Mèo Ngốc Của Anh! Anh Yêu Em, Đừng Dỗi Nữa Nha!
Chương 32: Bị chiếm tiện nghi
Sau khi trở về nhà, cô lao vào nhà vệ sinh nôn hết tất cả những thứ đã ăn, lấy nước súc miệng mấy lần kèm thêm đánh rằng hai ba lần.Sau khi phát sinh ra nụ hôn đó, tới bây giờ cũng đã gần 1 tuần, cô luôn nhốt mình trong phòng, đương nhiên là cô có đi làm rồi nhưng không hề chạm mặt hắn, mọi người bảo là sếp chắc bận viện mấy hôn nay không thấy mặt ở công ty. Cô cũng chả mấy bận tâm hay để ý.
Cứ nghĩ tới nụ hôn khi đó, nụ hôn của hắn có mấy phần trừng phạt nhưng mà về sau lại vô cùng ôn như và ngọt ngào, cô cũng đã mất cảnh giác, bị kéo vào sự ngọ ngào đó, đã từng rất lâu không cảm nhận được cái cảm giác đó. Nó làm cô rỡ bỏ hết mọi phòng bị, nhưng lúc đó cô chợt nhận ra rằng sự ngọt ngào đó có lẽ không phải dành cho cô, mà là dành cho cô gái mang tên Kiều My kia. Có lẽ Kiều My của hiện tại tuy là hàng giả nhưng không thể phủ nhận rằng hắn đã yêu Kiều My tới mức dù cho đó là hàng giả đi chăng nữa, có lẽ cô trong một thời gian cũng chỉ là người thay thế mà thôi.
Chợt thấy chua xót cho bản thân, cô chùm chăn kín khắp người, cô gắng ngủ, không nhớ tới chuyện đó nữa. Nằm được một lúc thì Jun chạy vào phòng, nó gặm cái điện thoại bàn, thiết nghĩ chắc là Nhã Phương gọi quyên tập tài liệu gì đó, áp máy lên tai cô nói
- Alo - đang chờ đợi đầu bên kia nghe máy
- Mẹ ơi - giọng nói của Hạo Minh vang lên
- Sao con biết sô máy bàn nhà mẹ ? - thập phần ngạc nhiên cô hỏi
- Mẹ để quyên điện thoại ở đây - Hạo Minh nói
Chợt nhớ lại là điện thoại của mình mấy ngày nay không tìm thấy, cô đã nghĩ rằng bị móc rồi nhưng chưa có thời gian đi mua, bây giờ Hạo Minh lại nói rằng ở nhà hắn. Giờ cô lấy đâu ra mặt mũi mà tới đó đây, muốn đập đầu vào tường cho việc hậu đậu mà mình gây ra.
- Ba đi mấy ngày nay không về rồi mẹ ạ, mấy ngày nay con chỉ biết ăn tạm mấy gói bim bim, con đói mẹ ơi - giọng Hạo Min kêu lên rất nhiều đáng thương
Nghĩ tới con bụng đói meo, cô sốt ruột không nghĩ gì nữa vội vàn phóng xe tới nhà hắn, tất nhiên cậu bé Jun rất nhanh leo lên xe ngồi đằn sau cô. Tới nơi thấy cậu con trai đang ngồi trước cửa nhà đợi cô, nhìn thằng bé gầy đi nhiều, lòng xót xa cầm túi đồ tươi cô vừa mua ở chợ vào trong bếp chế biến cho Hạo Minh, nấu xong Hạo Minh mạc kệ nóng hay lạnh cho vào miệng ăn luôn, Hạo Minh ăn rất gấp gáp như là bị bỏ đói mấy năm vậy, khoé mắt cay cay, cô xoa đầu Hạo Minh nói
- Ăn từ từ thôi ăn hết mẹ nấu tiếp - nói xong cô lấy cái điện thoại Hạo Minh đưa bấm số gọi cho hắn
- Alo - tiếng hắn nhàn nhạt vang lên
- Anh đang ở đâu vậy, sao anh lại để con đói hả, nếu anh không chăm sóc nó tốt tôi sẽ mang con tới chỗ tôi ở - nói xong cô đợi câu trả lời của hắn
- Sao em biết số của anh ? - hắn hỏi cô giọng ngạc nhiên
- Số điện thoại liên lác với sếp của mình cũng không có làm ăn cái gì - cô nói xong hắn nói tiếp
- Em đang ở đâu ? - hắn hỏi cô
Cảm thấy bực mình khi hắn chưa trả lời câu hỏi của cô, thôi kệ vậy cô cũng chẳng quan tâm làm gì lại bị nói lắm chuyện
- Nhà anh - vỏn vẹn 2 chữ cô cúp máy không thèm đọi hắn nói thêm gì
Nhìn Hạo Minh ăn hết món này tới món khác, cô bèn chạy vào trong nhà bếp nấu thêm vài món nữa, khi bưng ra đã thấy hắn đứng ở cưa, đặt thức ăn xuống bàn đang định lên tiếng thì hắn chạy lại ôm cô rất chặt. Mùi rượu từ người hắn toả ra làm cô rất khó chịu, đầu tóc thì bù xù, khuôn mặt hóc hác hình như mấy ngày nay hắn không ăn gì.
