Một Đời Vui Vẻ
Chương 11-1: Cậu bé Cố Bạch
Cố Bạch lúc nhỏ hay bị nhận nhầm là con gái, Hàn Anh Mai và Trang Thanh Nhã thường hay cười nhạo Bạch Đại Gia về chuyện này, có điều, chỉ là cười sau lưng người ta, còn trước mặt, ăn gan gấu cũng không dám nói nửa câu (╯□╰)
Có lần Hàn Anh Mai thì thầm nói với Tam Khuê : “ Bánh Bao, mình kể cho bạn chuyện này, sáng nay mình thấy Tiểu Bạch bê một chồng sách rất vất vả, mình chỉ sợ gió thổi một cái, đống sách thì ở lại, cậu ấy thì bay đi mất. Tiểu Bạch đúng là Tiểu Bạch, chân yếu tay mềm. Mình thấy cậu ấy dáng dấp còn con gái hơn cả Trang Thanh Nhã, chỉ cần một tay con khỉ ấy có thể bê được chục quyển sách rồi ( ̄▽ ̄)
Tam Khuê: “ Mẹ mình nói con trai thường phát triển chậm hơn con gái, bạn đừng nói vậy Bạch Bạch nghe được sẽ buồn nha"
Hàn Anh Mai: “ Được rồi được rồi bạn nói không nói nữa thì không nói nữa, nào chúng ta đi ăn trưa thôi" nói rồi vui vẻ dắt tay Tam Khuê vào lớp để dùng bữa.
Bọn trẻ ăn trưa ở trong lớp, hôm nay có món trứng kho và cải xào Tam Khuê rất thích ăn, nhưng cô bé lại chia ra một nửa cho Cố Bạch.
Cố Bạch: “ Tiểu Khuê, sao bạn không ăn, không phải thường ngày bạn rất thích hay sao?"
Tam Khuê: “ ăn mau chóng lớn, bạn phải được bổ sung dưỡng chất đầy đủ :3" nói lời vàng ý bạc xong rồi, cô bé ngoan ngoãn ăn phần của mình.
Cố Bạch “…"
Trang Thanh Nhã: “ Không phải có người nói cậu chân yếu tay mềm hay sao, mau ăn đi" nói rồi quay sang Tam Khuê, mắt Trang Thanh Nhã long lanh : “ Bánh Bao đại nhân, mình dinh dưỡng tốt lắm, món rau này không phải bạn rất thích sao, nhường bạn đó~"
Tam Khuê cười híp mắt nhìn chằm chằm vào Trang Thanh Nhã: “ có người bảo bạn không giống con gái đó, không ăn hết rau, biến thành khỉ luôn được rồi đó  ̄▽ ̄"
Trang Thanh Nhã: “…" học tập Tam Khuê, ăn hết phần rau của mình, trong lòng không ngừng lôi tên đầu xỏ Hàn Anh Mai lăn qua lăn lại đến mấy lần.
Hàn Anh Mai không biết gì vui vẻ bưng phần cơm của mình xuống, không hiểu Khỉ Đột và Mặt Trắng nhìn mình… làm gì vậy…
Chỉ biết là từ đó về sau, Hàn Anh Mai thi thoảng bị Cố Bạch làm cứng họng một chút, gây khó dễ một chút, và vân vân cái một chút…
Hàn Anh Mai khóc không ra nước mắt nói với Trang Thanh Nhã: “ Biết đời người khổ nhất là làm cái gì không, là gây chuyện với đại thần, là làm chuyện xấu không đúng lúc, không phải nói cậu ta Tiểu Bạch một chút thôi hay sao …cuộc đời thật bất công,đã sinh ra Hàn Anh Mai này, lại sinh ra tên khẩu thị tâm phi, lòng dạ hẹp hòi Cố Tiểu Bạch…
Trang Thanh Nhã gật gù đồng ý, vội ghi lại “lời chỉ dậy" tâm đắc của Hàn Anh Mai, đùa à, nói đại thần Tiểu Bạch trước mặt phu nhân đại nhân, không phải tìm chết sao…..
