Mộng Xuân Tùy Tâm Sở Dục
Chương 2: Trái ôm phải ấp
Tần Kỳ cưới Tần Phong làm nam thê, làm tiểu bạch kiểm ăn uống chùa để người ta phục vụ, ngày ngày trôi qua vô cùng dễ chịu. Tần Phong cũng không cự tuyệt yêu cầu của hắn, cưng chiều hắn lên tận trời. Tần Kỳ mới nếm thử được ***, thường xuyên kéo lấy Tần Phong một lần làm là cả một ngày, ngay cả ban ngày đều không buông tha. Tần Phong tuy bị làm đến eo mềm run chân, nhưng y không muốn nói cự tuyệt, ngay cả lời oán giận trên đầu môi cũng không phát ra.
Mặc dù trong lòng Tần Phong không oán trách, nhưng y chung quy cũng hiểu chính mình một người không thể thỏa mãn được dục vọng của Tần Kỳ, ở trong lòng nổi lên tâm tư cưới vợ bé thay phu quân. Nhưng hai người chỉ vừa kết hôn với nhau, nói cho cùng vẫn còn chưa hưởng thụ đủ thế giới của hai người, sau đó lại giấu tâm tư tìm người chia sẽ mây mưa ở trong lòng không nói ra. Thẳng đến một ngày, bạn tốt của hắn Lãnh Nhiên trước tới bái phỏng, tâm tư này lại nổi lên mặt nước.
Lãnh Nhiên tính tình lạnh nhạt, cô gái bình thường hắn cũng nhìn không thuận mắt, cứ thế tuổi lớn dần mà còn chưa lấy vợ. Trước đây y đã từng tới nhiều lần, cũng không chú ý tới hạ nhân, duy chỉ có lần này bởi vì Tần Kỳ là phu quân của bạn tốt mà chăm chú nhìn thêm, nhưng chỉ vì một cái liếc mắt này làm cho y khắc người đàn ông này ở tận đáy lòng, cũng không dời nổi mắt.
Tần Kỳ phỏng đoán chắc là vì hắn và thiếu gia kết hôn mới làm cho Lãnh Nhiên chú ý tới chính mình, cũng không quá để ý tầm mắt của Lãnh Nhiên, thoải mái để cho người xem đủ. Lại nói tiếp dáng dấp của vị Lãnh công tử này cũng không phải tuấn tú bình thường, có thể liều mạng với thiếu gia. Tiểu thư thích vị Lãnh công tử này cũng không ít hơn thiếu gia, chỉ là y làm người thờ ơ, hoàn toàn khác với thiếu gia phong lưu. Nhưng mà dù vô tình cũng vẫn mê người, loại nam nhân lạnh như băng này ở trên giường sẽ có một phen vô cùng phong tình. Lãnh Nhiên cũng là một trong những đối tượng mà Tần Kỳ ảo tưởng, hắn rất muốn đè Lãnh Nhiên dưới thân thể để chinh phục, thử xem trong cơ thể của vị công tử này có băng lãnh giống như bề ngoài hay không. Nghĩ tới những thứ này, Tần Kỳ nhìn chòng chọc nam nhân trước mặt cười, ý tứ trong nụ cười chỉ có chính hắn biết.
Lãnh Nhiên vốn đã có ý nghĩ khác thường, bị hắn nhìn đỏ mặt, ngượng ngùng cúi đầu. Lãnh Nhiên không rõ tại sao người này lại dùng ánh mắt như thế nhìn y, tựa như y là một món ăn ngon muốn thưởng thức. Tay phải y che trái tim đập bịch bịch, bắt đầu đứng ngồi không yên.
Tần Phong vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một mặt như vậy của Lãnh Nhiên, trong lòng kinh ngạc không thôi. Nhìn lại nụ cười của phu quân, cuối cùng trong lòng cũng hiểu tâm tư của hai người. Nhìn hành động hai người làm với nhau, y cũng không giận. Tam thê tứ thiếp ở lúc đó là chuyện rất bình thường, mà y lại sớm đã có tâm tư nạp thiếp cho phu quân, chẳng những không tức giận, ngược lại trong lòng còn vui vẻ. So với để nam nhân xa lạ vào cửa, dĩ nhiên Lãnh Nhiên sống chung nhiều năm cảm tình tốt đẹp chính là lựa chọn dẫn đầu. Một người là người yêu trong lòng, một người là bạn thân, thắt sợi tơ hồng cho hai người cũng không tệ, hơn nữa việc cùng bạn thân hầu hạ phu quân cũng vẫn có thể xem là một câu chuyện được mọi người ca tụng.
