Minh Hôn Chính Thú
Chương 142 Cứu mạng
Tôi tự mình nói một lúc nhưng không có ai trả lời tôi, cho đến mấy phút sau, bọn chúng dường như bị Tôi làm ồn chịu không nổi, đánh vào gáy tôi một cái tôi lại ngất đi
Không biết trôi qua bao lâu, rồi đến lúc tôi tỉnh lại, xung quanh yên tĩnh như chết, tay chân của tôi đều bị trói lại, bởi vì chiếc bao tải đó, nên trước mắt vẫn là một màn tối mịt
Nhưng mà tôi có thể cảm nhận, tôi đã bị lôi xuống khỏi xe
Xung quanh yên tĩnh như chết, Tôi đoán bây giờ chắc cũng đã là buổi tối rồi
"Có ai không?" tôi dè dặt hét với xung quanh một tiếng nhưng không ai trả lời tôi
Ngoài âm thanh của tôi ra, dường như không có âm thanh của ai nữa, tôi vẫn không hết hi vọng, tiếp tục gào một lúc nữa, nhưng vẫn không có ai để ý đến tôi
Tôi gần như đã sức cùng lực kiệt, cổ họng giống như bốc cháy, cũng không tiếp tục hét nữa.
Điều duy nhất tôi lo lắng là, tôi bây giờ đã bị đưa ra khỏi thành phố Tần An, nếu như thật sự là như vậy,e rănfg chó dù là chú Long thì cũng sẽ không tìm ra tôi
Không biết qua bao lâu, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, bởi vì chỗ này thực sự là quá Yên tĩnh
Những âm thanh bước chân, đại biểu là có mấy người cùng đến chỗ tôi
Sau khi nghe thấy tiếng bước chân, cả người tôi bắt đầu trở nên lo lắng
"người đâu?" Đúng lúc này bên ngoài truyền đến tiếng nói, Mặc dù hình như khoảng cách có chút xa
"Thiếu gia, người mà cậu cần đã mang đến đây rồi" sau đó tôi nghe thấy tiếng mở cửa, tuy là đầu bị trùm kín, nhưng mà tôi có thể cảm nhận được xung quanh sáng lên, cho rằng là có người vừa bật đèn
Tôi rõ ràng cảm nhận được người này đã đi đến trước mặt tôi, Tôi nghe thấy âm thanh của hắn ta có mấy phần tức giận
Không bao lâu, chị cảm giác có người lôi chiếc bao tải trùm trên đầu tôi xuống
Sau khi mở bao tải xuống, do ánh đèn bên ngoài quá sáng, chiếu vào làm tôi nhất thời không mở được mắt
"Chung huynh, thật ngại quá" lúc này tôi chỉ mơ hồ nhìn thấy trước mắt có mấy bóng người, nhưng mà mà nhất thời không thể nhìn rõ người này trông như thế nào
Sau mười mấy giây, cuối cùng cũng đã nhìn rõ mấy người trước mặt
Chỉ thấy một người đàn ông ăn mặc rất lịch sự đứng trước mặt tôi, đồ tóc chải chuốt gọn gàng, trên người mặc áo sơ mi, khoác áo khoác ngoài. Cách ăn mặc của thời dân quốc
Đi theo sau người đàn ông này là mấy tên vệ sĩ mặc đồ màu đen, mấy tên này ai nấy ngượng ngùng nhìn vào tôi
Thấy tôi quan sát bọn họ, người đàn ông mỉm cười, sau đó nói " Chung huynh,xin chào, tôi là Dịch Tinh Hâm,thật ngại quá,thủ hạ của tôi lại dùng phương thức này để mời anh"
Sau khi nghe thái độ của hắn, ít nhất cũng không hề có ý không tốt với tôi
Cho dù vậy lời hắn nói tôi vẫn có chút không tin, nếu như không có mệnh lệnh của hắn, thủ hạ sẽ bắt cóc tôi sao? Đây rõ ràng là bắt cóc
Có điều, tôi rất hiểu rõ tình hình bây giờ, bây giờ hắn cho tôi mặt mũi, thì tôi phải nhận, sống vẫn tốt hơn bất cứ thứ gì đúng không?
