Mê Mẩn Vì Em
Chương 214
Sau khi lại giải quyết xong đợt ma vật nữa, rốt cuộc Du lệ không kìm được hỏi Lai Nhân Tư.
“Không phải trên du thuyền của ông đã bị ma vật chiếm rồi chứ?"
Thấy vẻ mặt nghi ngờ của cô, bộ dạng ông ta như chủ nhân chiếc du thuyền này có phải là bù nhìn không, thần sắc quá vô dụng, khóe miệng Lai Nhân Tư khẽ nhếch lên, “Chuyện này tôi không thể khống chế nổi, hẳn là có Ma tộc khác mang chúng vào"
Tuy ông ta là chủ nhân du thuyền, nhưng du thuyền lớn như này, yêu ma quỷ quái đề tụ tập trên thuyền, dù sao cũng phải nể mặt mũi lão đại khác nữa, ông ta cũng không đến mức theo dõi kỹ từng chỗ trên du thuyền một. Nói thật thì tiệc sinh nhật đêm nay xảy ra chuyện gì ông ta cũng không cách nào đoán trước được.
“Vậy ông bảo là ai đưa vào hả?" Du Lệ xoa máu trên kiếm gỗ đào hỏi.
Ánh mắt Lai Nhân Tư không kìm nổi nhìn xuống cây kiếm gỗ đào đó, trên đường đi, tuy nói là ông ta mở đường, ngăn cản những ma vật ở đâu cũng có, nhưng có lúc cũng sơ hở, không thể chiếu cố hết được. Mà Du Lệ thì đi sau ông ta, không những không ghìm chân ông ta lại mà ngược lại đi theo giết một mạch, chèm ma vật như chém bùn.
Thấy hành động chém ma vật của cô như chém dưa vậy, vô cùng thành thạo, vừa thấy thì đã biết là ngày thường rèn luyện thường xuyên rồi.
Không hổ là hậu duệ của Natia Duy Đạt, cho dù hiện giờ cô ấy vẫn chưa thức tỉnh lực lượng người Thủ hộ Ma Môn, nhưng không thể khinh nhờn được. Hiện tại ông ta lại nghi ngờ, người Thu hộ Ma môn thế này, lại còn có chủ nhân La Tắc A Tư tương trợ nữa, kế hoạch của Mai Lợi Nhĩ có thể bắt cô ấy đi tế bia có được thật không đây?
Trong lòng lóe lên nhiều ý nghĩ, trên mặt Lai Nhân Tư vẫn lạnh tanh, nói lạnh nhạt, “Ma tộc lên du thuyền quá nhiều, kẻ nào cũng đều nghi ngờ cả tôi không thể xác định chắc chắn được"
Du Lệ liếc ông ta một cái, chẳng nể mặt bảo, “Lừa người! Là ai mang đến, trong lòng ông chẳng lẽ không đếm được sao?"
Lai Nhân Tư, “…"
Du Lệ thở dài, lý giải bộ dạng vẻ mặt của ông ta, “Được thôi, tôi cũng không làm khó người khác, vẫn nên đi tìm Chử Hiệt vậy, anh ấy chắc chắn sẽ cảm thấy tôi không khờ đến mức bị lừa đến vậy"
Đây quả thật là uy hiếp trắng trợn.
Locks cẩn thận nhìn thần sắc thay đổi đầy ngoạn mục trên mặt Lai Nhân Tư một cái, trong lòng vô cùng bội phục Du Lệ, cảm thấy cô một con người bình thường, không những đối mặt với ma vật không kinh sợ, thậm chí còn dám uy hiếp cả Lai Nhân Tư đến mức sắc mặt ông ta thay đổi đến thế này, lợi hại quá.
Lai Nhân Tư, “…. Được rồi, để tôi đoán đã, Tắc Long và A khắc Phất Lạc Tư không thoát khỏi liên quan"
Du Lệ à một câu, chậm rãi hỏi, “Thế Mai Lợi Nhĩ thì sao?"
“Gã đương nhiên…. “Lai Nhân Tư đột nhiên ngậm chặt miệng lại, trên mặt lộ ra tia ảo não, vội bổ sung, “Thành chủ Mai Lợi Nhĩ vẫn còn ở Ma Giới mà, chuyện ở đây ông ta không biết…"
Du Lệ thô bạo cắt ngang lời ông ta, “Đừng có nói những lời này với tôi, cái gì nên biết tôi biết cả rồi, ông có lừa dối nữa cũng vô dụng thôi"
Lai Nhân Tư đành ngậm miệng lại, quả nhiên trong lòng Áo Phỉ Nick không dối gạt cô ấy, cái gì cũng nói cho cô ấy biết.
