Mộng Tu Tiên
Chương 77 Chương 77 Hỏa Long Châu
- Bạch Hổ,muội không được vô lễ!
Ngân Nguyệt nói lớn,chính bản thân nàng lúc này trong lòng cũng có chút tức giận,tuy nhiên nàng cũng không hành động lỗ mãng như Bạch Hổ.Bạch Hổ nghe vậy thì ủy khuất thu lại trủy thủ,đem nó đặt vào bao nơi ống chân,nàng chạy tới phía Minh Tiến,nhảy vào lòng hắn mà thổn thức.Minh Tiến ngẩn người,tự nhiên có một nữ nhân lạ mặt nhảy vào lòng hắn mà khóc rưng rức khiến hắn cứ ngây ngốc nhìn nàng,theo bản năng đưa tay vỗ về.Bạch Hổ cảm nhận được bàn tay hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ trên lưng mình,nàng ngước mắt lên chăm chú nhìn hắn,chỉ thấy hắn đang mỉm cười thi bất giác hai má dâng lên một làn phấn hồng,dụi đầu vào ngực hắn mà trốn tránh ánh mắt ấy.Minh Tiến vừa nhìn thấy khuôn mặt ấy,trong lòng cũng có chút giật mình.Hắn chỉ thấy nữ nhân này chỉ khoảng mười lăm mười sáu tuổi,khuôn mặt thanh tú toát ra một khí chất vương giả.Cặp lông mày dài cùng với hàng mi cong vút như tô điểm thêm cho cặp mắt to tròn,long lanh như hắc ngọc(Ngọc trai đen).Cặp mắt ấy lúc này đang ướt những nước mắt,thêm nữa là trên má còn ẩn hiện môt làn phấn hồng khiến cho nàng ta có một vẻ thu hút đặc biệt.Nhất là đôi môi của nữ nhân trước mặt,nó có màu hồng cánh sen mà bất cứ nam nhân nào cũng có thể bị hút hồn khi nhìn tới.Bạch Hổ cứ mải trốn tránh ánh mắt hắn,dường như quên hết không gian xung quanh.Nàng cảm thấy hạnh phúc vô cùng,yên lặng mặc hắn vỗ về.
Kỳ Dao ngước mắt nhìn tới tình cảnh ấy với sự nghi hoặc cao độ,nàng chưa từng nhìn thấy thiếu nữ này xuất hiện trong Minh gia trang kể từ ngày tới đây.Lại nhìn sang phía mấy nữ nhân còn lại,các nàng cũng có biểu tình nghi hoặc như nàng.Thậm trí trong ánh mắt Như Như cùng Bạch Phụng đang hừng hực bốc lên một ngọn lửa ghen tuông thì Kỳ Dao cảm thấy kỳ quái,nhủ thầm “Lẽ nào đây là tiểu thiếp của hắn giấu bên ngoài?…Đúng là tên vô sỉ!".Kỳ Dao nắm chặt nắm tay,ánh mắt tóe lửa nhìn tới Minh Tiến.Liên Liên trong mắt vốn cũng có chút ghen tuông,nhưng rất nhanh lại ẩn đi.Nàng thừa biết,nàng chỉ là một trong những nữ nhân yêu hắn mà thôi.Sau khi hắn rời khỏi Bạch gia trang,có một lần nàng vô tình gặp một vị tán tu cao tuổi.Người này nhìn vào nàng sau đó chỉ nói một câu: “Số kiếp cô nương sẽ được lang quân thương yêu cả đời.Nhưng có lẽ sẽ ủy khuất một chút,vì cô không phải là nữ nhân duy nhất của y!".Nhớ tới đây,nàng chỉ mỉm cười trong lòng “Ít ra chàng ấy yêu thương ta thật lòng chứ không như những tên nam nhân khác.Chỉ cần chàng ấy còn nhớ tới ta,còn quan tâm tới ta là đủ rồi!".
Suy nghĩ của Liên Liên cũng gần như là suy nghĩ chung của toàn bộ nữ nhân U Châu này.Ở đây,nam nhân ba thê bảy thiếp là chuyện bình thường.Chuyện nữ nhân một mình độc chiếm một nam nhân là chuyện vô cùng hy hữu,vì vậy chỉ cần nam nhân nhớ tới mình,còn quan tâm yêu thương mình là các nàng đã quá mãn nguyệt rồi.
