Mộc Lan Đi Theo Kỹ
Chương 9
Hai người tình cảm lưu luyến vừa rồi trong sáng, đúng là ngọt ngào, chiến sự tiền tuyến liền báo nguy, làm cho giám quân Yến Độ Phi phải lên chiến trường.
“ Phi à." Tay Hoa Mộc Lan dài và nhỏ bé giữ chặt ống tay áo của hắn: “ Tôi cũng muốn đi." Nàng khẩn cầu hắn muốn cho mình đi đến nơi tiền tuyến đánh giặc.
“ Không được." Yến Độ Phi quả quyết từ chối.
Thân mình nàng yếu đuối chịu sao được? Mỗi lần hoan ái xong bọn họ mệt muốn chết, mang nàng đi lên núi, sắc mặt nàng đã tái nhợt, làm sao hắn có thể dắt nàng theo tiền tuyến chịu khổ?
“ Vì sao không được?" Hoa Mộc Lan biểu tình rõ ràng không nghe theo. “ Tôi muốn đi, ngài cho tôi đi, được không?"
“ Không được." Yến Độ Phi quyết đoán nói: “ Thân thể nàng gầy yếu như vậy, ở trong này nghỉ ngơi là được rồi, ta sẽ trở lại ngay."
“ Thân thể gầy yếu?" Hoa Mộc Lan nhìu mày: “ Tôi nào có á? Ngài nói bậy, cả ngày tôi nhảy nhót suốt, gầy yếu thế nào được?" Nàng bày ra bộ dáng bị người khác vu oan hiểu lầm.
“ Ta so với nàng còn hiểu được thân thể của bản thân nàng." Yến Độ Phi quơ chặt eo nhỏ của nàng: “ Nàng ngoan ngoãn ở chỗ này chờ ta, được không?"
“ Không muốn." Hoa Mộc Lan cố chấp thật sự: “ Cho mình ngài đi tiền tuyến, tôi lo lắm." Nàng muốn đi theo bên cạnh hắn xác định an toàn, nàng mới có thể yên tâm mà thôi!
“ Để nàng đi the ta ở cùng nơi đó, tâm ta không yên, không có biện pháp đánh giặc cho tốt." Yến Độ Phi khuyên nàng vỗ về: “ Mộc Lan, ngoan, hãy nghe ta, chờ ta ở đây."
“ Không cần." Hoa Mộc Lan nghe như thế đều cảm thấy lời nói của hắn như là đang khuyên dỗ sủng vật: “ Không đi cùng ngài, tôi không yên tâm."
“ Nàng bất an cái gì?" Yến Độ Phi mỉm cười dỗ dành: “ Tướng công của nàng rất lợi hại đấy, không có gì lo lắng đâu."
“ Tôi cũng biết là ngài rất lợi hại!" Nàng lấy ánh mắt sùng bái xem xét nhìn hắn: “ Nhưng ngộ nhỡ …." Giọng điệu nàng trì hoãn, ánh mắt không ngừng đảo quanh: “ Huống chi …….."
“ Huống chi cái gì?" Yến Độ Phi nhìn bộ dáng nàng muốn nói lại thôi, tự nhiên muốn hỏi rõ.
“ Huống chi tôi làm sao mà biết được sau khi ngài đến tiền tuyến, đột nhiên có …. À …. Nhu cầu sinh lý, ở nơi nào rất muốn muốn, liền đi tìm nữ nhân khác làm điều xằng bậy?" Bàn tay trắng nõn nàng nhanh cầm lấy ống tay áo của hắn, vẻ mặt kích động: “ Cho nên tôi đương nhiên muốn đi cùng ngài, giữ thật tốt, đảm bảo an toàn."
“ Mộc Lan, không phải ta cùng nàng đã nói qua, ta sẽ không đi tìm nữ nhân khác sao?" Yến Độ Phi hỏi lại nàng: “ Nàng không tin ta?"
“ Đương nhiên tôi tin tưởng ngài." Hoa Mộc Lan vẫn kiên trì: “ Nhưng con giun xéo lắm cũng quằn, con người trong lúc cấp bách … ầy da ….. trong lúc đó muốn làm cái gì tôi không hiểu được! Dù sao, có lẽ ngài sẽ có nhu cầu, lại không tìm thấy người, đến lúc đó nếu lại là có người giống đám tỷ muội tôi, kéo ngài vào trong phòng, dám chắc đem ăn sống nuốt tươi ngài đấy, làm sao bây giờ?"
“ Mộc Lan." Yến Độ Phi khẽ thở dài, bội phục sức tưởng tượng trong đầu nàng: “ Nàng suy nghĩ nhiều quá."
Về phần cách xưng hô tỷ muội của nàng, hắn đã vô lực. Nàng kêu thế nào kệ nàng, chỉ cần nàng không làm hỏng là tốt rồi.
“ Tôi nên phải như thế rồi!" Hoa Mộc Lan làm bộ dáng đương nhiên.
“ Mộc Lan, nàng còn không tin ta, ta sẽ mất hứng." Yến Độ Phi làm mặt lạnh, giả giận hờn nhìn nàng.
“ Được được được, tôi tin ngài!" Ngữ khí Hoa Mộc Lan như thế nào trả lời qua loa.
“ Ngoan nhé, hãy nghe ta, chờ ta trở về." Yến Độ Phi nhẹ nhàng hôn lên cánh môi đỏ bừng của nàng.
“ Chỉ có điều ……." Tâm nàng không dễ dàng khuất phục như vậy: “ Tôi tin ngài, tôi không tin tôi tự mình có thể đi? Ngài không sợ tôi rất muốn muốn, ngài lại không ở bên người tôi, tôi sẽ đi tìm nam nhân khác? Ư …" Trong đầu nàng bắt đầu suy nghĩ: “ Huynh đệ trong quân nhiều như vậy, cho dù phần lớn đều bị ngài mang ra ngoài đánh giặc, vẫn phải giữ một tí, không cần nhiều, một người theo giúp tôi một lần là được rồi….." Nàng bắt đầu tính ở đầu ngón tay: “ Như vậy tôi sẽ không thấy cô đơn! Thế là đủ rồi …"
“ Nàng dám?" Sắc mặt Yến Độ Phi buồn bã: “ Nếu như nàng thật sự cần cái kia, trước khi ta xuất binh sẽ khiến nàng bỏ ý nghĩ đó!"
Rõ ràng nói ba ngày ba đêm, làm cho nàng không xuống giường được trước lúc hắn xuất binh.
Hoa Mộc Lan khổ sở nhìn hắn, nhìn vẻ mặt hắn kiên quyết, biết chính mình nói như thế nào cũng rất khó đả động được hắn.
Vậy phải làm sao bây giờ? Nàng nhất định phải đi cùng!!!
Vắt óc nghĩ không ra phương pháp, nàng bắt đầu thi triển mỹ nhân kế: “ Phi à …." Thân thủ vòng qua cổ hắn, nàng nhẹ nhàng dịu dàng hôn lên môi hắn.
Chỉ cần hôn hắn thất điên bát đảo, rồi bắt hắn gật đầu đồng ý cho nàng đi, chắc là không thành vấn đề!
“ Cho tôi đi đi mà!" Đôi môi dỏ mọng xinh đẹp sau khi rời cánh môi hắn, nũng nịu: “ Cầu xin ngài đấy, Phiiiiiiiiiiiii ……"
“ Không được." Yến Độ Phi cười thầm, phát hiện chủ ý của nàng thật sự là càng ngày càng nhiều.
