Mẹ Độc Thân Tuổi 18
Chương 400
Edit: Meimoko
_________
Lục Giai Ngưng có thể tuyệt đối nghe lời Đường Hạo nhưng con gái của bọn họ thì chưa chắc đã nghe lời kẻ làm cha như hắn một cách ngoan ngoãn.
Cho nên hiện tại Đường Hạo và Lục Giai Ngưng mang theo Dương Dương, cùng với Hải Uy không thể không ngồi trên ghế dài nhìn Nhị Nhị đang biểu diễn ở trên giường.
Nhị Nhị vốn đã rất xinh đẹp, lại được mẹ trang điểm cẩn thận cho nên càng thêm xinh đẹp hơn. Ngũ quan tinh tế đều lộ hết ra, chiếc mũi thẳng tắp giống hệt Đường Hạo.
Nhị Nhị mặc một chiếc váy trắng trễ vai. Dưới sự chỉ dẫn của đạo diễn, thân thể nhỏ bé không ngừng uốn éo trên giường làm ra mấy tư thế vũ đạo.
Đối với việc nhảy múa, Nhị Nhị căn bản là làm quá dễ dàng. Chỉ thấy cô bé không ngừng duỗi thân ra, linh hoạt múa may. Lúc cô bé giơ tay lên, làn váy cũng theo đó mà nhấc lên cao, lộ ra cả quần lót màu trắng.
Ngoài đáng yêu cũng có chút cảm giác rất…yy..
Đạo diễn hết lời khen ngợi Nhị Nhị, khác biệt một trời một vực so với lúc tức giận rít gào khi nãy. Nếu không phải đạo diễn này có danh tiếng, tất cả mọi người ở đây đều biết ông. Vừa rồi, nhiều người còn đoán không chỉ có người mẫu phải đổi mà có lẽ ngay cả đạo diễn cũng cần phải đổi lại.
Mọi người trong phòng đều chăm chú dõi theo Nhị Nhị biểu diễn. Đặc biệt là Đường Hạo, kiêu ngạo đến không tả được, vừa xem vừa nhếch mép cười.
Có lẽ hắn cũng không biết, bộ dạng si ngốc này của hắn duy trì đã hơn cả giờ rồi. Trong cả giờ đó, hắn thỉnh thoảng còn quay sang Tiểu Ngưng hoặc Hải Uy nói những câu như:
“ Nhìn thấy không? Đó là con gái của anh đó!"
“ Em xem, con gái của chúng ta xinh đẹp biết nhường nào, không phải anh nói khoác đâu nhé!"
Bản thân cứ nói đi nói lại nhiều lần, nhưng tuyệt đối không phải nói khoác.
Tiểu Ngưng vỗ nhẹ cánh tay hắn, không ngừng nhỏ giọng nhắc nhở hắn nên biết kiềm chế một chút. Xung quanh còn có rất nhiều đồng nghiệp của cô, hắn cứ giống như Vương bà bán dưa khoe khoang đủ thứ, khiến cô thấy có chút xấu hổ.
Nhị Nhị thật là xinh đẹp. Điều này hắn không cần nói thì tất cả mọi người ở đây đều gật đầu tán thành. Chỉ là bọn họ thỉnh thoảng lại nghe được tiếng than thở từ bên cạnh.
Tiểu Ngưng cũng vì con gái mà cảm thấy tự hào, vừa nhị xuống nội tâm đang kích động, vừa phải nhắc nhở ba của nó đừng quá phô trương.
Hải Uy ngồi một bên, ánh mắt càng lúc càng thể hiện sự kinh ngạc. Giật mình, hắn tự nhiên cũng không ngờ cô bé bám đuôi theo mình suốt ngày lại xinh đẹp quyến rũ như vậy!
Tuy “quyến rũ" dùng với cô bé bây giờ là quá sớm, phải nói là quá quá sớm, nhưng xác thực Nhị Nhị đã khiến hắn cảm thấy chấn động.