" Không sao, không sao, nếu là hiểu nhầm thì tốt, Tôi đã nói là hiểu nhầm mà, mấy vị đại ca này còn không tin" tôi cũng trả lời bằng một nụ cười với tên đàn ông đó
Hắn ta thấy tôi cũng nể mặt, sắc mặt dễ chịu hơn một chút " Chung huynh,yên tâm, tôi cũng là một người biết nói đạo lý" (người VN có câu người nói đạo lý thường..nhé pạn))
Sau khi nói xong, tên này Từ từ quay người lại, nhìn về mấy tên vệ sĩ
Lúc này bốn tên vệ sĩ sau lưng giống như là là nhận phải thứ gì đó rất đáng sợ, ai nấy đứng nguyên vị trí giống như là những đứa trẻ làm sai chuyện gì vậy
Người đàn ông tên Dịch Tinh Hâm này đi đến trước mặt mấy tên vệ sĩ, thay đổi hoàn toàn so với khẩu khí vừa nãy nói chuyện với tôi, âm thanh tràn đầy những khí lạnh lùng
" các cậu trói Chung huynh lại cũng thôi đi, Vết thương trên đầu của người ta là sao?" Tên Dịch Tinh Hâm này,hạ thấp âm thanh, sau khi nghe thấy âm thanh của hắn, cả người tôi sởn hết gai ốc
Lúc này mấy tên vệ sĩ như nhận phải một kíƈɦ ŧɦíƈɦ rất lớn, ai nấy cơ thể không ngừng run rẩy
Rất nhanh một tên vệ sĩ đứng ra, lắp Ba lắp bắp nói " Dịch thiếu,hắn...hắn...cứ kêu lung tung,tôi sợ..tôi sợ"
Không đợi hắn ta nói xong,Dịch Tinh Hâm cắt ngang lời hắn ta nói " đừng nhiều lời nữa có phải là cậu đánh người ta không?"
Sắc mặt của hắn ta càng thêm sợ hãi nhưng mà vẫn gật đầu
Sau khi nghe tên vệ sĩ nói,Dịch Tinh Hâm hừ lạnh một tiếng,nói " tôi biết các cậu là người của đại ca, nhưng mà, cha tôi đã đã giao các cậu cho tôi, thì chính là người của tôi rồi, Đây là lần đầu tiên, tôi cho các cậu một bài học là được rồi. Đừng có coi tôi là tên ngốc"
Dịch Tinh Hâm âm thanh không lớn, nhưng mà mỗi câu mỗi chữ, điều giống như những viên đạn trực tiếp bắn vào hồ nước bình lặng
Mấy tên vệ sĩ lập tức quỳ bịch xuống mặt đất " Dịch...Dịch thiếu,tôi,chúng tôi cũng là hết cách mà thôi"
" Được rồi, nếu như các cậu đã làm khách quý thành thế này, may mà Chung huynh không có để bụng, có điều tôi cũng sẽ không bỏ qua cho các cậu" Dịch Tinh Hâm nói xong, thì đi đến bên cạnh bàn đọc sách, tiện tay lấy một chiếc gậy đánh golf
Sau khi tên vệ sĩ nhìn thấy Dịch Tinh Hâm cầm gậy đánh bóng lên, có cảm giác giống như trút được gánh nặng.trong ánh mắt dường như có một tia được giải thoát
Dịch Tinh Hâm đi đến bên cạnh tên vệ sĩ, lập tức dùng chiếc gậy đánh golf đánh ngất tên vệ sĩ, máu tươi lập tức trào ra
Mùi máu tanh này làm cho bụng dạ của tôi co giật,Dịch Tinh Hâm thì giống như không có chuyện gì xảy ra, lôi ra một chiếc khăn tay màu trắng từ trong túi áo ra sau đó xoa xoa lòng bàn tay của mình