“ Ai da ……" Một cái hôn cũng không có hiệu quả sao? Hoa Mộc Lan nổi giận nhìn hắn, quyết định tiếp tục cố gắng: “ Van xin ngài cho ta đi cùng mà."
Bàn tay nhỏ bé của nàng tiến vào bên trong quần áo của Yến Độ Phi, vỗ về cơ bắp hắn, khiêu khích tình dục của hắn.
Giọng nói Yến Độ Phi trầm xuống: “ Mộc Lan, nàng đừng đùa với lửa."
Nếu nàng còn như vậy, hắn rất khó khống chế chính mình không ăn nàng!
Hắn nói như vậy, có phải là phương pháp của nàng có hiệu quả? Vừa nghĩ như vậy, Hoa Mộc Lan thế nào có khả năng dễ dàng buông tha hắn? Đương nhiên là tiếp tục cố gắng tán tỉnh! Dù sao thì nàng vất vả lắm mới tìm được phương pháp thành công như thế.
“ Cầu xin ngài cho tôi đi mà!" Hoa Mộc Lan vuốt ve lồng ngực hắn, một bên cầu xin hắn: “ Tôi muốn đi theo ngài …"
“ Mộc Lan, đừng tưởng rằng làm như vậy sẽ có hiệu quả!" Yến Độ Phi cảnh cáo nàng.
Nàng thật sự là …….. ngang nhiên dám dùng mỹ nhân kế dụ hoặc hắn đồng ý! Chẳng lẽ nàng đã quên, tất cả kinh nghiệm nàng có được là do hắn dạy hay sao?
Sắc mặt hắn càng lúc càng khó coi, có phải hắn bị nàng kích thích tình dục đến mức lên đỉnh không?
“ Đi mà ………." Hoa Mộc Lan vẫn không nghe lời, tiếp tục tấn công.
00:03 / 10:46
Yến Độ Phi rốt cuộc chịu không nổi, cười tà ma: “ Mộc Lan, đây chính là nàng tự tìm, đến lúc đó là ai thuyết phục được ai, ta không biết đâu nha!"
Bắt đầu cởi quần áo của nàng ra, hắn muốn nàng biết, độ trêu chọc người của hắn, so với nàng cũng không kém đâu!
Đương nhiên Hoa Mộc Lan tiếp nhận cuộc chiến, đi đánh trận này thật oanh liệt!
Về phần hai người bọn họ ở trên giường, liệu ai đạt được thắng lợi?
………….
Thật sự rất khó nói!
“ A!" Hoa Mộc Lan tay chống đầu, làm bộ buồn rầu.
Tiểu Hồng cùng với mọi người trong đám kỹ nữ ở quân doanh thân thiết nhìn nàng: “ Yến công tử không cho tiểu thư đi cùng sao?"
“ Đúng vậy." Hoa Mộc Lan làm bộ dáng thất bại: “ Ta khuyên can mãi, nhưng hắn vẫn không chịu đồng ý cho ta đi cùng."
“ Thế còn chiêu mỹ nhân kế?" Quả không hổ là gừng càng già càng cay, tú bà nhất thời mở miệng đánh trúng điểm yếu: “ Cô có cùng mỹ nhân kế dụ hắn không?"
“ Có rồi!" Hoa Mộc Lan bất đắc dĩ gật đầu: “ Mỹ nhân kế ta cũng dùng qua, chẳng qua tại lúc đó ý nghĩ hỗn loạn, bình thường là ta …."
Nàng không phải không có cố gắng, nhưng hoàn toàn không thể thành công, ngược lại là nàng dũng cảm xả thân, bị hắn nuốt mất, lại còn bị giáo huấn nữa.
Hơn nữa, nàng còn chưa có mở miệng yêu cầu làm cho nàng theo, cũng đã bị hắn thuyết phục đồng ý không cần theo, thật sự là thất bại thảm hại.
“ À!" Đám kỹ nữ đều hiểu được vẻ mặt của nàng lúc này: “ Thế …… cô có muốn lén lút đi theo không?"
“ Lén lút đi theo?" Trong đầu Hoa Mộc Lan đột nhiên có tia hi vọng: “ Đúng nha! tại sao ta lại không nghĩ đến cơ chứ?"
Thường này nàng luôn lén lút đi chơi, như thế nào trong phút quan trọng lại không nghĩ đến nhỉ?
“ Đúng vậy." Đám kỹ nữ đều cho ý kiến: “ Hiện tại cô nên bắt đầu biểu hiện ra vẻ làm bộ không nỡ xa hắn, đương nhiên, một ngày trước khi đi muốn cùng hắn nói lời từ biệt, làm cho hắn hoàn toàn không ngờ cô đi theo phía sau."
“ Phương pháp này ổn." Hoa Mộc Lan cảm kích mỉm cười: “ Quyết định như vậy đi, cảm ơn các tỷ muội giúp ta."
Trước đó, nàng cùng hắn dây dưa triền miên, đợi đến lúc trời sáng tiễn hắn, lại đi theo phía sau đại quân, cùng đi xuất chinh!
Như vậy chắc là hắn sẽ không phát hiện? Dù sao đợi đến lúc hắn phát hiện, cũng đã quá muộn! Hi ….. thật tốt, làm như vậy đi!
“ Đâu có, đâu có..!" Đám kỹ nữ trái lại nói lời cảm tạ với nàng: “ Đều là cô cho chúng tôi có cơm ăn, có bộ đồ mới mặc, chúng tôi cảm ơn cô còn không kịp, việc này thấm thoát gì!"
Hoa Mộc Lan nhìn các tỷ muội trước mặt, cười đến sáng lạn.
Những nữ nhân nơi đây thật sự là tỷ muội tốt của nàng! Cho nên bất luận Yến Độ Phi nói như thế nào, bọn nàng là tỷ muội đã được định đoạt rồi.
Toàn bộ kỹ nữ đều cười thoải mái, duy chỉ có Tiểu Hồng sắc mặt khó coi đến không thể khó coi hơn.
Nầng làm sao có thể hầu hạ loại chủ tử này nhỉ? Híc…. Chủ tử làm chuyện phức tạp này, nàng phải nghĩ biện pháp tiếp theo, nếu chuyện chủ nhân bị bại lộ, nàng sẽ bị tước …………..
Híc ….. Nàng muốn từ chức ……… nàng nhất định phải ………….
“ Tôi không muốn xa ngài." Bàn tay trắng nõn vòng qua cổ Yến Độ Phi, Hoa Mộc Lan làm bộ lưu luyến hắn không rời.
Nếu việc thành công, tối hôm nay nàng sẽ biểu hiện giống một chút, mới không bị hắn phát hiện quỷ kế của mình.
“ Ta sẽ trở về rất nhanh, đừng lo lắng." Yến Độ Phi cười, hôn lên môi nàng: “ Hiện tại tình hình ở tiền tuyến đối với chúng ta có lợi, chỉ thiếu một bước nữa, cũng đủ đánh hạ phương!"
“ Tối hôm nay đừng nói …." Hoa Mộc Lan kiều mị cười: “ Hôm tay tôi sẽ tốt với ngài …"
“ Đối xử với ta như thế nào?" Yến Độ Phi biết rõ còn cố hỏi.
“ Chẹp ……." Tuy rằng biết hắn là cố ý, Hoa Mộc Lan vẫn xấu hổ đến vẻ mặt đỏ bừng, không được tự nhiên nói sang chuyện khác: “ Nào, chúng ta cùng nâng chén!"
Nàng dẫn Yến Độ Phi đến bên cạnh bàn, muốn cùng hắn uống rượu, mặt ngoài nói từ biệt hắn, trên thực tế nàng nhân cơ hội uống chút rượu!