- Nếu anh không chăm sóc con tốt thì để tôi chăm nó - nói xong đang gạt tay hắn ra nhưng hắn lại càng ôm chặt hơn
- Này..... - đang định nói thêm gì thì hắn đã ngã vào người cô vùi mặt vào ngực cô ngủ
- Ôi mẹ ơi nặng vãi - hắn đè lên người cô,
Cô là phụ nữ sức yêu tay mềm lại phải đưa người người đàn ông trước mặt lên lầu, thật là gian nan lắm nha. Thấy hắn ngày càn chiếm tiện nghi của cô mà cô lại không thể đẩy hắn ra được, nén tiếng thở dài cố gắng khéo hắn lên phòng, khi khéo hắn được lên cái giường cô như tìm được vận may, vất hắn lên giường đang định đi ra thì tay hắn năm chặt tay cô. Cô làm đủ mọi cách cũng không buông được
- Đừng đi..... - hắn nói mớ rồi như đang thức kéo cô vào lòng ô chặt lấy cô
Cười khổ trước cái hành động lúc này. Chắc hẳn hắn có thói quen ngủ rất thích ôm gối ôm đây, hắn chiếm toàn bộ tiện nghi của cô, mệt nhọc thở dài, đành phải đợi hắn thức dậy vậy.
Cho tới tối, là thời điểm hắn thức dậy. Sau khi có một giấc ngủ thoải mái, hắn khẽ mở mắt, thấy mặt mình đè lên cái gì đó rất mềm mại và thơm, ngẩng đầu lên thì thấy ngực mềm mại của cô. Hoá ra là hắn ôm cô ngủ, bảo sao lại ngủ ngon tới thế. Để ý lại khuôn mặt lúc ngủ của cô rất đáng yêu nha, miệng mờ hở để lộ ít răng rất trăng, môi mèm mại hồng hồng rất muốn hôn cho phát, cô ăn mặc rất thoải mái, quần ngắn tới đùi để lộ chăn dài trắng muốn, áo dây bên trong màu trắng, khoác ngoài 1 cái áo gió mỏng màu xám có mũ. Cô ăn mặc hết sực hở hang làm hắn bực mình, nhẹ nhàn hôn lên môi cô, rồi gặm sương quai xanh của cô coi như là đánh dấu lãnh thổ vậy. Hài lòng với dấu hôn, nhưng mà ai ngờ dục vọng của hắn liến khéo đến rất nhanh. Cười khổ nhìn cô, quần áo dã xộc xệch đi nhiều.
