Mau Xuyên Dưỡng Thành: Vai Ác Lão Công, Cầu Buông Tha!
Chương 38: Đại lão hệ hắc ám (35)
Edit: Cá Muối
______________
Đường Oản trực tiếp bị cô ta làm cho bừng tỉnh, ánh mắt mê man mở ra, hơi há miệng ngáp một cái, thoạt nhìn giống như mèo con chưa ngủ đủ giấc, xinh đẹp lại đáng yêu.
Đường Nhất Đồng bị vẻ đáng yêu của cô làm cho tâm can run loạn, sau đó ý thức được bên cạnh còn có một Lục Dịch, vội vàng đứng dậy dịch chuyển vị trí một chút, che chắn ở bên người Đường Oản.
Nhưng mà đã quá muộn, Lục Dịch cùng đám người Vân Noãn đều thấy được hình ảnh vừa rồi.
……
“Tỉnh? Trước tiên uống ly nước chanh giải khát đi." Lúc này Đường Nhất Đồng bưng lên một ly nước chanh đưa qua.
Đường Oản ồ một tiếng, cắn ống hút uống hai ngụm.
Sau đó mới phát hiện đám người Lục Dịch ở bên cạnh, ngước mắt lười biếng nhìn về phía mấy người: “Thật trùng hợp nha."
Nghe được lời này, lúc này Lục Dung Dung mới từ phục hồi tinh thần lại từ hình ảnh Đường Oản tỉnh ngủ vừa rồi, sau đó ho nhẹ một tiếng: “Đúng là thật trùng hợp, các cậu sao lại đến nơi này nghỉ phép?"
“Nghỉ hè không có chuyện gì làm nên tới đây chơi, trong nhà quá lạnh, vẫn là bên này ấm áp." Đường Oản không chút để ý nói.
Lục Dung Dung nghe xong gật gật đầu, thấy Đường Oản không có ý tứ cùng bọn họ nói chuyện phiếm, cô ta có chút không vui.
Vì thế không khỏi tiếp tục nói: “Chỉ có hai người các cậu?"
“Bằng không thì thế nào?" Đường Oản hỏi lại.
Lục Dung Dung nháy mắt xấu hổ.
Tình huống của nhà Đường Oản… Hình như không có khả năng cả nhà cùng tới chơi.
……
Lúc này, Lục Dịch đột nhiên nói với Đường Oản: “Xin chào, tôi là Lục Dịch, anh trai của Dung Dung, chúng tôi có thể ngồi ở bên này không?"
Nghe được lời này, Vân Noãn dường như có chút khϊế͙p͙ sợ nhìn về phía Lục Dịch.
Lục Dung Dung cũng có chút kinh ngạc.
Mà Đường Nhất Đồng, lại là ánh mắt bình tĩnh nhìn Đường Oản, đang đợi Đường Oản trả lời.
Thấy trong mắt hắn một mảnh âm u, biểu tình căng chặt, Đường Oản không khỏi có chút buồn cười.
Sau đó nói với Lục Dịch: “Đương nhiên có thể."
Đường Nhất Đồng nghe xong, trái tim nháy mắt bị bóp nghẹn.
Lúc này đầu óc lại miên man suy nghĩ không ngừng.
Lại không nghĩ rằng, ngay sau đó Đường Oản đứng lên, tiếp theo nói với mấy người: “Dù sao tôi cùng Đồng Đồng cũng nghỉ ngơi đủ rồi, chuẩn bị đi ra bờ cát chơi, mọi người tùy tiện ngồi."
Dứt lời liền kéo tay Đường Nhất Đồng: “Còn thất thần làm gì? Đi thôi!"
Đường Nhất Đồng lúc này mới hoàn hồn, trái tim vừa rồi xiết thành một đoàn nháy mắt giống như được tưới mật ngọt, khóe môi cũng không khỏi tràn ra ý cười.
Mà Lục Dịch, lại là nhìn bóng lưng hai người rời đi, lộ ra vẻ mặt nghiền ngẫm.