Trước đây, phụ thân cất hầm rượu lâu năm, nàng tò mò uống thử, sau đó say bày ngày bảy đêm không rời giường được, phụ thân liền cấm nàng không được chạm vào rượu, ngay cả một giọt cũng không cho.
Nếu so sánh, phụ thân đau lòng, khả năng không phải nàng say bảy ngày bảy đêm, mà là loại rượu ngon này đã bị nàng uống và làm đổ hết.
Dù sao thì từ lúc đó nàng không được uống rượu, cho nên hôm này có cơ hội, đương nhiên nàng nàng muốn nhân cơ hội này uống, tiện thể gây rối hắn …… khà khà, men ở trong người rồi, dù có làm bậy nàng cũng không ngượng ngùng …
Yến Độ Phi nhíu mày: “ Mộc Lan, uống rượu hại sức khỏe."
Hoa Mộc Lan trợn mi: “ Nhưng không uống rượu thì đau lòng lắm …" Nàng giả bộ điềm đạm đáng yêu: “ Ngài muốn đi ……"
Yến Độ Phi bất đắc dĩ cho phép nàng: “ Một chén, một chén thôi."
“ Một ly không đủ?" Hoa Mộc Lan đương nhiên không chịu, bàn tay mềm vì hắn rót một chén rượu, cũng vì chính mình rót một chén: “ Ta uống nhiều một chút thôi!"
Nàng đã nhiều năm không say rượu, cho dù cho nàng uống một chút thôi! Huống chi lúc trước nàng uống hết.
Một hầm rượu nên say bảy ngày bảy đêm, ngày hôm nay nàng mới cầm bầu rượu, chẳng qua khi đó là số lẻ mà thôi, sao lại ngủ, sáng sớm mai cũng tỉnh.
“ Không được." Yến Độ Phi uống một ngụm rượu, sau đó đem rượu cho vào trong miệng nàng.
“ Ô …." Hoa Mộc Lan kịch liệt ứng phó lời lẽ cùng hắn, miệng uống rượu xong: “ Được …." Rượu này, uống không ngon lắm!
“ Rượu này cay lắm, không thích hợp với nàng." Yến Độ Phi lại uống một ngụm rượu, đem toàn bộ rượu vào miệng nàng: “ Cho nên một chén là một chén, không uống nhiều."
“ Ô …" Hoa Mộc Lan lại bị rượu kia nghẹn nói không nên lời.
Kỳ lạ, uống mới được mấy hớp, cổ họng dạ dày nàng cũng đã nóng thành một mảng.
“ Uống một chén nhanh lên." Yến Độ Phi mỉm cười, uống nốt ngụm rượu trong chén, đi vào miệng hắn rồi từ từ chuyển vào trong miệng nàng.
“ Nóng quá ….cay quá …" Vì chén rượu này mà hai gò má nàng đã chuyển hồng: “ Không uống được."
Nàng nhớ rõ phụ thân uống rượu này khỏe lắm
“ Thế mới nói, uống một chén là được rồi." Yến Độ Phi mỉm cười nhìn kiều nhan của nàng rất là đỏ bừng.
“ Ô …:" Hoa Mộc Lan có cảm giác hoa mắt, đầu choáng váng: “ Đầu tôi choáng quá ….sao nhỉ?"
“ Mộc Lan, nàng say rồi …." Yến Độ Phi cười nhợt nhạt. Mộc Lan của hắn, uống một chén là say …. Xem ra thân thể này phải chăm nghỉ ngơi mới được.
Đợi mang nàng vào cung, nhất định hắn dùng nhiều thuốc bổ bắt nàng uống.
“ Tôi say sao?" Nàng hỏi lại chính mình: “ Nhưng tôi còn có một đống việc cần làm mà! Làm sao bây giờ?" Nàng lờ đờ ngắm nhìn hắn, phát hiện dung nhan hắn rất khôi ngô, liền chớp mắt nhiều cái.
“ Chuyện gì thế?" Yến Độ Phi cười hỏi nàng.
“ Tôi muốn ……ách …" Nàng nhẹ nhàng nất cụt: “ Tôi muốn ngài … muốn ngài …. Ách …….. muốn làm nhiều chuyện với ngài …"
“ Ví dụ?" Hắn bên môi ý cười càng lúc càng nhiều, cảm thấy nhiều sự tình của nàng rất đáng giá chờ mong.
Đến lúc nồng độ cồn phát huy, lời nói của nàng tuy có đứt quãng, nhưng càng cùng càng mạnh dạn: “ Tôi muốn trói ngài, sau đó …"
“ Sau đó thì sao?" Không nghĩ tới trong đầu nàng có loại ý tưởng này, được lắm, hắn thích.
“ Sau đó?" Nàng dụi mắt, cảm thấy suy nghĩ này quá khó khăn: “ Sau đó. …. Ách …" Nàng có chút phiền chán nói: “ Tôi cũng chưa nghĩ ra …Dù sao nói mà không bằng hành động, chúng ta tự gắng làm, được không?"
“ Được." Yến Độ Phi đồng ý lời đề nghị này, trên môi tràn đầy ý cười: “ Tối hôm nay, ta sẽ nghe nàng xử trí."
Hoa Mộc Lan lôi kéo hắn đứng dậy, lắc lắc, thiếu chút nữa thì té ngã.
“ Nàng!" Yến Độ Phi cười tức bụng, thật sự không biết là ai kéo ai.
“ Tôi …." Lấy ra mảnh vải dự bị, nàng nhìn so với mình, hắn còn cao lớn hơn rất nhiều: “ Làm sao bây giờ …… tôi định trói ngài lại cái tượng điêu khắc này, nhưng ngài cao quá …."
Yến Độ Phi nghĩ ngợi, thà để hắn tự buộc mình còn hơn, nàng bắt đầu nói: “ Ai da, phiền toái quá, không trói nữa … tôi muốn cởi quần áo của ngài, ngài ngoan ngoãn không được nhúc nhích nha!"
Yến Độ Phi thật sự khó tin Mộc Lan của hắn lại làm như vậy!
“ Bình thường đều là ngài sờ tới sờ lui trên người tôi, cắn lấy cắn để, tôi chưa nhìn kỹ ngài đã bị ngài ăn mất …. Hôm nay tôi xem ngài thật kỹ." Ngón tay Hoa Mộc Lan run run bắt đầu cởi quần áo.
Toàn thân hắn bị cởi đến sạch trơn, tầm mắt của nàng dừng trên vật nam tính của hắn.
“ Ơ …." Nàng tò mò chỉ vào nó, nâng mắt nhìn hắn hỏi: “ Đây là binh khí sao?"
“ Đúng." Yến Độ Phi gật đầu mỉm cười đáp.
“ Tôi đây cũng không thể được …." Hoa Mộc Lan chỉ vào cái kia của hắn rồi nói, đột nhiên cảm thấy miệng lưỡi khô khan: “ Tôi có thể sờ không?"
00:00 / 00:00
“ Không phải ta đã nói, tối hôm nay tùy nàng xử trí hay sao?" Yến Độ Phi mỉm cười: “ Nàng yêu thế nào được cái đó."
“ Được." Nàng lấy bàn tay nhỏ và dài cầm lấy vật nam tính, tò mò đem chơi: “ Này …. Rất mềm, làm sao lại nói cứng cáp như thế?"
Yến Độ Phi thấy bàn tay nàng đang chơi đùa vật của mình, dục vọng bắt đầu bốc hơi: “ Nàng sờ nhiều là biết liền."