Du Lệ lau khô máu trên kiếm gỗ đào, vung kiếm lên bảo, “Đi thôi"
Lai Nhân Tư hỏi theo bản năng, “Đi đâu?" Sau khi hỏi xong lại ảo não lần nữa, vội vàng nèn nhịn sự hỗn loạn trong lòng lại, tiến lên phía trước.
Họ đi qua một đường rất dài, đi đến trước một đầu cầu thang, lúc đang định đi lên, trên cầu thang đột nhiên xuất hiện một bóng người.
Lai Nhân Tư dừng bước, nhìn người đứng trên đầu cầu thang không nói câu gì.
Những người khác đi theo cũng dừng lại.
Du Lệ ngửa đẩu nhìn người đối diện chằm chằm, ánh mắt hai bên chạm nhau, chỉ có thể nhìn ra là một người đàn ông, thân hình cao lớn thon gầy, mặc áo gió đen dài, đang từ trên cao nhìn xuống bọn họ.
Đột nhiên kẻ đó vung tay lên.
SẮc mặt Lai Nhân Tư thay đổi, cùng lúc tránh đi, đồng thời kéo Du lệ ra sau.
Theo tiếng súng vang lên, nơi họ đứng xuất hiện vết đạn bắn, tiếng binh binh vang lên liên tục, Lai Nhân Tư vừa kéo Du lệ tránh viên đạn liên tục bắn ra, tay vừa vung lên, lấy ông ta là trung tâm, ma khí màu đen bùng ra, hóa thành một màn sương đen che trước mặt bọn họ.
NHưng viên đạn kia thế mà xuyên qua màn sương đen dừng ngay trên người Lai Nhân Tư.
‘Chủ nhân!"
Lai Nhân Tư kêu lên một tiếng, che lại bả vai chảy máu, cắn chặt răng, nhào lên bảo đám Locks nói, “Đi!"
Cả đám Ma tộc lại chạy nhanh quay lại.
Đằng sau tiếng đạn bắn cứ vang lên binh binh, tiếp đó là người nọ cũng đuổi sát tới.
Du Lệ bị Lai Nhân Tư kéo chạy về trước, bớt chút thời gian nhìn thoáng ra sau, thấy ma khi đằng sau họ dày đặc đang ngăn cản sự truy kích của kẻ địch, nhưng ma khí tuy có chút tác dụng ngăn cản người đó, song lại không ngăn được cây súng trên tay kẻ đó có thể bắn xuyên ma vật, hộ vệ bảo vệ phía sau cứ ngã xuống từng người không rõ sống chết.
Mắt thấy hộ vệ Ma tộc bên cạnh ít dần, kẻ truy kích phải xuyên qua ma khí ngăn cản. Locks cắn răng xoay người chặn ngang đường, quát to, “Chủ nhân, đi mau!"
Lai Nhân Tư trầm mặt kéo Du lệ chạy trốn một mạch.
Có Locks chống đỡ, rốt cuộc nhóm Lai Nhân Tư họ cũng thành công trốn thoát khỏi kẻ truy kích, Lai Nhân Tư kéo Du Lệ quẹo trái quẹo phải vào cửa quen thuộc rồi tiến vào một gian phòng, khóa cửa lại, dưới chân lảo đảo, suýt nữa thì ngã nhào trên mặt đất.
Du lệ đỡ lấy ông ta hỏi, “Không sao chứ?"
SẮc mặt Lai Nhân Tư vô cùng tái nhợt, mồ hôi lạnh ướt nhẹp đầu, nói miễn cưỡng, “Không sao"
Thoạt nhìn trông có vẻ như không có gì.
Du lệ đỡ Lai Nhân Tư ngồi xuống sofa trông có vẻ như sắp ngất bất cứ lúc nào, thấy bả vai ông tay ướt đẫm máu, mà tay kia bịt vai cũng dính máu ướt nhẹp, xốc quần áo ông ta lên.
Lai Nhân Tư thò tay ra giữ chặt tay cô, mặt trắng bệch đầy lạnh lẽo.
