Mị Nhục Sinh Hương
Chương 19-1: Nha hoàn thông phòng của thiếu gia (11) (1)
Edit + Beta: Linxu
"Người nào ở bên trong?! Còn không mau mau ra đây!" Quốc Công phu nhân ở bên ngoài lớn tiếng gầm lên, Mộ Cẩn Du mắt điếc tai ngơ, thẳng lưng chạy nước rút không ngừng, bây giờ hắn chỉ thầm nghĩ làm nữ nhân dưới thân sướng đến chết.
Quốc Công phu nhân hô mấy tiếng ở bên ngoài cũng không thấy ai đáp lại, trái lại những âm thanh khó nghe càng ngày càng vang dội. Nàng làm bộ tức giận dẫn người đi thẳng vào trong sơn động. Các vị phu nhân bên ngoài đi vào theo, các nàng cũng muốn biết người phương nào mà dám lớn mật làm bậy như thế.
Mộ Cẩn Du ôm thân thể mỹ nhân đang cắn môi ngăn tiếng rên rỉ dời qua hướng nàng vào trong, cho nên các vị phu nhân chỉ có thể nhìn thấy một nam tử thân hình cao to đang đè lên người một nữ tử di chuyển vòng eo. Nhìn từ phía sau y phục nam nhân rất chỉnh tề, không để lộ chút gì, mà thân thể nữ nhân được nam nhân che chở, chỉ chừa một đôi chân ngọc còn mang tất lưới, trần truồng quấn lấy eo nam nhân.
Nhìn thân hình cùng màu sắc kiểu dáng bộ la sam của nam nhân kia, còn không phải là lãng tử đại danh đỉnh đỉnh của phủ Quốc Công Mộ Cẩn Du ư.... Các vị phu nhân chỉ có thể cảm thấy đích trưởng tử của phủ Quốc Công này quả nhiên danh bất hư truyền, cả gan làm loạn như thế, coi khinh lễ giáo, làm sao kham nổi chức vị thừa kế của Quốc Công gia.
Quốc Công phu nhân quét mắt nhìn vẻ mặt các vị phu nhân, trong lòng cực kỳ thoả mãn. Chẳng qua là khi ánh mắt của nàng dừng lại ở trên mặt công chúa Tây Lương cũng theo bọn họ tới đây, vẻ mặt của Ngụy Mẫn làm nàng kinh hãi.
Ngay từ lúc tiến vào động trong núi giả Ngụy Mẫn đã ngửi thấy một luồng hương thơm ngọt ngào, nàng sống trong cung Tây Lương sao không nhận ra loại thuốc này cho được. Hiển nhiên là Du lang bị người hạ dược, mới không kềm chế được tình dục mà làm ra chuyện đáng gièm pha cỡ này. Chỉ là người hạ dược này... Nàng như có điều suy nghĩ lại đối mặt với ánh mắt đảo qua kia của Quốc Công phu nhân, ngay tức khắc nhận ra nét mặt lão bà kia đang biến đổi.
Ừm, thì ra là thế....
Nghĩ tới tình cảnh người trong lòng mình khi ở trong nhà lại gian nan như vậy, nàng không khỏi khổ sở đau lòng. Đến mức ngay lúc này nhìn thấy người trong lòng mình đang thương yêu một nữ tử khác cũng không nghĩ gì, chỉ nghĩ đợi sau khi nàng gả vào liền đuổi đi là được, mắt không thấy tâm không phiền.
Gần đây Ngụy Mẫn lấy không biết bao nhiêu lý do tên tuổi gửi thiệp mời cho Mộ Cẩn Du, mời hắn tới cung điện nàng đang ở tạm gặp gỡ đôi chút, để bồi dưỡng tình cảm. Tuy rằng cho tới bây giờ Mộ Cẩn Du đều luôn từ chối, nhưng thái độ của hắn từ mặc kệ của lúc ban đầu đến thỉnh thoảng sẽ gửi qua một phong thư cảm tạ như bây giờ, đã lộ vẻ thay đổi, khiến cho nàng có thêm vô hạn chờ mong cùng trông đợi.