“ Sờ nhiều?" Hoa Mộc Lan tiếp tục xoa bóp, chỉ cảm thấy vật mềm mại kia hình như càng lúc càng nóng, hơn nữa dần dần phình trướng: “ Tôi hoa mắt à?"
Nàng không tin, lại lần nữa vuốt ve vật nam tính, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm nó, rồi sau đó kinh ngạc phát hiện nó bắt đầu nhồi máu sưng tấy lên.
“ Nó …" Nàng kinh ngạc không thôi, chỉ vào vật đang nóng rực: “ Nó đang mềm tự nhiên thành cứng rắn!"
“ Đây là công lao của nàng." Giọng nói đầy dục vọng của Yến Độ Phi trở nên thô rát: “ Mộc Lan của ta, nàng có biết là nàng đang khơi mào dục vọng của ta không?"
“ Tôi ….." Hoa Mộc Lan vẫn tỏ vẻ khó tin: “ Sao nó lại cứng như đao kiến nhỉ, kì quái ….." Nàng chớp mắt một cái cũng không chớp mắt nhìn hắn, đột nhiên dâng lên cảm giác khác thường: “ Tôi khát …. Tôi ………"
“ Nàng ăn thử xem sao?" Yến Độ Mi khiêu khích, chỉ là đề nghị, cũng không có bắt buộc nàng làm như vậy, hắn tôn trọng quyết định của nàng.
“ Được." Nàng đồng ý vô điều kiện. “ Tôi cảm thấy lạ …." Đến giờ nàng vẫn chưa hiểu vì sao nó lại trở nên cứng rắn như thế?
“ Nếu nàng ăn nó, sẽ cảm thấy nó cứng rắn hơn nhiều." Yến Độ Phi bởi vì dục vọng mà hai tay bắt đầu cởi xiêm y của nàng ra.
“ Tôi ăn nhé! “ Hoa Mộc Lan thấy hắn đang cởi xiêm y của mình, mở miệng nói với hắn: “ Ngài dừng tay lại, cho tôi thử ăn binh khí có hương vị gì."
Nàng hé mở môi anh đào, đầu tiên là lấy đầu lưỡi trêu chọc, cảm nhận được môi lưỡi của nàng chạm vào, vật nam tính trở nên nóng như lửa, hơn nữa còn dài không ít.
“ Oa! Nó còn có thể to lên!" Hoa Mộc Lan kinh ngạc không thôi, ngẩng đầu trong thấy gương mặt hắn bắt đầu vặn vẹo, nàng quan tâm hỏi: “ Ngài đau à?"
“ Không, Mộc Lan, nàng làm tốt lắm." Yến Độ Phi thoải mái như vậy, khuôn mặt tuấn tú bởi vì dục vọng mà nhăn nhó.
“ Nhưng ….." Hoa Mộc Lan nhìn khuôn mặt hắn cố gắng nhẫn nhịn rất khổ sở: “ Hình như ngài rất đau ….. Ngài không thèm để ý lời tôi nói sao? Tôi biết tôi là sao chổi, nếu làm ngài đau, ngài đừng ngây ngốc không kêu lên."
“ Mộc Lan, nó rất cần nàng." Yến Độ Phi ám chỉ nói: “ Chẳng những nàng tiếp tục ăn nó, còn có thể đưa lên miệng nữa."
“ Thật không?" Hoa Mộc Lan ngẩng đầu nói về phía trước, nhìn hắn gật đầu, vì thế yên tâm mà mở miệng, đưa binh khí lên miệng.
Binh khí của hắn thật sự lợi hại! Lại có thể dài ra, không ngừng to …………. Nếu lợi dụng nguyên lý này để đúc binh khí, nhất định nàng sẽ trở thành bậc thầy binh khí trên toàn võ lâm.
Được ….. Về sau nàng tình nguyện trở thành người như thế! Còn bây giờ nàng nghiên cứu cho thật tốt, nhìn xem bên trong rốt cuộc có cái gì kì lạ.
Cảm giác mới mẻ làm cho nàng bỏ vật nam tính ra, lưu luyến ở bên ngoài, không còn đầu lưỡi quấn quýt nó, càng không ngừng khiêu chiến dục vọng của hắn.
“ Ô ….." Yến Độ Phi khó nhịn rít gào ra tiếng.
“ Tôi làm đau ngài sao? “ Hoa Mộc Lan lại ngẩng đầu nhìn hắn.
Nàng còn muốn tiếp tục nghiên cứu, nhưng ….. nếu hắn đau ……. Nàng chỉ có thể buông tha công việc trở thành bậc thầy binh khí thôi!
“ Tiếp tục đi!" Yến Độ Phi chỉ có thể nói câu đó.
Kỹ xảo của nàng tuy có vụng về nhưng lại thành công khiêu khích hắn, làm cho dục vọng của hắn càng dâng cao, cũng sắp nhịn không được.
“ Ừ.." Hoa Mộc Lan nghe lời, tiếp tục nghiên cứu công việc của nàng.
Lúc này, nàng mút như đang trêu chọc hắn, không ngừng cảm nhận được vật nam tính kiên cường đang gắng gượng dũ phát ra, trong lòng âm thầm cảm thấy rất là thú vị.
Hơn nữa, điều kì lạ hơn là, thời điểm ăn binh khí, giữa hai chân của nàng cũng chảy ra chất lỏng dính ẩm ướt, thật sự làm cho người ta ngàn lần không nghĩ ra.
Rốt cuộc, hắn không thể nhẫn nại nữa.
“ Mộc Lan, ta muốn nàng."
Tự mình đem vật nam tính lấy ra khỏi miệng nàng, Yến Độ Phi cởi hết xiêm ý của nàng ra, áp đảo thân thể mềm mại này lên giường, bàn tay ma đạo của hắn vuốt ve lên hang u huyệt ẩm ướt.
“ Mộc Lan, nàng có thể chứ?"
“ Ừm …." Hoa Mộc Lan gật đầu lung tung, chỉ cảm thấy các giác quan đã sớm vì chơi đùa binh khí của hắn mà thiêu đốt.
“ Được." Yến Độ Phi cúi người xuống, đẩy háng cao lên, hướng nơi u huyệt của nàng đâm sâu vào.
“ A …" Hoa Mộc Lan ngâm ra tiếng, hai tay vòng qua lưng hắn, ngón tay bấu vào lưng hắn.
“ Mộc Lan …" Yến Độ Phi nghe âm thanh kiều mị của nàng, dưới thân trướng nóng càng hướng tới hoa nhị của nàng: “ Mộc Lan của ta …."
Hắn yêu nàng say đắm, không nỡ bỏ nàng lại!
“ Phi …" Hoa Mộc Lan mê say lẩm bẩm tên hắn, hai gò má không uống rượu bất giác hồng lên: “ A …."
Thân thể dính sát vào hắn, thân mật như vậy, làm cho nàng khó có thể hình dung cảm giác thỏa mãn.
“ Ô …" Hoa Mộc Lan không ngừng la hét.
Đem mặt áp vào cổ của nàng, hắn hôn lên môi nàng: “ Mộc Lan …." Không ngừng lẩm bẩm tên nàng.
“ Tôi không muốn xa ngài." Hoa Mộc Lan cảm giác được đầu lưỡi nóng bóng của hắn đang chạy khắp khuôn mặt nàng, dường như muốn khuôn mặt nàng in lại dấu vết hắn.
“ Ta cũng không muốn." Yến Độ Phi cùng nàng ân ái, rồi sau đó phun ra yêu dịch nóng nóng trong cơ thể nàng.
Đã say rượu lại còn mệt, bèn ngỏ dưới thân hắn thật sau, bên môi còn cười ngọt ngào.
