Năm Mươi Thước Thâm Lam
Chương 4
Cũng ở trong quán bar này, Lại Vũ đang uống rượu chợt nghe thấy thanh âm ồn ào bèn ngẩng đầu lên, nhìn qua mấy cô gái xinh đẹp cũng không có phản ứng gì, hơi ngơ ngác sau đó lại cúi đầu tiếp tục uống. Các cô gái xinh đẹp nhanh chân đi vào phía góc ngồi tối kia.
Lại Vũ đã uống nhiều giờ , không hiểu sao mình càng uống càng tỉnh , giống như dù uống thế nào cũng không thể say.
Hắn lấy điện thoại di động ,nhấn phím 1, điện thoại liền thông, câu đầu liền liền hỏi, “Em đang ở đâu?", không đợi người bên kia trả lời lại nói, “Em đang ở tiệm cà phê phải không?" Sau một lúc lâu lại nói, “Em tới đây đi ,anh đang ở Thịnh Thế đường Dũng Giang , em lập tức tới đây." Người bên kia cúi đầu nói vài câu, chờ đối phương nói xong, hắn sâu kín hỏi, “Anh đã nói với em thế nào, anh không cần em đi làm thêm, em vì sao nhất định phải đi làm thêm chứ , em thiếu tiền sao ? Anh đưa tiền cho em không đủ dùng sao?" Bên kia im lặng. Lại Vũ cắn chặt răng, tàn nhẫn nói “Em tới đây đi, anh nói cho em biết coi như trước đó anh quá buông lỏng em, ngày mai em cũng đừng hòng mà đi làm thêm, không có người thuê em, rồi xem em sẽ làm gì ." Ba một tiếng điện thoại di động khép lại . Lấy chai bia uống một hơi cạn sạch, giống như rượu không cảm thấy có chút hương vị gì .
Lại Văn đứng ở trước cửa Thịnh Thế lo lắng, không biết nên đi vào hay không , Lại Vũ nếu không cho cô đi làm thêm, anh ấy chắc chăn đã có cách ,nếu anh ấy.. nếu anh ấy thật sự ngăn cản cô , cô tất nhiên sẽ không có biện pháp nào cô chỉ hi vọng lúc nãy chỉ là do anh ấy uống nhiều rượu mà nói bậy mà thôi . Cô nắm chặt tay rồi đi vào.
Lại Vũ yên lặng nằm gục bên quầy bar , người pha chế đang bày ra rất nhiều động tác pha chế , nhưng hắn không chú ý . Lúc Lại Văn đi vào chính là nhìn thấy cảnh này . Cô yên lặng đến bên người hắn, không dám nhìn vào đôi mắt âm u mà bình tĩnh của hắn .
“Em rốt cục cũng đến đây, xem ra em thật sự thực cần công việc kia , " Lại Vũ nói, thanh âm bình tĩnh lộ ra vẻ bất đắc dĩ, “Em có thể nói cho anh biết vì sao em nhất định phải đi ra ngoài làm thêm chứ?"
“Rất nhiều bạn học đều đi làm thêm , có thể rèn luyện bản thân , " Lại Văn lẩm nhẩm nói, “Cũng có thể trải nghiệm xã hội một chút trước."
Lại Vũ nhẹ nhàng vuốt ve hai má của cô, “Ừ? Là như thế này sao? Nguyên nhân chỉ là như thế này sao?"
Lại Văn đẩy tay hắn ra, “Chính là như thế, còn có thể như thế nào chứ ?"
Lại Vũ khe khẽ thở dài, “Văn Văn, anh làm mọi việc em không cảm nhận thấy sao?"
Lại Văn trong lòng run nhè nhẹ, “Anh, trên đời này chỉ có anh là người thân của em,em đương nhiên biết anh đối với em rất tốt."
Lại Vũ một tay chỉ vào mình , nhìn thẳng vào cô nói, “Em rõ ràng cũng biết , anh không muốn chỉ là như thế này."