Nàng tin tưởng, Mộ Cẩn Du đồng ý cưới nàng chỉ còn là chuyện sớm hay muộn.
Mà sự thực không khác với những gì nàng đoán, trong lòng Mộ Cẩn Du cũng biết tấm chân tình của công chúa, vả lại nàng nhiệt tình như vậy, hắn không thể phụ lòng tốt của người khác, nếu không thánh thượng há có thể buông tha cho, vì vậy hắn muốn trước khi buông lời đồng ý với công chúa liền để cho Cố Minh Nguyệt mau chóng có bầu đứa bé, như thế cho dù công chúa có vào cửa, cũng không tiện tùy ý xử trí nàng.
Coi như Mộ Cẩn Du thừa nhận mình thích và để ý tới Cố Minh Nguyệt, cũng không có ý định vì nàng mà vứt bỏ hết thảy dự định.
Cho nên, thật ra hắn đã hạ quyết tâm muốn lấy công chúa, định bụng chờ sau khi Cố Minh Nguyệt được chẩn đoán chính xác đã mang thai liền dâng thư trần biểu tỏ ý muốn thành thân cùng công chúa. Đây là nguyên nhân khiến gần đây Cố Minh Nguyệt có cảm giác không ổn.
Ở trong nguyên tác, lúc này Mộ Cẩn Du đã vui vẻ đáp ứng lấy công chúa, chỉ vì công chúa không kịp chờ đợi muốn bày tỏ nỗi lòng với tình lang, nên sau khi Mộ Cẩn Du rời khỏi yến hội liền theo sát phía sau, chuyện về sau làm ra cũng không khác những gì Cố Minh Nguyệt vừa làm là mấy. Bởi vì Cố Minh Nguyệt xuyên vào thân thể Nhược Lan, khiến cho Mộ Cẩn Du vì thế mà khuynh tâm yêu mến, cho nên nội dung vở kịch bị thay đổi. Công chúa và Mộ Cẩn Du không thể tình đầu ý hợp, trên hoa dưới trăng ở hội săn bắn, sau đó hai người cũng sẽ không theo như nguyên tác hoàn thành từng bước tiến hành nội dung vở kịch sau này.
Mắt thấy Mộ Cẩn Du không có ý dừng lại, các phu nhân chỉ có thể khinh miệt lúng túng mà rút khỏi động, dẫn cô nương nhà mình rời khỏi nơi kinh khủng này.
Thân ở ngoài động chỉ có Quốc Công phu nhân cùng Ngụy Mẫn vẫn không rời đi. Bị các vị phu nhân bỏ lại phía sau Quốc Công phu nhân cũng không tức giận, chỉ là trên mặt nàng mang theo vẻ xấu hổ áy náy nói: "Công chúa điện hạ, Du ca nhi làm ra hành động như vậy, thực sự khiến người ta xấu hổ khó xử, không biết..."
Ngụy Mẫn lơ đễnh nói: "Trong lòng Bổn cung rất rõ ràng, sẽ không để ý những thứ này." Dứt lời ánh mắt tựa như có ý tứ liếc mắt nhìn nàng ta.
Sắc mặt Quốc Công phu nhân thoáng chốc thay đổi, nhưng thân phận công chúa cao quý, thái độ lại như thường, nàng cũng không tiện nói thêm gì cả, chỉ đành phải ngượng ngùng rời đi.
Vì vậy bên ngoài núi giả chỉ còn một người là Ngụy Mẫn, nàng phải đợi Mộ Cẩn Du đi ra, cũng muốn nhìn xem rốt cuộc nàng kia có dáng dấp ra sao. Nàng sớm đã nghe nói Vô Song công tử có một mỹ tỳ tuyệt sắc, cả ngày bị hắn giấu trong nhà cao cửa rộng, ngay cả Quốc Công gia cũng không thể gặp được. Đây cũng là một cơ hội thăm dò hư thực tốt.
