Mối Tình Đầu Của Thiếu Úy
Chương 76
Đường Dật nghe lời Phó Sủng nói, bất đắc dĩ mà lắc đầu, cô nhóc này đúng là quỷ linh tinh.
Bày xong bàn bóng, Phó Sủng nhìn Đường Dật, cầm gôm xoa đầu cây cơ, dùng đề phòng trơn trượt, sau khi xoa, dùng cũng sẽ thuận buồm xuôi gió.
Đường Dật cũng cầm cục gôm xoa xoa đầu cây cơ, nhìn Phó Sủng, dáng vẻ rất đểu: “Để cho em đánh trước!"
“Stop!" Phó Sủng xì mũi coi thường, cũng không khách khí, nhắm ngay trái đầu tiên, trái thứ nhất tất nhiên sẽ vào hố, đây cũng là chỗ tốt của đánh trước, đi qua, cầm cây cơ, Phó Sủng nằm xuống.
Cầm gậy nhắm vào trái màu trắng, rời tay, bi trắng va vào một đống bi số, vốn Đường Dật cho rằng Phó Sủng nhất định vào một bóng, ai ngờ mấy cái đụng, trúng ba cái liên tiếp.
“Hô, mấy năm không gặp, kỹ thuật tiến bộ?" Đường Dật không thể không sợ hãi than, trái bắt đầu thật lợi hại, ngay cả anh cũng không dám đảm bảo chơi lưu loát như vậy.
“Tất nhiên, cũng không nhìn xem em là ai, Phó Sủng đó!" Phó Sủng cũng nhiệt tình lên mặt, vẻ mặt khoe khoang, mặc dù hôm nay số hên, nhưng chơi bi, có lúc đánh cuộc chính là số đỏ, kỹ thuật cao hơn, không vào được vẫn không tốt.
Một trái sát biên, nhưng người ngoài nghề có thể đi vào, đây chính là số hên.
Bởi vì bi vào, cho nên Phó Sủng có thể tiếp tục, theo phương hướng bi, tìm được đường thẳng thích hợp dẫn bi, lại vào một, chỉ có điều lúc đi cầu sát biên, bắn không ra, bị khung cản lại, ngược lại bi trắng vào lỗ rồi.
Đường Dật đi tới, lấy bi trắng trong hố ra, ngược lại Phó Sủng không cảm thấy gì, mặt khiêu khích nhìn Đường Dật: “Em cá bốn bi, đến lúc đó thua, anh phải mua điện thoại di động làm quà cho em!"
Điện thoại di động do Đường Dật làm rớt, anh phải đền một, chỗ anh Thành không tính toán đến, Đường Dật phải đền bù, tự mình làm bậy, tự mình trả.
Đường Dật nhìn dáng vẻ Phó Sủng, đưa tay búng nhẹ lên trán Phó Sủng: “Hôm nay anh không thể xem thường, phải đề phòng một chút."
Hai năm qua, xem ra Phó Sủng die enda anle equu ydoon luyện không tệ, cô nhóc này cái gì cũng có thiên phú, lúc anh mới dạy Phó Sủng, ngay cả cầm cây cơ cũng không cầm tốt, hôm nay đã muốn gì được nấy.
Bây giờ anh không thể khinh địch như thế, Phó Sủng nhìn Đường Dật, nắm cây cơ trong tay, mặt vừa lòng nhìn Đường Dật, Đường Dật cầm cây cơ, nhìn bi trên bàn đang tản ra, tìm góc độ thích hợp.
Buông bi trắng trong tay, tìm kỹ phương hướng, Đường Dật cầm cây cơ, cứ đánh ra ngoài như vậy, liên tiếp mấy chạm, bi số màu hồng dễ dàng lăn vào hố, Phó Sủng nhìn Đường Dật, khóe miệng vẫn cười như cũ.
Người đàn ông này vĩnh viễn lợi hại như vậy, nguyên nhân Đường Dật để cho cô si mê chính là biết chơi, biết hơn những người đàn ông mà cô biết, hơn nữa mọi việc đều thích khiêu chiến, thích kích thích, cô thích chính là tính cách như vậy, cũng thích người đàn ông như vậy.
“Như thế nào? Một cơ đẹp không?" Đường Dật đi tới bên cạnh Phó Sủng, nâng cằm Phó Sủng, trên mặt Phó Sủng lộ nụ cười sáng lạn, đưa tay ôm cổ Đường Dật, ừ một tiếng, cứ như thế hôn lên gò má Đường Dật.
