Mị Ảnh
Chương 376: Vương Cấp quyết đấu
- Chiêu thứ ba!
Nghệ Phong vươn ba ngón tay, chân hướng về trọng kiếm trên mặt đất đá qua, trọng kiếm mang theo tiếng xé gió, hung hăng bổ tới về phía đối phương.
- Dừng tay!
Một câu rống giận mạnh mẽ vang lên, Nghệ Phong cảm giác có một cổ kình khí cường đại đánh về phía sau lưng mình, hắn hừ một tiếng, thân ảnh mạnh mẽ biến ảo, lưu lại một đạo tàn ảnh tại chỗ, bản thân đuổi theo trọng kiếm kia, một cước hung hăng đạp tới, trọng kiếm lần thứ hai được tiếp lực, tốc độ càng mạnh thêm, xẹt qua một đạo quang mang, hung hăng chém vào Cường giả Tướng Cấp kia, hắn còn chưa kịp kêu lên một tiếng đau đớn thì đã mất đi sinh mạng!
Mọi người nhìn trọng kiếm cắm ở trên người Tướng Cấp, cả đám cảm giác phía sau lưng lạnh cả người.
Ba chiêu, thực sự chỉ dùng ba chiêu! Chém giết một Cường giả Tướng Cấp tam giai! Đây chính là Tướng Cấp a, rất nhiều người cả đời đều không đạt được trình độ này!
Mọi người hít sâu một hơi, nhãn thần nhìn Nghệ Phong càng thêm kính nể. Có thực lực trong ba chiêu chém giết Tướng Cấp, đủ để cho mọi người tâm hàn ý lạnh!
Nghệ Công nhìn trọng kiếm cắm trên ngực Tướng Cấp, miệng hắn không ngừng co quắp lên, đau lòng không gì sánh được!
Đây chính là Tướng Cấp a, cho dù gia tộc mình là một trong tam đại thế gia của đế đô, tổn thất một Tướng Cấp cũng là đau lòng không gì sánh được!
Nghệ Công lạnh lùng nhìn Nghệ Phong, nhãn thần kia hầu như có thể ngưng tụ thành hàn băng. Đối với Nghệ Phong hắn đã không có một tia niệm tình, hắn chỉ muốn chém giết Nghệ Phong, vì tổn thất thực lực ngày hôm nay báo thù!
- Ngươi thật đáng chết!
Nghệ Công lạnh lùng nhìn Nghệ Phong, gằng ra từng chữ nói.
Nghệ Phong nhàn nhạt liếc mắt nhìn Nghệ Công, không nói mà cười cười, quay đầu nhìn về phía Bao Đạt nhàn nhạt nói:
- Ngươi còn không trả kim tệ cho ta?
Bao Đạt nhìn Tướng Cấp chết thảm trên mặt đất, hắn nhịn không được rùng mình một cái, thân thể không khỏi lui về phía sau một bước, trong lòng mắng to nói: người điên, tiểu tử này là người điên!
Bao Đạt không dám nhìn ánh mắt của Nghệ Phong, hắn quay đầu nhìn về phía Nghệ Công, đợi hắn lên tiếng xử lý!
Lúc này Nghệ Công đã tức giận đến sắc mặt khó coi, gân xanh trên trán nổi lên, thân thể run nhè nhẹ, hắn trừng mắt nhìn Nghệ Phong, hận không thể giết chết Nghệ Phong ngay.
Tiểu tử Nghệ Phong này quả thật không thèm coi mình ra gì, thời điểm mình bảo hắn dừng tay, hắn công kích càng hung hiểm hơn. Hiện tại mình lên tiếng chất vấn, hắn trực tiếp không nhìn mình, Nghệ Công vẫn là lần đầu tiên cảm nhận đãi ngộ này.
Mọi người nhìn dáng dấp Nghệ Công, cả đám có chút hả hê nở nụ cười: lão gia hỏa ngươi cũng có một ngày bị người khác bỏ qua sao?