Mấy tên vệ sĩ còn lại vội vàng vác tên vệ sĩ vừa bị đánh mất kia ra ngoài
Cho dù lúc này Dịch Tinh Hâm đang nở một nụ cười nhìn tôi, nhưng tôi đã có phần nào phán đoán về hắn ta,đó chỉ là một tên lòng lang dạ thú
" Chung huynh, thật ngại quá, nội bộ gia đình chúng tôi có một vài chuyện, đã cuốn cả cậu vào, Thật sự là rất xin lỗi" lúc này Dịch Tinh Hâm nở nụ cười rạng rỡ, suýt chút nữa thì làm tôi quên đi thủ đoạn tàn ác lúc này của hắn
Có điều, tôi vẫn bình tĩnh lại. Từ trong những gì xảy ra vừa nãy, thôi đại khái cũng hiểu được, tên vệ sĩ vừa nãy hoàn toàn không phải là người của Dịch Tinh Hâm, mà là người của anh trai hắn
Còn bắt cóc tôi Có lẽ chính là là ý của anh trai Dịch Tinh Hâm
Cho dù thế nào, Bây giờ tôi cũng có một khẳng định duy nhất, cho đến hiện tại hắn vẫn không hề có địch ý với tôi
" không sao, nếu như đã là hiểu lầm, mọi người nói rõ với nhau là được rồi, không biết dịch huynh gọi tôi đến đây, có gì chỉ giáo không, trước đây chúng ta có quen biết sao?" tôi nói
Dịch Tinh Hâm cười với tôi sau đó nói " cậu không quen biết tôi,nhưng tôi thì nghe đến cái tên Chung xuyên rất nhiều lần"
Nghe Dịch Tinh Hâm Nói đến đây, trong đầu tôi đột nhiên xuất hiện ra, lúc tôi ở Tề gia, có nghe qua bát Đại Gia Tộc, nếu như tôi đoán không sai,tên Dịch Tinh Hâm này chính là người của Dịch giả xếp vị trí thứ 2
" Cậu cũng là người của thiên sư đường?" tôi buột miệng hỏi
Dịch Tinh Hâm gật đầu, sau đó nói với tôi " không sai tôi cũng là người của thiên sư đường, lần này Mời Chung huynh đến đây, chính là muốn kết bạn"
Sau khi tôi biết hắn là người của thiên sư đường, tôi đã đoán được gì đó
Nếu như tôi đoán không sai, Dịch Tinh Hâm chính là vì hai trái tim quỷ mà đến,
Cửu gia nói một chút cũng không sai, đây gọi là thông minh tài giỏi là để người ta hại, còn về chuyện hắn muốn kết bạn với tôi, một chút tôi cũng không tin.
" được Dịch huynh chú ý đến, cũng là một niềm vinh hạnh của tôi, không cần phải vòng vo nữa, nếu như cậu vì trái Tim quỷ, Vậy thì e rằng cậu đã tốn công vô ích rồi" tôi trực tiếp nói với hắn ta
Dù gì với loại con cháu thế gia như hắn, làm bạn với tôi, tôi tuyệt đối sẽ không tin
Dich Tinh Hâm sau khi nghe tôi nói, không hề lộ ra nhiều biểu cảm kinh ngạc, mà nói với tôi rằng " tôi biết, tôi mời cậu đến đây, cũng không phải là vì trái tim quỷ, nếu Chung huynh đã thẳng thắn như vậy, tôi cũng không vòng vo nữa, tôi mời cậu đến đây là để cầu xin cậu cứu tôi"
" Cứu ?" Tôi hơi ngơ ngác nhì Dịch Tinh Hâm,nhìn sắc mặt của Dịch Tinh Hâm, dường như không giống đùa với tôi