Cố Minh Nguyệt ở trong sơn động giả bị nam nhân đâm vào sắp ngất đi, nhưng nàng nhất định phải giữ vững thần trí minh mẫn. Có thể thần trí Mộ Cẩn Du hỗn độn không nghe rõ lời đối thoại của công chúa và Quốc Công phu nhân, nhưng nàng nghe được rõ rõ ràng ràng. Nữ chủ Ngụy Mẫn này cực kỳ thông minh, càng khó hơn chính là nàng chân thành yêu thương, say đắm Mộ Cẩn Du, bởi vậy chắc chắn sẽ không dễ dàng buông tha.
Đối với người mất mẹ từ nhỏ như Mộ Cẩn Du, liên tiếp bị kế mẫu đầu độc mà còn là một nam nhân có nội tâm cô độc, chân tình là thứ có khả năng làm rung động nội tâm của hắn nhất. Cố Minh Nguyệt dùng chân tình thành công chiếm được một phần tình cảm của Mộ Cẩn Du, bởi vì nàng biết muốn lừa gạt người khác, trước hết phải lừa được chính mình. Nhưng tình cảm công chúa dành cho hắn còn sâu hơn, yên bằng cả trái tim không pha trộn bất cứ nhân tố nào khác, tình yêu trường cửu chỉ sợ Mộ Cẩn Du trước kia sẽ bị phần chân tình này đắm chìm, nên biết không nam nhân nào có thể từ chối một nữ tử xinh đẹp lại một lòng say mê yêu thích mình, huống chi đây còn là công chúa thân phận cao quý, Cố Minh Nguyệt lúc này hoàn toàn không sánh được.
Nhưng Cố Minh Nguyệt vẫn chưa thua, nàng vẫn còn một đòn sát thủ chưa từng sử dụng. Nếu đến tận lúc đó nam nhân vẫn giữ nguyên ý nghĩ không muốn thay đổi, vậy Cố Minh Nguyệt cũng chỉ có thể thở dài chấp nhận số phận rằng nhiệm vụ đã thất bại.
Sau khi chạy nước rút trên người nàng một hồi nam nhân gầm nhẹ thư sướng, vẻ mặt mới có chút thanh minh, nghĩ tới vừa mới nãy mọi thứ đều bị các vị phu nhân vây xem hết, trên mặt có vẻ xấu hổ khó thấy.
Bị người truyền lời phóng đãng là một chuyện, còn bị họ tận mắt nhìn thấy mình phóng túng... Đó là hai chuyện không thể so sánh.
Ngụy Mẫn đợi ở bên ngoài chừng nửa canh giờ, Mộ Cẩn Du mới thoả mãn mà ôm Cố Minh Nguyệt đi ra khỏi sơn động. Nàng nhìn kỹ một cái, mỹ nhân dựa vào trong ngực nam nhân mặt phấn má hương, nhu tình xước thái, nhược cốt tiêm hình mị thái tẫn sinh *, hiển nhiên là vừa được người ta hung hăng thương yêu một phen, vô cùng chói mắt!
*nhu tình xước thái, nhược cốt tiêm hình mị thái tẫn sinh: yểu điệu thùy mị, xương cốt cả người mềm nhũn thân hình nhỏ nhắn dáng vẻ quyến rũ tới tận cùng.
Thứ cung nhân dùng để vui đùa thấp hèn này, dáng dấp lại câu hồn gây chú ý như vậy, lại còn leo lên cơ thể người trong lòng nàng, quả là làm cho người ta không thể nào chịu đựng được.
Tôn ti khác biệt, Cố Minh Nguyệt cũng không dám núp ở trong ngực Mộ Cẩn Du. Mắt thấy Ngụy Mẫn tức giận quá mức, mục đích của nàng cũng đạt tới, liền tránh ra khỏi vòng ngực của nam nhân, tiến lên hai bước theo đúng quy củ phúc thân với công chúa, thái độ kính cẩn nói: "Bái kiến công chúa điện hạ."
