Mùi Hoa Quế Tháng Tám

Chương 2

Văn Phỉ không nghĩ tới ánh trăng sáng  trong lòng mình chính là vị hôn phu, cậu lập tức xông lên đối với mẫu thân đại nhân nói: “Không cho từ hôn!"

Loan Tịch dùng ánh mắt kỳ quái nhìn cậu, nghi hoặc nói ra: “Tại sao,  thời kỳ động dục của tôi sắp đến, cậu có nhiều đại hoa viên, tôi chỉ muốn một người theo tôi đến già mà thôi. Chúng ta quan niệm bất đồng, hơn nữa Alpha các cậu không phải đều yêu thích tiểu kiều thê? Tôi lớn hơn cậu bốn tuổi đấy."

Văn Phỉ rất gấp, Loan Tịch lúc này lấy ra bảng kết quả học tập toán của Văn Phỉ cấp cho mẹ Văn Phỉ coi, nói: “ Đây là thành tích thi toán học tháng này của Văn Phỉ, ngài nhìn một chút, cháu biết hắn trước sau không lo đi học, có thể thất bại, cũng quá cấp  thúc nghe  mất mặt."

Văn Phỉ nghĩ thầm ta chỉ là mỗi ngày lên lớp đến ngắm nhìn ngươi, sẽ không học tập cho giỏi, kỳ thực ta nỗ lực một chút còn có thể cứu.

Mẹ Văn Phỉ phi thường thất vọng nhìn về phía Văn Phỉ, nói: “ Văn Phỉ, con tại sao hẹn hai cái Omega buổi tối đi tửu điếm?"

Lúc này hai Omega được hẹn vừa vặn cùng đi cấp Văn Phỉ chép bài tập, hai tiểu o không nghĩ tới Văn Phỉ luôn sống một mình ngày hôm nay trong nhà nhiều người như vậy, liền thật xa hô một tiếng: “ Văn Phỉ, lão sư ngươi quá biến thái đi! Này đề tài hai chúng ta thảo luận đã lâu mới viết xong, ngươi thừa dịp chép sao sao, khoái!"

Bị nói thành  biến thái lão sư toán học ngoan ngoãn biết điều mà đẩy cái kính mắt của mình, nghĩ thầm Alpha này quá ác liệt, lớn lên đẹp trai sáng sủa gen hảo có cái p dùng, ngủ hai o thì thôi đi, hắn còn bắt hai o làm đề toán học!

Này muốn kết hôn rồi còn có biện pháp sinh sống sao?

Anh cũng không phải gả cho tiền?!

Loan Tịch cười lạnh, mặc áo vét vào, lại nhìn hai tiểu o vô cùng mềm mại ngoài cửa, tầng tầng vỗ vỗ vai Văn Phỉ nói: “ Cậu coi như nghe tôi người cùng cậu cùng có hôn ước nói chuyện này đi, hơn nữa, cậu làm Alpha đã muốn dấu hiện Omega, tốt nhất nên phụ trách."

Văn Phỉ rốt cục nhịn không được liền biện giải cho mình: “Lão sư, tôi chỉ là chép bài tập.’

Toán học lão sư ồ một tiếng, biểu tình hiện lên một chút chuyện alpha các ngươi ta đều hiểu, hoàn toàn coi Văn Phỉ thành tiểu móng heo.

Anh nhìn về phía mẫu thân Văn Phỉ  nói: “ Bá mẫu, đợi đến mùa hè, cháu sẽ không còn ở trường dạy học nữa. Tuy rằng thúc đối với phụ thân cháu có ân, thế nhưng cháu thật không có cách nào kết hôn cùng tiểu thiếu gia lúc nào cũng chép bài tập về nhà được."

Loan Tịch khỉnh bỉ cong khóe miệng, nhìn về phía Văn Phỉ.

“ Huống hồ đề bài rất là đơn giản như vậy."

