhìn thấy , muốn anh thấy Tái Văn đối với hắn ta tốt đến thế nào ? thấy hai người thân mật đến thế nào ? Không, không cần nghĩ, mọi suy nghĩ bây giờ chỉ làm lòng anh thêm bối rối, Tứ Phương xốc lại tinh thần, bây giờ anh sẽ chờ Cao Đông Thành ăn xong, sẽ nói đến chuyện chính, hiện tại muốn anh ăn sơn hào hải vị gì anh cũng ăn không vào nổi .
Cao An An mặc kệ ánh mắt áp lực phía đối diện , chỉ cúi đầu nhanh chóng ăn cơm, cô muốn ăn xong cho nhanh, bệnh của Cao Đông Thành chỉ có thể ăn rất ít, rất nhanh sẽ ăn xong rồi, mà khi hắn ăn xong rồi, những người khác sẽ không thể tiếp tục ăn nữa . Bởi vậy vì có thể ăn no, cô đều cố gắng ăn rất nhanh.
Quả nhiên, không đến một phút Cao Đông Thành liền ăn xong . Cao An An nhanh chóng lau miệng, “Ngài muốn uống gì?"
" Vẫn như lúc thường đi" Cao Đông Thành nói.
Cao An An hiểu rõ, bình thường hắn hay uống trà râu ngô, nó rất thích hợp bệnh nhân tiểu đường , có thể giảm huyết áp.
Chờ Cao An An đi đến phòng pha trà, Tứ Phương lập tức đặt câu hỏi, “Cao tiên sinh bây giờ chúng ta có thể nói chuyện chính được chưa?"
Cao Đông Thành cười, “Đương nhiên có thể “
Tứ Phương chỉ chỉ Tái Vũ bên cạnh, “Tôi đã giới thiệu qua, vị này chính là anh trai Tái Văn ,Tái Vũ, tối hôm nay, chúng tôi đã chuẩn bị hàng mẫu, lập tức đi làm xét nghiệm DNA."
Cao Đông Thành quét mắt qua Tái Vũ một cái, “Tôi có bạn ở cơ quan kiểm tra đo lường chuyên nghiệp, đưa cho hắn tốc độ sẽ nhanh một chút."
Tứ Phương lắc đầu, “Cao tiên sinh, ngài đương nhiên biết như vậy không có khả năng , để làm cho hai bên tin phục, chúng ta sẽ dùng người thứ ba kiểm tra đo lường chuyên nghiệp ."
Cao Đông Thành cũng không nói gì , trước mắt An An chắc chắn sẽ tin vào một người thứ ba hơn , dù sao cô đã muốn biết đáp án tin phục, hắn cũng không có biện pháp ngăn cản cô quyết tâm muốn làm rõ thân thế của mình .
Tứ Phương nói, “sau khi so sánh mẫu DNA xong , tôi sẽ lập tức đón Tái Văn về nhà."
Cao Đông Thành không khách khí nói, “Không có khả năng."
Tứ Phương nở nụ cười, “Xin hỏi Cao tiên sinh, vì sao không có khả năng?"
Cao An An vừa vặn bưng trà đi tới, cô nghe thấy lời cuối của câu chuyện, liền biết bọn họ đang thảo luận chuyện của mình , không khỏi hỏi một câu, “Các ngươi đang nói cái gì không có khả năng?"
Cao Đông Thành nhận chén trà trong tay cô , “Chúng ta đang ở nói chuyện của cô , Hạ tiên sinh vừa mới nói, sau khi có kết quả DNA sẽ đưa cô lập tức về Vĩnh Châu, tôi không đồng ý anh ta làm như vậy, cho dù có kết quả DNA thì sao ? Cô có thể lập tức biến thành người trước kia sao? Không có khả năng. Cô đã quen ở nhà này , đã quen cuộc sống này , quen thuộc công việc , thích ứng với thân phận trước mắt, nếu tùy tiện trở về Vĩnh Châu, đối với cô chính là tra tấn quá lớn. Huống chi, lúc trước cô vì sao lại rơi xuống nước?" Cao Đông Thành chỉ vào Tứ Phương, “Hắn lúc ấy khẳng định đối với cô làm chuyện không thể tha thứ được , trong lòng cô mới có thể nhất thời luẩn quẩn muốn nhảy sông, như vậy lúc trước cô không thể tha thứ cho anh ta , hiện tại cô có thể tha thứ sao?"