"Người nào ở bên trong?! Còn không mau mau ra đây!" Quốc Công phu nhân ở bên ngoài lớn tiếng gầm lên, Mộ Cẩn Du mắt điếc tai ngơ, thẳng lưng chạy nước rút không ngừng, bây giờ hắn chỉ thầm nghĩ làm nữ nhân dưới thân sướng đến chết.
Quốc Công phu nhân hô mấy tiếng ở bên ngoài cũng không thấy ai đáp lại, trái lại những âm thanh khó nghe càng ngày càng vang dội. Nàng làm bộ tức giận dẫn người đi thẳng vào trong sơn động. Các vị phu nhân bên ngoài đi vào theo, các nàng cũng muốn biết người phương nào mà dám lớn mật làm bậy như thế.
Mộ Cẩn Du ôm thân thể mỹ nhân đang cắn môi ngăn tiếng rên rỉ dời qua hướng nàng vào trong, cho nên các vị phu nhân chỉ có thể nhìn thấy một nam tử thân hình cao to đang đè lên người một nữ tử di chuyển vòng eo. Nhìn từ phía sau y phục nam nhân rất chỉnh tề, không để lộ chút gì, mà thân thể nữ nhân được nam nhân che chở, chỉ chừa một đôi chân ngọc còn mang tất lưới, trần truồng quấn lấy eo nam nhân.
Nhìn thân hình cùng màu sắc kiểu dáng bộ la sam của nam nhân kia, còn không phải là lãng tử đại danh đỉnh đỉnh của phủ Quốc Công Mộ Cẩn Du ư.... Các vị phu nhân chỉ có thể cảm thấy đích trưởng tử của phủ Quốc Công này quả nhiên danh bất hư truyền, cả gan làm loạn như thế, coi khinh lễ giáo, làm sao kham nổi chức vị thừa kế của Quốc Công gia.
Quốc Công phu nhân quét mắt nhìn vẻ mặt các vị phu nhân, trong lòng cực kỳ thoả mãn. Chẳng qua là khi ánh mắt của nàng dừng lại ở trên mặt công chúa Tây Lương cũng theo bọn họ tới đây, vẻ mặt của Ngụy Mẫn làm nàng kinh hãi.
Ngay từ lúc tiến vào động trong núi giả Ngụy Mẫn đã ngửi thấy một luồng hương thơm ngọt ngào, nàng sống trong cung Tây Lương sao không nhận ra loại thuốc này cho được. Hiển nhiên là Du lang bị người hạ dược, mới không kềm chế được tình dục mà làm ra chuyện đáng gièm pha cỡ này. Chỉ là người hạ dược này... Nàng như có điều suy nghĩ lại đối mặt với ánh mắt đảo qua kia của Quốc Công phu nhân, ngay tức khắc nhận ra nét mặt lão bà kia đang biến đổi.
Ừm, thì ra là thế....
Nghĩ tới tình cảnh người trong lòng mình khi ở trong nhà lại gian nan như vậy, nàng không khỏi khổ sở đau lòng. Đến mức ngay lúc này nhìn thấy người trong lòng mình đang thương yêu một nữ tử khác cũng không nghĩ gì, chỉ nghĩ đợi sau khi nàng gả vào liền đuổi đi là được, mắt không thấy tâm không phiền.
Gần đây Ngụy Mẫn lấy không biết bao nhiêu lý do tên tuổi gửi thiệp mời cho Mộ Cẩn Du, mời hắn tới cung điện nàng đang ở tạm gặp gỡ đôi chút, để bồi dưỡng tình cảm. Tuy rằng cho tới bây giờ Mộ Cẩn Du đều luôn từ chối, nhưng thái độ của hắn từ mặc kệ của lúc ban đầu đến thỉnh thoảng sẽ gửi qua một phong thư cảm tạ như bây giờ, đã lộ vẻ thay đổi, khiến cho nàng có thêm vô hạn chờ mong cùng trông đợi.