Người chơi bên kia tình cờ nhìn thấy cũng nhỏ giọng cười, hai người này vừa nhìn đã biết là quyền quý, cả người không giấu được hơi thở ngang ngược.
“Này, dùng mỹ nhân kế đúng không?" Đường Dật cười hài lòng, thuận tay ôm eo Phó Sủng, “Nhưng đáng tiếc, không dùng được với anh, điện thoại di động của em quá mắc, anh không thể thua, nếu không không đền nổi."
Phó Sủng hơi híp mắt nhìn Đường Dật, thuận tay ôm ngang hông Đường Dật, tay nhỏ bé bắt đầu chơi xấu di chuyển, Đường Dật hít sâu một hơi, cô nhóc này đúng là cái gì cũng không sợ, trường hợp công khai như vậy, cô cũng dám làm loạn.
Ho nhẹ hai tiếng, vội vàng cười làm lành với Phó Sủng: “Vợ, anh sai rồi, có tác dụng, đặc biệt có tác dụng."
Đường Dật cười xấu xa, hạ thấp giọng, phun khí nóng bên tay Phó Sủng: “Đặc biệt muốn đè em xuống bây giờ."
Uống rượu cũng khiến cho lời nói của Đường Dật trở nên lớn mật, trong mắt Phó Sủng tràn đầy ý cười, cô gái khác nghe lời này sẽ xấu hổ, nhưng cô thì không, co ói mê Đường Dật, cũng bằng lòng thích Đường Dật si mê dáng vẻ của cô.
“Đừng làm rộn, chơi nhanh một chút." Phó Sủng ném xuống một câu, đi đến bên kia cầm hai lon coca, thuận tay mở một lon ngửa đầu uống vài ngụm, lúc kích thích, uống thứ đồ uống này khiến người ta càng cảm thấy kích thích thêm.
Đường Dật cười khanh khách, vòng quanh bàn đánh bóng, không biến sắc lướt qua bên môi Phó Sủng, hơi ngứa, khiến Phó Sủng không khỏi liếm môi, khẽ nhíu mày, đây rõ ràng Đường Dật không kết thúc?
Nhìn dáng vẻ Phó Sủng, Đường Dật cười ác hơn, cầm cây cơ, nhìn bi trên bàn, cộc cộc mấy tiếng, mấy bi số vào hố, Phó Sủng trừng mắt nhìn Đường Dật, quát: “Anh phải để cho em một chút."
Người đàn ông này đánh toàn bộ vào rồi, cô còn chơi cái gì? Thật sự quá đáng.
Đường Dật ngẩng đầu nhìn Phó Sủng, không nói thêm gì, cầm cây cơ tiếp tục đánh, không bao lâu chỉ còn sót lại hai bi, Phó Sủng càng thêm nổi đóa, đây rõ ràng không muốn đền điện thoại di động cho cô.
Khi Đường Dật tìm kỹ góc độ đánh rớt một bi, Phó Sủng thuận tay ngăn, cây cơ nghiêng nghiêng, chạy hướng khác, vốn đánh trúng bi lại lăn sang bên, Đường Dật nhìn Phó Sủng, vẻ mặt bất đắc dĩ, “Ăn vạ hả nhóc?"
Còn trơ tráo như vậy? Càng ngày dieendaanleequuydonn càng lầy lội rồi, Phó Sủng lườm Đường Dật, cũng không quản ý tứ Đường Dật, đi tới nắm cây cơ, nhắm vào bi trên bàn, bắt đầu đánh, không tới hai cái, cuối cùng hai quả bi khó khăn đi vào.
Phó Sủng khiêu khích nhìn Đường Dật, không vui nói: “So lần nữa, em muốn điện thoại di động của em, anh phải đền cho em."
Nói xong lại tới bày bi, cây cơ trong tay bị Đường Dật cầm đi rồi, cùng với cây cơ của chính mình đặt ở bên, Đường Dật tự mình đi tới ôm cổ Phó Sủng, giọng êm ái: “Anh mệt mỏi, chúng ta về nhà đi."
Người bên cạnh không ngừng huýt sáo, có cô gái cũng hâm mộ, Đường Dật rất tuấn tú, nhất là khi mặc trang phục huấn luyện, đồ đồng phục hấp dẫn trí mạng, ngược lại Đường Dật không để ý.
“Em mới ra ngoài chơi, em không muốn về nhà!" Phó Sủng đưa tay nắm quần áo Đường Dật, lúc này mới ra ngoài, đi về cũng không có tí nhiệt tình nào, “Anh muốn yên lặng với em như thế này, nơi này quá ồn, muốn yên lặng với em một lúc."