Chỉ có hắn, vẫn còn thức trắng đêm ngắm nàng ngủ.
“ Phi à." Tay Hoa Mộc Lan dài và nhỏ bé giữ chặt ống tay áo của hắn: “ Tôi cũng muốn đi." Nàng khẩn cầu hắn muốn cho mình đi đến nơi tiền tuyến đánh giặc.
“ Không được." Yến Độ Phi quả quyết từ chối.
Thân mình nàng yếu đuối chịu sao được? Mỗi lần hoan ái xong bọn họ mệt muốn chết, mang nàng đi lên núi, sắc mặt nàng đã tái nhợt, làm sao hắn có thể dắt nàng theo tiền tuyến chịu khổ?
“ Vì sao không được?" Hoa Mộc Lan biểu tình rõ ràng không nghe theo. “ Tôi muốn đi, ngài cho tôi đi, được không?"
“ Không được." Yến Độ Phi quyết đoán nói: “ Thân thể nàng gầy yếu như vậy, ở trong này nghỉ ngơi là được rồi, ta sẽ trở lại ngay."
“ Thân thể gầy yếu?" Hoa Mộc Lan nhìu mày: “ Tôi nào có á? Ngài nói bậy, cả ngày tôi nhảy nhót suốt, gầy yếu thế nào được?" Nàng bày ra bộ dáng bị người khác vu oan hiểu lầm.
“ Ta so với nàng còn hiểu được thân thể của bản thân nàng." Yến Độ Phi quơ chặt eo nhỏ của nàng: “ Nàng ngoan ngoãn ở chỗ này chờ ta, được không?"
“ Không muốn." Hoa Mộc Lan cố chấp thật sự: “ Cho mình ngài đi tiền tuyến, tôi lo lắm." Nàng muốn đi theo bên cạnh hắn xác định an toàn, nàng mới có thể yên tâm mà thôi!
“ Để nàng đi the ta ở cùng nơi đó, tâm ta không yên, không có biện pháp đánh giặc cho tốt." Yến Độ Phi khuyên nàng vỗ về: “ Mộc Lan, ngoan, hãy nghe ta, chờ ta ở đây."
“ Không cần." Hoa Mộc Lan nghe như thế đều cảm thấy lời nói của hắn như là đang khuyên dỗ sủng vật: “ Không đi cùng ngài, tôi không yên tâm."
“ Nàng bất an cái gì?" Yến Độ Phi mỉm cười dỗ dành: “ Tướng công của nàng rất lợi hại đấy, không có gì lo lắng đâu."
“ Tôi cũng biết là ngài rất lợi hại!" Nàng lấy ánh mắt sùng bái xem xét nhìn hắn: “ Nhưng ngộ nhỡ …." Giọng điệu nàng trì hoãn, ánh mắt không ngừng đảo quanh: “ Huống chi …….."
“ Huống chi cái gì?" Yến Độ Phi nhìn bộ dáng nàng muốn nói lại thôi, tự nhiên muốn hỏi rõ.
“ Huống chi tôi làm sao mà biết được sau khi ngài đến tiền tuyến, đột nhiên có …. À …. Nhu cầu sinh lý, ở nơi nào rất muốn muốn, liền đi tìm nữ nhân khác làm điều xằng bậy?" Bàn tay trắng nõn nàng nhanh cầm lấy ống tay áo của hắn, vẻ mặt kích động: “ Cho nên tôi đương nhiên muốn đi cùng ngài, giữ thật tốt, đảm bảo an toàn."
“ Mộc Lan, không phải ta cùng nàng đã nói qua, ta sẽ không đi tìm nữ nhân khác sao?" Yến Độ Phi hỏi lại nàng: “ Nàng không tin ta?"
“ Đương nhiên tôi tin tưởng ngài." Hoa Mộc Lan vẫn kiên trì: “ Nhưng con giun xéo lắm cũng quằn, con người trong lúc cấp bách … ầy da ….. trong lúc đó muốn làm cái gì tôi không hiểu được! Dù sao, có lẽ ngài sẽ có nhu cầu, lại không tìm thấy người, đến lúc đó nếu lại là có người giống đám tỷ muội tôi, kéo ngài vào trong phòng, dám chắc đem ăn sống nuốt tươi ngài đấy, làm sao bây giờ?"
“ Mộc Lan." Yến Độ Phi khẽ thở dài, bội phục sức tưởng tượng trong đầu nàng: “ Nàng suy nghĩ nhiều quá."
Về phần cách xưng hô tỷ muội của nàng, hắn đã vô lực. Nàng kêu thế nào kệ nàng, chỉ cần nàng không làm hỏng là tốt rồi.
“ Tôi nên phải như thế rồi!" Hoa Mộc Lan làm bộ dáng đương nhiên.
“ Mộc Lan, nàng còn không tin ta, ta sẽ mất hứng." Yến Độ Phi làm mặt lạnh, giả giận hờn nhìn nàng.
“ Được được được, tôi tin ngài!" Ngữ khí Hoa Mộc Lan như thế nào trả lời qua loa.
“ Ngoan nhé, hãy nghe ta, chờ ta trở về." Yến Độ Phi nhẹ nhàng hôn lên cánh môi đỏ bừng của nàng.
“ Chỉ có điều ……." Tâm nàng không dễ dàng khuất phục như vậy: “ Tôi tin ngài, tôi không tin tôi tự mình có thể đi? Ngài không sợ tôi rất muốn muốn, ngài lại không ở bên người tôi, tôi sẽ đi tìm nam nhân khác? Ư …" Trong đầu nàng bắt đầu suy nghĩ: “ Huynh đệ trong quân nhiều như vậy, cho dù phần lớn đều bị ngài mang ra ngoài đánh giặc, vẫn phải giữ một tí, không cần nhiều, một người theo giúp tôi một lần là được rồi….." Nàng bắt đầu tính ở đầu ngón tay: “ Như vậy tôi sẽ không thấy cô đơn! Thế là đủ rồi …"
“ Nàng dám?" Sắc mặt Yến Độ Phi buồn bã: “ Nếu như nàng thật sự cần cái kia, trước khi ta xuất binh sẽ khiến nàng bỏ ý nghĩ đó!"
Rõ ràng nói ba ngày ba đêm, làm cho nàng không xuống giường được trước lúc hắn xuất binh.
Hoa Mộc Lan khổ sở nhìn hắn, nhìn vẻ mặt hắn kiên quyết, biết chính mình nói như thế nào cũng rất khó đả động được hắn.
Vậy phải làm sao bây giờ? Nàng nhất định phải đi cùng!!!
Vắt óc nghĩ không ra phương pháp, nàng bắt đầu thi triển mỹ nhân kế: “ Phi à …." Thân thủ vòng qua cổ hắn, nàng nhẹ nhàng dịu dàng hôn lên môi hắn.
Chỉ cần hôn hắn thất điên bát đảo, rồi bắt hắn gật đầu đồng ý cho nàng đi, chắc là không thành vấn đề!
“ Cho tôi đi đi mà!" Đôi môi dỏ mọng xinh đẹp sau khi rời cánh môi hắn, nũng nịu: “ Cầu xin ngài đấy, Phiiiiiiiiiiiii ……"
“ Không được." Yến Độ Phi cười thầm, phát hiện chủ ý của nàng thật sự là càng ngày càng nhiều.
“ Ai da ……" Một cái hôn cũng không có hiệu quả sao? Hoa Mộc Lan nổi giận nhìn hắn, quyết định tiếp tục cố gắng: “ Van xin ngài cho ta đi cùng mà."