Có lần Hàn Anh Mai thì thầm nói với Tam Khuê : “ Bánh Bao, mình kể cho bạn chuyện này, sáng nay mình thấy Tiểu Bạch bê một chồng sách rất vất vả, mình chỉ sợ gió thổi một cái, đống sách thì ở lại, cậu ấy thì bay đi mất. Tiểu Bạch đúng là Tiểu Bạch, chân yếu tay mềm. Mình thấy cậu ấy dáng dấp còn con gái hơn cả Trang Thanh Nhã, chỉ cần một tay con khỉ ấy có thể bê được chục quyển sách rồi ( ̄▽ ̄)
Tam Khuê: “ Mẹ mình nói con trai thường phát triển chậm hơn con gái, bạn đừng nói vậy Bạch Bạch nghe được sẽ buồn nha"
Hàn Anh Mai: “ Được rồi được rồi bạn nói không nói nữa thì không nói nữa, nào chúng ta đi ăn trưa thôi" nói rồi vui vẻ dắt tay Tam Khuê vào lớp để dùng bữa.
Bọn trẻ ăn trưa ở trong lớp, hôm nay có món trứng kho và cải xào Tam Khuê rất thích ăn, nhưng cô bé lại chia ra một nửa cho Cố Bạch.
Cố Bạch: “ Tiểu Khuê, sao bạn không ăn, không phải thường ngày bạn rất thích hay sao?"
Tam Khuê: “ ăn mau chóng lớn, bạn phải được bổ sung dưỡng chất đầy đủ :3" nói lời vàng ý bạc xong rồi, cô bé ngoan ngoãn ăn phần của mình.
Cố Bạch “…"
Trang Thanh Nhã: “ Không phải có người nói cậu chân yếu tay mềm hay sao, mau ăn đi" nói rồi quay sang Tam Khuê, mắt Trang Thanh Nhã long lanh : “ Bánh Bao đại nhân, mình dinh dưỡng tốt lắm, món rau này không phải bạn rất thích sao, nhường bạn đó~"
Tam Khuê cười híp mắt nhìn chằm chằm vào Trang Thanh Nhã: “ có người bảo bạn không giống con gái đó, không ăn hết rau, biến thành khỉ luôn được rồi đó  ̄▽ ̄"
Trang Thanh Nhã: “…" học tập Tam Khuê, ăn hết phần rau của mình, trong lòng không ngừng lôi tên đầu xỏ Hàn Anh Mai lăn qua lăn lại đến mấy lần.
Hàn Anh Mai không biết gì vui vẻ bưng phần cơm của mình xuống, không hiểu Khỉ Đột và Mặt Trắng nhìn mình… làm gì vậy…
Chỉ biết là từ đó về sau, Hàn Anh Mai thi thoảng bị Cố Bạch làm cứng họng một chút, gây khó dễ một chút, và vân vân cái một chút…
Hàn Anh Mai khóc không ra nước mắt nói với Trang Thanh Nhã: “ Biết đời người khổ nhất là làm cái gì không, là gây chuyện với đại thần, là làm chuyện xấu không đúng lúc, không phải nói cậu ta Tiểu Bạch một chút thôi hay sao …cuộc đời thật bất công,đã sinh ra Hàn Anh Mai này, lại sinh ra tên khẩu thị tâm phi, lòng dạ hẹp hòi Cố Tiểu Bạch…
Trang Thanh Nhã gật gù đồng ý, vội ghi lại “lời chỉ dậy" tâm đắc của Hàn Anh Mai, đùa à, nói đại thần Tiểu Bạch trước mặt phu nhân đại nhân, không phải tìm chết sao…..
Tác giả :
Trường Thập Cửu