Bày xong bàn bóng, Phó Sủng nhìn Đường Dật, cầm gôm xoa đầu cây cơ, dùng đề phòng trơn trượt, sau khi xoa, dùng cũng sẽ thuận buồm xuôi gió.
Đường Dật cũng cầm cục gôm xoa xoa đầu cây cơ, nhìn Phó Sủng, dáng vẻ rất đểu: “Để cho em đánh trước!"
“Stop!" Phó Sủng xì mũi coi thường, cũng không khách khí, nhắm ngay trái đầu tiên, trái thứ nhất tất nhiên sẽ vào hố, đây cũng là chỗ tốt của đánh trước, đi qua, cầm cây cơ, Phó Sủng nằm xuống.
Cầm gậy nhắm vào trái màu trắng, rời tay, bi trắng va vào một đống bi số, vốn Đường Dật cho rằng Phó Sủng nhất định vào một bóng, ai ngờ mấy cái đụng, trúng ba cái liên tiếp.
“Hô, mấy năm không gặp, kỹ thuật tiến bộ?" Đường Dật không thể không sợ hãi than, trái bắt đầu thật lợi hại, ngay cả anh cũng không dám đảm bảo chơi lưu loát như vậy.
“Tất nhiên, cũng không nhìn xem em là ai, Phó Sủng đó!" Phó Sủng cũng nhiệt tình lên mặt, vẻ mặt khoe khoang, mặc dù hôm nay số hên, nhưng chơi bi, có lúc đánh cuộc chính là số đỏ, kỹ thuật cao hơn, không vào được vẫn không tốt.
Một trái sát biên, nhưng người ngoài nghề có thể đi vào, đây chính là số hên.
Bởi vì bi vào, cho nên Phó Sủng có thể tiếp tục, theo phương hướng bi, tìm được đường thẳng thích hợp dẫn bi, lại vào một, chỉ có điều lúc đi cầu sát biên, bắn không ra, bị khung cản lại, ngược lại bi trắng vào lỗ rồi.
Đường Dật đi tới, lấy bi trắng trong hố ra, ngược lại Phó Sủng không cảm thấy gì, mặt khiêu khích nhìn Đường Dật: “Em cá bốn bi, đến lúc đó thua, anh phải mua điện thoại di động làm quà cho em!"
Điện thoại di động do Đường Dật làm rớt, anh phải đền một, chỗ anh Thành không tính toán đến, Đường Dật phải đền bù, tự mình làm bậy, tự mình trả.
Đường Dật nhìn dáng vẻ Phó Sủng, đưa tay búng nhẹ lên trán Phó Sủng: “Hôm nay anh không thể xem thường, phải đề phòng một chút."
Hai năm qua, xem ra Phó Sủng die enda anle equu ydoon luyện không tệ, cô nhóc này cái gì cũng có thiên phú, lúc anh mới dạy Phó Sủng, ngay cả cầm cây cơ cũng không cầm tốt, hôm nay đã muốn gì được nấy.
Bây giờ anh không thể khinh địch như thế, Phó Sủng nhìn Đường Dật, nắm cây cơ trong tay, mặt vừa lòng nhìn Đường Dật, Đường Dật cầm cây cơ, nhìn bi trên bàn đang tản ra, tìm góc độ thích hợp.
Buông bi trắng trong tay, tìm kỹ phương hướng, Đường Dật cầm cây cơ, cứ đánh ra ngoài như vậy, liên tiếp mấy chạm, bi số màu hồng dễ dàng lăn vào hố, Phó Sủng nhìn Đường Dật, khóe miệng vẫn cười như cũ.
Người đàn ông này vĩnh viễn lợi hại như vậy, nguyên nhân Đường Dật để cho cô si mê chính là biết chơi, biết hơn những người đàn ông mà cô biết, hơn nữa mọi việc đều thích khiêu chiến, thích kích thích, cô thích chính là tính cách như vậy, cũng thích người đàn ông như vậy.
“Như thế nào? Một cơ đẹp không?" Đường Dật đi tới bên cạnh Phó Sủng, nâng cằm Phó Sủng, trên mặt Phó Sủng lộ nụ cười sáng lạn, đưa tay ôm cổ Đường Dật, ừ một tiếng, cứ như thế hôn lên gò má Đường Dật.
Người chơi bên kia tình cờ nhìn thấy cũng nhỏ giọng cười, hai người này vừa nhìn đã biết là quyền quý, cả người không giấu được hơi thở ngang ngược.
“Này, dùng mỹ nhân kế đúng không?" Đường Dật cười hài lòng, thuận tay ôm eo Phó Sủng, “Nhưng đáng tiếc, không dùng được với anh, điện thoại di động của em quá mắc, anh không thể thua, nếu không không đền nổi."
Phó Sủng hơi híp mắt nhìn Đường Dật, thuận tay ôm ngang hông Đường Dật, tay nhỏ bé bắt đầu chơi xấu di chuyển, Đường Dật hít sâu một hơi, cô nhóc này đúng là cái gì cũng không sợ, trường hợp công khai như vậy, cô cũng dám làm loạn.
Ho nhẹ hai tiếng, vội vàng cười làm lành với Phó Sủng: “Vợ, anh sai rồi, có tác dụng, đặc biệt có tác dụng."
Đường Dật cười xấu xa, hạ thấp giọng, phun khí nóng bên tay Phó Sủng: “Đặc biệt muốn đè em xuống bây giờ."
Uống rượu cũng khiến cho lời nói của Đường Dật trở nên lớn mật, trong mắt Phó Sủng tràn đầy ý cười, cô gái khác nghe lời này sẽ xấu hổ, nhưng cô thì không, co ói mê Đường Dật, cũng bằng lòng thích Đường Dật si mê dáng vẻ của cô.
“Đừng làm rộn, chơi nhanh một chút." Phó Sủng ném xuống một câu, đi đến bên kia cầm hai lon coca, thuận tay mở một lon ngửa đầu uống vài ngụm, lúc kích thích, uống thứ đồ uống này khiến người ta càng cảm thấy kích thích thêm.
Đường Dật cười khanh khách, vòng quanh bàn đánh bóng, không biến sắc lướt qua bên môi Phó Sủng, hơi ngứa, khiến Phó Sủng không khỏi liếm môi, khẽ nhíu mày, đây rõ ràng Đường Dật không kết thúc?
Nhìn dáng vẻ Phó Sủng, Đường Dật cười ác hơn, cầm cây cơ, nhìn bi trên bàn, cộc cộc mấy tiếng, mấy bi số vào hố, Phó Sủng trừng mắt nhìn Đường Dật, quát: “Anh phải để cho em một chút."
Người đàn ông này đánh toàn bộ vào rồi, cô còn chơi cái gì? Thật sự quá đáng.
Đường Dật ngẩng đầu nhìn Phó Sủng, không nói thêm gì, cầm cây cơ tiếp tục đánh, không bao lâu chỉ còn sót lại hai bi, Phó Sủng càng thêm nổi đóa, đây rõ ràng không muốn đền điện thoại di động cho cô.
Khi Đường Dật tìm kỹ góc độ đánh rớt một bi, Phó Sủng thuận tay ngăn, cây cơ nghiêng nghiêng, chạy hướng khác, vốn đánh trúng bi lại lăn sang bên, Đường Dật nhìn Phó Sủng, vẻ mặt bất đắc dĩ, “Ăn vạ hả nhóc?"
Còn trơ tráo như vậy? Càng ngày dieendaanleequuydonn càng lầy lội rồi, Phó Sủng lườm Đường Dật, cũng không quản ý tứ Đường Dật, đi tới nắm cây cơ, nhắm vào bi trên bàn, bắt đầu đánh, không tới hai cái, cuối cùng hai quả bi khó khăn đi vào.
Phó Sủng khiêu khích nhìn Đường Dật, không vui nói: “So lần nữa, em muốn điện thoại di động của em, anh phải đền cho em."
Nói xong lại tới bày bi, cây cơ trong tay bị Đường Dật cầm đi rồi, cùng với cây cơ của chính mình đặt ở bên, Đường Dật tự mình đi tới ôm cổ Phó Sủng, giọng êm ái: “Anh mệt mỏi, chúng ta về nhà đi."
Người bên cạnh không ngừng huýt sáo, có cô gái cũng hâm mộ, Đường Dật rất tuấn tú, nhất là khi mặc trang phục huấn luyện, đồ đồng phục hấp dẫn trí mạng, ngược lại Đường Dật không để ý.
“Em mới ra ngoài chơi, em không muốn về nhà!" Phó Sủng đưa tay nắm quần áo Đường Dật, lúc này mới ra ngoài, đi về cũng không có tí nhiệt tình nào, “Anh muốn yên lặng với em như thế này, nơi này quá ồn, muốn yên lặng với em một lúc."
Tác giả :
Mặc Tô Lê