Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Chương 105: Đánh cược
“Tôi chỉ là tham gia thử sức, đạo diễn còn chưa chọn ra diễn viên đóng nữ chính là ai, tôi vẫn chưa được tính là người trong Làng Giải trí. Huống hồ tôi cũng không hề có bối cảnh gì, tôi thật sự không nghĩ ra lý do tại sao anh lại mời tôi làm bạn gái." Vân Thi Thi nhẹ nhàng từ chối.
Thấy cô từ chối, Tiếu Tuyết trợn tròn mắt.
Trời ạ, Vân Thi Thi đang giả vờ ngớ ngẩn hay sao? Cố Tinh Trạch là diễn viên sáng giá cỡ nào chứ, mời cô làm bạn gái, đây chính là thời cơ mà biết bao cô gái khác mơ ước cũng không được, vậy mà Vân Thi Thi lại từ chối?
Cố Tinh Trạch cũng không hề thất vọng, anh ta hơi nhướng mày, mà Tần Chu ở bên cạnh đột nhiên lên tiếng: “Sau bữa tiệc đêm mai, sẽ có một buổi ký hợp đồng. Vân Thi Thi, cô ký hợp đồng với tôi đi."
Rốt cuộc Vân Thi Thi cũng hiểu được dụng ý của Cố Tinh Trạch.
Thì ra anh ta đã sớm nhận định cô, anh ta làm như vậy, là muốn lợi dụng độ hot của cô để mở đường cho cô tiến vào Làng Giải trí!
Nói trắng ra, đây là một thủ đoạn lăng xê, một màn lăng xê công phu, mà chỉ cần duy nhất một mình Cố Tinh Trạch làm công cụ để lăng xê!
Anh ta làm như vậy, chính là có ý đồ lớn. Xem ra, anh ta quyết tâm muốn nâng đỡ cô.
Nhưng mà, tại sao anh ta lại đối xử với cô… tốt như vậy!
Vân Thi Thi lịch sự gật đầu, giọng nói như tiếng suối chảy dễ nghe: “Được. Nếu đã như vậy, tôi xin được ‘bị ép không bằng nghe lời’."
Lâm Phượng Thiên ở bên cạnh hài lòng gật đầu, cô bé này, dù là vinh dự hay bị nhục nhã cũng không sợ hãi, tính tình trầm ổn, không nói không lạnh, nhất định sau này sẽ đạt được thành tựu lớn.
“Đi thôi Thi Thi, còn có người bên cạnh cô… à, cô bạn này, tôi sẽ lái xe đưa hai người đi." Lâm Phượng Thiên mời.
Trợ lý Đạo diễn Mạc Kỳ thấy thế, trên mặt không khỏi hiện lên vẻ bối rối: “Đạo diễn Lâm, Tinh Trạch, hai người tới đây đã được không… Cô Vân, xin lỗi, tôi có chuyện riêng muốn nói với hai người họ một chút!"
Ông ta cười nịnh nọt kéo hai người Lâm Phượng Thiên và Cố Tinh Trạch qua một bên, sau đó sầm mặt nói: "Đạo diễn Lâm, không phải tôi lắm lời, nhưng anh chỉ nói một câu, liền chọn ra nữ diễn viên chính của bộ phim này như vậy sao? Có chút không thích hợp lắm đâu?"
Cố Tinh Trạch mỉm cười, không nói gì.
Lâm Phượng Thiên chỉ nói một câu, liền chọn Vân Thi Thi làm nữ diễn viên chính, đương nhiên không ít người trong tổ đạo diễn phải nóng nảy.
Mấy vị trợ lý đạo diễn đều đã thu không ít lợi lộc từ người khác.
Bộ phim điện ảnh này của Lâm Phượng Thiên được không ít những tiểu hoa đán một thời muốn tham gia vào, nhưng Lâm Phượng Thiên lại không tư lợi, tất nhiên những người khác trong tổ đạo diễn sẽ được nhận không ít.
Hiện tại Lâm Phượng Thiên chọn ra một người mới đảm nhận nữ diễn viên chính, tất nhiên sẽ có người không nhịn được.
Lâm Phượng Thiên khó chịu nhíu mày: "Thế nào? Có gì không thích hợp? Màn diễn xuất vừa rồi của Thi Thi các anh cũng thấy rồi đấy, cô ấy là một thiên tài đáng trân trọng!"
Thi Thi... Hai người họ đã xưng hô thân thiết như vậy rồi, chẳng lẽ giữa hai người họ có cái gì sao?
Không đúng, trong ấn tượng của ông ta, Lâm Phượng Thiên là một người si mê điện ảnh, một lòng muốn sản xuất ra những bộ phim xuất sắc nhất, hoàn toàn không giống với những đạo diễn háo sắc khác.
Chưa bao giờ thấy Lâm Phượng Thiên ưu ái một người phụ nữ nào cả.
"Nhưng cô ấy vẫn chỉ là một người mới! Không có tên tuổi, không có bối cảnh, ngay cả độ hot để thu hút người xem cũng không có, anh chọn một người như vậy làm nữ diễn viên chính, vậy nhà đầu tư sẽ nghĩ như thế nào chứ?" Mạc Kỳ tận tình khuyên nhủ.
"Người mới thì sao chứ? Anh xem màn biểu diễn của cô ấy xem, cho dù là vẻ đẹp hình thức hay là kỹ năng diễn xuất, đều giống hệt với "Duẫn Hạ Thuần" trong nguyên tác, một người như vậy đứng trước mặt tôi, anh bảo tôi không chọn cô ấy thì chọn ai?" Lâm Phượng Thiên khen cô không dứt miệng.
"Nhưng mà, không phải lần trước nhà đầu tư có ý muốn nâng đỡ một diễn viên khác sao? Ừm... Chính là Nhan Băng Thanh đấy!"
Nghe vậy, Lâm Phượng Thiên càng khó chịu: "Nhan Băng Thanh? Anh đang nói đến cái ngôi sao thảm hại đấy á? Cô ta chính là một bình hoa*, vai diễn của cô ta không phải là bạch liên hoa** thì cũng là soả bạch điềm***. Quanh năm suốt tháng không đóng được một bộ phim nào cho ra hồn! Ngoại trừ trong buổi Liên hoa phim, miễn cưỡng được mời đến dự để làm dáng cùng với khuôn mặt không tệ ra, kỹ năng diễn xuất của cô ta có gì đáng xem?"
*Bình hoa: chỉ những người phụ nữ xinh đẹp mà vô dụng
**Bạch liên hoa: Chỉ những người phụ nữ xinh đẹp nhưng ngây thơ, yếu đuối, vô dụng
***Soả bạch điềm: tính cách ngốc nghếch, hiền lành, ngọt ngào, đáng yêu, không tâm cơ
Thấy cô từ chối, Tiếu Tuyết trợn tròn mắt.
Trời ạ, Vân Thi Thi đang giả vờ ngớ ngẩn hay sao? Cố Tinh Trạch là diễn viên sáng giá cỡ nào chứ, mời cô làm bạn gái, đây chính là thời cơ mà biết bao cô gái khác mơ ước cũng không được, vậy mà Vân Thi Thi lại từ chối?
Cố Tinh Trạch cũng không hề thất vọng, anh ta hơi nhướng mày, mà Tần Chu ở bên cạnh đột nhiên lên tiếng: “Sau bữa tiệc đêm mai, sẽ có một buổi ký hợp đồng. Vân Thi Thi, cô ký hợp đồng với tôi đi."
Rốt cuộc Vân Thi Thi cũng hiểu được dụng ý của Cố Tinh Trạch.
Thì ra anh ta đã sớm nhận định cô, anh ta làm như vậy, là muốn lợi dụng độ hot của cô để mở đường cho cô tiến vào Làng Giải trí!
Nói trắng ra, đây là một thủ đoạn lăng xê, một màn lăng xê công phu, mà chỉ cần duy nhất một mình Cố Tinh Trạch làm công cụ để lăng xê!
Anh ta làm như vậy, chính là có ý đồ lớn. Xem ra, anh ta quyết tâm muốn nâng đỡ cô.
Nhưng mà, tại sao anh ta lại đối xử với cô… tốt như vậy!
Vân Thi Thi lịch sự gật đầu, giọng nói như tiếng suối chảy dễ nghe: “Được. Nếu đã như vậy, tôi xin được ‘bị ép không bằng nghe lời’."
Lâm Phượng Thiên ở bên cạnh hài lòng gật đầu, cô bé này, dù là vinh dự hay bị nhục nhã cũng không sợ hãi, tính tình trầm ổn, không nói không lạnh, nhất định sau này sẽ đạt được thành tựu lớn.
“Đi thôi Thi Thi, còn có người bên cạnh cô… à, cô bạn này, tôi sẽ lái xe đưa hai người đi." Lâm Phượng Thiên mời.
Trợ lý Đạo diễn Mạc Kỳ thấy thế, trên mặt không khỏi hiện lên vẻ bối rối: “Đạo diễn Lâm, Tinh Trạch, hai người tới đây đã được không… Cô Vân, xin lỗi, tôi có chuyện riêng muốn nói với hai người họ một chút!"
Ông ta cười nịnh nọt kéo hai người Lâm Phượng Thiên và Cố Tinh Trạch qua một bên, sau đó sầm mặt nói: "Đạo diễn Lâm, không phải tôi lắm lời, nhưng anh chỉ nói một câu, liền chọn ra nữ diễn viên chính của bộ phim này như vậy sao? Có chút không thích hợp lắm đâu?"
Cố Tinh Trạch mỉm cười, không nói gì.
Lâm Phượng Thiên chỉ nói một câu, liền chọn Vân Thi Thi làm nữ diễn viên chính, đương nhiên không ít người trong tổ đạo diễn phải nóng nảy.
Mấy vị trợ lý đạo diễn đều đã thu không ít lợi lộc từ người khác.
Bộ phim điện ảnh này của Lâm Phượng Thiên được không ít những tiểu hoa đán một thời muốn tham gia vào, nhưng Lâm Phượng Thiên lại không tư lợi, tất nhiên những người khác trong tổ đạo diễn sẽ được nhận không ít.
Hiện tại Lâm Phượng Thiên chọn ra một người mới đảm nhận nữ diễn viên chính, tất nhiên sẽ có người không nhịn được.
Lâm Phượng Thiên khó chịu nhíu mày: "Thế nào? Có gì không thích hợp? Màn diễn xuất vừa rồi của Thi Thi các anh cũng thấy rồi đấy, cô ấy là một thiên tài đáng trân trọng!"
Thi Thi... Hai người họ đã xưng hô thân thiết như vậy rồi, chẳng lẽ giữa hai người họ có cái gì sao?
Không đúng, trong ấn tượng của ông ta, Lâm Phượng Thiên là một người si mê điện ảnh, một lòng muốn sản xuất ra những bộ phim xuất sắc nhất, hoàn toàn không giống với những đạo diễn háo sắc khác.
Chưa bao giờ thấy Lâm Phượng Thiên ưu ái một người phụ nữ nào cả.
"Nhưng cô ấy vẫn chỉ là một người mới! Không có tên tuổi, không có bối cảnh, ngay cả độ hot để thu hút người xem cũng không có, anh chọn một người như vậy làm nữ diễn viên chính, vậy nhà đầu tư sẽ nghĩ như thế nào chứ?" Mạc Kỳ tận tình khuyên nhủ.
"Người mới thì sao chứ? Anh xem màn biểu diễn của cô ấy xem, cho dù là vẻ đẹp hình thức hay là kỹ năng diễn xuất, đều giống hệt với "Duẫn Hạ Thuần" trong nguyên tác, một người như vậy đứng trước mặt tôi, anh bảo tôi không chọn cô ấy thì chọn ai?" Lâm Phượng Thiên khen cô không dứt miệng.
"Nhưng mà, không phải lần trước nhà đầu tư có ý muốn nâng đỡ một diễn viên khác sao? Ừm... Chính là Nhan Băng Thanh đấy!"
Nghe vậy, Lâm Phượng Thiên càng khó chịu: "Nhan Băng Thanh? Anh đang nói đến cái ngôi sao thảm hại đấy á? Cô ta chính là một bình hoa*, vai diễn của cô ta không phải là bạch liên hoa** thì cũng là soả bạch điềm***. Quanh năm suốt tháng không đóng được một bộ phim nào cho ra hồn! Ngoại trừ trong buổi Liên hoa phim, miễn cưỡng được mời đến dự để làm dáng cùng với khuôn mặt không tệ ra, kỹ năng diễn xuất của cô ta có gì đáng xem?"
*Bình hoa: chỉ những người phụ nữ xinh đẹp mà vô dụng
**Bạch liên hoa: Chỉ những người phụ nữ xinh đẹp nhưng ngây thơ, yếu đuối, vô dụng
***Soả bạch điềm: tính cách ngốc nghếch, hiền lành, ngọt ngào, đáng yêu, không tâm cơ
Tác giả :
Hoa Dung Nguyệt Hạ