Nhưng lại không muốn tổn thương cô, chạy nhanh vào nhà tắm, xả nước lạnh tiết chế lại. Sau khi tắm xong, hắn quần một chiếc khăn trắng ra ngoài, tay đang lấy khăn lau khô tóc. Thấy cô vẫn ngủ xay không biết gì, cười hạnh phúc, hắn leo lên giương tiếp tục ôm cô ngủ, đương nhiên không mặc quần áo, trước khi ngủ sợ cô khô chịu, giúp cô cởi áo khoác ngoài ra, tiện tai tháo luôn bra của cô bỏ ra. Thoải mái ôm cô, vùi mặt vào nơi mềm mại đầy ngọt ngào của cô nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.
Cứ nghĩ tới nụ hôn khi đó, nụ hôn của hắn có mấy phần trừng phạt nhưng mà về sau lại vô cùng ôn như và ngọt ngào, cô cũng đã mất cảnh giác, bị kéo vào sự ngọ ngào đó, đã từng rất lâu không cảm nhận được cái cảm giác đó. Nó làm cô rỡ bỏ hết mọi phòng bị, nhưng lúc đó cô chợt nhận ra rằng sự ngọt ngào đó có lẽ không phải dành cho cô, mà là dành cho cô gái mang tên Kiều My kia. Có lẽ Kiều My của hiện tại tuy là hàng giả nhưng không thể phủ nhận rằng hắn đã yêu Kiều My tới mức dù cho đó là hàng giả đi chăng nữa, có lẽ cô trong một thời gian cũng chỉ là người thay thế mà thôi.
Chợt thấy chua xót cho bản thân, cô chùm chăn kín khắp người, cô gắng ngủ, không nhớ tới chuyện đó nữa. Nằm được một lúc thì Jun chạy vào phòng, nó gặm cái điện thoại bàn, thiết nghĩ chắc là Nhã Phương gọi quyên tập tài liệu gì đó, áp máy lên tai cô nói
- Alo - đang chờ đợi đầu bên kia nghe máy
- Mẹ ơi - giọng nói của Hạo Minh vang lên
- Sao con biết sô máy bàn nhà mẹ ? - thập phần ngạc nhiên cô hỏi
- Mẹ để quyên điện thoại ở đây - Hạo Minh nói
Chợt nhớ lại là điện thoại của mình mấy ngày nay không tìm thấy, cô đã nghĩ rằng bị móc rồi nhưng chưa có thời gian đi mua, bây giờ Hạo Minh lại nói rằng ở nhà hắn. Giờ cô lấy đâu ra mặt mũi mà tới đó đây, muốn đập đầu vào tường cho việc hậu đậu mà mình gây ra.
- Ba đi mấy ngày nay không về rồi mẹ ạ, mấy ngày nay con chỉ biết ăn tạm mấy gói bim bim, con đói mẹ ơi - giọng Hạo Min kêu lên rất nhiều đáng thương
Nghĩ tới con bụng đói meo, cô sốt ruột không nghĩ gì nữa vội vàn phóng xe tới nhà hắn, tất nhiên cậu bé Jun rất nhanh leo lên xe ngồi đằn sau cô. Tới nơi thấy cậu con trai đang ngồi trước cửa nhà đợi cô, nhìn thằng bé gầy đi nhiều, lòng xót xa cầm túi đồ tươi cô vừa mua ở chợ vào trong bếp chế biến cho Hạo Minh, nấu xong Hạo Minh mạc kệ nóng hay lạnh cho vào miệng ăn luôn, Hạo Minh ăn rất gấp gáp như là bị bỏ đói mấy năm vậy, khoé mắt cay cay, cô xoa đầu Hạo Minh nói
- Ăn từ từ thôi ăn hết mẹ nấu tiếp - nói xong cô lấy cái điện thoại Hạo Minh đưa bấm số gọi cho hắn
- Alo - tiếng hắn nhàn nhạt vang lên
- Anh đang ở đâu vậy, sao anh lại để con đói hả, nếu anh không chăm sóc nó tốt tôi sẽ mang con tới chỗ tôi ở - nói xong cô đợi câu trả lời của hắn
- Sao em biết số của anh ? - hắn hỏi cô giọng ngạc nhiên
- Số điện thoại liên lác với sếp của mình cũng không có làm ăn cái gì - cô nói xong hắn nói tiếp
- Em đang ở đâu ? - hắn hỏi cô
Cảm thấy bực mình khi hắn chưa trả lời câu hỏi của cô, thôi kệ vậy cô cũng chẳng quan tâm làm gì lại bị nói lắm chuyện
- Nhà anh - vỏn vẹn 2 chữ cô cúp máy không thèm đọi hắn nói thêm gì
Nhìn Hạo Minh ăn hết món này tới món khác, cô bèn chạy vào trong nhà bếp nấu thêm vài món nữa, khi bưng ra đã thấy hắn đứng ở cưa, đặt thức ăn xuống bàn đang định lên tiếng thì hắn chạy lại ôm cô rất chặt. Mùi rượu từ người hắn toả ra làm cô rất khó chịu, đầu tóc thì bù xù, khuôn mặt hóc hác hình như mấy ngày nay hắn không ăn gì.
