Mèo Hoang Nhỏ À, Anh Muốn Ăn Em!
Chương 2: Hôn lễ (1)
Cò, cô đã lập tức rời đi từ bao giờ . Cô không muốn ở lại cái nơi dơ bẩn này thêm một giây một phút nào nữa . Trên đường về , cô vẫn luôn ám ảnh cái hình ảnh đó đến nỗi suýt nữa đâm vào cái cây gần nhà . Và cô luôn day day cái đầu rồi tự nhủ :
- Tẩy não , tẩy não nào . Không có việc gì đâu . Phu ... Phù ...
Vừa về đến nhà , cô lập tức về phòng mình , chui ngay vào phòng tắm , tẩy rữa kì cọ thật sạch sẽ phần quanh cổ , chỗ mà người đàn ông kia vừa động vào . Cô cảm thất nó rất ghê tởm . Đột nhiên , cái hình ảnh kia lại xuất hiện trong đầu cô khiến cô giật mình ,cô lấy nước tạt vào mặt mình , cố ép mình phải quên đi cái chuyện kinh dị đó .
Bỗng nhiên , tiếng gõ cửa vang lên . Cô vội vàng lau khô mặt rồi ra mở cửa .
- Ba , mẹ sao hai người lại lên đây - Cô vô cùng ngạc nhiên vì ba mẹ cô rất ít khi tìm lên hòng của cô , thường thường thì họ đều gọi cô xuống phòng khách để nói , nhưng hôm nay ...
- Chúng ta có chuyện muốn nói với con - Bà ạ nói , giọng đầy tâm sự .
- Dạ , mời ba mẹ vào ngồi !
- Có chuyện gì vậy ạ ?
Cô lo lắng hỏi khi nhìn thấy khuôn mặt ưu phiền của cha mẹ .
- Con biết đấy - Ông nói - Hạ thị hiện tại đang cạnh tranh một hạng mục với Tường thị và Lạm thị . Hạng mục lần này tuy không lớn nhưng nếu chúng ta đạt được thì Hạ thị sẽ lên bước phát triển mới . Cha đang dành toàn bộ tài sản của Hản thị để cạnh tranh . Nhưng hình như hai đối thủ kia đang liên kết lại với nhau để đánh bại cha . Có lẽ thời gian tới , sớm muôn gì Hạ thị cũng lâm vào nguy cơ huỷ diệt . Cha muốn nhờ con giúp .
Trong lúc cô chưa hiểu gì thì ba Hạ đã tiếp lời :
- Bà ngoại của con từ trước đến nay luôn muốn con gả cho - Chủ tịch tập đoàn g bởi lẽ bà ngoại của con và bà của cậu ấy đã có định hôn ước cho con .
Càng nói , càng không hiểu gì .
- Nhưng cả hai chuyện này thì có liên quan gì đến con ?
Bà Hàn nhìn cô đau lòng :
- Ba mẹ muốn con ... gả cho Đường Thiên Ngạo . Cậu ấy là người đứng đầu trong giới tài chính không chỉ trong nước mà cả thế giới . Chỉ cần cậu ta lên tiếng thì Hàn thị sẽ không bị hiểu diệt mà có khi còn thuận lợi phát triển hõn . Hơn nữa , đó còn là nguyện vọng của bà ngoại con . Mẹ biết như vậy con phải chịu thiệt nhưng vì Hàn gia , con sẽ cố gắng chứ ?
Nước mắt của cô không biết từ bao giờ đã chảy xuống đôi gò má . Cô phải gả cho Dường Thiên Ngạo . Tuy hắn là người đứng đầu giới kinh doanh nhưng hắn cũng nổi tiếng là sát gái . Có rất nhiều những cô gái vây quanh hắn . Nhưng cũng chỉ để làm tình với hắn , xong hắn đều tàn nhẫn vứt bỏ . Nếu cô là vợ của hắn , có phải cũng thế không ? Cũng chỉ là công cụ để làm ấm giường của hắn , rồi cô sẽ bị hắn gạt bỏ , như vậy cuộc sống sau này của cô phài làm sao ? Và cô cảm thấy vô cùng buồn xen lẫn cảm giác bất lực .
- Con đồng ý .
Cô bỗng thốt lên khiến cả bố và mẹ cô đều giật mình . Bà Hàn bắt đầu thút thít :
- Ngọc Băng à , mẹ xin lỗi . Mẹ và ba con chỉ là ... là ... Huhuhu...
Bà nghẹn ngào nói không nên lời , ôm chầm lấy cô. Và cô , cô cũng đâu dễ chịu gì . Huỷ bỏ hạnh phúc cả đời mình để đi lấy một người đàn ông xa lạ không quen biết . Nhưng cô không thể ích kỉ , vì cá nhân mà bỏ mặc gia đình và cả người bà mà cô yêu nhất trên thế gian nữa .
Sau vài phút căn phòng chìm trong im lặng , ông Hàn khẽ lên tiếng :
- Ngọc băng à , vậy chuẩn bị cho tốt nhé . Ngày mai là ngày ... tổ chức hôn lễ . Ba mẹ về phòng trước đây .
Mẹ cô bị ông Hàn kéo đi . Vì thấy bà khóc và cả cô nữa , khiến ông đau lòng .
