Mị Nhục Sinh Hương
Chương 25: Đồ chơi của anh trai quỷ súc (2)
Lúc Thẩm Dung giảng bài luôn nghiêm túc và chăm chú, mỗi một chút kiến thức thật nhỏ cũng được liệt kê ra rõ ràng rành mạch, qua sự ôn tập giải thích đã làm sâu sắc thêm những kiến thức được lý giải trong trí nhớ người nghe, không quan tâm người đó có phải cô em gái mà anh chán ghét căm thù hay không.
Anh là một người đa tài học giỏi có đẳng cấp cao, là chàng trai có đạo đức tốt và phát triển toàn diện về trí tuệ theo tiêu chuẩn Mỹ, chí ít thì ấn tượng mà anh tạo cho người ngoài chính một con người tốt đẹp như thế, đến ngay cả mẹ Thẩm Duyệt cũng vô cùng yêu thương đứa con riêng thông minh hiểu biết này, lời trong lời nào lúc nào cũng bảo con gái học tập anh trai, tốt nhất là có thể thi đậu vào trường trung học tốt nhất thủ đô giống anh, cuối cùng được cử đến thủ đô học, vào học đại học kinh tế chính trị tốt nhất toàn quốc.
Mỗi ngày Cố Minh Nguyệt đều nghe đến nỗi lỗ tai cũng muốn mọc kén, mà mẹ vẫn thao thao mãi không biết mệt, còn cha Thẩm cũng tỏ vẻ tán thành gật đầu liên tục.
Từ nhỏ Thẩm Dung đã là niềm kiêu ngạo của cha Thẩm, bây giờ vẫn đang là niềm tự hào của cái nhà này. Làm cháu đích tôn của nhà họ Thẩm, anh là ngôi sao mới lên rực rỡ sáng chói nhất trong đám người trẻ tuổi của dòng họ, mỗi ngày đều tỏa sáng chói lóa như muốn làm mù đôi mắt của Cố Minh Nguyệt.
Đây là điển hình cái kiểu con nhà người ta, có thể đó nói là cơn ác mộng trong cảm nhận của đông đảo thanh thiếu niên. Thẩm Dung là hoàng tử trong lòng các nữ sinh, là núi cao khó có thể với tới trong cảm nhận của các nam sinh, và là tên quái thai khó quật ngã trong suy nghĩ của Cố Minh Nguyệt.
Cuối tháng tám thiếu niên này sẽ chuyển khỏi nhà lớn của Thẩm gia ở ngoại ô thủ đô, vào ở ký túc xá sinh viên của đại học Empire, sau đó vẫn hoàn toàn xuất sắc như trước đây, được cả những người biết hoặc không quen biết xung quanh anh ngưỡng mộ, có cả một nhóm người theo đuổi, cuối cùng vào đại học năm ba đã hái đi đóa bạch liên hoa ngây thơ xinh đẹp nhất trường, sau đó quầng sáng của hai nhân vật chính toàn bộ đều được bung ra, tình yêu lẫn sự nghiệp đều tốt, dưới sự giúp đỡ của vợ yêu Thẩm Dung tiếp tục thẳng tiến trên con đường chính trị gia tuổi trẻ tài cao thế hệ mới của Trung Hoa, thật là kết thúc vẻ quả là Happy Ending.
Thật sự là làm cho người ta khó chịu mà... Ở góc độ mà Thẩm Dung không nhìn thấy được Cố Minh Nguyệt bĩu môi, từ vô số các loại đề tài đến tiểu thuyết mà cô đã xem hai năm qua, bất luận theo phương diện nào mà nói thì cũng là do Thẩm Dung có Bàn Tay Vàng, nhân vật nam chính tiêu chuẩn có bug mạnh đến nghịch thiên, đi thẳng một đường, hễ là người cản trở bước đi đạt tới mục đích của anh ta người đó sẽ bị chết mà không có cơ hội chết lại lần nữa.