Đó mới chỉ là một cô bé con, thật không ngờ cô bé lại có sức hút như vậy. Hắn một mực muốn nhìn xem kĩ ‘cái đuôi’ suốt ngày bám lấy hắn.
Đường Hạo không biết cứ chỉ chỉ mấy lần, ngu ngơ nói: “ Con gái của anh xinh đẹp lắm, đúng không?"
Dương Dương cũng nhịn không được mà mở to mắt, nằm ở trên đùi của mẹ: “Mẹ, con chịu không được! Mẹ mau mau làm cách nào khiến ba không nói nữa đi! Bằng không tai con khó chịu quá!"
Nếu không phải cả ba mẹ lẫn chú Hải Uy đều không chấp nhận cho nó chạy ra ngoài chơi thì nó còn lâu mới ở trong này chịu tra tấn.
Nhị Nhị thực chất là rất đáng sợ, một ma nữ chuyên đi hai người, làm thế nào mà lại biến thành một tiểu mỹ nhân nhỏ bé ở đây?
Không đúng! Ma quỷ vẫn mãi là ma quỷ. Cho dù xinh đẹp như thế nào cũng vẫn là ma quỷ. Nếu không, ba lúc này trông cứ như điên điên nhìn Nhị Nhị chăm chú như thế, giống như một người ngốc vậy. Thật khó chịu!
Tiểu Ngưng nghe lời con trai có mười phần chua chua, cười cười vỗ mấy cái vào mông con nói: “Ha ha, Dương Dương và Nhị Nhị đều xinh đẹp như nhau!"
“ Ah, mẹ có ý gì vậy ạ? Mẹ đang an ủi con sao?" Dương Dương không tin, mất hứng chu miệng lại.
Câu hỏi của Dương Dương căn bản không được Tiểu Ngưng đáp lại. Bởi vì, Tiểu Ngưng lại nhìn chăm chú vào Nhị Nhị biểu diễn.
Cái gì đây? Mẹ cứ như vậy mà bỏ mặc mình hay sao?
Nhìn trong ánh mắt của ba mẹ chỉ có Nhị Nhị, Dương Dương hổn hển nghĩ: ba mẹ đã không cần con cũng không sao!
Dương Dương chạy đến bên cạnh Hải Uy, ôm lấy cổ của Hải Uy nói: “ Chú Hải Uy, chú cũng nghĩ Nhị Nhị biểu diễn rất tốt sao? Cháu thấy chị ấy giống như đang ăn kem ly chứ không phải muốn ngủ. Ngủ là im lặng, nhắm mắt lại? Chú nhìn chị ấy xem! Ở trên giường lật đi lật lại, hưng phấn như vậy thì làm sao mà ngủ được? Chị ấy làm người ta nghĩ trên giường có con gián không bằng, đủ để dọa người kinh hồn bạt via! Như vậy thì làm sao có giấc mơ đẹp, mà giấc mơ đẹp còn ở xa lắm!"
Hải Uy tùy ý để cho Dương Dương ôm, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn vào chỗ Nhị Nhị đang được chiếu đèn huỳnh quang: “ Chú không hiểu những điểu này, nhưng đạo diễn không phải nói Nhị Nhị rất tuyệt hay sao?"
Ừ, đúng vậy! Tuy hắn không hiểu biểu diễn là gì, nhưng Nhị Nhị đang diễn một cách rất thành thục và điêu luyện, cảm giác không hề giả dối chút nào. Hơn nữa, Nhị Nhị xác thực là vô cùng đáng yêu, so với những đứa trẻ cùng trang lứa trên truyền hình thì dễ thương hơn nhiều.
Nhìn tất cả mọi người đều bị Nhị Nhị ma quỷ kia thu hút, miệng của Dương Dương cong lên rất cao, rất cao…
Bác đạo diễn tiếp tục yêu cầu, Nhị Nhị chuyển sang cảnh số 2.
Thân thể nhỏ bé ngã nhào lên giường, sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn vùi đầu vào trong chăn ga gối đệm, liêm liếm trên đó.
