Mua Bán (Mãi Mại)

Quyển 2 - Chương 1-2

Ngọn đèn nhiều màu chiếu thẳng lên trên đài, tiếng nhạc nền đinh tai nhức óc, trai xinh gái đẹp bước đi duyên dáng ở trên đài. Tứ chi bọn họ thon dài, biểu tình trên mặt sáng rọi động lòng người, trang phục trên người bọn họ càng tôn thêm dáng người thon dài cùng cái đẹp mà người thường không thể so sánh. Bọn họ là những người mẫu chuyên nghiệp, đang biểu diễn thời trang của nhà thiết kế đương đại. Cả trai lẫn gái nối đuôi nhau đi lại trên đài biểu diễn, mỗi người đều bước những bước đi độc đáo, tứ chi theo tiết tấu âm nhạc lắc lư duyên dáng.

Nhân viên công tác dưới đài vội vàng điều chỉnh ngọn đèn, thay đổi nhạc nền, yêu cầu của lần tập này càng thêm hoàn mỹ, bởi vì ba ngày sau đã là buổi biểu diễn chính thức, thời gian càng ngày càng cấp bách, mọi người không dám nghỉ ngơi chút nào.

Buổi biểu diễn lần này tập trung quy mô rất lớn, hơn nữa còn rất long trọng, bởi vì tất cả các nhà thiết kế thời trang Á Châu có tiếng tăm đều tham gia. Mà ngay cả thời trang kinh đô Paris cũng có rất nhiều thầy thiết kế bậc một bậc hai tới tham dự, có thể nói là đây là buổi biểu diễn thời trang Á Châu lớn nhất thời đại.

Lâm Á Viên nhìn buổi tập đang tiến hành, khóe miệng lộ ra mỉm cười, ông đã hơn 50 tuổi, nhưng bề ngoài của ông không hề giống với người đã bước qua tuổi 50. Ông mặc một bộ đồ hợp thời, nếu nhìn thoáng qua thì ai cũng nghĩ ông cỡ 40 tuổi, nhưng nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện trên trán ông đã có vài đạo nếp nhăn, tiết lộ tuổi thật của ông.

Ông là nhà thiết kế chính trong buổi biểu diễn lần này, các mẫu thiết kế của ông rất được hoan nghên trên toàn thế giới, có thể xem như là một nhà thiết kế cấp bậc đại sư, tất cả nhân viên làm việc ở đây, đều phải tôn xưng ông một tiếng thầy Lâm.

Hiện tại ông đang đứng ở dưới đài biểu diễn, nhìn chằm chằm vào động tĩnh ở trên đài, một tay chống ghế dựa ở phía trước, thỉnh thoảng nói với người bên cạnh vài câu. Thái độ của ông tràn ngập đắc ý và vui sướng, nhìn ra được ông rất coi trọng buổi biểu diễn thời trang lần này.

“Ông chủ, buổi biểu diễn thời trang lần này của chúng ta sẽ trở thành sự kiện rung động toàn Á Châu."

Người được xưng là ông chủ, ánh mắt thâm trầm, khóe miệng khẽ nhếch, trong tiếng nhạc nền đinh tai nhức óc, giương mắt nhìn chăm chú vào một người mẫu nam ở trên đài.

Người mẫu nam này – thân hình thon dài, thần thái sáng láng, mái tóc dài màu đen theo từng bước đi mà hơi hơi tung bay, cảm giác thập phần tao nhã. Phong cách lịch sự tao nhã của người mẫu nam này đặc biệt hấp dẫn, khiến cho người ta khó có thể dời đi ánh mắt, tất cả người mẫu đi ở bên cạnh tựa hồ chỉ làm nền cho người mẫu nam này.

Lâm Á Viên cũng phát hiện ra tiêu điểm trong mắt người bên cạnh, vì thế ông mở miệng nói: “Ân, ông chủ, lúc trước khi anh giới thiệu cho tôi dùng cậu ta, tôi đã không ôm quá nhiều kỳ vọng, tôi nghĩ rằng cậu ta dựa vào chuyện lên giường với anh mới đổi lấy được sự ưu ái của anh."