Lại Văn cười đùa nói, “Anh,em cũng rất yêu anh, anh là người thân quan trọng nhất của em." Cô nói xong, bàn tay hơi run.
Lại Vũ nhếch mép , “Em thật sự biết yêu sao? Hả? Văn Văn, Em thật sự biết yêu sao?"
Lại Văn âm thầm hít sâu một hơi, kéo tay Lại Vũ nhẹ nhàng lắc lắc, “Anh, Anh cũng đừng mắng em ,em đã có người ở trong lòng , là ở trong trường học ."
Lại Vũ ngẩng đầu ,trừng mắt, “Là ai, người trong lòng em là ai?"
Lại Văn trong lòng hoảng hốt , nói ai đây , nói ai mới tốt , mỗi ngày vội vội vàng vàng đi làm thêm , ban học nam ở trong lớp đến một cái tên cũng không nhớ, đúng rồi, hôm nay bọn Mai Mai không phải đã nói qua một cái tên sao , gọi là cái gì Hạ… là Hạ Tứ Phương , vậy lấy tên này đi . “Anh ấy, anh ấy gọi Hạ Tứ Phương lớn hơn em ,trong trường ai cũng biết ." Lại Văn nhéo vào trong lòng bàn tay của mình , cũng bội phục bản thân thật có bản lĩnh bịa truyện ,Cô không chú ý khi cô nói ra cái tên Hạ Tứ Phương , bên quầy bar Trương Vĩnh Bân trợn mắt há hốc mồm mất 30 giây.
Lại Vũ cười lạnh nhìn cô một cái, “Em đã có người trong lòng , nhớ lúc về đưa đến nhà nhìn qua một cái ."
Lại Văn vội vàng nói, “Vâng, đương nhiên phải để cho anh nhìn qua rồi ." cười hai tiếng hì hì, lấy tiếng cười che giấu bất an trong lòng .
Lại Vũ lạnh lùng quay mặt qua chỗ khác, không để ý cô nữa . Lại Văn vụng trộm vỗ vỗ ngực, nhẹ nhàng thở dài .
Buổi tối mười một giờ rất lạnh, Tứ Phương đứng ở trước cửa Thịnh Thế, nhẹ nhàng gọi một tiếng, Lý Tảo Phát từ phía sau đuổi theo, một tay nắm lấy vai anh “Này , sao đi nhanh thế , giờ còn sớm mà ."
Tứ Phương nghiêng người , tay Lý Tảo Phát cũng theo đó rơi xuống." Buổi sáng ngày mai có tiết dạy , muốn về sớm một chút ."
Lý Tảo Phát tức giận nói "Hừ, tôi nói cậu có thể bình thường một chút không, cái trường kia cậu còn muốn đi dạy ,cậu cho bọn lão sư kia đều dư dả như cậu sao ?"
Tứ Phương nói, “Cậu nghĩ dễ lắm sao ?"
Lý Tảo Phát thật muốn hét lên, “Khó như vậy ,sao còn muốn làm ? Mỗi ngày chỉ là cà chua, dưa chuột, khoai tây ,Lisa bảo cậu đã lâu cũng chưa đi đến phòng làm việc đấy. Bên đó bao nhiêu việc phải làm , tại sao cứ thích đi trồng cây nông nghiệp chứ ? “
“Tôi đi " Tứ Phương mặc kệ hắn , trực tiếp chạy lấy người. Lý Tảo Phát kéo anh lại ,cười cười nói “Vào trong mang một em đi theo , tôi có thể cam đoan, sạch sẽ ."
Tứ Phương nhìn hắn, như cười như không , cũng không nói gì . Lý Tảo Phát bỏ tay nắm áo anh ra “Cậu đi đi coi như tôi chưa nói gì " nhưng lại cúi đầu càu nhàu một câu “Làm xử nam hay lắm sao?"
Tứ Phương không để ý tới hắn, đi ra ngoài nhận chìa khóa trong tay tiếp nhận , vào xe khởi động .