“Tôi giúp ông xử lý vết thương" Du lệ đáp, “Trước kia tôi có học qua một chút kiến thức hộ lý, chắc có thể làm được" Cô nghĩ, Ma tộc đều là những kẻ da dày thịt béo, tố chất thân thể chuẩn chỉnh, chút vết thương chắc không có gì nguy hiểm lớn đâu nhỉ?
Lai Nhân Tư cười khổ một cái, “Vô dụng thôi, vừa rồi súng đó là súng của Giáo Đình, viên đạn là chế từ bạc ra, chuyên khắc chế loại sinh vật hắc ám như chúng tôi"
Ma tộc quả thật không sợ đạn nhân loại, nhưng nếu là súng của Giáo Đình thì lại ngoại lệ, càng chưa nói đến viên đạn dùng bạc đặc chế ra, nếu bị bắn trúng, thì sự tổn thương lại cực lớn hơn súng con người, cho dù có là Cổ Ma cường đại chăng nữa cũng chỉ có thể bị đuổi giết chết.
“Vậy phải làm sao đây?" Du lệ hơi nóng ruột, tốt xấu gì vừa rồi ong ta cũng coi như bảo vệ mình, cô không thể là người vô lượng tâm được.
Lai Nhân Tư nửa nằm nửa ngồi trên sofa, nói đầy suy yếu, “Lấy viên đạn ra trước đã"
Du lệ mím môi, đi tìm hòm thuốc, vừa mở ra thấy bên trong có đủ đồ, đoán chừng là bác sỹ trên thuyền chuẩn bị. Cô mang hòm thuốc đến trước sofa hỏi Lai Nhân Tư xem làm thế nào.
Lai Nhân Tư nhìn thoáng qua hòm thuốc, cắn chặt răng bảo, “Cô giúp tôi lấy viên đạn ra đi"
“tôi á?" Du lệ há hốc mồm, “tôi chỉ biết một ít y thôi, không biết lấy viên đạn ra thế nào đâu" Kỹ thuật lấy đạn ra quá chuyên nghiệp cao cấp, cô chỉ là một chiêu số hoang, hết cách rồi nha.
“Không sao, cô cứ trực tiếp cào ra đi" Lai Nhân Tư chịu đau bảo, thấy vẻ mặt cô do dự, nói tiếp, “Viên đạn để lại trong người càng lâu, bạc đặc càng gây tổn thương lớn với Ma tộc, phải nhanh chóng lấy nó ra"
Đây chẳng phải là cáo thẳng ra à? Du lệ nghe mà thật sự hết lời, không hiểu còn tưởng là đào đồ ăn đó.
Tuy cảm thấy mình không ra tay nổi, nhưng thấy bộ dạng kia của Lai Nhân Tư, đoán chừng là không cách nào tự mình ra tay nổi, đành để cô vậy.
Mãi cho đến lúc lấy được viên đạn ra, đầu Du Lệ đã đầy mồ hôi. Lại nhìn Lai Nhân Tư thấy đã hôn mê, miệng vết thương trên vai nát tươm, đều là tự cô làm cào lấy viên đạn ra, Du lệ cảm thấy bản thân mình chắc phải rất lâu đoán chừng sẽ không ăn nổi thịt nữa.
Mãi cho đến khi băng bó xong miệng vết thương cho ông ta, Lai Nhân Tư mới mở mắt. Sắc mặt ông ta vẫn vô cùng tái nhợt, nhưng tốt xấu gì cũng không còn yếu như thế nữa, ngồi thẳng đậy.
Du Lệ nhìn ông ta hỏi, “Thế nào rồi?"
“Vẫn còn được" Lai Nhân Tư thở yếu ớt bảo, “Để tôi nghỉ chừng nửa tiếng nữa"
Du lệ ừ một câu, hỏi, “Vừa rồi là chuyện thế nào thế? Nổ súng là người Giáo đình hả? Sao bọn họ lại đối phó với ông vậy?"
Nào ngờ Lai Nhân Tư liếc cô một cái, nụ cười trên mặt quen duy trì không kìm được, nói luôn, “con mắt nào của cô thấy gã phải đối phó là chính tôi chứ? Rõ ràng là cô mới đúng, gã bắn phát súng đầu tiên là về phía cô"
Du lệ, “…. Ông có nhầm không vậy? Lúc đó tôi chẳng phải đứng sau ông sao? Hơn nữa gã dùng loại súng có đạn bạc, tôi không phải là Ma tộc, dùng loại súng này có thấy tác dụng không hả?"