Vân Noãn vẫn luôn quan sát vẻ mặt của hắn, trong lòng trầm xuống, tay không tự giác siết chặt.
Lục Dịch… Đây là cảm thấy hứng thú với Đường Oản sao?
Không được!
Cô tuyệt đối không thể để Đường Oản cướp mất Lục Dịch!
……
Sau khi chơi đùa cả buổi trưa trêи bờ biển, buổi tối Đường Oản muốn ăn nướng BBQ.
Đường Nhất Đồng lập tức thuê giá nướng BBQ, sau đó ở trêи bờ cát nướng hải sản cho cô ăn.
Hai người vừa ăn không bao lâu, đám người Lục Dịch lại xuất hiện.
“Chúng tôi có thể gia nhập không? Tay nghề của tôi cũng không tồi." Lục Dịch ôn hòa cười nói.
Vân Noãn nghe xong sắc mặt càng thêm khó coi, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Đường Oản.
Buổi chiều cô ta còn có thể tự an ủi bản thân rằng đó chỉ là ngoài ý muốn, nhưng còn bây giờ thì sao?
Mà Đường Oản thấy mấy người, cũng cạn lời, sao lại gặp nữa đây?
“Xin lỗi, muốn ăn nướng BBQ bên kia có chỗ thuê công cụ, tôi không thích cùng ăn với người ngoài." Đường Oản lập tức cự tuyệt.
Cô một chút cũng không muốn dính líu tới nam nữ chủ.
Sau đó liền gọi Tiểu Khả Ái: “Tiểu Khả Ái, sao ta lại có cảm giác không ổn, ta với Đồng Đồng chỉ là pháo hôi và vai ác, nam nữ chủ cứ thích chạy tới chỗ bọn ta là như thế nào?" Có tật xấu sao!
Tiểu Khả Ái cũng có chút buồn bực: “Ta cũng không biết nha, dù sao thì ngươi cách bọn họ xa một chút là được rồi."
“Nói cũng đúng." Đường Oản nói thầm.
Nam nữ chủ chắc không bị hack đâu nhỉ! Hai người này, xem ra chính là tai họa của cô!
______________
Đường Oản trực tiếp bị cô ta làm cho bừng tỉnh, ánh mắt mê man mở ra, hơi há miệng ngáp một cái, thoạt nhìn giống như mèo con chưa ngủ đủ giấc, xinh đẹp lại đáng yêu.
Đường Nhất Đồng bị vẻ đáng yêu của cô làm cho tâm can run loạn, sau đó ý thức được bên cạnh còn có một Lục Dịch, vội vàng đứng dậy dịch chuyển vị trí một chút, che chắn ở bên người Đường Oản.
Nhưng mà đã quá muộn, Lục Dịch cùng đám người Vân Noãn đều thấy được hình ảnh vừa rồi.
……
“Tỉnh? Trước tiên uống ly nước chanh giải khát đi." Lúc này Đường Nhất Đồng bưng lên một ly nước chanh đưa qua.
Đường Oản ồ một tiếng, cắn ống hút uống hai ngụm.
Sau đó mới phát hiện đám người Lục Dịch ở bên cạnh, ngước mắt lười biếng nhìn về phía mấy người: “Thật trùng hợp nha."
Nghe được lời này, lúc này Lục Dung Dung mới từ phục hồi tinh thần lại từ hình ảnh Đường Oản tỉnh ngủ vừa rồi, sau đó ho nhẹ một tiếng: “Đúng là thật trùng hợp, các cậu sao lại đến nơi này nghỉ phép?"
“Nghỉ hè không có chuyện gì làm nên tới đây chơi, trong nhà quá lạnh, vẫn là bên này ấm áp." Đường Oản không chút để ý nói.
Lục Dung Dung nghe xong gật gật đầu, thấy Đường Oản không có ý tứ cùng bọn họ nói chuyện phiếm, cô ta có chút không vui.
Vì thế không khỏi tiếp tục nói: “Chỉ có hai người các cậu?"
“Bằng không thì thế nào?" Đường Oản hỏi lại.
