Mau Xuyên Dưỡng Thành: Vai Ác Lão Công, Cầu Buông Tha!
Chương 28: Đại lão hệ hắc ám (25)
➡ Edit: Cá Muối
Đường Nhất Đồng có chút ngoài ý muốn, hắn không nghĩ cô sẽ nói như vậy, nhưng điều này cũng chứng minh Đường Oản thật sự hạ quyết tâm đối xử tốt với hắn, nếu không sẽ không vì chuyện này mà xin lỗi.
Ánh mắt dịu xuống, Đường Nhất Đồng thấp giọng nói:
“Không liên quan đến cậu, dù sao tôi cũng đã quen."
Quả nhiên biểu hiện vẫn vô cùng bình tĩnh.
Chẳng qua, hắn càng như vậy, Đường Oản càng cảm thấy đứa nhỏ này quá đáng thương, quá xui xẻo, thật đáng đồng tình.
Vì thế cô nhanh chóng nói: “Là bọn họ có mắt không tròng, không biết Đồng Đồng cậu rất tốt, ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, về sau chúng nỗ lực một phen, lóe mù mắt chó hợp kim Titan của bọn họ!"
Đường Nhất Đồng nghe xong, cười nhẹ một tiếng: “Được! "
Cậu nói cái gì thì chính là cái đó.
Chu Vi Vi ở một bên quan sát, nhìn thế nào cũng cảm thấy hai người này không thích hợp.
Nào có ai nửa tháng trước còn hận không thể khiến đối phương chết thẳng cẳng, nửa tháng sau lại có thể tay cầm tay trở thành bạn tốt?
Nhưng nghĩ đến lời Đường Oản nói, sự nghi ngờ cuối cùng vẫn không nói ra.
……
“Đinh! Độ hảo cảm của Đường Nhất Đồng +2. Độ hảo cảm hiện tại là 74."
“Đinh! Độ hảo cảm của Đường Nhất Đồng +1. Độ hảo cảm hiện tại là 75."
“Đinh! Độ hảo cảm của Đường Nhất Đồng +1. Độ hảo cảm hiện tại là 76."
Hệ thống liên tiếp thông báo sự biến hóa độ hảo cảm hiện tại của Đường Nhất Đồng, chờ sau khi ngừng lại nó mới nói:
“Ký chủ cố lên! Bây giờ Đường Nhất Đồng đã thích ngươi, đợi đến lúc độ hảo cảm đạt 80, Đường Nhất Đồng sẽ yêu ngươi!"
Nghe được lời này, trong lòng Đường Oản khẽ động.
Chẳng qua cô không nghĩ tới chuyện hay người dắt tay nhau, chỉ cho rằng lời cô nói với Đường Nhất Đồng vừa rồi, kêu hắn cùng nhau cố gắng.
Trong lòng càng nghĩ càng cảm thấy mình đúng thật là một người chị gái tốt biết quan tâm em trai, hắn cảm động, độ hảo cảm tự nhiên sẽ tăng.
Vì thế sau khi tới nhà ăn, Đường Oản trực tiếp lôi kéo hắn đi tới cửa sổ của lầu hai.
“Vi Vi cậu muốn ăn gì liền tự mình gọi, Đồng Đồng phải bổ thân thể, để tớ nhìn xem có cái gì giúp hắn bổ thân mình đây… "
Dứt lời, lập tức nghiêm túc xem thực đơn, cuối cùng giúp Đường Nhất Đồng chọn vài món ăn bổ dưỡng.
Chu Vi Vi thấy thế không khỏi càng thêm ngốc, xem ra Oản Oản thật sự quyết định đối xử tốt với Đường Nhất Đồng đây.
Vấn đề này, cô không khỏi nhìn về phía Đường Nhất Đồng.
Chỉ là vừa nhìn qua, không ngờ lại phát hiện, lúc này ánh mắt của Đường Nhất Đồng u ám gắt gao nhìn chằm chằm Đường Oản, ánh mắt giống như đang nhìn con mồi.