Thượng Quan Vũ Phượng trốn ở trên nóc nhà, nhìn Nghệ Phong uy phong lẫm lẫm, cực độ tiêu sái, tú quyền nhỏ nhắn xinh xắn của nàng nắm chặt, trên mặt một mảnh trắng bệch, Nghệ Phong biểu hiện càng mạnh thế, trong đầu nàng lại càng hồi tưởng lại những lời châm chọc trước kia của mình.
Các thế lực lớn cũng trầm mặc, cả đám nhìn Nghệ Phong, đáy lòng một lần nữa phỏng chừng trình độ nguy hiểm của Nghệ Phong. Chưa nói những thủ hạ cường hãn này của hắn, ngay cả thực lực của bản thân hắn, cũng đủ để cho bọn họ cố kỵ. Ba chiêu chém giết một Cường giả Tướng Cấp, người có thể làm được chuyện này ở đế đô cũng không nhiều!
Nghệ Phong thấy Bao Đạt trốn ở phía sau Nghệ Công, nhàn nhạt nói:
- Ngươi cho là trốn ở phía sau người khác là ta không làm gì được ngươi sao? Ta có thể trong ba chiêu chém giết người khác, cũng có thể trong ba chiêu chém giết ngươi!
Một câu nói này, nhất thời khiến Bao Đạt kinh hãi vạn phần. Hắn lúc này không có chút nghi ngờ Nghệ Phong nói, mặc dù đứng trước người hắn chính là Nghệ Công. Thế nhưng uy thế vừa rồi kia của Nghệ Phong đã thâm nhập vào cốt tủy của hắn.
Hắn thậm chí nghĩ, Nghệ Phong nói trong một chiêu có thể chém giết hắn, hắn cũng tin tưởng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Nghệ Công nhìn Bao Đạt phía sau mình không ngừng run rẩy, hừ lạnh một tiếng, quay đầu nhìn về phía Nghệ Phong nói:
- Quỳ xuống tự phế hai tay, ta tha cho ngươi một mạng!
Câu nói này, làm cho Nghệ Phong cười lạnh không thôi, hắn nhìn Nghệ Công như nhìn một người điên, rất xem thường nói:
- Ngươi ăn phân mà lớn lên sao, nếu không tại sao lại nói ra những lời không có đầu óc như vậy?
Lời vừa nói ra, nhất thời làm cho bốn phía ồ lên một mảnh, làm cho ánh mắt cả đám chuyển hướng từ Nghệ Phong sang Nghệ Công. Nghĩ không ra chiến đấu lần này sẽ đến trình độ nào.
Nghệ Phong và Nghệ Công trực tiếp quyết đấu, so với Nghệ Phong quyết đấu với Bao Đạt càng kích thích lòng người hơn. Cả đám lúc này trong lòng thầm nói đã nghiền, không uổng buổi tối ngày hôm nay không ngủ đến đây xem kịch vui.
Bao Đạt thấy Nghệ Công trực tiếp đối lập cùng Nghệ Phong, hắn thở dài một hơi, đáy lòng mắng to nói: mẹ nó, cuối cùng lão tử không làm quân cờ nữa rồi!
Nghệ Công bị câu nói của Nghệ Phong chọc giận, hai tay siết chặt, đấu khí trên người mơ hồ bắn ra, nhãn thần âm trầm không gì sánh được nhìn Nghệ Phong nói:
- Ta muốn ngươi chết!
Nghệ Phong khinh bỉ liếc mắt nhìn hắn nói:
- Muốn ta chết? Ha ha, ngươi có bản sự này sao?
Nghệ Công cười lạnh một tiếng, đấu khí trong cơ thể mạnh mẽ bắn đi ra, toàn thân trên dưới toả ra đấu khí màu vàng, làm cho toàn bộ bầu trời buổi tối đều bị chiếu sáng như tuyết, chói mắt đến cực điểm! Cùng lúc đó, thân thể của Nghệ Công cũng bắt đầu di động, chân đạp ở trên hư không, lạnh lùng nhìn Nghệ Phong nói:
- Bằng thực lực này có thể chứ?
Một màn này, nhất thời làm cho mọi người ở đây kinh hãi kêu lớn lên:
- Trời ạ! Nghĩ không ra Nghệ Công đã tới Vương Cấp rồi!
