Mỹ Nhân Phu Quân
Chương 56: Đại Bá đến thăm (2)
Đối với loại tình huống này, Ngọc Phi Yên bình thản chịu đựng gian khổ.
Long Diệc Hốt dù sao cũng đã gặp qua rất nhiều loại nhiều người , cảm thấy được đệ muội này, thật sự là kỳ lạ cực kỳ, nói cái gì đều dám nói, không khỏi càng thêm yêu thích.
“Lời nói của đệ muội, làm cho vi huynh cảm giác vui mừng sâu sắc, điều này cũng chứng minh, vi huynh vẫn còn có chút mị lực ."
“Đại ca vẫn còn rất mị lực, đại ca hào khí ngất trời, tiểu muội cực kỳ hâm mộ!",tuy rằng sắc đẹp của đại bá này thua kém tướng công nhà nàng, nhưng trên người đại bá toát ra khí thế chính trực, còn tướng công nhà nàng lại toát ra vẻ lãnh đạm, tà khí, nên đối với nàng đại bá dĩ nhiên hấp dẫn hơn!
“Đệ muội quá lời, không biết đệ muội đã từng đến Mạc Bắc chưa?"
“Muội chưa, tiểu muội đối với phong cảnh Mạc Bắc đã ngưỡng mộ lâu, nghe nói nơi đó sông dài, hoàng hôn trên sông rất đẹp, phong cảnh hữu tình, thiên nhiên nơi đây đều mang vẻ đẹp nguyên sơ có từ lâu đời." Nàng rất muốn đi , nhất là nhìn đến sự thay đổi của Lục kì chủ, nên đối với Mạc Bắc liền rất hiếu kỳ.
“Ha ha, đệ muội quả thật là người hào sảng" Long Diệc Hốt đối với đệ muội này trở nên rất chân thành,"Bằng không, qua vài ngày nữa đệ muội hãy cùng vi huynh đi Mạc Bắc du ngoạn vài ngày, làm cho vi huynh hảo hảo chiêu đãi muội, làm cho đệ muội cảm thụ một chút vẻ đơn sơ, hào phóng ở Mạc Bắc."
“Thật vậy chăng?", đôi mắt lập tức trở nên sáng ngời lấp lánh, cả người nàng toát ra sự đam mê hiếu kỳ mảnh liệt.
Làm cho Long Diệc Hốt cũng ngẩn người ra, nhưng nhanh chóng hoàn hồn trở lại.
“Đương nhiên là thật , nếu Diệc Hân không có ý kiến, chúng ta sẽ đi hôm nay."
“Khụ khụ. . . . . ."
“Khụ khụ!"
. . . . . .
Âm thanh khụ khụ lại vang lên.
Mọi người hoàn toàn không nói gì!
“Ta có ý kiến." Thanh âm không lớn không nhỏ, trầm tĩnh bỗng nhiên vang lên .
“A?"
“Tướng công?"
Long Diệc Hốt vô cùng xấu hổ, Ngọc Phi Yên rất bất mãn tướng công nàng đã tùy ý can thiệp, nàng xuýt chút nữa đã đạt được mục đích của mình.
“Đại ca tới đây mục đích là đem kiều thê ta đi?", tiếng nói đặc biệt ôn nhuận, mặc dù vậy mọi người đều có cảm giác xương cốt bỗng nhiên quái dị bị mềm ra.
Mọi người đều đồng tình nhìn về phía Nguyên soái đại nhân, đúng vậy, trước công chúng thiên hạ muốn dẫn lấy thê tử người ta bỏ trốn, hay là hắn đã nhắm trúng thê tử của khôi thủ Phi Long Sơn, sự việc này phức tạp a, này là không phải hắn cùng với vợ của khôi thủ muốn ngoại tình sao?
“Ha hả, Nhị đệ nói đùa."
Long Diệc Hốt cũng lặng lẽ nuốt nước miếng, sau lưng mồ hôi túa ra ướt đẫm, tâm tình vui vẻ nên hắn nhất thời quên mình là đang nói chuyện với đệ muội, tự nhiên đưa ra lời mời, làm đắc tội với đệ đệ mình. Người sáng suốt đều nhận ra được nhị đệ hắn rất coi trọng thê tử mình. Hy vọng hắn sẽ không chết thảm!