Thanh âm của ông cơ hồ bị tiếng nhạc nền át đi, chỉ có hai người bọn họ nghe được. Sự thẳng thắn của Lâm Á Viên làm cho Anthony nhíu mi, xem ra mặc dù Lâm Á Viên đã lớn tuổi, nhưng cách nói chuyện rất không khách khí. Tuyệt đối sẽ không có ai lớn mật giống như Lâm Á Viên vậy, dám nói ra lời nói chọc giận Anthony như thế.

Anthony không vui lấy tiếng nói trầm thấp trả lời: “Nếu hiện tại chú muốn tôi rút tài chính về trước khi bắt đầu buổi biểu diễn, thì chú đã thành công."

Đối với uy hiếp của anh, Lâm Á Viên chính là cười to, một bộ dáng không thèm để ý chút nào, tiếp tục hỏi: “Anh đi đâu mà khai quật ra được khỏa kim cương này? Cậu ở Âu Châu phát triển lâu như vậy, thế nhưng lại không thể trở thành người mẫu thế giới, chẳng lẽ đám người thiết kế bên Âu Châu bị mù hết rồi sao?"

Anthony nghe vậy, mày đang nhíu chặt từ từ giãn ra, thậm chí ngay cả khóe miệng cũng nhếch lên thành nụ cười mỉm. Tôi đã sớm nói, em ấy là một viên kim cương hoàn mỹ nhất."

“Không tồi, Đường Tình đích xác là rất tuyệt, tôi biết anh thường tới đón cậu ta, bất quá tôi không hề đồng ý anh và cậu ta chung sống với nhau, đứa bé này còn rất khờ dại, quá đơn thuần, anh không thích hợp với cậu ta."

Lâm Á Viên không chút nào quanh co lòng vòng mà nói thẳng ra cái nhìn của mình, dù sao danh tiếng của Anthony trong giới làm ăn cũng rất không tốt, tình cảm lăng nhăng vô cùng. Đơn giản mà nói, người mẫu nào dính tới anh cơ hồ đều đang bán xuân, hơn nữa tốc độ anh thay đổi họ nhanh như tốc độ anh trả tiền vậy. Thông thường người mẫu nào có quan hệ với anh, thì mọi người sẽ nhận định tên người mẫu này đang muốn lợi dụng anh để nổi danh.

Đối với lời Lâm Á Viên nói, Anthony căn bản thờ ơ, vươn tay cầm lấy áo vest, đứng lên. Dáng người ngạo nhân cùng biểu tình âm trầm, khiến cho sự âm ngoan trên người anh biểu hiện ra càng thêm tự nhiên, khiến cho lời anh nói ra sẽ làm người ta sợ hãi.

“Mặc kệ thích hợp không thích hợp, em ấy vẫn là của tôi, chú tốt nhất bớt lo chuyện người khác đi."

Lâm Á Viên nhìn thật sâu vào Anthony một cái, ông biết trong giới người mẫu có rất nhiều chuyện dơ bẩn, người mẫu lên giường cùng ông chủ lớn để đổi lấy tiếng tăm là một chuyện rất xưa cũ. Nhưng mà sau khi ở chung với Đường Tình một thời gian, ông biết Đường Tình không phải là loại người như vậy, ông bạo gan suy đoán – có lẽ Đường Tình và Anthony sống chung với nhau nhất định là có nguyên nhân khác, hơn nữa nếu ông đoán không sai, thì nguyên nhân có thể ở trên người Anthony.

“Tôi nghĩ cậu ta yêu anh, ông chủ, tôi chỉ hy vọng sau khi anh chơi chán thì đừng dùng tiền để cắt đứt với cậu ta, điều này sẽ phá hủy cậu ta. Khỏa kim cương này vừa mới tỏa sáng, tôi không hy vọng anh sẽ phá hủy cậu ta, lần biểu diễn này sẽ khiến cho cậu ta nổi danh, thậm chí nổi danh đến tận Âu Châu."

Nghe Lâm Á Viên nói như thế, biểu tình trên mặt Anthony không hề thay đổi, vẫn lạnh lùng âm trầm như cũ, nhưng mà lời anh nói ra lại như một quả bom nổ.