Cố Minh Nguyệt chán ghét Thẩm Dung, đây là điều không thể nghi ngờ, hiện tại thiếu niên có sự dao động giữa hai loại khí chất điển hình, lại mang theo tứ tưởng các người đều có lỗi với tôi nên mặc kệ tôi muốn tôi làm chuyện kỳ quái gì cũng phải chịu, cũng không nhìn xem Cố Minh Nguyệt hay nguyên chủ thân thể này vốn còn nhỏ chưa từng có lỗi với anh, chẳng phải hai năm nay anh được mẹ Thẩm mới vào nhà này chăm sóc vô cùng tốt à, vì vậy khi hai người phải lén ở một chỗ quái đản với nhau thế này Cố Minh Nguyệt không khỏi tức giận, hận không thể cầm chài cán bột hành hung anh, huống chi sau lưng cha Thẩm mẹ Thẩm thiếu niên này dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào để trêu chọc đả kích cô em gái nhỏ tuổi hơn so với anh rất nhiều, ví dụ như “không cẩn thận" làm em gái té chổng vó một cái, “không cẩn thận" đụng phải em gái một chút làm thắt lưng của cô đụng phải góc bàn, “không cẩn thận" làm mất mặt em gái ở buổi gặp mặt họ hàng... Náo loạn nhỏ như vậy Thẩm Dung làm rất thuận buồm xuôi gió, làm cho Cố Minh Nguyệt không chịu nổi kẻ phiền phức này, khó mà đề phòng cho nổi.
Trong nguyên tác Thẩm Duyệt bị anh ta đối xử như vậy ngày qua ngày mà còn có thể duy trì một tình yêu thiếu nữ như vậy cho đến chết, có thể coi đây là ca bệnh vượt trội của hội chứng Stockholm, chẳng lẽ cô ta vẫn nghĩ rằng con trai thích cô thì sẽ bắt nạt cô à, bắt nạt càng tàn nhẫn chứng tỏ càng để ý cô hả... Cố Minh Nguyệt không có loại suy nghĩ ngây thơ này, cũng không có khuynh hướng chịu ngược, cho nên cô thật sự không thể không ghét một thiếu niên bộc lộ bản tính không thể nào ưa nổi với cô như vậy.
Cho tới bây giờ thiếu niên đáng ghét này đều đóng chặt cửa lòng mình, sống trong thế giới mà mình tự tạo nên, bất luận kẻ nào cũng không thể đến gần tiếp cận được. À, bất luận kẻ nào này không bao gồm nữ chính. Ngay từ đầu Cố Minh Nguyệt đã biểu hiện là một cô em gái ngoan ngoãn đến mức khiến người ta đau lòng, đối với người anh trai mới vẫn duy trì sự quý trọng và ngưỡng mộ, cẩn thận lấy lòng ở khắp nơi, hi vọng có thể khắc phục tốt mối quan hệ với anh, kế tiếp trước sau như một dùng thủ đoạn nước ấm luộc ếch để phá cánh cửa trái tim của anh.
Nhưng Thẩm Dung hoàn toàn không để mình bị đưa vào tròng, anh phiền chán cô em gái mang khuôn mặt vô cùng xinh đẹp này, sinh ra với khuôn mặt câu hồn nhiếp phách này chính là tội ác lớn nhất của cô, cho nên bất kể cô làm cái gì, cũng không thay đổi được loại cảm xúc chán ghét của thiếu niên đối với cô. Loại cảm xúc này đã cắm rễ trong lòng thiếu niên ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy cô đứng ở phòng khách của nhà họ Thẩm, giống hệt khuôn mặt như phù dung của người phụ nữ năm đó, mỗi lần nhìn một lại lại thêm một lần oán hận.
Giống như người phụ nữ đó, lớn lên mang khuôn mặt hèn hạ quyến rũ đàn ông.
