Mị Nhục Sinh Hương
Chương 27: Đồ chơi của anh trai quỷ súc bốn (H)
Cuối cùng Cố Minh Nguyệt vẫn lăn lên giường với Thâm Dung.
Một trong những điều kiện tất yếu để hoàn thành nhiệm vụ là phải phát sinh quan hệ thân thể với nam chủ trong nhiệm vụ đó, Cố Minh Nguyệt biết, bị Thẩm Dung đè ở dưới thân là chuyện sớm muộn gì cũng xảy ra, vì thế hơi phản kháng một chút liền biết thời biết thế.
Nhưng vào trong mắt Thẩm Dung, đó là cô em gái này rất dễ dàng để cho đàn ông lôi lên giường đè chơi, tuổi còn nhỏ mà đã như vậy, không phải thiếu bị đâm vào chơi thì là gì?
Cho nên, hắn sẽ không có chút thương tiếc gì.
Cảm giác của Cố Minh Nguyệt về lần đầu tiên thể nghiệm của cổ thân thể này đó là rất tồi tệ.
Vừa qua khỏi mười một giờ tối, Thẩm Dung ở trong phòng khách kiên nhẫn chờ đợi sau khi cha Thẩm mẹ Thẩm về phòng tắt đèn xong, liền yên lặng như bóng ma không chút tiếng động đi tới trước cửa phòng em gái. Hắn nhẹ nhàng vặn nắm cửa, mở ra một khe hở nhỏ đủ để một người đi qua, động tác nhanh nhẹn nghiêng người tiến vào.
Trong phòng là một mảnh tối đen, bức màn cửa dầy cộm làm cho ngọn đèn ngoài cửa sổ không có cách nào chiếu xuyên vào, trong bóng đêm Thẩm Dung sờ sờ tìm kiếm đi vào, hắn có thể nhìn thấy đường nét thân thể tinh xảo mềm mại nổi bật trên chiếc giường cỡ lớn cực kỳ rõ ràng.
Thẩm Dung nhẹ nhàng khóa cửa lại, đi tới trước giường Cố Minh Nguyệt mở chiếc đèn bàn hình cốc, ánh sáng nhu hòa, mượn ánh đèn, hắn phát hiện cô gái nhỏ trên giường chỉ mặc một bộ váy ngủ hai dây màu trắng bằng tơ tằm, đôi vú căng nặng của cô theo hô hấp mà run rẩy lắc lư, hình dáng nụ hoa hồng nhạt xinh xắn nổi lên trước váy ngủ có thể nhìn thấy được rõ ràng, cô ngồi quỳ ở chỗ kia trừng mắt nhìn chằm chằm ào hắn, dùng một loại ánh mắt và biểu tình mà hắn không thể hình dung được, vừa như cảm khái lại vừa như trào phúng, giống như đang nói: Nhìn đi, rốt cuộc cũng đến ngày này rồi.
Hắn không thể nhìn thẳng vào vẻ mặt này, nó giống như nhìn thấu toàn bộ những suy nghĩ tư tưởng trong nội tâm của hắn vậy, giống như cô mới là người hoàn mỹ, mà anh chính là ác đồ tới đây để làm bẩn phần thuần khiết này. Không phải, cô mới chính là cội nguồn của toàn bộ tội ác! Thẩm Dung im lặng đọc lại ở trong lòng một lần, làm chính mình càng thêm tin tưởng vững chắc hắn tới đây là để phổ độ dâm yêu hại nước hại dân này, là liều mình tới đây để cứu vớt đàn ông trên thế giới.
Cố Minh Nguyệt bị Thẩm Dung kéo tóc tới bên cạnh mép giường, cảm giác đau nhức này sẽ không làm người ta cảm thấy quá khó nhịn, mà lại truyền qua cho họ cảm giác nhục nhã vì không được tôn trọng. Người đàn ông đứng ở mép giường túm tóc thiếu nữ dùng sức nâng cô lên để cô quỳ thẳng dậy áp sát vào lồng ngực cứng rắn của mình, váy ngủ của cô bị kéo lên trên ngực, một bên thỏ ngọc trắng nõn bị vuốt ve mạnh mẽ thành các hình thù khác nhau, ngón tay thô ráp bấm lấy núm vú lôi kéo ra ngoài xoay tròn, bởi vì động tác của anh ta mà Cố Minh Nguyệt đau tới mức run run hút khí.
