Mị Ảnh
Chương 202: Thêm gia vị
Trong gian phòng trống trải rất sạch sẽ, có vài món gia cụ lẻ loi nằm tán loạn khắp nơi, giản đơn mà lại lành nghề. Bên trong gian phòng có hai vị trí bày một cái giường rộng thùng thình, trên giường có một người đang nằm, vẻ mặt tiều tụy mà lại đen kịt, điều này khiến cho hắn biết mình đã tìm đúng mục tiêu!
- Tốt nhất là ngươi có thể cứu tỉnh cha ta. Nếu không ta sẽ không để yên đâu!
Trân Ny Đan lạnh lùng nhìn Nghệ Phong, giọng nói tràn đầy uy hiếp khiến cho Nghệ Phong cảm nhận được sự cường thế và bướng bỉnh của nàng lần thứ hai.
- Tiểu nữu! Ngươi hãy đi tìm Khắc Lạp Khắc mà tính sổ đi! Hắn mới là đầu sỏ cường bạo ngươi. Bản thiếu gia đây còn chưa cường bạo ngươi đâu!
Nghệ Phong bĩu môi, nhãn thân nhìn chăm chú đánh giá thân thể của Trân Ny Đan.
- Hỗn đản!
Trân Ny Đan tức giận mắng một tiếng, nàng hít sâu vào một hơi, chăm chú nắm chặt nắm tay. Trong lòng âm thầm thề: chờ ngươi cứu tỉnh phụ thân của ta, ta sẽ chậm rãi thu thập hai tên khốn các ngươi!
Không để ý tới nữ nhân bị chính mình làm tức giận, Nghệ Phong quay đầu sang đứng bên cạnh Trân Ny Đan nói:
- Nhớ kỹ a, thời gian ăn ngủ cẩn thận một chút! Bản thiếu gia rất tà ác đó!
Lúc Nghệ Phong nói xong không thèm để ý tới nhãn thần của hai nàng, cười ha ha đi tới bên đầu giường.
Nhìn theo bóng lưng của Nghệ Phong, nữ tử che mặt hơi nhíu mày lại, đối với nam nhân không cấp mặt mũi cho chính mình, thậm chí còn vũ nhục chính mình thủy chung tâm tình đạm nhiên của nàng vẫn có chút không nhịn được phải tức giận. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Nam tử ở đầu giường là một trung niên, đại khái khoảng bốn mươi tuổi. Không quá anh tuấn, trên khuôn mặt toát lên một luồng sát khí. Hiển nhiên là nam nhân đã trải qua sinh tử ma luyện. Nghệ Phong truyền khí thâm nhập vào bên trong cơ thể của nam tử trung niên, hắn kinh hãi phát hiện ra thực lực của nam tử trung niên không hề thua kém Tướng Cấp. Nghệ Phong không hiểu, một người là Tướng Cấp thì sao có thể để tên Khắc Lạp Khắc có y thuật sứt sẹo kia hạ độc được?
Chỉ là, Nghệ Phong tỉ mỉ kiểm tra lần thứ hai cho nam tử trung niên một phen, kết qua cho ra khiến hắn rất kinh ngạc. Không biết từ lúc nào trình độ độc thuật của Khắc Lạp Khắc đã tới mức này? Ngay cả Lam Lộ Thủy cũng có thể phối trí ra?
Nếu như không phải Ngũ trưởng lão từng giới thiệu qua với Nghệ Phong thì quả thật hắn không biết phải xử lý thế nào. Thế nhưng không phải Ngũ trưởng lão đã nói phối trí ra Lam Lộ Thủy rất khó sao, hơn nữa người hiểu được phương pháp phối trí ra nó cực ít, tất nhiên Khắc Lạp Khắc không thể phối trí ra được. Lẽ nào hắn đoạt được ở đâu?
Trân Ny Đan thấy biểu tình nghi hoặc cùng kinh ngạc của Nghệ Phong, trong lòng nàng cũng có chút gấp gáp. Tuy rằng không thích Nghệ Phong nhưng hiện giờ trong lòng nàng vẫn mong tên hỗn đản này có thể cứu sống phụ thân của chính mình.