Đúng lúc này, Đường Nhất Đồng đột nhiên lơ đễnh nhìn sang chỗ của cô, tuy rằng chỉ tùy ý đảo qua, nhưng Chu Vi Vi quỷ dị phát hiện ra, chính mình lại có thể tinh tường xem hiểu ý tứ trong cái liếc mắt của Đường Nhất Đồng.
Hắn đang cảnh cáo cô không được nói bậy trước mặt Đường Oản!
Cô nỗ lực thả ra một nụ cười, lại phát hiện toàn thân mình đều cứng đờ, sau lưng bất chợt có loại cảm giác lạnh cả người.
Lúc này, Đường Oản đã chọn đồ ăn xong, sau đó nhìn sang bên này.
“Vi Vi, cậu chọn được chưa?"
Chu Vi Vi nghe xong, nỗ lực khiến cho giọng điệu của mình thật bình thường:
“Oản Oản, thân thể tớ đột nhiên có chút không thoải mái, các cậu ăn đi! Tớ đi về trước."
Đường Oản nghe xong chỉ cho rằng kỳ sinh lý của cô ấy tới, lập tức gật gật đầu.
“Được, vậy lúc trở về tớ mang cho cậu một phần."
“Không cần, tớ không đói, các cậu từ từ ăn, gặp sau." Chu Vi Vi đứng dậy đi về phía cửa.
“Vậy cậu cẩn thận một chút nha. Có chuyện gì gọi điện thoại cho tớ."
“Đã biết."
……
Sau khi Đường Nhất Đồng thấy Chu Vi Vi rời đi, trong lòng lạnh nhạt: Xem như cậu thức thời.
Kế tiếp, biểu tình bình tĩnh lại ngoan ngoãn nhìn Đường Oản, cũng không chủ động trò chuyện với cô.
Đường Nhất Đồng không nói lời nào, nhưng Đường Oản không thể không nói.
Vì thế trước khi đồ ăn được mang lên, cô nhìn Đường Nhất Đồng nói: “Đồng phục của cậu quá rộng, ăn cơm xong lại đi tới phòng hậu cần mua thêm hai bộ đi."
Đường Nhất Đồng có chút ngoài ý muốn, hắn không nghĩ cô sẽ nói như vậy, nhưng điều này cũng chứng minh Đường Oản thật sự hạ quyết tâm đối xử tốt với hắn, nếu không sẽ không vì chuyện này mà xin lỗi.
Ánh mắt dịu xuống, Đường Nhất Đồng thấp giọng nói:
“Không liên quan đến cậu, dù sao tôi cũng đã quen."
Quả nhiên biểu hiện vẫn vô cùng bình tĩnh.
Chẳng qua, hắn càng như vậy, Đường Oản càng cảm thấy đứa nhỏ này quá đáng thương, quá xui xẻo, thật đáng đồng tình.
Vì thế cô nhanh chóng nói: “Là bọn họ có mắt không tròng, không biết Đồng Đồng cậu rất tốt, ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, về sau chúng nỗ lực một phen, lóe mù mắt chó hợp kim Titan của bọn họ!"
Đường Nhất Đồng nghe xong, cười nhẹ một tiếng: “Được! "
Cậu nói cái gì thì chính là cái đó.
Chu Vi Vi ở một bên quan sát, nhìn thế nào cũng cảm thấy hai người này không thích hợp.
Nào có ai nửa tháng trước còn hận không thể khiến đối phương chết thẳng cẳng, nửa tháng sau lại có thể tay cầm tay trở thành bạn tốt?
Nhưng nghĩ đến lời Đường Oản nói, sự nghi ngờ cuối cùng vẫn không nói ra.
……
“Đinh! Độ hảo cảm của Đường Nhất Đồng +2. Độ hảo cảm hiện tại là 74."
“Đinh! Độ hảo cảm của Đường Nhất Đồng +1. Độ hảo cảm hiện tại là 75."
“Đinh! Độ hảo cảm của Đường Nhất Đồng +1. Độ hảo cảm hiện tại là 76."