Lục Dung Dung nháy mắt xấu hổ.
Tình huống của nhà Đường Oản… Hình như không có khả năng cả nhà cùng tới chơi.
……
Lúc này, Lục Dịch đột nhiên nói với Đường Oản: “Xin chào, tôi là Lục Dịch, anh trai của Dung Dung, chúng tôi có thể ngồi ở bên này không?"
Nghe được lời này, Vân Noãn dường như có chút khϊế͙p͙ sợ nhìn về phía Lục Dịch.
Lục Dung Dung cũng có chút kinh ngạc.
Mà Đường Nhất Đồng, lại là ánh mắt bình tĩnh nhìn Đường Oản, đang đợi Đường Oản trả lời.
Thấy trong mắt hắn một mảnh âm u, biểu tình căng chặt, Đường Oản không khỏi có chút buồn cười.
Sau đó nói với Lục Dịch: “Đương nhiên có thể."
Đường Nhất Đồng nghe xong, trái tim nháy mắt bị bóp nghẹn.
Lúc này đầu óc lại miên man suy nghĩ không ngừng.
Lại không nghĩ rằng, ngay sau đó Đường Oản đứng lên, tiếp theo nói với mấy người: “Dù sao tôi cùng Đồng Đồng cũng nghỉ ngơi đủ rồi, chuẩn bị đi ra bờ cát chơi, mọi người tùy tiện ngồi."
Dứt lời liền kéo tay Đường Nhất Đồng: “Còn thất thần làm gì? Đi thôi!"
Đường Nhất Đồng lúc này mới hoàn hồn, trái tim vừa rồi xiết thành một đoàn nháy mắt giống như được tưới mật ngọt, khóe môi cũng không khỏi tràn ra ý cười.
Mà Lục Dịch, lại là nhìn bóng lưng hai người rời đi, lộ ra vẻ mặt nghiền ngẫm.
Vân Noãn vẫn luôn quan sát vẻ mặt của hắn, trong lòng trầm xuống, tay không tự giác siết chặt.
Lục Dịch… Đây là cảm thấy hứng thú với Đường Oản sao?
Không được!
Cô tuyệt đối không thể để Đường Oản cướp mất Lục Dịch!
……
Sau khi chơi đùa cả buổi trưa trêи bờ biển, buổi tối Đường Oản muốn ăn nướng BBQ.
Đường Nhất Đồng lập tức thuê giá nướng BBQ, sau đó ở trêи bờ cát nướng hải sản cho cô ăn.
Hai người vừa ăn không bao lâu, đám người Lục Dịch lại xuất hiện.
“Chúng tôi có thể gia nhập không? Tay nghề của tôi cũng không tồi." Lục Dịch ôn hòa cười nói.
Vân Noãn nghe xong sắc mặt càng thêm khó coi, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Đường Oản.
Buổi chiều cô ta còn có thể tự an ủi bản thân rằng đó chỉ là ngoài ý muốn, nhưng còn bây giờ thì sao?
Mà Đường Oản thấy mấy người, cũng cạn lời, sao lại gặp nữa đây?
“Xin lỗi, muốn ăn nướng BBQ bên kia có chỗ thuê công cụ, tôi không thích cùng ăn với người ngoài." Đường Oản lập tức cự tuyệt.
Cô một chút cũng không muốn dính líu tới nam nữ chủ.
Sau đó liền gọi Tiểu Khả Ái: “Tiểu Khả Ái, sao ta lại có cảm giác không ổn, ta với Đồng Đồng chỉ là pháo hôi và vai ác, nam nữ chủ cứ thích chạy tới chỗ bọn ta là như thế nào?" Có tật xấu sao!
Tiểu Khả Ái cũng có chút buồn bực: “Ta cũng không biết nha, dù sao thì ngươi cách bọn họ xa một chút là được rồi."
“Nói cũng đúng." Đường Oản nói thầm.
Nam nữ chủ chắc không bị hack đâu nhỉ! Hai người này, xem ra chính là tai họa của cô!
Tác giả :
Thâm Lam Thủy Thiển