Nói xong câu cuối, Du Lệ đã chắc chắn đối phương tới là vì Lai Nhân Tư.
Lai Nhân Tư thấy vẻ mặt nghi ngờ của cô nhìn mình, suýt nữa thì ông ta cho rằng đối phương là tới vì chính mình. Ông ta nhanh chóng có phản ứng, không đúng nha, tuy Du Lệ hiện giờ có hình dạng con người, nhưng cô ấy chính là đời sau của Natia Duy Đạt, cho dù vẫn chưa hoàn toàn thức tỉnh trở thành người thủ hộ Ma môn, nhưng ở trong mắt kẻ truy kích, cô ấy cũng được coi là một phần của Ma tộc đi chứ…
Không đợi ông ra hoài nghi kết quả gì, Du Lệ lại hỏi, “Phía Chử Hiệt thế nào rồi?"
“Chuyện này sao tôi biết được, hiện giờ tình hình du thuyền cô cũng thấy rồi đó, tôi đã hết cách khống chế nó rồi" Nói đến đây, Lai Nhân Tư khẽ nhíu mày, cảm thấy chuyện hơi khó giải quyết.
Du lệ cũng không nóng vội, vẫn bộ dáng bình tĩnh như cũm bảo, “Ông nói cho tôi biết tình hình du thuyền một chút xem nào"
Lai Nhân Tư không biết cô định làm gì, thành thật đáp lại.
Hiện giờ trên du thuyền chủ yếu có ba thế lực đang hỗn chiến, một thế lực là A Khắc Phất Lạc Tư mang tới một đám quỷ hút máu, một thế lực là Cổ Ma Tắc Long mang đến một đám Ma tộc, còn một đám là Chử Hiệt đây, Uy SẮt và Nhạc Chính Tước cầm đầu muốn tiêu diệt A Khắc Phất Lạc Tư và Tắc Long mà liên hợp thành lực lượng đám yêu ma với nhau.
Trừ những này ra, còn có những quỷ hút máu và Ma tộc, Giáo đình cùng nhân sĩ giới thần quái các quốc gia khác đục nước béo cò.
“…. Lấy gia tộc Guzman cầm đầu ba gia tộc đến nay thì luôn muốn tiêu diệt kẻ phản bội A Khắc Phất lạc Tư, đúng lúc có cơ hội lần này, bọn họ dĩ nhiên không thể bỏ lỡ được. Còn với Giáo Đình, lần này bọn họ đến du thuyền cũng tưởng nhân cơ hội ra tay cướp Thánh Khí đã bị quỷ hút máu cướp đi vào thời điểm chiến tranh thánh năm đó, Thánh Khí đó được ba gia tộc lớn quỷ hút máu và A KHắc Phất Lạc Tư thay nhau giữ; còn có Ma tộc, hiện giờ tình hình ma Cảnh cô cũng biết rồi, bất kể là La Tắc A Tư hay là người thủ hộ Ma môn các cô, bọn họ ai cũng không bỏ qua…"
Du lệ yên tĩnh ngồi nghe, đợi khi ông ta nói xong, hiểu ra gật đầu, vẻ mặt đầy bội phục bảo, “Ông biết rõ tình hình trên du thuyền vậy, còn dám tổ chức tiệc sinh nhật trên này, xem ra ông cũng chẳng phải tốt bụng gì"
Lai Nhân Tư, “…" Sao lại nói thế chứ? Miệng lưỡi kẻ thủ hộ Ma môn này thật sắc bén quá.
Du Lệ sau khi hiểu rõ tình hình hỏi, “Hiện giờ ông có thể hành động được không? Vậy đi nào"
“Đi đâu?" Lai Nhân Tư hỏi theo bản năng, cứ cảm thấy mình giờ lại hơi ngu ngu, người thủ hộ Ma Môn vốn không khéo đến mức mình không tưởng tượng ra nổi, biết khá nhiều thứ.
“Dĩ nhiên là đi tìm nhóm Chử Hiệt rồi nha!" Du Lệ đáp bình tĩnh, “Tôi tính không cách nào giúp được gì thì cũng có thể khuấy nước cũng được chứ?"