“Chú sai rồi, em ấy không yêu tôi, giữa chúng tôi chỉ là một hồi giao dịch, tôi trả tiền, em ấy bán mình cho tôi, khi tôi còn chưa chán ghét thì em ấy vẫn thuộc về tôi."

Lúc này, người mẫu ở trên đài đã trở lại sau hậu trường, nhạc nền cũng được chỉnh nhỏ xuống.

Mắt thấy buổi diễn tập đã gần kết thúc, Lâm Á Viên thản nhiên nói: “Nếu anh chịu để ý quan sát một chút, anh sẽ thấy lời tôi nói là thật."

Anthony coi như không nghe thấy, xoay người rời đi. Lâm Á Viên vừa lòng phát hiện anh cũng không phải rời đi, mà là đi vào hậu trường, nơi đó là chỗ để cho người mẫu hóa trang, xem ra là anh đi tìm Đường Tình.

☆☆☆

Đường Tình tẩy trang xong, liền cảm thấy cực kỳ nhẹ nhàng khoan khoái. Vì ngọn đèn chiếu lên trên đài phóng ra ánh sáng quá mãnh liệt, cho nên khi ở trên đài nhất định phải trang điểm thật đậm, nếu không gương mặt của mình sẽ trắng chợt và lu mờ, bất quá ngày nay mỹ phẩm trang điểm càng ngày càng tốt, không hề có cảm giác dính ướt như trước đây, bởi vậy cậu mới không cảm thấy chán ghét mỗi khi trang điểm.

Phòng hóa trang này là Lâm Á Viên dành riêng cho một mình cậu, bởi vì cậu đảm đương vai người mẫu chính, cho nên Lâm Á Viên không muốn người khác quấy rầy cậu. Điều này làm cho cậu rất thỏa mãn, vì đây là lần đầu tiên cậu được người ta kính trọng vài phần, dù sao trước đây khi cậu đi catwalk ở Âu Châu, cũng chỉ là một người mẫu vô danh không ai biết đến, nên cũng không có ưu đãi gì, bây giờ trở về Đài Loan lại được nhà thiết kế thời trang nổi tiếng nhất nhì Á Châu để mắt tới, khiến cho cậu rất bất ngờ và vui mừng.

Cậu nhắm mắt cúi đầu, không ngừng hất nước trong lavabo lên mặt, rồi cứ tư thế đó vươn tay lấy khăn lau mặt ở bên cạnh, lại phát hiện không thấy khăn mặt đâu, cả mặt cậu đều là nước, vì thế cậu ngẩng đầu lên tìm khăn lau mặt để lau đi nước trên mặt. Thế nhưng cậu vừa mới ngẩng đầu lên, thì một ngón trỏ thon dài xuất hiện nâng cằm cậu lên, khăn mặt mềm nhẹ áp lên trên mặt cậu, từng chút từng chút lau khô nước trên mặt cậu.

“Anthony…" Đường Tình lộ ra biểu tình kinh hỉ, trái tim bỗng nhiên nhảy loạn, cậu kinh ngạc nhìn anh. “Em nghĩ là anh sẽ không đến xem diễn tập, không phải gần đây anh rất bận sao?"

“Anh bỏ ra một đống tiền, sao có thể không đến xem diễn tập một chút chứ?" Thanh âm Anthony nồng đậm giọng mũi khiến cho tiếng nói vừa thấp lại vừa trầm, ngón trỏ thon dài từ cằm Đường Tình chuyển lên hai gò má trắng nõn của cậu.

Đường Tình nâng mặt lên, tự nhiên nhận lấy nụ hôn mãnh liệt của Anthony, bởi vì cậu biết mỗi khi Anthony muốn cậu, thì anh luôn dùng thanh âm cực kỳ mị hoặc này khiêu khích cậu. Chỉ là một nụ hôn, đã khiến cho Đường Tình thiếu chút nữa không thở nổi, hai tay của cậu ôm lấy cổ Anthony, ngực cũng truyền đến tiếng tim đập ‘thình thịch’ của đối phương.

Cho dù đang thở dốc, nhưng cậu vẫn không quên hỏi một việc mà đối với cậu vô cùng quan trọng. " Anh có nhìn thấy em diễn tập vừa rồi không? Em biểu hiện được không?"