Lãnh Nhiên bị nam nhân nhìn đứng ngồi không yên, sau khi nói xong việc thì vội vã nói lời từ biệt với hai người, trở về Lãnh phủ.
Lãnh Nhiên đi, Tần Phong cười hỏi Tần Kỳ: “Phu quân coi trọng Lãnh công tử rồi?"
Tần Kỳ cười không nói. Tuy nam nhân tam thê tứ thiếp là rất bình thường, nhưng hắn mặt đối mặt với phu nhân mới kết hôn của mình thật sự không có cách nào nói lời coi trọng nam nhân khác thẳng thắn như vậy.
Tần Phong ở chung với hắn không phải một hai năm, làm sao có thể nhìn không ra tâm tư của hắn. Giải khai ưu sầu cho phu quân là việc thê tử phải làm, sự việc sau đó Tần Phong chủ động hỏi Lãnh Nhiên, Lãnh Nhiên đối mặt với bạn tốt nhiều năm ngược lại cũng không nhăn nhó, vô cùng thoải mái gật đầu.
Lúc ban đầu Lãnh Nhiên tới gặp Tần Kỳ mấy lần cũng không chú ý tới hắn, lúc này gặp mặt cảm giác tim đập không ngừng, sau khi về nhà càng là mong nhớ ngày đêm. Y là một người thông minh, đương nhiên biết đây là biểu hiện yêu, nếu hiện tại Tần Phong chủ động đưa ra, dĩ nhiên là bằng lòng.
Chọn xong ngày lành, Lãnh Nhiên cùng Tần Kỳ bái đường.
Động phòng, nam nhân tựa như băng với khuôn mặt đỏ hồng ngoan ngoãn ngồi ở trên giường chờ phu quân lâm hạnh. Tần Kỳ nuốt nước bọt, giống như con sói đói nhào tới ăn sạch sành sanh Lãnh Nhiên.
Da thịt Lãnh Nhiên trắng nõn mềm nhẵn, mát lạnh giống như bề ngoài của y, ôm ở trong mùa hè khiến người ta cảm thấy mát mẻ. Tần Kỳ rất yêu thích cơ thể của Lãnh Nhiên, sờ khắp thân thể của y hôn mấy lần, khắp nơi đều in lại dấu vết của nụ hôn dành riêng cho y. Làn da trắng như tuyết đỏ xanh một mảng, làm cho người ta nổi lên cảm giác muốn ngược đãi, làm cho Tần Kỳ càng thú tính quá độ, hận không thể hóa thân thành sói đói ăn y vào trong bụng.
Lãnh Nhiên khéo léo mở hai chân, lộ ra nơi riêng tư béo mập khả ái. Hoa cúc trẻ non kiều diễm ướt át, theo hô hấp lái chậm rãi khép mở, tựa như một đóa hoa đang chờ người hái. Ở tình hình trên Tần Kỳ đã có một tháng kinh nghiệm, sẽ không khống chế dục vọng của mình. Hắn chịu không nổi sắc đẹp cám dỗ trước mặt, nhanh chóng cởi quần, lộ ra bảo khí, cắm vào cúc huyệt ngoan hé ra hợp lại mê hoặc hắn. Lãnh Nhiên lần đầu hầu hạ, làm sao có thể chịu được đối đãi thô bạo như vậy, nhưng lại không dám cự tuyệt, chỉ có thể khóc cầu xin phu quân thương tiếc chính mình. Tần Kỳ mất lý trí, không để ý y kêu đau đớn, cắm thẳng vào đến cùng. Máu trinh chảy xuống thuận theo bắp đùi của Lãnh Nhiên, in lại một đóa hoa mai ở trên khăn trải giường. Tần Kỳ thấy thế càng thêm phấn khích, không để ý y khóc cầu xin, làm y ước chừng một đêm.
Lãnh Nhiên bị làm đến mức mất giọng, trên mặt đều là nước mắt, sau khi làm hai lần dần dần không còn đau đớn. Y là một người thông minh, vì để giảm thiểu thống khổ cho chính mình, y bắt đầu vặn vẹo eo nhỏ nhắn phối hợp với sự di chuyển của nam nhân, chủ động câu dẫn nam nhân đánh vào để cho mình càng vui thích.
Làm một đêm, thân thể Lãnh Nhiên mềm giống như một bãi bùn nhão, chỉ có hậu huyệt vẫn còn đang không biết mệt mỏi cuốn chặt cực đại của nam nhân. Nhìn y mệt mỏi như vậy, Tần Kỳ vỗ vỗ cái mông của y, rút ra dục vọng chưa tận hứng, để cho y nghỉ ngơi thật tốt.
