Một Hữu Quang Đích Ái Tình - Tình Yêu Không Có Ánh Sáng
Chương 6
Edit: Mèo Mập
Bầu trời đêm tựa như tấm satin lộng lẫy màu xanh thẫm phía trên đính những vì *** tú lấp lánh, mặt trăng bị chúng *** vây quanh tỏa ra ánh sáng nhu hòa, đẹp đến không nói nên lời. Dị giới được bao phủ ở trong bóng đêm bình yên êm ả, hết thảy xinh đẹp tựa như bức họa.
Không nghĩ tới bóng đêm nơi này xinh đẹp như thế, làm người ta thật say mê
Một góc ban công trong cung điện, một mỹ nam tử tóc nâu mắt xanh biếc, vô cùng tao nhã nằm trên ghế, nâng chén vàng nhấm nháp rượu ngon, nhàn nhã thưởng thức cảnh đêm xinh đẹp.
Tới nơi này vài ngày, nhưng vẫn chưa thưởng thức qua cảnh đêm nơi này, tối nay sau khi ăn xong bữa tối thấy thời tiết không tồi liền đến ban công hóng mát, nhân cơ hội thưởng thức cảnh đêm.
Nhìn lên bầu trời đêm cặp mắt xanh khẽ nheo lại, ánh trăng thật sáng, so với nhân giới ánh trăng đẹp hơn nhiều, *** tú cũng lấp lánh hơn, càng xem càng cảm thấy thơ mộng……
Nơi này tuy là Địa Ngục, lại có thể nhìn thấy mặt trời và mặt trăng, hoàn toàn giống như nhân giới, chỉ là cảnh sắc so với nhân giới không biết đẹp hơn bao nhiêu lần. Thật sự là một thế ngoại đào nguyên hiếm có, cậu càng ngày càng thích nơi này
Lại uống một ngụm rượu tản ra mùi thơm ngát, Chu Lợi Địch ngồi dậy, buông chén rượu đứng dậy trở về phòng. Tính thời gian, nó sắp đến đây, mình nên trở về giường chờ nó
Không biết đêm nay có thể thuận lợi kết hợp hay không, tối hôm qua tuy rằng dùng miệng giúp nó một lần nhưng cậu biết nó cũng không thỏa mãn……
Tuy rằng đêm nay bọn họ còn có thể thử kết hợp lại, nhưng cậu lo lắng cuối cùng sẽ lại làm nó mất hứng mà về, rốt cuộc phải làm sao mới có thể để cho nó thuận lợi tiến vào thân thể của mình đây? Nếu có thể……
Chu Lợi Địch cười nhẹ một tiếng, không nghĩ tới mình cũng có lúc đầu óc đều là làm thế nào cùng dã thú giao hoan, nghĩ làm thế nào để cho dã thú thuận lợi chiếm lấy mình, thì ra cậu còn có một mặt muốn tìm bất mãn như thế……
– Chu Lợi Địch, ngươi đang cười cái gì?
Ánh đèn đột nhiên đồng loạt tắt, phía sau vang lên thú âm lạnh như băng đã quen thuộc.
– Thước, ngươi đã đến rồi.
Chu Lợi Địch xoay người, đối với tình nhân trong bóng đêm cười nói.
– Ừm, vừa rồi ngươi đang cười cái gì?
Cùng với tiếng bước chân nặng nề dọa người, dã thú cao lớn đi tới bên người cậu.
– Ta đột nhiên nhớ tới một chuyện buồn cười.
Độ cong khóe miệng càng mê người.
– Chuyện gì buồn cười?
Dã thú tò mò hỏi
– Bí mật.
Chu Lợi Địch cười ôm lấy nó, nói:
– Thước, đêm nay ánh trăng đẹp quá, ta muốn ra ngoài chèo thuyền.
Bên ngoài ánh trăng sáng trong, rất thích hợp chèo thuyền ngắm trăng, tuy rằng bên ngoài chỉ có sông không có thuyền, nhưng cậu tin tưởng lấy pháp lực nó lập tức có thể biến ra một con thuyền.
– Không được.
Nó thật không ngờ cậu sẽ đưa ra loại yêu cầu này, lập tức liền cự tuyệt. Nếu ra ngoài đứng dưới ánh trăng, Chu Lợi Địch lập tức sẽ biết nó luôn luôn lừa cậu, nó tuyệt đối không thể để cho Chu Lợi Địch nhìn thấy nó.
Chu Lợi Địch sớm đoán được nó sẽ không đáp ứng, cũng không tức giận, cười hỏi:
– Vì sao? Ngươi không muốn để ta nhìn thấy ngươi sao?
Nếu là sợ cậu biết nó không phải Hắc Nặc Lỗ Tư, thì cậu đã sớm biết.
– Ngươi tuyệt đối không thể thấy ta, ngày ngươi thấy ta chính là lúc chúng ta chia ly, chúng ta sẽ không bao giờ có thể gặp mặt.
Nó nặng nề trả lời. Nó ngay từ đầu liền quyết định, nếu bị cậu thấy, chính là thời điểm chấm dứt đoạn tình cảm lưu luyến này.
– Ta đã biết, ta đáp ứng ngươi sẽ không yêu cầu nhìn ngươi.
Chu Lợi Địch quan tâm gật đầu, không hỏi lại vì cái gì nó luôn nói như vậy, chính mình nếu thật sự thích nó, sẽ không thể lại truy vấn, càng không thể bức nó.
Cậu biết nó vẫn ẩn giấu trong bóng đêm là có nỗi niềm khó nói, cậu cũng chưa bao giờ nghĩ tới muốn nhìn lén nó có bộ dáng gì, bằng không cậu hoàn toàn có thể thừa dịp nó ngủ đốt đèn nhìn lén dung mạo nó.
– Cám ơn.
Nó có chút vụng về nói cám ơn, nó sống lâu như vậy đây là lần đầu tiên cám ơn ai đó.
– Nhưng ta muốn mời ngươi cùng ta ra ngoài chèo thuyền ngắm trăng, nếu ngươi không yên tâm, ta sẽ dùng vải che mắt.
Chu Lợi Địch cũng không buông tha ý tưởng muốn nó cùng cậu ra ngoài chèo thuyền ngắm trăng.
– Chu Lợi Địch……
Nó khó xử nhỏ giọng kêu lên.
– Xin ngươi đừng cự tuyệt ta, ta cam đoan sẽ không nhìn lén ngươi, nếu ngươi còn không yên tâm, có thể thi pháp để mắt của ta tạm thời không nhìn thấy.
Chu Lợi Địch ôm nó làm nũng nói, đây là lần đầu tiên cậu làm nũng, cảm giác có chút quái.
Tuy rằng nhìn không thấy bộ dáng cậu làm nũng, nhưng nghe thấy nam âm khả ái kia, xương cốt nó cũng muốn nhũn, căn bản không có biện pháp cự tuyệt yêu cầu của cậu.
– Được……
Biết rõ không thể, nhưng nó vẫn đáp ứng. Nhưng nếu nó làm cho Chu Lợi Địch nhìn không thấy, cậu làm thế nào cùng nó chèo thuyền ngắm trăng?
– Cám ơn
Chu Lợi Địch Cao hứng kiễng mũi chân ở trước ngực nó hôn một cái, nó rất cao lớn, tuy rằng nó cố gắng cúi người để tiện cho cậu và nó nói chuyện, nhưng cậu vẫn không thể hôn tới môi nó.
Nó đã đáp ứng cùng cậu ra ngoài chèo thuyền, chỉ cần nó lại đáp ứng một yêu cầu nữa, kế hoạch của cậu xem như thành công một nửa……
– Thước, ngươi có thể đáp ứng ta một điều kiện nữa không?
Chu Lợi Địch lại dùng nam âm khả ái làm nũng với nó, cậu phát hiện nó tựa hồ đối với loại thanh âm này thật không có sức chống cự.
– Chuyện gì?
Cậu đột nhiên vẫn dùng loại thanh âm này nói chuyện với nó, nó sắp chịu không nổi.
– Có thể xin ngươi biến thành người không?
Chu Lợi Địch đưa ra một yêu cầu kinh người. Theo cậu biết nam giới thần tộc đều có hai loại hình thái, một loại là hình người, một loại là hình thú, nó hẳn là cũng có thể biến thành nhân loại mới đúng
– Ngươi muốn ta biến thành người?
Nó kinh ngạc khẽ nói. Cậu đêm nay thật kỳ quái, đầu tiên là xin nó cùng cậu ra ngoài chèo thuyền ngắm trăng, hiện tại lại muốn nó biến thành hình người……
– Đúng vậy, ngươi phải biến thành người mới tiện cùng ta chèo thuyền ngắm trăng chứ
Chu Lợi Địch gật đầu mỉm cười, tự nhiên trả lời.
Nó nghĩ nghĩ, cảm thấy Chu Lợi Địch nói quả thật có đạo lý, một dã thú cùng một người chèo thuyền ngắm trăng quả thật không ổn, quá sát phong cảnh.
– Được.
Nó đáp ứng biến thành người, dù sao Chu Lợi Địch cũng nhìn không thấy hình người của nó.
Đang ôm nó Chu Lợi Địch lập tức liền phát hiện nó nổi lên biến hóa kinh người, thân thể dã thú to lớn lông lá rậm rạp nháy mắt liền biến thành hình người, từ đỉnh đầu truyền đến hơi thở có thể phán đoán là hình người của nó cũng rất cao to, ít nhất cao hơn cậu một cái đầu.
Nó biến thành hình người so với nhân loại thì là loại cao lớn khôi ngô, nhưng so với hình thú thì nhỏ hơn, chuyện kia hẳn là có thể thuận lợi tiến hành……
– Ta đã biến thành người
Bất đồng thú thanh dĩ vãng thô nặng dọa người, là giọng nam thực trong trẻo nhưng lạnh lùng khàn khàn trầm thấp, lạnh tựa băng lại đẹp mắt như tuyết rực rỡ như kim cương trầm thấp mê người.
Kỳ thật nó bình thường đều là hình người, nó không giống đệ đệ, nó không thích biến thành hình thú. Mấy đêm nay nếu không phải vì giả mạo Hắc Tư thích biến thành hình thú, nó căn bản sẽ không biến thành hình thú.
– Ta biết.
Nó biến thành người thanh âm thật dễ nghe, hơn nữa thực…… quen thuộc.
Tuy rằng chỉ nghe qua hai lần, nhưng cậu lại đối với thanh âm này có ấn tượng khắc sâu, vẫn chưa quên……
– Chúng ta ra ngoài chèo thuyền ngắm trăng.
Nó biến ra một khăn gấm màu trắng đem mắt Chu Lợi Địch che lại, vốn muốn trực tiếp thi pháp làm cho cậu tạm thời không nhìn thấy là an toàn nhất, nhưng làm như vậy liền đại biểu nó không tin cậu.
Nó tin tưởng cậu là một người thủ tín, cậu nếu đáp ứng sẽ không nhìn lén nó, liền tuyệt đối sẽ không
Chu Lợi Địch sớm thích ứng với bóng tối, ánh mắt bị che đi cũng không ảnh hưởng, dù sao đều là không nhìn thấy.
Nó dắt tay Chu Lợi Địch, đưa cậu ra khỏi cung điện hắc ám, bên ngoài cung điện được ánh trăng chiếu tựa như ban ngày, nó lập tức bị Chu Lợi Địch dưới ánh trăng mê hoặc.
Dưới ánh trăng Chu Lợi Địch cao nhã xinh đẹp tôn quý, một thân áo choàng tuyết sắc làm cho cậu càng thêm phiêu dật xuất trần, toàn thân phát ra một cỗ khí chất khó có thể hình dung, khiến cho người ta tim đập thình thịch, thần hồn điên đảo.
Mấy ngày không có thấy mặt cậu, so với trước kia càng mê người, trên người còn có thêm hương vị gợi cảm
Nhìn đôi môi sưng đỏ quyến rũ, so với bảo thạch còn sáng lạn rực rỡ hơn bên môi còn vương ý cười, không nghĩ tới môi cậu bị nó hôn sưng lên đến vậy, đôi môi đó…… thật ngon miệng, làm cho nó muốn ngừng mà không được.
Chu Lợi Địch mặc dù bị bịt mắt, nhưng cậu biết nó đang nhìn cậu, khóe miệng khẽ nhếch, không biết trong mắt nó mình là cái dạng gì.
Cậu vui vẻ nắm tay nó, bàn tay nhân loại so với thú trảo hoàn toàn khác vẫn thực ấm áp, lòng bàn tay truyền đến độ ấm làm cho người ta thật an tâm.
Nó nhìn cậu thật lâu mới lấy lại *** thần, lôi kéo cậu tiếp tục tiến về phía trước, đi đến bờ sông.
Nước sông trong vô cùng, còn có thể thấy cá chép hiếm thấy màu vàng sinh động ở bên dưới, vui vẻ du ngoạn chơi đùa. Hai bờ sông trăm hoa đón ánh trăng nở rộ, trong không khí tất cả đều là hương thơm say lòng người.
Nó vốn định đêm nay tiếp tục việc đêm qua vẫn chưa xong, nhưng hoa tiền nguyệt hạ hai người chèo thuyền tâm tình cũng thực lãng mạn, chuyện kết hợp đợi lần sau đi Dù sao nó cũng còn chưa nghĩ ra biện pháp thuận lợi cùng cậu kết hợp, thú và người làm tình thật sự rất khó
Nó vung tay lên, trên sông lập tức xuất hiện một con thuyền ánh trăng (1 xinh đẹp, thuyền cũng không lớn, vừa vặn đủ nó cùng cậu ngồi.
Bị nó nắm tay bước lên thuyền ánh trăng, cậu ngồi xuống, nhàn nhã nằm ở trên thuyền.
– Thước, ngươi có thể một mình chèo thuyền không?