Thẩm Dung nghĩ như vậy, nhưng cũng không thể nào biểu lộ loại ý nghĩ này trên mặt, làm cho cha mình và người mẹ mới hay người bên ngoài nhìn thấy manh mối, anh mãi mãi hiền lành, bất luận là lúc nào ở trước mặt người khác cũng đều phải giữ nguyên dáng vẻ ấm áp như gió xuân. Trong lòng thiếu niên hiểu được cha cưới người mẹ mới này là để chăm sóc con kiêm quản lý gia đình, rốt cuộc trong lòng cha Thẩm có tình cảm thật sự với cô ta hay không thì không biết được, vả lại tuy rằng mặt mũi người mẹ mới này xinh đẹp nhưng lại không gây chú ý quá mức, tuy rằng Thẩm Dung chán ghét bà tu hú chiếm tổ chim khách, nhưng cũng không hơn. Nhưng đối với cô em gái mới có khuôn mặt xinh đẹp quá mức này, dù cho anh cố gắng thì những chán ghét tràn đầy kia cũng không ngừng dâng lên, cảm giác không mấy tốt đẹp trong lòng mở rộng đến vô tận, vì thế ở những nơi mà người khác không nhìn thấy, anh không tiếng động làm một khẩu hình đối với nụ cười xinh đẹp thân thiết của cô gái nhỏ: “Con đĩ nhỏ."
Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Cố Minh Nguyệt cứng ngắc lại trong nháy mắt, tâm trạng anh sung sướng nở nụ cười.
Sau trải nghiệm hôm đó Cố Minh Nguyệt đã vô số lần muốn rút ngắn và cải thiện quan hệ với nam chính trong nhiệm vụ nhưng một chút cũng không được, lần lượt vấp phải cản trở khiến cô không thể không uể oải thừa nhận rằng mình đã hết cánh rồi. Tất cả mọi thủ đoạn thuận lợi trước kia thì ở trước mặt Thẩm Dung giống như bị chắn lại bởi một bức tường vô hình, lâu dần sau đó, thái độ thiếu niên này đối với cô chẳng những không thay đổi một chút nào, mà ngược lại càng thêm chán ghét, tất cả những mặt u ám không muốn cho người ta biết của mình anh đều không giữ lại, không chút do dự bày ra trước mặt cô em gái mà anh cho rằng chỉ biết lấy lòng đàn ông từ nhỏ này.
Đúng vậy, từ nhỏ đã biết lấy lòng đàn ông, dốc hết sức lực lợi dụng tất cả những ưu thế mình có được, sau này khi cô em gái này lớn lên nhất định cũng là một người có thủ đoạn cao siêu, là hồ ly tinh lẳng lơ đến tận xương đi khắp nơi dụ dỗ đàn ông, đây là loại phụ nữ mà Thẩm Dung ghét nhất, cô càng muốn lấy lòng anh, anh càng cảm thấy sự tồn tại và tất cả mọi thứ của cô khiến cho người khác phải buồn nôn, tuổi còn nhỏ mà tâm cơ đã thâm trầm rồi.
Cho nên Cố Minh Nguyệt liên tục bị nhục nhã, ôm lòng tự tin to lớn mà lại bị đánh đến thương tích đầy mình, không thể không tạm dừng vì mục tiêu trước mắt, cô cảm thấy mình và Thẩm Dung đã tiêu phí quá nhiều rồi, đã qua hai năm mà nhiệm vụ không hề tiến triển được, có thể nói quan hệ gay gắt đến mức hai bên nhìn nhau đều thấy chán ghét.
Cho dù trong lòng Cố Minh Nguyệt có lo lắng bao nhiêu, cô cũng không thể làm ra hành động nào để tiến thêm một bước, nếu không thì sẽ ngược lại hoàn toàn, chỉ có thể đi một bước nhìn một bước, hi vọng trong tương lai có thể xuất hiện bước ngoặt để cải thiện mối quan hệ giữa hai người.
Không ngờ càng ngẫm lại cô càng hiểu rõ thêm một chút, thiên niên chấp nhận thể hiện một mặt tối tăm không muốn người khác biết giấu bên dưới vẻ ngoài thiên thần ra trước mặt cô, điều này đủ chứng minh rằng trong lòng anh cô khác biệt, bất luận là tốt hay xấu, bất luận Thẩm Dung có cảm thấy hay không, sự khác biệt này luôn đặc biệt, làm cho Cố Minh Nguyệt chiếm giữ chặt chẽ hết mọi ngõ ngách trong lòng anh.