“Này !" Lý Tảo Phát chưa từ bỏ ý định gọi anh lại, đã thấy anh phóng xe đi mất .
Lý Tảo Phát đứng ở trước một lát cười cười, xoay người đi vào.***************
“Đông" đầu đụng vào mặt bàn phát ra thanh âm rất lớn . Lại Văn xoa xoa cái trán đâu ,tỉnh lại . Lấy hai tay vỗ nhẹ vào mặt , không biết sao lại ngủ quên thế này, lại có thể ngủ quên ở trong thư viện, còn gây ra tiếng động lớn như thế , thật là mất mặt .
Vụng trộm nhìn quanh , thở phào, xem ra mọi người đều đi ăn cơm trưa, không còn một ai . Lại vụng trộm nhìn về phía trước , rống, một nam sinh đang ngồi đối diện ở trước mặt cô , trên mặt còn mang nụ cười đầy khả nghi. Đây ? Đây không phải cái anh chàng bị gay đây sao ? Không, là Hạ Tứ Phương . Lại Văn tự nhiên ngẩng đầu, cười cười nhìn anh , Tứ Phương nhìn cũng chưa liếc nhìn cô một cái. Lại Văn lén lút nhăn mặt nhăn mũi, gần như vậy, anh ta sẽ không cho rằng cô định bắt chuyện đấy chứ . Má ơi, tốt nhất là nên đọc sách thôi .
Vì ngủ được một chút nên lúc này tinh thần Lại Văn tốt hơn nhiều, cô nhanh chóng làm bài tập mô phỏng theo thí nghiệm lần trước , vừa mới làm cảm thấy rất khó , vậy mà bây giờ lại có thể dễ dàng giải quyết .
“Nghe nói cô thích tôi ."
A? Cái gì? Lại Văn hóa đá .Cô ngẩng đầu nhìn người đối diện như quái vật biết nói .
“Nghe nói cô thích tôi." Người đối diện lặp lại lần nữa .
Lại Văn chỉ vào anh , “Anh, anh, tôi, tôi…" Đến nửa ngày cũng chưa nói ra được một câu. Mà người đối diện vẫn cúi đầu xem sách ,cũng không ngẩng đầu nhìn cô một cái.
Lại Văn bất giác đỏ mặt, cô cúi đầu xuống, cố chết nhìn vào sách , đáng tiếc nhìn cả nửa ngày cũng không được gì . Lại Văn vụng trộm le lưỡi, xem ra làm người không được nói dối , trên thế giới không chỗ nào gió không lùa vào được ,lời nói tùy tiện ở trong quán bar ,cuối cùng đối phương lại biết , trời ạ.
Lại Văn đương nhiên không biết, trong chuyện này còn sự tình khác . Lý Tảo Phát cùng Trương Vĩnh Bân nói chuyện , hắn đối với chuyện bên cạnh Tứ Phương không có người phụ nữ nào vẫn canh cánh trong lòng, làm sao có thể buông tha tốt cơ hội như vậy , bà tám Lý Tảo Phát muốn làm nguyệt lão .
Hắn nhanh chóng cho người điều tra Lại Văn ,bao nhiêu tuổi , chiều cao bao nhiêu , ba vòng , chuyên ngành gì , ký túc xá nào ,sô điện thoại, địa chỉ gia đình, cả nhà có bao nhiêu người , cầm lấy tư liệu điều tra ,điều duy nhất hắn không hài lòng là nha đầu kia anh trai lại là cảnh sát, nhưng mà cũng không sao, cảnh sát quèn này chắc cũng không biết chuyện gì . Sau đó hắn cầm bản tư liệu đi tìm Hạ Tứ Phương, nói ra mọi việc ,sau đó cực lực xúi giục Tứ Phương theo đuổi cô gái này . Tứ Phương cũng không có phản ừng gì , anh lấy tay sờ mũi, “Con bé này mấy tuổi ? “
Lý Tảo Phát bật cười, “Xử nam với xử nữ, không phải rất tốt sao?"