Cao An An nhất thời sửng sốt, không biết nên đáp lại như thế nào, đối với chuyện không còn trí nhớ trước kia, cô cũng không biết lúc ấy vì sao cô lại rơi xuống nước, Tứ Phương thật sự làm chuyệnkhông thể tha thứ sao? cô một chút cũng không nhớ được. Cô nhất thời có chút sợ hãi, nếu là thật , vậy cô làm sao bây giờ?
Tứ Phương nhìn thoáng qua Tái Vũ bên cạnh, thở dài một hơi, trầm mặc mà chống đỡ. Tuy rằng anh lúc nào cũng đều hy vọng Tái Văn khôi phục trí nhớ, nhưng anh lại không hy vọng cô nhớ lại chuyện cuối cùng kia , nó sẽ thương tổn cô .
Cao Đông Thành thừa thắng xông lên, “Các ngươi thương tổn cô ấy, còn không để cô ấy có một cuộc sống mới sao?"
Tứ Phương cắn chặt răng, không khách khí đáp trả , “Tôi cùng Tái Văn trong lúc đó có khúc mắc gì, còn không phiên tới Cao tiên sinh bình phẩm , khoa tay múa chân, chuyện của chúng tôi , chúng tôi sẽ tự giải quyết. Xin hỏi Cao tiên sinh, Tái Văn hiện tại phải dùng thân phận giả để sống, ăn nhờ ở đậu, nơm nớp lo sợ, đây là cuộc sống cô ấy mong muốn sao? Còn nữa, anh lại đem chúng tôi ,những người thân yêu của cô ấy đặt ở vị trí nào chứ , tôi dựa vào cái gì lại để người mình yêu nhất chịu cảnh tình nhân của anh tra tấn chứ ?"
Cao Đông Thành uống một ngụm trà, đưa tay vỗ mu bàn tay Cao An An, “Chỉ cần An An muốn lưu lại, mấy người phụ nữ đó , tôi sẽ cho họ lập tức cút đi."
Tứ Phương nheo mắt lại, “Cao tiên sinh đối với tình nhân của mình còn như vậy , sau khi chuyện của tôi qua đi , lại càng không quan tâm đến Tái Văn " anh đưa tay gõ mặt bàn, “Mặt khác, mời để tay Tái Văn ra , lập tức, lập tức."
Cao Đông Thành âm trầm cười cười, cũng không có đem lời nói của anh để vào mắt. Ngược lại Cao An An nhìn thấy hai người giương cung tuốt kiếm, không khí khẩn trương như vậy, liền rút tay về , cào cào vào tóc. Cô cũng không biết Cao Đông Thành sao lại làm như vậy , đột nhiên nắm tay cô, chuyện này lần đầu tiên hắn làm như vậy.
Cao An An nhìn sắc mặt hai người đều không tốt vội nói, “Chờ có kết quả DNA rồi nói sau được không?"
Cao Đông Thành hôm nay đi Vĩnh Châu, tự nhiên biết kết quả DNA đối với hắn bất lợi, hắn hy vọng Cao An An hoàn toàn hiểu rõ lập trường của hắn, “Mặc kệ kết quả như thế nào , tôi vẫn muốn cô ở đây , lúc cô mất đi trí nhớ , phải đi về đâu ? Hơn nữa công việc của cô là từ đâu? Tôi bỏ nhiều thời giờ như vậy, nhiều tinh lực như vậy, chính là muốn bồi dưỡng cô, chẳng lẽ cô muốn lại muốn đi sao ?"
Tứ Phương ngược lại nói , “Tái Văn muốn đi đâu, còn không tới phiên anh có ý kiến."
Cao Đông Thành nói, “Chúng ta ai có ý kiến đều không quan trọng , quan trọng nhất là ý kiến Cao An An " hắn quay đầu thân thiết nhìn Cao An An, “An An, ý kiến của cô là sao ? Cô sự định làm gì bây giờ?"
