Minh Uyên
Chương 60: Phiên ngoại: phỏng vấn đại mặc
Yaoo: ha hả, rốt cục đến phiên Đại Mặc. Đại Mặc, ngươi cũng không nên cô phụ kỳ vọng của mọi người a!
Đại Mặc (cười tủm tỉm): còn thỉnh Yaoo cô nương chỉ giáo nhiều.
Yaoo (lạnh): sao cảm thấy lạnh lẽo… Vẫn nên vào chính đề đi! Tên là?
Đại Mặc: họ Mặc, song tự Trầm Vân.
Yaoo: Trầm Vân a? Nghe có chút giống trầm ngư của trầm ngư lạc nhạn a? Có phải lão cha nhà ngươi muốn một nữ nhi hay không? Đại Mặc.
Đại Mặc (sờ cằm): rất có thể nga!
Yaoo (hắc tuyến): …. [tâm: nghe không hiểu ngẫu đang châm chọc ngươi sao?]
Đại Mặc: tiếp tục vấn đề đi!
Yaoo: tuổi?
Đại Mặc: ba mươi tám.
Yaoo (xoa tay): Đại Mặc a, có thể hỏi ngươi bí quyết dưỡng nhan được không?
Đại Mặc (cười dài): có thể là vì có cái tên nữ tính!
Yaoo (đổ mồ hôi): ……. [tâm: vẫn nghe ra, giờ bắt đầu trả thù. Không hổ là vị kia của Tiểu Uyên, quả nhiên nhất gia nhân, bất tiến nhất gia môn.]
Đại Mặc (cười tủm tỉm như thế): vẫn nên tu dưỡng tốt hơn nữa!
Yaoo ( mồ hôi đổ như thác): ….. Câu tiếp theo [tâm: ngươi tu dưỡng tốt ở đâu? Tâm nhãn và diện mạo có quan hệ trực tiếp sao]! Thân cao?
Đại Mặc: bảy thước tám tấc.
Yaoo (há hốc mồm): rốt cuộc là bao nhiêu a?
Đại Mặc (cười dài): ……
Yaoo (uể oải): quên đi, câu tiếp theo. Sở thích của ngươi là?
Đại Mặc (chống cằm): hứng thú a! Trước kia là xem hí.
Yaoo (khóe miệng run rẩy): xem hí? [tâm: tuyệt đối không phải loại hí trên sân khấu]
Đại Mặc (cười như xuân phong): đúng vậy! Hơn nữa thích xem một đôi tình nhân hiểu lầm lẫn nhau, chiến tranh lạnh, rồi nhịn không được mà nhớ nhung đối phương.
Yaoo (hắc tuyến): [tâm: quả thế] Đại Mặc, cẩn thận Tiểu Uyên với ngươi cũng như vậy.
Đại Mặc: Uyên nhi sẽ không làm chuyện phiền toái vậy đâu!
Yaoo: hoàn toàn hiểu thấu tính cách lười biếng của Tiểu Uyên a! Nhưng vừa rồi ngươi nói là trước kia, hiện tại thì sao?
Đại Mặc: hiện tại? Cùng Uyên nhi tương thân tương ái ^^!
Yaoo: nói trắng ra, chính là đùa giỡn Tiểu Uyên! –||||
Đại Mặc: ^^
Yaoo: sở trường?
Đại Mặc: ngươi hỏi sở đoản đi!
Yaoo (–|||): Đại Mặc, ngươi thực tự tin! Chức nghiệp?
Đại Mặc: Trần vương Thiên Khải.
Yaoo: Màu sắc yêu thích?
Đại Mặc: không có màu gì đặc biệt thích.
Yaoo (kinh hãi): ngươi luôn mặc bạch y mà? Chẳng lẽ không phải vì thích mới mặc?
Đại Mặc (vô tội): vì hạ nhân đều chuẩn bị bạch y nên mới mặc.
Yaoo (kinh ngạc): hóa ra, không phải lại một người thích độc bạch y a! [tâm: theo góc độ của mỗ mà nói, Đại Mặc và Tiểu Uyên thật giống] Nếu không có màu gì đặc biệt thích, nói vậy cũng không có màu gì đặc biệt chán ghét?
Đại Mặc: có a! Ta ghét nhất màu đen.
Yaoo (kinh hãi): vì sao?
Đại Mặc: đại khái là vì “Người kia" thích hắc y!
Yaoo (tò mò): người kia? Ai a?
Đại Mặc (^^): phật viết: bất khả thuyết!
Yaoo: Đại Mặc, ngươi như vậy là không đúng. Nếu phỏng vấn, hiển nhiên hỏi ngươi cái gì ngươi đều phải trả lời thành thực! Tiểu Uyên đều thành thật trả lời tất cả vấn đề a.
Đại Mặc: sao ngươi biết mỗi câu trả lời của Uyên nhi đều thật?
Yaoo (ngốc lăng): chẳng lẽ không đúng sao?
Đại Mặc: ngươi nhìn ra hắn không nói dối sao?
Yaoo: …… [tâm: nhìn được mới là lạ ] Tiểu Uyên? Ngươi thật sự gạt người sao? [Uyên: ngu ngốc!]
Đại Mặc: tiếp tục đi!
Yaoo: Món ăn thích nhất?
Đại Mặc: ta không kiêng ăn.
Yaoo: phỏng vấn đôi phụ tử này thực là thử thách tinh thần a! Ai ~~ loại hình yêu thích?
Đại Mặc: Uyên nhi.
Yaoo (hắc tuyến) hỏi loại hình, không phải hỏi người, được chứ?
Đại Mặc (cười): có cái gì khác sao?
Yaoo: …….. Không có [tâm: mới là lạ]. Loại hình chán ghét?
Đại Mặc: cuồng vọng ngạo mạn!
Yaoo (cười trộm): ta ước chừng biết “Người kia" là ai. Quan trọng với ngươi?
Đại Mặc: Uyên nhi.
Yaoo: cuộc phỏng vấn nhàm chán bắt đầu đếm ngược. Lý tưởng là?
Đại Mặc: thiên hạ thái bình!
Yaoo (mồ hôi dữ dội): …….Lời răn?
Đại Mặc: tùy tâm sở dục.
Yaoo: thật sự là lời răn nguy hiểm. Câu cửa miệng?
Đại Mặc: không có!
Yaoo (hoan hô): da! Cuối cùng cũng xong rồi!
Đại Mặc: đúng rồi, ngươi vẫn nhanh đem Uyên nhi cho ta. Nếu không…. ^^
Yaoo (run rẩy): uy hiếp, uy hiếp trắng trợn a…..
Đại Mặc: sao có thể nói là uy hiếp? Đây là giao dịch a, ta trả lời vấn đề nhàm chán của ngươi đề, ngươi cũng nên trả thù lao cho ta. Không phải sao?
Yaoo: ……. [tâm: ngươi là Vương gia, không phải gian thương a Đại Mặc]
Đại Mặc (cười tủm tỉm): còn thỉnh Yaoo cô nương chỉ giáo nhiều.
Yaoo (lạnh): sao cảm thấy lạnh lẽo… Vẫn nên vào chính đề đi! Tên là?
Đại Mặc: họ Mặc, song tự Trầm Vân.
Yaoo: Trầm Vân a? Nghe có chút giống trầm ngư của trầm ngư lạc nhạn a? Có phải lão cha nhà ngươi muốn một nữ nhi hay không? Đại Mặc.
Đại Mặc (sờ cằm): rất có thể nga!
Yaoo (hắc tuyến): …. [tâm: nghe không hiểu ngẫu đang châm chọc ngươi sao?]
Đại Mặc: tiếp tục vấn đề đi!
Yaoo: tuổi?
Đại Mặc: ba mươi tám.
Yaoo (xoa tay): Đại Mặc a, có thể hỏi ngươi bí quyết dưỡng nhan được không?
Đại Mặc (cười dài): có thể là vì có cái tên nữ tính!
Yaoo (đổ mồ hôi): ……. [tâm: vẫn nghe ra, giờ bắt đầu trả thù. Không hổ là vị kia của Tiểu Uyên, quả nhiên nhất gia nhân, bất tiến nhất gia môn.]
Đại Mặc (cười tủm tỉm như thế): vẫn nên tu dưỡng tốt hơn nữa!
Yaoo ( mồ hôi đổ như thác): ….. Câu tiếp theo [tâm: ngươi tu dưỡng tốt ở đâu? Tâm nhãn và diện mạo có quan hệ trực tiếp sao]! Thân cao?
Đại Mặc: bảy thước tám tấc.
Yaoo (há hốc mồm): rốt cuộc là bao nhiêu a?
Đại Mặc (cười dài): ……
Yaoo (uể oải): quên đi, câu tiếp theo. Sở thích của ngươi là?
Đại Mặc (chống cằm): hứng thú a! Trước kia là xem hí.
Yaoo (khóe miệng run rẩy): xem hí? [tâm: tuyệt đối không phải loại hí trên sân khấu]
Đại Mặc (cười như xuân phong): đúng vậy! Hơn nữa thích xem một đôi tình nhân hiểu lầm lẫn nhau, chiến tranh lạnh, rồi nhịn không được mà nhớ nhung đối phương.
Yaoo (hắc tuyến): [tâm: quả thế] Đại Mặc, cẩn thận Tiểu Uyên với ngươi cũng như vậy.
Đại Mặc: Uyên nhi sẽ không làm chuyện phiền toái vậy đâu!
Yaoo: hoàn toàn hiểu thấu tính cách lười biếng của Tiểu Uyên a! Nhưng vừa rồi ngươi nói là trước kia, hiện tại thì sao?
Đại Mặc: hiện tại? Cùng Uyên nhi tương thân tương ái ^^!
Yaoo: nói trắng ra, chính là đùa giỡn Tiểu Uyên! –||||
Đại Mặc: ^^
Yaoo: sở trường?
Đại Mặc: ngươi hỏi sở đoản đi!
Yaoo (–|||): Đại Mặc, ngươi thực tự tin! Chức nghiệp?
Đại Mặc: Trần vương Thiên Khải.
Yaoo: Màu sắc yêu thích?
Đại Mặc: không có màu gì đặc biệt thích.
Yaoo (kinh hãi): ngươi luôn mặc bạch y mà? Chẳng lẽ không phải vì thích mới mặc?
Đại Mặc (vô tội): vì hạ nhân đều chuẩn bị bạch y nên mới mặc.
Yaoo (kinh ngạc): hóa ra, không phải lại một người thích độc bạch y a! [tâm: theo góc độ của mỗ mà nói, Đại Mặc và Tiểu Uyên thật giống] Nếu không có màu gì đặc biệt thích, nói vậy cũng không có màu gì đặc biệt chán ghét?
Đại Mặc: có a! Ta ghét nhất màu đen.
Yaoo (kinh hãi): vì sao?
Đại Mặc: đại khái là vì “Người kia" thích hắc y!
Yaoo (tò mò): người kia? Ai a?
Đại Mặc (^^): phật viết: bất khả thuyết!
Yaoo: Đại Mặc, ngươi như vậy là không đúng. Nếu phỏng vấn, hiển nhiên hỏi ngươi cái gì ngươi đều phải trả lời thành thực! Tiểu Uyên đều thành thật trả lời tất cả vấn đề a.
Đại Mặc: sao ngươi biết mỗi câu trả lời của Uyên nhi đều thật?
Yaoo (ngốc lăng): chẳng lẽ không đúng sao?
Đại Mặc: ngươi nhìn ra hắn không nói dối sao?
Yaoo: …… [tâm: nhìn được mới là lạ ] Tiểu Uyên? Ngươi thật sự gạt người sao? [Uyên: ngu ngốc!]
Đại Mặc: tiếp tục đi!
Yaoo: Món ăn thích nhất?
Đại Mặc: ta không kiêng ăn.
Yaoo: phỏng vấn đôi phụ tử này thực là thử thách tinh thần a! Ai ~~ loại hình yêu thích?
Đại Mặc: Uyên nhi.
Yaoo (hắc tuyến) hỏi loại hình, không phải hỏi người, được chứ?
Đại Mặc (cười): có cái gì khác sao?
Yaoo: …….. Không có [tâm: mới là lạ]. Loại hình chán ghét?
Đại Mặc: cuồng vọng ngạo mạn!
Yaoo (cười trộm): ta ước chừng biết “Người kia" là ai. Quan trọng với ngươi?
Đại Mặc: Uyên nhi.
Yaoo: cuộc phỏng vấn nhàm chán bắt đầu đếm ngược. Lý tưởng là?
Đại Mặc: thiên hạ thái bình!
Yaoo (mồ hôi dữ dội): …….Lời răn?
Đại Mặc: tùy tâm sở dục.
Yaoo: thật sự là lời răn nguy hiểm. Câu cửa miệng?
Đại Mặc: không có!
Yaoo (hoan hô): da! Cuối cùng cũng xong rồi!
Đại Mặc: đúng rồi, ngươi vẫn nhanh đem Uyên nhi cho ta. Nếu không…. ^^
Yaoo (run rẩy): uy hiếp, uy hiếp trắng trợn a…..
Đại Mặc: sao có thể nói là uy hiếp? Đây là giao dịch a, ta trả lời vấn đề nhàm chán của ngươi đề, ngươi cũng nên trả thù lao cho ta. Không phải sao?
Yaoo: ……. [tâm: ngươi là Vương gia, không phải gian thương a Đại Mặc]
Tác giả :
Yaoo