Minh Tiến dễ dàng cảm nhận thấy bầu không khí khác thường cùng với ánh mắt đầy sát khí từ Bạch Phụng và Như Như,khẽ đẩy Bạch Hổ ra khỏi lòng mình nhưng nàng nhất quyết không chịu,cứ bám chặt lấy cổ hắn.Ngân Nguyệt đứng bên cạnh thì nhìn tới phía Kỳ Dao,hai bàn tay ngọc bí mật bấm đốt,sau đó khẽ mỉm cười “Tất cả đều chung một nhà a!".Nàng đương nhiên có thể nhìn ra rõ ràng ánh mắt tóe lửa của ba nữ nhân trước mặt,vì thế cất lời.
- Bạch Hổ,muội trước tiên đứng lên đi đã.Đừng làm tướng công khó xử!
Ngân Nguyệt nhắc tới lần thứ hai,Bạch Hổ mới chịu đứng lên.Nàng xấu hổ,ngượng nghịu cúi đầu trước mấy nữ nhân,sau đó ấp úng nói.
- Muội…muội là Bạch Hổ…là…là người có hôn ước với chàng ấy…Muội…muội xin ra mắt các tỷ…
Nàng nói xong thì lập tức thi lễ,sau đó vụt chạy núp sau lưng Ngân Nguyệt,các nàng khác thì ánh mắt nghi hoặc nhìn tới Minh Tiến,ý như muốn tra khảo “Hôn ước nào?Chàng dám giấu chúng ta sao?".Minh Tiên thấy vậy thì chỉ cười khổ,hắn có biết đầu cua tai nheo thế nào đâu?Ngân Nguyệt phì cười,sau đó mới ôn tồn giải thích về chuyện lời phán của mấy vị trưởng lão với nàng và tứ phương vệ nữ.Nói tới đây,Kỳ Dao đột nhiên ngắt lời nàng.
- Ngân Nguyệt cô nương là Huyền Hồ của linh giới?Ta không tin,cô đang che giấu cho hắn mà thôi!
Ngân Nguyệt thấy vậy thì phì cười,ngay cả Liên Liên cũng mang ánh mắt nghi hoặc nhìn tới nàng.Ngân Nguyệt không nói thêm,chỉ khẽ rung người một cái,lập tức chín cái đuôi cáo trắng muốt xuất hiện phía sau lưng.Lần này nàng biến thân có chút khác,nơi mi tâm xuất hiện một dấu kim sa có hình dạng một ngọn lửa.Trong sảnh xuất hiện một luông linh khí ba động khá đặc biệt,khác hoàn toàn so với khí tức tu chân và khí tức của các thú tộc khác.Minh Tiến ngẩn ra,hắn hướng tới dấu kim sa trên trán nàng mà hỏi.
- Ngân Nguyệt,cái này sao ta chưa thấy bao giờ?
- Hì hì,tướng công à.Đây gọi là Linh Nhãn Ấn,chỉ có người của linh giới mới có thể có.Nó là dấu hiệu phân biệt của Huyền Hồ Nữ cùng với Hồ Nữ thông thường.Hồ nữ thông thường khi tu tập tới cửu vỹ nếu trên trán xuất hiện chu sa như thiếp cũng không thể coi là Huyền Hồ,vì thông thường đó là Dâm Huyết Ấn – Có màu đỏ tươi.Chàng đã hiểu chưa?...Chàng xem đây này!
Nói rồi nàng kéo tay Bạch Hổ tới gần,khẽ điểm lên trán nàng ta một cái.Tức thì nơi mi tâm Bạch Hổ cũng xuất hiện một dấu kim sa,chỉ có hình dạng là hơi khác một chút,nó có hình tựa như ba giọt nước đang rơi.
-Ai…thế là còn những ba người nữa nha!...ca ca sắp từ phật tu chuyển thành sắc lang rồi…!