Cao An An xem xét Tứ Phương, lại nhìn Cao Đông Thành, cô khó xử nói, “Mặc kệ kết quả thế nào, bây giờ tôi vẫn ở Đông hải." Cô nói như vậy, chính là không thể xác định mình vì sao lại rơi xuống nước rốt cuộc đã xảy ta chuyện nghiêm trọng gì , về phương diện khác, Cao Đông Thành bồi dưỡng cô lâu như vậy, cho cô cơ hội tốt như vậy, giúp cô nhiều như vậy , cho dù quyết định phải về Vĩnh Châu, công việc bên này cũng phải bàn giao lại mới được , còn phải tìm một y tá cẩn thận khác, chiếu cố thân thể hắn.
Cao Đông Thành giương khóe miệng, cảm thấy vui sướng giống như thắng lợi, Cao An An ở Đông Hải một ngày, hắn liền có một ngày cơ hội, hắn tin tưởng hắn có thể thay đổi quyết định tương lai của Cao An An . Hắn không để ý biểu tình phức tạp Tứ Phương, vui vẻ đứng lên gọi người "Chu Quân, Hạ tiên sinh phải đi , mau giúp tôi tiễn khách."
Chu Quân vội đứng bên Tứ Phương cúi người , “Hạ tiên sinh, mời ngài !"
Tứ Phương nhắm mắt , nhẹ nhàng lắc đầu, biểu tình đã không thể khống chế có chút dữ tợn. Nhưng cuối cùng, anh cái gì cũng chưa nói.
Trước khi đi anh lấy một hộp nhỏ giữ lạnh , bên trong hộp đựng mấy trái cà chua nho nhỏ đỏ hồng tươi ngon , anh đi đến trước mặt Cao An An, đưa hộp giữ lạnh cho cô , “Cho em , ăn rất ngọt."
Cao An An khiếp sợ ngây ngẩn cả người, Tứ Phương vỗ vỗ hai má của cô , gửi cô một khuôn mặt tươi cười đầy dịu dàng .
Tứ Phương cùng Tái Vũ đến khu biệt thự của Cao Đông Thành, người tới tiếp đón họ là Chu Quân, Cao An An đi ngay phía sau Chu Quân, chăm chú nhìn vào người đi bên cạnh Tứ Phương .
Tái Vũ vừa thấy Cao An An thì biết đây là Tái Văn, hắn xem như đã nhìn thấy Tái Văn lớn lên , đối với mỗi chi tiết trên khuôn mặt cô hắn rõ như lòng bàn tay, trên thế giới này dù có dùng kỹ thuật chỉnh dung tinh vi cũng không thể nào sửa giống như cô được . Hắn kích động bước lên phía trước, muốn đến gần Tái Văn hơn , lại bị Tứ Phương một giữ chặt lại , Tái Vũ quay đầu muốn bỏ ra, lại bị Tứ Phương kéo lại, Tứ Phương nhìn Cao An An cười nói, “Tái Văn, đây là Tái Vũ, hắn là anh trai của em, em có một chút ấn tượng gì hay không?"
Cao An An lắc đầu, “Cái gì cũng không nhớ rõ."
Tứ Phương ôn nhu nhìn cô , không nhớ cũng tốt, hy vọng cô chỉ nhớ lại những gì cô muốn nhớ .
Cao An An còn thấy anh nhìn mình thì có chút ngượng ngùng, cô thoáng cúi đầu cho chỉ đường cho anh , “Nhà ăn ở bên cạnh, xin hãy theo tôi ." Sau đó cô đi trước dẫn đường cho anh .
Ngồi vào bàn , Tứ Phương nâng tay xem đồng hồ, đã bảy rưỡu tối , vì sao không thấy Cao Đông Thành?
Một người hầu đi tới hỏi Cao An An, “Khi nào thì dọn cơm?"
Cao An An mới từ công ty về, sau khi về cũng không thấy Cao Đông Thành đâu , cô hỏi Chu Quân, “Cao tiên sinh đi đâu rồi ? Lúc nào thì trở về?" Ngày hôm qua hắn còn mời khách, sao bây giờ lại không thấy một bóng người thế này ?
Chu Quân còn chưa kịp nói gì, chợt nghe thấy phía cửa truyền đến tiếng nam nữ trêu đùa, giọng nói uốn éo không ngừng làm nũng của một cô gái, mà người đàn ông lại dường như chịu không nổi sự hờn dỗi của cô , liên tục đáp ứng tất cả yêu cầu của cô .