Lai Nhân Tư, “…."
“Không phải trên du thuyền của ông đã bị ma vật chiếm rồi chứ?"
Thấy vẻ mặt nghi ngờ của cô, bộ dạng ông ta như chủ nhân chiếc du thuyền này có phải là bù nhìn không, thần sắc quá vô dụng, khóe miệng Lai Nhân Tư khẽ nhếch lên, “Chuyện này tôi không thể khống chế nổi, hẳn là có Ma tộc khác mang chúng vào"
Tuy ông ta là chủ nhân du thuyền, nhưng du thuyền lớn như này, yêu ma quỷ quái đề tụ tập trên thuyền, dù sao cũng phải nể mặt mũi lão đại khác nữa, ông ta cũng không đến mức theo dõi kỹ từng chỗ trên du thuyền một. Nói thật thì tiệc sinh nhật đêm nay xảy ra chuyện gì ông ta cũng không cách nào đoán trước được.
“Vậy ông bảo là ai đưa vào hả?" Du Lệ xoa máu trên kiếm gỗ đào hỏi.
Ánh mắt Lai Nhân Tư không kìm nổi nhìn xuống cây kiếm gỗ đào đó, trên đường đi, tuy nói là ông ta mở đường, ngăn cản những ma vật ở đâu cũng có, nhưng có lúc cũng sơ hở, không thể chiếu cố hết được. Mà Du Lệ thì đi sau ông ta, không những không ghìm chân ông ta lại mà ngược lại đi theo giết một mạch, chèm ma vật như chém bùn.
Thấy hành động chém ma vật của cô như chém dưa vậy, vô cùng thành thạo, vừa thấy thì đã biết là ngày thường rèn luyện thường xuyên rồi.
Không hổ là hậu duệ của Natia Duy Đạt, cho dù hiện giờ cô ấy vẫn chưa thức tỉnh lực lượng người Thủ hộ Ma Môn, nhưng không thể khinh nhờn được. Hiện tại ông ta lại nghi ngờ, người Thu hộ Ma môn thế này, lại còn có chủ nhân La Tắc A Tư tương trợ nữa, kế hoạch của Mai Lợi Nhĩ có thể bắt cô ấy đi tế bia có được thật không đây?
Trong lòng lóe lên nhiều ý nghĩ, trên mặt Lai Nhân Tư vẫn lạnh tanh, nói lạnh nhạt, “Ma tộc lên du thuyền quá nhiều, kẻ nào cũng đều nghi ngờ cả tôi không thể xác định chắc chắn được"
Du Lệ liếc ông ta một cái, chẳng nể mặt bảo, “Lừa người! Là ai mang đến, trong lòng ông chẳng lẽ không đếm được sao?"
Lai Nhân Tư, “…"
Du Lệ thở dài, lý giải bộ dạng vẻ mặt của ông ta, “Được thôi, tôi cũng không làm khó người khác, vẫn nên đi tìm Chử Hiệt vậy, anh ấy chắc chắn sẽ cảm thấy tôi không khờ đến mức bị lừa đến vậy"
Đây quả thật là uy hiếp trắng trợn.
Locks cẩn thận nhìn thần sắc thay đổi đầy ngoạn mục trên mặt Lai Nhân Tư một cái, trong lòng vô cùng bội phục Du Lệ, cảm thấy cô một con người bình thường, không những đối mặt với ma vật không kinh sợ, thậm chí còn dám uy hiếp cả Lai Nhân Tư đến mức sắc mặt ông ta thay đổi đến thế này, lợi hại quá.
Lai Nhân Tư, “…. Được rồi, để tôi đoán đã, Tắc Long và A khắc Phất Lạc Tư không thoát khỏi liên quan"
Du Lệ à một câu, chậm rãi hỏi, “Thế Mai Lợi Nhĩ thì sao?"
“Gã đương nhiên…. “Lai Nhân Tư đột nhiên ngậm chặt miệng lại, trên mặt lộ ra tia ảo não, vội bổ sung, “Thành chủ Mai Lợi Nhĩ vẫn còn ở Ma Giới mà, chuyện ở đây ông ta không biết…"
Du Lệ thô bạo cắt ngang lời ông ta, “Đừng có nói những lời này với tôi, cái gì nên biết tôi biết cả rồi, ông có lừa dối nữa cũng vô dụng thôi"
Lai Nhân Tư đành ngậm miệng lại, quả nhiên trong lòng Áo Phỉ Nick không dối gạt cô ấy, cái gì cũng nói cho cô ấy biết.