Như Như đột nhiên nói,cái thói quen nàng gọi hắn là “ca ca",hắn gọi nàng là “muội" sớn đã in trong tiềm thức rồi.Vì thế cho dù quan hệ hai người lúc này đã khác nhưng kiểu xưng hô ấy vẫn không đổi.Liên Liên cùng Bạch Phụng phì cười,Bạch Hổ thi hai má đỏ lựng,nhất nhất núp sau lưng Ngân Nguyệt,duy chỉ có Kỳ Dao im lặng,trong lòng rối bời. “Liên Liên,Như Như,Bạch Phụng,Ngân Nguyệt và Bạch Hổ đã là năm người rồi,lại còn thêm ba nữ nhân nữa chưa xuất hiện…ta…ta phải làm thế nào bây giờ?".Kỳ Dao cảm thấy bất an,vốn thân thể nàng đã bị Minh Tiến nhìn thấy tất cả,ngoài cách gả cho hắn thì quả thật không còn cách nào khác cả.Thậm chí nếu có móc mắt hắn ra thì nàng vẫn không còn mặt mũi mà nhìn ai.Kỳ Dao nắm chặt tay,hít một hơi sau đó mới dứt khoát nói.Ánh mắt đầy kiên định.
- Minh Tiến,ta có chuyện cần nói với ngươi!
- Cô cứ nói đi,ở đây toàn người thân của ta,không có gì phải giấu diếm cả!
Minh Tiến nói,trong lòng có chút lo lắng,lại nhìn tới ánh mắt đầy nghiêm trọng của nàng ta thì cảm thấy không ổn.Nhưng câu tiếp theo lại khiến hắn thở phào.
- Cái này là tôn sư nhờ ta chuyển lại cho ngươi,nhận lấy!
Kỳ Dao từ túi trữ vật tung ra cho hắn một cái hộp gỗ đen thui,không rõ làm từ loại gỗ nào.Minh Tiến nhân lấy cái hộp nọ,hắn cảm nhận được nó được làm từ gỗ,tuy vậy lại nặng dị thường.Khẽ khàng mở nắp hộp,từ trong hộp gỗ,một luồng hồng quang lóe lên khiến tất cả ngây ngốc nhìn tới.Hắn mở lần từng lớp vải phủ trên vật nọ,cuối cùng thì nhìn rõ là một viên ngọc màu trắng tinh,tỏa ra một lớp sương hồng mờ ảo bao bọc bên ngoài.Ánh mắt Ngân Nguyệt có chút mờ mịt,sau đó kinh hỉ hô lên.
- Hỏa Long Châu!
Minh Tiến nhất thời giật bắn mình,Như Như cũng mang ánh mắt kinh dị liếc nhìn tới viên ngọc nọ.Phàm là người có chút lịch duyệt về y thuật,ai lại không biết qua Hỏa Long Châu?Tương truyền Hỏa Long Châu là do Hỏa Long khi tọa hóa mà thành,Hỏa Long vốn là thánh thú,đương nhiên uy lực trên phương diện pháp bảo là không cần bàn cãi nhiều.Tuy nhiên trong phương diện y dược cũng là một sinh vật ham mê thảo dược hàng đầu,nó thường thích thú ăn các loại linh thảo ngàn năm như Tuyết Linh Sâm,Bách Niên Liên,Thiên Niên Hà Thủ Ô,có tài liệu còn nói Hỏa Long thích uống nước Cam Lộ của Tiên giới.Thân mang Hỏa Hệ,xong nó lại thích nơi ở có thật nhiều thủy tính.Vì thế khi tọa hóa thường chọn đáy biển sâu,để kiếm được một viên Hỏa Long Châu này ngoài có duyên còn phải có thực lực kinh người.Hỏa Long Châu có thể coi ngang hàng,thậm chí vượt quá Xá Lợi Tử mà chiếm giữ danh bài hàng đầu.Nó không những có thể khởi tử hồi sinh,cung cấp sức mạnh thần thức và hồi phục Nội Hải mà còn có thể tạo ra cho người dùng một loại vương khí mãnh liệt – Long Uy.Nhân loại thường đồn thổi,nếu có loại vương khí này thì khi phải đối chiến với ma thú hay phi thăng linh giới,chỉ cần thả ra Long Uy,lập tức có thể chiến thắng, phi thăng mà không cần trải qua khảo thí vượt ải.
Tất cả mọi người đều chăm chú nhìn tới nó,ngay cả Kỳ Dao cũng nhất thời ngây ngốc.Nàng không ngờ tới sư phụ lại cho hắn một vật vô giá như vậy,sư phụ nàng rõ ràng xem trọng hắn vô cùng.Nghĩ tới đây,nàng cảm thấy có chút yên lòng,nàng tin vào khả năng phán đoán của sư phụ,vì thế lại càng tăng thêm dũng khí khi đưa ra quyết định của mình.