Còn hai năm nữa Thẩm Dung mới biết đến nữ chính, nhất định cô có thể bắt lấy thiếu niên này, bước vào trong lòng anh, trong lòng Cố Minh Nguyệt một lần lại một lần an ủi mình, có phải là lừa mình dối người hay không thì không biết được.
Anh là một người đa tài học giỏi có đẳng cấp cao, là chàng trai có đạo đức tốt và phát triển toàn diện về trí tuệ theo tiêu chuẩn Mỹ, chí ít thì ấn tượng mà anh tạo cho người ngoài chính một con người tốt đẹp như thế, đến ngay cả mẹ Thẩm Duyệt cũng vô cùng yêu thương đứa con riêng thông minh hiểu biết này, lời trong lời nào lúc nào cũng bảo con gái học tập anh trai, tốt nhất là có thể thi đậu vào trường trung học tốt nhất thủ đô giống anh, cuối cùng được cử đến thủ đô học, vào học đại học kinh tế chính trị tốt nhất toàn quốc.
Mỗi ngày Cố Minh Nguyệt đều nghe đến nỗi lỗ tai cũng muốn mọc kén, mà mẹ vẫn thao thao mãi không biết mệt, còn cha Thẩm cũng tỏ vẻ tán thành gật đầu liên tục.
Từ nhỏ Thẩm Dung đã là niềm kiêu ngạo của cha Thẩm, bây giờ vẫn đang là niềm tự hào của cái nhà này. Làm cháu đích tôn của nhà họ Thẩm, anh là ngôi sao mới lên rực rỡ sáng chói nhất trong đám người trẻ tuổi của dòng họ, mỗi ngày đều tỏa sáng chói lóa như muốn làm mù đôi mắt của Cố Minh Nguyệt.
Đây là điển hình cái kiểu con nhà người ta, có thể đó nói là cơn ác mộng trong cảm nhận của đông đảo thanh thiếu niên. Thẩm Dung là hoàng tử trong lòng các nữ sinh, là núi cao khó có thể với tới trong cảm nhận của các nam sinh, và là tên quái thai khó quật ngã trong suy nghĩ của Cố Minh Nguyệt.
Cuối tháng tám thiếu niên này sẽ chuyển khỏi nhà lớn của Thẩm gia ở ngoại ô thủ đô, vào ở ký túc xá sinh viên của đại học Empire, sau đó vẫn hoàn toàn xuất sắc như trước đây, được cả những người biết hoặc không quen biết xung quanh anh ngưỡng mộ, có cả một nhóm người theo đuổi, cuối cùng vào đại học năm ba đã hái đi đóa bạch liên hoa ngây thơ xinh đẹp nhất trường, sau đó quầng sáng của hai nhân vật chính toàn bộ đều được bung ra, tình yêu lẫn sự nghiệp đều tốt, dưới sự giúp đỡ của vợ yêu Thẩm Dung tiếp tục thẳng tiến trên con đường chính trị gia tuổi trẻ tài cao thế hệ mới của Trung Hoa, thật là kết thúc vẻ quả là Happy Ending.
Thật sự là làm cho người ta khó chịu mà... Ở góc độ mà Thẩm Dung không nhìn thấy được Cố Minh Nguyệt bĩu môi, từ vô số các loại đề tài đến tiểu thuyết mà cô đã xem hai năm qua, bất luận theo phương diện nào mà nói thì cũng là do Thẩm Dung có Bàn Tay Vàng, nhân vật nam chính tiêu chuẩn có bug mạnh đến nghịch thiên, đi thẳng một đường, hễ là người cản trở bước đi đạt tới mục đích của anh ta người đó sẽ bị chết mà không có cơ hội chết lại lần nữa.
