Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính Boss
Chương 82: Công lược hoàng tử bị hắc hóa 4
Editor: Mặc Quân Tịnh Túc
Sau khi Hệ thống 233 dứt lời, người ở trong gương, nhanh chóng trở nên xinh đẹp với tốc độ mắt thường không thể thấy rõ, nhưng Hạ Diệc Sơ vẫn cảm giác được biến hóa trên mặt.
Hai đại nha hoàn, Hồng Nguyệt đang đứng ở Hạ Diệc Sơ phía sau trang điểm cho Hạ Diệc Sơ, đôi tay linh hoạt, vô cùng nhanh nhẹn tạo ra một búi tóc phu nhân đơn giản. Bích Ngọc hạ thấp người xuống giúp Hạ Diệc Sơ sửa sang lại vạt áo, bọn nha hoàn còn lại đứng ở trong phòng đều thần sắc cung kính đứng ở một bên, Hạ Diệc Sơ không lên tiếng, tất cả mọi người đều là mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, đứng yên tĩnh.
Không ai phát hiện ra biến hóa trên mặt Hạ Diệc Sơ, chỉ ngoại trừ Hạ Diệc Sơ.
Nữ tử trong gương, da thịt kiều nộn, thần sắc nhàn nhã, vẻ ngoài thanh nhã, khí chất như u lan, trên người mang theo vẻ nhẹ nhàng, hai mắt vẫn còn long lanh nước, nhìn vô cùng động lòng ngừoi, một vẻ đẹp thanh cao quyền quý, làm cho người khác sợ hãi, tự biết xấu hổ, không dám khinh nhờn.
Nhưng, trong con ngươi lạnh lẽo linh lại mang theo một tia câu hồn nhiếp phách, nhan sắc sáng như ngọc, ánh mắt tinh xảo, lạnh lùng và vũ mị - hai loại khí chất dung hợp lại, không khiến cho người khác sinh ra cảm giác quái dị, mà ngược lại cho người ta có một loại cảm giác hung hăng chinh phục.
Hạ Diệc Sơ trầm mặc nhìn vị hoàng tử phi mới lên chức kia vài lần ở trong gương, ở trong đầu nghiến răng nghiến lợi nói với hệ thống: "233, ngươi hãy nói rõ cho tôi biết về kỹ năng "Mỹ mạo câu nhân", tôi như vậy thì làm sao có thể hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn hảo chứ? Đây rõ ràng là một thế hệ hồng nhan họa thủy mới mà, không phải sao?"
"Thực xin lỗi, ký chủ, hàng đã gửi, miễn trả lại." Hệ thống 233 nhanh chóng ở trong đầu Hạ Diệc Sơ đáp lời.
Hạ Diệc Sơ mắt trợn trắng, lại gọi Hệ thống 233 vài lần, Hệ thống 233 không chỉ có không có thu lại kỹ năng "Mỹ mạo câu nhân", mà ngược lại, lẳng lặng nằm ở trong đầu giả chết.
Hệ thống nãy giờ không nói gì, cũng làm Hạ Diệc Sơ cảm giác được mệt mỏi.
Không có biện pháp, Hạ Diệc Sơ đành phải vác cái khuôn mặt hồng nhan họa thủy, vũ mị như tiểu yêu tinh này ra ngoài cho cả thiên hạ xem.
Tâm nguyện của nguyên chủ, hơi phức tạp, nhưng trong lúc ngủ Hạ Diệc Sơ cũng đã nghĩ kỹ phải làm như thế nào để hoàn thành nhiệm vụ.
Tuy rằng sắp tới thời gian Thất hoàng tử Mặc Thiên Trần trọng sinh trở về, bản thân cô cần xoát đủ hảo cảm để về sau có thể sống sót, nhưng Hạ Diệc Sơ lại không nghĩ đến việc đột nhiên đối xử nhiệt tình với hắn, miễn cho sau khi Mặc Thiên Trần trọng sinh sẽ cảm thấy khả nghi.
Hạ Diệc Sơ đi tới thư phòng, không thể không nói, chủ nhân phủ Thất hoàng tử Mặc Thiên Trần này là một tên ngốc nhưng mọi việc trong phủ đệ lại được Thất hoàng tử phi Tô Nhiễm xử rất gọn gàng ngăn nắp.
