Mị Ảnh
Chương 165: Nguy cơ của Tử Âm
- Tiêu Dao ca ca!
Nghệ Phong từng bước tiến tới nhà Tử Âm, Linh nhi mạnh mẽ bổ nhào vào trong lòng Nghệ Phong, hôn mấy cái bẹp bẹp lên mặt Nghệ Phong, trên mặt Nghệ Phong dính đầy nước bọt!
Nghệ Phong cười cười ôm lấy thắt lưng Linh nhi, nhéo nhéo khuôn mặt xinh xắn nhỏ nhắn mập mạp:
- Nước bọt Linh nhi thật nhiều!
Sau khi Linh nhi nghe được, khuôn mặt nhỏ nhắn căng ra, thoáng chốc thoáng chốc đỏ bừng. Dùng đôi tay nhỏ bé mềm mại xoa xoa khuôn mặt Nghệ Phong, nhỏ nhẹ nói:
- Nước bọt của Linh nhi ít chứ!
Nghệ Phong phá lên cười ha ha, hôn một cái lên khuôn mặt ủy khuất của Linh nhi:
- Nước bọt của Linh nhi không nhiều lắm, của Tiêu Dao ca ca mới nhiều.
Lúc này Linh nhi mới cười hi hi, thoáng chốc nghiêng đầu đè lên vai Nghệ Phong, chà lau nước bọt trên khuôn mặt chính mình. Nằm trong lòng Nghệ Phong không đứng dậy.
Tử Âm thấy dáng vẻ này, khóe miệng nhếch lên tươi cười. Nàng nhận thấy Nghệ Phong rất thích Linh nhi. Linh nhi cũng quý mến và thân thiết với Nghệ Phong.
- Tử Âm tỷ! Ta không nơi ăn chỗ ở, cho nên...
Nghệ Phong quay về phía Tử Âm cười cười, bất đắc dĩ nhún nhún vai.
Tử Âm vẫn mặc bộ cẩm y màu tím, cẩm y bao phủ vóc dáng đẫy đà quyến rũ giống như quả mận chín. Sở hữu của nàng chính là dáng vẻ thướt tha và kiều mị.
Dưới cẩm y lộ ra song phong đầy đặn đẫy đà, khiến Nghệ Phong có chút xao động, hắn khẽ vận chuyển Lăng Thần Quyết để ngăn chặn mị hoặc. Nhưng không khỏi cảm thán, toàn thân mềm ra. Nữ nhân thành thục quả thực có dáng vẻ khiến nam nhân phải điên cuồng.
Tử Âm buồn cười thoáng nhìn qua tiểu hài tử choai choai xấu xa, dường như hắn rất si mê thân thể của chính mình. Đây thực sự là một thiếu niên có con mắt nên có sao?
- Về sau, nếu như ngươi có thời gian cứ tới đây. Du sao ta và Linh nhi cũng cô đơn. Nguồn truyện: Truyện FULL
Tử Âm cười cười nói, thế nhưng dường như tâm tình không được vui, Nghệ Phong có thể nhận ra vẻ u sầu của nàng.
Nghệ Phong vui mừng nhéo nhéo Linh nhi trong lòng chính mình, quay về phía Tử Âm nói:
- Tử Âm tỷ có tâm sự gì?
Tử Âm quay về phía Nghệ Phong cười cười nói:
- Không việc gì, chỉ là một số chuyện làm ăn. Không sao cả!
Nghệ Phong ôm Linh nhi ngồi trước mặt Tử Âm, nắm đôi tay nhỏ bé của Linh nhi quậy quậy khuôn mặt nhỏ bé của Linh nhi. Linh nhi liên tục cười hi hi, đồng thời Nghệ Phong quay về phía Tử Âm nghi hoặc nói:
- Chuyện làm ăn? Y nàng chính là sòng bạc sao? Ha ha, chuyện này đừng quá sốt ruột, dù sao sòng bạc phải tạm thời đóng cửa, cần lắp đặt thiết bị thời gian cũng không phải một hai ngày ah!