- Nếu anh không chăm sóc con tốt thì để tôi chăm nó - nói xong đang gạt tay hắn ra nhưng hắn lại càng ôm chặt hơn
- Này..... - đang định nói thêm gì thì hắn đã ngã vào người cô vùi mặt vào ngực cô ngủ
- Ôi mẹ ơi nặng vãi - hắn đè lên người cô,
Cô là phụ nữ sức yêu tay mềm lại phải đưa người người đàn ông trước mặt lên lầu, thật là gian nan lắm nha. Thấy hắn ngày càn chiếm tiện nghi của cô mà cô lại không thể đẩy hắn ra được, nén tiếng thở dài cố gắng khéo hắn lên phòng, khi khéo hắn được lên cái giường cô như tìm được vận may, vất hắn lên giường đang định đi ra thì tay hắn năm chặt tay cô. Cô làm đủ mọi cách cũng không buông được
- Đừng đi..... - hắn nói mớ rồi như đang thức kéo cô vào lòng ô chặt lấy cô
Cười khổ trước cái hành động lúc này. Chắc hẳn hắn có thói quen ngủ rất thích ôm gối ôm đây, hắn chiếm toàn bộ tiện nghi của cô, mệt nhọc thở dài, đành phải đợi hắn thức dậy vậy.
Cho tới tối, là thời điểm hắn thức dậy. Sau khi có một giấc ngủ thoải mái, hắn khẽ mở mắt, thấy mặt mình đè lên cái gì đó rất mềm mại và thơm, ngẩng đầu lên thì thấy ngực mềm mại của cô. Hoá ra là hắn ôm cô ngủ, bảo sao lại ngủ ngon tới thế. Để ý lại khuôn mặt lúc ngủ của cô rất đáng yêu nha, miệng mờ hở để lộ ít răng rất trăng, môi mèm mại hồng hồng rất muốn hôn cho phát, cô ăn mặc rất thoải mái, quần ngắn tới đùi để lộ chăn dài trắng muốn, áo dây bên trong màu trắng, khoác ngoài 1 cái áo gió mỏng màu xám có mũ. Cô ăn mặc hết sực hở hang làm hắn bực mình, nhẹ nhàn hôn lên môi cô, rồi gặm sương quai xanh của cô coi như là đánh dấu lãnh thổ vậy. Hài lòng với dấu hôn, nhưng mà ai ngờ dục vọng của hắn liến khéo đến rất nhanh. Cười khổ nhìn cô, quần áo dã xộc xệch đi nhiều.
Nhưng lại không muốn tổn thương cô, chạy nhanh vào nhà tắm, xả nước lạnh tiết chế lại. Sau khi tắm xong, hắn quần một chiếc khăn trắng ra ngoài, tay đang lấy khăn lau khô tóc. Thấy cô vẫn ngủ xay không biết gì, cười hạnh phúc, hắn leo lên giương tiếp tục ôm cô ngủ, đương nhiên không mặc quần áo, trước khi ngủ sợ cô khô chịu, giúp cô cởi áo khoác ngoài ra, tiện tai tháo luôn bra của cô bỏ ra. Thoải mái ôm cô, vùi mặt vào nơi mềm mại đầy ngọt ngào của cô nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.
Tác giả :
Saotome Hotaru