Du Lệ lau khô máu trên kiếm gỗ đào, vung kiếm lên bảo, “Đi thôi"
Lai Nhân Tư hỏi theo bản năng, “Đi đâu?" Sau khi hỏi xong lại ảo não lần nữa, vội vàng nèn nhịn sự hỗn loạn trong lòng lại, tiến lên phía trước.
Họ đi qua một đường rất dài, đi đến trước một đầu cầu thang, lúc đang định đi lên, trên cầu thang đột nhiên xuất hiện một bóng người.
Lai Nhân Tư dừng bước, nhìn người đứng trên đầu cầu thang không nói câu gì.
Những người khác đi theo cũng dừng lại.
Du Lệ ngửa đẩu nhìn người đối diện chằm chằm, ánh mắt hai bên chạm nhau, chỉ có thể nhìn ra là một người đàn ông, thân hình cao lớn thon gầy, mặc áo gió đen dài, đang từ trên cao nhìn xuống bọn họ.
Đột nhiên kẻ đó vung tay lên.
SẮc mặt Lai Nhân Tư thay đổi, cùng lúc tránh đi, đồng thời kéo Du lệ ra sau.
Theo tiếng súng vang lên, nơi họ đứng xuất hiện vết đạn bắn, tiếng binh binh vang lên liên tục, Lai Nhân Tư vừa kéo Du lệ tránh viên đạn liên tục bắn ra, tay vừa vung lên, lấy ông ta là trung tâm, ma khí màu đen bùng ra, hóa thành một màn sương đen che trước mặt bọn họ.
NHưng viên đạn kia thế mà xuyên qua màn sương đen dừng ngay trên người Lai Nhân Tư.
‘Chủ nhân!"
Lai Nhân Tư kêu lên một tiếng, che lại bả vai chảy máu, cắn chặt răng, nhào lên bảo đám Locks nói, “Đi!"
Cả đám Ma tộc lại chạy nhanh quay lại.
Đằng sau tiếng đạn bắn cứ vang lên binh binh, tiếp đó là người nọ cũng đuổi sát tới.
Du Lệ bị Lai Nhân Tư kéo chạy về trước, bớt chút thời gian nhìn thoáng ra sau, thấy ma khi đằng sau họ dày đặc đang ngăn cản sự truy kích của kẻ địch, nhưng ma khí tuy có chút tác dụng ngăn cản người đó, song lại không ngăn được cây súng trên tay kẻ đó có thể bắn xuyên ma vật, hộ vệ bảo vệ phía sau cứ ngã xuống từng người không rõ sống chết.
Mắt thấy hộ vệ Ma tộc bên cạnh ít dần, kẻ truy kích phải xuyên qua ma khí ngăn cản. Locks cắn răng xoay người chặn ngang đường, quát to, “Chủ nhân, đi mau!"
Lai Nhân Tư trầm mặt kéo Du lệ chạy trốn một mạch.
Có Locks chống đỡ, rốt cuộc nhóm Lai Nhân Tư họ cũng thành công trốn thoát khỏi kẻ truy kích, Lai Nhân Tư kéo Du Lệ quẹo trái quẹo phải vào cửa quen thuộc rồi tiến vào một gian phòng, khóa cửa lại, dưới chân lảo đảo, suýt nữa thì ngã nhào trên mặt đất.
Du lệ đỡ lấy ông ta hỏi, “Không sao chứ?"
SẮc mặt Lai Nhân Tư vô cùng tái nhợt, mồ hôi lạnh ướt nhẹp đầu, nói miễn cưỡng, “Không sao"
Thoạt nhìn trông có vẻ như không có gì.
Du lệ đỡ Lai Nhân Tư ngồi xuống sofa trông có vẻ như sắp ngất bất cứ lúc nào, thấy bả vai ông tay ướt đẫm máu, mà tay kia bịt vai cũng dính máu ướt nhẹp, xốc quần áo ông ta lên.
Lai Nhân Tư thò tay ra giữ chặt tay cô, mặt trắng bệch đầy lạnh lẽo.