Hiển nhiên Thẩm Dung xem thanh âm hút khí vì khó chịu của cô thành thoải mái mà rên rỉ, từ khi tiến vào căn phòng tràn ngập hơi thở của Cố Minh Nguyệt gậy thịt dưới thân đã cứng rắn tới đau nhức, hắn cười nhạo một tiếng, lại càng dùng thêm lực nhào nặn.
Cố Minh Nguyệt nghe thấy tiếng mỉm cười trào phúng trên đỉnh đầu, dây cung trong đầu cô bị kéo căng “phựt" một tiếng bị cắt đứt, cô cau mày, hai tay đánh đấm lên người đàn ông đang hành hạ cô, không thể nhịn được nữa đành mở miệng, nói: “Anh hai, nhẹ một chút."
Thẩm Dung cho rằng cô muốn lắm rồi mà còn ra vẻ vờ cự tuyệt, buông tóc đẹp như tơ lụa kia ra dùng sức đẩy mạnh làm cô ngã lên giường, bầu ngực bị đè lên cơ hồ muốn móp méo, cánh tay kia lại thăm dò vào hoa viên tư mật đang bị quần lót ren che lấy, vừa sờ, lại ngoài dự đoán phát hiện nơi đó khô ráo không chút trơn ướt.
“Sao cô vẫn còn chưa ẩm ướt." Thẩm Dung bất mãn nói, hắn hoàn toàn không nghĩ rằng là do kỹ thuật của mình không tốt.
Cố Minh Nguyệt cắn răng chịu đựng dục vọng muốn đẩy hắn ra, sắc mặt lạnh nhạt lầu bầu: “Muốn vào thì anh cứ vào, nói nhảm nhiều như vậy cái làm gì."
Lại là cái nét mặt muốn người ta đi phá hoại, ánh mắt Thẩm Dung lóe lóe, tiến tới bên tai thiếu nữ hạ giọng, tràn đầy ác ý: “Đây chính là tự cô tìm lấy, như thế này coi như cô có đau nhức chết cũng đừng có oán tôi."
“Coi như tôi nói đau anh sẽ dừng lại sao?"
“Đương nhiên là không thể." Người đàn ông vừa dứt lời, dương cụ với chiều dài kinh người trong nháy mắt được phóng thích, hắn nắm gốc rễ con cháu nóng rực kia tới trên đỉnh cửa huyệt của thiếu nữ chưa bao giờ bị người ta khai thác qua, dùng lực một cái, hai người đều ngây ngẩn cả người.
Cố Minh Nguyệt chỉ cảm thấy thân thể của mình bị người ta mở ra, hung ác xâm nhập vào, cô còn chưa kịp nếm thêm cảm giác đau xót khi phá thân lần nữa, thì nửa cái đầu dương vật có thể do quá mức kích động, run run phun trào ra tinh dịch nồng đậm lấp đầy toàn bộ u kính.
“Anh..." Cố Minh Nguyệt giật mình mở miệng nhỏ ra, người đàn ông này vẫn là một xử nam sao?
Sắc mặt Thẩm Dung giống như một hộp thuốc màu bị đánh đổ đầy màu sắc, vậy mà hắn lại miểu xạ sao! Đối với một người mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế theo đuổi sự hoàn mỹ trong mọi chuyện như mình thì hắn hoàn toàn không thể tha thứ cho việc chính mình có thể kết thúc lần đầu tiên vội vàng như vậy! (miểu xạ: bắn ra trong vòng một giây, tương tự từ miểu sát: giây sát= giết người trong tích tắc.)
Ngay cả cái màng trinh kia hắn còn chưa có chọc thủng!
Trong lòng Cố Minh Nguyệt cười thầm, trên mặt lại ngây thơ lộ ra thần sắc hóa ra đã kết thúc rồi, làm bộ muốn đứng dậy mặc quần áo.
Hành vi này không khác gì trần trụi khiêu khích tôn nghiêm nam giới của Thẩm Dung, quần lót thiếu nữ bị đẩy qua một bên hoàn toàn không che dấu được cảnh tượng giữa bắp đùi, trong hoa huyệt hồng đào hơi hơi khép mở kia chứa đầy tinh dịch màu trắng nồng đậm muốn tràn ra ngoài, cửa huyệt co rút lại, khép lại bài trừ một giọt lại một giọt, dòng suối tí tách uốn lượn, dọc theo cúc huyệt chảy xuống dưới mông tạo thành một vũng nước nhỏ đậm đặc.