Văn Phỉ trở nên ủ rũ cùng lo lắng, trước khi Loan Tịch ra cửa, hắn rốt cục không nhịn được hô lên: “ Này, nếu như tôi thi đại học toán được điểm tốt đa, anh nguyện ý cùng tôi kết hôn sao?!"

Loan Tịch không hề liếc mắt nhìn Văn Phỉ, đổi giày xong nói: “Cậu thi điểm tối đa là chuyện không thể nào."

Văn Phỉ lại như bị kích phát ý chí chinh phục cùng ý chí chiến đấu, nói lại: “ Anh nguyện ý đánh cược một lần không?"

Loan Tịch lúc này mới xa xa nhìn Văn Phỉ, khuôn mặt trắng nõn không có bất kỳ biểu lộ gì.

Anh trầm tư chốc lát, khóe miệng nhấc lên nói: “ Được a, tôi với cậu đánh cược, chỉ còn nửa năm, cậu châm dầu a."

Loan Tịch căn bản không đem lời nói của Văn Phỉ để trong lòng, càng không biết thằng nhóc này thật sự yêu thích anh.

Nguyên nhân anh từ chức, anh sẽ nghênh đón kỳ phát tình vào mùa hè. Trong đế quốc omega đủ mười tám tuổi sẽ bị ký hiệu, mà anh vì chuyện hôn ước, vẫn luôn kéo dài tới hai mươi hai tuổi.

Anh không phải không mong đợi hôn nhân của mình, nhưng cuối cùng chính là một cái tiểu móng heo, quá làm anh thất vọng rồi.

Văn Phỉ bắt đầu từ hôm nay hăng hái học tập, trầm mê  trong học tập không có sự kiềm chế, ở trên lớp nhìn lén Loan Tịch số lần cũng trở nên ít đi.

Loan Tịch chỉ coi tiểu hài tử này thù dai.

Đến khi thi đại học, Văn Phỉ được điểm tối đa.

Hắn kích động cầm bài thi được điểm tối tìm đến nhà Loan Tịch, nhưng lại tại cửa ngửi thấy được nồng nặc mùi thơm ngọt ngào rượu vang, xem lẫn từng tia mùi hoa quế.

Văn Phỉ mở cửa vọt vào, phát hiện Loan Tịch đã uống quá nhiều rượu vang đang đảo ở trên ghế sa lon, hoàn toàn mất hết bộ dáng cao lãnh thường ngày, chính núp ở góc tường nghĩ linh tinh nói: “ Cái gì cẩu nhân sinh! Muốn cái gì không có gì, nha nha nha!"

Đôi chân dài Loan Tịch xuyên quần tây, chính đang cầm bình rượu trực tiếp uống, từng ngụp từng ngụp uống đến hai má ửng đỏ.

Văn Phỉ lần đầu tiên thấy Loan Tịch dáng dấp như vậy, cảm thấy được lão sư như vậy có vài phần đáng yêu, trong lòng liền càng thêm yêu thích.

Hắn tới gần Loan Tịch, trầm giọng nói ra: “Loan lão sư, tôi thi điểm tối đa, ấn theo ước định, anh phải cùng tôi kết hôn."

Văn Phỉ là một Alpha, cảnh đẹp trước mắt, đầu óc đã hoàn toàn bị vài tia kỳ diệu tín tức tố khí vị hấp dẫn.

Chuyện duy nhất hắn muốn làm tình chính là lập tức kết hôn, lập tức động phòng, lập tức làm Loan Tịch.

“Tôi không muốn kết hôn…Tôi không nên cùng hỗn tiểu tử kia kết hôn…Hắn tại sao lại thi được điểm tối đa?!" Loan Tịch đội nhiên khóc lên, say không nhìn ra hình thù gì, “ Hắn sẽ không tốt với tôi, hắn đại hoa viên, tôi…"

Khá lắm, mượn rượu tiêu sầu nguyên nhân dĩ nhiên là không nghĩ kết hôn?

