Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về
Chương 55
Cố gắng tìm kiếm người thương từ trong hai nữ chính, nhưng sau một hồi hết hít rồi ngửi đau hết cả mũi vẫn chưa phân biệt rõ ai mới là người mà bản thân cần tìm nên Long Quân Dao cũng đành chịu thua.
Bởi vì trong nhóm người của nam nữ chính có thể có người mà chính mình tìm kiếm, thế nên Long Quân Dao đành phải đưa cả nhóm người gần mười người của tên nam chính Trình Ngũ theo về rừng.
Nam chính Trình Ngũ và hai nữ chính Tiểu Na – Tiểu Mỹ cùng với thêm cả một nhóm người đi theo phía sau lưng của hắc lang.
Tuy Long Quân Dao không hề làm gì và cũng chẳng để ý gì đến bọn họ, nhưng mà cả nhóm người đấy vẫn cứ đi phía sau lưng cô dè chừng rồi cùng nhau thì thầm nói đủ điều.
Với thính lực nhạy bén đặc trưng của dã thú, Long Quân Dao đi ở phía trước cách nhóm người ấy hơn chục mét thế mà vẫn có thể nghe rõ mồn một những gì bọn người đấy nói.
“Này, liệu con sói này có phải là yêu quái hay không?"
“Chắc là thế rồi. Chứ một con sói bình thường thì làm sao có thể to lớn như thế được. Còn chưa nói đến là nó biết nói tiếng người."
“Đúng đúng đúng! Con sói này chắc chắn là yêu quái hóa thành. Trình vương tử thật lợi hại khi thu phục được con yêu thú này làm thú cưng!" Một cô gái vội vàng lên tiếng đồng tình và còn không quên nói vài lời nịnh nọt nam chính đang đi ở trước cô ta cách một khoảng không quá xa.
Người nọ vừa dứt lời thì Long Quân Dao luôn dẫn đầu đi trước chợt dừng bước lại rồi ngoảnh đầu về sau nhìn chằm chằm kẻ vừa nói.
Đôi đồng tử đỏ tươi như máu nhìn thẳng người nọ khiến cho ả rùng mình đầy sợ hãi rồi vô thức lùi lại vài bước.
Trình Ngũ nhìn thấy ánh mắt của hắc lang nhìn xuyên qua mình, nên hắn cũng quay đầu nhìn theo ánh mắt của nó thì bắt gặp gương mặt đang dần chuyển xanh của Tiểu Đồng, một cô gái luôn bám dính lấy hắn.
“Nếu cô không thích đi cùng với một con yêu quái như ta thì cứ việc rời đi. Không tiễn!" Giọng nói trầm trầm đan xen âm hưởng gầm gừ vốn có của thú dữ vang lên.
“King, mày đừng có mà làm loạn. Đều là người cùng một thuyền cớ sao phải làm khó dễ nhau cơ chứ." Nam chính gương mặt lạnh nhạt lên tiếng làm người chính nghĩa.
“Trình vương tử, anh đang nói gì vậy? Nó là thú cơ mà, làm sao anh có thể nói nó là ‘người’ cùng một thuyền với chúng ta được." Cô gái tên Tiểu Đồng mặt vẫn còn tái xanh nhưng miệng thì không hề ngần ngại nói những lời khó nghe.
“Cô ta nói đúng đấy! Ta là thú cơ mà. Thế nên đừng có nói chúng ta cùng một thuyền. Nghe thật là chói tai.Và ta cũng nói thẳng cho các người biết, ta cho bọn ngươi đi cùng là vì nể mặt hai cô gái này. Còn bọn người các ngươi có chết quách ở một xó nào đó, hay là biến thành thức ăn cho lũ xác sống thì ta cũng chẳng quan tâm." Nói rồi, ánh mắt của Long Quân Dao di chuyển về hướng của hai nữ chính.
Lục Tiểu Mỹ vừa chạm mắt với hắc lang thì liền sợ hãi rụt người lại rồi vội vã chạy về phía của nam chính và núp sau lưng hắn.
Còn Lục Tiểu Na, thay vì hành động như nữ chính mới Lục Tiểu Mỹ, thì cô khi này không hiểu vì sao lại có đủ can đảm mà trực diện nhìn thẳng vào đôi mắt mang theo huyết sắc đầy lạnh lẽo của con hắc lang này.
Về phía Long Quân Dao, khi nhìn thấy phản ứng của một trong hai nữ chính dành cho mình thì cô chợt cười khẩy trong lòng.
Nữ chính có hành động như thế cũng chẳng có gì là sai, nếu đổi là cô thì cũng sẽ có một chút chấn động chứ nói gì đến một cô gái yếu đuối khác.