Trả lời hắn là cái liếc mắt sắt như dao của Tứ Phương .
Lúc Tứ Phương ngồi trong thư viện liền thấy cô gái tên "Lại Văn" này , so sánh với ảnh thì hơi lôi thôi một chút . Khi đó cô đang ngủ gà ngủ gật , sau đó lại phát ta tiếng động thật lớn , làm cho người ta có điểm muốn cười. Nhìn cô nghiêm chỉnh đọc sách, anh chỉ muốn dọa cô một chút , cũng không ý gì khác.
Lại Văn mặt đỏ hồng nhìn chằm chằm sách , cố gắng nghĩ cách , không biết có nên nói với anh ta hay không , lúc ấy cô chỉ nói lung tung mà thôi , xấu hổ quá .
Nhưng mà cũng đâu liên quan đến anh ta ,anh ta không phải là gay sao ? Khả năng chỉ là đùa vui . Nhưng cô thật sự cần một người bạn trai , chỗ Lại Vũ thật rất khó đối phó . Nghĩ tới nghĩ lui, không khỏi nhíu mày.
Đúng lúc này, ghế đối diện “Chi" vang lên một tiếng, Lại Văn vội vàng ngẩng đầu nhìn lên , Hạ Tứ Phương đã đứng lên thu dọn trên bàn , xem ra anh ta phải đi . Lại Văn nhìn anh ta cầm sách, bước nhanh ra ngoài.
“Cái kia"
Lại Văn kiên định kêu lên một tiếng thật lớn, cô cắn chặt răng, cảm thấy khẩn trương giống như người sắp bị treo cổ . Tứ Phương xoay người lại nhìn cô, lông mi nhíu lại , như có nghi ngờ . Lại Văn run run , cuối cùng cắn chặt răng nói một câu, “Có thể chứ?"
Tứ Phương đứng ở đối diện không nói gì , nhìn cô một cái, sau đó xoay người đi ra ngoài. Lại Văn mệt mỏi ngồi xuống , cả người hơi run , có chút hối hận bản thân có chút thô lỗ ,tùy tiện .
Lại Vũ đã uống nhiều giờ , không hiểu sao mình càng uống càng tỉnh , giống như dù uống thế nào cũng không thể say.
Hắn lấy điện thoại di động ,nhấn phím 1, điện thoại liền thông, câu đầu liền liền hỏi, “Em đang ở đâu?", không đợi người bên kia trả lời lại nói, “Em đang ở tiệm cà phê phải không?" Sau một lúc lâu lại nói, “Em tới đây đi ,anh đang ở Thịnh Thế đường Dũng Giang , em lập tức tới đây." Người bên kia cúi đầu nói vài câu, chờ đối phương nói xong, hắn sâu kín hỏi, “Anh đã nói với em thế nào, anh không cần em đi làm thêm, em vì sao nhất định phải đi làm thêm chứ , em thiếu tiền sao ? Anh đưa tiền cho em không đủ dùng sao?" Bên kia im lặng. Lại Vũ cắn chặt răng, tàn nhẫn nói “Em tới đây đi, anh nói cho em biết coi như trước đó anh quá buông lỏng em, ngày mai em cũng đừng hòng mà đi làm thêm, không có người thuê em, rồi xem em sẽ làm gì ." Ba một tiếng điện thoại di động khép lại . Lấy chai bia uống một hơi cạn sạch, giống như rượu không cảm thấy có chút hương vị gì .
Lại Văn đứng ở trước cửa Thịnh Thế lo lắng, không biết nên đi vào hay không , Lại Vũ nếu không cho cô đi làm thêm, anh ấy chắc chăn đã có cách ,nếu anh ấy.. nếu anh ấy thật sự ngăn cản cô , cô tất nhiên sẽ không có biện pháp nào cô chỉ hi vọng lúc nãy chỉ là do anh ấy uống nhiều rượu mà nói bậy mà thôi . Cô nắm chặt tay rồi đi vào.