Người đàn ông nhìn ngang dọc thân thể ngọc ngà của thiếu nữ, tách hai đùi ra nhìn thứ bản thân mình lưu lại thành hình ảnh xa hoa hương diễm như vậy, năm căn dưới thân mới mềm một nửa lại lập tức hùng dũng oai vệ khí phách bừng bừng vểnh đầu lên lại. Lúc này hắn ắt phải bày ra năng lực của mình, vì thế cả người khô nóng kéo quần lót ren của Cố Minh Nguyệt xuống tới đầu gối, dùng bàn tay to lớn chế trụ hai đầu gối lại không cho cô khép hai chân lại, gắt gao đè lên bầu ngực mềm mại thừa thãi kia, bóp bộ ngực đến mức thay đôi hình dáng, sau đó đưa một cánh tay đỡ con thịt có tinh dịch bôi trơn “xì xì" một tiếng liền vào hơn phân nửa, hung ác xuyên phá tấm lá mỏng tượng trưng cho sự thuần khiết của thiếu nữ, tinh dịch trộn lẫn với tơ máu đi thẹo gậy thịt bài trừ ra ngoài tiểu huyệt, nhỏ giọt trên sàn ở dưới chân người đàn ông.
“Đau quá!" Cái mông của Cố Minh Nguyệt bị treo ở trên mép giường, thân mình bị uốn cong đè ép thành hình chữ Z, nam căn ở trong khe huyệt đấu đá lung tung không có một chút kỹ xảo, chỉ một mực đoạt lấy thân thể tươi đẹp của thiếu nữ, từ trên cao nhìn xuống sẽ thấy chủ nhân của nó đứng ở bên giường thẳng lưng điên cuồng va chạm dưới thân của cô gái, ánh mắt thoái mái khép hờ như mới thức dậy thưởng thức thiếu nữ đang cắn chặt một góc của váy ngủ tơ tằm, bộ dáng hai mắt phiếm hồng nước mắt lưng tròng.
“Thoái mái không, đồ đĩ nhỏ, bị chính anh trai mình chơi cảm giác dễ chịu không?" Thẩm Dung vươn tay bấm má thơm Cố Minh Nguyệt, đau nhức làm cho cô chỉ có thể hé đôi môi đỏ mọng đang gắt gao ngậm chặt kia, nhổ ra mảnh vải đã bị nước bọt làm ẩm ướt.
“Tôi... Là đồ... đĩ nhỏ... Ừ... Vậy... Cùng em gái mình.... Quan hệ... Anh... A... Là cái gì hả... Ưm..." Cố Minh Nguyệt bị va chạm nên không nói được nguyên câu, giữa hai chân đau như bị kim châm muối sát, mức độ cảm giác đau đớn của thân thể này nhạy cảm hơn nhiều so với người bình thường, cô đau tới mức không cách nào chảy ra ái dịch.
Vốn dĩ theo như nguyên bản là Thẩm Duyệt cố ý lợi dụng lúc Thẩm Dung uống rượu say rồi chủ động đi hiến thân, không biết có bao nhiêu sai lầm, bên ngoài hoa huyệt thiếu chút nữa đã bị cọ xát tới rách nát rồi. Nhưng vì nguyên thân yêu Thẩm Dung nên tất nhiên lòng tràn đầy hạnh phúc mà nhịn xuống, nhưng mà Cố Minh Nguyệt ngay cả thích hắn cũng chưa nói tới, thực sự chịu đựng rất khó khăn nên muốn khóc to ra, người đàn ông này chỉ lo hưởng thụ chính mình, động tác rút ra cắm vào chỉ có sự phát tiết không mang theo một chút ôn nhu, khiếm cô chỉ cảm giác được mình không phải là một con người, mà chỉ là một búp bê tình dục chuyên cung cập cho người ta tiết dục.
“Cô nghĩ là cái gì thì chính là cái đó." Thẩm Dung cho rằng vấn đề này thật sự không cần thiết phải trả lời, cả thân thể lẫn trái tim hắn đều đã nhập vào trong cảm thụ tuyệt mỹ của lần đầu thể nghiệm giao hợp, bên trong của Cố Minh Nguyệt làm cho hắn thoải mái như ở trên Thiên đường, quả thực thoải mái muốn bay lên. Cái tư thế cực kỳ truyền thống này, lại có thể làm cho hắn tiến vào rất sâu, mỗi lần đẩy đầu nấm vào đều giống như một cái đỉnh vào cái miệng nhỏ hoa tâm kia, đâm vào tới nỗi nơi đó chỉ có thể run rẩy bao trùm quy đầu cực đại, dồn nén kẹp chặt lấy.