Cậu nghe được một đáp án khiến cho cậu vô cùng hài lòng.

“Cực kỳ tốt, anh sẽ mua tất cả những bộ em đã mặc qua, để khi về nhà, em sẽ từ từ mặc cho một mình anh ngắm, nhất là bộ cuối cùng, màu đen ấn trên làn da trắng nõn của em đặc biệt rất đẹp, anh muốn em mặc bộ đó rồi nằm lên trên giường, sau đó anh sẽ tự tay cởi nó ra."

Không có lời ca ngợi nào có thể so sánh được với những lời này của Anthony, nhất là khi anh cực kỳ bận rộn nhưng vẫn bỏ thời gian ra đến xem cậu diễn tập từ đầu đến cuối, đối với Đường Tình mà nói, phần tâm ý này so với bất kỳ thứ gì cũng trọng yếu hơn. Đường Tình hưng phấn không thôi. Lời Anthony nói đầy tình sắc hấp dẫn, để lộ ra quan hệ hiện tại của bọn họ rất là thân mật.

“Anthony…" Thanh âm Đường Tình mềm nhẹ, khàn khàn tựa như tiếng rên rỉ ở trên giường, là một mồi lửa khiêu khích lửa dục trong người Anthony, anh bế Đường Tình lên, đặt cậu ngồi lên trên đài hóa trang.

Đường Tình đặt tay lên bả vai Anthony, nhìn vào ánh mắt thâm trầm của anh, liền khiến cho cậu cảm thấy vừa ngượng ngùng vừa hoảng sợ, chân cậu lơ đãng đụng tới cường tráng của Anthony, khiến cho gương mặt của cậu nháy mắt đỏ bừng lên.

“Đừng, đừng mà, Anthony…" Nghe thấy tiếng từ chối của cậu, sắc mặt Anthony khẽ biến.

Đường Tình vừa đỏ mặt vừa nhỏ giọng nói: “Vách tường nơi này quá mõng, sẽ bị … sẽ bị người khác nghe được."

Cậu sợ khi bọn họ thân thiết, cậu sẽ không khống chế được mà phát ra thanh âm, nếu vì vậy mà có người xông vào thì nguy mất, huống chi Anthony lại là ông chủ lớn bỏ vốn tài trợ, cậu không muốn để cho người khác phỏng đoán cùng tung tin đồn.

Nghe ra ý tứ của cậu cũng không phải cự tuyệt, thần sắc cứng ngắc ở trên mặt Anthony mới giảm xuống, nhưng vẫn khó nén khỏi thất vọng, dù sao trong khoảng thời gian này Đường Tình vì tập catwalk mà bận rộn không thôi, mà anh cũng vì có chuyện quan trọng nên rất ít ở nhà, cơ hội hai người thân thiết tự nhiên sẽ giảm đi rất nhiều.

“Bên cạnh có một khách sạn, chúng ta có thể nghỉ ngơi một chút rồi về nhà." Đường Tình hít sâu một hơi, mới có cam đảm nói ra hết một câu này, nhưng cũng vì câu nói này mà hai gò mà của cậu càng thêm đỏ hồng.

Khóe mắt cậu ướt át chứng tỏ cậu cũng đang động tình. Dù sao Anthony rất bận việc, vậy mà anh vẫn cố gắng sắp xếp một chút thời gian đến xem cậu diễn tập, chỉ là điểm này thôi, cũng đã khiến cho cậu cực kỳ hưng phấn.

Bỗng nhiên Anthony ôm chặt lấy cậu, tựa như muốn đem cậu khảm nhập vào trong cơ thể của mình vậy. Đường Tình cảm thụ được nhiệt độ cực nóng của cơ thể anh. Sau đó, anh bế cậu xuống, cậu kéo tay anh lặng lẽ rời khỏi nơi này, chỉ chốc lát sau bọn họ liền bước vào khách sạn.

☆☆☆

Anthony và Đường Tình vừa bước vào phòng khách sạn, liền khẩn cấp ôm hôn lấy nhau, trên đường đi từ ngoài phòng đến trên giường, bọn họ đã giúp nhau cởi hết quần áo ra.