Trời đã sáng, Tần Kỳ một đêm không ngủ cũng không cảm thấy buồn ngủ, ngược lại tinh lực mười phần. Nhìn thời gian một chút, trước tiên Tần Kỳ đi đến thư phòng. Thời gian này thiếu gia luôn luôn ở đây xử lý công việc, hắn không đoán sai, Tần Phong quả nhiên ở trong thư phòng kiểm tra sổ sách. Trong lòng Tần Kỳ đắc ý vì sự hiểu biết về thiếu gia của mình, không để ý đối phương kinh ngạc tiến lên ôm, đè trên bàn sách lại một hồi hoan ái.
Tuy là một đêm thỏa thích, nhưng Tần Kỳ thương Lãnh Nhiên lần đầu tiếp nhận mây mưa, vẫn chưa tận hứng. Dục vọng vẫn hoàn toàn chưa giải trừ hết, lúc này lòng hắn rất vội vã, tùy ý kéo quần thiếu gia xuống, hạ thân lập tức đâm một cái vào bên trong cơ thể nam nhân. Tần Phong còn chưa hiểu chuyện như thế nào, đã bị một hồi đau đớn tập kích, hai mắt vừa mở, suýt chút nữa đã bị đau đến mức ngất đi. Tần Kỳ không để ý y kêu đau, hạ thân điên cuồng cố gắng di chuyển. Vùng bí mật đau đớn không thể tả, Tần Phong không chịu nổi hít một hơi thật mạnh, cố gắng hết sức thả lỏng thân thể. Y sợ Tần Kỳ tức giận, không dám cự tuyệt phu quân cầu hoan, chỉ có thể yên lặng thừa nhận. May mắn thân thể đã có thói quen giao hoan rất nhanh thì cảm thấy vui thích, Tần Phong vừa đau vừa thoải mái kêu lớn thành tiếng.
Nam nhân đưa y lật qua lật lại làm mấy lần mới bằng lòng bỏ qua, thỏa mãn rời khỏi. Theo cự vật rút ra, một lượng lớn dịch thể màu trắng hòa với một ít màu đỏ phun ra từ miệng huyệt, thuận theo bắp đùi chảy xuống. Tần Phong mệt mỏi tê liệt gục xuống bàn, hai chân không dùng được một chút sức.
Tần Kỳ thương tiếc ôm y trở về phòng ngủ, đặt song song chung một chỗ với Lãnh Nhiên. Hắn một tay ôm một người, cảm thụ hạnh phúc trái phải, trong lòng nổi lên một chút ngọt ngào.
Mặc dù trong lòng Tần Phong không oán trách, nhưng y chung quy cũng hiểu chính mình một người không thể thỏa mãn được dục vọng của Tần Kỳ, ở trong lòng nổi lên tâm tư cưới vợ bé thay phu quân. Nhưng hai người chỉ vừa kết hôn với nhau, nói cho cùng vẫn còn chưa hưởng thụ đủ thế giới của hai người, sau đó lại giấu tâm tư tìm người chia sẽ mây mưa ở trong lòng không nói ra. Thẳng đến một ngày, bạn tốt của hắn Lãnh Nhiên trước tới bái phỏng, tâm tư này lại nổi lên mặt nước.
Lãnh Nhiên tính tình lạnh nhạt, cô gái bình thường hắn cũng nhìn không thuận mắt, cứ thế tuổi lớn dần mà còn chưa lấy vợ. Trước đây y đã từng tới nhiều lần, cũng không chú ý tới hạ nhân, duy chỉ có lần này bởi vì Tần Kỳ là phu quân của bạn tốt mà chăm chú nhìn thêm, nhưng chỉ vì một cái liếc mắt này làm cho y khắc người đàn ông này ở tận đáy lòng, cũng không dời nổi mắt.
Tần Kỳ phỏng đoán chắc là vì hắn và thiếu gia kết hôn mới làm cho Lãnh Nhiên chú ý tới chính mình, cũng không quá để ý tầm mắt của Lãnh Nhiên, thoải mái để cho người xem đủ. Lại nói tiếp dáng dấp của vị Lãnh công tử này cũng không phải tuấn tú bình thường, có thể liều mạng với thiếu gia. Tiểu thư thích vị Lãnh công tử này cũng không ít hơn thiếu gia, chỉ là y làm người thờ ơ, hoàn toàn khác với thiếu gia phong lưu. Nhưng mà dù vô tình cũng vẫn mê người, loại nam nhân lạnh như băng này ở trên giường sẽ có một phen vô cùng phong tình. Lãnh Nhiên cũng là một trong những đối tượng mà Tần Kỳ ảo tưởng, hắn rất muốn đè Lãnh Nhiên dưới thân thể để chinh phục, thử xem trong cơ thể của vị công tử này có băng lãnh giống như bề ngoài hay không. Nghĩ tới những thứ này, Tần Kỳ nhìn chòng chọc nam nhân trước mặt cười, ý tứ trong nụ cười chỉ có chính hắn biết.