Lại Vũ yên lặng nằm gục bên quầy bar , người pha chế đang bày ra rất nhiều động tác pha chế , nhưng hắn không chú ý . Lúc Lại Văn đi vào chính là nhìn thấy cảnh này . Cô yên lặng đến bên người hắn, không dám nhìn vào đôi mắt âm u mà bình tĩnh của hắn .
“Em rốt cục cũng đến đây, xem ra em thật sự thực cần công việc kia , " Lại Vũ nói, thanh âm bình tĩnh lộ ra vẻ bất đắc dĩ, “Em có thể nói cho anh biết vì sao em nhất định phải đi ra ngoài làm thêm chứ?"
“Rất nhiều bạn học đều đi làm thêm , có thể rèn luyện bản thân , " Lại Văn lẩm nhẩm nói, “Cũng có thể trải nghiệm xã hội một chút trước."
Lại Vũ nhẹ nhàng vuốt ve hai má của cô, “Ừ? Là như thế này sao? Nguyên nhân chỉ là như thế này sao?"
Lại Văn đẩy tay hắn ra, “Chính là như thế, còn có thể như thế nào chứ ?"
Lại Vũ khe khẽ thở dài, “Văn Văn, anh làm mọi việc em không cảm nhận thấy sao?"
Lại Văn trong lòng run nhè nhẹ, “Anh, trên đời này chỉ có anh là người thân của em,em đương nhiên biết anh đối với em rất tốt."
Lại Vũ một tay chỉ vào mình , nhìn thẳng vào cô nói, “Em rõ ràng cũng biết , anh không muốn chỉ là như thế này."
Lại Văn cười đùa nói, “Anh,em cũng rất yêu anh, anh là người thân quan trọng nhất của em." Cô nói xong, bàn tay hơi run.
Lại Vũ nhếch mép , “Em thật sự biết yêu sao? Hả? Văn Văn, Em thật sự biết yêu sao?"
Lại Văn âm thầm hít sâu một hơi, kéo tay Lại Vũ nhẹ nhàng lắc lắc, “Anh, Anh cũng đừng mắng em ,em đã có người ở trong lòng , là ở trong trường học ."
Lại Vũ ngẩng đầu ,trừng mắt, “Là ai, người trong lòng em là ai?"
Lại Văn trong lòng hoảng hốt , nói ai đây , nói ai mới tốt , mỗi ngày vội vội vàng vàng đi làm thêm , ban học nam ở trong lớp đến một cái tên cũng không nhớ, đúng rồi, hôm nay bọn Mai Mai không phải đã nói qua một cái tên sao , gọi là cái gì Hạ… là Hạ Tứ Phương , vậy lấy tên này đi . “Anh ấy, anh ấy gọi Hạ Tứ Phương lớn hơn em ,trong trường ai cũng biết ." Lại Văn nhéo vào trong lòng bàn tay của mình , cũng bội phục bản thân thật có bản lĩnh bịa truyện ,Cô không chú ý khi cô nói ra cái tên Hạ Tứ Phương , bên quầy bar Trương Vĩnh Bân trợn mắt há hốc mồm mất 30 giây.
Lại Vũ cười lạnh nhìn cô một cái, “Em đã có người trong lòng , nhớ lúc về đưa đến nhà nhìn qua một cái ."
Lại Văn vội vàng nói, “Vâng, đương nhiên phải để cho anh nhìn qua rồi ." cười hai tiếng hì hì, lấy tiếng cười che giấu bất an trong lòng .
Lại Vũ lạnh lùng quay mặt qua chỗ khác, không để ý cô nữa . Lại Văn vụng trộm vỗ vỗ ngực, nhẹ nhàng thở dài .