Cậu không muốn chèo thuyền, cậu chỉ muốn nằm như vậy, nhàn nhã “thưởng thức" *** tú xinh đẹp.
– Được.
Cậu hai mắt bị che, cho dù muốn chèo thuyền, chỉ sợ cũng không tiện.
Nó biến ra một cặp mái chèo bằng bạc, để vào trong nước, thuyền ánh trăng lập tức di chuyển……
Nghe tiếng mái chèo khua nước “ sàn sạt", “nhìn lên" trời đêm Chu Lợi Địch vươn tay nghịch nước. Nước mát lạnh, thật là thoải mái
– Nhìn không thấy thực bất tiện đi
Vẫn nhìn chăm chú vào cậu, nó thấp giọng hỏi. Nhìn cậu cái gì cũng không thấy, chỉ có nó một mình thưởng thức cảnh đẹp trước mắt, trong lòng nó thật không thoải mái.
Nó rất muốn tháo khăn che mắt của cậu xuống, để cậu có thể cùng nó thưởng thức cảnh đẹp trước mắt, nhưng nó không thể. Cậu chỉ có thể ở trong bóng đêm, mới có thể ở cùng nó……
Nó bỗng nhiên lo lắng tình cảm lưu luyến này có thể kéo dài bao lâu, một ngày nào đó cậu nhất định sẽ chán ghét sống như vậy
Luyến ái, đến lúc đó mình nên làm cái gì
– Sẽ không. Ánh mắt của ta mặc dù nhìn không thấy, nhưng tâm của ta lại nhìn rất rõ ràng, ngươi không cần lo lắng.
Chu Lợi Địch mỉm cười xinh đẹp.
– Ta biết sao rất nhiều, rất đẹp, ánh trăng rất lớn thực tròn, hai bờ sông hoa đẹp lại thơm, còn có cá trong nước rất đáng yêu……
Cậu có thể cảm giác được vừa rồi có cá bơi tới chơi đùa đảo quanh trong tay, cũng biết hiện tại thuyền đang ở gần bụi đinh hương nở rộ, cậu ngửi thấy được mùi hoa đinh hương (2, hoa đinh hương ở dưới ánh trăng khẳng định rất xinh đẹp.
Dùng tâm cảm nhận, so với dùng mắt xem, càng nhận thấy vạn vật xinh đẹp hơn……
– Chu Lợi Địch……
Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng mê người nhẹ nhàng kêu lên. Lúc này nó không biết nên nói cái gì mới tốt, thầm nghĩ gọi tên cậu.
Chu Lợi Địch không hổ là người làm cho nó động tâm, cậu thật sự không giống người thường, cùng nhân loại bình thường hoàn toàn không giống. Nó không biết phải dùng ngôn ngữ gì để hình dung cảm giác của nó với cậu, nó chỉ biết là cậu rất đặc biệt, làm cho nó căn bản không có biện pháp không thích cậu
– Thước, trong sách nói Áo Tư thần tộc nam giới năng lực sinh dục vô cùng mạnh, có thể làm cho nam nhân cũng mang thai, là thật sao?
Chu Lợi Địch đột nhiên tò mò hỏi.
– Là thật.
Nó gật đầu. Áo Tư thần tộc nam nhân bởi vì có hai loại hình thái người và thú, cho nên năng lực sinh sản so với bất luận tộc loại nào đều mạnh, cho dù cùng nam nhân không có tử cung ân ái, cũng có thể làm cho nam nhân mang thai sinh con.
Chu Lợi Địch học vấn phong phú, ngay cả loại sự tình này cũng biết, chỉ là cậu hỏi cái này làm cái gì
– Vậy ngươi muốn cùng ta sinh hài tử sao?
Chu Lợi Địch đối với nó mị hoặc cười.
Nó nhất thời giật mình, cậu nói cái gì? Nó có phải nghe lầm hay không, sinh hài tử?
Chu Lợi Địch tuy rằng không nhìn thấy, nhưng cậu biết nó thực khiếp sợ, bộ dáng nó hiện tại khẳng định thực buồn cười thú vị.
Trước mặt thổi tới một trận gió nóng, làm cho người ta nhất thời cảm giác thời tiết có chút nóng bức, nơi này thời tiết rất giống đầu hạ ở nhân gian.
– Thước, ta cảm thấy có chút nóng, có thể nhờ ngươi lại đây cởi bớt nút áo giúp ta Mắt ta nhìn không thấy, không tiện cởi.
Cảm thấy nóng Chu Lợi Địch đối với tình nhân cười đến càng mị hoặc.
Nó rốt cục lấy lại *** thần, nhìn Chu Lợi Địch trong đầu chỉ có một từ: Dụ hoặc Đây tuyệt đối là trắng trợn dụ hoặc, Chu Lợi Địch đầu tiên là hỏi nó có nghĩ là cùng cậu sinh hài tử. Hiện tại kêu nó cởi bớt áo giúp……
– Thước, nhanh lên
Thanh âm tao nhã dễ nghe nhẹ nhàng thúc giục.
Nó thực tự nhiên tiến tới, áp lên người Chu Lợi Địch, nhưng không phải cởi bỏ áo, mà là hôn lên đôi môi đỏ mọng kia vẫn dụ hoặc nó.
Cậu khẽ cười, hai tay tự nhiên ôm lấy bả vai rộng lớn của nó, nó cho dù biến thành người, nhiệt độ cơ thể so với người bình thường vẫn cao hơn rất nhiều, vẫn ấm áp thoải mái như vậy.
Miệng nhân loại so với dã thú hôn môi tiện hơn nhiều, nó so với trước kia càng có thể tùy tâm sở dục hôn Chu Lợi Địch, nó có thể hôn đôi môi mềm mại kia đến sưng mới thôi.
Nó rất thích bờ môi của cậu, bờ môi của cậu thật mềm, thật thơm, vô luận hôn bao nhiêu lần, vĩnh viễn đều non mềm như vậy, làm cho nó hôn không muốn ngừng.
Được hôn đôi môi nó yêu nhất, dục hỏa dã thú rất nhanh đã bị gợi lên, càng muốn tiến thêm một bước, vươn tay cởi bỏ áo người yêu, lập tức dục hỏa trong cơ thể cháy càng vượng.
Chỉ thấy trên cổ xinh đẹp ấn đầy dấu hôn, còn có một dấu răng dã thú cắn thật đáng sợ, đây tất cả đều là kiệt tác của nó. Nếu nó nhớ không sai, phía dưới còn càng nhiều hôn ngân và dấu răng như vậy.
Nó phấn khởi nhanh chóng cởi bỏ khuy áo bảo thạch phía dưới, lộ ra phong cảnh so với mặt trên còn " kinh người " hơn, khắp bờ ngực rắn chắc tất cả đều là vết tích *** xanh tím, đầu nhũ nguyên bản rất nhỏ nâu nhạt, cũng bởi vì nó liên tục mấy đêm liếm mút, trở nên lớn lại đỏ tươi, thập phần mê người.
– Thước, ta chỉ nhờ ngươi đem nút áo của ta cởi, ngươi sao lại đem áo của ta cởi ra, như vậy ta sẽ lạnh.
Vạt áo mở rộng, bờ ngực hoàn toàn bại lộ trong không khí, Chu Lợi Địch cười, nhẹ giọng oán giận nói.
– Ta…… Ta sẽ sưởi ấm cho ngươi.
Nó vụng về nói, cúi đầu ngậm đầu nhũ sưng đỏ, dùng sức mút.
Vẫn là trong bóng đêm âu yếm cậu, cho nên nó cũng không biết đầu nhũ cậu đã thay đổi kinh người như vậy, trở nên…… khả ái gợi cảm như vậy, làm cho người ta thật muốn một ngụm cắn xuống.
– A a…..
Chu Lợi Địch kêu nhẹ một tiếng, thiếu chút nữa cười ra tiếng, đây hình như là câu tán tỉnh đầu tiên nó nói, thật không nghĩ tới nó còn có thể nói ra lời nói như vậy.
Nhân loại và dã thú chính là không giống nhau, dù là liếm mút đầu nhũ, hay là ở vuốt ve thắt lưng, cảm giác hoàn toàn bất đồng. So với dã thú thì nhỏ hơn nhiều, nhưng mùi vị giống nhau, nhiệt tình giống nhau, cảm giác giống nhau, như đang bị thiêu đốt.
– A……ha……
Khoái cảm quen thuộc làm cho thân thể nhanh chóng trở nên khô nóng, còn đầu nhũ bị sưng nó vẫn cắn mút, thoải mái đến nhanh chóng cứng rắn, cái loại cảm giác vừa đau vừa ngứa này, khoái cảm hỗn loạn lại kịch liệt làm cho người ta khó có thể kháng cự……
Nó đối với đầu nhũ của cậu yêu không thích không ngừng, liếm lại liếm, hút lại hút, đem đầu nhũ sưng đỏ biến thành càng thêm sưng đỏ, tựa như anh đào chín mọng đến sắp nứt ra.
Đến khi nó hút đủ buông Chu Lợi Địch ra, trước ngực Chu Lợi Địch đã thêm viên anh đào chín mọng tiên diễm ướt át, mà khuôn mặt Chu Lợi Địch vốn tuấn mỹ vô cùng cũng trở nên có chút đỏ tươi, hai gò má đỏ ửng.
Thật kiều diễm Thật xinh đẹp Nó cũng không biết đầu nhũ Chu Lợi Địch bị mình hút sẽ trở nên kiều diễm xinh đẹp như vậy, nó muốn ở dưới ánh trăng nhìn càng nhiều biểu tình của cậu……
Nó vươn tay tiến vào phía dưới trường bào (3, lập tức lắp bắp kinh hãi, kinh ngạc nhìn cậu.
– Ngươi không có mặc quần……
Phía trong trường bào cậu lại không hề mặc gì
Ngươi không vui sao
Chu Lợi Địch không bận tâm mỉm cười, tao nhã dụ hoặc kéo trường bào, không có nửa điểm xấu hổ đem nửa người hoàn toàn hiện ra trước mắt tình nhân.
Dù sao sớm ở trước mặt nó trần trụi qua rất nhiều lần, không có gì thẹn thùng, hơn nữa cậu chính là muốn quyến rũ nó, dấy lên dục vọng của nó, để cho nó ôm cậu.
Hai tròng mắt gắt gao nhìn chằm chằm nam thể kiện mỹ yêu dị gần như lộ ra trọn vẹn nằm trước mặt mình, cả người nó vô cùng kích động. Thân thể cậu hiện tại so với khi nó thừa dịp cậu tắm rửa nhìn lén thì càng xinh đẹp câu nhân
Rõ ràng không giống thiếu niên *** tế mềm mại, cũng không giống nữ nhân đầy đặn thướt tha, mà là thân thể đại nam nhân rắn chắc cứng nhắc, có vài chỗ còn có vết sẹo, lại làm cho nó tâm động nói không nên lời, cảm thấy thế gian rốt cuộc tìm không thấy thân thể xinh đẹp giống như cậu vậy.
Quan trọng là, Chu Lợi Địch thế nhưng…… đã cương, hùng vật xinh đẹp dễ nhìn kia đã muốn đứng lên, làm cho nó nhìn mà miệng khô lưỡi khô, phía dưới cứng rắn phát đau……
– Thước, ôm ta, làm cho ta hoàn toàn trở thành người của ngươi.
Chu Lợi Địch hướng nó vươn cái chân rắn chắc, lại dụ dỗ " dã thú “sắp phát cuồng.
– Ma quỷ
Nó phun ra một câu, bắt lấy chân cậu hôn lên, nhưng nói " hôn “, còn không bằng nói " cắn " càng chuẩn xác hơn.
Nó cuồng loạn cắn ngón chân dễ nhìn, cảm thấy chính mình hoàn toàn vì Chu Lợi Địch phát điên rồi, Chu Lợi Địch tuyệt đối không phải cái gì thánh nhân, mà là ma quỷ đáng sợ.
Đúng vậy, Chu Lợi Địch tuyệt đối là ma quỷ, cậu không chỉ dụ hoặc nó, làm cho nó trở thành tù binh, làm cho nó làm ra những chuyện kỳ quặc không giống trước kia, còn làm cho nó từ một kẻ thanh tâm quả dục, không có dục vọng, biến thành một *** ma đáng sợ cả ngày đầu óc thầm nghĩ làm thế nào chiếm lấy cậu……
Nó biết nếu nó còn chút lý trí, nên lập tức giết ma quỷ đáng sợ này, nhưng nó làm không được, nó đã bị cậu mê đảo đến chính mình là ai cũng không biết.
Nó men theo ngón chân Chu Lợi Địch bắt đầu hướng về phía trước cắn, ở trên đùi xinh đẹp lưu lại vô số vết bầm tím màu xanh nhạt, rất nhanh liền hôn cắn đến đùi trong. Nhưng nó cũng không dừng lại, mà là tiếp tục hướng bộ vị bí mật hôn cắn……
– A —
Chu Lợi Địch đột nhiên cảm giác được chân của mình được nâng lên cao, hậu đình ẩn giấu phía sau bị một cái gì đó ẩm ướt đụng chạm đến, nó hôn hậu huyệt của cậu……
Dã thú đã gần như hoàn toàn đánh mất lý trí, làm chuyện ngay cả chính nó cũng kinh ngạc, nó há mồm hôn cắn hậu đình Chu Lợi Địch, còn vươn đầu lưỡi liếm từng nếp uốn trên tiểu huyệt ……
– A ha…… A…… ưm……
Chu Lợi Địch không nghĩ tới nó làm như vậy, hạ thể lập tức liền mềm mại, hậu huyệt bị khoái cảm kỳ diệu không thể tưởng tượng không diễn tả nổi vây quanh, làm cho phía trước kích động càng thêm cương cứng.