Một trong những điều kiện tất yếu để hoàn thành nhiệm vụ là phải phát sinh quan hệ thân thể với nam chủ trong nhiệm vụ đó, Cố Minh Nguyệt biết, bị Thẩm Dung đè ở dưới thân là chuyện sớm muộn gì cũng xảy ra, vì thế hơi phản kháng một chút liền biết thời biết thế.
Nhưng vào trong mắt Thẩm Dung, đó là cô em gái này rất dễ dàng để cho đàn ông lôi lên giường đè chơi, tuổi còn nhỏ mà đã như vậy, không phải thiếu bị đâm vào chơi thì là gì?
Cho nên, hắn sẽ không có chút thương tiếc gì.
Cảm giác của Cố Minh Nguyệt về lần đầu tiên thể nghiệm của cổ thân thể này đó là rất tồi tệ.
Vừa qua khỏi mười một giờ tối, Thẩm Dung ở trong phòng khách kiên nhẫn chờ đợi sau khi cha Thẩm mẹ Thẩm về phòng tắt đèn xong, liền yên lặng như bóng ma không chút tiếng động đi tới trước cửa phòng em gái. Hắn nhẹ nhàng vặn nắm cửa, mở ra một khe hở nhỏ đủ để một người đi qua, động tác nhanh nhẹn nghiêng người tiến vào.
Trong phòng là một mảnh tối đen, bức màn cửa dầy cộm làm cho ngọn đèn ngoài cửa sổ không có cách nào chiếu xuyên vào, trong bóng đêm Thẩm Dung sờ sờ tìm kiếm đi vào, hắn có thể nhìn thấy đường nét thân thể tinh xảo mềm mại nổi bật trên chiếc giường cỡ lớn cực kỳ rõ ràng.
Thẩm Dung nhẹ nhàng khóa cửa lại, đi tới trước giường Cố Minh Nguyệt mở chiếc đèn bàn hình cốc, ánh sáng nhu hòa, mượn ánh đèn, hắn phát hiện cô gái nhỏ trên giường chỉ mặc một bộ váy ngủ hai dây màu trắng bằng tơ tằm, đôi vú căng nặng của cô theo hô hấp mà run rẩy lắc lư, hình dáng nụ hoa hồng nhạt xinh xắn nổi lên trước váy ngủ có thể nhìn thấy được rõ ràng, cô ngồi quỳ ở chỗ kia trừng mắt nhìn chằm chằm ào hắn, dùng một loại ánh mắt và biểu tình mà hắn không thể hình dung được, vừa như cảm khái lại vừa như trào phúng, giống như đang nói: Nhìn đi, rốt cuộc cũng đến ngày này rồi.
Hắn không thể nhìn thẳng vào vẻ mặt này, nó giống như nhìn thấu toàn bộ những suy nghĩ tư tưởng trong nội tâm của hắn vậy, giống như cô mới là người hoàn mỹ, mà anh chính là ác đồ tới đây để làm bẩn phần thuần khiết này. Không phải, cô mới chính là cội nguồn của toàn bộ tội ác! Thẩm Dung im lặng đọc lại ở trong lòng một lần, làm chính mình càng thêm tin tưởng vững chắc hắn tới đây là để phổ độ dâm yêu hại nước hại dân này, là liều mình tới đây để cứu vớt đàn ông trên thế giới.
Cố Minh Nguyệt bị Thẩm Dung kéo tóc tới bên cạnh mép giường, cảm giác đau nhức này sẽ không làm người ta cảm thấy quá khó nhịn, mà lại truyền qua cho họ cảm giác nhục nhã vì không được tôn trọng. Người đàn ông đứng ở mép giường túm tóc thiếu nữ dùng sức nâng cô lên để cô quỳ thẳng dậy áp sát vào lồng ngực cứng rắn của mình, váy ngủ của cô bị kéo lên trên ngực, một bên thỏ ngọc trắng nõn bị vuốt ve mạnh mẽ thành các hình thù khác nhau, ngón tay thô ráp bấm lấy núm vú lôi kéo ra ngoài xoay tròn, bởi vì động tác của anh ta mà Cố Minh Nguyệt đau tới mức run run hút khí.
Hiển nhiên Thẩm Dung xem thanh âm hút khí vì khó chịu của cô thành thoải mái mà rên rỉ, từ khi tiến vào căn phòng tràn ngập hơi thở của Cố Minh Nguyệt gậy thịt dưới thân đã cứng rắn tới đau nhức, hắn cười nhạo một tiếng, lại càng dùng thêm lực nhào nặn.