Ngoài ý muốn, hắn liếc mắt nhìn về phía Ngọc Phi Yên, thấy ánh mắt nàng đã tan mất thần thái vui vẻ, đượm vẻ u buồn, nên hắn không khỏi có chút đau lòng, hắn không muốn làm cho nàng thất vọng, chỉ tiếc đệ đệ không đồng ý, hắn cũng không có biện pháp .
“Đệ muội đừng thất vọng, chờ khi nhị đệ có thời gian hãy xin hắn cho muội đến đấy!"
“Đại ca."
Thanh âm Long Diệc Hân lại vang lên, tất cả mọi người không khỏi giật mình đánh rung vài cái
Long Diệc Hốt cũng cảm giác xương tủy bên trong mình phát lạnh, lạnh hơn so với gió lạnh thấu xương ở Mạc Bắc khiến cho người ta khó có thể chịu đựng được.
“Nhị đệ, vi huynh lần này đến đây, nhất là vì vấn an đệ muội, nhị là cảm tạ ngươi đã tương trợ hết mình cho trận chiến ở Mạc Bắc, tam đến thôi, đó là vì đương kim Thánh Thượng."
Hoàng Thượng định cho hắn làm thuyết khách, mà việc này rất khó làm, bất quá cũng lạ , Hoàng Thượng trước kia đều là mở một con mắt nhắm một con mắt, lần này như thế nào lại chấp nhất như vậy?
“Hắn còn chưa chết tâm?", Thanh Ảnh ở một bên kêu lên quái dị, này hoàng đế này đã xảy ra chuyện gì a?
“Nhị đệ tính toán như thế nào?", Long Diệc Hốt quan tâm hỏi.
Long Diệc Hân từ chối cho ý kiến, nhưng trong lòng hiểu rõ tường tận, tất cả đều là bởi vì hắn công nhiên vận dụng người của quan phủ, mới làm cho Hoàng thượng lại nảy sinh ý định trước đây. Hoàng thượng phái đại ca đến, cũng chỉ là bước đầu tiên mà thôi, hắn sẽ tự mình quyết định làm như thế nào, gần đây hắn thấy tiểu thê tử mình có vẻ nhàm chán vì buồn tẻ.
“Tướng công, làm sao vậy?"
Đôi mắt Ngọc Phi Yên lại giương lên sáng ngời, xem ra là sắp có chuyện vui xảy ra nha!
Long Diệc Hốt kinh ngạc khi nhìn thấy tâm trạng thay đổi nhanh như chong chóng của Ngọc Phi Yên, lúc này đây ánh mắt nàng tràn ngập sự hứng thú, hắn thiệt là bất khả tư nghị, thầm nghĩ quá trình biến đổi cảm xúc của nàng ấy quá nhanh khiến hắn không theo kịp, lần này hắn quả thật tin tưởng lời nói của Thạch Vân
Long Diệc Hân nhìn thấy thần thái rạng ngời tràn đầy vui vẻ hứng thú trong ánh mắt của thê tử mình, trong lòng cũng cảm khái hàng vạn hàng nghìn
“Không có việc gì."
Hắn thản nhiên thốt ra như vậy, hắn rất hiểu cá tính của vợ mình, như thế này sao hắn có thể không cấp cho nàng tí cơ hội vui vẻ?!
Không có việc gì? Ngọc Phi Yên di chuyển ánh nhìn của mình, lừa nàng cũng không cần như vậy đi, thực rõ ràng là khi dễ nàng, hắn không nói cho nàng, nàng có thể hỏi người khác. Ánh mắt tinh quái của nàng chuyển hướng về phía Thanh Ảnh,
“Thanh Ảnh huynh, có thể nói cho ta biết chuyện gì đã xảy ra hay không a?"
Vốn tưởng rằng sẽ nhận được đáp án mong muốn, lại chỉ thấy hắn nhìn chằm chằm tướng công nhà nàng dùng sức lắc đầu, không nói lời nào.
Xem ra, hỏi người khác cũng sẽ không kết quả gì, chỉ có lén đi tìm Vân Tranh để hỏi rõ ràng.