Tiếng nói đang hướng đến nhà ăn, Chu Quân nhìn Cao An An, Cao An An như hiểu rõ cười cười, cùng Chu Quân đứng lên.
Người tới đúng là Cao Đông Thành, còn cô gái không ngừng làm nũng bộ dáng nhu ngược dựa vào người Cao Đông Thành là Mandy.
Cao Đông Thành cười hớ hớ nói, “Hạ tiên sinh đã đến rồi sao ? Không thể tiếp đón từ xa."
Tứ Phương nhếch miệng, “Khách khí rồi “
Cao Đông Thành nhìn Tái Vũ đứng bên cạnh Tứ Phương, “Vị này chính là Tái Vũ ?"
Tứ Phương gật đầu, Tái Vũ mặt không chút thay đổi nhìn Cao Đông Thành, biểu tình vui mừng không thể nói rõ .
Cao Đông Thành không thèm để ý đến Cao An An ,ngồi xuống vị trí bên cạnh, Chu Quân cùng Cao An An nhìn thấy hắn ngồi xuống, cũng lần lượt ngồi xuống.
Lúc này Mandy lấy tay kéo Cao An An đứng lên, “Cô đến phòng bếp xem đồ ăn đã nấu xong chưa ." Cô ta yêu kiều ngang ngược nói.
Tứ Phương đột nhiên thẳng đứng dậy, trừng mắt nhìn cô ta .
Tay Cao An An bị Mandy nắm chặt nên hơi đau, cô cắn chặt răng, không nói gì, xoay người chuẩn bị đến phòng bếp .
Cao Đông Thành cùng Tứ Phương đồng thời gọi cô , “An An" “Tái Văn “
Cao Đông Thành giành trước đứng lên giữ tay cô “Lại đây."
Hắn đá vào mông Mandy, “Cút lên lầu đi “
Mandy nước mắt lưng tròng nhìn Cao Đông Thành, “Honey, người ta muốn ở đây mà ."
Chỉ nghe Cao Đông Thành hét lớn một tiếng, “Cút lên "
Ngay cả Cao An An cũng nhịn không được tun rẩy một chút .
Mandy ủy khuất ngậm miệng, ủ rũ nhường lại vị trí , đi lên lầu.
Cao Đông Thành vừa lòng , hắn ấn Cao An An ngồi xuống ghế, phân phó người hầu, “dọn cơm đi."
Tứ Phương nhìn cảnh này, sắc mặt âm trầm, Cao Đông Thành người này thật sự hỉ nộ vô thường, vừa mới cùng người phụ nữ kia nhu tình mật ý, đảo mắt đã coi cô ta như giày dép ném đi , hắn cũng không đá Tái Văn như vậy chứ ? Còn có mấy cô tình nhân bên người Cao Đông Thành nữa , xem ra là không thiếu người bắt nạt Tái Văn. Tứ Phương càng thêm hạ quyết tâm, Tái Văn tuyệt đối không thể ở lại bên người Cao Đông Thành, Tái Văn là bảo bối của anh , sao lại để cô phải chịu loại ủy khuất như vậy chứ.
Thừa lúc chờ người hầu bưng thức ăn lên, Cao Đông Thành hỏi Cao An An, " chuyện Lý Mẫn Nhiên đã xử lý thế nào rồi ?"
Cả ngày hôm nay Cao An An đều lo lắng xử lý chuyện này, “Qua hai ngày nữa mới có thể nhìn thấy hiệu quả."
Cao Đông Thành nhiều bệnh, Cao An An thấy hắn hôm nay sẽ không đến công ty, không nghĩ tới hôm nay không những không đi, còn cẩn thận liên lạc với nguời bên đó , chuyện của Lý Mẫn Nhiên, Cao An An cũng không biết phương pháp xử lý của cô đúng hay không, trong lòng cũng không chắc chắn, muốn ngay lúc này báo cáo lại với Cao Đông Thành."Ngài lúc nào thì đến công ty?"
Cao Đông Thành nói, “Ngày mai đi" người khác chắc chắn sẽ nghĩ hắn cùng tình nhân đi ra ngoài lêu lổng , thật ra sáng sớm hôm nay hắn phải đi Vĩnh Châu một chuyến , thân phận bối cảnh của An An, hắn muốn đích thân xác nhận một lần .