Cố Minh Nguyệt nghe thấy tiếng mỉm cười trào phúng trên đỉnh đầu, dây cung trong đầu cô bị kéo căng “phựt" một tiếng bị cắt đứt, cô cau mày, hai tay đánh đấm lên người đàn ông đang hành hạ cô, không thể nhịn được nữa đành mở miệng, nói: “Anh hai, nhẹ một chút."
Thẩm Dung cho rằng cô muốn lắm rồi mà còn ra vẻ vờ cự tuyệt, buông tóc đẹp như tơ lụa kia ra dùng sức đẩy mạnh làm cô ngã lên giường, bầu ngực bị đè lên cơ hồ muốn móp méo, cánh tay kia lại thăm dò vào hoa viên tư mật đang bị quần lót ren che lấy, vừa sờ, lại ngoài dự đoán phát hiện nơi đó khô ráo không chút trơn ướt.
“Sao cô vẫn còn chưa ẩm ướt." Thẩm Dung bất mãn nói, hắn hoàn toàn không nghĩ rằng là do kỹ thuật của mình không tốt.
Cố Minh Nguyệt cắn răng chịu đựng dục vọng muốn đẩy hắn ra, sắc mặt lạnh nhạt lầu bầu: “Muốn vào thì anh cứ vào, nói nhảm nhiều như vậy cái làm gì."
Lại là cái nét mặt muốn người ta đi phá hoại, ánh mắt Thẩm Dung lóe lóe, tiến tới bên tai thiếu nữ hạ giọng, tràn đầy ác ý: “Đây chính là tự cô tìm lấy, như thế này coi như cô có đau nhức chết cũng đừng có oán tôi."
“Coi như tôi nói đau anh sẽ dừng lại sao?"
“Đương nhiên là không thể." Người đàn ông vừa dứt lời, dương cụ với chiều dài kinh người trong nháy mắt được phóng thích, hắn nắm gốc rễ con cháu nóng rực kia tới trên đỉnh cửa huyệt của thiếu nữ chưa bao giờ bị người ta khai thác qua, dùng lực một cái, hai người đều ngây ngẩn cả người.
Cố Minh Nguyệt chỉ cảm thấy thân thể của mình bị người ta mở ra, hung ác xâm nhập vào, cô còn chưa kịp nếm thêm cảm giác đau xót khi phá thân lần nữa, thì nửa cái đầu dương vật có thể do quá mức kích động, run run phun trào ra tinh dịch nồng đậm lấp đầy toàn bộ u kính.
“Anh..." Cố Minh Nguyệt giật mình mở miệng nhỏ ra, người đàn ông này vẫn là một xử nam sao?
Sắc mặt Thẩm Dung giống như một hộp thuốc màu bị đánh đổ đầy màu sắc, vậy mà hắn lại miểu xạ sao! Đối với một người mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế theo đuổi sự hoàn mỹ trong mọi chuyện như mình thì hắn hoàn toàn không thể tha thứ cho việc chính mình có thể kết thúc lần đầu tiên vội vàng như vậy! (miểu xạ: bắn ra trong vòng một giây, tương tự từ miểu sát: giây sát= giết người trong tích tắc.)
Ngay cả cái màng trinh kia hắn còn chưa có chọc thủng!
Trong lòng Cố Minh Nguyệt cười thầm, trên mặt lại ngây thơ lộ ra thần sắc hóa ra đã kết thúc rồi, làm bộ muốn đứng dậy mặc quần áo.
Hành vi này không khác gì trần trụi khiêu khích tôn nghiêm nam giới của Thẩm Dung, quần lót thiếu nữ bị đẩy qua một bên hoàn toàn không che dấu được cảnh tượng giữa bắp đùi, trong hoa huyệt hồng đào hơi hơi khép mở kia chứa đầy tinh dịch màu trắng nồng đậm muốn tràn ra ngoài, cửa huyệt co rút lại, khép lại bài trừ một giọt lại một giọt, dòng suối tí tách uốn lượn, dọc theo cúc huyệt chảy xuống dưới mông tạo thành một vũng nước nhỏ đậm đặc.