Tử Âm lắc đầu nói:
- Ngày hôm qua sòng bạc ngừng kinh hoanh mọi mặt, theo như ngươi nói, thay toàn bộ trang thiết bị ít nhất phải mất một tháng mới có thể khai trương.
- Vậy nàng còn cảm thấy phiền muộn cái gì? Lẽ nào tài chính không thể duy trì trong một tháng?
Nghệ Phong nghi hoặc hỏi Tử Âm.
- Không phải, là việc khác!
Tử Âm vừa cười vừa nói.
Nghệ Phong nhất thời rất nghi hoặc, cổ quái hỏi Tử Âm:
- Chẳng lẽ Tử Âm tỷ là thế gia thương nghiệp, ta nghìn không giống nha.
Tử Âm thấy Nghệ Phong nói như vậy, nàng cười cười gất đầu nói:
- Nói như vậy, sản nghiệp của nhà ta đều đổ vào ngành nghề mờ ám, rất khác với ngành nghề làm ăn khác.
Nghệ Phong sửng sốt, lập tức hiểu ngành nghề mờ ám không khác nghành nghề ngầm tại kiếp trước là bao. Nghệ Phong ngẫm lại cũng cảm thấy bình thường, mặc kệ là xã hội nào, bạch đạo và hắc đạo đều thống nhất. Có bạch thì có hắc. Cho dù là dị giới, cũng luôn luôn có người làm nghề đen tối, mà nơi những sòng bạc này, khẳng định người làm ngành nghề đen tối ưa thích nhất.
- Cư nhiên Tử Âm tử sẽ là người đứng đầu bang hội!
Nghệ Phong cười cười nói.
Tử Âm có chút cô đơn, quay về phía Nghệ Phong thở dài:
- Tất cả đều là sản nghiệp của phụ thân Linh nhi lưu lại, bất quá khi hắn đi, ta tiếp nhận. Chỉ là trung quy ta không thể có thủ đoạn như của hắn, có một số thủ hạ không nghe lời, hai bang phái còn lại cũng thấy ta là quả phụ, một mực chèn ép ta.
Nghệ Phong khẽ gật đầu, một nữ nhân, hơn nữa còn là nữ nhân cấp bậc họa thủy. Người khác không chủ định đánh nàng mới là lạ.
- Ha ha, có phải bang chủ hai đại bang phái khác tuyên bố muốn Tử Âm tỷ làm áp trại phu nhân?
Nghệ Phong nhìn Tử Âm cười cười, khóe miệng tươi tỉnh.
- Tiểu tử, ngươi thực nói lung tung!
Sắc mặt Tử Âm nhanh chóng đỏ lên, nàng tức giận liếc mắt nhìn Nghệ Phong. Phong tình tản ra khiến Nghệ Phong có chút sững sờ.
Nghệ Phong thấy biểu tình Tử Âm như vậy, nhất thời thời chỉ biết chính mình nói không sai, hắn mỉm cười nói:
- Tử Âm tỷ xinh đẹp như vậy, nếu như ta là bang chủ bang hội cũng sẽ đánh nhau vì chủ ý này. Người tiền đều thu, cầu còn không được.
- Di!
Sắc mặt Tử Âm phiến hồng, trừng mắt liếc nhìn Nghệ Phong. Đương nhiên đối với lời lẽ xằng bậy nàng có chút khó chịu.
- Tiêu Dao ca ca! Cái gì gọi là người tiền đều thu?
Linh nhi đảo đôi mắt linh động, sau đó nghi hoặc hỏi.
- Oạch...
Nghệ Phong ngạc nhiên, thật không ngờ tiểu muội muội trong lòng ham học hỏi như vậy.
Tử Âm bộ dáng Nghệ Phong kinh ngạc, nàng cười hi hi, nhìn Nghệ Phong có chút hả hê nói:
- Ai bảo ngươi ăn nói xằng bậy, xem ngươi hiện tại giải thích thế nào?