Cố Minh Nguyệt chán ghét Thẩm Dung, đây là điều không thể nghi ngờ, hiện tại thiếu niên có sự dao động giữa hai loại khí chất điển hình, lại mang theo tứ tưởng các người đều có lỗi với tôi nên mặc kệ tôi muốn tôi làm chuyện kỳ quái gì cũng phải chịu, cũng không nhìn xem Cố Minh Nguyệt hay nguyên chủ thân thể này vốn còn nhỏ chưa từng có lỗi với anh, chẳng phải hai năm nay anh được mẹ Thẩm mới vào nhà này chăm sóc vô cùng tốt à, vì vậy khi hai người phải lén ở một chỗ quái đản với nhau thế này Cố Minh Nguyệt không khỏi tức giận, hận không thể cầm chài cán bột hành hung anh, huống chi sau lưng cha Thẩm mẹ Thẩm thiếu niên này dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào để trêu chọc đả kích cô em gái nhỏ tuổi hơn so với anh rất nhiều, ví dụ như “không cẩn thận" làm em gái té chổng vó một cái, “không cẩn thận" đụng phải em gái một chút làm thắt lưng của cô đụng phải góc bàn, “không cẩn thận" làm mất mặt em gái ở buổi gặp mặt họ hàng... Náo loạn nhỏ như vậy Thẩm Dung làm rất thuận buồm xuôi gió, làm cho Cố Minh Nguyệt không chịu nổi kẻ phiền phức này, khó mà đề phòng cho nổi.
Trong nguyên tác Thẩm Duyệt bị anh ta đối xử như vậy ngày qua ngày mà còn có thể duy trì một tình yêu thiếu nữ như vậy cho đến chết, có thể coi đây là ca bệnh vượt trội của hội chứng Stockholm, chẳng lẽ cô ta vẫn nghĩ rằng con trai thích cô thì sẽ bắt nạt cô à, bắt nạt càng tàn nhẫn chứng tỏ càng để ý cô hả... Cố Minh Nguyệt không có loại suy nghĩ ngây thơ này, cũng không có khuynh hướng chịu ngược, cho nên cô thật sự không thể không ghét một thiếu niên bộc lộ bản tính không thể nào ưa nổi với cô như vậy.
Cho tới bây giờ thiếu niên đáng ghét này đều đóng chặt cửa lòng mình, sống trong thế giới mà mình tự tạo nên, bất luận kẻ nào cũng không thể đến gần tiếp cận được. À, bất luận kẻ nào này không bao gồm nữ chính. Ngay từ đầu Cố Minh Nguyệt đã biểu hiện là một cô em gái ngoan ngoãn đến mức khiến người ta đau lòng, đối với người anh trai mới vẫn duy trì sự quý trọng và ngưỡng mộ, cẩn thận lấy lòng ở khắp nơi, hi vọng có thể khắc phục tốt mối quan hệ với anh, kế tiếp trước sau như một dùng thủ đoạn nước ấm luộc ếch để phá cánh cửa trái tim của anh.
Nhưng Thẩm Dung hoàn toàn không để mình bị đưa vào tròng, anh phiền chán cô em gái mang khuôn mặt vô cùng xinh đẹp này, sinh ra với khuôn mặt câu hồn nhiếp phách này chính là tội ác lớn nhất của cô, cho nên bất kể cô làm cái gì, cũng không thay đổi được loại cảm xúc chán ghét của thiếu niên đối với cô. Loại cảm xúc này đã cắm rễ trong lòng thiếu niên ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy cô đứng ở phòng khách của nhà họ Thẩm, giống hệt khuôn mặt như phù dung của người phụ nữ năm đó, mỗi lần nhìn một lại lại thêm một lần oán hận.
Giống như người phụ nữ đó, lớn lên mang khuôn mặt hèn hạ quyến rũ đàn ông.
Thẩm Dung nghĩ như vậy, nhưng cũng không thể nào biểu lộ loại ý nghĩ này trên mặt, làm cho cha mình và người mẹ mới hay người bên ngoài nhìn thấy manh mối, anh mãi mãi hiền lành, bất luận là lúc nào ở trước mặt người khác cũng đều phải giữ nguyên dáng vẻ ấm áp như gió xuân. Trong lòng thiếu niên hiểu được cha cưới người mẹ mới này là để chăm sóc con kiêm quản lý gia đình, rốt cuộc trong lòng cha Thẩm có tình cảm thật sự với cô ta hay không thì không biết được, vả lại tuy rằng mặt mũi người mẹ mới này xinh đẹp nhưng lại không gây chú ý quá mức, tuy rằng Thẩm Dung chán ghét bà tu hú chiếm tổ chim khách, nhưng cũng không hơn. Nhưng đối với cô em gái mới có khuôn mặt xinh đẹp quá mức này, dù cho anh cố gắng thì những chán ghét tràn đầy kia cũng không ngừng dâng lên, cảm giác không mấy tốt đẹp trong lòng mở rộng đến vô tận, vì thế ở những nơi mà người khác không nhìn thấy, anh không tiếng động làm một khẩu hình đối với nụ cười xinh đẹp thân thiết của cô gái nhỏ: “Con đĩ nhỏ."
Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Cố Minh Nguyệt cứng ngắc lại trong nháy mắt, tâm trạng anh sung sướng nở nụ cười.
Sau trải nghiệm hôm đó Cố Minh Nguyệt đã vô số lần muốn rút ngắn và cải thiện quan hệ với nam chính trong nhiệm vụ nhưng một chút cũng không được, lần lượt vấp phải cản trở khiến cô không thể không uể oải thừa nhận rằng mình đã hết cánh rồi. Tất cả mọi thủ đoạn thuận lợi trước kia thì ở trước mặt Thẩm Dung giống như bị chắn lại bởi một bức tường vô hình, lâu dần sau đó, thái độ thiếu niên này đối với cô chẳng những không thay đổi một chút nào, mà ngược lại càng thêm chán ghét, tất cả những mặt u ám không muốn cho người ta biết của mình anh đều không giữ lại, không chút do dự bày ra trước mặt cô em gái mà anh cho rằng chỉ biết lấy lòng đàn ông từ nhỏ này.
Đúng vậy, từ nhỏ đã biết lấy lòng đàn ông, dốc hết sức lực lợi dụng tất cả những ưu thế mình có được, sau này khi cô em gái này lớn lên nhất định cũng là một người có thủ đoạn cao siêu, là hồ ly tinh lẳng lơ đến tận xương đi khắp nơi dụ dỗ đàn ông, đây là loại phụ nữ mà Thẩm Dung ghét nhất, cô càng muốn lấy lòng anh, anh càng cảm thấy sự tồn tại và tất cả mọi thứ của cô khiến cho người khác phải buồn nôn, tuổi còn nhỏ mà tâm cơ đã thâm trầm rồi.
Cho nên Cố Minh Nguyệt liên tục bị nhục nhã, ôm lòng tự tin to lớn mà lại bị đánh đến thương tích đầy mình, không thể không tạm dừng vì mục tiêu trước mắt, cô cảm thấy mình và Thẩm Dung đã tiêu phí quá nhiều rồi, đã qua hai năm mà nhiệm vụ không hề tiến triển được, có thể nói quan hệ gay gắt đến mức hai bên nhìn nhau đều thấy chán ghét.
Cho dù trong lòng Cố Minh Nguyệt có lo lắng bao nhiêu, cô cũng không thể làm ra hành động nào để tiến thêm một bước, nếu không thì sẽ ngược lại hoàn toàn, chỉ có thể đi một bước nhìn một bước, hi vọng trong tương lai có thể xuất hiện bước ngoặt để cải thiện mối quan hệ giữa hai người.
Không ngờ càng ngẫm lại cô càng hiểu rõ thêm một chút, thiên niên chấp nhận thể hiện một mặt tối tăm không muốn người khác biết giấu bên dưới vẻ ngoài thiên thần ra trước mặt cô, điều này đủ chứng minh rằng trong lòng anh cô khác biệt, bất luận là tốt hay xấu, bất luận Thẩm Dung có cảm thấy hay không, sự khác biệt này luôn đặc biệt, làm cho Cố Minh Nguyệt chiếm giữ chặt chẽ hết mọi ngõ ngách trong lòng anh.
Còn hai năm nữa Thẩm Dung mới biết đến nữ chính, nhất định cô có thể bắt lấy thiếu niên này, bước vào trong lòng anh, trong lòng Cố Minh Nguyệt một lần lại một lần an ủi mình, có phải là lừa mình dối người hay không thì không biết được.
Tác giả :
Tô Nặc Cẩm