Mà Cao An An lại không biết chuyện này, cô đã có câu trả lời rõ ràng, trọng trách đè nặng trong lòng cuối cùng đã thả lỏng . Bỗng cô nhớ Cao Đông Thành còn chưa tiêm thuốc, vội vàng đứng dậy, đến phòng bên cạnh chuẩn bị thuốc .
Sau khi chuẩn bị xong, cô đến bên người Cao Đông Thành nhìn hắn nói, “Cao tiên sinh, thuốc đã chuẩn bị xong ,mời về phòng, tôi sẽ giúp ngài tiêm thuốc "
Cao Đông Thành đứng lên, Cao An An đi ngay sau hắn. Cô đang chuẩn bị đóng cửa lại thì Cao Đông Thành bỗng ngăn cô lại , “Đừng đóng cửa , cũng không phải bệnh gì ám muội , hôm nay rất nhiều khách đến , cứ để cửa mở đi ."
Cao An An thoáng khó hiểu, bình thường mỗi lần cô quên đóng cửa, Cao Đông Thành nhất định sẽ nhắc nhở cô , hắn là một người không thích lộ khuyết điểm trước mặt người khác . Nhưng bây giờ hắn đã nói như vậy , cô cũng không quản .
Lúc này bên cạnh nhà ăn, vị trí Tứ Phương đàng ngồi , vừa vặn có thể nhìn thấy rõ ràng tình hình bên trong, lúc Tái Văn chuẩn bị đóng cửa, trong lòng Tứ Phương thật sự rất lo lắng , tuy cửa không đóng lại nhưng nhìn thấy cảnh đó , trong lòng anh không khỏi cũng cảm thấy khó chịu.
Chỉ thấy Cao Đông Thành cởi quần áo trong ra một nữa , ngồi thả lỏng trên sô pha, Tái Văn ngồi trên đất, đầu tiên là sát trùng kim tiêm bằng cồn, sau đó dùng một tay đem kim tiêm vào vị trí đã định , một tay giữ tay hắn, một tay đưa ống tiêm nghiêng khoảng 45 độ tiêm thuốc ,thoáng dừng lại, sau đó lưu loát rút kim .
Vẻ mặt cô chuyên chú, động tác lưu loát, chuyện như vậy, cô làm không phải chỉ một hai lần .
Sau khi tiêm thuốc xong cô lại giúp Cao Đông Thành mặc lại áo , vào phòng vệ sinh cầm khăn ướt đưa cho Cao Đông Thành để hắn lau tay.
Trong lúc này không khí bên trong nhà ăn lộ vẻ khẩn trương. Ánh mắt Tứ Phương và Tái Vũ vẫn không ngừng nhìn động tĩnh ở bên trong . Tứ Phương hai tay nắm chặt, vẻ mặt càng ngày càng âm trầm. Nhìn Tái Văn cẩn thận chiếu cố một người đàn ông khác như vậy, cùng một người đàn ông khác thân mật như vậy, trong lòng anh cực kỳ phẫn nộ cùng ghen tị, giống như ngọn lửa hừng hực thiêu đốt tim gan anh . Nhưng Tái Văn hiện tại đã muốn như vậy , anh có thể làm gì bây giờ, chỉ có thể nhẫn, liều mạng nhẫn.
Cao Đông Thành sau khi sửa sang lại quần áo thì đến trước bàn ăn ngồi xuống, “Chê cười rồi , tôi đây là bệnh cũ, cũng không thể tốt lên được , cứ phải sống như vậy."
Vẻ mặt Tứ Phương căng lại , cũng không có đáp lại thái độ giả khách khí của hắn .
Cao Đông Thành tươi cười không thay đổi nói, “Tôi chiêu đãi không chu toàn rồi , mọi người đều đã đói bụng cả rồi, xin mời dùng bữa ."
Nói xong gắp một miếng cá rắc tiêu bỏ vào bát cơm của Cao An An .
Tứ Phương cười lạnh một tiếng, nói, “Tái Văn không ăn tiêu cay “
Cao Đông Thành sửng sốt, hắn hỏi Cao An An, “Cô không ăn tiêu sao?"