Người đàn ông nhìn ngang dọc thân thể ngọc ngà của thiếu nữ, tách hai đùi ra nhìn thứ bản thân mình lưu lại thành hình ảnh xa hoa hương diễm như vậy, năm căn dưới thân mới mềm một nửa lại lập tức hùng dũng oai vệ khí phách bừng bừng vểnh đầu lên lại. Lúc này hắn ắt phải bày ra năng lực của mình, vì thế cả người khô nóng kéo quần lót ren của Cố Minh Nguyệt xuống tới đầu gối, dùng bàn tay to lớn chế trụ hai đầu gối lại không cho cô khép hai chân lại, gắt gao đè lên bầu ngực mềm mại thừa thãi kia, bóp bộ ngực đến mức thay đôi hình dáng, sau đó đưa một cánh tay đỡ con thịt có tinh dịch bôi trơn “xì xì" một tiếng liền vào hơn phân nửa, hung ác xuyên phá tấm lá mỏng tượng trưng cho sự thuần khiết của thiếu nữ, tinh dịch trộn lẫn với tơ máu đi thẹo gậy thịt bài trừ ra ngoài tiểu huyệt, nhỏ giọt trên sàn ở dưới chân người đàn ông.
“Đau quá!" Cái mông của Cố Minh Nguyệt bị treo ở trên mép giường, thân mình bị uốn cong đè ép thành hình chữ Z, nam căn ở trong khe huyệt đấu đá lung tung không có một chút kỹ xảo, chỉ một mực đoạt lấy thân thể tươi đẹp của thiếu nữ, từ trên cao nhìn xuống sẽ thấy chủ nhân của nó đứng ở bên giường thẳng lưng điên cuồng va chạm dưới thân của cô gái, ánh mắt thoái mái khép hờ như mới thức dậy thưởng thức thiếu nữ đang cắn chặt một góc của váy ngủ tơ tằm, bộ dáng hai mắt phiếm hồng nước mắt lưng tròng.
“Thoái mái không, đồ đĩ nhỏ, bị chính anh trai mình chơi cảm giác dễ chịu không?" Thẩm Dung vươn tay bấm má thơm Cố Minh Nguyệt, đau nhức làm cho cô chỉ có thể hé đôi môi đỏ mọng đang gắt gao ngậm chặt kia, nhổ ra mảnh vải đã bị nước bọt làm ẩm ướt.
“Tôi... Là đồ... đĩ nhỏ... Ừ... Vậy... Cùng em gái mình.... Quan hệ... Anh... A... Là cái gì hả... Ưm..." Cố Minh Nguyệt bị va chạm nên không nói được nguyên câu, giữa hai chân đau như bị kim châm muối sát, mức độ cảm giác đau đớn của thân thể này nhạy cảm hơn nhiều so với người bình thường, cô đau tới mức không cách nào chảy ra ái dịch.
Vốn dĩ theo như nguyên bản là Thẩm Duyệt cố ý lợi dụng lúc Thẩm Dung uống rượu say rồi chủ động đi hiến thân, không biết có bao nhiêu sai lầm, bên ngoài hoa huyệt thiếu chút nữa đã bị cọ xát tới rách nát rồi. Nhưng vì nguyên thân yêu Thẩm Dung nên tất nhiên lòng tràn đầy hạnh phúc mà nhịn xuống, nhưng mà Cố Minh Nguyệt ngay cả thích hắn cũng chưa nói tới, thực sự chịu đựng rất khó khăn nên muốn khóc to ra, người đàn ông này chỉ lo hưởng thụ chính mình, động tác rút ra cắm vào chỉ có sự phát tiết không mang theo một chút ôn nhu, khiếm cô chỉ cảm giác được mình không phải là một con người, mà chỉ là một búp bê tình dục chuyên cung cập cho người ta tiết dục.
“Cô nghĩ là cái gì thì chính là cái đó." Thẩm Dung cho rằng vấn đề này thật sự không cần thiết phải trả lời, cả thân thể lẫn trái tim hắn đều đã nhập vào trong cảm thụ tuyệt mỹ của lần đầu thể nghiệm giao hợp, bên trong của Cố Minh Nguyệt làm cho hắn thoải mái như ở trên Thiên đường, quả thực thoải mái muốn bay lên. Cái tư thế cực kỳ truyền thống này, lại có thể làm cho hắn tiến vào rất sâu, mỗi lần đẩy đầu nấm vào đều giống như một cái đỉnh vào cái miệng nhỏ hoa tâm kia, đâm vào tới nỗi nơi đó chỉ có thể run rẩy bao trùm quy đầu cực đại, dồn nén kẹp chặt lấy.
Tác giả :
Tô Nặc Cẩm