Nó chưa bao giờ nghe cậu rên rỉ thoải mái kiều mỵ như thế, cũng không nghĩ tới làm vậy sẽ khiến cậu nhanh động tình, sớm biết tối hôm qua khi muốn tiến vào bên trong cậu, nó trước tiên nên liếm nơi này ……
Nó càng thêm dụng tâm hôn liếm hậu đình tình nhân, ở dưới ánh trăng nó có thể *** tường nhìn rõ hậu đình, tối hôm qua mặc dù có ý đồ tiến vào nơi này, nhưng bởi vì một mảnh tối đen, nên nó không có cơ hội thưởng thức nơi này……
Tiểu huyệt tựa như một nụ hoa chưa nở, rất thần bí mê người, làm cho người ta vội vàng muốn biết sau khi nó " nở hoa " hấp dẫn cỡ nào. Nụ hoa là màu nâu nhạt, cũng không giống một số thiếu nam thiếu nữ là màu hồng phấn khả ái, nhưng một ngày nào đó nó sẽ làm nơi này biến thành màu đỏ động lòng người……
Nghĩ như vậy, đầu lưỡi ẩm ướt nóng bỏng nhắm ngay hậu huyệt vừa lộ ra một khe hở dùng sức đâm, đỉnh vào bên trong hậu huyệt Chu Lợi Địch……
– A —
Lại là một tiếng rên rỉ khàn khàn kiều mỵ, Chu Lợi Địch cảm giác hậu huyệt vô cùng ngứa, đột nhiên xông vào dị vật vừa nóng vừa ẩm ướt, làm cho toàn thân cậu dâng lên một cảm giác run rẩy chưa từng có……
Chu Lợi Địch còn chưa kịp lấy lại *** thần, hai chân đã bị người dùng lực áp đến trước ngực, thân thể như bị chia thành hai nửa.
Nó đè hai chân cậu, đầu lưỡi mạnh mẽ vô cùng tựa như một con rắn loạn liếm loạn chui tiến vào xử nam huyệt thần bí đến cực điểm chưa từng bị tiến vào, nó còn dùng bàn tay to xoa nắn an ủi nam căn kích động khó nhịn muốn dâng trào trước mắt……
– A a…… ha…… ưm… a……
Chu Lợi Địch phát ra tiếng rên rỉ *** đãng làm cho người ta khó tin, hạ thể kịch liệt run rẩy. Phía trước muốn phun trào cùng nụ hoa phía sau bị tình nhân đồng thời âu yếm, làm cho xử nam như cậu không thể thừa nhận.
Đầu lưỡi nhân loại làm cho nó không thể đi vào sâu, nhưng vẫn đem tiểu cúc liếm đến mềm mại vô cùng, bên trong bên ngoài đều là nước miếng nó. Bất quá nó cũng đem phía trước cậu biến thành đầy " nước bọt “, phía trước cậu nhất trụ kình thiên thích đến chảy ra dịch tuyến tiền liệt trong suốt……
– Thước, tiến vào chiếm lấy ta đi…… A a…… Ư……
Hậu huyệt Chu Lợi Địch bởi vì lưỡi nó gian *** trở nên cơ khát vô cùng, khát vọng muốn nhanh bị thứ gì thô nóng tiến vào chiếm hữu.
– Còn chưa được, còn chưa đủ mềm, ta tiến vào ngươi sẽ bị thương ……
Kí ức tối hôm qua làm cho nó không dám tùy tiện tiến vào, lắc đầu cự tuyệt, đầu lưỡi cẩn thận liếm bên trong.
Bị khăn che mắt ngăn trở lục mâu hiện lên một tia lo lắng, cậu chờ không được, đầu lưỡi nó quá lợi hại, làm cho hậu huyệt vừa nóng vừa ngứa, phải lập tức có cái gì cắm vào gãi ngứa. Nó không muốn tiến vào, chỉ có……
Đột nhiên, thân thuyền mãnh liệt lay động, Chu Lợi Địch dùng sức giãy ra khỏi áp chế của nó, lật ngược thế cờ áp đảo nó, ngồi trên người nó.
– Chu Lợi Địch……
Nó kinh ngạc kêu lên.
Chu Lợi Địch cười quyến rũ, vươn tay xé bỏ quần áo nó, cởi quần nó, rất nhanh tìm được dương căn.
Vẫn là rất lớn Nhưng so với hình thú nhỏ hơn vài lần, hẳn là có thể thuận lợi tiến vào……
Cậu sao lại trở nên muốn tìm bất mãn như vậy, giống như một *** ….phụ thực cơ khát, không, cậu là *** nam mới đúng
Cầm lấy cự căn cứng rắn, Chu Lợi Địch làm ra động tác khiến cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối, cậu thế nhưng nâng cái mông mò mẫm ngồi lên……
Rất đau Không nghĩ tới bị nó liếm lâu như vậy, khi tiến vào vẫn còn đau, nhưng chút đau đớn ấy cậu cũng còn chịu được……
Nó ngây ngốc nhìn cậu, trong lúc nhất thời mất đi năng lực ngôn ngữ, hoàn toàn không biết muốn nói gì, không nghĩ đến cậu có thể chủ động làm chuyện này, cậu…… quá đẹp Bộ dáng Chu Lợi Địch hiện tại thật sự rất đẹp, trên khuôn mặt tuấn tú hoàn mỹ đôi mắt bị che lấp, quần áo ở bên hông, da thịt màu mật ong đầy dấu vết tình ái ở dưới ánh trăng tỏa ra ánh sáng yêu dị mê hoặc lòng người, tư thế *** loạn cưỡi ở trên phân thân to lớn của nam nhân …… Chỉ sợ ngay cả luyến đồng xinh đẹp chịu qua huấn luyện đặc biệt cũng rất ít người có thể có được phong tình như vậy, lộ ra biểu tình mê người như thế……
– Đến, ngươi không động sao?
Đem phân thân tình nhân tiến vào trong cơ thể, phát hiện tình nhân vẫn không hề động, Chu Lợi Địch khẽ nhíu mày.
– Ta……
– Được rồi, lần đầu tiên toàn bộ giao cho ta đi
Chu Lợi Địch mỉm cười dù sao đã chủ động đến nước này, tiếp tục chủ động cũng không sao, chính mình động còn có vẻ tiện, nắm giữ quyền chủ động. Tuy rằng cậu nhìn không thấy, nhưng loại hành vi này hoàn toàn không cần dùng mắt, chỉ cần cảm giác thân thể là có thể. Nó hoàn toàn không có cơ hội nói chuyện, cặp mông rắn chắc xinh đẹp đã ngồi xuống, đem đại phân thân của nó từng chút nuốt vào, làm cho nó chính mắt thấy nụ hoa nâu nhạt kia “Nở hoa" thế nào. Quá nhiều kích thích làm cho đại phân thân nó lại trướng lớn hai vòng, làm cho Chu Lợi Địch muốn “Ăn" đại phân thân lắp bắp kinh hãi, càng thêm vất vả.
– Thước……
Chu Lợi Địch đau đớn bất đắc dĩ kêu một tiếng. Loại thanh âm hờn dỗi làm cho nó xương cốt muốn nhuyễn, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng tràn ngập dục vọng gầm nhẹ nói:
– Làm tiếp
Cậu mới “Ăn" hơn một nửa, nó muốn xem bộ dáng cậu toàn bộ ăn hết.
– Là mệnh lệnh sao?
Cậu phiến tình hỏi.
– Đúng
Nó quyết đoán trả lời.
– Tuân mệnh, điện hạ
Chu Lợi Địch cong môi cười, mông đột nhiên dùng sức ngồi xuống, rốt cuộc cũng gần hết.
– A —
Dị giới vang lên tiếng rên rỉ vừa quyến rũ lại pha chút đau đớn, động tác bất chấp ngồi xuống so với Chu Lợi Địch tưởng tượng còn đau hơn nhiều, đầu đỉnh cứng rắn giống như đỉnh đến nội tạng, đương nhiên đây là ảo giác. Bất quá hậu huyệt thật sự đau đớn vô cùng, mông giống như chia thành hai nửa, đương nhiên đây cũng là ảo giác. May mắn tuy rằng rất đau, nhưng lần này hậu huyệt không có chảy máu, đây đều là bởi vì nó lúc trước đã liếm mềm hậu huyệt. Phát hiện nguyên bản khuôn mặt tuấn tú phấn hồng nháy mắt trở nên có chút tái nhợt, trên trán cũng có mồ hôi, nó rất đau lòng.
– Có phải đau lắm không?
– Hôn ta một chút, ta sẽ không đau
Chu Lợi Địch khả ái cười nói, cúi đầu hướng nó muốn hôn. Thật nóng Hậu huyệt hàm chứa phân thân nó vừa đau lại nóng, cảm giác nóng thậm chí vượt qua cảm giác đau, cậu biết nhiệt độ cơ thể nó cao hơn mọi người, nơi đó quả thực giống một mồi lửa. Nhưng không nghĩ tới hậu huyệt nóng thành như vậy, cho nên so với bất luận bộ vị nào trên thân thể đều mẫn cảm hơn Nó lập tức ngẩng đầu ôn nhu hôn môi cậu, trên đời thế nào lại có ma quỷ mê người như vậy, rõ ràng nó là thần, không thể bị ma quỷ dụ hoặc, nhưng nó lại bị cậu mê hoặc đầu óc choáng váng. Chu Lợi Địch cùng nó triền miên hôn môi, điều chỉnh hô hấp, thả lỏng hậu huyệt, mang theo đại phân thân trong mông chậm rãi di động lên xuống. Nếu nói lần này toàn bộ giao cho mình, cậu nói được thì làm được, làm cho nó hưởng thụ bọn họ lần đầu tiên kết hợp…… Hậu huyệt gian nan bị phân thân chậm rãi ma sát muốn bốc cháy, khơi dậy từng đợt điện lưu làm cho hai người đồng thời chiếm được khoái cảm. Chu Lợi Địch vẫn cảm thấy đau, nhưng trong đau có chút ngứa, trong ngứa có chút khoái lạc. Mà phân thân nó bị Chu Lợi Địch kẹp chặt cảm giác thực thích, bị tiểu huyệt di động ma sát, càng làm cho nó thích muốn chết Hai người cùng nhau phát ra thở dốc sảng khoái, chỉ là Chu Lợi Địch thở dốc còn có thống khổ, bất quá Chu Lợi Địch không có dừng lại, cậu tựa hồ đối với cảm giác này vừa đau lại thích, rất…… thích Dưới ánh trăng màu bạc, thuyền nhỏ ở giữa sông, một mỹ nam tử tóc nâu vô cùng *** đãng cưỡi trên thân một người nam nhân vô cùng cao lớn cường tráng, mông kẹp chặt côn thịt to lớn của nam nhân nhích tới nhích lui, làm cho thuyền cũng dao động lúc ẩn lúc hiện, ở bên ngoài lớn mật dã hợp……
– Thước, thoải mái không?
Chu Lợi Địch lắc mông, mỉm cười hỏi, thanh âm động tác tình sắc làm cho người ta thần hồn điên đảo.
– Thoải…… Thoải mái……
Nó có chút ngượng ngùng thừa nhận. Làm sao lại không thoải mái, dục vọng cắm trong tiểu huyệt mềm mại chật hẹp, bị kẹp chặt không chừa kẽ hở, lại bị tiểu huyệt không ngừng ma sát tạo ra khoái cảm nó chưa bao giờ thể nghiệm qua, làm cho máu huyết nó sôi trào, kích động không biết làm thế nào cho phải.
– Ngươi muốn càng thoải mái hơn không? Nếu muốn, kêu tên của ta
Chu Lợi Địch cười càng ngày càng đẹp, càng ngày càng mị. Cậu vẫn chậm rãi di động, làm cho tiểu huyệt dần dần thích ứng loại cảm giác vừa đau lại thích này, đồng thời cũng thích ứng phân thân to lớn, tiết tấu quan trọng nhất của loại hành vi này cậu đã tìm được rồi.
– Chu Lợi Địch……
Nó thâm tình lại mê luyến kêu lên. Rõ ràng nó mới nắm giữ quyền chủ đạo, là nó tiến công xâm nhập, tại sao hiện tại nó cảm thấy quyền chủ đạo tất cả trên tay cậu, mà kẻ bị tiến công xâm nhập là nó? Chu Lợi Địch vừa lòng nở nụ cười, mông đột nhiên di động tốc độ nhanh hơn, mãnh liệt ma sát phân thân. Tiểu huyệt vừa lên một chút, một tả một hữu, phi thường có tiết tấu đong đưa rất nhanh, *** loạn vặn vẹo thắt lưng rắn chắc…… Nó thích không nói nên lời, chỉ có thể lớn tiếng thở gấp, côn thịt cắm ở tiểu huyệt Chu Lợi Địch kích động toàn bộ nổi lên gân xanh, nhìn có chút dọa người…… Chu Lợi Địch cũng rất thích, chuyển động rất nhanh làm cho khoái cảm gia tăng thêm vài lần, vừa rồi dùng sức mãnh liệt đong đưa lên xuống, cậu còn thể nghiệm đến một loại khoái cảm siêu kích thích, nơi đó hình như là chỗ mẫn cảm nhất trong cơ thể. Hơi hơi run rẩy.
Tinh dịch của nó bắn tràn đầy bụng cậu, trong bụng tựa như chứa nước sôi, làm cho bụng cậu nóng muốn hỏng rồi. Quan trọng nhất là cậu cảm giác được trong đống lớn dịch thể, có một cỗ đặc biệt nóng, hơn nữa giống như biết chạy, hướng chỗ sâu trong bụng cậu bơi đi……
– Giờ có thể có thai rồi sao?
– Không biết…… làm thêm mấy lần nhất định sẽ có thai ……
Nó cảm thấy đây là lời tán tỉnh tình sắc nhất đời này nó nói qua, nhưng nó thật sự còn chưa làm đủ, cho nên nó lừa cậu nói không biết.