Không biết bác đạo diễn nói gì với Nhị Nhị, chỉ thấy Nhị Nhị càng cười nhiều hơn, hơn nữa tiếng cười khanh khách nghe như tiếng chuông bạc.
Những hạt trân châu lóng lánh dưới ánh đèn plash tỏa ra những hào quang nhỏ, cô bé cười tươi càng thêm ngọt ngào.
“ Tiểu Nhị Nhị, trời sinh là ngôi sao! Thật sự là quá tuyệt vời!" Bác đạo diễn lại một lần nữa tấm tắc khen ngợi.
Nhị Nhị cũng không ngượng ngùng mà nhẹ giọng cảm ơn: “ Cảm ơn bác!"
Cô bé sở dĩ chịu quay quảng cáo là bởi vì bác sản xuất kia nói chỉ cần cô bé xuất hiện sẽ khiến những ngôi sao khác lu mờ.
Trước đây, cô bé đã từng nghe chú Hải Uy khen ngợi một cô diễn viên rất đẹp trên TV, nhưng cô bé cho rằng cô diễn viên kia chẳng qua chỉ là ăn mặc đẹp mới thu hút như vậy.
Cô bé nói các cô ấy khó coi, chú Hải Uy vuốt đầu cô bé, nói còn nhỏ không biết thưởng thức.
Hừ! Mình từ nhỏ đã bắt đầu xác định con đường nghệ thuật rồi, lại còn nói mình không biết thường thức ư? Chắc mắt chú ấy bị con gì đó nhảy vào bơi bên trong rồi!
Cô bé muốn chứng minh sự thật cho chú Hải Uy biết ai mới là người xinh đẹp, hơn nữa còn là một người đẹp chân chính.
Bởi vì Nhị Nhị cực ăn hình với ống kính, cho nên suốt hai giờ, bộ phận quảng cáo chụp hình mới hoàn toàn thỏa mãn với công việc.
Lúc đạo diễn hô một tiếng “Cắt!", rồi giơ ngón tay cái vơi cô bé con đang nằm trên giường thì các nhân viên mới có thể thở phào, chúc mừng công việc đã kết thúc.
_________
Lục Giai Ngưng có thể tuyệt đối nghe lời Đường Hạo nhưng con gái của bọn họ thì chưa chắc đã nghe lời kẻ làm cha như hắn một cách ngoan ngoãn.
Cho nên hiện tại Đường Hạo và Lục Giai Ngưng mang theo Dương Dương, cùng với Hải Uy không thể không ngồi trên ghế dài nhìn Nhị Nhị đang biểu diễn ở trên giường.
Nhị Nhị vốn đã rất xinh đẹp, lại được mẹ trang điểm cẩn thận cho nên càng thêm xinh đẹp hơn. Ngũ quan tinh tế đều lộ hết ra, chiếc mũi thẳng tắp giống hệt Đường Hạo.
Nhị Nhị mặc một chiếc váy trắng trễ vai. Dưới sự chỉ dẫn của đạo diễn, thân thể nhỏ bé không ngừng uốn éo trên giường làm ra mấy tư thế vũ đạo.
Đối với việc nhảy múa, Nhị Nhị căn bản là làm quá dễ dàng. Chỉ thấy cô bé không ngừng duỗi thân ra, linh hoạt múa may. Lúc cô bé giơ tay lên, làn váy cũng theo đó mà nhấc lên cao, lộ ra cả quần lót màu trắng.
Ngoài đáng yêu cũng có chút cảm giác rất…yy..
Đạo diễn hết lời khen ngợi Nhị Nhị, khác biệt một trời một vực so với lúc tức giận rít gào khi nãy. Nếu không phải đạo diễn này có danh tiếng, tất cả mọi người ở đây đều biết ông. Vừa rồi, nhiều người còn đoán không chỉ có người mẫu phải đổi mà có lẽ ngay cả đạo diễn cũng cần phải đổi lại.
Mọi người trong phòng đều chăm chú dõi theo Nhị Nhị biểu diễn. Đặc biệt là Đường Hạo, kiêu ngạo đến không tả được, vừa xem vừa nhếch mép cười.