Cao An An nhếch miệng, chẳng lẽ cô trước kia không ăn tiêu sao ? Chính cô cũng không biết a. Lúc Cao An An mới đến Cao gia, bị đám nữ nhân kia dùng hạt tiêu hại không chỉ một hai lần, cô cũng thành thói quen, bây giờ các loại hạt tiêu cô cũng có thể ăn, không có ăn kiêng gì.
“Tôi ăn được tiêu " Cao An An trả lời ,sau đó vụng trộm liếc nhìn Tứ Phương một cái, anh đang nhìn cô , môi hơi mím lại , Cao An An không đành lòng bỏ thêm một câu, “Hiện tại, hiện tại ăn được"
Dưới cái nhìn nóng bỏng của Tứ Phương Cao An An chỉ đỏ mặt cúi đầu ăn, đây là tâm ý Cao Đông Thành, tốt xấu gì cũng phải ăn hết , từ trước tới giờ hắn cũng chưa bao giờ gắp đồ ăn cho cô . Một bàn ăn lớn như vậy , là vì bình thường không có mấy người khách, Cao Đông Thành lại hay cùng ăn cơm cùng với đám phụ nữ kia . Cao An An cũng bị chỉ định ăn cơm cùng bọn họ , mấy người phụ nữ liền nhân cơ hội đó không ngừng công kích cô , mỗi lần như vậy , Cao Đông Thành cũng chỉ vui vẻ cười ha ha, cũng chưa bao giờ có ý định giúp cô, ngược lại càng thêm trợ giúp bọn họ .
Cao An An sau khi ăn xong miếng cơm lại vội gấp thức ăn cho Cao Đông Thành. Hôm nay bởi vì có khách đến , đầu bếp làm thức ăn hơi nhiều, nhưng Cao Đông Thành cũng chỉ có thể ăn vài miếng . Cô chọn lấy mấy thứ hắn có thể ăn , chỉ là một ít rau dưa, sau đó đặt ở trước mặt hắn. Cô làm mọi việc thật sự là rất thuần thục , trước kia khi cô làm quản gia,mọi việc của Cao Đông Thành đều do cô sắp xếp , tuy rằng hiện tại đi làm ở công ty, nhưng cuộc sống của Cao Đông Thành, cô vẫn không ngừng làm tốt.
Cao Đông Thành nói, “cô cũng ăn đi." Sau đó quan tâm đến những người khác, “Mọi người không cần khách khí."
Tái Vũ động đũa vài lần, Tứ Phương lai chưa động một lần , anh biết Cao Đông Thành làm mọi việc chính là muốn anh nhìn thấy , muốn anh thấy Tái Văn đối với hắn ta tốt đến thế nào ? thấy hai người thân mật đến thế nào ? Không, không cần nghĩ, mọi suy nghĩ bây giờ chỉ làm lòng anh thêm bối rối, Tứ Phương xốc lại tinh thần, bây giờ anh sẽ chờ Cao Đông Thành ăn xong, sẽ nói đến chuyện chính, hiện tại muốn anh ăn sơn hào hải vị gì anh cũng ăn không vào nổi .
Cao An An mặc kệ ánh mắt áp lực phía đối diện , chỉ cúi đầu nhanh chóng ăn cơm, cô muốn ăn xong cho nhanh, bệnh của Cao Đông Thành chỉ có thể ăn rất ít, rất nhanh sẽ ăn xong rồi, mà khi hắn ăn xong rồi, những người khác sẽ không thể tiếp tục ăn nữa . Bởi vậy vì có thể ăn no, cô đều cố gắng ăn rất nhanh.
Quả nhiên, không đến một phút Cao Đông Thành liền ăn xong . Cao An An nhanh chóng lau miệng, “Ngài muốn uống gì?"
" Vẫn như lúc thường đi" Cao Đông Thành nói.
Cao An An hiểu rõ, bình thường hắn hay uống trà râu ngô, nó rất thích hợp bệnh nhân tiểu đường , có thể giảm huyết áp.
Chờ Cao An An đi đến phòng pha trà, Tứ Phương lập tức đặt câu hỏi, “Cao tiên sinh bây giờ chúng ta có thể nói chuyện chính được chưa?"
Cao Đông Thành cười, “Đương nhiên có thể “
Tứ Phương chỉ chỉ Tái Vũ bên cạnh, “Tôi đã giới thiệu qua, vị này chính là anh trai Tái Văn ,Tái Vũ, tối hôm nay, chúng tôi đã chuẩn bị hàng mẫu, lập tức đi làm xét nghiệm DNA."