Lãnh Nhiên vốn đã có ý nghĩ khác thường, bị hắn nhìn đỏ mặt, ngượng ngùng cúi đầu. Lãnh Nhiên không rõ tại sao người này lại dùng ánh mắt như thế nhìn y, tựa như y là một món ăn ngon muốn thưởng thức. Tay phải y che trái tim đập bịch bịch, bắt đầu đứng ngồi không yên.
Tần Phong vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một mặt như vậy của Lãnh Nhiên, trong lòng kinh ngạc không thôi. Nhìn lại nụ cười của phu quân, cuối cùng trong lòng cũng hiểu tâm tư của hai người. Nhìn hành động hai người làm với nhau, y cũng không giận. Tam thê tứ thiếp ở lúc đó là chuyện rất bình thường, mà y lại sớm đã có tâm tư nạp thiếp cho phu quân, chẳng những không tức giận, ngược lại trong lòng còn vui vẻ. So với để nam nhân xa lạ vào cửa, dĩ nhiên Lãnh Nhiên sống chung nhiều năm cảm tình tốt đẹp chính là lựa chọn dẫn đầu. Một người là người yêu trong lòng, một người là bạn thân, thắt sợi tơ hồng cho hai người cũng không tệ, hơn nữa việc cùng bạn thân hầu hạ phu quân cũng vẫn có thể xem là một câu chuyện được mọi người ca tụng.
Lãnh Nhiên bị nam nhân nhìn đứng ngồi không yên, sau khi nói xong việc thì vội vã nói lời từ biệt với hai người, trở về Lãnh phủ.
Lãnh Nhiên đi, Tần Phong cười hỏi Tần Kỳ: “Phu quân coi trọng Lãnh công tử rồi?"
Tần Kỳ cười không nói. Tuy nam nhân tam thê tứ thiếp là rất bình thường, nhưng hắn mặt đối mặt với phu nhân mới kết hôn của mình thật sự không có cách nào nói lời coi trọng nam nhân khác thẳng thắn như vậy.
Tần Phong ở chung với hắn không phải một hai năm, làm sao có thể nhìn không ra tâm tư của hắn. Giải khai ưu sầu cho phu quân là việc thê tử phải làm, sự việc sau đó Tần Phong chủ động hỏi Lãnh Nhiên, Lãnh Nhiên đối mặt với bạn tốt nhiều năm ngược lại cũng không nhăn nhó, vô cùng thoải mái gật đầu.
Lúc ban đầu Lãnh Nhiên tới gặp Tần Kỳ mấy lần cũng không chú ý tới hắn, lúc này gặp mặt cảm giác tim đập không ngừng, sau khi về nhà càng là mong nhớ ngày đêm. Y là một người thông minh, đương nhiên biết đây là biểu hiện yêu, nếu hiện tại Tần Phong chủ động đưa ra, dĩ nhiên là bằng lòng.
Chọn xong ngày lành, Lãnh Nhiên cùng Tần Kỳ bái đường.
Động phòng, nam nhân tựa như băng với khuôn mặt đỏ hồng ngoan ngoãn ngồi ở trên giường chờ phu quân lâm hạnh. Tần Kỳ nuốt nước bọt, giống như con sói đói nhào tới ăn sạch sành sanh Lãnh Nhiên.
Da thịt Lãnh Nhiên trắng nõn mềm nhẵn, mát lạnh giống như bề ngoài của y, ôm ở trong mùa hè khiến người ta cảm thấy mát mẻ. Tần Kỳ rất yêu thích cơ thể của Lãnh Nhiên, sờ khắp thân thể của y hôn mấy lần, khắp nơi đều in lại dấu vết của nụ hôn dành riêng cho y. Làn da trắng như tuyết đỏ xanh một mảng, làm cho người ta nổi lên cảm giác muốn ngược đãi, làm cho Tần Kỳ càng thú tính quá độ, hận không thể hóa thân thành sói đói ăn y vào trong bụng.