- Làm sao vậy? Không giải được độc của cha ta sao?
Trân Ny Đan lo lắng hỏi.
Nghệ Phong không để ý tới Trân Ny Đan, đối với loại nữ nhân bướng bỉnh như vậy Nghệ Phong cũng không thèm phí thời gian chấp nhặt với nàng, lời nói của nàng coi như không nghe thấy.
Tiện tay viết ra một đơn thuốc, Nghệ Phong đưa cho Trân Ny Đan nói rằng:
- Ngươi đi lấy những dược liệu này về đây.
Trân Ny Đan rất nghi hoặc nhìn thoáng qua đơn thuốc, thấy trong đó toàn là những dược liệu trân quý liền nhíu mày:
- Phải dùng nhiều dược liệu như vậy sao? Ngươi sẽ không mượn cơ hội để cướp đoạt chứ?
Nghệ Phong nhất thời nóng nảy, hắn nổi giận đùng đùng chỉ thẳng vào Trân Ny Đan nói rằng:
- Trân Ny Đan tiểu thư. Ngươi biết nói vậy là vũ nhục một người thanh niên ưu tú như ta không? Làm một người y sư thì luôn phải tâm niệm những đức độ của y sư hàng ngày, nàng lại còn nói ta nhân lúc cháy nhà đi hôi của. Thúc thúc có thể nhẫn nhưng thẩm thẩm không thể nhẫn. Bản thiếu gia ta chưa bao giờ nhân lúc cháy nhà đi hôi của, nguyên tắc của bản thiếu gia ta luôn là phóng hỏa đánh cướp!
- Ta phi!
Trân Ny Đan bị tên nam nhân vô sỉ này nói vậy liền phản ứng lại, nàng gọi một người hầu tới rồi đưa phương thuốc cho hắn, bảo hăn đi tìm những dược liệu này tới đây!
Thấy Trân Ny Đan an bài thỏa đáng xong, lúc này Nghệ Phong mới chậm rãi cởi y phục của người nam tử trung niên ra, nhìn đường cong hoàn mỹ trên cơ thể của hắn, Nghệ Phong cảm thấy đố kỵ, vì sao vóc người của hắn lại tốt hơn bản thiếu gia?
Lõa lồ thân thể một lúc, Nghệ Phong thấy nữ tử che mặt quay đầu đi, hắn trêu chọc nói rằng:
- Không phải nàng nói phấn hông khô lâu sao? Vậy thì nàng cần gì phải quan tâm tới thân thể nam nhân như vậy? Nguyên lại nàng cũng biết xấu hổ a!
Nói xong, hắn cười tà quan sát thái độ của nữ tử che mặt, đột nhiên trên tay Nghệ Phong hiện lên mấy cái kim châm. Vung tay lên, toàn bộ kim châm bay ra cắm thẳng vào phía trên thân thể của người nam tử trung niên!
Nguyên bản Nghệ Phong còn đang vui cười hiện giờ cũng vô cùng chuyên chú, độc dược Lam Lộ Thủy này cho dù mình có y thuật giải dược tới thất giai thì cũng phải có chút cật lực. Dù sao hiện giờ Nghệ Phong đơn thuần chỉ dựa vào y thuật, cũng không phải chuyên môn phối trí ra thuốc giải độc.
Hơn mười cây kim châm dưới sự khống chế toàn lực của Nghệ Phong bắt đầu nhảy lên có quy luật. Trên ngực của nam tử trung niên dường như có một dòng xoáy đang di chuyển, kéo theo đó là đám kim châm đang xoay tròn cấp tốc!
- A... Kim châm độ huyệt?
Trân Ny Đan có chút kinh hãi nhìn Nghệ Phong, lại có thể là kim châm độ huyệt, thậm chí còn là điều khiển mười cái kim châm cùng nhau. Sao điều này có thể được? Khống chế được càng nhiều kim châm càng nói rõ phẩm cấp của y sư càng cao. Nhìn tư thái của tên hỗn đản vô sỉ trước mặt, thế nào cũng không giống như một người y sư cao cấp a!