- Thảo nào, thảo nào không ai trêu chọc Nghệ gia. Nguyên lai là Nghệ gia gia chủ đạt được Vương Cấp!
- Những thế gia này ẩn dấu sâu đích, hiện tại đoán rằng Thượng Quan cùng với Bố Lan gia chủ cũng đạt được Vương Cấp rồi!
- Xem ra Nghệ Phong sẽ gặp nguy hiểm, Vương Cấp. Cho dù tất cả bọn họ tiến lên cũng không phải là đối thủ!
- Cũng không nhất định, nghe nói Nghệ Phong có chiêu Phệ Linh Nộ Bạo, có thể liều mạng cùng Vương Cấp. Chỉ là, Nghệ Phong gặp nguy hiểm là nhất định phải có!
- Chậc chậc, Nghệ gia thật đúng là đại thủ bút, cao thủ một người tiếp một người đi ra. Chậc chậc, chỉ là Nghệ Phong cũng cường thế không gì sánh được, ngay cả Vương Cấp cũng bị hắn bức ra. Mặc kệ trận chiến này làm sao, Nghệ Phong nhất định sẽ được xếp vào những nhân vật phong vân trong đế đô.
...
Nghệ Phong nhìn Nghệ Công phiêu bồng trong hư không, hắn cười lạnh một tiếng, nhàn nhạt nói:
- Chỉ bằng ngươi là Vương Cấp, cũng có thể chém giết ta sao?
Nghệ Công nhìn ánh mắt miệt thị của Nghệ Phong, hắn cảm giác bản thân mình nỗ lực xây dựng khí thế không có một chút tác dụng, hắn nổi giận nói:
- Các ngươi đều phải chết ở chỗ này!
Nghệ Phong hừ một tiếng nói:
- Một Vương Cấp mà thôi, ngươi thật nghĩ mình là vô địch thiên hạ sao? Ngươi, ta còn không để vào mắt!
Câu nói này, nhất thời làm cho mọi người cổ quái nhìn Nghệ Phong, tiểu tử này cũng quá ngông cuồng rồi, Vương Cấp cũng không để vào mắt? Kia còn có cái gì có thể lọt vào mắt ngươi!
- Hảo! Hảo! Ta muốn nhìn ngươi vì sao không để ta vào mắt!
Nghệ Công giận dữ mà cười. Nhìn Nghệ Phong cười ha ha nói. Nói xong, đấu khí trong cơ thể hắn lần thứ hai tăng vọt vài phần, khí thế cường đại làm cho những người thực lực yếu phía sau hắn mồ hôi lạnh ứa ra!
Nghệ Phong quay đầu nhìn về phía Cuồng Hổ nói:
- Thấy thấy như thế nào?
Cuồng Hổ liếc mắt nhìn Nghệ Công, sau đó nhìn Nghệ Phong tự tin nói:
- Thiếu gia yên tâm!
Nghe Cuồng Hổ nói như vậy, Nghệ Phong gật đầu, hướng Cuồng Hổ nói:
- Ngươi tới chơi với hắn đi!
Cuồng Hổ gật đầu, đấu khí trong cơ thể mạnh mẽ bạo phát, quang mang màu xanh chói mắt thẳng tắp từ trên người bắn ra, giống như một quang cầu rọi sáng hư không. Thân ảnh hắn chợt lóe lên, cũng mạnh mẽ bay lơ lững trong hư không. Khí thế bức về phía đối phương, cùng Nghệ Công xa xa tranh phách!
Một màn này, nhất thời làm cho mọi người trừng to mắt, kinh hãi nhìn Cuồng Hổ lu lửng trong hư không, cả đám kinh hãi hét lớn:
- Cũng là Vương Cấp?
Mọi người dại ra ngay tại chỗ, có người đã từng YY mong thấy Vương Cấp quyết đấu, càng ngạc nhiên tại chỗ: nghĩ không ra mình YY lại trở thành sự thật rồi!
Tác giả :
Anh Giai Ngây Thơ