Trong khi vẫn còn có chút thất vọng, thì Long Quân Dao hướng mắt nhìn về nữ chính còn lại thì giật mình khi thấy cô nàng ấy không chút sợ hãi mà nhìn thẳng vào mắt của cô.
Mắt của Long Quân Dao và Lục Tiểu Na chạm nhau trong chốc lát, nhưng chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ấy không hiểu vì sao nó lại mang về cho Long Quân Dao cô một cảm giác có chút kỳ lạ và đan xen đó là một thứ gì đó rất đỗi quen thuộc, một ánh mắt vô cùng thân quen.
Long Quân Dao khi này di chuyển đến gần nữ chính rồi cúi xuống gần sát bên cô nàng rồi há miệng.
Vừa thấy con sói đen có động thái rồi tiến đến gần Lục Tiểu Na thì tất cả mọi người khi đó đều trở nên căng thẳng, và khi nhìn thấy nó há mồm như muốn nuốt chửng người đối diện thì cả nhóm người ngay lập tức nín thở.
Còn nam chính Trình Ngũ muốn tiến đến giải cứu người nọ thì chợt cảm giác cánh tay của hắn hình như đang bị giữ lại.
Nữ chính Lục Tiểu Mỹ mắt thì nhìn thẳng về phía con sói đen và đứa em gái hờ của mình, nhưng cánh tay của cô thì đã ghì chặt giữ lấy cánh tay của nam chính lại từ lúc nào, mặt cô ta lúc ấy trở nên trắng bệch vì sợ hãi và đôi lúc nó còn biến xanh.
Nam chính quay về sau thì bắt gặp vẻ mặt của Lục Tiểu Mỹ nên hắn cũng không nỡ động tay, và khi đấy hắn chỉ biết đứng trơ mắt nhìn nữ chính cũ là Lục Tiểu Na có thể bị đe dọa bởi hắc lang.
Trước sự kinh sợ của tất cả mọi người, Long Quân Dao không một chút bận tâm cúi người xuống nhìn thẳng người trước mắt một lần nữa, sau đó thì cô há miệng ngậm lấy lưng áo của nữ chính rồi để cô ấy ngồi lên lưng của chính mình và Long Quân Dao lại tiếp tục quay lưng cất bước tiến sâu vào rừng.
Bọn người của nam chính và nữ chính Lục Tiểu Mỹ, lúc đấy chứng kiến cảnh tượng vừa rồi thì bọn họ từ kinh sợ dần chuyển qua kinh hãi.
Bởi vì trong nhóm người của nam nữ chính có thể có người mà chính mình tìm kiếm, thế nên Long Quân Dao đành phải đưa cả nhóm người gần mười người của tên nam chính Trình Ngũ theo về rừng.
Nam chính Trình Ngũ và hai nữ chính Tiểu Na – Tiểu Mỹ cùng với thêm cả một nhóm người đi theo phía sau lưng của hắc lang.
Tuy Long Quân Dao không hề làm gì và cũng chẳng để ý gì đến bọn họ, nhưng mà cả nhóm người đấy vẫn cứ đi phía sau lưng cô dè chừng rồi cùng nhau thì thầm nói đủ điều.
Với thính lực nhạy bén đặc trưng của dã thú, Long Quân Dao đi ở phía trước cách nhóm người ấy hơn chục mét thế mà vẫn có thể nghe rõ mồn một những gì bọn người đấy nói.
“Này, liệu con sói này có phải là yêu quái hay không?"
“Chắc là thế rồi. Chứ một con sói bình thường thì làm sao có thể to lớn như thế được. Còn chưa nói đến là nó biết nói tiếng người."
“Đúng đúng đúng! Con sói này chắc chắn là yêu quái hóa thành. Trình vương tử thật lợi hại khi thu phục được con yêu thú này làm thú cưng!" Một cô gái vội vàng lên tiếng đồng tình và còn không quên nói vài lời nịnh nọt nam chính đang đi ở trước cô ta cách một khoảng không quá xa.
Người nọ vừa dứt lời thì Long Quân Dao luôn dẫn đầu đi trước chợt dừng bước lại rồi ngoảnh đầu về sau nhìn chằm chằm kẻ vừa nói.
Đôi đồng tử đỏ tươi như máu nhìn thẳng người nọ khiến cho ả rùng mình đầy sợ hãi rồi vô thức lùi lại vài bước.
Trình Ngũ nhìn thấy ánh mắt của hắc lang nhìn xuyên qua mình, nên hắn cũng quay đầu nhìn theo ánh mắt của nó thì bắt gặp gương mặt đang dần chuyển xanh của Tiểu Đồng, một cô gái luôn bám dính lấy hắn.