“A, a a… A… Ngô… A… A…"

Rất nhanh, Đường Tình liền bạo dạn ngồi lên trên người Anthony, dương cương của Anthony từng chút từng chút tiến vào trong cơ thể cậu. Thế nhưng mặc kệ trong cơ thể cậu ướt át đến thế nào, thì cậu vẫn không thể dễ dàng nhận lấy sự xâm nhập của Anthony, hơn nữa bọn họ đã thật lâu không thân thiết, cho nên nhất thời cậu thật sự rất khó nhận lấy dương cương quá mức thô to của Anthony.

Dương cương của Anthony nóng tựa như lửa, cơ hồ làm phỏng màn thịt mỏng của cậu, mà ngọn lửa từ nơi hai người tiếp giáp nhau này, rất nhanh bốc lên cao, chỉ nháy mắt đã đốt cháy trong cơ thể cậu, nóng đến toàn thân cậu đều đổ mồ hôi.

Anthony động thân một cái, Đường Tình liền thét lên một tiếng chói tai, cảm giác được nơi tư mật chặt kín của mình đang không ngừng bao chặt lấy dục vọng thô to của Anthony, làm cho cậu không khỏi hít sâu một hơi. Anthony kéo thân thể cậu xuống, mãnh liệt mút lấy miệng lưỡi của cậu, hai bàn tay to lớn không ngừng vuốt ve khắp nơi trên người cậu, vòng eo anh không ngừng nảy mạnh, tiến công càng ngày càng mạnh bạo.

“Antho … ny, chậm… chậm…"

Nước mắt Đường Tình vì khoái cảm quá mãnh liệt mà không ngừng tuôn trào, tiếng nỉ non của cậu rất nhanh liền biến thành tiếng khóc cầu xin, gần đây cậu mới thích ứng với loại tư thế này, vốn tư thế này có thể làm cho hắn nắm được quyền chủ đạo cơ thể, thế nhưng Anthony kịch liệt cầu hoan, làm cho cậu cuối cùng vẫn chỉ có thể bị động.

Thân thể cậu ướt đẫm mồ hôi mà trở nên bóng láng, cậu đã đạt cao trào một lần, nhưng mà Anthony vẫn chưa phát tiết, vẫn không ngừng tác cầu đỉnh tiến trong cơ thể cậu.

“Ba ngày … ba ngày sau sẽ biểu diễn chính thức, anh sẽ đến xem chứ? Ân… A… sẽ chứ?" Trừ bỏ không ngừng rên rỉ và thở hổn hển ra, cậu vẫn không quên hỏi đối phương câu hỏi mà cậu quan tâm.

Anthony cắn lên đầu vú hồng nhạt của Đường Tình, làm cho thân thể Đường Tình run rẩy một trận, sung sướng tê dại đâm thẳng từ đốt sống lưng cậu lên tới tận gáy, cậu chưa bao giờ biết mình chỉ bị cắn nhẹ lên nụ hoa, là có thể gần như đạt tới cao trào.

Là Anthony dạy cho cậu biết rõ những điều này, cũng là Anthony dạy cho cậu biết rõ làm tình giữa đàn ông và đàn ông, thế nhưng có thể dục tiên dục tử như vậy, có thể khát cầu đối phương như vậy, cho nên hết thảy về tình yêu giữa đàn ông và đàn ông, đều là sau khi cậu gặp Anthony mới học được.

“Tất nhiên, bất quá cái bộ hở ngực kia em không được mặc nữa."

Đường Tình vừa rên rỉ, vừa cười."Bộ đó là kiệt tác của thầy Lâm."

“Cục cứt, căn bản chỉ là câu dẫn đàn ông."

Đối với cách nói thô lỗ của anh, Đường Tình không thể tiếp nhận, cậu cố giải thích: “Bộ đó rất khá, thầy Lâm để dành riêng cho em, các người mẫu khác đều cực kỳ hâm mộ a!"

Anthony lại bắt đầu liếm đầu vú của cậu, cỗ khoái cảm kia khiến cho Đường Tình liên tục rên rỉ, không thể tiếp tục giải thích nữa.

Mà Anthony vừa nhẹ cắn, vừa nói. “Anh hồng đẹp như vậy, anh không muốn người khác nhìn thấy."