Có lẽ hắn cũng không biết, bộ dạng si ngốc này của hắn duy trì đã hơn cả giờ rồi. Trong cả giờ đó, hắn thỉnh thoảng còn quay sang Tiểu Ngưng hoặc Hải Uy nói những câu như:
“ Nhìn thấy không? Đó là con gái của anh đó!"
“ Em xem, con gái của chúng ta xinh đẹp biết nhường nào, không phải anh nói khoác đâu nhé!"
Bản thân cứ nói đi nói lại nhiều lần, nhưng tuyệt đối không phải nói khoác.
Tiểu Ngưng vỗ nhẹ cánh tay hắn, không ngừng nhỏ giọng nhắc nhở hắn nên biết kiềm chế một chút. Xung quanh còn có rất nhiều đồng nghiệp của cô, hắn cứ giống như Vương bà bán dưa khoe khoang đủ thứ, khiến cô thấy có chút xấu hổ.
Nhị Nhị thật là xinh đẹp. Điều này hắn không cần nói thì tất cả mọi người ở đây đều gật đầu tán thành. Chỉ là bọn họ thỉnh thoảng lại nghe được tiếng than thở từ bên cạnh.
Tiểu Ngưng cũng vì con gái mà cảm thấy tự hào, vừa nhị xuống nội tâm đang kích động, vừa phải nhắc nhở ba của nó đừng quá phô trương.
Hải Uy ngồi một bên, ánh mắt càng lúc càng thể hiện sự kinh ngạc. Giật mình, hắn tự nhiên cũng không ngờ cô bé bám đuôi theo mình suốt ngày lại xinh đẹp quyến rũ như vậy!
Tuy “quyến rũ" dùng với cô bé bây giờ là quá sớm, phải nói là quá quá sớm, nhưng xác thực Nhị Nhị đã khiến hắn cảm thấy chấn động.
Đó mới chỉ là một cô bé con, thật không ngờ cô bé lại có sức hút như vậy. Hắn một mực muốn nhìn xem kĩ ‘cái đuôi’ suốt ngày bám lấy hắn.
Đường Hạo không biết cứ chỉ chỉ mấy lần, ngu ngơ nói: “ Con gái của anh xinh đẹp lắm, đúng không?"
Dương Dương cũng nhịn không được mà mở to mắt, nằm ở trên đùi của mẹ: “Mẹ, con chịu không được! Mẹ mau mau làm cách nào khiến ba không nói nữa đi! Bằng không tai con khó chịu quá!"
Nếu không phải cả ba mẹ lẫn chú Hải Uy đều không chấp nhận cho nó chạy ra ngoài chơi thì nó còn lâu mới ở trong này chịu tra tấn.
Nhị Nhị thực chất là rất đáng sợ, một ma nữ chuyên đi hai người, làm thế nào mà lại biến thành một tiểu mỹ nhân nhỏ bé ở đây?
Không đúng! Ma quỷ vẫn mãi là ma quỷ. Cho dù xinh đẹp như thế nào cũng vẫn là ma quỷ. Nếu không, ba lúc này trông cứ như điên điên nhìn Nhị Nhị chăm chú như thế, giống như một người ngốc vậy. Thật khó chịu!
Tiểu Ngưng nghe lời con trai có mười phần chua chua, cười cười vỗ mấy cái vào mông con nói: “Ha ha, Dương Dương và Nhị Nhị đều xinh đẹp như nhau!"
“ Ah, mẹ có ý gì vậy ạ? Mẹ đang an ủi con sao?" Dương Dương không tin, mất hứng chu miệng lại.
Câu hỏi của Dương Dương căn bản không được Tiểu Ngưng đáp lại. Bởi vì, Tiểu Ngưng lại nhìn chăm chú vào Nhị Nhị biểu diễn.
Cái gì đây? Mẹ cứ như vậy mà bỏ mặc mình hay sao?
Nhìn trong ánh mắt của ba mẹ chỉ có Nhị Nhị, Dương Dương hổn hển nghĩ: ba mẹ đã không cần con cũng không sao!
Dương Dương chạy đến bên cạnh Hải Uy, ôm lấy cổ của Hải Uy nói: “ Chú Hải Uy, chú cũng nghĩ Nhị Nhị biểu diễn rất tốt sao? Cháu thấy chị ấy giống như đang ăn kem ly chứ không phải muốn ngủ. Ngủ là im lặng, nhắm mắt lại? Chú nhìn chị ấy xem! Ở trên giường lật đi lật lại, hưng phấn như vậy thì làm sao mà ngủ được? Chị ấy làm người ta nghĩ trên giường có con gián không bằng, đủ để dọa người kinh hồn bạt via! Như vậy thì làm sao có giấc mơ đẹp, mà giấc mơ đẹp còn ở xa lắm!"
Hải Uy tùy ý để cho Dương Dương ôm, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn vào chỗ Nhị Nhị đang được chiếu đèn huỳnh quang: “ Chú không hiểu những điểu này, nhưng đạo diễn không phải nói Nhị Nhị rất tuyệt hay sao?"
Ừ, đúng vậy! Tuy hắn không hiểu biểu diễn là gì, nhưng Nhị Nhị đang diễn một cách rất thành thục và điêu luyện, cảm giác không hề giả dối chút nào. Hơn nữa, Nhị Nhị xác thực là vô cùng đáng yêu, so với những đứa trẻ cùng trang lứa trên truyền hình thì dễ thương hơn nhiều.
Nhìn tất cả mọi người đều bị Nhị Nhị ma quỷ kia thu hút, miệng của Dương Dương cong lên rất cao, rất cao…
Bác đạo diễn tiếp tục yêu cầu, Nhị Nhị chuyển sang cảnh số 2.
Thân thể nhỏ bé ngã nhào lên giường, sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn vùi đầu vào trong chăn ga gối đệm, liêm liếm trên đó.
Không biết bác đạo diễn nói gì với Nhị Nhị, chỉ thấy Nhị Nhị càng cười nhiều hơn, hơn nữa tiếng cười khanh khách nghe như tiếng chuông bạc.
Những hạt trân châu lóng lánh dưới ánh đèn plash tỏa ra những hào quang nhỏ, cô bé cười tươi càng thêm ngọt ngào.
“ Tiểu Nhị Nhị, trời sinh là ngôi sao! Thật sự là quá tuyệt vời!" Bác đạo diễn lại một lần nữa tấm tắc khen ngợi.
Nhị Nhị cũng không ngượng ngùng mà nhẹ giọng cảm ơn: “ Cảm ơn bác!"
Cô bé sở dĩ chịu quay quảng cáo là bởi vì bác sản xuất kia nói chỉ cần cô bé xuất hiện sẽ khiến những ngôi sao khác lu mờ.
Trước đây, cô bé đã từng nghe chú Hải Uy khen ngợi một cô diễn viên rất đẹp trên TV, nhưng cô bé cho rằng cô diễn viên kia chẳng qua chỉ là ăn mặc đẹp mới thu hút như vậy.
Cô bé nói các cô ấy khó coi, chú Hải Uy vuốt đầu cô bé, nói còn nhỏ không biết thưởng thức.
Hừ! Mình từ nhỏ đã bắt đầu xác định con đường nghệ thuật rồi, lại còn nói mình không biết thường thức ư? Chắc mắt chú ấy bị con gì đó nhảy vào bơi bên trong rồi!
Cô bé muốn chứng minh sự thật cho chú Hải Uy biết ai mới là người xinh đẹp, hơn nữa còn là một người đẹp chân chính.
Bởi vì Nhị Nhị cực ăn hình với ống kính, cho nên suốt hai giờ, bộ phận quảng cáo chụp hình mới hoàn toàn thỏa mãn với công việc.
Lúc đạo diễn hô một tiếng “Cắt!", rồi giơ ngón tay cái vơi cô bé con đang nằm trên giường thì các nhân viên mới có thể thở phào, chúc mừng công việc đã kết thúc.
Tác giả :
Cơ Thủy Linh