Nếu không phải Tô Nhiễm thích một người khác, hơn nữa còn mưu sát phu quân Mặc Thiên Trần của chính mình, thì tại một cái triều đại tài đức của một người nữ tử không được xem trọng mà có thể quản lý phủ đệ một cách hoàn hảo đến như vậy, thì Tô Nhiễm đúng là một người rất có năng lực.
Hạ Diệc Sơ ngồi ở trong thư phòng, bắt đầu xử lý mọi chuyện của ngày hôm nay.
Hạ Diệc Sơ lấy điểm tích phân mà cô thu thập được trong lúc làm nhiệm vụ, dưới sự đề cử của hệ thống, tiêu phí 100 điểm tích phân đổi lấy một cuốn trục ngôn ngữ giúp cô có thể hiểu rõ mọi văn tự cổ đại, đạt tới trình độ có cảm giác như vô cùng quen thuộc giống như đã biết đến những thứ này từ lâu.
Hạ Diệc Sơ cầm chặt bút lông thử viết vài chữ, phát hiện mình làm vô cùng thông thuận tự nhiên, quả thực giống như là cô đã được học những thứ này từ bé vậy!
-------------------------------------------------------------------------
Oa mọi người ơi, nếu như tại hạ nói tại hạ lỡ tay quên đăng chương này thì sao, lỡ tay thôi mà!
Tại hạ dự tính thứ 2 đầu tuần này đăng mà giờ mới nhớ~~~~~~~~~~~~~~~
Tha thứ cho tại hạ! Tại hạ trẻ người non dạ, não cá vàng, lỡ quên, huhuhuhu....
Tại hạ hứa mai sẽ đăng chương mới để đền bù mà, không quên đâu, tại hạ biết sai rồi............
Giờ còn một mình tại hạ gánh bộ này à!
Tại mấy hôm nay đang thi, mà tại hạ mải kiếm tấm chồng son, nên quên
Tha thứ nha! Cún con vẫy đuôi
Sau khi Hệ thống 233 dứt lời, người ở trong gương, nhanh chóng trở nên xinh đẹp với tốc độ mắt thường không thể thấy rõ, nhưng Hạ Diệc Sơ vẫn cảm giác được biến hóa trên mặt.
Hai đại nha hoàn, Hồng Nguyệt đang đứng ở Hạ Diệc Sơ phía sau trang điểm cho Hạ Diệc Sơ, đôi tay linh hoạt, vô cùng nhanh nhẹn tạo ra một búi tóc phu nhân đơn giản. Bích Ngọc hạ thấp người xuống giúp Hạ Diệc Sơ sửa sang lại vạt áo, bọn nha hoàn còn lại đứng ở trong phòng đều thần sắc cung kính đứng ở một bên, Hạ Diệc Sơ không lên tiếng, tất cả mọi người đều là mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, đứng yên tĩnh.
Không ai phát hiện ra biến hóa trên mặt Hạ Diệc Sơ, chỉ ngoại trừ Hạ Diệc Sơ.
Nữ tử trong gương, da thịt kiều nộn, thần sắc nhàn nhã, vẻ ngoài thanh nhã, khí chất như u lan, trên người mang theo vẻ nhẹ nhàng, hai mắt vẫn còn long lanh nước, nhìn vô cùng động lòng ngừoi, một vẻ đẹp thanh cao quyền quý, làm cho người khác sợ hãi, tự biết xấu hổ, không dám khinh nhờn.
Nhưng, trong con ngươi lạnh lẽo linh lại mang theo một tia câu hồn nhiếp phách, nhan sắc sáng như ngọc, ánh mắt tinh xảo, lạnh lùng và vũ mị - hai loại khí chất dung hợp lại, không khiến cho người khác sinh ra cảm giác quái dị, mà ngược lại cho người ta có một loại cảm giác hung hăng chinh phục.
Hạ Diệc Sơ trầm mặc nhìn vị hoàng tử phi mới lên chức kia vài lần ở trong gương, ở trong đầu nghiến răng nghiến lợi nói với hệ thống: "233, ngươi hãy nói rõ cho tôi biết về kỹ năng "Mỹ mạo câu nhân", tôi như vậy thì làm sao có thể hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn hảo chứ? Đây rõ ràng là một thế hệ hồng nhan họa thủy mới mà, không phải sao?"
"Thực xin lỗi, ký chủ, hàng đã gửi, miễn trả lại." Hệ thống 233 nhanh chóng ở trong đầu Hạ Diệc Sơ đáp lời.
Hạ Diệc Sơ mắt trợn trắng, lại gọi Hệ thống 233 vài lần, Hệ thống 233 không chỉ có không có thu lại kỹ năng "Mỹ mạo câu nhân", mà ngược lại, lẳng lặng nằm ở trong đầu giả chết.
Hệ thống nãy giờ không nói gì, cũng làm Hạ Diệc Sơ cảm giác được mệt mỏi.
Không có biện pháp, Hạ Diệc Sơ đành phải vác cái khuôn mặt hồng nhan họa thủy, vũ mị như tiểu yêu tinh này ra ngoài cho cả thiên hạ xem.
Tâm nguyện của nguyên chủ, hơi phức tạp, nhưng trong lúc ngủ Hạ Diệc Sơ cũng đã nghĩ kỹ phải làm như thế nào để hoàn thành nhiệm vụ.
Tuy rằng sắp tới thời gian Thất hoàng tử Mặc Thiên Trần trọng sinh trở về, bản thân cô cần xoát đủ hảo cảm để về sau có thể sống sót, nhưng Hạ Diệc Sơ lại không nghĩ đến việc đột nhiên đối xử nhiệt tình với hắn, miễn cho sau khi Mặc Thiên Trần trọng sinh sẽ cảm thấy khả nghi.
Hạ Diệc Sơ đi tới thư phòng, không thể không nói, chủ nhân phủ Thất hoàng tử Mặc Thiên Trần này là một tên ngốc nhưng mọi việc trong phủ đệ lại được Thất hoàng tử phi Tô Nhiễm xử rất gọn gàng ngăn nắp.
Nếu không phải Tô Nhiễm thích một người khác, hơn nữa còn mưu sát phu quân Mặc Thiên Trần của chính mình, thì tại một cái triều đại tài đức của một người nữ tử không được xem trọng mà có thể quản lý phủ đệ một cách hoàn hảo đến như vậy, thì Tô Nhiễm đúng là một người rất có năng lực.
Hạ Diệc Sơ ngồi ở trong thư phòng, bắt đầu xử lý mọi chuyện của ngày hôm nay.
Hạ Diệc Sơ lấy điểm tích phân mà cô thu thập được trong lúc làm nhiệm vụ, dưới sự đề cử của hệ thống, tiêu phí 100 điểm tích phân đổi lấy một cuốn trục ngôn ngữ giúp cô có thể hiểu rõ mọi văn tự cổ đại, đạt tới trình độ có cảm giác như vô cùng quen thuộc giống như đã biết đến những thứ này từ lâu.
Hạ Diệc Sơ cầm chặt bút lông thử viết vài chữ, phát hiện mình làm vô cùng thông thuận tự nhiên, quả thực giống như là cô đã được học những thứ này từ bé vậy!
-------------------------------------------------------------------------
Oa mọi người ơi, nếu như tại hạ nói tại hạ lỡ tay quên đăng chương này thì sao, lỡ tay thôi mà!
Tại hạ dự tính thứ 2 đầu tuần này đăng mà giờ mới nhớ~~~~~~~~~~~~~~~
Tha thứ cho tại hạ! Tại hạ trẻ người non dạ, não cá vàng, lỡ quên, huhuhuhu....
Tại hạ hứa mai sẽ đăng chương mới để đền bù mà, không quên đâu, tại hạ biết sai rồi............
Giờ còn một mình tại hạ gánh bộ này à!
Tại mấy hôm nay đang thi, mà tại hạ mải kiếm tấm chồng son, nên quên
Tha thứ nha! Cún con vẫy đuôi
Tác giả :
Quân Sanh