Cao Đông Thành quét mắt qua Tái Vũ một cái, “Tôi có bạn ở cơ quan kiểm tra đo lường chuyên nghiệp, đưa cho hắn tốc độ sẽ nhanh một chút."
Tứ Phương lắc đầu, “Cao tiên sinh, ngài đương nhiên biết như vậy không có khả năng , để làm cho hai bên tin phục, chúng ta sẽ dùng người thứ ba kiểm tra đo lường chuyên nghiệp ."
Cao Đông Thành cũng không nói gì , trước mắt An An chắc chắn sẽ tin vào một người thứ ba hơn , dù sao cô đã muốn biết đáp án tin phục, hắn cũng không có biện pháp ngăn cản cô quyết tâm muốn làm rõ thân thế của mình .
Tứ Phương nói, “sau khi so sánh mẫu DNA xong , tôi sẽ lập tức đón Tái Văn về nhà."
Cao Đông Thành không khách khí nói, “Không có khả năng."
Tứ Phương nở nụ cười, “Xin hỏi Cao tiên sinh, vì sao không có khả năng?"
Cao An An vừa vặn bưng trà đi tới, cô nghe thấy lời cuối của câu chuyện, liền biết bọn họ đang thảo luận chuyện của mình , không khỏi hỏi một câu, “Các ngươi đang nói cái gì không có khả năng?"
Cao Đông Thành nhận chén trà trong tay cô , “Chúng ta đang ở nói chuyện của cô , Hạ tiên sinh vừa mới nói, sau khi có kết quả DNA sẽ đưa cô lập tức về Vĩnh Châu, tôi không đồng ý anh ta làm như vậy, cho dù có kết quả DNA thì sao ? Cô có thể lập tức biến thành người trước kia sao? Không có khả năng. Cô đã quen ở nhà này , đã quen cuộc sống này , quen thuộc công việc , thích ứng với thân phận trước mắt, nếu tùy tiện trở về Vĩnh Châu, đối với cô chính là tra tấn quá lớn. Huống chi, lúc trước cô vì sao lại rơi xuống nước?" Cao Đông Thành chỉ vào Tứ Phương, “Hắn lúc ấy khẳng định đối với cô làm chuyện không thể tha thứ được , trong lòng cô mới có thể nhất thời luẩn quẩn muốn nhảy sông, như vậy lúc trước cô không thể tha thứ cho anh ta , hiện tại cô có thể tha thứ sao?"
Cao An An nhất thời sửng sốt, không biết nên đáp lại như thế nào, đối với chuyện không còn trí nhớ trước kia, cô cũng không biết lúc ấy vì sao cô lại rơi xuống nước, Tứ Phương thật sự làm chuyệnkhông thể tha thứ sao? cô một chút cũng không nhớ được. Cô nhất thời có chút sợ hãi, nếu là thật , vậy cô làm sao bây giờ?
Tứ Phương nhìn thoáng qua Tái Vũ bên cạnh, thở dài một hơi, trầm mặc mà chống đỡ. Tuy rằng anh lúc nào cũng đều hy vọng Tái Văn khôi phục trí nhớ, nhưng anh lại không hy vọng cô nhớ lại chuyện cuối cùng kia , nó sẽ thương tổn cô .
Cao Đông Thành thừa thắng xông lên, “Các ngươi thương tổn cô ấy, còn không để cô ấy có một cuộc sống mới sao?"
Tứ Phương cắn chặt răng, không khách khí đáp trả , “Tôi cùng Tái Văn trong lúc đó có khúc mắc gì, còn không phiên tới Cao tiên sinh bình phẩm , khoa tay múa chân, chuyện của chúng tôi , chúng tôi sẽ tự giải quyết. Xin hỏi Cao tiên sinh, Tái Văn hiện tại phải dùng thân phận giả để sống, ăn nhờ ở đậu, nơm nớp lo sợ, đây là cuộc sống cô ấy mong muốn sao? Còn nữa, anh lại đem chúng tôi ,những người thân yêu của cô ấy đặt ở vị trí nào chứ , tôi dựa vào cái gì lại để người mình yêu nhất chịu cảnh tình nhân của anh tra tấn chứ ?"