Buổi tối mười một giờ rất lạnh, Tứ Phương đứng ở trước cửa Thịnh Thế, nhẹ nhàng gọi một tiếng, Lý Tảo Phát từ phía sau đuổi theo, một tay nắm lấy vai anh “Này , sao đi nhanh thế , giờ còn sớm mà ."
Tứ Phương nghiêng người , tay Lý Tảo Phát cũng theo đó rơi xuống." Buổi sáng ngày mai có tiết dạy , muốn về sớm một chút ."
Lý Tảo Phát tức giận nói "Hừ, tôi nói cậu có thể bình thường một chút không, cái trường kia cậu còn muốn đi dạy ,cậu cho bọn lão sư kia đều dư dả như cậu sao ?"
Tứ Phương nói, “Cậu nghĩ dễ lắm sao ?"
Lý Tảo Phát thật muốn hét lên, “Khó như vậy ,sao còn muốn làm ? Mỗi ngày chỉ là cà chua, dưa chuột, khoai tây ,Lisa bảo cậu đã lâu cũng chưa đi đến phòng làm việc đấy. Bên đó bao nhiêu việc phải làm , tại sao cứ thích đi trồng cây nông nghiệp chứ ? “
“Tôi đi " Tứ Phương mặc kệ hắn , trực tiếp chạy lấy người. Lý Tảo Phát kéo anh lại ,cười cười nói “Vào trong mang một em đi theo , tôi có thể cam đoan, sạch sẽ ."
Tứ Phương nhìn hắn, như cười như không , cũng không nói gì . Lý Tảo Phát bỏ tay nắm áo anh ra “Cậu đi đi coi như tôi chưa nói gì " nhưng lại cúi đầu càu nhàu một câu “Làm xử nam hay lắm sao?"
Tứ Phương không để ý tới hắn, đi ra ngoài nhận chìa khóa trong tay tiếp nhận , vào xe khởi động .
“Này !" Lý Tảo Phát chưa từ bỏ ý định gọi anh lại, đã thấy anh phóng xe đi mất .
Lý Tảo Phát đứng ở trước một lát cười cười, xoay người đi vào.***************
“Đông" đầu đụng vào mặt bàn phát ra thanh âm rất lớn . Lại Văn xoa xoa cái trán đâu ,tỉnh lại . Lấy hai tay vỗ nhẹ vào mặt , không biết sao lại ngủ quên thế này, lại có thể ngủ quên ở trong thư viện, còn gây ra tiếng động lớn như thế , thật là mất mặt .
Vụng trộm nhìn quanh , thở phào, xem ra mọi người đều đi ăn cơm trưa, không còn một ai . Lại vụng trộm nhìn về phía trước , rống, một nam sinh đang ngồi đối diện ở trước mặt cô , trên mặt còn mang nụ cười đầy khả nghi. Đây ? Đây không phải cái anh chàng bị gay đây sao ? Không, là Hạ Tứ Phương . Lại Văn tự nhiên ngẩng đầu, cười cười nhìn anh , Tứ Phương nhìn cũng chưa liếc nhìn cô một cái. Lại Văn lén lút nhăn mặt nhăn mũi, gần như vậy, anh ta sẽ không cho rằng cô định bắt chuyện đấy chứ . Má ơi, tốt nhất là nên đọc sách thôi .
Vì ngủ được một chút nên lúc này tinh thần Lại Văn tốt hơn nhiều, cô nhanh chóng làm bài tập mô phỏng theo thí nghiệm lần trước , vừa mới làm cảm thấy rất khó , vậy mà bây giờ lại có thể dễ dàng giải quyết .
“Nghe nói cô thích tôi ."
A? Cái gì? Lại Văn hóa đá .Cô ngẩng đầu nhìn người đối diện như quái vật biết nói .
“Nghe nói cô thích tôi." Người đối diện lặp lại lần nữa .
Lại Văn chỉ vào anh , “Anh, anh, tôi, tôi…" Đến nửa ngày cũng chưa nói ra được một câu. Mà người đối diện vẫn cúi đầu xem sách ,cũng không ngẩng đầu nhìn cô một cái.