Long Diệc Hốt dù sao cũng đã gặp qua rất nhiều loại nhiều người , cảm thấy được đệ muội này, thật sự là kỳ lạ cực kỳ, nói cái gì đều dám nói, không khỏi càng thêm yêu thích.
“Lời nói của đệ muội, làm cho vi huynh cảm giác vui mừng sâu sắc, điều này cũng chứng minh, vi huynh vẫn còn có chút mị lực ."
“Đại ca vẫn còn rất mị lực, đại ca hào khí ngất trời, tiểu muội cực kỳ hâm mộ!",tuy rằng sắc đẹp của đại bá này thua kém tướng công nhà nàng, nhưng trên người đại bá toát ra khí thế chính trực, còn tướng công nhà nàng lại toát ra vẻ lãnh đạm, tà khí, nên đối với nàng đại bá dĩ nhiên hấp dẫn hơn!
“Đệ muội quá lời, không biết đệ muội đã từng đến Mạc Bắc chưa?"
“Muội chưa, tiểu muội đối với phong cảnh Mạc Bắc đã ngưỡng mộ lâu, nghe nói nơi đó sông dài, hoàng hôn trên sông rất đẹp, phong cảnh hữu tình, thiên nhiên nơi đây đều mang vẻ đẹp nguyên sơ có từ lâu đời." Nàng rất muốn đi , nhất là nhìn đến sự thay đổi của Lục kì chủ, nên đối với Mạc Bắc liền rất hiếu kỳ.
“Ha ha, đệ muội quả thật là người hào sảng" Long Diệc Hốt đối với đệ muội này trở nên rất chân thành,"Bằng không, qua vài ngày nữa đệ muội hãy cùng vi huynh đi Mạc Bắc du ngoạn vài ngày, làm cho vi huynh hảo hảo chiêu đãi muội, làm cho đệ muội cảm thụ một chút vẻ đơn sơ, hào phóng ở Mạc Bắc."
“Thật vậy chăng?", đôi mắt lập tức trở nên sáng ngời lấp lánh, cả người nàng toát ra sự đam mê hiếu kỳ mảnh liệt.
Làm cho Long Diệc Hốt cũng ngẩn người ra, nhưng nhanh chóng hoàn hồn trở lại.
“Đương nhiên là thật , nếu Diệc Hân không có ý kiến, chúng ta sẽ đi hôm nay."
“Khụ khụ. . . . . ."
“Khụ khụ!"
. . . . . .
Âm thanh khụ khụ lại vang lên.
Mọi người hoàn toàn không nói gì!
“Ta có ý kiến." Thanh âm không lớn không nhỏ, trầm tĩnh bỗng nhiên vang lên .
“A?"
“Tướng công?"
Long Diệc Hốt vô cùng xấu hổ, Ngọc Phi Yên rất bất mãn tướng công nàng đã tùy ý can thiệp, nàng xuýt chút nữa đã đạt được mục đích của mình.
“Đại ca tới đây mục đích là đem kiều thê ta đi?", tiếng nói đặc biệt ôn nhuận, mặc dù vậy mọi người đều có cảm giác xương cốt bỗng nhiên quái dị bị mềm ra.
Mọi người đều đồng tình nhìn về phía Nguyên soái đại nhân, đúng vậy, trước công chúng thiên hạ muốn dẫn lấy thê tử người ta bỏ trốn, hay là hắn đã nhắm trúng thê tử của khôi thủ Phi Long Sơn, sự việc này phức tạp a, này là không phải hắn cùng với vợ của khôi thủ muốn ngoại tình sao?
“Ha hả, Nhị đệ nói đùa."
Long Diệc Hốt cũng lặng lẽ nuốt nước miếng, sau lưng mồ hôi túa ra ướt đẫm, tâm tình vui vẻ nên hắn nhất thời quên mình là đang nói chuyện với đệ muội, tự nhiên đưa ra lời mời, làm đắc tội với đệ đệ mình. Người sáng suốt đều nhận ra được nhị đệ hắn rất coi trọng thê tử mình. Hy vọng hắn sẽ không chết thảm!