Cao Đông Thành uống một ngụm trà, đưa tay vỗ mu bàn tay Cao An An, “Chỉ cần An An muốn lưu lại, mấy người phụ nữ đó , tôi sẽ cho họ lập tức cút đi."
Tứ Phương nheo mắt lại, “Cao tiên sinh đối với tình nhân của mình còn như vậy , sau khi chuyện của tôi qua đi , lại càng không quan tâm đến Tái Văn " anh đưa tay gõ mặt bàn, “Mặt khác, mời để tay Tái Văn ra , lập tức, lập tức."
Cao Đông Thành âm trầm cười cười, cũng không có đem lời nói của anh để vào mắt. Ngược lại Cao An An nhìn thấy hai người giương cung tuốt kiếm, không khí khẩn trương như vậy, liền rút tay về , cào cào vào tóc. Cô cũng không biết Cao Đông Thành sao lại làm như vậy , đột nhiên nắm tay cô, chuyện này lần đầu tiên hắn làm như vậy.
Cao An An nhìn sắc mặt hai người đều không tốt vội nói, “Chờ có kết quả DNA rồi nói sau được không?"
Cao Đông Thành hôm nay đi Vĩnh Châu, tự nhiên biết kết quả DNA đối với hắn bất lợi, hắn hy vọng Cao An An hoàn toàn hiểu rõ lập trường của hắn, “Mặc kệ kết quả như thế nào , tôi vẫn muốn cô ở đây , lúc cô mất đi trí nhớ , phải đi về đâu ? Hơn nữa công việc của cô là từ đâu? Tôi bỏ nhiều thời giờ như vậy, nhiều tinh lực như vậy, chính là muốn bồi dưỡng cô, chẳng lẽ cô muốn lại muốn đi sao ?"
Tứ Phương ngược lại nói , “Tái Văn muốn đi đâu, còn không tới phiên anh có ý kiến."
Cao Đông Thành nói, “Chúng ta ai có ý kiến đều không quan trọng , quan trọng nhất là ý kiến Cao An An " hắn quay đầu thân thiết nhìn Cao An An, “An An, ý kiến của cô là sao ? Cô sự định làm gì bây giờ?"
Cao An An xem xét Tứ Phương, lại nhìn Cao Đông Thành, cô khó xử nói, “Mặc kệ kết quả thế nào, bây giờ tôi vẫn ở Đông hải." Cô nói như vậy, chính là không thể xác định mình vì sao lại rơi xuống nước rốt cuộc đã xảy ta chuyện nghiêm trọng gì , về phương diện khác, Cao Đông Thành bồi dưỡng cô lâu như vậy, cho cô cơ hội tốt như vậy, giúp cô nhiều như vậy , cho dù quyết định phải về Vĩnh Châu, công việc bên này cũng phải bàn giao lại mới được , còn phải tìm một y tá cẩn thận khác, chiếu cố thân thể hắn.
Cao Đông Thành giương khóe miệng, cảm thấy vui sướng giống như thắng lợi, Cao An An ở Đông Hải một ngày, hắn liền có một ngày cơ hội, hắn tin tưởng hắn có thể thay đổi quyết định tương lai của Cao An An . Hắn không để ý biểu tình phức tạp Tứ Phương, vui vẻ đứng lên gọi người "Chu Quân, Hạ tiên sinh phải đi , mau giúp tôi tiễn khách."
Chu Quân vội đứng bên Tứ Phương cúi người , “Hạ tiên sinh, mời ngài !"
Tứ Phương nhắm mắt , nhẹ nhàng lắc đầu, biểu tình đã không thể khống chế có chút dữ tợn. Nhưng cuối cùng, anh cái gì cũng chưa nói.
Trước khi đi anh lấy một hộp nhỏ giữ lạnh , bên trong hộp đựng mấy trái cà chua nho nhỏ đỏ hồng tươi ngon , anh đi đến trước mặt Cao An An, đưa hộp giữ lạnh cho cô , “Cho em , ăn rất ngọt."
Cao An An khiếp sợ ngây ngẩn cả người, Tứ Phương vỗ vỗ hai má của cô , gửi cô một khuôn mặt tươi cười đầy dịu dàng .
Tác giả :
Ba Nữu