Nàng tin tưởng, Mộ Cẩn Du đồng ý cưới nàng chỉ còn là chuyện sớm hay muộn.
Mà sự thực không khác với những gì nàng đoán, trong lòng Mộ Cẩn Du cũng biết tấm chân tình của công chúa, vả lại nàng nhiệt tình như vậy, hắn không thể phụ lòng tốt của người khác, nếu không thánh thượng há có thể buông tha cho, vì vậy hắn muốn trước khi buông lời đồng ý với công chúa liền để cho Cố Minh Nguyệt mau chóng có bầu đứa bé, như thế cho dù công chúa có vào cửa, cũng không tiện tùy ý xử trí nàng.
Coi như Mộ Cẩn Du thừa nhận mình thích và để ý tới Cố Minh Nguyệt, cũng không có ý định vì nàng mà vứt bỏ hết thảy dự định.
Cho nên, thật ra hắn đã hạ quyết tâm muốn lấy công chúa, định bụng chờ sau khi Cố Minh Nguyệt được chẩn đoán chính xác đã mang thai liền dâng thư trần biểu tỏ ý muốn thành thân cùng công chúa. Đây là nguyên nhân khiến gần đây Cố Minh Nguyệt có cảm giác không ổn.
Ở trong nguyên tác, lúc này Mộ Cẩn Du đã vui vẻ đáp ứng lấy công chúa, chỉ vì công chúa không kịp chờ đợi muốn bày tỏ nỗi lòng với tình lang, nên sau khi Mộ Cẩn Du rời khỏi yến hội liền theo sát phía sau, chuyện về sau làm ra cũng không khác những gì Cố Minh Nguyệt vừa làm là mấy. Bởi vì Cố Minh Nguyệt xuyên vào thân thể Nhược Lan, khiến cho Mộ Cẩn Du vì thế mà khuynh tâm yêu mến, cho nên nội dung vở kịch bị thay đổi. Công chúa và Mộ Cẩn Du không thể tình đầu ý hợp, trên hoa dưới trăng ở hội săn bắn, sau đó hai người cũng sẽ không theo như nguyên tác hoàn thành từng bước tiến hành nội dung vở kịch sau này.
Mắt thấy Mộ Cẩn Du không có ý dừng lại, các phu nhân chỉ có thể khinh miệt lúng túng mà rút khỏi động, dẫn cô nương nhà mình rời khỏi nơi kinh khủng này.
Thân ở ngoài động chỉ có Quốc Công phu nhân cùng Ngụy Mẫn vẫn không rời đi. Bị các vị phu nhân bỏ lại phía sau Quốc Công phu nhân cũng không tức giận, chỉ là trên mặt nàng mang theo vẻ xấu hổ áy náy nói: "Công chúa điện hạ, Du ca nhi làm ra hành động như vậy, thực sự khiến người ta xấu hổ khó xử, không biết..."
Ngụy Mẫn lơ đễnh nói: "Trong lòng Bổn cung rất rõ ràng, sẽ không để ý những thứ này." Dứt lời ánh mắt tựa như có ý tứ liếc mắt nhìn nàng ta.
Sắc mặt Quốc Công phu nhân thoáng chốc thay đổi, nhưng thân phận công chúa cao quý, thái độ lại như thường, nàng cũng không tiện nói thêm gì cả, chỉ đành phải ngượng ngùng rời đi.
Vì vậy bên ngoài núi giả chỉ còn một người là Ngụy Mẫn, nàng phải đợi Mộ Cẩn Du đi ra, cũng muốn nhìn xem rốt cuộc nàng kia có dáng dấp ra sao. Nàng sớm đã nghe nói Vô Song công tử có một mỹ tỳ tuyệt sắc, cả ngày bị hắn giấu trong nhà cao cửa rộng, ngay cả Quốc Công gia cũng không thể gặp được. Đây cũng là một cơ hội thăm dò hư thực tốt.