“Nếu cô không thích đi cùng với một con yêu quái như ta thì cứ việc rời đi. Không tiễn!" Giọng nói trầm trầm đan xen âm hưởng gầm gừ vốn có của thú dữ vang lên.
“King, mày đừng có mà làm loạn. Đều là người cùng một thuyền cớ sao phải làm khó dễ nhau cơ chứ." Nam chính gương mặt lạnh nhạt lên tiếng làm người chính nghĩa.
“Trình vương tử, anh đang nói gì vậy? Nó là thú cơ mà, làm sao anh có thể nói nó là ‘người’ cùng một thuyền với chúng ta được." Cô gái tên Tiểu Đồng mặt vẫn còn tái xanh nhưng miệng thì không hề ngần ngại nói những lời khó nghe.
“Cô ta nói đúng đấy! Ta là thú cơ mà. Thế nên đừng có nói chúng ta cùng một thuyền. Nghe thật là chói tai.Và ta cũng nói thẳng cho các người biết, ta cho bọn ngươi đi cùng là vì nể mặt hai cô gái này. Còn bọn người các ngươi có chết quách ở một xó nào đó, hay là biến thành thức ăn cho lũ xác sống thì ta cũng chẳng quan tâm." Nói rồi, ánh mắt của Long Quân Dao di chuyển về hướng của hai nữ chính.
Lục Tiểu Mỹ vừa chạm mắt với hắc lang thì liền sợ hãi rụt người lại rồi vội vã chạy về phía của nam chính và núp sau lưng hắn.
Còn Lục Tiểu Na, thay vì hành động như nữ chính mới Lục Tiểu Mỹ, thì cô khi này không hiểu vì sao lại có đủ can đảm mà trực diện nhìn thẳng vào đôi mắt mang theo huyết sắc đầy lạnh lẽo của con hắc lang này.
Về phía Long Quân Dao, khi nhìn thấy phản ứng của một trong hai nữ chính dành cho mình thì cô chợt cười khẩy trong lòng.
Nữ chính có hành động như thế cũng chẳng có gì là sai, nếu đổi là cô thì cũng sẽ có một chút chấn động chứ nói gì đến một cô gái yếu đuối khác.
Trong khi vẫn còn có chút thất vọng, thì Long Quân Dao hướng mắt nhìn về nữ chính còn lại thì giật mình khi thấy cô nàng ấy không chút sợ hãi mà nhìn thẳng vào mắt của cô.
Mắt của Long Quân Dao và Lục Tiểu Na chạm nhau trong chốc lát, nhưng chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ấy không hiểu vì sao nó lại mang về cho Long Quân Dao cô một cảm giác có chút kỳ lạ và đan xen đó là một thứ gì đó rất đỗi quen thuộc, một ánh mắt vô cùng thân quen.
Long Quân Dao khi này di chuyển đến gần nữ chính rồi cúi xuống gần sát bên cô nàng rồi há miệng.
Vừa thấy con sói đen có động thái rồi tiến đến gần Lục Tiểu Na thì tất cả mọi người khi đó đều trở nên căng thẳng, và khi nhìn thấy nó há mồm như muốn nuốt chửng người đối diện thì cả nhóm người ngay lập tức nín thở.
Còn nam chính Trình Ngũ muốn tiến đến giải cứu người nọ thì chợt cảm giác cánh tay của hắn hình như đang bị giữ lại.
Nữ chính Lục Tiểu Mỹ mắt thì nhìn thẳng về phía con sói đen và đứa em gái hờ của mình, nhưng cánh tay của cô thì đã ghì chặt giữ lấy cánh tay của nam chính lại từ lúc nào, mặt cô ta lúc ấy trở nên trắng bệch vì sợ hãi và đôi lúc nó còn biến xanh.
Nam chính quay về sau thì bắt gặp vẻ mặt của Lục Tiểu Mỹ nên hắn cũng không nỡ động tay, và khi đấy hắn chỉ biết đứng trơ mắt nhìn nữ chính cũ là Lục Tiểu Na có thể bị đe dọa bởi hắc lang.
Trước sự kinh sợ của tất cả mọi người, Long Quân Dao không một chút bận tâm cúi người xuống nhìn thẳng người trước mắt một lần nữa, sau đó thì cô há miệng ngậm lấy lưng áo của nữ chính rồi để cô ấy ngồi lên lưng của chính mình và Long Quân Dao lại tiếp tục quay lưng cất bước tiến sâu vào rừng.
Bọn người của nam chính và nữ chính Lục Tiểu Mỹ, lúc đấy chứng kiến cảnh tượng vừa rồi thì bọn họ từ kinh sợ dần chuyển qua kinh hãi.
Tác giả :
Tử Y Y