Hệ thống liên tiếp thông báo sự biến hóa độ hảo cảm hiện tại của Đường Nhất Đồng, chờ sau khi ngừng lại nó mới nói:
“Ký chủ cố lên! Bây giờ Đường Nhất Đồng đã thích ngươi, đợi đến lúc độ hảo cảm đạt 80, Đường Nhất Đồng sẽ yêu ngươi!"
Nghe được lời này, trong lòng Đường Oản khẽ động.
Chẳng qua cô không nghĩ tới chuyện hay người dắt tay nhau, chỉ cho rằng lời cô nói với Đường Nhất Đồng vừa rồi, kêu hắn cùng nhau cố gắng.
Trong lòng càng nghĩ càng cảm thấy mình đúng thật là một người chị gái tốt biết quan tâm em trai, hắn cảm động, độ hảo cảm tự nhiên sẽ tăng.
Vì thế sau khi tới nhà ăn, Đường Oản trực tiếp lôi kéo hắn đi tới cửa sổ của lầu hai.
“Vi Vi cậu muốn ăn gì liền tự mình gọi, Đồng Đồng phải bổ thân thể, để tớ nhìn xem có cái gì giúp hắn bổ thân mình đây… "
Dứt lời, lập tức nghiêm túc xem thực đơn, cuối cùng giúp Đường Nhất Đồng chọn vài món ăn bổ dưỡng.
Chu Vi Vi thấy thế không khỏi càng thêm ngốc, xem ra Oản Oản thật sự quyết định đối xử tốt với Đường Nhất Đồng đây.
Vấn đề này, cô không khỏi nhìn về phía Đường Nhất Đồng.
Chỉ là vừa nhìn qua, không ngờ lại phát hiện, lúc này ánh mắt của Đường Nhất Đồng u ám gắt gao nhìn chằm chằm Đường Oản, ánh mắt giống như đang nhìn con mồi.
Đúng lúc này, Đường Nhất Đồng đột nhiên lơ đễnh nhìn sang chỗ của cô, tuy rằng chỉ tùy ý đảo qua, nhưng Chu Vi Vi quỷ dị phát hiện ra, chính mình lại có thể tinh tường xem hiểu ý tứ trong cái liếc mắt của Đường Nhất Đồng.
Hắn đang cảnh cáo cô không được nói bậy trước mặt Đường Oản!
Cô nỗ lực thả ra một nụ cười, lại phát hiện toàn thân mình đều cứng đờ, sau lưng bất chợt có loại cảm giác lạnh cả người.
Lúc này, Đường Oản đã chọn đồ ăn xong, sau đó nhìn sang bên này.
“Vi Vi, cậu chọn được chưa?"
Chu Vi Vi nghe xong, nỗ lực khiến cho giọng điệu của mình thật bình thường:
“Oản Oản, thân thể tớ đột nhiên có chút không thoải mái, các cậu ăn đi! Tớ đi về trước."
Đường Oản nghe xong chỉ cho rằng kỳ sinh lý của cô ấy tới, lập tức gật gật đầu.
“Được, vậy lúc trở về tớ mang cho cậu một phần."
“Không cần, tớ không đói, các cậu từ từ ăn, gặp sau." Chu Vi Vi đứng dậy đi về phía cửa.
“Vậy cậu cẩn thận một chút nha. Có chuyện gì gọi điện thoại cho tớ."
“Đã biết."
……
Sau khi Đường Nhất Đồng thấy Chu Vi Vi rời đi, trong lòng lạnh nhạt: Xem như cậu thức thời.
Kế tiếp, biểu tình bình tĩnh lại ngoan ngoãn nhìn Đường Oản, cũng không chủ động trò chuyện với cô.
Đường Nhất Đồng không nói lời nào, nhưng Đường Oản không thể không nói.
Vì thế trước khi đồ ăn được mang lên, cô nhìn Đường Nhất Đồng nói: “Đồng phục của cậu quá rộng, ăn cơm xong lại đi tới phòng hậu cần mua thêm hai bộ đi."
Tác giả :
Thâm Lam Thủy Thiển