- A cái gì a! Tiểu nữu, mau nhanh lấy một cái chén qua đây!
Nghệ Phong nhìn chăm chú vào kim châm đang nhảy lên cấp tốc, quay sang nói với Trân Ny Đan ở bên cạnh.
Lúc nói xong, Nghệ Phong cũng không thèm để ý tới Trân Ny Đan, hướng tới ngón tay của nam tử trung niên cắt một cái! Không quan tâm tới ánh mắt nghi hoặc của Trân Ny Đan, hắn liền cầm lấy cái chén mà nàng vừa mới tìm tới.
Một giọt máu tanh hôi nhanh chóng rơi xuống chén, mùi tanh hôi mãnh liệt khiến cho nữ tử che mặt và Trân Ny Đan không kìm được phải bịt mũi lại!
Làm xong tất cả những điều này, Nghệ Phong cũng không hề dừng lại, hắn lấy từ trong nạp giới ra một lọ dịch thể không biết tên, theo kim châm nhỏ xuống phía dưới. Nói đến cũng thần kỳ, chút dịch thể ấy vừa mới tiếp xúc với kim châm liền dũng mãnh tràn vào cơ thể nam tử trung niên. Một màn quỷ dị này khiến Trân Ny Đan khẩn trương mở ra cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận của mình.
Theo nước thuốc dịch thể kia dũng mãnh tràn vào, sắc mặt đen kịt của nam tử trung niên dần dần hồng nhuận lên khiến Trân Ny Đan thở ra một hơi dài. Nàng biết y thuật của Nghệ Phong đã có tác dụng.
Một giọt máu tanh hôi rơi tiếp vào trong cái chén, Trân Ny Đan thấy cái chén đã tràn đầy, nàng nhanh chóng đi lấy thêm một cái chén khác. Động tác vô cùng nhanh khiến Nghệ Phong không khỏi trêu một tiếng:
- Nữ nhân, lúc Khắc Lạp Khắc cởi y phục của ngươi cũng có tốc độ không sai biệt lắm phải không?
- Hỗn đản!
Từ đáy lòng Trân Ny Đan mắng Nghệ Phong một tiếng tàn bạo, cắn răng đưa chén cho Nghệ Phong, không phản ứng lại lời nói của hắn.
Nghệ Phong nhìn máu đen kịt đang dần dần chuyển sang màu hồng, hắn hơi cười cười liền lấy ra một lọ dược thứ hai. Để sau này chính mình không bị bọn họ trả thù thì tốt nhất hiện giờ nên cho thêm chút gia vị vào. So về độc thuật, Khắc Lạp Khắc còn kém chính mình nhiều lắm.
Cho nên dưới ánh mắt nghi hoặc của Trân Ny Đan, Nghệ Phong mở nắp bình nhỏ hai giọt lên người nam tử trung niên.
- Ngươi đang làm gì thế?
Trong lòng Trân Ny Đan có một loại dự cảm không tốt liền quát to.
Nghệ Phong không đáp lại chỉ nhún vai nói:
- Trị liệu cho phụ thân của nàng a! Ha ha, nếu như nàng không hy vọng phụ thân của nàng khỏi hẳn thì ta sẽ không động thủ nữa.
Nói xong, Nghệ Phong chuẩn bị thu hồi bình dịch thể kia.
Trân Ny Đan nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Nghệ Phong, đối mặt với ánh mắt của hắn, nàng chậm rãi hít một hơi sâu vào rồi nói:
- Xin lỗi! Mời ngươi tiếp tục!
Tư thái như vậy khiến cho Nghệ Phong xem trọng Trân Ny Đan thêm một phần. Rõ ràng nữ nhân này chán ghét chính mình tới cực điểm thế nhưng hiện giờ còn có thể bày ra thái độ như vậy, quả thực rất có cá tính.
Nghệ Phong nhỏ hai giọt dịch thể lên người của nam tử trung niên, hắn nở nụ cười, vẻ cười rất quỷ dị làm đáy lòng Trân Ny Đan có chút sợ hãi.
Tác giả :
Anh Giai Ngây Thơ