Bàn tay nhỏ bé của nàng tiến vào bên trong quần áo của Yến Độ Phi, vỗ về cơ bắp hắn, khiêu khích tình dục của hắn.
Giọng nói Yến Độ Phi trầm xuống: “ Mộc Lan, nàng đừng đùa với lửa."
Nếu nàng còn như vậy, hắn rất khó khống chế chính mình không ăn nàng!
Hắn nói như vậy, có phải là phương pháp của nàng có hiệu quả? Vừa nghĩ như vậy, Hoa Mộc Lan thế nào có khả năng dễ dàng buông tha hắn? Đương nhiên là tiếp tục cố gắng tán tỉnh! Dù sao thì nàng vất vả lắm mới tìm được phương pháp thành công như thế.
“ Cầu xin ngài cho tôi đi mà!" Hoa Mộc Lan vuốt ve lồng ngực hắn, một bên cầu xin hắn: “ Tôi muốn đi theo ngài …"
“ Mộc Lan, đừng tưởng rằng làm như vậy sẽ có hiệu quả!" Yến Độ Phi cảnh cáo nàng.
Nàng thật sự là …….. ngang nhiên dám dùng mỹ nhân kế dụ hoặc hắn đồng ý! Chẳng lẽ nàng đã quên, tất cả kinh nghiệm nàng có được là do hắn dạy hay sao?
Sắc mặt hắn càng lúc càng khó coi, có phải hắn bị nàng kích thích tình dục đến mức lên đỉnh không?
“ Đi mà ………." Hoa Mộc Lan vẫn không nghe lời, tiếp tục tấn công.
00:03 / 10:46
Yến Độ Phi rốt cuộc chịu không nổi, cười tà ma: “ Mộc Lan, đây chính là nàng tự tìm, đến lúc đó là ai thuyết phục được ai, ta không biết đâu nha!"
Bắt đầu cởi quần áo của nàng ra, hắn muốn nàng biết, độ trêu chọc người của hắn, so với nàng cũng không kém đâu!
Đương nhiên Hoa Mộc Lan tiếp nhận cuộc chiến, đi đánh trận này thật oanh liệt!
Về phần hai người bọn họ ở trên giường, liệu ai đạt được thắng lợi?
………….
Thật sự rất khó nói!
“ A!" Hoa Mộc Lan tay chống đầu, làm bộ buồn rầu.
Tiểu Hồng cùng với mọi người trong đám kỹ nữ ở quân doanh thân thiết nhìn nàng: “ Yến công tử không cho tiểu thư đi cùng sao?"
“ Đúng vậy." Hoa Mộc Lan làm bộ dáng thất bại: “ Ta khuyên can mãi, nhưng hắn vẫn không chịu đồng ý cho ta đi cùng."
“ Thế còn chiêu mỹ nhân kế?" Quả không hổ là gừng càng già càng cay, tú bà nhất thời mở miệng đánh trúng điểm yếu: “ Cô có cùng mỹ nhân kế dụ hắn không?"
“ Có rồi!" Hoa Mộc Lan bất đắc dĩ gật đầu: “ Mỹ nhân kế ta cũng dùng qua, chẳng qua tại lúc đó ý nghĩ hỗn loạn, bình thường là ta …."
Nàng không phải không có cố gắng, nhưng hoàn toàn không thể thành công, ngược lại là nàng dũng cảm xả thân, bị hắn nuốt mất, lại còn bị giáo huấn nữa.
Hơn nữa, nàng còn chưa có mở miệng yêu cầu làm cho nàng theo, cũng đã bị hắn thuyết phục đồng ý không cần theo, thật sự là thất bại thảm hại.
“ À!" Đám kỹ nữ đều hiểu được vẻ mặt của nàng lúc này: “ Thế …… cô có muốn lén lút đi theo không?"
“ Lén lút đi theo?" Trong đầu Hoa Mộc Lan đột nhiên có tia hi vọng: “ Đúng nha! tại sao ta lại không nghĩ đến cơ chứ?"
Thường này nàng luôn lén lút đi chơi, như thế nào trong phút quan trọng lại không nghĩ đến nhỉ?
“ Đúng vậy." Đám kỹ nữ đều cho ý kiến: “ Hiện tại cô nên bắt đầu biểu hiện ra vẻ làm bộ không nỡ xa hắn, đương nhiên, một ngày trước khi đi muốn cùng hắn nói lời từ biệt, làm cho hắn hoàn toàn không ngờ cô đi theo phía sau."
“ Phương pháp này ổn." Hoa Mộc Lan cảm kích mỉm cười: “ Quyết định như vậy đi, cảm ơn các tỷ muội giúp ta."
Trước đó, nàng cùng hắn dây dưa triền miên, đợi đến lúc trời sáng tiễn hắn, lại đi theo phía sau đại quân, cùng đi xuất chinh!
Như vậy chắc là hắn sẽ không phát hiện? Dù sao đợi đến lúc hắn phát hiện, cũng đã quá muộn! Hi ….. thật tốt, làm như vậy đi!
“ Đâu có, đâu có..!" Đám kỹ nữ trái lại nói lời cảm tạ với nàng: “ Đều là cô cho chúng tôi có cơm ăn, có bộ đồ mới mặc, chúng tôi cảm ơn cô còn không kịp, việc này thấm thoát gì!"
Hoa Mộc Lan nhìn các tỷ muội trước mặt, cười đến sáng lạn.
Những nữ nhân nơi đây thật sự là tỷ muội tốt của nàng! Cho nên bất luận Yến Độ Phi nói như thế nào, bọn nàng là tỷ muội đã được định đoạt rồi.
Toàn bộ kỹ nữ đều cười thoải mái, duy chỉ có Tiểu Hồng sắc mặt khó coi đến không thể khó coi hơn.
Nầng làm sao có thể hầu hạ loại chủ tử này nhỉ? Híc…. Chủ tử làm chuyện phức tạp này, nàng phải nghĩ biện pháp tiếp theo, nếu chuyện chủ nhân bị bại lộ, nàng sẽ bị tước …………..
Híc ….. Nàng muốn từ chức ……… nàng nhất định phải ………….
“ Tôi không muốn xa ngài." Bàn tay trắng nõn vòng qua cổ Yến Độ Phi, Hoa Mộc Lan làm bộ lưu luyến hắn không rời.
Nếu việc thành công, tối hôm nay nàng sẽ biểu hiện giống một chút, mới không bị hắn phát hiện quỷ kế của mình.
“ Ta sẽ trở về rất nhanh, đừng lo lắng." Yến Độ Phi cười, hôn lên môi nàng: “ Hiện tại tình hình ở tiền tuyến đối với chúng ta có lợi, chỉ thiếu một bước nữa, cũng đủ đánh hạ phương!"
“ Tối hôm nay đừng nói …." Hoa Mộc Lan kiều mị cười: “ Hôm tay tôi sẽ tốt với ngài …"
“ Đối xử với ta như thế nào?" Yến Độ Phi biết rõ còn cố hỏi.
“ Chẹp ……." Tuy rằng biết hắn là cố ý, Hoa Mộc Lan vẫn xấu hổ đến vẻ mặt đỏ bừng, không được tự nhiên nói sang chuyện khác: “ Nào, chúng ta cùng nâng chén!"
Nàng dẫn Yến Độ Phi đến bên cạnh bàn, muốn cùng hắn uống rượu, mặt ngoài nói từ biệt hắn, trên thực tế nàng nhân cơ hội uống chút rượu!
Trước đây, phụ thân cất hầm rượu lâu năm, nàng tò mò uống thử, sau đó say bày ngày bảy đêm không rời giường được, phụ thân liền cấm nàng không được chạm vào rượu, ngay cả một giọt cũng không cho.