Văn Phỉ lúc này xé ra bộ dạng ngây thơ bên ngoài, rốt cục hiện lộ bản tính của gia tộc kinh doanh súng đạn lang tể tử, hắn đem Loan Tịch mềm nhũn ôm đến trên giường, một bên hung ác cắn sau gáy đối phương lâm thời ký hiệu, một bên ám muội dựa vào bên tai Loan Tịch nói: “ Này, lão sư, nói lời không thể nuối lời."

“Ngươi làm gì…"

“Tôi đây không gọi là lợi dụng lúc người ra đang gặp khó khăn, tôi chỉ là tới mang đi thứ vốn thuộc về tôi. Làm sao anh biết rõ tôi không đối tốt với anh? Tôi yêu thích anh yêu thích muốn chết…Thật là ra đề toán khó như vậy chơi vui sao? Anh cứ như vậy yêu thích đề toán học? Không thể để ý một chút tôi vẫn nhìn anh sao?"

Say rượu thêm lâm thời ký hiệu, Loan lão sư đang đến kỳ động dục hô hấp đã dồn dập, chỉ trong nháy mắt, trong phòng tràn ngập vị ngọt hoa quế nồng nàn, mang theo nhàn nhạt mùi sữa thơm, trêu chọc bản năng alpha của Văn Phỉ.

“Anh phát tình, lão sư."

“Tôi không thích đề toán học…" Loan Tịch không biết là khó chịu như thế nào, đã sắp khóc, “Tôi cũng không thích đi làm… Tôi chỉ nghĩ, chỉ muốn có  cuộc sống tốt thoải mái."

Cha mẹ anh mất sớm, Loan Tịch nhiều năm như vậy chỉ có thể dựa vào chính mình, dụng công đọc sách, nỗ lực công tác.

Anh duy nhất ôm ấp mong đợi chính là hôn nhân trong tương lai.

Sẽ có hay không có một alpha đối với anh chung tình, đối với anh ôn nhu, cùng anh xây dựng tạo thành một gia đình nhỏ?

Năm tháng dài đằng đẵng làm cho anh rốt cục không muốn ngày qua ngày kiên cường nữa, nhưng anh muốn cũng không nhiều, anh khát vọng một ôm ấp ấm áp, một ấm áp cảng tránh gió, nghĩ được alpha sủng ái, thêm dưỡng dục một đứa nhỏ đáng yêu, dạy hài tử ngoại trừ học tập ở ngoài, trên thế giới này hoàn toàn có rất nhiều chuyện càng thú vị hơn.

“Ta nghĩ có cái gia…" Loan Tịch cảm thấy được thân thể chính mình bắt đầu tỏa nhiệt, anh rất khó chịu, theo bản năng mà ôm sát người Văn Phỉ, nhắm mắt lại vùi ở trong lồng ngực đối phương nói: “ Tôi nóng quá nha."

“Anh yêu thích hài tử sao?" Văn Phỉ bắt đầu cởi quần áo.

“Ân… Yêu thích."

“Vậy sinh cho ta một đứa đi, lão sư."

Loan lão sư ngoan ngoãn bị làm cả buổi tối, sau khi phát tình kết thúc anh cũng tỉnh rượu, khó có thể tin nhìn trên giường □□ Văn Phỉ.

Anh lập tức đem Văn Phỉ đá xuống giường.

“Ngươi đem ta làm?"

Văn Phỉ cũng khó có thể tin từ dưới đất bò dậy: “Anh không nhớ rõ?"

“Cút ra ngoài." Loan Tịch không thể tin được chuyện gì xảy ra, “Cút mau!"

Văn Phỉ không chỉ không có lăn, còn đè lên Loan lão sư thủ đoạn gặm lên, đùa giỡn, vợ của chính mình để cho mình lăn, đó là đương nhiên phải  lăn trở về rồi.

—-
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại