Minh Nguyệt Lạc Ngã Hoài
Chương 6
Editor: Bùi Bùi
Beta_er: Hạ Hạ
6. Làm ở trên xe, bé gái bị hắn bắt nạt đến nước mắt lưng tròng
Lúc ăn cơm cô bé luôn nhìn lén hắn, còn tự cho là không bị hắn phát hiện, mỗi khi hắn giương mắt nhìn qua, nàng liền hoảng loạn dời đi.
Lục Hoài Dữ giương môi, khóe miệng câu ra một nụ cười nhạt.
Chính hắn cũng chưa phát giác, cùng nàng ở bên nhau luôn cười nhiều hơn so với ngày thường.
Bọn họ ăn xong cơm, Lục Hoài Dữ đưa nàng về bệnh viện.
Thẩm Minh Duyệt nắm chặt tay, ngón tay vô ý thức lồng vào nhau, thật lâu mới dám nhìn về phía người đàn ông ngồi một bên.
"Chú Lục, cảm ơn anh."
Rướn người lại gần đưa môi dán vào môi hắn thả một nụ hôn nhẹ.
Cô bé nghe thấy Đồng Đồng kêu hắn là chú, sau cũng kêu hắn một tiếng chú. Lục Hoài Dữ cười khổ, bỗng nhiên bị một cảm xúc mềm mại chạm vào khóe miệng, nhỏ vụn phảng phất chọc ghẹo hắn.
"Cô bé, hôm trước không phải đã dạy em rồi sao, hôn cũng không phải như vậy."
"Vậy, chú dạy lại em đi."
Khuôn mặt nàng đỏ bừng, âm thanh mỏng tang, Lục Hoài Dữ thiếu chút nữa không nghe rõ.
Lục Hoài Dữ kinh ngạc nhướng mày, cô bé là một người nhát gan, nhưng nàng lại dám ở trước mặt hắn cởi sạch quần áo trên người, lúc hắn vận thân, nàng rõ ràng sợ đến muốn chết, lại quật cường mở rộng hai chân cho hắn xâm lấn.
Hiện tại lại hôn hắn, ám chỉ mười phần ý đồ này.
Thẩm Minh Duyệt không rõ hắn vì sao lại trợ giúp nàng, nghĩ thì đại khái chắc bởi vì thân thể của nàng, nàng ngược lại cảm thấy may mắn.
Lục Hoài Dữ bế nàng lên trên đùi hắn, tài xế Tiểu Dương rất biết nhìn liền kéo tấm ngăn lên, chọc cho gương mặt bé gái trong lồng ngực càng đỏ hơn.
Nàng rũ mắt, lông mi run lên từng hồi, Lục Hoài Dữ nhéo cằm nàng, nâng đầu nàng lên, mặc dù cô bé thẹn thùng thật nhưng cặp mắt lại sáng ngời, trước sau đều không né tránh hắn nhìn chăm chú.
Thật là một cô bé quật cường!
Lục Hoài Dữ đỡ eo, cúi đầu bắt môi nàng, dọc theo hình môi nàng miêu tả, sau đó mới cạy ra, đầu lưỡi chui vào, cái lưỡi đinh hương nhỏ mềm mềm dẻo dẻo lập tức chào đón, không hề giống lần đầu tiên trốn tránh hắn.
Cánh tay của Thẩm Minh Duyệt leo lên cổ hắn, ngửa đầu ngoan ngoãn cho người đàn ông dạy dỗ thế nào là hôn môi.
Hắn càng ngày càng dùng sức nhéo eo nàng, lòng bàn tay nóng bỏng không thôi, người nàng bị ma xát cũng dần nóng dần.
Thẩm Minh Duyệt sắp không thở nổi, người đàn ông đúng lúc buông lỏng miệng nàng.
Bé gái mặc đồng phục, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, cần cổ thanh thuần mị hoặc, ngây thơ mờ mịt thế mà lại dụ người nhất, thanh triệt trong mắt ngậm đầy nước mà trở nên mờ mịt.
Lục Hoài Dữ nhìn bé gái nằm trong lồng ngực mình thở dốc, cười nhẹ, thế nào luôn luôn ngây ngốc không chịu thở, đại khái hôn nhiều thêm vài lần nữa sẽ quen.
Lục Hoài Dữ lại cúi đầu, đôi môi bị hắn liếm ướt đến bóng loáng, bàn tay to từ ngoài áo luồn vào bộ đồng phục, từ từ vuốt ve eo nàng, eo bé gái thật nhỏ, véo một cái, đúng thật nhỏ nhắn mềm mại.
Thẩm Minh Duyệt hít thở chưa thông, môi lại bị người đàn ông ngậm lấy, kéo ra đầu lưỡi nhỏ của nàng mút vào lộng hành, hai đầu lưỡi giao nhau triền miên, xúc cảm ướt át mang theo điện, chọc nàng từng trận rung động, đến đầu quả tim cũng đều rung rinh.
Thân thể nàng bị hắn hôn mà trở nên mềm nhũn, hơn nữa phát hiện có thứ gì cứng cứng chọc vào mông nàng, nàng vừa xê dịch mông liền phát hiện thứ đó càng lúc càng lớn, càng ngày càng cứng, tức khắc cả cơ thể cứng đờ không dám nhúc nhích.
Lục Hoài Dữ cũng biết chính mình nổi lên phản ứng sinh lý, thế nào mà bé gái nhỏ luôn có thể dễ dàng gợi lên dục vọng của hắn.
Hắn vén gọn đầu tóc bết dính vì mồ hôi của nàng, "Cô bé, cho tôi vào."
Thẩm Minh Duyệt nhỏ giọng đáp ứng "Dạ."
Cái miệng nhỏ của nàng bị hắn ăn đến sưng đỏ ướt át, cô bé hơi hơi nhấp môi, ánh mắt Lục Hoài Dữ liền u ám, côn thịt dưới hạ thân càng lúc càng trướng thêm vài phần.
Lục Hoài Dữ gõ gõ tấm ngăn, nói với Tiểu Dương, "Đi về nhà."
Tiểu Dương ngầm hiểu, giám đốc đang ở thời điểm gấp gáp như vậy, hơn nữa cô bé vẫn là nữ sinh cấp ba, mà rất nhiều năm gần đây, giám đốc chưa từng mang một người phụ nữ nào về nhà.
Lần này thế mà lại mang cô bé này về nhà, tuy rằng ngạc nhiên nhưng cũng không dám biểu lộ chút nào, cung kính trả lời, "Đã biết, giám đốc."
Một bàn tay của Lục Hoài Dữ vẫn còn ở trong quần áo nàng, dần dần sờ lên, bắt đầu động với áo ngực.
Hắn cắn vành tai hồng hào của bé gái, "Cô bé, cởi áo ngực ra."
Giọng nói người đàn ông ôn hoà hiền hậu, lòng bàn tay thô ráp, ma xát khiến Thẩm Minh Duyệt run lên, nổi lên một tầng da gà, các động tác tiếp theo thiếu chút nữa làm nàng nhảy dựng lên.
Hắn dùng hàm răng gặm cắn lỗ tai nàng, hơi thở nóng rực phun ở bên tai và cổ nàng, lỗ tai Thẩm Minh Duyệt không ngừng đỏ, thân thể cũng chậm rãi nhiễm một tầng hồng nhạt. Tay run rẩy sờ soạng đến khuyu áo ngực để cởi, lòng bàn tay người đàn ông tiếp được hai bên ngực nhỏ nhắn non mịn không còn bị trói buộc mà nảy ra.
Lục Hoài Dữ phủ hai tay lên nắn bóp nhẹ nhàng, vú nhỏ mềm mại, hắn có hơi lo lắng có thể sẽ bị tuột mất khỏi khe hở giữa các ngón tay.
Thẩm Minh Duyệt cắn môi nức nở, sợ hãi bị tài xế phía trước nghe được, sợ bị người khác phát hiện bọn họ ở trong xe làm cái chuyện mắc cỡ này.
Áo trước ngực nàng không ngừng dập dềnh, tay người đàn ông vòng qua xoa niết vú nàng, yêu thích nhéo nhéo đầu ti nho nhỏ, nó liền lập tức đứng thẳng lên trong lòng bàn tay hắn, hắn gảy gảy quầng vú, đầu vú nhỏ run run rẩy rẩy tùy ý hắn đùa bỡn.
Lúc này, chuông di động của Lục Hoài Dữ vang lên, hắn cầm lên nhìn thoáng qua, tiếp điện thoại.
Là anh trai hắn, Lục Hoài Cường gọi tới, quan tâm ăn uống cùng sinh hoạt của hắn.
Lục Hoài Dữ là đứa con lúc ba Lục và mẹ Lục tuổi già mới có được, anh trai Lục Hoài Cường so với hắn lớn hơn hai mươi tuổi, vẫn luôn đối đãi với đứa em trai nhỏ nhất như con trai mình.
Lục Hoài Dữ một bên cùng anh trai trò chuyện điện thoại, một bên dường như không có việc gì tiếp tục thưởng thức bộ ngực của bé gái.
Nàng như sắp khóc tới nơi nhưng khẩu hình miệng người đàn ông lại ác liệt nói nàng cởi bỏ hết quần áo ra.
Thẩm Minh Duyệt không dám có bất cứ hành động kháng cự nào, run run rẩy rẩy xốc quần áo đến cổ, nịt ngực bị vắng vẻ treo trên cánh tay nàng, che khuất một ít ngực nàng và bàn tay người đàn ông.
Lục Hoài Dữ nâng cao vú trắng nõn, cúi đầu, Thẩm Minh Duyệt nhắm mắt lại ngoan ngoãn thẳng thắn hưởng thụ, đẩy vú vào khoang miệng của người đàn ông.
Lục Hoài Cường nói, "Bên kia không cần phải gấp gáp, chậm rãi giải quyết những người tác phong hư đốn trước đã."
"Được." Lục Hoài Dữ đáp ứng, thuận tiện mút đầu ngực nho nhỏ xinh xinh vào miệng.
Hắn không biết rằng em trai của hắn, đang làm gương tốt cho cái việc tác loạn kia, tác phong hư đốn, hơn nữa giờ phút này còn đang tiến hành.
Cả người Thẩm Minh Duyệt run rẩy, đầu vú nàng bị mút vào trong miệng người đàn ông, khoang miệng người đàn ông ấm áp, đầu lưỡi khảy đầu vú nàng mút vào, tính ra là cả một bầu vú mềm đều bị ăn vào trong miệng mà nuốt cắn.
Áo ngực nhỏ chạm đất, nửa bên mặt Lục Hoài Dữ tràn ngập mùi hương của thiếu nữ, Lục Hoài Dữ liếm từ dọc ngực đi lên, đôi vú cao bị hắn bóp đến dựng thẳng lên, đầu ti nhòn nhọn xẹt qua trán, mũi, cuối cùng lọt vào trong miệng hắn.
Nhẹ nhàng cắn cắn, bé gái run rẩy cực độ.
Thẩm Minh Duyệt một tay xốc áo, một tay che miệng, sợ sẽ không cẩn thận kêu ra tiếng bị tài xế phía trước và người hắn đang trò chuyện nghe được.
Bé gái nhỏ bị hắn bắt nạt đến nước mắt lưng tròng, môi bị cắn đến đỏ bừng, tràn ra từng tiếng khóc đáng yêu tủi thân.
"Ô...... Chú Lục......"
Lục Hoài Dữ thiếu chút nữa không nhịn được ở trên xe liền làm nàng, hung hăng thúc người mấy lần vào nàng, khắc chế chính mình, hắn ôm cô bé ra khỏi đùi để điều chỉnh hơi thở.
Cùng anh trai Lục nói thêm vài câu liền cúp điện thoại.
_____________
Tặng cho cô bé "năng suất cao", @nancy161
Beta_er: Hạ Hạ
6. Làm ở trên xe, bé gái bị hắn bắt nạt đến nước mắt lưng tròng
Lúc ăn cơm cô bé luôn nhìn lén hắn, còn tự cho là không bị hắn phát hiện, mỗi khi hắn giương mắt nhìn qua, nàng liền hoảng loạn dời đi.
Lục Hoài Dữ giương môi, khóe miệng câu ra một nụ cười nhạt.
Chính hắn cũng chưa phát giác, cùng nàng ở bên nhau luôn cười nhiều hơn so với ngày thường.
Bọn họ ăn xong cơm, Lục Hoài Dữ đưa nàng về bệnh viện.
Thẩm Minh Duyệt nắm chặt tay, ngón tay vô ý thức lồng vào nhau, thật lâu mới dám nhìn về phía người đàn ông ngồi một bên.
"Chú Lục, cảm ơn anh."
Rướn người lại gần đưa môi dán vào môi hắn thả một nụ hôn nhẹ.
Cô bé nghe thấy Đồng Đồng kêu hắn là chú, sau cũng kêu hắn một tiếng chú. Lục Hoài Dữ cười khổ, bỗng nhiên bị một cảm xúc mềm mại chạm vào khóe miệng, nhỏ vụn phảng phất chọc ghẹo hắn.
"Cô bé, hôm trước không phải đã dạy em rồi sao, hôn cũng không phải như vậy."
"Vậy, chú dạy lại em đi."
Khuôn mặt nàng đỏ bừng, âm thanh mỏng tang, Lục Hoài Dữ thiếu chút nữa không nghe rõ.
Lục Hoài Dữ kinh ngạc nhướng mày, cô bé là một người nhát gan, nhưng nàng lại dám ở trước mặt hắn cởi sạch quần áo trên người, lúc hắn vận thân, nàng rõ ràng sợ đến muốn chết, lại quật cường mở rộng hai chân cho hắn xâm lấn.
Hiện tại lại hôn hắn, ám chỉ mười phần ý đồ này.
Thẩm Minh Duyệt không rõ hắn vì sao lại trợ giúp nàng, nghĩ thì đại khái chắc bởi vì thân thể của nàng, nàng ngược lại cảm thấy may mắn.
Lục Hoài Dữ bế nàng lên trên đùi hắn, tài xế Tiểu Dương rất biết nhìn liền kéo tấm ngăn lên, chọc cho gương mặt bé gái trong lồng ngực càng đỏ hơn.
Nàng rũ mắt, lông mi run lên từng hồi, Lục Hoài Dữ nhéo cằm nàng, nâng đầu nàng lên, mặc dù cô bé thẹn thùng thật nhưng cặp mắt lại sáng ngời, trước sau đều không né tránh hắn nhìn chăm chú.
Thật là một cô bé quật cường!
Lục Hoài Dữ đỡ eo, cúi đầu bắt môi nàng, dọc theo hình môi nàng miêu tả, sau đó mới cạy ra, đầu lưỡi chui vào, cái lưỡi đinh hương nhỏ mềm mềm dẻo dẻo lập tức chào đón, không hề giống lần đầu tiên trốn tránh hắn.
Cánh tay của Thẩm Minh Duyệt leo lên cổ hắn, ngửa đầu ngoan ngoãn cho người đàn ông dạy dỗ thế nào là hôn môi.
Hắn càng ngày càng dùng sức nhéo eo nàng, lòng bàn tay nóng bỏng không thôi, người nàng bị ma xát cũng dần nóng dần.
Thẩm Minh Duyệt sắp không thở nổi, người đàn ông đúng lúc buông lỏng miệng nàng.
Bé gái mặc đồng phục, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, cần cổ thanh thuần mị hoặc, ngây thơ mờ mịt thế mà lại dụ người nhất, thanh triệt trong mắt ngậm đầy nước mà trở nên mờ mịt.
Lục Hoài Dữ nhìn bé gái nằm trong lồng ngực mình thở dốc, cười nhẹ, thế nào luôn luôn ngây ngốc không chịu thở, đại khái hôn nhiều thêm vài lần nữa sẽ quen.
Lục Hoài Dữ lại cúi đầu, đôi môi bị hắn liếm ướt đến bóng loáng, bàn tay to từ ngoài áo luồn vào bộ đồng phục, từ từ vuốt ve eo nàng, eo bé gái thật nhỏ, véo một cái, đúng thật nhỏ nhắn mềm mại.
Thẩm Minh Duyệt hít thở chưa thông, môi lại bị người đàn ông ngậm lấy, kéo ra đầu lưỡi nhỏ của nàng mút vào lộng hành, hai đầu lưỡi giao nhau triền miên, xúc cảm ướt át mang theo điện, chọc nàng từng trận rung động, đến đầu quả tim cũng đều rung rinh.
Thân thể nàng bị hắn hôn mà trở nên mềm nhũn, hơn nữa phát hiện có thứ gì cứng cứng chọc vào mông nàng, nàng vừa xê dịch mông liền phát hiện thứ đó càng lúc càng lớn, càng ngày càng cứng, tức khắc cả cơ thể cứng đờ không dám nhúc nhích.
Lục Hoài Dữ cũng biết chính mình nổi lên phản ứng sinh lý, thế nào mà bé gái nhỏ luôn có thể dễ dàng gợi lên dục vọng của hắn.
Hắn vén gọn đầu tóc bết dính vì mồ hôi của nàng, "Cô bé, cho tôi vào."
Thẩm Minh Duyệt nhỏ giọng đáp ứng "Dạ."
Cái miệng nhỏ của nàng bị hắn ăn đến sưng đỏ ướt át, cô bé hơi hơi nhấp môi, ánh mắt Lục Hoài Dữ liền u ám, côn thịt dưới hạ thân càng lúc càng trướng thêm vài phần.
Lục Hoài Dữ gõ gõ tấm ngăn, nói với Tiểu Dương, "Đi về nhà."
Tiểu Dương ngầm hiểu, giám đốc đang ở thời điểm gấp gáp như vậy, hơn nữa cô bé vẫn là nữ sinh cấp ba, mà rất nhiều năm gần đây, giám đốc chưa từng mang một người phụ nữ nào về nhà.
Lần này thế mà lại mang cô bé này về nhà, tuy rằng ngạc nhiên nhưng cũng không dám biểu lộ chút nào, cung kính trả lời, "Đã biết, giám đốc."
Một bàn tay của Lục Hoài Dữ vẫn còn ở trong quần áo nàng, dần dần sờ lên, bắt đầu động với áo ngực.
Hắn cắn vành tai hồng hào của bé gái, "Cô bé, cởi áo ngực ra."
Giọng nói người đàn ông ôn hoà hiền hậu, lòng bàn tay thô ráp, ma xát khiến Thẩm Minh Duyệt run lên, nổi lên một tầng da gà, các động tác tiếp theo thiếu chút nữa làm nàng nhảy dựng lên.
Hắn dùng hàm răng gặm cắn lỗ tai nàng, hơi thở nóng rực phun ở bên tai và cổ nàng, lỗ tai Thẩm Minh Duyệt không ngừng đỏ, thân thể cũng chậm rãi nhiễm một tầng hồng nhạt. Tay run rẩy sờ soạng đến khuyu áo ngực để cởi, lòng bàn tay người đàn ông tiếp được hai bên ngực nhỏ nhắn non mịn không còn bị trói buộc mà nảy ra.
Lục Hoài Dữ phủ hai tay lên nắn bóp nhẹ nhàng, vú nhỏ mềm mại, hắn có hơi lo lắng có thể sẽ bị tuột mất khỏi khe hở giữa các ngón tay.
Thẩm Minh Duyệt cắn môi nức nở, sợ hãi bị tài xế phía trước nghe được, sợ bị người khác phát hiện bọn họ ở trong xe làm cái chuyện mắc cỡ này.
Áo trước ngực nàng không ngừng dập dềnh, tay người đàn ông vòng qua xoa niết vú nàng, yêu thích nhéo nhéo đầu ti nho nhỏ, nó liền lập tức đứng thẳng lên trong lòng bàn tay hắn, hắn gảy gảy quầng vú, đầu vú nhỏ run run rẩy rẩy tùy ý hắn đùa bỡn.
Lúc này, chuông di động của Lục Hoài Dữ vang lên, hắn cầm lên nhìn thoáng qua, tiếp điện thoại.
Là anh trai hắn, Lục Hoài Cường gọi tới, quan tâm ăn uống cùng sinh hoạt của hắn.
Lục Hoài Dữ là đứa con lúc ba Lục và mẹ Lục tuổi già mới có được, anh trai Lục Hoài Cường so với hắn lớn hơn hai mươi tuổi, vẫn luôn đối đãi với đứa em trai nhỏ nhất như con trai mình.
Lục Hoài Dữ một bên cùng anh trai trò chuyện điện thoại, một bên dường như không có việc gì tiếp tục thưởng thức bộ ngực của bé gái.
Nàng như sắp khóc tới nơi nhưng khẩu hình miệng người đàn ông lại ác liệt nói nàng cởi bỏ hết quần áo ra.
Thẩm Minh Duyệt không dám có bất cứ hành động kháng cự nào, run run rẩy rẩy xốc quần áo đến cổ, nịt ngực bị vắng vẻ treo trên cánh tay nàng, che khuất một ít ngực nàng và bàn tay người đàn ông.
Lục Hoài Dữ nâng cao vú trắng nõn, cúi đầu, Thẩm Minh Duyệt nhắm mắt lại ngoan ngoãn thẳng thắn hưởng thụ, đẩy vú vào khoang miệng của người đàn ông.
Lục Hoài Cường nói, "Bên kia không cần phải gấp gáp, chậm rãi giải quyết những người tác phong hư đốn trước đã."
"Được." Lục Hoài Dữ đáp ứng, thuận tiện mút đầu ngực nho nhỏ xinh xinh vào miệng.
Hắn không biết rằng em trai của hắn, đang làm gương tốt cho cái việc tác loạn kia, tác phong hư đốn, hơn nữa giờ phút này còn đang tiến hành.
Cả người Thẩm Minh Duyệt run rẩy, đầu vú nàng bị mút vào trong miệng người đàn ông, khoang miệng người đàn ông ấm áp, đầu lưỡi khảy đầu vú nàng mút vào, tính ra là cả một bầu vú mềm đều bị ăn vào trong miệng mà nuốt cắn.
Áo ngực nhỏ chạm đất, nửa bên mặt Lục Hoài Dữ tràn ngập mùi hương của thiếu nữ, Lục Hoài Dữ liếm từ dọc ngực đi lên, đôi vú cao bị hắn bóp đến dựng thẳng lên, đầu ti nhòn nhọn xẹt qua trán, mũi, cuối cùng lọt vào trong miệng hắn.
Nhẹ nhàng cắn cắn, bé gái run rẩy cực độ.
Thẩm Minh Duyệt một tay xốc áo, một tay che miệng, sợ sẽ không cẩn thận kêu ra tiếng bị tài xế phía trước và người hắn đang trò chuyện nghe được.
Bé gái nhỏ bị hắn bắt nạt đến nước mắt lưng tròng, môi bị cắn đến đỏ bừng, tràn ra từng tiếng khóc đáng yêu tủi thân.
"Ô...... Chú Lục......"
Lục Hoài Dữ thiếu chút nữa không nhịn được ở trên xe liền làm nàng, hung hăng thúc người mấy lần vào nàng, khắc chế chính mình, hắn ôm cô bé ra khỏi đùi để điều chỉnh hơi thở.
Cùng anh trai Lục nói thêm vài câu liền cúp điện thoại.
_____________
Tặng cho cô bé "năng suất cao", @nancy161
Tác giả :
Nhất Khỏa La Bặc