Nếu so sánh, phụ thân đau lòng, khả năng không phải nàng say bảy ngày bảy đêm, mà là loại rượu ngon này đã bị nàng uống và làm đổ hết.
Dù sao thì từ lúc đó nàng không được uống rượu, cho nên hôm này có cơ hội, đương nhiên nàng nàng muốn nhân cơ hội này uống, tiện thể gây rối hắn …… khà khà, men ở trong người rồi, dù có làm bậy nàng cũng không ngượng ngùng …
Yến Độ Phi nhíu mày: “ Mộc Lan, uống rượu hại sức khỏe."
Hoa Mộc Lan trợn mi: “ Nhưng không uống rượu thì đau lòng lắm …" Nàng giả bộ điềm đạm đáng yêu: “ Ngài muốn đi ……"
Yến Độ Phi bất đắc dĩ cho phép nàng: “ Một chén, một chén thôi."
“ Một ly không đủ?" Hoa Mộc Lan đương nhiên không chịu, bàn tay mềm vì hắn rót một chén rượu, cũng vì chính mình rót một chén: “ Ta uống nhiều một chút thôi!"
Nàng đã nhiều năm không say rượu, cho dù cho nàng uống một chút thôi! Huống chi lúc trước nàng uống hết.
Một hầm rượu nên say bảy ngày bảy đêm, ngày hôm nay nàng mới cầm bầu rượu, chẳng qua khi đó là số lẻ mà thôi, sao lại ngủ, sáng sớm mai cũng tỉnh.
“ Không được." Yến Độ Phi uống một ngụm rượu, sau đó đem rượu cho vào trong miệng nàng.
“ Ô …." Hoa Mộc Lan kịch liệt ứng phó lời lẽ cùng hắn, miệng uống rượu xong: “ Được …." Rượu này, uống không ngon lắm!
“ Rượu này cay lắm, không thích hợp với nàng." Yến Độ Phi lại uống một ngụm rượu, đem toàn bộ rượu vào miệng nàng: “ Cho nên một chén là một chén, không uống nhiều."
“ Ô …" Hoa Mộc Lan lại bị rượu kia nghẹn nói không nên lời.
Kỳ lạ, uống mới được mấy hớp, cổ họng dạ dày nàng cũng đã nóng thành một mảng.
“ Uống một chén nhanh lên." Yến Độ Phi mỉm cười, uống nốt ngụm rượu trong chén, đi vào miệng hắn rồi từ từ chuyển vào trong miệng nàng.
“ Nóng quá ….cay quá …" Vì chén rượu này mà hai gò má nàng đã chuyển hồng: “ Không uống được."
Nàng nhớ rõ phụ thân uống rượu này khỏe lắm
“ Thế mới nói, uống một chén là được rồi." Yến Độ Phi mỉm cười nhìn kiều nhan của nàng rất là đỏ bừng.
“ Ô …:" Hoa Mộc Lan có cảm giác hoa mắt, đầu choáng váng: “ Đầu tôi choáng quá ….sao nhỉ?"
“ Mộc Lan, nàng say rồi …." Yến Độ Phi cười nhợt nhạt. Mộc Lan của hắn, uống một chén là say …. Xem ra thân thể này phải chăm nghỉ ngơi mới được.
Đợi mang nàng vào cung, nhất định hắn dùng nhiều thuốc bổ bắt nàng uống.
“ Tôi say sao?" Nàng hỏi lại chính mình: “ Nhưng tôi còn có một đống việc cần làm mà! Làm sao bây giờ?" Nàng lờ đờ ngắm nhìn hắn, phát hiện dung nhan hắn rất khôi ngô, liền chớp mắt nhiều cái.
“ Chuyện gì thế?" Yến Độ Phi cười hỏi nàng.
“ Tôi muốn ……ách …" Nàng nhẹ nhàng nất cụt: “ Tôi muốn ngài … muốn ngài …. Ách …….. muốn làm nhiều chuyện với ngài …"
“ Ví dụ?" Hắn bên môi ý cười càng lúc càng nhiều, cảm thấy nhiều sự tình của nàng rất đáng giá chờ mong.
Đến lúc nồng độ cồn phát huy, lời nói của nàng tuy có đứt quãng, nhưng càng cùng càng mạnh dạn: “ Tôi muốn trói ngài, sau đó …"
“ Sau đó thì sao?" Không nghĩ tới trong đầu nàng có loại ý tưởng này, được lắm, hắn thích.
“ Sau đó?" Nàng dụi mắt, cảm thấy suy nghĩ này quá khó khăn: “ Sau đó. …. Ách …" Nàng có chút phiền chán nói: “ Tôi cũng chưa nghĩ ra …Dù sao nói mà không bằng hành động, chúng ta tự gắng làm, được không?"
“ Được." Yến Độ Phi đồng ý lời đề nghị này, trên môi tràn đầy ý cười: “ Tối hôm nay, ta sẽ nghe nàng xử trí."
Hoa Mộc Lan lôi kéo hắn đứng dậy, lắc lắc, thiếu chút nữa thì té ngã.
“ Nàng!" Yến Độ Phi cười tức bụng, thật sự không biết là ai kéo ai.
“ Tôi …." Lấy ra mảnh vải dự bị, nàng nhìn so với mình, hắn còn cao lớn hơn rất nhiều: “ Làm sao bây giờ …… tôi định trói ngài lại cái tượng điêu khắc này, nhưng ngài cao quá …."
Yến Độ Phi nghĩ ngợi, thà để hắn tự buộc mình còn hơn, nàng bắt đầu nói: “ Ai da, phiền toái quá, không trói nữa … tôi muốn cởi quần áo của ngài, ngài ngoan ngoãn không được nhúc nhích nha!"
Yến Độ Phi thật sự khó tin Mộc Lan của hắn lại làm như vậy!
“ Bình thường đều là ngài sờ tới sờ lui trên người tôi, cắn lấy cắn để, tôi chưa nhìn kỹ ngài đã bị ngài ăn mất …. Hôm nay tôi xem ngài thật kỹ." Ngón tay Hoa Mộc Lan run run bắt đầu cởi quần áo.
Toàn thân hắn bị cởi đến sạch trơn, tầm mắt của nàng dừng trên vật nam tính của hắn.
“ Ơ …." Nàng tò mò chỉ vào nó, nâng mắt nhìn hắn hỏi: “ Đây là binh khí sao?"
“ Đúng." Yến Độ Phi gật đầu mỉm cười đáp.
“ Tôi đây cũng không thể được …." Hoa Mộc Lan chỉ vào cái kia của hắn rồi nói, đột nhiên cảm thấy miệng lưỡi khô khan: “ Tôi có thể sờ không?"
00:00 / 00:00
“ Không phải ta đã nói, tối hôm nay tùy nàng xử trí hay sao?" Yến Độ Phi mỉm cười: “ Nàng yêu thế nào được cái đó."
“ Được." Nàng lấy bàn tay nhỏ và dài cầm lấy vật nam tính, tò mò đem chơi: “ Này …. Rất mềm, làm sao lại nói cứng cáp như thế?"
Yến Độ Phi thấy bàn tay nàng đang chơi đùa vật của mình, dục vọng bắt đầu bốc hơi: “ Nàng sờ nhiều là biết liền."
“ Sờ nhiều?" Hoa Mộc Lan tiếp tục xoa bóp, chỉ cảm thấy vật mềm mại kia hình như càng lúc càng nóng, hơn nữa dần dần phình trướng: “ Tôi hoa mắt à?"