Kỳ thật vừa rồi nó đã đem “Sinh dục ***" khiến người mang thai bắn vào trong cơ thể cậu,“Sinh dục ***" cùng dịch thể bình thường bất đồng, nó tiến vào thân thể lập tức có thể làm cho đối phương mang thai, nếu không có nó vô luận bắn bao nhiêu dịch thể vào, đều không thể.
Nếu bọn họ giao hoan, không muốn làm cho đối phương có hài tử, có thể lựa chọn không bắn ra “Sinh dục ***". Áo Tư thần tộc đặc biệt là năng lực sinh sản của bọn họ, không giống bất luận chủng tộc nào, bọn họ có thể tự do khống chế sinh dục của mình.
– Vậy làm thêm mấy lần là được
Khóe miệng sưng đỏ mỉm cười cong lên làm người ta hoa mắt chóng mặt, Chu Lợi Địch đột nhiên rời khỏi đại phân thân của nó đứng lên, mất đi phân thân ngăn chặn dịch thể lập tức từ huyệt nhỏ chảy ra……
Nhìn dịch thể chính mình chảy đầy chân tình nhân, *** loạn lại phóng đãng, nó thiếu chút nữa chảy máu mũi, còn chưa kịp lấy lại *** thần, liền thấy Chu Lợi Địch nhảy khỏi thuyền, nhảy vào trong nước……
– Chu Lợi Địch……
Nó kinh ngạc kêu lên, cậu đột nhiên nhảy vào trong nước làm cái gì, hơn nữa cậu lại nhìn không thấy, làm như vậy là rất nguy hiểm.
– Nóng quá, xuống đây làm……
Chu Lợi Địch ngâm trong nước, đối với nó trên thuyền dụ hoặc ôm lấy ngón tay. Thân thể hàng năm tập võ so với sắt thép càng rắn chắc hơn, cũng không vì làm một lần liền mệt mỏi, cậu còn rất nhiều thể lực……
Chỉ là dịch thể trong bụng làm cho cậu nóng muốn chết, cậu cần ở trong nước phục hồi một chút, nếu không cậu cảm giác chính mình cũng bị “Hỏa ***" trong bụng tươi sống thiêu cháy
Đối mặt lời mời mê người như thế, nó một tia do dự cũng không có lập tức nhảy xuống nước, ôm lấy Chu Lợi Địch chính là một trận hôn môi thiên hôn địa ám kịch liệt điên cuồng, mê luyến hút hút cắn cắn đôi môi đỏ hồng vô cùng mê người kia.
– Lần đầu tiên toàn bộ giao cho ngươi, lần thứ hai nên toàn bộ giao cho ta ……
Hôn đến khi hai người đều hít thở không thông, nó mới buông ra, nhìn khuôn mặt tuấn tú trước mặt đỏ bừng, ồ ồ thở gấp nói.
Không đợi Chu Lợi Địch trả lời, nó đã muốn vội vàng xao động vươn tay trong nước bắt lấy cặp mông vểnh khêu gợi tách ra, phân thân đã khôi phục nguyên khí hướng tiểu huyệt đâm chọc, lại vọt vào thân thể cậu ……
Thân thể Chu Lợi Địch run lên một chút, bởi vì trong thông đạo tất cả đều là dịch thể nóng bỏng của nó, cho nên động tác nó mặc dù có chút thô bạo, nhưng cậu cũng không có cảm giác thống khổ, chỉ là cảm thấy hậu huyệt thực trướng.
– Ngươi là ma quỷ, ngươi là ma quỷ, ngươi là ma quỷ……
Miệng càng không ngừng lẩm bẩm, cự vật cắm ở tiểu huyệt điên cuồng mà đâm, không ngừng dùng sức thẳng tiến, sau đó rút ra, lại đâm vào lại rút ra.
Nó rốt cục có thể tự do ra vào thân thể cậu, có thể tận tình đâm tiểu huyệt mềm mại trơn nhẵn, vừa rồi vẫn là cậu chủ động, nó không có cơ hội động, làm cho nó hoàn toàn không có tận hứng.
Nghe tiếng gầm nhẹ thống khổ ảo não kia, lại tràn ngập mê luyến, Chu Lợi Địch trong mắt tràn ngập tiếu ý, ôm lấy cổ nó, hai chân thon dài rắn chắc giống như con rắn cuốn lấy thắt lưng khỏe mạnh như hổ của nó.
– A a…… Thước, ngươi làm tốt lắm dùng sức…… Ha a…… ngươi thật lớn, thật thô…… A……
Đôi môi bị nó cắn mút đỏ mọng tràn ra âm thanh rên rỉ yêu kiều, tựa hồ vô cùng thoải mái.
Cậu quả thật rất thoải mái, lực đạo và tốc độ hoàn toàn không giống cậu, làm cho toàn thân cậu kịch liệt run rẩy. So với cậu làm còn mạnh hơn bao nhiêu lần đâm thật sâu vào, cùng với khoái cảm mãnh liệt nhanh chóng cắn nuốt cậu……
Chu Lợi Địch rên rỉ quá tốt, lúc đó làm cho nó kích động thiếu chút nữa biến hình, hai cánh tay ôm chặt thắt lưng rắn chắc, bụng dưới càng thêm cuồng dã, đại phân thân sáp đến chỗ sâu nhất còn chuyển động vài vòng, cố ý ma sát niêm mạc non mịn……
– Ô ha…… Thước…… A a…… Đừng đâm…… đâm hư mất …… A…… quá kích thích …… A…ha…… dịch thể của ngươi bị đâm muốn chảy ra ……
Yếu ớt rên rỉ giống cầu xin, lại như là dụ dỗ.
Bất quá dịch thể ở hậu huyệt Chu Lợi Địch quả thật bị phân thân vẫn điên cuồng đâm chảy ra, sau đó dung nhập nước sông, làm dơ nước sông sạch sẽ.
– Dâm phụ
Nó nghe cậu rên rỉ toàn thân xương cốt đều mềm, nhìn khuôn mặt trước mắt vừa thánh khiết vừa *** đãng mắng.
Nghe được nó mắng mình là *** phụ, cậu thiếu chút nữa “ha ha" cười ra tiếng, ngẩng đầu ở bên tai nó nói:
– Ngươi có biết thế nào là *** phụ chân chính không?
Nó giật mình, lập tức cảm giác được lỗ tai ẩm ướt, cậu liếm lỗ tai nó.
– Để ta nói cho ngươi, *** phụ chân chính là cái dạng gì
Cậu vui cười, nhẹ ngậm lấy lỗ tai nó hút liếm chơi đùa. Bởi vì nó vẫn đang vận động, thân thể cho dù ngâm trong nước sông lạnh như băng cũng vẫn cảm thấy nóng, nóng đến lý trí cậu càng ngày càng mơ hồ, thật muốn làm chuyện chưa từng làm qua……
Lỗ tai nó rất mẫn cảm, lập tức trở nên đỏ bừng, thắt lưng nhất thời muốn mềm, muốn kêu cậu buông lỗ tai nó ra, nhưng ……
– Thước, dùng sức làm ta Hung hăng đem ta làm đến hư, phân thân của ngươi dùng sức đâm hậu huyệt của ta, được không……
Cậu ở bên tai nó *** đãng nói nhỏ, một tay ôm cổ nó một tay tiến vào trong nước bắt lấy đại phân thân nó lộ ra bên ngoài, tà ác vuốt ve đùa bỡn.
Nó gào thét một tiếng, kích động thay đổi thú hình, tuy rằng không hoàn toàn biến thành hình thú, nhưng xem như nửa người nửa thú. Đầu của nó mọc ra độc giác màu vàng, sau lưng biến ra một đôi cánh màu vàng to lớn, cái đuôi cũng mọc ra ……
Chu Lợi Địch cũng không biết bộ dạng nó biến hóa, chỉ nhận thấy được côn thịt nó cắm ở hậu huyệt lại biến thô biến dài rất nhiều, hậu huyệt cậu chống đỡ không nổi, khiến cho cậu không thể không cố gắng mở lớn hậu huyệt thích ứng biến hóa đột nhiên của nó.
– Ngươi là ma quỷ *** loạn xấu xa, ta cho ngươi câu dẫn ta……
Nó dùng lực nổi lên trong nước, dường như trả thù cuồng thao loạn làm, đem tiểu huyệt Chu Lợi Địch làm vang lên thanh âm“óc ách, óc ách", bạch dịch không ngừng trào ra, nước sông lạnh như băng không ngừng chảy vào.
– Ah ah ah … ô a …. hậu huyệt cũng bị thao nát …. a …nước đi vào, lạnh quá… a … ưm …đừng …
Mày kiếm dễ nhìn hơi nhíu, đau cùng cảm giác tê dại từ hậu huyệt đồng thời truyền vào trong đầu, làm cho cậu phân không rõ chính mình là đau hay là thích, thân thể nổi da gà.
Cậu nổi da gà là vì nước sông lạnh lẽo chạy vào trong thân thể nóng bỏng, cảm giác vô cùng rõ ràng mãnh liệt, nước sông đi vào càng ngày càng nhiều, thân thể lâm vào loại cảm giác vừa lạnh lại vừa nóng thật thống khổ. Cảm giác cực khủng bố kia, làm cho cậu sởn tóc gáy nhưng … vì cái gì hạ thể cậu còn cứng lên?
– Ta muốn đem nơi đó của ngươi thao nát, *** phụ
Nó hưng phấn mà mắng, dùng sức đâm đến ở chỗ sâu nhất, muốn cho cậu rên rỉ càng lớn hơn, lộ ra biểu tình càng đáng thương mê người.
Cậu đột nhiên phát hiện nó còn thích nhìn cậu trầm luân trong dục vọng, biểu tình thống khổ lại khoái hoạt, càng thích xem cậu cao quý thánh khiết lộ ra mị thái *** đãng câu nhân, phát ra tiếng kêu *** loạn mê người.
Nó vĩnh viễn cũng không thể buông cậu ra, bởi vì nó mê luyến cậu như vậy, khiến nó như si như túy, nó không thể cứu được nữa …
Khi bị ôm lên giường, Chu Lợi Địch đã mềm ra gần như vũng nước, cậu bị nó ở trong nước ước chừng làm ba lượt, cái gì cũng bắn không được, nó mới thỏa mãn đem cậu ôm trở về.
Mệt thành như vậy còn không ngất xỉu, ít nhiều thể lực cậu siêu cường khác hẳn với thường nhân, nếu trước kia không có rèn luyện, cậu hiện tại đã muốn nửa chết nửa sống ····
– Ngươi cố ý.
– Ngươi phát hiện.
Nghe được thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng không cảm xúc kia, Chu Lợi Địch khẽ cong khóe miệng, cũng không phủ nhận.
Đêm nay quả thật cậu sớm có kế hoạch, cậu cố ý tìm cớ để nó mang cậu ra ngoài, lại khiến cho nó biến thành người, tất cả đều vì có thể thuận lợi cùng nó kết hợp. Cậu nghĩ hành vi man rợ làm không được, vậy dùng hình người làm, không có ánh sáng không tốt lắm, cậu đã nghĩ biện pháp có ánh sáng.
Nó không nghĩ tới cậu thẳng thắn thừa nhận, nhất thời không biết muốn nói gì cho tốt, cậu thật sự là thông minh, chính mình cũng chưa nghĩ đến hình thú phân thân quá lớn, có thể biến thành hình người làm, cậu lại nghĩ đến trước, còn có biện pháp dụ dỗ nó…
– Đến đây, ta có chuyện muốn hỏi ngươi.
Khăn gấm che mắt đã bị gỡ xuống, cung điện tối đen vẫn không thể nhìn thấy gì, nhưng cậu vẫn không mất chút lực tìm đến tay nó.
– Cái gì?
– Ngươi thích *** phụ sao?
Thanh âm tao nhã dễ nghe ngả ngớn cười nói.
Hô hấp của nó đột nhiên ngừng lại, cậu bị nó làm thành như vậy, còn muốn dụ hoặc nó sao?
– Ngươi muốn mông nở hoa sao
Hắn cắn răng nói, cầm lấy tay cậu. Nguy rồi, thật vất vả dục hỏa mới tắt lại bị cậu khơi mào dậy, không nghĩ tới hắn chỉ vì một câu nói …..
– Ta chỉ muốn biết ngươi đối với biểu hiện hôm nay của ta vừa lòng không?
Chu Lợi Địch mỉm cười, hoàn toàn không sợ hắn có thể lại cứng lên ăn mình.
Lần đầu tiên làm chuyện như vậy, cậu tương đối để ý biểu hiện của mình, cậu đã nhiệt tình như vậy, nếu hắn không hài lòng, cậu sẽ khổ sở.
Cậu đợi thật lâu, mới nghe được một câu:
– Làm thê tử của ta
Cậu lập tức sửng sốt, không nghĩ tới hắn trả lời như vậy, khóe miệng cong lên.
– Được
Làm thê tử hắn, trả lời này …. cậu vừa lòng, hắn … không có làm cho cậu thất vọng Nhưng hắn cũng quá thẹn thùng đi, cũng không trực tiếp trả lời là vừa lòng hay là không.
Nghe cậu nói được, hắn trong bóng đêm nở nụ cười, đây là lần đầu tiên hắn cười từ khi sinh ra tới nay. Tự tiện để cho cậu làm thê tử của mình quyết định này thực lỗ mãng, không nghĩ tới cậu sẽ đáp ứng, hắn thật sự rất vui.
(1 thuyền ánh trăng:
maan-boot
(2 hoa đinh hương:
hoa-tu-dinh-huong-ba-tu-3
(3 trường bào: đại khái là em thụ mặc áo dài như thế này nên không mặc quần cũng không ai biết
vuong-quoc-ao-01
Bầu trời đêm tựa như tấm satin lộng lẫy màu xanh thẫm phía trên đính những vì *** tú lấp lánh, mặt trăng bị chúng *** vây quanh tỏa ra ánh sáng nhu hòa, đẹp đến không nói nên lời. Dị giới được bao phủ ở trong bóng đêm bình yên êm ả, hết thảy xinh đẹp tựa như bức họa.
Không nghĩ tới bóng đêm nơi này xinh đẹp như thế, làm người ta thật say mê
Một góc ban công trong cung điện, một mỹ nam tử tóc nâu mắt xanh biếc, vô cùng tao nhã nằm trên ghế, nâng chén vàng nhấm nháp rượu ngon, nhàn nhã thưởng thức cảnh đêm xinh đẹp.
Tới nơi này vài ngày, nhưng vẫn chưa thưởng thức qua cảnh đêm nơi này, tối nay sau khi ăn xong bữa tối thấy thời tiết không tồi liền đến ban công hóng mát, nhân cơ hội thưởng thức cảnh đêm.
Nhìn lên bầu trời đêm cặp mắt xanh khẽ nheo lại, ánh trăng thật sáng, so với nhân giới ánh trăng đẹp hơn nhiều, *** tú cũng lấp lánh hơn, càng xem càng cảm thấy thơ mộng……
Nơi này tuy là Địa Ngục, lại có thể nhìn thấy mặt trời và mặt trăng, hoàn toàn giống như nhân giới, chỉ là cảnh sắc so với nhân giới không biết đẹp hơn bao nhiêu lần. Thật sự là một thế ngoại đào nguyên hiếm có, cậu càng ngày càng thích nơi này
Lại uống một ngụm rượu tản ra mùi thơm ngát, Chu Lợi Địch ngồi dậy, buông chén rượu đứng dậy trở về phòng. Tính thời gian, nó sắp đến đây, mình nên trở về giường chờ nó
Không biết đêm nay có thể thuận lợi kết hợp hay không, tối hôm qua tuy rằng dùng miệng giúp nó một lần nhưng cậu biết nó cũng không thỏa mãn……
Tuy rằng đêm nay bọn họ còn có thể thử kết hợp lại, nhưng cậu lo lắng cuối cùng sẽ lại làm nó mất hứng mà về, rốt cuộc phải làm sao mới có thể để cho nó thuận lợi tiến vào thân thể của mình đây? Nếu có thể……
Chu Lợi Địch cười nhẹ một tiếng, không nghĩ tới mình cũng có lúc đầu óc đều là làm thế nào cùng dã thú giao hoan, nghĩ làm thế nào để cho dã thú thuận lợi chiếm lấy mình, thì ra cậu còn có một mặt muốn tìm bất mãn như thế……
– Chu Lợi Địch, ngươi đang cười cái gì?
Ánh đèn đột nhiên đồng loạt tắt, phía sau vang lên thú âm lạnh như băng đã quen thuộc.
– Thước, ngươi đã đến rồi.
Chu Lợi Địch xoay người, đối với tình nhân trong bóng đêm cười nói.
– Ừm, vừa rồi ngươi đang cười cái gì?
Cùng với tiếng bước chân nặng nề dọa người, dã thú cao lớn đi tới bên người cậu.
– Ta đột nhiên nhớ tới một chuyện buồn cười.
Độ cong khóe miệng càng mê người.
– Chuyện gì buồn cười?
Dã thú tò mò hỏi
– Bí mật.
Chu Lợi Địch cười ôm lấy nó, nói:
– Thước, đêm nay ánh trăng đẹp quá, ta muốn ra ngoài chèo thuyền.
Bên ngoài ánh trăng sáng trong, rất thích hợp chèo thuyền ngắm trăng, tuy rằng bên ngoài chỉ có sông không có thuyền, nhưng cậu tin tưởng lấy pháp lực nó lập tức có thể biến ra một con thuyền.
– Không được.
Nó thật không ngờ cậu sẽ đưa ra loại yêu cầu này, lập tức liền cự tuyệt. Nếu ra ngoài đứng dưới ánh trăng, Chu Lợi Địch lập tức sẽ biết nó luôn luôn lừa cậu, nó tuyệt đối không thể để cho Chu Lợi Địch nhìn thấy nó.
Chu Lợi Địch sớm đoán được nó sẽ không đáp ứng, cũng không tức giận, cười hỏi:
– Vì sao? Ngươi không muốn để ta nhìn thấy ngươi sao?
Nếu là sợ cậu biết nó không phải Hắc Nặc Lỗ Tư, thì cậu đã sớm biết.
– Ngươi tuyệt đối không thể thấy ta, ngày ngươi thấy ta chính là lúc chúng ta chia ly, chúng ta sẽ không bao giờ có thể gặp mặt.
Nó nặng nề trả lời. Nó ngay từ đầu liền quyết định, nếu bị cậu thấy, chính là thời điểm chấm dứt đoạn tình cảm lưu luyến này.
– Ta đã biết, ta đáp ứng ngươi sẽ không yêu cầu nhìn ngươi.
Chu Lợi Địch quan tâm gật đầu, không hỏi lại vì cái gì nó luôn nói như vậy, chính mình nếu thật sự thích nó, sẽ không thể lại truy vấn, càng không thể bức nó.
Cậu biết nó vẫn ẩn giấu trong bóng đêm là có nỗi niềm khó nói, cậu cũng chưa bao giờ nghĩ tới muốn nhìn lén nó có bộ dáng gì, bằng không cậu hoàn toàn có thể thừa dịp nó ngủ đốt đèn nhìn lén dung mạo nó.
– Cám ơn.
Nó có chút vụng về nói cám ơn, nó sống lâu như vậy đây là lần đầu tiên cám ơn ai đó.
– Nhưng ta muốn mời ngươi cùng ta ra ngoài chèo thuyền ngắm trăng, nếu ngươi không yên tâm, ta sẽ dùng vải che mắt.
Chu Lợi Địch cũng không buông tha ý tưởng muốn nó cùng cậu ra ngoài chèo thuyền ngắm trăng.
– Chu Lợi Địch……
Nó khó xử nhỏ giọng kêu lên.
– Xin ngươi đừng cự tuyệt ta, ta cam đoan sẽ không nhìn lén ngươi, nếu ngươi còn không yên tâm, có thể thi pháp để mắt của ta tạm thời không nhìn thấy.
Chu Lợi Địch ôm nó làm nũng nói, đây là lần đầu tiên cậu làm nũng, cảm giác có chút quái.
Tuy rằng nhìn không thấy bộ dáng cậu làm nũng, nhưng nghe thấy nam âm khả ái kia, xương cốt nó cũng muốn nhũn, căn bản không có biện pháp cự tuyệt yêu cầu của cậu.
– Được……
Biết rõ không thể, nhưng nó vẫn đáp ứng. Nhưng nếu nó làm cho Chu Lợi Địch nhìn không thấy, cậu làm thế nào cùng nó chèo thuyền ngắm trăng?
– Cám ơn
Chu Lợi Địch Cao hứng kiễng mũi chân ở trước ngực nó hôn một cái, nó rất cao lớn, tuy rằng nó cố gắng cúi người để tiện cho cậu và nó nói chuyện, nhưng cậu vẫn không thể hôn tới môi nó.
Nó đã đáp ứng cùng cậu ra ngoài chèo thuyền, chỉ cần nó lại đáp ứng một yêu cầu nữa, kế hoạch của cậu xem như thành công một nửa……
– Thước, ngươi có thể đáp ứng ta một điều kiện nữa không?
Chu Lợi Địch lại dùng nam âm khả ái làm nũng với nó, cậu phát hiện nó tựa hồ đối với loại thanh âm này thật không có sức chống cự.
– Chuyện gì?
Cậu đột nhiên vẫn dùng loại thanh âm này nói chuyện với nó, nó sắp chịu không nổi.
– Có thể xin ngươi biến thành người không?
Chu Lợi Địch đưa ra một yêu cầu kinh người. Theo cậu biết nam giới thần tộc đều có hai loại hình thái, một loại là hình người, một loại là hình thú, nó hẳn là cũng có thể biến thành nhân loại mới đúng
– Ngươi muốn ta biến thành người?
Nó kinh ngạc khẽ nói. Cậu đêm nay thật kỳ quái, đầu tiên là xin nó cùng cậu ra ngoài chèo thuyền ngắm trăng, hiện tại lại muốn nó biến thành hình người……
– Đúng vậy, ngươi phải biến thành người mới tiện cùng ta chèo thuyền ngắm trăng chứ
Chu Lợi Địch gật đầu mỉm cười, tự nhiên trả lời.
Nó nghĩ nghĩ, cảm thấy Chu Lợi Địch nói quả thật có đạo lý, một dã thú cùng một người chèo thuyền ngắm trăng quả thật không ổn, quá sát phong cảnh.
– Được.
Nó đáp ứng biến thành người, dù sao Chu Lợi Địch cũng nhìn không thấy hình người của nó.
Đang ôm nó Chu Lợi Địch lập tức liền phát hiện nó nổi lên biến hóa kinh người, thân thể dã thú to lớn lông lá rậm rạp nháy mắt liền biến thành hình người, từ đỉnh đầu truyền đến hơi thở có thể phán đoán là hình người của nó cũng rất cao to, ít nhất cao hơn cậu một cái đầu.
Nó biến thành hình người so với nhân loại thì là loại cao lớn khôi ngô, nhưng so với hình thú thì nhỏ hơn, chuyện kia hẳn là có thể thuận lợi tiến hành……
– Ta đã biến thành người
Bất đồng thú thanh dĩ vãng thô nặng dọa người, là giọng nam thực trong trẻo nhưng lạnh lùng khàn khàn trầm thấp, lạnh tựa băng lại đẹp mắt như tuyết rực rỡ như kim cương trầm thấp mê người.
Kỳ thật nó bình thường đều là hình người, nó không giống đệ đệ, nó không thích biến thành hình thú. Mấy đêm nay nếu không phải vì giả mạo Hắc Tư thích biến thành hình thú, nó căn bản sẽ không biến thành hình thú.
– Ta biết.
Nó biến thành người thanh âm thật dễ nghe, hơn nữa thực…… quen thuộc.
Tuy rằng chỉ nghe qua hai lần, nhưng cậu lại đối với thanh âm này có ấn tượng khắc sâu, vẫn chưa quên……
– Chúng ta ra ngoài chèo thuyền ngắm trăng.
Nó biến ra một khăn gấm màu trắng đem mắt Chu Lợi Địch che lại, vốn muốn trực tiếp thi pháp làm cho cậu tạm thời không nhìn thấy là an toàn nhất, nhưng làm như vậy liền đại biểu nó không tin cậu.
Nó tin tưởng cậu là một người thủ tín, cậu nếu đáp ứng sẽ không nhìn lén nó, liền tuyệt đối sẽ không
Chu Lợi Địch sớm thích ứng với bóng tối, ánh mắt bị che đi cũng không ảnh hưởng, dù sao đều là không nhìn thấy.
Nó dắt tay Chu Lợi Địch, đưa cậu ra khỏi cung điện hắc ám, bên ngoài cung điện được ánh trăng chiếu tựa như ban ngày, nó lập tức bị Chu Lợi Địch dưới ánh trăng mê hoặc.
Dưới ánh trăng Chu Lợi Địch cao nhã xinh đẹp tôn quý, một thân áo choàng tuyết sắc làm cho cậu càng thêm phiêu dật xuất trần, toàn thân phát ra một cỗ khí chất khó có thể hình dung, khiến cho người ta tim đập thình thịch, thần hồn điên đảo.
Mấy ngày không có thấy mặt cậu, so với trước kia càng mê người, trên người còn có thêm hương vị gợi cảm
Nhìn đôi môi sưng đỏ quyến rũ, so với bảo thạch còn sáng lạn rực rỡ hơn bên môi còn vương ý cười, không nghĩ tới môi cậu bị nó hôn sưng lên đến vậy, đôi môi đó…… thật ngon miệng, làm cho nó muốn ngừng mà không được.
Chu Lợi Địch mặc dù bị bịt mắt, nhưng cậu biết nó đang nhìn cậu, khóe miệng khẽ nhếch, không biết trong mắt nó mình là cái dạng gì.
Cậu vui vẻ nắm tay nó, bàn tay nhân loại so với thú trảo hoàn toàn khác vẫn thực ấm áp, lòng bàn tay truyền đến độ ấm làm cho người ta thật an tâm.
Nó nhìn cậu thật lâu mới lấy lại *** thần, lôi kéo cậu tiếp tục tiến về phía trước, đi đến bờ sông.
Nước sông trong vô cùng, còn có thể thấy cá chép hiếm thấy màu vàng sinh động ở bên dưới, vui vẻ du ngoạn chơi đùa. Hai bờ sông trăm hoa đón ánh trăng nở rộ, trong không khí tất cả đều là hương thơm say lòng người.
Nó vốn định đêm nay tiếp tục việc đêm qua vẫn chưa xong, nhưng hoa tiền nguyệt hạ hai người chèo thuyền tâm tình cũng thực lãng mạn, chuyện kết hợp đợi lần sau đi Dù sao nó cũng còn chưa nghĩ ra biện pháp thuận lợi cùng cậu kết hợp, thú và người làm tình thật sự rất khó
Nó vung tay lên, trên sông lập tức xuất hiện một con thuyền ánh trăng (1 xinh đẹp, thuyền cũng không lớn, vừa vặn đủ nó cùng cậu ngồi.
Bị nó nắm tay bước lên thuyền ánh trăng, cậu ngồi xuống, nhàn nhã nằm ở trên thuyền.
– Thước, ngươi có thể một mình chèo thuyền không?
Cậu không muốn chèo thuyền, cậu chỉ muốn nằm như vậy, nhàn nhã “thưởng thức" *** tú xinh đẹp.
– Được.
Cậu hai mắt bị che, cho dù muốn chèo thuyền, chỉ sợ cũng không tiện.
Nó biến ra một cặp mái chèo bằng bạc, để vào trong nước, thuyền ánh trăng lập tức di chuyển……
Nghe tiếng mái chèo khua nước “ sàn sạt", “nhìn lên" trời đêm Chu Lợi Địch vươn tay nghịch nước. Nước mát lạnh, thật là thoải mái
– Nhìn không thấy thực bất tiện đi
Vẫn nhìn chăm chú vào cậu, nó thấp giọng hỏi. Nhìn cậu cái gì cũng không thấy, chỉ có nó một mình thưởng thức cảnh đẹp trước mắt, trong lòng nó thật không thoải mái.
Nó rất muốn tháo khăn che mắt của cậu xuống, để cậu có thể cùng nó thưởng thức cảnh đẹp trước mắt, nhưng nó không thể. Cậu chỉ có thể ở trong bóng đêm, mới có thể ở cùng nó……
Nó bỗng nhiên lo lắng tình cảm lưu luyến này có thể kéo dài bao lâu, một ngày nào đó cậu nhất định sẽ chán ghét sống như vậy
Luyến ái, đến lúc đó mình nên làm cái gì
– Sẽ không. Ánh mắt của ta mặc dù nhìn không thấy, nhưng tâm của ta lại nhìn rất rõ ràng, ngươi không cần lo lắng.
Chu Lợi Địch mỉm cười xinh đẹp.
– Ta biết sao rất nhiều, rất đẹp, ánh trăng rất lớn thực tròn, hai bờ sông hoa đẹp lại thơm, còn có cá trong nước rất đáng yêu……
Cậu có thể cảm giác được vừa rồi có cá bơi tới chơi đùa đảo quanh trong tay, cũng biết hiện tại thuyền đang ở gần bụi đinh hương nở rộ, cậu ngửi thấy được mùi hoa đinh hương (2, hoa đinh hương ở dưới ánh trăng khẳng định rất xinh đẹp.
Dùng tâm cảm nhận, so với dùng mắt xem, càng nhận thấy vạn vật xinh đẹp hơn……
– Chu Lợi Địch……
Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng mê người nhẹ nhàng kêu lên. Lúc này nó không biết nên nói cái gì mới tốt, thầm nghĩ gọi tên cậu.
Chu Lợi Địch không hổ là người làm cho nó động tâm, cậu thật sự không giống người thường, cùng nhân loại bình thường hoàn toàn không giống. Nó không biết phải dùng ngôn ngữ gì để hình dung cảm giác của nó với cậu, nó chỉ biết là cậu rất đặc biệt, làm cho nó căn bản không có biện pháp không thích cậu
– Thước, trong sách nói Áo Tư thần tộc nam giới năng lực sinh dục vô cùng mạnh, có thể làm cho nam nhân cũng mang thai, là thật sao?
Chu Lợi Địch đột nhiên tò mò hỏi.
– Là thật.
Nó gật đầu. Áo Tư thần tộc nam nhân bởi vì có hai loại hình thái người và thú, cho nên năng lực sinh sản so với bất luận tộc loại nào đều mạnh, cho dù cùng nam nhân không có tử cung ân ái, cũng có thể làm cho nam nhân mang thai sinh con.
Chu Lợi Địch học vấn phong phú, ngay cả loại sự tình này cũng biết, chỉ là cậu hỏi cái này làm cái gì
– Vậy ngươi muốn cùng ta sinh hài tử sao?
Chu Lợi Địch đối với nó mị hoặc cười.
Nó nhất thời giật mình, cậu nói cái gì? Nó có phải nghe lầm hay không, sinh hài tử?
Chu Lợi Địch tuy rằng không nhìn thấy, nhưng cậu biết nó thực khiếp sợ, bộ dáng nó hiện tại khẳng định thực buồn cười thú vị.
Trước mặt thổi tới một trận gió nóng, làm cho người ta nhất thời cảm giác thời tiết có chút nóng bức, nơi này thời tiết rất giống đầu hạ ở nhân gian.
– Thước, ta cảm thấy có chút nóng, có thể nhờ ngươi lại đây cởi bớt nút áo giúp ta Mắt ta nhìn không thấy, không tiện cởi.
Cảm thấy nóng Chu Lợi Địch đối với tình nhân cười đến càng mị hoặc.
Nó rốt cục lấy lại *** thần, nhìn Chu Lợi Địch trong đầu chỉ có một từ: Dụ hoặc Đây tuyệt đối là trắng trợn dụ hoặc, Chu Lợi Địch đầu tiên là hỏi nó có nghĩ là cùng cậu sinh hài tử. Hiện tại kêu nó cởi bớt áo giúp……
– Thước, nhanh lên
Thanh âm tao nhã dễ nghe nhẹ nhàng thúc giục.
Nó thực tự nhiên tiến tới, áp lên người Chu Lợi Địch, nhưng không phải cởi bỏ áo, mà là hôn lên đôi môi đỏ mọng kia vẫn dụ hoặc nó.
Cậu khẽ cười, hai tay tự nhiên ôm lấy bả vai rộng lớn của nó, nó cho dù biến thành người, nhiệt độ cơ thể so với người bình thường vẫn cao hơn rất nhiều, vẫn ấm áp thoải mái như vậy.
Miệng nhân loại so với dã thú hôn môi tiện hơn nhiều, nó so với trước kia càng có thể tùy tâm sở dục hôn Chu Lợi Địch, nó có thể hôn đôi môi mềm mại kia đến sưng mới thôi.
Nó rất thích bờ môi của cậu, bờ môi của cậu thật mềm, thật thơm, vô luận hôn bao nhiêu lần, vĩnh viễn đều non mềm như vậy, làm cho nó hôn không muốn ngừng.
Được hôn đôi môi nó yêu nhất, dục hỏa dã thú rất nhanh đã bị gợi lên, càng muốn tiến thêm một bước, vươn tay cởi bỏ áo người yêu, lập tức dục hỏa trong cơ thể cháy càng vượng.
Chỉ thấy trên cổ xinh đẹp ấn đầy dấu hôn, còn có một dấu răng dã thú cắn thật đáng sợ, đây tất cả đều là kiệt tác của nó. Nếu nó nhớ không sai, phía dưới còn càng nhiều hôn ngân và dấu răng như vậy.
Nó phấn khởi nhanh chóng cởi bỏ khuy áo bảo thạch phía dưới, lộ ra phong cảnh so với mặt trên còn " kinh người " hơn, khắp bờ ngực rắn chắc tất cả đều là vết tích *** xanh tím, đầu nhũ nguyên bản rất nhỏ nâu nhạt, cũng bởi vì nó liên tục mấy đêm liếm mút, trở nên lớn lại đỏ tươi, thập phần mê người.
– Thước, ta chỉ nhờ ngươi đem nút áo của ta cởi, ngươi sao lại đem áo của ta cởi ra, như vậy ta sẽ lạnh.
Vạt áo mở rộng, bờ ngực hoàn toàn bại lộ trong không khí, Chu Lợi Địch cười, nhẹ giọng oán giận nói.
– Ta…… Ta sẽ sưởi ấm cho ngươi.
Nó vụng về nói, cúi đầu ngậm đầu nhũ sưng đỏ, dùng sức mút.
Vẫn là trong bóng đêm âu yếm cậu, cho nên nó cũng không biết đầu nhũ cậu đã thay đổi kinh người như vậy, trở nên…… khả ái gợi cảm như vậy, làm cho người ta thật muốn một ngụm cắn xuống.
– A a…..
Chu Lợi Địch kêu nhẹ một tiếng, thiếu chút nữa cười ra tiếng, đây hình như là câu tán tỉnh đầu tiên nó nói, thật không nghĩ tới nó còn có thể nói ra lời nói như vậy.
Nhân loại và dã thú chính là không giống nhau, dù là liếm mút đầu nhũ, hay là ở vuốt ve thắt lưng, cảm giác hoàn toàn bất đồng. So với dã thú thì nhỏ hơn nhiều, nhưng mùi vị giống nhau, nhiệt tình giống nhau, cảm giác giống nhau, như đang bị thiêu đốt.
– A……ha……
Khoái cảm quen thuộc làm cho thân thể nhanh chóng trở nên khô nóng, còn đầu nhũ bị sưng nó vẫn cắn mút, thoải mái đến nhanh chóng cứng rắn, cái loại cảm giác vừa đau vừa ngứa này, khoái cảm hỗn loạn lại kịch liệt làm cho người ta khó có thể kháng cự……
Nó đối với đầu nhũ của cậu yêu không thích không ngừng, liếm lại liếm, hút lại hút, đem đầu nhũ sưng đỏ biến thành càng thêm sưng đỏ, tựa như anh đào chín mọng đến sắp nứt ra.
Đến khi nó hút đủ buông Chu Lợi Địch ra, trước ngực Chu Lợi Địch đã thêm viên anh đào chín mọng tiên diễm ướt át, mà khuôn mặt Chu Lợi Địch vốn tuấn mỹ vô cùng cũng trở nên có chút đỏ tươi, hai gò má đỏ ửng.
Thật kiều diễm Thật xinh đẹp Nó cũng không biết đầu nhũ Chu Lợi Địch bị mình hút sẽ trở nên kiều diễm xinh đẹp như vậy, nó muốn ở dưới ánh trăng nhìn càng nhiều biểu tình của cậu……
Nó vươn tay tiến vào phía dưới trường bào (3, lập tức lắp bắp kinh hãi, kinh ngạc nhìn cậu.
– Ngươi không có mặc quần……
Phía trong trường bào cậu lại không hề mặc gì
Ngươi không vui sao
Chu Lợi Địch không bận tâm mỉm cười, tao nhã dụ hoặc kéo trường bào, không có nửa điểm xấu hổ đem nửa người hoàn toàn hiện ra trước mắt tình nhân.
Dù sao sớm ở trước mặt nó trần trụi qua rất nhiều lần, không có gì thẹn thùng, hơn nữa cậu chính là muốn quyến rũ nó, dấy lên dục vọng của nó, để cho nó ôm cậu.
Hai tròng mắt gắt gao nhìn chằm chằm nam thể kiện mỹ yêu dị gần như lộ ra trọn vẹn nằm trước mặt mình, cả người nó vô cùng kích động. Thân thể cậu hiện tại so với khi nó thừa dịp cậu tắm rửa nhìn lén thì càng xinh đẹp câu nhân
Rõ ràng không giống thiếu niên *** tế mềm mại, cũng không giống nữ nhân đầy đặn thướt tha, mà là thân thể đại nam nhân rắn chắc cứng nhắc, có vài chỗ còn có vết sẹo, lại làm cho nó tâm động nói không nên lời, cảm thấy thế gian rốt cuộc tìm không thấy thân thể xinh đẹp giống như cậu vậy.
Quan trọng là, Chu Lợi Địch thế nhưng…… đã cương, hùng vật xinh đẹp dễ nhìn kia đã muốn đứng lên, làm cho nó nhìn mà miệng khô lưỡi khô, phía dưới cứng rắn phát đau……
– Thước, ôm ta, làm cho ta hoàn toàn trở thành người của ngươi.
Chu Lợi Địch hướng nó vươn cái chân rắn chắc, lại dụ dỗ " dã thú “sắp phát cuồng.
– Ma quỷ
Nó phun ra một câu, bắt lấy chân cậu hôn lên, nhưng nói " hôn “, còn không bằng nói " cắn " càng chuẩn xác hơn.
Nó cuồng loạn cắn ngón chân dễ nhìn, cảm thấy chính mình hoàn toàn vì Chu Lợi Địch phát điên rồi, Chu Lợi Địch tuyệt đối không phải cái gì thánh nhân, mà là ma quỷ đáng sợ.
Đúng vậy, Chu Lợi Địch tuyệt đối là ma quỷ, cậu không chỉ dụ hoặc nó, làm cho nó trở thành tù binh, làm cho nó làm ra những chuyện kỳ quặc không giống trước kia, còn làm cho nó từ một kẻ thanh tâm quả dục, không có dục vọng, biến thành một *** ma đáng sợ cả ngày đầu óc thầm nghĩ làm thế nào chiếm lấy cậu……
Nó biết nếu nó còn chút lý trí, nên lập tức giết ma quỷ đáng sợ này, nhưng nó làm không được, nó đã bị cậu mê đảo đến chính mình là ai cũng không biết.
Nó men theo ngón chân Chu Lợi Địch bắt đầu hướng về phía trước cắn, ở trên đùi xinh đẹp lưu lại vô số vết bầm tím màu xanh nhạt, rất nhanh liền hôn cắn đến đùi trong. Nhưng nó cũng không dừng lại, mà là tiếp tục hướng bộ vị bí mật hôn cắn……
– A —
Chu Lợi Địch đột nhiên cảm giác được chân của mình được nâng lên cao, hậu đình ẩn giấu phía sau bị một cái gì đó ẩm ướt đụng chạm đến, nó hôn hậu huyệt của cậu……
Dã thú đã gần như hoàn toàn đánh mất lý trí, làm chuyện ngay cả chính nó cũng kinh ngạc, nó há mồm hôn cắn hậu đình Chu Lợi Địch, còn vươn đầu lưỡi liếm từng nếp uốn trên tiểu huyệt ……
– A ha…… A…… ưm……
Chu Lợi Địch không nghĩ tới nó làm như vậy, hạ thể lập tức liền mềm mại, hậu huyệt bị khoái cảm kỳ diệu không thể tưởng tượng không diễn tả nổi vây quanh, làm cho phía trước kích động càng thêm cương cứng.