Lại Văn bất giác đỏ mặt, cô cúi đầu xuống, cố chết nhìn vào sách , đáng tiếc nhìn cả nửa ngày cũng không được gì . Lại Văn vụng trộm le lưỡi, xem ra làm người không được nói dối , trên thế giới không chỗ nào gió không lùa vào được ,lời nói tùy tiện ở trong quán bar ,cuối cùng đối phương lại biết , trời ạ.
Lại Văn đương nhiên không biết, trong chuyện này còn sự tình khác . Lý Tảo Phát cùng Trương Vĩnh Bân nói chuyện , hắn đối với chuyện bên cạnh Tứ Phương không có người phụ nữ nào vẫn canh cánh trong lòng, làm sao có thể buông tha tốt cơ hội như vậy , bà tám Lý Tảo Phát muốn làm nguyệt lão .
Hắn nhanh chóng cho người điều tra Lại Văn ,bao nhiêu tuổi , chiều cao bao nhiêu , ba vòng , chuyên ngành gì , ký túc xá nào ,sô điện thoại, địa chỉ gia đình, cả nhà có bao nhiêu người , cầm lấy tư liệu điều tra ,điều duy nhất hắn không hài lòng là nha đầu kia anh trai lại là cảnh sát, nhưng mà cũng không sao, cảnh sát quèn này chắc cũng không biết chuyện gì . Sau đó hắn cầm bản tư liệu đi tìm Hạ Tứ Phương, nói ra mọi việc ,sau đó cực lực xúi giục Tứ Phương theo đuổi cô gái này . Tứ Phương cũng không có phản ừng gì , anh lấy tay sờ mũi, “Con bé này mấy tuổi ? “
Lý Tảo Phát bật cười, “Xử nam với xử nữ, không phải rất tốt sao?"
Trả lời hắn là cái liếc mắt sắt như dao của Tứ Phương .
Lúc Tứ Phương ngồi trong thư viện liền thấy cô gái tên "Lại Văn" này , so sánh với ảnh thì hơi lôi thôi một chút . Khi đó cô đang ngủ gà ngủ gật , sau đó lại phát ta tiếng động thật lớn , làm cho người ta có điểm muốn cười. Nhìn cô nghiêm chỉnh đọc sách, anh chỉ muốn dọa cô một chút , cũng không ý gì khác.
Lại Văn mặt đỏ hồng nhìn chằm chằm sách , cố gắng nghĩ cách , không biết có nên nói với anh ta hay không , lúc ấy cô chỉ nói lung tung mà thôi , xấu hổ quá .
Nhưng mà cũng đâu liên quan đến anh ta ,anh ta không phải là gay sao ? Khả năng chỉ là đùa vui . Nhưng cô thật sự cần một người bạn trai , chỗ Lại Vũ thật rất khó đối phó . Nghĩ tới nghĩ lui, không khỏi nhíu mày.
Đúng lúc này, ghế đối diện “Chi" vang lên một tiếng, Lại Văn vội vàng ngẩng đầu nhìn lên , Hạ Tứ Phương đã đứng lên thu dọn trên bàn , xem ra anh ta phải đi . Lại Văn nhìn anh ta cầm sách, bước nhanh ra ngoài.
“Cái kia"
Lại Văn kiên định kêu lên một tiếng thật lớn, cô cắn chặt răng, cảm thấy khẩn trương giống như người sắp bị treo cổ . Tứ Phương xoay người lại nhìn cô, lông mi nhíu lại , như có nghi ngờ . Lại Văn run run , cuối cùng cắn chặt răng nói một câu, “Có thể chứ?"
Tứ Phương đứng ở đối diện không nói gì , nhìn cô một cái, sau đó xoay người đi ra ngoài. Lại Văn mệt mỏi ngồi xuống , cả người hơi run , có chút hối hận bản thân có chút thô lỗ ,tùy tiện .
Tác giả :
Ba Nữu