Giờ chỉ còn một mình cô trong phòng , Cô nhìn lên trần rồi ngã xuống . Có lẽ giờ chỉ có ông trời mới biết cảm giác của cô thế nào ...
- Tẩy não , tẩy não nào . Không có việc gì đâu . Phu ... Phù ...
Vừa về đến nhà , cô lập tức về phòng mình , chui ngay vào phòng tắm , tẩy rữa kì cọ thật sạch sẽ phần quanh cổ , chỗ mà người đàn ông kia vừa động vào . Cô cảm thất nó rất ghê tởm . Đột nhiên , cái hình ảnh kia lại xuất hiện trong đầu cô khiến cô giật mình ,cô lấy nước tạt vào mặt mình , cố ép mình phải quên đi cái chuyện kinh dị đó .
Bỗng nhiên , tiếng gõ cửa vang lên . Cô vội vàng lau khô mặt rồi ra mở cửa .
- Ba , mẹ sao hai người lại lên đây - Cô vô cùng ngạc nhiên vì ba mẹ cô rất ít khi tìm lên hòng của cô , thường thường thì họ đều gọi cô xuống phòng khách để nói , nhưng hôm nay ...
- Chúng ta có chuyện muốn nói với con - Bà ạ nói , giọng đầy tâm sự .
- Dạ , mời ba mẹ vào ngồi !
- Có chuyện gì vậy ạ ?
Cô lo lắng hỏi khi nhìn thấy khuôn mặt ưu phiền của cha mẹ .
- Con biết đấy - Ông nói - Hạ thị hiện tại đang cạnh tranh một hạng mục với Tường thị và Lạm thị . Hạng mục lần này tuy không lớn nhưng nếu chúng ta đạt được thì Hạ thị sẽ lên bước phát triển mới . Cha đang dành toàn bộ tài sản của Hản thị để cạnh tranh . Nhưng hình như hai đối thủ kia đang liên kết lại với nhau để đánh bại cha . Có lẽ thời gian tới , sớm muôn gì Hạ thị cũng lâm vào nguy cơ huỷ diệt . Cha muốn nhờ con giúp .
Trong lúc cô chưa hiểu gì thì ba Hạ đã tiếp lời :
- Bà ngoại của con từ trước đến nay luôn muốn con gả cho - Chủ tịch tập đoàn g bởi lẽ bà ngoại của con và bà của cậu ấy đã có định hôn ước cho con .
Càng nói , càng không hiểu gì .
- Nhưng cả hai chuyện này thì có liên quan gì đến con ?
Bà Hàn nhìn cô đau lòng :
- Ba mẹ muốn con ... gả cho Đường Thiên Ngạo . Cậu ấy là người đứng đầu trong giới tài chính không chỉ trong nước mà cả thế giới . Chỉ cần cậu ta lên tiếng thì Hàn thị sẽ không bị hiểu diệt mà có khi còn thuận lợi phát triển hõn . Hơn nữa , đó còn là nguyện vọng của bà ngoại con . Mẹ biết như vậy con phải chịu thiệt nhưng vì Hàn gia , con sẽ cố gắng chứ ?
Nước mắt của cô không biết từ bao giờ đã chảy xuống đôi gò má . Cô phải gả cho Dường Thiên Ngạo . Tuy hắn là người đứng đầu giới kinh doanh nhưng hắn cũng nổi tiếng là sát gái . Có rất nhiều những cô gái vây quanh hắn . Nhưng cũng chỉ để làm tình với hắn , xong hắn đều tàn nhẫn vứt bỏ . Nếu cô là vợ của hắn , có phải cũng thế không ? Cũng chỉ là công cụ để làm ấm giường của hắn , rồi cô sẽ bị hắn gạt bỏ , như vậy cuộc sống sau này của cô phài làm sao ? Và cô cảm thấy vô cùng buồn xen lẫn cảm giác bất lực .
- Con đồng ý .
Cô bỗng thốt lên khiến cả bố và mẹ cô đều giật mình . Bà Hàn bắt đầu thút thít :
- Ngọc Băng à , mẹ xin lỗi . Mẹ và ba con chỉ là ... là ... Huhuhu...
Bà nghẹn ngào nói không nên lời , ôm chầm lấy cô. Và cô , cô cũng đâu dễ chịu gì . Huỷ bỏ hạnh phúc cả đời mình để đi lấy một người đàn ông xa lạ không quen biết . Nhưng cô không thể ích kỉ , vì cá nhân mà bỏ mặc gia đình và cả người bà mà cô yêu nhất trên thế gian nữa .
Sau vài phút căn phòng chìm trong im lặng , ông Hàn khẽ lên tiếng :
- Ngọc băng à , vậy chuẩn bị cho tốt nhé . Ngày mai là ngày ... tổ chức hôn lễ . Ba mẹ về phòng trước đây .
Mẹ cô bị ông Hàn kéo đi . Vì thấy bà khóc và cả cô nữa , khiến ông đau lòng .
Giờ chỉ còn một mình cô trong phòng , Cô nhìn lên trần rồi ngã xuống . Có lẽ giờ chỉ có ông trời mới biết cảm giác của cô thế nào ...
Tác giả :
Thiên Thiên Băng