Nó chưa bao giờ nghe cậu rên rỉ thoải mái kiều mỵ như thế, cũng không nghĩ tới làm vậy sẽ khiến cậu nhanh động tình, sớm biết tối hôm qua khi muốn tiến vào bên trong cậu, nó trước tiên nên liếm nơi này ……
Nó càng thêm dụng tâm hôn liếm hậu đình tình nhân, ở dưới ánh trăng nó có thể *** tường nhìn rõ hậu đình, tối hôm qua mặc dù có ý đồ tiến vào nơi này, nhưng bởi vì một mảnh tối đen, nên nó không có cơ hội thưởng thức nơi này……
Tiểu huyệt tựa như một nụ hoa chưa nở, rất thần bí mê người, làm cho người ta vội vàng muốn biết sau khi nó " nở hoa " hấp dẫn cỡ nào. Nụ hoa là màu nâu nhạt, cũng không giống một số thiếu nam thiếu nữ là màu hồng phấn khả ái, nhưng một ngày nào đó nó sẽ làm nơi này biến thành màu đỏ động lòng người……
Nghĩ như vậy, đầu lưỡi ẩm ướt nóng bỏng nhắm ngay hậu huyệt vừa lộ ra một khe hở dùng sức đâm, đỉnh vào bên trong hậu huyệt Chu Lợi Địch……
– A —
Lại là một tiếng rên rỉ khàn khàn kiều mỵ, Chu Lợi Địch cảm giác hậu huyệt vô cùng ngứa, đột nhiên xông vào dị vật vừa nóng vừa ẩm ướt, làm cho toàn thân cậu dâng lên một cảm giác run rẩy chưa từng có……
Chu Lợi Địch còn chưa kịp lấy lại *** thần, hai chân đã bị người dùng lực áp đến trước ngực, thân thể như bị chia thành hai nửa.
Nó đè hai chân cậu, đầu lưỡi mạnh mẽ vô cùng tựa như một con rắn loạn liếm loạn chui tiến vào xử nam huyệt thần bí đến cực điểm chưa từng bị tiến vào, nó còn dùng bàn tay to xoa nắn an ủi nam căn kích động khó nhịn muốn dâng trào trước mắt……
– A a…… ha…… ưm… a……
Chu Lợi Địch phát ra tiếng rên rỉ *** đãng làm cho người ta khó tin, hạ thể kịch liệt run rẩy. Phía trước muốn phun trào cùng nụ hoa phía sau bị tình nhân đồng thời âu yếm, làm cho xử nam như cậu không thể thừa nhận.
Đầu lưỡi nhân loại làm cho nó không thể đi vào sâu, nhưng vẫn đem tiểu cúc liếm đến mềm mại vô cùng, bên trong bên ngoài đều là nước miếng nó. Bất quá nó cũng đem phía trước cậu biến thành đầy " nước bọt “, phía trước cậu nhất trụ kình thiên thích đến chảy ra dịch tuyến tiền liệt trong suốt……
– Thước, tiến vào chiếm lấy ta đi…… A a…… Ư……
Hậu huyệt Chu Lợi Địch bởi vì lưỡi nó gian *** trở nên cơ khát vô cùng, khát vọng muốn nhanh bị thứ gì thô nóng tiến vào chiếm hữu.
– Còn chưa được, còn chưa đủ mềm, ta tiến vào ngươi sẽ bị thương ……
Kí ức tối hôm qua làm cho nó không dám tùy tiện tiến vào, lắc đầu cự tuyệt, đầu lưỡi cẩn thận liếm bên trong.
Bị khăn che mắt ngăn trở lục mâu hiện lên một tia lo lắng, cậu chờ không được, đầu lưỡi nó quá lợi hại, làm cho hậu huyệt vừa nóng vừa ngứa, phải lập tức có cái gì cắm vào gãi ngứa. Nó không muốn tiến vào, chỉ có……
Đột nhiên, thân thuyền mãnh liệt lay động, Chu Lợi Địch dùng sức giãy ra khỏi áp chế của nó, lật ngược thế cờ áp đảo nó, ngồi trên người nó.
– Chu Lợi Địch……
Nó kinh ngạc kêu lên.
Chu Lợi Địch cười quyến rũ, vươn tay xé bỏ quần áo nó, cởi quần nó, rất nhanh tìm được dương căn.
Vẫn là rất lớn Nhưng so với hình thú nhỏ hơn vài lần, hẳn là có thể thuận lợi tiến vào……
Cậu sao lại trở nên muốn tìm bất mãn như vậy, giống như một *** ….phụ thực cơ khát, không, cậu là *** nam mới đúng
Cầm lấy cự căn cứng rắn, Chu Lợi Địch làm ra động tác khiến cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối, cậu thế nhưng nâng cái mông mò mẫm ngồi lên……
Rất đau Không nghĩ tới bị nó liếm lâu như vậy, khi tiến vào vẫn còn đau, nhưng chút đau đớn ấy cậu cũng còn chịu được……
Nó ngây ngốc nhìn cậu, trong lúc nhất thời mất đi năng lực ngôn ngữ, hoàn toàn không biết muốn nói gì, không nghĩ đến cậu có thể chủ động làm chuyện này, cậu…… quá đẹp Bộ dáng Chu Lợi Địch hiện tại thật sự rất đẹp, trên khuôn mặt tuấn tú hoàn mỹ đôi mắt bị che lấp, quần áo ở bên hông, da thịt màu mật ong đầy dấu vết tình ái ở dưới ánh trăng tỏa ra ánh sáng yêu dị mê hoặc lòng người, tư thế *** loạn cưỡi ở trên phân thân to lớn của nam nhân …… Chỉ sợ ngay cả luyến đồng xinh đẹp chịu qua huấn luyện đặc biệt cũng rất ít người có thể có được phong tình như vậy, lộ ra biểu tình mê người như thế……
– Đến, ngươi không động sao?
Đem phân thân tình nhân tiến vào trong cơ thể, phát hiện tình nhân vẫn không hề động, Chu Lợi Địch khẽ nhíu mày.
– Ta……
– Được rồi, lần đầu tiên toàn bộ giao cho ta đi
Chu Lợi Địch mỉm cười dù sao đã chủ động đến nước này, tiếp tục chủ động cũng không sao, chính mình động còn có vẻ tiện, nắm giữ quyền chủ động. Tuy rằng cậu nhìn không thấy, nhưng loại hành vi này hoàn toàn không cần dùng mắt, chỉ cần cảm giác thân thể là có thể. Nó hoàn toàn không có cơ hội nói chuyện, cặp mông rắn chắc xinh đẹp đã ngồi xuống, đem đại phân thân của nó từng chút nuốt vào, làm cho nó chính mắt thấy nụ hoa nâu nhạt kia “Nở hoa" thế nào. Quá nhiều kích thích làm cho đại phân thân nó lại trướng lớn hai vòng, làm cho Chu Lợi Địch muốn “Ăn" đại phân thân lắp bắp kinh hãi, càng thêm vất vả.
– Thước……
Chu Lợi Địch đau đớn bất đắc dĩ kêu một tiếng. Loại thanh âm hờn dỗi làm cho nó xương cốt muốn nhuyễn, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng tràn ngập dục vọng gầm nhẹ nói:
– Làm tiếp
Cậu mới “Ăn" hơn một nửa, nó muốn xem bộ dáng cậu toàn bộ ăn hết.
– Là mệnh lệnh sao?
Cậu phiến tình hỏi.
– Đúng
Nó quyết đoán trả lời.
– Tuân mệnh, điện hạ
Chu Lợi Địch cong môi cười, mông đột nhiên dùng sức ngồi xuống, rốt cuộc cũng gần hết.
– A —
Dị giới vang lên tiếng rên rỉ vừa quyến rũ lại pha chút đau đớn, động tác bất chấp ngồi xuống so với Chu Lợi Địch tưởng tượng còn đau hơn nhiều, đầu đỉnh cứng rắn giống như đỉnh đến nội tạng, đương nhiên đây là ảo giác. Bất quá hậu huyệt thật sự đau đớn vô cùng, mông giống như chia thành hai nửa, đương nhiên đây cũng là ảo giác. May mắn tuy rằng rất đau, nhưng lần này hậu huyệt không có chảy máu, đây đều là bởi vì nó lúc trước đã liếm mềm hậu huyệt. Phát hiện nguyên bản khuôn mặt tuấn tú phấn hồng nháy mắt trở nên có chút tái nhợt, trên trán cũng có mồ hôi, nó rất đau lòng.
– Có phải đau lắm không?
– Hôn ta một chút, ta sẽ không đau
Chu Lợi Địch khả ái cười nói, cúi đầu hướng nó muốn hôn. Thật nóng Hậu huyệt hàm chứa phân thân nó vừa đau lại nóng, cảm giác nóng thậm chí vượt qua cảm giác đau, cậu biết nhiệt độ cơ thể nó cao hơn mọi người, nơi đó quả thực giống một mồi lửa. Nhưng không nghĩ tới hậu huyệt nóng thành như vậy, cho nên so với bất luận bộ vị nào trên thân thể đều mẫn cảm hơn Nó lập tức ngẩng đầu ôn nhu hôn môi cậu, trên đời thế nào lại có ma quỷ mê người như vậy, rõ ràng nó là thần, không thể bị ma quỷ dụ hoặc, nhưng nó lại bị cậu mê hoặc đầu óc choáng váng. Chu Lợi Địch cùng nó triền miên hôn môi, điều chỉnh hô hấp, thả lỏng hậu huyệt, mang theo đại phân thân trong mông chậm rãi di động lên xuống. Nếu nói lần này toàn bộ giao cho mình, cậu nói được thì làm được, làm cho nó hưởng thụ bọn họ lần đầu tiên kết hợp…… Hậu huyệt gian nan bị phân thân chậm rãi ma sát muốn bốc cháy, khơi dậy từng đợt điện lưu làm cho hai người đồng thời chiếm được khoái cảm. Chu Lợi Địch vẫn cảm thấy đau, nhưng trong đau có chút ngứa, trong ngứa có chút khoái lạc. Mà phân thân nó bị Chu Lợi Địch kẹp chặt cảm giác thực thích, bị tiểu huyệt di động ma sát, càng làm cho nó thích muốn chết Hai người cùng nhau phát ra thở dốc sảng khoái, chỉ là Chu Lợi Địch thở dốc còn có thống khổ, bất quá Chu Lợi Địch không có dừng lại, cậu tựa hồ đối với cảm giác này vừa đau lại thích, rất…… thích Dưới ánh trăng màu bạc, thuyền nhỏ ở giữa sông, một mỹ nam tử tóc nâu vô cùng *** đãng cưỡi trên thân một người nam nhân vô cùng cao lớn cường tráng, mông kẹp chặt côn thịt to lớn của nam nhân nhích tới nhích lui, làm cho thuyền cũng dao động lúc ẩn lúc hiện, ở bên ngoài lớn mật dã hợp……
– Thước, thoải mái không?
Chu Lợi Địch lắc mông, mỉm cười hỏi, thanh âm động tác tình sắc làm cho người ta thần hồn điên đảo.
– Thoải…… Thoải mái……
Nó có chút ngượng ngùng thừa nhận. Làm sao lại không thoải mái, dục vọng cắm trong tiểu huyệt mềm mại chật hẹp, bị kẹp chặt không chừa kẽ hở, lại bị tiểu huyệt không ngừng ma sát tạo ra khoái cảm nó chưa bao giờ thể nghiệm qua, làm cho máu huyết nó sôi trào, kích động không biết làm thế nào cho phải.
– Ngươi muốn càng thoải mái hơn không? Nếu muốn, kêu tên của ta
Chu Lợi Địch cười càng ngày càng đẹp, càng ngày càng mị. Cậu vẫn chậm rãi di động, làm cho tiểu huyệt dần dần thích ứng loại cảm giác vừa đau lại thích này, đồng thời cũng thích ứng phân thân to lớn, tiết tấu quan trọng nhất của loại hành vi này cậu đã tìm được rồi.
– Chu Lợi Địch……
Nó thâm tình lại mê luyến kêu lên. Rõ ràng nó mới nắm giữ quyền chủ đạo, là nó tiến công xâm nhập, tại sao hiện tại nó cảm thấy quyền chủ đạo tất cả trên tay cậu, mà kẻ bị tiến công xâm nhập là nó? Chu Lợi Địch vừa lòng nở nụ cười, mông đột nhiên di động tốc độ nhanh hơn, mãnh liệt ma sát phân thân. Tiểu huyệt vừa lên một chút, một tả một hữu, phi thường có tiết tấu đong đưa rất nhanh, *** loạn vặn vẹo thắt lưng rắn chắc…… Nó thích không nói nên lời, chỉ có thể lớn tiếng thở gấp, côn thịt cắm ở tiểu huyệt Chu Lợi Địch kích động toàn bộ nổi lên gân xanh, nhìn có chút dọa người…… Chu Lợi Địch cũng rất thích, chuyển động rất nhanh làm cho khoái cảm gia tăng thêm vài lần, vừa rồi dùng sức mãnh liệt đong đưa lên xuống, cậu còn thể nghiệm đến một loại khoái cảm siêu kích thích, nơi đó hình như là chỗ mẫn cảm nhất trong cơ thể. Hơi hơi run rẩy.
Tinh dịch của nó bắn tràn đầy bụng cậu, trong bụng tựa như chứa nước sôi, làm cho bụng cậu nóng muốn hỏng rồi. Quan trọng nhất là cậu cảm giác được trong đống lớn dịch thể, có một cỗ đặc biệt nóng, hơn nữa giống như biết chạy, hướng chỗ sâu trong bụng cậu bơi đi……
– Giờ có thể có thai rồi sao?
– Không biết…… làm thêm mấy lần nhất định sẽ có thai ……
Nó cảm thấy đây là lời tán tỉnh tình sắc nhất đời này nó nói qua, nhưng nó thật sự còn chưa làm đủ, cho nên nó lừa cậu nói không biết.
