Muốn Em Yêu Anh Thêm Lần Nữa
Chương 5
Edit: Khả Tịch Nguyệt
Beta: Khả Tịch Nguyệt + Draxt.
" Diệp Mặc." Hạ Trà vẫn tiếp tục lảng vảng đeo bám bên người Diệp Mặc.
Diệp Mặc làm dấu tay ra hiệu dừng lại, nhàn nhạt hỏi: " Có chuyện gì không?"
Hạ Trà nói không nên lời, những năm này cô nhìn Diệp Mặc từ một người con trai gầy yếu từ từ lột xác trở thành một nam thần khiến người ta liếc mắt, nhìn một cái sẽ động lòng.
Hiện tại Diệp Mặc mang theo vầng sáng hotboy của trường học, còn có đầu óc học bá (), hoàn toàn là khiến người khác nhân thần cộng phẫn a! () Dựa vào cái gì mà vừa học giỏi như thế, lớn lên lại có khuôn mặt soái khí như thế!
(*) học bá: thông minh, học giỏi.
(*)nhân thần cộng phẫn: người lẫn thần đều phẫn nộ.
" Diệp Mặc, cậu xem xem cái đề này có sai gì không?" Hạ Trà điềm đạm đáng yêu nói.
Diệp Mặc liếc mắt nhìn đề mục sau đó theo bản năng xoay chuyển bút trên tay một hồi, nói: " Không phải đã dạy cậu rồi sao? Đề này là dùng tư duy đồng giá, cậu nhìn chữ X này…"
Diệp Mặc nhìn Hạ Trà, hiện tại cô đang nghiêm túc tính toán. Diệp Mặc suy nghĩ một chút, quen biết Hạ Trà được ba năm, bắt đầu từ sơ trung, người này vẫn dây dưa hắn như vậy.
Hắn hỏi người này tại sao, cô đều trả lời là, bởi vì Diệp Mặc siêu soái.
Diệp Mặc thực sự không biết mình soái cái gì, ngoại trừ lớn lên đẹp đẽ một chút, cái khác thật sự cũng chẳng có gì. Ở trường học, người đẹp như hắn không phải không có, tại sao hắn lại là hotboy, chính hắn cũng nghĩ không thông.
Bởi vì mang theo vầng sáng hotboy, trong trường học có một vài nam sinh thường tìm hắn để gây sự.
Diệp Mặc thở dài một hơi, đối với cái tên gọi này hắn một chút hứng thú cũng không có. Kỳ thực hắn chỉ là muốn rời khỏi cái nhà kia, rời đi cái người gọi là " cha " kia sớm một chút.
" Diệp Mặc, cậu đang suy nghĩ cái gì thế?" Hạ Trà hỏi.
Diệp Mặc liếc mắt nhìn đáp án bài toán của Hạ Trà, nhẹ giọng nói: " Ngu ngốc, tính toán sai rồi."
Mặt Hạ Trà đỏ lên, mỗi lần Diệp Mặc nói câu nói như thế này, Hạ Trà đều có cảm giác bọn họ thật giống như tình nhân vậy.
Thực ra ở trường học, hai người thường được công nhận là một đôi. Trai tài gái sắc, học bá cùng học tra, một là vận động mười hạng đều toàn năng, một đa tài đa nghệ. Hơn nữa từ khai giảng, quan hệ hai người chính là khá là thân cận.
Diệp Mặc không mở miệng giải thích, bởi vì có Hạ Trà ở đây, hắn không cần ứng phó với những nữ sinh khác, hắn vẫn thật vui vẻ chấp nhận.
Thời điểm lên lớp 11 phải chia lớp, Diệp Mặc vốn đang ở ban bình thường, nhưng do bởi vì mấy lần không khống chế làm xong đáp án cùng tất cả câu hỏi, không cẩn thận đạt được giải nhất. Căn bản hắn hoàn toàn không có ý đó, chỉ là có mấy lần không muốn nộp bài thi sớm, liền ngồi viết lại mấy cái đề, sau đó trong lớp chuyên cũng không muốn hăng hái lắm, vậy mà không cẩn thận liền cầm luôn vị trí thứ nhất.