Nàng không tin, lại lần nữa vuốt ve vật nam tính, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm nó, rồi sau đó kinh ngạc phát hiện nó bắt đầu nhồi máu sưng tấy lên.
“ Nó …" Nàng kinh ngạc không thôi, chỉ vào vật đang nóng rực: “ Nó đang mềm tự nhiên thành cứng rắn!"
“ Đây là công lao của nàng." Giọng nói đầy dục vọng của Yến Độ Phi trở nên thô rát: “ Mộc Lan của ta, nàng có biết là nàng đang khơi mào dục vọng của ta không?"
“ Tôi ….." Hoa Mộc Lan vẫn tỏ vẻ khó tin: “ Sao nó lại cứng như đao kiến nhỉ, kì quái ….." Nàng chớp mắt một cái cũng không chớp mắt nhìn hắn, đột nhiên dâng lên cảm giác khác thường: “ Tôi khát …. Tôi ………"
“ Nàng ăn thử xem sao?" Yến Độ Mi khiêu khích, chỉ là đề nghị, cũng không có bắt buộc nàng làm như vậy, hắn tôn trọng quyết định của nàng.
“ Được." Nàng đồng ý vô điều kiện. “ Tôi cảm thấy lạ …." Đến giờ nàng vẫn chưa hiểu vì sao nó lại trở nên cứng rắn như thế?
“ Nếu nàng ăn nó, sẽ cảm thấy nó cứng rắn hơn nhiều." Yến Độ Phi bởi vì dục vọng mà hai tay bắt đầu cởi xiêm y của nàng ra.
“ Tôi ăn nhé! “ Hoa Mộc Lan thấy hắn đang cởi xiêm y của mình, mở miệng nói với hắn: “ Ngài dừng tay lại, cho tôi thử ăn binh khí có hương vị gì."
Nàng hé mở môi anh đào, đầu tiên là lấy đầu lưỡi trêu chọc, cảm nhận được môi lưỡi của nàng chạm vào, vật nam tính trở nên nóng như lửa, hơn nữa còn dài không ít.
“ Oa! Nó còn có thể to lên!" Hoa Mộc Lan kinh ngạc không thôi, ngẩng đầu trong thấy gương mặt hắn bắt đầu vặn vẹo, nàng quan tâm hỏi: “ Ngài đau à?"
“ Không, Mộc Lan, nàng làm tốt lắm." Yến Độ Phi thoải mái như vậy, khuôn mặt tuấn tú bởi vì dục vọng mà nhăn nhó.
“ Nhưng ….." Hoa Mộc Lan nhìn khuôn mặt hắn cố gắng nhẫn nhịn rất khổ sở: “ Hình như ngài rất đau ….. Ngài không thèm để ý lời tôi nói sao? Tôi biết tôi là sao chổi, nếu làm ngài đau, ngài đừng ngây ngốc không kêu lên."
“ Mộc Lan, nó rất cần nàng." Yến Độ Phi ám chỉ nói: “ Chẳng những nàng tiếp tục ăn nó, còn có thể đưa lên miệng nữa."
“ Thật không?" Hoa Mộc Lan ngẩng đầu nói về phía trước, nhìn hắn gật đầu, vì thế yên tâm mà mở miệng, đưa binh khí lên miệng.
Binh khí của hắn thật sự lợi hại! Lại có thể dài ra, không ngừng to …………. Nếu lợi dụng nguyên lý này để đúc binh khí, nhất định nàng sẽ trở thành bậc thầy binh khí trên toàn võ lâm.
Được ….. Về sau nàng tình nguyện trở thành người như thế! Còn bây giờ nàng nghiên cứu cho thật tốt, nhìn xem bên trong rốt cuộc có cái gì kì lạ.
Cảm giác mới mẻ làm cho nàng bỏ vật nam tính ra, lưu luyến ở bên ngoài, không còn đầu lưỡi quấn quýt nó, càng không ngừng khiêu chiến dục vọng của hắn.
“ Ô ….." Yến Độ Phi khó nhịn rít gào ra tiếng.
“ Tôi làm đau ngài sao? “ Hoa Mộc Lan lại ngẩng đầu nhìn hắn.
Nàng còn muốn tiếp tục nghiên cứu, nhưng ….. nếu hắn đau ……. Nàng chỉ có thể buông tha công việc trở thành bậc thầy binh khí thôi!
“ Tiếp tục đi!" Yến Độ Phi chỉ có thể nói câu đó.
Kỹ xảo của nàng tuy có vụng về nhưng lại thành công khiêu khích hắn, làm cho dục vọng của hắn càng dâng cao, cũng sắp nhịn không được.
“ Ừ.." Hoa Mộc Lan nghe lời, tiếp tục nghiên cứu công việc của nàng.
Lúc này, nàng mút như đang trêu chọc hắn, không ngừng cảm nhận được vật nam tính kiên cường đang gắng gượng dũ phát ra, trong lòng âm thầm cảm thấy rất là thú vị.
Hơn nữa, điều kì lạ hơn là, thời điểm ăn binh khí, giữa hai chân của nàng cũng chảy ra chất lỏng dính ẩm ướt, thật sự làm cho người ta ngàn lần không nghĩ ra.
Rốt cuộc, hắn không thể nhẫn nại nữa.
“ Mộc Lan, ta muốn nàng."
Tự mình đem vật nam tính lấy ra khỏi miệng nàng, Yến Độ Phi cởi hết xiêm ý của nàng ra, áp đảo thân thể mềm mại này lên giường, bàn tay ma đạo của hắn vuốt ve lên hang u huyệt ẩm ướt.
“ Mộc Lan, nàng có thể chứ?"
“ Ừm …." Hoa Mộc Lan gật đầu lung tung, chỉ cảm thấy các giác quan đã sớm vì chơi đùa binh khí của hắn mà thiêu đốt.
“ Được." Yến Độ Phi cúi người xuống, đẩy háng cao lên, hướng nơi u huyệt của nàng đâm sâu vào.
“ A …" Hoa Mộc Lan ngâm ra tiếng, hai tay vòng qua lưng hắn, ngón tay bấu vào lưng hắn.
“ Mộc Lan …" Yến Độ Phi nghe âm thanh kiều mị của nàng, dưới thân trướng nóng càng hướng tới hoa nhị của nàng: “ Mộc Lan của ta …."
Hắn yêu nàng say đắm, không nỡ bỏ nàng lại!
“ Phi …" Hoa Mộc Lan mê say lẩm bẩm tên hắn, hai gò má không uống rượu bất giác hồng lên: “ A …."
Thân thể dính sát vào hắn, thân mật như vậy, làm cho nàng khó có thể hình dung cảm giác thỏa mãn.
“ Ô …" Hoa Mộc Lan không ngừng la hét.
Đem mặt áp vào cổ của nàng, hắn hôn lên môi nàng: “ Mộc Lan …." Không ngừng lẩm bẩm tên nàng.
“ Tôi không muốn xa ngài." Hoa Mộc Lan cảm giác được đầu lưỡi nóng bóng của hắn đang chạy khắp khuôn mặt nàng, dường như muốn khuôn mặt nàng in lại dấu vết hắn.
“ Ta cũng không muốn." Yến Độ Phi cùng nàng ân ái, rồi sau đó phun ra yêu dịch nóng nóng trong cơ thể nàng.
Đã say rượu lại còn mệt, bèn ngỏ dưới thân hắn thật sau, bên môi còn cười ngọt ngào.
Chỉ có hắn, vẫn còn thức trắng đêm ngắm nàng ngủ.
Tác giả :
Lam Cầm