Kỳ thật vừa rồi nó đã đem “Sinh dục ***" khiến người mang thai bắn vào trong cơ thể cậu,“Sinh dục ***" cùng dịch thể bình thường bất đồng, nó tiến vào thân thể lập tức có thể làm cho đối phương mang thai, nếu không có nó vô luận bắn bao nhiêu dịch thể vào, đều không thể.
Nếu bọn họ giao hoan, không muốn làm cho đối phương có hài tử, có thể lựa chọn không bắn ra “Sinh dục ***". Áo Tư thần tộc đặc biệt là năng lực sinh sản của bọn họ, không giống bất luận chủng tộc nào, bọn họ có thể tự do khống chế sinh dục của mình.
– Vậy làm thêm mấy lần là được
Khóe miệng sưng đỏ mỉm cười cong lên làm người ta hoa mắt chóng mặt, Chu Lợi Địch đột nhiên rời khỏi đại phân thân của nó đứng lên, mất đi phân thân ngăn chặn dịch thể lập tức từ huyệt nhỏ chảy ra……
Nhìn dịch thể chính mình chảy đầy chân tình nhân, *** loạn lại phóng đãng, nó thiếu chút nữa chảy máu mũi, còn chưa kịp lấy lại *** thần, liền thấy Chu Lợi Địch nhảy khỏi thuyền, nhảy vào trong nước……
– Chu Lợi Địch……
Nó kinh ngạc kêu lên, cậu đột nhiên nhảy vào trong nước làm cái gì, hơn nữa cậu lại nhìn không thấy, làm như vậy là rất nguy hiểm.
– Nóng quá, xuống đây làm……
Chu Lợi Địch ngâm trong nước, đối với nó trên thuyền dụ hoặc ôm lấy ngón tay. Thân thể hàng năm tập võ so với sắt thép càng rắn chắc hơn, cũng không vì làm một lần liền mệt mỏi, cậu còn rất nhiều thể lực……
Chỉ là dịch thể trong bụng làm cho cậu nóng muốn chết, cậu cần ở trong nước phục hồi một chút, nếu không cậu cảm giác chính mình cũng bị “Hỏa ***" trong bụng tươi sống thiêu cháy
Đối mặt lời mời mê người như thế, nó một tia do dự cũng không có lập tức nhảy xuống nước, ôm lấy Chu Lợi Địch chính là một trận hôn môi thiên hôn địa ám kịch liệt điên cuồng, mê luyến hút hút cắn cắn đôi môi đỏ hồng vô cùng mê người kia.
– Lần đầu tiên toàn bộ giao cho ngươi, lần thứ hai nên toàn bộ giao cho ta ……
Hôn đến khi hai người đều hít thở không thông, nó mới buông ra, nhìn khuôn mặt tuấn tú trước mặt đỏ bừng, ồ ồ thở gấp nói.
Không đợi Chu Lợi Địch trả lời, nó đã muốn vội vàng xao động vươn tay trong nước bắt lấy cặp mông vểnh khêu gợi tách ra, phân thân đã khôi phục nguyên khí hướng tiểu huyệt đâm chọc, lại vọt vào thân thể cậu ……
Thân thể Chu Lợi Địch run lên một chút, bởi vì trong thông đạo tất cả đều là dịch thể nóng bỏng của nó, cho nên động tác nó mặc dù có chút thô bạo, nhưng cậu cũng không có cảm giác thống khổ, chỉ là cảm thấy hậu huyệt thực trướng.
– Ngươi là ma quỷ, ngươi là ma quỷ, ngươi là ma quỷ……
Miệng càng không ngừng lẩm bẩm, cự vật cắm ở tiểu huyệt điên cuồng mà đâm, không ngừng dùng sức thẳng tiến, sau đó rút ra, lại đâm vào lại rút ra.
Nó rốt cục có thể tự do ra vào thân thể cậu, có thể tận tình đâm tiểu huyệt mềm mại trơn nhẵn, vừa rồi vẫn là cậu chủ động, nó không có cơ hội động, làm cho nó hoàn toàn không có tận hứng.
Nghe tiếng gầm nhẹ thống khổ ảo não kia, lại tràn ngập mê luyến, Chu Lợi Địch trong mắt tràn ngập tiếu ý, ôm lấy cổ nó, hai chân thon dài rắn chắc giống như con rắn cuốn lấy thắt lưng khỏe mạnh như hổ của nó.
– A a…… Thước, ngươi làm tốt lắm dùng sức…… Ha a…… ngươi thật lớn, thật thô…… A……
Đôi môi bị nó cắn mút đỏ mọng tràn ra âm thanh rên rỉ yêu kiều, tựa hồ vô cùng thoải mái.
Cậu quả thật rất thoải mái, lực đạo và tốc độ hoàn toàn không giống cậu, làm cho toàn thân cậu kịch liệt run rẩy. So với cậu làm còn mạnh hơn bao nhiêu lần đâm thật sâu vào, cùng với khoái cảm mãnh liệt nhanh chóng cắn nuốt cậu……
Chu Lợi Địch rên rỉ quá tốt, lúc đó làm cho nó kích động thiếu chút nữa biến hình, hai cánh tay ôm chặt thắt lưng rắn chắc, bụng dưới càng thêm cuồng dã, đại phân thân sáp đến chỗ sâu nhất còn chuyển động vài vòng, cố ý ma sát niêm mạc non mịn……
– Ô ha…… Thước…… A a…… Đừng đâm…… đâm hư mất …… A…… quá kích thích …… A…ha…… dịch thể của ngươi bị đâm muốn chảy ra ……
Yếu ớt rên rỉ giống cầu xin, lại như là dụ dỗ.
Bất quá dịch thể ở hậu huyệt Chu Lợi Địch quả thật bị phân thân vẫn điên cuồng đâm chảy ra, sau đó dung nhập nước sông, làm dơ nước sông sạch sẽ.
– Dâm phụ
Nó nghe cậu rên rỉ toàn thân xương cốt đều mềm, nhìn khuôn mặt trước mắt vừa thánh khiết vừa *** đãng mắng.
Nghe được nó mắng mình là *** phụ, cậu thiếu chút nữa “ha ha" cười ra tiếng, ngẩng đầu ở bên tai nó nói:
– Ngươi có biết thế nào là *** phụ chân chính không?
Nó giật mình, lập tức cảm giác được lỗ tai ẩm ướt, cậu liếm lỗ tai nó.
– Để ta nói cho ngươi, *** phụ chân chính là cái dạng gì
Cậu vui cười, nhẹ ngậm lấy lỗ tai nó hút liếm chơi đùa. Bởi vì nó vẫn đang vận động, thân thể cho dù ngâm trong nước sông lạnh như băng cũng vẫn cảm thấy nóng, nóng đến lý trí cậu càng ngày càng mơ hồ, thật muốn làm chuyện chưa từng làm qua……
Lỗ tai nó rất mẫn cảm, lập tức trở nên đỏ bừng, thắt lưng nhất thời muốn mềm, muốn kêu cậu buông lỗ tai nó ra, nhưng ……
– Thước, dùng sức làm ta Hung hăng đem ta làm đến hư, phân thân của ngươi dùng sức đâm hậu huyệt của ta, được không……
Cậu ở bên tai nó *** đãng nói nhỏ, một tay ôm cổ nó một tay tiến vào trong nước bắt lấy đại phân thân nó lộ ra bên ngoài, tà ác vuốt ve đùa bỡn.
Nó gào thét một tiếng, kích động thay đổi thú hình, tuy rằng không hoàn toàn biến thành hình thú, nhưng xem như nửa người nửa thú. Đầu của nó mọc ra độc giác màu vàng, sau lưng biến ra một đôi cánh màu vàng to lớn, cái đuôi cũng mọc ra ……
Chu Lợi Địch cũng không biết bộ dạng nó biến hóa, chỉ nhận thấy được côn thịt nó cắm ở hậu huyệt lại biến thô biến dài rất nhiều, hậu huyệt cậu chống đỡ không nổi, khiến cho cậu không thể không cố gắng mở lớn hậu huyệt thích ứng biến hóa đột nhiên của nó.
– Ngươi là ma quỷ *** loạn xấu xa, ta cho ngươi câu dẫn ta……
Nó dùng lực nổi lên trong nước, dường như trả thù cuồng thao loạn làm, đem tiểu huyệt Chu Lợi Địch làm vang lên thanh âm“óc ách, óc ách", bạch dịch không ngừng trào ra, nước sông lạnh như băng không ngừng chảy vào.
– Ah ah ah … ô a …. hậu huyệt cũng bị thao nát …. a …nước đi vào, lạnh quá… a … ưm …đừng …
Mày kiếm dễ nhìn hơi nhíu, đau cùng cảm giác tê dại từ hậu huyệt đồng thời truyền vào trong đầu, làm cho cậu phân không rõ chính mình là đau hay là thích, thân thể nổi da gà.
Cậu nổi da gà là vì nước sông lạnh lẽo chạy vào trong thân thể nóng bỏng, cảm giác vô cùng rõ ràng mãnh liệt, nước sông đi vào càng ngày càng nhiều, thân thể lâm vào loại cảm giác vừa lạnh lại vừa nóng thật thống khổ. Cảm giác cực khủng bố kia, làm cho cậu sởn tóc gáy nhưng … vì cái gì hạ thể cậu còn cứng lên?
– Ta muốn đem nơi đó của ngươi thao nát, *** phụ
Nó hưng phấn mà mắng, dùng sức đâm đến ở chỗ sâu nhất, muốn cho cậu rên rỉ càng lớn hơn, lộ ra biểu tình càng đáng thương mê người.
Cậu đột nhiên phát hiện nó còn thích nhìn cậu trầm luân trong dục vọng, biểu tình thống khổ lại khoái hoạt, càng thích xem cậu cao quý thánh khiết lộ ra mị thái *** đãng câu nhân, phát ra tiếng kêu *** loạn mê người.
Nó vĩnh viễn cũng không thể buông cậu ra, bởi vì nó mê luyến cậu như vậy, khiến nó như si như túy, nó không thể cứu được nữa …
Khi bị ôm lên giường, Chu Lợi Địch đã mềm ra gần như vũng nước, cậu bị nó ở trong nước ước chừng làm ba lượt, cái gì cũng bắn không được, nó mới thỏa mãn đem cậu ôm trở về.
Mệt thành như vậy còn không ngất xỉu, ít nhiều thể lực cậu siêu cường khác hẳn với thường nhân, nếu trước kia không có rèn luyện, cậu hiện tại đã muốn nửa chết nửa sống ····
– Ngươi cố ý.
– Ngươi phát hiện.
Nghe được thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng không cảm xúc kia, Chu Lợi Địch khẽ cong khóe miệng, cũng không phủ nhận.
Đêm nay quả thật cậu sớm có kế hoạch, cậu cố ý tìm cớ để nó mang cậu ra ngoài, lại khiến cho nó biến thành người, tất cả đều vì có thể thuận lợi cùng nó kết hợp. Cậu nghĩ hành vi man rợ làm không được, vậy dùng hình người làm, không có ánh sáng không tốt lắm, cậu đã nghĩ biện pháp có ánh sáng.
Nó không nghĩ tới cậu thẳng thắn thừa nhận, nhất thời không biết muốn nói gì cho tốt, cậu thật sự là thông minh, chính mình cũng chưa nghĩ đến hình thú phân thân quá lớn, có thể biến thành hình người làm, cậu lại nghĩ đến trước, còn có biện pháp dụ dỗ nó…
– Đến đây, ta có chuyện muốn hỏi ngươi.
Khăn gấm che mắt đã bị gỡ xuống, cung điện tối đen vẫn không thể nhìn thấy gì, nhưng cậu vẫn không mất chút lực tìm đến tay nó.
– Cái gì?
– Ngươi thích *** phụ sao?
Thanh âm tao nhã dễ nghe ngả ngớn cười nói.
Hô hấp của nó đột nhiên ngừng lại, cậu bị nó làm thành như vậy, còn muốn dụ hoặc nó sao?
– Ngươi muốn mông nở hoa sao
Hắn cắn răng nói, cầm lấy tay cậu. Nguy rồi, thật vất vả dục hỏa mới tắt lại bị cậu khơi mào dậy, không nghĩ tới hắn chỉ vì một câu nói …..
– Ta chỉ muốn biết ngươi đối với biểu hiện hôm nay của ta vừa lòng không?
Chu Lợi Địch mỉm cười, hoàn toàn không sợ hắn có thể lại cứng lên ăn mình.
Lần đầu tiên làm chuyện như vậy, cậu tương đối để ý biểu hiện của mình, cậu đã nhiệt tình như vậy, nếu hắn không hài lòng, cậu sẽ khổ sở.
Cậu đợi thật lâu, mới nghe được một câu:
– Làm thê tử của ta
Cậu lập tức sửng sốt, không nghĩ tới hắn trả lời như vậy, khóe miệng cong lên.
– Được
Làm thê tử hắn, trả lời này …. cậu vừa lòng, hắn … không có làm cho cậu thất vọng Nhưng hắn cũng quá thẹn thùng đi, cũng không trực tiếp trả lời là vừa lòng hay là không.
Nghe cậu nói được, hắn trong bóng đêm nở nụ cười, đây là lần đầu tiên hắn cười từ khi sinh ra tới nay. Tự tiện để cho cậu làm thê tử của mình quyết định này thực lỗ mãng, không nghĩ tới cậu sẽ đáp ứng, hắn thật sự rất vui.
(1 thuyền ánh trăng:
maan-boot
(2 hoa đinh hương:
hoa-tu-dinh-huong-ba-tu-3
(3 trường bào: đại khái là em thụ mặc áo dài như thế này nên không mặc quần cũng không ai biết
vuong-quoc-ao-01
Tác giả :
Ô Mông Tiểu Yến