“Tôi giúp ông xử lý vết thương" Du lệ đáp, “Trước kia tôi có học qua một chút kiến thức hộ lý, chắc có thể làm được" Cô nghĩ, Ma tộc đều là những kẻ da dày thịt béo, tố chất thân thể chuẩn chỉnh, chút vết thương chắc không có gì nguy hiểm lớn đâu nhỉ?
Lai Nhân Tư cười khổ một cái, “Vô dụng thôi, vừa rồi súng đó là súng của Giáo Đình, viên đạn là chế từ bạc ra, chuyên khắc chế loại sinh vật hắc ám như chúng tôi"
Ma tộc quả thật không sợ đạn nhân loại, nhưng nếu là súng của Giáo Đình thì lại ngoại lệ, càng chưa nói đến viên đạn dùng bạc đặc chế ra, nếu bị bắn trúng, thì sự tổn thương lại cực lớn hơn súng con người, cho dù có là Cổ Ma cường đại chăng nữa cũng chỉ có thể bị đuổi giết chết.
“Vậy phải làm sao đây?" Du lệ hơi nóng ruột, tốt xấu gì vừa rồi ong ta cũng coi như bảo vệ mình, cô không thể là người vô lượng tâm được.
Lai Nhân Tư nửa nằm nửa ngồi trên sofa, nói đầy suy yếu, “Lấy viên đạn ra trước đã"
Du lệ mím môi, đi tìm hòm thuốc, vừa mở ra thấy bên trong có đủ đồ, đoán chừng là bác sỹ trên thuyền chuẩn bị. Cô mang hòm thuốc đến trước sofa hỏi Lai Nhân Tư xem làm thế nào.
Lai Nhân Tư nhìn thoáng qua hòm thuốc, cắn chặt răng bảo, “Cô giúp tôi lấy viên đạn ra đi"
“tôi á?" Du lệ há hốc mồm, “tôi chỉ biết một ít y thôi, không biết lấy viên đạn ra thế nào đâu" Kỹ thuật lấy đạn ra quá chuyên nghiệp cao cấp, cô chỉ là một chiêu số hoang, hết cách rồi nha.
“Không sao, cô cứ trực tiếp cào ra đi" Lai Nhân Tư chịu đau bảo, thấy vẻ mặt cô do dự, nói tiếp, “Viên đạn để lại trong người càng lâu, bạc đặc càng gây tổn thương lớn với Ma tộc, phải nhanh chóng lấy nó ra"
Đây chẳng phải là cáo thẳng ra à? Du lệ nghe mà thật sự hết lời, không hiểu còn tưởng là đào đồ ăn đó.
Tuy cảm thấy mình không ra tay nổi, nhưng thấy bộ dạng kia của Lai Nhân Tư, đoán chừng là không cách nào tự mình ra tay nổi, đành để cô vậy.
Mãi cho đến lúc lấy được viên đạn ra, đầu Du Lệ đã đầy mồ hôi. Lại nhìn Lai Nhân Tư thấy đã hôn mê, miệng vết thương trên vai nát tươm, đều là tự cô làm cào lấy viên đạn ra, Du lệ cảm thấy bản thân mình chắc phải rất lâu đoán chừng sẽ không ăn nổi thịt nữa.
Mãi cho đến khi băng bó xong miệng vết thương cho ông ta, Lai Nhân Tư mới mở mắt. Sắc mặt ông ta vẫn vô cùng tái nhợt, nhưng tốt xấu gì cũng không còn yếu như thế nữa, ngồi thẳng đậy.
Du Lệ nhìn ông ta hỏi, “Thế nào rồi?"
“Vẫn còn được" Lai Nhân Tư thở yếu ớt bảo, “Để tôi nghỉ chừng nửa tiếng nữa"
Du lệ ừ một câu, hỏi, “Vừa rồi là chuyện thế nào thế? Nổ súng là người Giáo đình hả? Sao bọn họ lại đối phó với ông vậy?"
Nào ngờ Lai Nhân Tư liếc cô một cái, nụ cười trên mặt quen duy trì không kìm được, nói luôn, “con mắt nào của cô thấy gã phải đối phó là chính tôi chứ? Rõ ràng là cô mới đúng, gã bắn phát súng đầu tiên là về phía cô"
Du lệ, “…. Ông có nhầm không vậy? Lúc đó tôi chẳng phải đứng sau ông sao? Hơn nữa gã dùng loại súng có đạn bạc, tôi không phải là Ma tộc, dùng loại súng này có thấy tác dụng không hả?"