Cố Minh Nguyệt ở trong sơn động giả bị nam nhân đâm vào sắp ngất đi, nhưng nàng nhất định phải giữ vững thần trí minh mẫn. Có thể thần trí Mộ Cẩn Du hỗn độn không nghe rõ lời đối thoại của công chúa và Quốc Công phu nhân, nhưng nàng nghe được rõ rõ ràng ràng. Nữ chủ Ngụy Mẫn này cực kỳ thông minh, càng khó hơn chính là nàng chân thành yêu thương, say đắm Mộ Cẩn Du, bởi vậy chắc chắn sẽ không dễ dàng buông tha.
Đối với người mất mẹ từ nhỏ như Mộ Cẩn Du, liên tiếp bị kế mẫu đầu độc mà còn là một nam nhân có nội tâm cô độc, chân tình là thứ có khả năng làm rung động nội tâm của hắn nhất. Cố Minh Nguyệt dùng chân tình thành công chiếm được một phần tình cảm của Mộ Cẩn Du, bởi vì nàng biết muốn lừa gạt người khác, trước hết phải lừa được chính mình. Nhưng tình cảm công chúa dành cho hắn còn sâu hơn, yên bằng cả trái tim không pha trộn bất cứ nhân tố nào khác, tình yêu trường cửu chỉ sợ Mộ Cẩn Du trước kia sẽ bị phần chân tình này đắm chìm, nên biết không nam nhân nào có thể từ chối một nữ tử xinh đẹp lại một lòng say mê yêu thích mình, huống chi đây còn là công chúa thân phận cao quý, Cố Minh Nguyệt lúc này hoàn toàn không sánh được.
Nhưng Cố Minh Nguyệt vẫn chưa thua, nàng vẫn còn một đòn sát thủ chưa từng sử dụng. Nếu đến tận lúc đó nam nhân vẫn giữ nguyên ý nghĩ không muốn thay đổi, vậy Cố Minh Nguyệt cũng chỉ có thể thở dài chấp nhận số phận rằng nhiệm vụ đã thất bại.
Sau khi chạy nước rút trên người nàng một hồi nam nhân gầm nhẹ thư sướng, vẻ mặt mới có chút thanh minh, nghĩ tới vừa mới nãy mọi thứ đều bị các vị phu nhân vây xem hết, trên mặt có vẻ xấu hổ khó thấy.
Bị người truyền lời phóng đãng là một chuyện, còn bị họ tận mắt nhìn thấy mình phóng túng... Đó là hai chuyện không thể so sánh.
Ngụy Mẫn đợi ở bên ngoài chừng nửa canh giờ, Mộ Cẩn Du mới thoả mãn mà ôm Cố Minh Nguyệt đi ra khỏi sơn động. Nàng nhìn kỹ một cái, mỹ nhân dựa vào trong ngực nam nhân mặt phấn má hương, nhu tình xước thái, nhược cốt tiêm hình mị thái tẫn sinh *, hiển nhiên là vừa được người ta hung hăng thương yêu một phen, vô cùng chói mắt!
*nhu tình xước thái, nhược cốt tiêm hình mị thái tẫn sinh: yểu điệu thùy mị, xương cốt cả người mềm nhũn thân hình nhỏ nhắn dáng vẻ quyến rũ tới tận cùng.
Thứ cung nhân dùng để vui đùa thấp hèn này, dáng dấp lại câu hồn gây chú ý như vậy, lại còn leo lên cơ thể người trong lòng nàng, quả là làm cho người ta không thể nào chịu đựng được.
Tôn ti khác biệt, Cố Minh Nguyệt cũng không dám núp ở trong ngực Mộ Cẩn Du. Mắt thấy Ngụy Mẫn tức giận quá mức, mục đích của nàng cũng đạt tới, liền tránh ra khỏi vòng ngực của nam nhân, tiến lên hai bước theo đúng quy củ phúc thân với công chúa, thái độ kính cẩn nói: "Bái kiến công chúa điện hạ."
Tác giả :
Tô Nặc Cẩm