Ngoài ý muốn, hắn liếc mắt nhìn về phía Ngọc Phi Yên, thấy ánh mắt nàng đã tan mất thần thái vui vẻ, đượm vẻ u buồn, nên hắn không khỏi có chút đau lòng, hắn không muốn làm cho nàng thất vọng, chỉ tiếc đệ đệ không đồng ý, hắn cũng không có biện pháp .
“Đệ muội đừng thất vọng, chờ khi nhị đệ có thời gian hãy xin hắn cho muội đến đấy!"
“Đại ca."
Thanh âm Long Diệc Hân lại vang lên, tất cả mọi người không khỏi giật mình đánh rung vài cái
Long Diệc Hốt cũng cảm giác xương tủy bên trong mình phát lạnh, lạnh hơn so với gió lạnh thấu xương ở Mạc Bắc khiến cho người ta khó có thể chịu đựng được.
“Nhị đệ, vi huynh lần này đến đây, nhất là vì vấn an đệ muội, nhị là cảm tạ ngươi đã tương trợ hết mình cho trận chiến ở Mạc Bắc, tam đến thôi, đó là vì đương kim Thánh Thượng."
Hoàng Thượng định cho hắn làm thuyết khách, mà việc này rất khó làm, bất quá cũng lạ , Hoàng Thượng trước kia đều là mở một con mắt nhắm một con mắt, lần này như thế nào lại chấp nhất như vậy?
“Hắn còn chưa chết tâm?", Thanh Ảnh ở một bên kêu lên quái dị, này hoàng đế này đã xảy ra chuyện gì a?
“Nhị đệ tính toán như thế nào?", Long Diệc Hốt quan tâm hỏi.
Long Diệc Hân từ chối cho ý kiến, nhưng trong lòng hiểu rõ tường tận, tất cả đều là bởi vì hắn công nhiên vận dụng người của quan phủ, mới làm cho Hoàng thượng lại nảy sinh ý định trước đây. Hoàng thượng phái đại ca đến, cũng chỉ là bước đầu tiên mà thôi, hắn sẽ tự mình quyết định làm như thế nào, gần đây hắn thấy tiểu thê tử mình có vẻ nhàm chán vì buồn tẻ.
“Tướng công, làm sao vậy?"
Đôi mắt Ngọc Phi Yên lại giương lên sáng ngời, xem ra là sắp có chuyện vui xảy ra nha!
Long Diệc Hốt kinh ngạc khi nhìn thấy tâm trạng thay đổi nhanh như chong chóng của Ngọc Phi Yên, lúc này đây ánh mắt nàng tràn ngập sự hứng thú, hắn thiệt là bất khả tư nghị, thầm nghĩ quá trình biến đổi cảm xúc của nàng ấy quá nhanh khiến hắn không theo kịp, lần này hắn quả thật tin tưởng lời nói của Thạch Vân
Long Diệc Hân nhìn thấy thần thái rạng ngời tràn đầy vui vẻ hứng thú trong ánh mắt của thê tử mình, trong lòng cũng cảm khái hàng vạn hàng nghìn
“Không có việc gì."
Hắn thản nhiên thốt ra như vậy, hắn rất hiểu cá tính của vợ mình, như thế này sao hắn có thể không cấp cho nàng tí cơ hội vui vẻ?!
Không có việc gì? Ngọc Phi Yên di chuyển ánh nhìn của mình, lừa nàng cũng không cần như vậy đi, thực rõ ràng là khi dễ nàng, hắn không nói cho nàng, nàng có thể hỏi người khác. Ánh mắt tinh quái của nàng chuyển hướng về phía Thanh Ảnh,
“Thanh Ảnh huynh, có thể nói cho ta biết chuyện gì đã xảy ra hay không a?"
Vốn tưởng rằng sẽ nhận được đáp án mong muốn, lại chỉ thấy hắn nhìn chằm chằm tướng công nhà nàng dùng sức lắc đầu, không nói lời nào.
Xem ra, hỏi người khác cũng sẽ không kết quả gì, chỉ có lén đi tìm Vân Tranh để hỏi rõ ràng.
Tác giả :
Lạc Thần Hoa