Nói xong câu cuối, Du Lệ đã chắc chắn đối phương tới là vì Lai Nhân Tư.
Lai Nhân Tư thấy vẻ mặt nghi ngờ của cô nhìn mình, suýt nữa thì ông ta cho rằng đối phương là tới vì chính mình. Ông ta nhanh chóng có phản ứng, không đúng nha, tuy Du Lệ hiện giờ có hình dạng con người, nhưng cô ấy chính là đời sau của Natia Duy Đạt, cho dù vẫn chưa hoàn toàn thức tỉnh trở thành người thủ hộ Ma môn, nhưng ở trong mắt kẻ truy kích, cô ấy cũng được coi là một phần của Ma tộc đi chứ…
Không đợi ông ra hoài nghi kết quả gì, Du Lệ lại hỏi, “Phía Chử Hiệt thế nào rồi?"
“Chuyện này sao tôi biết được, hiện giờ tình hình du thuyền cô cũng thấy rồi đó, tôi đã hết cách khống chế nó rồi" Nói đến đây, Lai Nhân Tư khẽ nhíu mày, cảm thấy chuyện hơi khó giải quyết.
Du lệ cũng không nóng vội, vẫn bộ dáng bình tĩnh như cũm bảo, “Ông nói cho tôi biết tình hình du thuyền một chút xem nào"
Lai Nhân Tư không biết cô định làm gì, thành thật đáp lại.
Hiện giờ trên du thuyền chủ yếu có ba thế lực đang hỗn chiến, một thế lực là A Khắc Phất Lạc Tư mang tới một đám quỷ hút máu, một thế lực là Cổ Ma Tắc Long mang đến một đám Ma tộc, còn một đám là Chử Hiệt đây, Uy SẮt và Nhạc Chính Tước cầm đầu muốn tiêu diệt A Khắc Phất Lạc Tư và Tắc Long mà liên hợp thành lực lượng đám yêu ma với nhau.
Trừ những này ra, còn có những quỷ hút máu và Ma tộc, Giáo đình cùng nhân sĩ giới thần quái các quốc gia khác đục nước béo cò.
“…. Lấy gia tộc Guzman cầm đầu ba gia tộc đến nay thì luôn muốn tiêu diệt kẻ phản bội A Khắc Phất lạc Tư, đúng lúc có cơ hội lần này, bọn họ dĩ nhiên không thể bỏ lỡ được. Còn với Giáo Đình, lần này bọn họ đến du thuyền cũng tưởng nhân cơ hội ra tay cướp Thánh Khí đã bị quỷ hút máu cướp đi vào thời điểm chiến tranh thánh năm đó, Thánh Khí đó được ba gia tộc lớn quỷ hút máu và A KHắc Phất Lạc Tư thay nhau giữ; còn có Ma tộc, hiện giờ tình hình ma Cảnh cô cũng biết rồi, bất kể là La Tắc A Tư hay là người thủ hộ Ma môn các cô, bọn họ ai cũng không bỏ qua…"
Du lệ yên tĩnh ngồi nghe, đợi khi ông ta nói xong, hiểu ra gật đầu, vẻ mặt đầy bội phục bảo, “Ông biết rõ tình hình trên du thuyền vậy, còn dám tổ chức tiệc sinh nhật trên này, xem ra ông cũng chẳng phải tốt bụng gì"
Lai Nhân Tư, “…" Sao lại nói thế chứ? Miệng lưỡi kẻ thủ hộ Ma môn này thật sắc bén quá.
Du Lệ sau khi hiểu rõ tình hình hỏi, “Hiện giờ ông có thể hành động được không? Vậy đi nào"
“Đi đâu?" Lai Nhân Tư hỏi theo bản năng, cứ cảm thấy mình giờ lại hơi ngu ngu, người thủ hộ Ma Môn vốn không khéo đến mức mình không tưởng tượng ra nổi, biết khá nhiều thứ.
“Dĩ nhiên là đi tìm nhóm Chử Hiệt rồi nha!" Du Lệ đáp bình tĩnh, “Tôi tính không cách nào giúp được gì thì cũng có thể khuấy nước cũng được chứ?"
Lai Nhân Tư, “…."
Tác giả :
Vụ Thỉ Dực