Không chỉ bởi vì thiên phú, ở nhà Diệp Mặc còn có gia sư dạy bù, hắn cũng sớm học xong chương trình tốt nghiệp cao trung.
Tại sao lại liều mạng như thế?
Đại khái chỉ là vì hắn muốn rời khỏi cái nhà kia sớm một chút thôi.
" Diệp Mặc, cậu đi lớp chuyên rồi, mình làm sao bây giờ?" Hạ Trà vẻ mặt đưa đám đứng bên cạnh hắn nói.
Diệp Mặc không thu dọn đồ đạc, nhìn chỗ ngồi của mình. Tựa hồ đã quen nơi này, ngay cả cô nữ sinh này đều quen thuộc.
" Tôi sẽ thường trở về." Diệp Mặc nhàn nhạt nói.
Sau đó nắm cặp lên lưng của mình đi qua lớp chuyên, các nữ sinh thật sự muốn khóc.
Tuy rằng trong ngày thường cũng không tiếp xúc cùng Diệp Mặc gì nhiều, nhưng có một hotboy ở đây, chính là có thể đẹp mắt a! Hiện tại hotboy đi rồi, mang theo một mảnh tâm thiếu nữ. Các nam sinh cũng không nỡ xa Diệp Mặc, Diệp Mặc vừa đi, một đám cọp cái này giả bộ cũng không giả bộ nữa, trực tiếp bại lộ bản tính ra ngoài. Hơn nữa hotboy không có ở đây, cũng không có mỹ nữ đến lớp tìm người, loại tháng ngày này làm sao mà qua nổi đây. Kỳ thực buồn bực nhất chính là giáo viên, Diệp Mặc vừa đi, điểm bình quân lớp mình đều giảm xuống, làm sao còn ở trước mặt các giáo viên khác khoe khoang được nữa a!
Chẳng qua những việc này không có quan hệ gì với Diệp Mặc, đối với những người không quá quan trọng này, hắn cũng không để tâm, thứ hắn muốn, đến bây giờ vẫn chưa có đáp án.
Beta: Khả Tịch Nguyệt + Draxt.
" Diệp Mặc." Hạ Trà vẫn tiếp tục lảng vảng đeo bám bên người Diệp Mặc.
Diệp Mặc làm dấu tay ra hiệu dừng lại, nhàn nhạt hỏi: " Có chuyện gì không?"
Hạ Trà nói không nên lời, những năm này cô nhìn Diệp Mặc từ một người con trai gầy yếu từ từ lột xác trở thành một nam thần khiến người ta liếc mắt, nhìn một cái sẽ động lòng.
Hiện tại Diệp Mặc mang theo vầng sáng hotboy của trường học, còn có đầu óc học bá (), hoàn toàn là khiến người khác nhân thần cộng phẫn a! () Dựa vào cái gì mà vừa học giỏi như thế, lớn lên lại có khuôn mặt soái khí như thế!
(*) học bá: thông minh, học giỏi.
(*)nhân thần cộng phẫn: người lẫn thần đều phẫn nộ.
" Diệp Mặc, cậu xem xem cái đề này có sai gì không?" Hạ Trà điềm đạm đáng yêu nói.
Diệp Mặc liếc mắt nhìn đề mục sau đó theo bản năng xoay chuyển bút trên tay một hồi, nói: " Không phải đã dạy cậu rồi sao? Đề này là dùng tư duy đồng giá, cậu nhìn chữ X này…"
Diệp Mặc nhìn Hạ Trà, hiện tại cô đang nghiêm túc tính toán. Diệp Mặc suy nghĩ một chút, quen biết Hạ Trà được ba năm, bắt đầu từ sơ trung, người này vẫn dây dưa hắn như vậy.
Hắn hỏi người này tại sao, cô đều trả lời là, bởi vì Diệp Mặc siêu soái.
Diệp Mặc thực sự không biết mình soái cái gì, ngoại trừ lớn lên đẹp đẽ một chút, cái khác thật sự cũng chẳng có gì. Ở trường học, người đẹp như hắn không phải không có, tại sao hắn lại là hotboy, chính hắn cũng nghĩ không thông.
Bởi vì mang theo vầng sáng hotboy, trong trường học có một vài nam sinh thường tìm hắn để gây sự.
Diệp Mặc thở dài một hơi, đối với cái tên gọi này hắn một chút hứng thú cũng không có. Kỳ thực hắn chỉ là muốn rời khỏi cái nhà kia, rời đi cái người gọi là " cha " kia sớm một chút.
" Diệp Mặc, cậu đang suy nghĩ cái gì thế?" Hạ Trà hỏi.
Diệp Mặc liếc mắt nhìn đáp án bài toán của Hạ Trà, nhẹ giọng nói: " Ngu ngốc, tính toán sai rồi."
Mặt Hạ Trà đỏ lên, mỗi lần Diệp Mặc nói câu nói như thế này, Hạ Trà đều có cảm giác bọn họ thật giống như tình nhân vậy.
Thực ra ở trường học, hai người thường được công nhận là một đôi. Trai tài gái sắc, học bá cùng học tra, một là vận động mười hạng đều toàn năng, một đa tài đa nghệ. Hơn nữa từ khai giảng, quan hệ hai người chính là khá là thân cận.
Diệp Mặc không mở miệng giải thích, bởi vì có Hạ Trà ở đây, hắn không cần ứng phó với những nữ sinh khác, hắn vẫn thật vui vẻ chấp nhận.
Thời điểm lên lớp 11 phải chia lớp, Diệp Mặc vốn đang ở ban bình thường, nhưng do bởi vì mấy lần không khống chế làm xong đáp án cùng tất cả câu hỏi, không cẩn thận đạt được giải nhất. Căn bản hắn hoàn toàn không có ý đó, chỉ là có mấy lần không muốn nộp bài thi sớm, liền ngồi viết lại mấy cái đề, sau đó trong lớp chuyên cũng không muốn hăng hái lắm, vậy mà không cẩn thận liền cầm luôn vị trí thứ nhất.
Không chỉ bởi vì thiên phú, ở nhà Diệp Mặc còn có gia sư dạy bù, hắn cũng sớm học xong chương trình tốt nghiệp cao trung.
Tại sao lại liều mạng như thế?
Đại khái chỉ là vì hắn muốn rời khỏi cái nhà kia sớm một chút thôi.
" Diệp Mặc, cậu đi lớp chuyên rồi, mình làm sao bây giờ?" Hạ Trà vẻ mặt đưa đám đứng bên cạnh hắn nói.
Diệp Mặc không thu dọn đồ đạc, nhìn chỗ ngồi của mình. Tựa hồ đã quen nơi này, ngay cả cô nữ sinh này đều quen thuộc.
" Tôi sẽ thường trở về." Diệp Mặc nhàn nhạt nói.
Sau đó nắm cặp lên lưng của mình đi qua lớp chuyên, các nữ sinh thật sự muốn khóc.
Tuy rằng trong ngày thường cũng không tiếp xúc cùng Diệp Mặc gì nhiều, nhưng có một hotboy ở đây, chính là có thể đẹp mắt a! Hiện tại hotboy đi rồi, mang theo một mảnh tâm thiếu nữ. Các nam sinh cũng không nỡ xa Diệp Mặc, Diệp Mặc vừa đi, một đám cọp cái này giả bộ cũng không giả bộ nữa, trực tiếp bại lộ bản tính ra ngoài. Hơn nữa hotboy không có ở đây, cũng không có mỹ nữ đến lớp tìm người, loại tháng ngày này làm sao mà qua nổi đây. Kỳ thực buồn bực nhất chính là giáo viên, Diệp Mặc vừa đi, điểm bình quân lớp mình đều giảm xuống, làm sao còn ở trước mặt các giáo viên khác khoe khoang được nữa a!
Chẳng qua những việc này không có quan hệ gì với Diệp Mặc, đối với những người không quá quan trọng này, hắn cũng không để tâm, thứ hắn muốn, đến bây giờ vẫn chưa có đáp án.
Tác giả :
Nzero