“Anh thật bá đạo…"

Cậu bật cười, lấy tay kéo tóc Anthony một chút, câu trả lời của Anthony là đè vòng eo của cậu xuống, bộ vị lửa nóng lại mạnh bạo công chiếm vào trong cơ thể cậu, làm cho cậu thiếu chút nữa là tắt thở.

Đường Tình vừa tức vừa buồn cười, có đôi khi người đàn ông này tựa như một đứa trẻ con vậy, gặp phải vấn đề mà mình không muốn đối mặt, liền lấy phương thức này để dời đi lực chú ý của cậu, làm cho cậu không còn sức lực để đi truy cứu sự bá đạo của anh.

☆☆☆

Nước ấm từ trên vòi sen chảy xuống, Anthony xoa sữa tắm lên trên lưng Đường Tình xong, liền vòng tay ra trước tiếp tục nhẹ nhàng xoa sữa tắm lên phía trước cho cậu.

Những đầu ngón tay nhẹ nhàng vỗ về làm cho Đường Tình cảm thấy vừa tê dại vừa nhột, rồi lại thật ấm áp, cậu ngã người ra phía sau, đem sức nặng toàn cơ thể tựa vào trước ngực Anthony, độ ấm gắn bó giữa hai người làm cho cậu cảm thấy vô cùng thoải mái.

“Em đi catwalk rất đẹp."

Đường Tình nghiêng mặt qua bên, khẽ hôn lên má anh, cười lớn hỏi: “Say mê em không?"

Anthony hôn lên môi cậu một cái, hai tay đem cậu ôm chặt lấy, đưa ra một cái kế hoạch: “Sau khi buổi biểu diễn này kết thúc, anh cũng có vài ngày rảnh, chúng ta có thể đi nơi nào đó thả lỏng một chút, có lẽ đi hải đảo nghỉ ngơi vài ngày."

Nước từ vòi sen không ngừng phun xuống, làm sạch đi bọt sữa tắm ở trên người, lúc này Đường Tình mới phát hiện ra trên người mình không có nhiều dấu vết hoan ái nhưng trước đây. Đường Tình có chút cảm động, cậu biết vì ba ngày sau sẽ chính thức biểu diễn, cho nên vừa rồi khi hoan ái Anthony đã phóng nhẹ lực đạo, không lưu lại dấu vết trên người cậu.

Phát hiện ra điều này làm cho trong lòng cậu ấm áp không thôi, ôn nhu và chăm sóc của Anthony đều có thể nhìn thấy từ những khía cạnh nhỏ nhặt nhất, nhưng anh chưa bao giờ nói nó ra miệng.

Cậu xoay người lại, hai tay ôm lấy cổ Anthony. “Không được, đó là sau khi buổi biểu diễn kết thúc, còn trước đó anh cũng phải chúc mừng em."

Ngữ khí của cậu có chút làm nũng, nghe cực kỳ đáng yêu, Anthony vuốt mái tóc đen dài ẩm ướt của cậu, tinh nghịch nháy mắt mấy cái. “Đây là một bất ngờ, đến lúc đó sẽ cho em biết."

Đường Tình dùng sức gật đầu, “Không được gạt em a."

Anthony nhếch khóe miệng, thấp giọng nói: “Anh có khi nào gạt em chứ."

Đường Tình nhịn không được nở nụ cười, Anthony đích xác chưa từng gạt cậu bất cứ chuyện gì, tuy cậu là vì tiễn mà hiến thân cho Anthony, nhưng từ trước đến nay Anthony đối cậu rất chân thành.

Tươi cười của Đường Tình tràn ngập hạnh phúc và sung sướng, ánh mắt Anthony trở nên cực kỳ chuyên chú. Anh đưa tay nâng cằm Đường Tình lên, dùng sức hôn cậu một cái thật sâu, nụ hôn này vừa mạnh mẻ lại vừa dã man, hoàn toàn đoạt đi hơi thở của cậu, làm cho toàn thân Đường Tình không ngừng nóng lên. Cậu lại một lần nữa ngã nhào vào trong lòng Anthony, để cho Anthony lại yêu thương cậu thêm lần nữa …
Tác giả : Lăng Báo Tư
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại