Mục Tiêu Của Tôi Là Không Ngồi Tù
Chương 35
Phương Mộc cảm thấy khó chịu giãy giụa, Lý Bích giữ eo ôm lấy anh. Hai chân Phương Mộc lơ lửng trên không trung, nhanh chóng ôm lấy cổ hắn, hai bắp đùi kẹp chặt eo hắn.
Vật kia còn trong lỗ nhỏ, thuận thế cắm mạnh xuống. Phương Mộc khẽ kêumột tiếng, ngón chân co quắp sau lưng Lý Bích.
Lý Bích cười: “Sợ sao? Sợ thì kêu đi ——"
Phương Mộc vươn lưỡi ra, ôm Lý Bích hôn môi thật sâu, thắt lưng treo trênngười hắn lắc lư, để vật kia ra vào lỗ hậu. Lý Bích nhíu chặt mày, vỗ mạnh lênmông anh, Phương Mộc run rẩy rên rỉ một tiếng, thắt lưng giãy giụa càng mạnh,nuốt hoàn toàn dương vật dữ tợn vào trong.
“Thầy Phương, nếu trước đây em ép buộc anh, anh sẽ thế nào?"
“Anh sẽ tự thú."
“Em cưỡng ép anh, anh tự thú cái gì?"
Em ép buộc anh, anh lại ước gì em cưỡng ép anh, ép buộc biến thành tình thú,cho nên vẫn là người trưởng thành sai.
Lý Bích ôm anh vào phòng ngủ, ôm chặt đè xuống giường. Phương Mộc ưỡnthắt lưng, Lý Bích bị anh quấy phá đến dở khóc dở cười, đè tay chân của anh,đâm rút một trận mãnh liệt.
“A a… A…"
Lúc nãy Phương Mộc chỉ cảm thấy hồi hộp, bây giờ kịch liệt mới chính thức sung sướng đến khó có thể miêu tả. Lý Bích và anh đan xen mười ngón tay đè xuống giường, anh không thể động đậy, trong hậu môn tê dại không ngừngmà đến, không có chỗ phát tiết, kích động khó có thể kiềm chế: “Lý Bích, có phải em luyện tập với người khác rồi không?"
Lý Bích thở dốc: “Anh có tình nguyện để em luyện tập với người khác không?"
Luyện tập… Cũng không có gì không tốt, chí ít kỹ thuật sẽ rất thuần thục.Nhưng mà phải để thằng nhóc mình thèm khát sáu năm đi xỏ xuyên người khác, trong lòng thực sự khó chịu…
Phương Mộc ôm cổ hắn, đầu lưỡi nhét vào trong miệng hắn.
Đâm rút trong lỗ nhỏ không có chậm lại, càng lúc càng nhanh, càng lúc càngmạnh, Phương Mộc dần dần trở nên mơ màng, hai mắt rưng rưng, khóc đến giàn giụa.
Lý Bích dùng tay vuốt dương vật đang run rẩy của anh, bóp bóp chất lỏng màutrắng còn sót lại ra goài.
Phương Mộc nhìn động tác ôn nhu thuần thục của hắn, trong lòng có chút uể oải. Cẩn thận như thế, dáng vẻ nào giống lần đầu tiên, căn bản đã từng làmnhiều lần, đối phương là ai, ai cướp lần đầu tiên của tâm can bảo bối của anh?
Tính toán một chút… Biết rõ sáu năm có thể xảy ra rất nhiều chuyện, năm đó làanh đẩy Lý Bích ra, chẳng lẽ còn có thể yêu cầu Lý Bích không làm cái gì?
Phương Mộc cong người hôn hắn. Đồ hồ ly tinh không biết xấu hổ, dám ngủ vớitiểu tâm can của anh, mình cần dùng cả thân thể này giải thuật đuổi tên hồ lytinh kia ra ngoài!
Vật kia còn trong lỗ nhỏ, thuận thế cắm mạnh xuống. Phương Mộc khẽ kêumột tiếng, ngón chân co quắp sau lưng Lý Bích.
Lý Bích cười: “Sợ sao? Sợ thì kêu đi ——"
Phương Mộc vươn lưỡi ra, ôm Lý Bích hôn môi thật sâu, thắt lưng treo trênngười hắn lắc lư, để vật kia ra vào lỗ hậu. Lý Bích nhíu chặt mày, vỗ mạnh lênmông anh, Phương Mộc run rẩy rên rỉ một tiếng, thắt lưng giãy giụa càng mạnh,nuốt hoàn toàn dương vật dữ tợn vào trong.
“Thầy Phương, nếu trước đây em ép buộc anh, anh sẽ thế nào?"
“Anh sẽ tự thú."
“Em cưỡng ép anh, anh tự thú cái gì?"
Em ép buộc anh, anh lại ước gì em cưỡng ép anh, ép buộc biến thành tình thú,cho nên vẫn là người trưởng thành sai.
Lý Bích ôm anh vào phòng ngủ, ôm chặt đè xuống giường. Phương Mộc ưỡnthắt lưng, Lý Bích bị anh quấy phá đến dở khóc dở cười, đè tay chân của anh,đâm rút một trận mãnh liệt.
“A a… A…"
Lúc nãy Phương Mộc chỉ cảm thấy hồi hộp, bây giờ kịch liệt mới chính thức sung sướng đến khó có thể miêu tả. Lý Bích và anh đan xen mười ngón tay đè xuống giường, anh không thể động đậy, trong hậu môn tê dại không ngừngmà đến, không có chỗ phát tiết, kích động khó có thể kiềm chế: “Lý Bích, có phải em luyện tập với người khác rồi không?"
Lý Bích thở dốc: “Anh có tình nguyện để em luyện tập với người khác không?"
Luyện tập… Cũng không có gì không tốt, chí ít kỹ thuật sẽ rất thuần thục.Nhưng mà phải để thằng nhóc mình thèm khát sáu năm đi xỏ xuyên người khác, trong lòng thực sự khó chịu…
Phương Mộc ôm cổ hắn, đầu lưỡi nhét vào trong miệng hắn.
Đâm rút trong lỗ nhỏ không có chậm lại, càng lúc càng nhanh, càng lúc càngmạnh, Phương Mộc dần dần trở nên mơ màng, hai mắt rưng rưng, khóc đến giàn giụa.
Lý Bích dùng tay vuốt dương vật đang run rẩy của anh, bóp bóp chất lỏng màutrắng còn sót lại ra goài.
Phương Mộc nhìn động tác ôn nhu thuần thục của hắn, trong lòng có chút uể oải. Cẩn thận như thế, dáng vẻ nào giống lần đầu tiên, căn bản đã từng làmnhiều lần, đối phương là ai, ai cướp lần đầu tiên của tâm can bảo bối của anh?
Tính toán một chút… Biết rõ sáu năm có thể xảy ra rất nhiều chuyện, năm đó làanh đẩy Lý Bích ra, chẳng lẽ còn có thể yêu cầu Lý Bích không làm cái gì?
Phương Mộc cong người hôn hắn. Đồ hồ ly tinh không biết xấu hổ, dám ngủ vớitiểu tâm can của anh, mình cần dùng cả thân thể này giải thuật đuổi tên hồ lytinh kia ra ngoài!
Tác giả :
Cổ Ngọc Văn Hương