Lãnh Nhiên khéo léo mở hai chân, lộ ra nơi riêng tư béo mập khả ái. Hoa cúc trẻ non kiều diễm ướt át, theo hô hấp lái chậm rãi khép mở, tựa như một đóa hoa đang chờ người hái. Ở tình hình trên Tần Kỳ đã có một tháng kinh nghiệm, sẽ không khống chế dục vọng của mình. Hắn chịu không nổi sắc đẹp cám dỗ trước mặt, nhanh chóng cởi quần, lộ ra bảo khí, cắm vào cúc huyệt ngoan hé ra hợp lại mê hoặc hắn. Lãnh Nhiên lần đầu hầu hạ, làm sao có thể chịu được đối đãi thô bạo như vậy, nhưng lại không dám cự tuyệt, chỉ có thể khóc cầu xin phu quân thương tiếc chính mình. Tần Kỳ mất lý trí, không để ý y kêu đau đớn, cắm thẳng vào đến cùng. Máu trinh chảy xuống thuận theo bắp đùi của Lãnh Nhiên, in lại một đóa hoa mai ở trên khăn trải giường. Tần Kỳ thấy thế càng thêm phấn khích, không để ý y khóc cầu xin, làm y ước chừng một đêm.
Lãnh Nhiên bị làm đến mức mất giọng, trên mặt đều là nước mắt, sau khi làm hai lần dần dần không còn đau đớn. Y là một người thông minh, vì để giảm thiểu thống khổ cho chính mình, y bắt đầu vặn vẹo eo nhỏ nhắn phối hợp với sự di chuyển của nam nhân, chủ động câu dẫn nam nhân đánh vào để cho mình càng vui thích.
Làm một đêm, thân thể Lãnh Nhiên mềm giống như một bãi bùn nhão, chỉ có hậu huyệt vẫn còn đang không biết mệt mỏi cuốn chặt cực đại của nam nhân. Nhìn y mệt mỏi như vậy, Tần Kỳ vỗ vỗ cái mông của y, rút ra dục vọng chưa tận hứng, để cho y nghỉ ngơi thật tốt.
Trời đã sáng, Tần Kỳ một đêm không ngủ cũng không cảm thấy buồn ngủ, ngược lại tinh lực mười phần. Nhìn thời gian một chút, trước tiên Tần Kỳ đi đến thư phòng. Thời gian này thiếu gia luôn luôn ở đây xử lý công việc, hắn không đoán sai, Tần Phong quả nhiên ở trong thư phòng kiểm tra sổ sách. Trong lòng Tần Kỳ đắc ý vì sự hiểu biết về thiếu gia của mình, không để ý đối phương kinh ngạc tiến lên ôm, đè trên bàn sách lại một hồi hoan ái.
Tuy là một đêm thỏa thích, nhưng Tần Kỳ thương Lãnh Nhiên lần đầu tiếp nhận mây mưa, vẫn chưa tận hứng. Dục vọng vẫn hoàn toàn chưa giải trừ hết, lúc này lòng hắn rất vội vã, tùy ý kéo quần thiếu gia xuống, hạ thân lập tức đâm một cái vào bên trong cơ thể nam nhân. Tần Phong còn chưa hiểu chuyện như thế nào, đã bị một hồi đau đớn tập kích, hai mắt vừa mở, suýt chút nữa đã bị đau đến mức ngất đi. Tần Kỳ không để ý y kêu đau, hạ thân điên cuồng cố gắng di chuyển. Vùng bí mật đau đớn không thể tả, Tần Phong không chịu nổi hít một hơi thật mạnh, cố gắng hết sức thả lỏng thân thể. Y sợ Tần Kỳ tức giận, không dám cự tuyệt phu quân cầu hoan, chỉ có thể yên lặng thừa nhận. May mắn thân thể đã có thói quen giao hoan rất nhanh thì cảm thấy vui thích, Tần Phong vừa đau vừa thoải mái kêu lớn thành tiếng.
Nam nhân đưa y lật qua lật lại làm mấy lần mới bằng lòng bỏ qua, thỏa mãn rời khỏi. Theo cự vật rút ra, một lượng lớn dịch thể màu trắng hòa với một ít màu đỏ phun ra từ miệng huyệt, thuận theo bắp đùi chảy xuống. Tần Phong mệt mỏi tê liệt gục xuống bàn, hai chân không dùng được một chút sức.
Tần Kỳ thương tiếc ôm y trở về phòng ngủ, đặt song song chung một chỗ với Lãnh Nhiên. Hắn một tay ôm một người, cảm thụ hạnh phúc trái phải, trong lòng nổi lên một chút ngọt ngào.
Tác giả :
Vân thăng