Nghệ Phong nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Linh nhi, trong khi Linh nhi hờn dỗi, Nghệ Phong quở trách nói:
- Muội muội ngoan không nên hỏi, việc ta vừa nói muội muội cảm thấy hứng thú sao?
Linh nhi bĩu môi, bất mãn đánh Nghệ Phong:
- Tiêu Dao ca ca thật xấu, không giải thích giúp Linh nhi lại còn khi dễ Linh nhi.
Nghệ Phong cười cười nói:
- Ý của câu người tiền đều thu, chính là sau này Linh nhi lớn lên, bị người khác lừa gạt làm vợ. Người lừa gạt Linh nhi chính là người tiền đều thu. Hiểu chứ?
Linh nhi mơ mơ màng màng gật đầu nói:
- Uhm, sau này Linh nhi cũng đi lừa người khác, mỗi ngày lừa một người, mỗi ngày người tiền đều thu!
Nghệ Phong và Tử Âm nghe xong vô cùng bàng hoàng, lập tức cười ha ha, Nghệ Phong càng hung hăng, hôn Linh nhi một cái nói:
- Linh nhi, chuyện này đúng là lý tưởng vĩ đại. Ta sẽ giúp muội, tốt nhất nửa ngày muội lừa một người!
Linh nhi gật gật đầu, tưởng thật nói:
- Tiêu Dao ca ca yên tâm, chờ tới khi Linh nhi trưởng thành. Một ngày lừa mười người! Linh nhi rất thông minh!
Nghệ Phong nghe Linh nhi nói, càng vui vẻ cười, nhẹ nhàng nhéo nhéo khuôn mặt Linh nhi, quay về phía Tử Âm nói:
- Tử Âm tỷ! Quả thực lý tưởng của Linh nhi thật không tồi, nàng có thể thử xem ah! Ta đảm bảo thử một lần được một người.
Tử Âm trừng mắt liếc nhìn Nghệ Phong, khuôn mặt đỏ ửng say lòng người:
- Ăn nói xằng bậy cái gì?
Nghệ Phong cười cười, nói:
- Tử Âm tỷ! Ý ta nói, sản nghiệp của nàng thế nào lại bị đối phương chèn ép?
Tử Âm thở dài:
- Ngành nghề đen tối tại Đế Đô cơ bản đều chen lấn nhau, thế nhưng đều lấy sòng bạc, thanh lâu, bán đấu giá làm chủ. Cần phải nhờ địa đầu xà trợ giúp, để người khác không thể cướp đoạt của cải. Cho nên ba phần Đế Đô vẫn bị ba đại bang hội tại Đế Đô nắm giữ. Chỉ cần chút tiền, bọn chúng chèn ép sòng bạc của ta, hiện tại thấy sòng bạc bị đóng cửa, bọn chúng cho rằng chèn ép thành công, hiện tại bắt đầu ép ta bán đấu giá sòng bạc. Vốn bán đấu giá lớn nhất tại Đế Đô, cho dù bọn chúng liên thủ đả kích ta cũng không sợ. Thế nhưng, không biết đối phương tìm dược sư cao cấp từ đâu tới, cư nhiên có thể luyện chế đan dược cao cấp ngũ giai. Nhất thời, làm ăn bán đấu giá xuống dốc không phanh.
Nghệ Phong nghe Tử Âm nói vậy, hắn cổ quái nói:
- Y sư cao cấp? Đan dược ngũ giai?
- Đúng vậy! Có thể luyện chế đan dược cao cấp ngũ giai, cho thấy ít nhất cấp bậc của dược sư này đã đạt tới lục giai. Bất quá, bọn họ bán đấu giá đan dược lục giai. Không hẳn cấp bậc dược sư của đối phương chỉ đạt tới lục giai!
Tử Âm bất đắc dĩ nói.
- Một y sư lục giai? Bức phòng bán đấu giá của nàng đóng cửa?
Nghệ Phong có chút cổ quái nói.
Tác giả :
Anh Giai Ngây Thơ