Mau Xuyên Dưỡng Thành: Vai Ác Lão Công, Cầu Buông Tha!
Chương 10: Đại lão hệ hắc ám (7)
Edit: Cá Muối
Sau đó, ánh mắt y tá có chút không tán đồng nhìn về phía Đường Oản:
“Tuy rằng tôi không biết giữa mọi người xảy ra chuyện gì, nhưng vừa rồi mẹ kế của em thật sự rất quan tâm đến em, nghe nói em xảy ra tai nạn xe cộ, vừa rồi lúc bà ấy tới đây hoảng loạn đến thiếu chút nữa té ngã! Nếu không phải là lo lắng cho em, bà ấy sao có thể hoảng loạn thành như thế? Mẹ kế cũng không phải ai cũng xấu, em gái, chị cảm thấy em có thể thử mở rộng cửa lòng đón nhận bà ấy. "
Triệu Hà nghe xong lập tức lắc đầu, một bộ dáng lo sợ Đường Oản sẽ tức giận.
“Đừng nói nữa, tôi không không quan tâm những cái đó, chỉ cần con bé bình an lớn lên, đối với tôi như thế là đủ rồi!"
Y tá nghe Triệu Hà nói, càng cảm thấy vị mẹ kế này cũng không dễ dàng gì.
Nhìn tình cảnh này, Đường Oản đột nhiên chỉ vào Đường Nhất Đồng đang đứng một bên, vẻ mặt châm chọc:
“Chị y tá, chị biết không? Đứa nhỏ này…… Là con trai của bà ta! Chị đã thấy ai nuôi con trai mình thành bộ dạng gầy trơ xương, còn bản thân lại mặc vàng đeo bạc thân hình đẫy đà như bà ta hay không? Chính con trai mình cũng không chăm sóc tốt, chị nghĩ bà ta sẽ đối xử tốt với con kế sao? Diễn cũng phiền toái người nào đó diễn tốt một chút, ít nhất phải chuẩn bị đầy đủ, đừng để người khác bắt được nhược điểm!"
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Triệu Hà tức khắc biến đổi, còn y tá lại sững sờ tại chỗ nhìn Đường Nhất Đồng.
Đứa nhỏ này…… Cô nhớ rõ trêи người hắn thật sự không có thương tích gì, nhưng lại bị thiếu dinh dưỡng nghiêm trọng, không nghĩ tới hắn cư nhiên là con trai của vị phu nhân này?
Lại nhìn đến vẻ mặt Triệu Hà, y tá cũng thích xem phim cung đấu, sắc mặt tức khắc trầm xuống.
Đối đãi với con trai ruột của mình đã như vậy, có thể tốt với con kế được bao nhiêu?
Hơn nữa lời nói vừa rồi của bà ta rõ ràng cố ý khiến cô hiểu lầm, để cô cảm thấy cô bé trêи giường bệnh đang kiếm cơ gây rối? Nhưng trêи thực tế, mọi chuyện đều là muốn phá hư hình tượng của cô bé, đây là cố ý đi?
A, vẻ ngoài giả vờ thật ra cũng khá tốt, chỉ tiếc cô bé này cũng người thông minh, trực tiếp chọc thủng gương mặt thật của bà ta.
……
“Vị phu nhân này, theo lý thuyết chuyện nhà các người tôi thật sự không nên quản, nhưng bà đều đeo kim cương to bằng trứng bồ câu, vì sao lại không cho con trai được vài bữa cơm? Cho dù có tái hôn, cũng không cần bỏ đói con trai ruột thành bộ dạng này đi? Bà không cảm thấy lương tâm cắn rứt sao?" Sắc mặt y tá không quá tốt.
Không ai thích bị người khác xoay vòng.
Triệu Hà lại vội vàng nói: “Đây đều là hiểu lầm, cô cũng biết tôi tái hôn, nếu đối xử quá tốt với con trai ruột, nói không chừng chồng tôi sẽ có ý kiến……"
“Nhưng Đường Nhất Đồng không phải cũng là con trai ruột của ba ba tôi sao? Ba tôi có tiền như vậy, sao lại khắc khe với chính con trai của mình?" Đường Oản lập tức tiếp lời.
Vừa nghe lời này của Đường Oản, ánh mắt y tá nhìn Triệu Hà nháy mắt thay đổi, tràn ngập khinh thường, ha hả, nguyên lai chỉ là phụ nữ dựa vào con trai để thượng vị a.
Bất quá đứa nhỏ này cũng thật đáng thương, mẹ gả vào hào môn còn đối xử với hắn tệ như vậy, ngay cả bữa cơm cũng luyến tiếc cho.
Bởi vậy mới có thể thấy được, người phụ nữ này có bao nhiêu ích kỷ a!
Triệu Hà thấy Đường Oản không chút nể tình chọc thủng vỏ bọc của mình, có chút gian nan kiềm chế, nhưng bà ta nhanh chóng nói:
“Không phải con vẫn luôn khi dễ Đồng Đồng, không cho nó ăn cơm sao?"
Lời này vừa ra, Đường Oản tức khắc bật cười: “Thì ra bà đều biết rõ, lại cố ý không quản."
Dứt lời cô liền nhìn về phía Đường Nhất Đồng.
“Đường Nhất Đồng, xem ra cho dù cậu có là con trai thì ở trong nhà cũng không có địa vị, thì ra trước kia tôi thật sự sai hoàn toàn, cư nhiên lại cảm thấy khi dễ cậu có thể giúp mẹ tôi báo thù giải hận, cậu thấy không? Mẹ cậu căn bản không quan tâm cậu, cũng giống như ba ba không quan tâm tôi!"
Sau đó, ánh mắt y tá có chút không tán đồng nhìn về phía Đường Oản:
“Tuy rằng tôi không biết giữa mọi người xảy ra chuyện gì, nhưng vừa rồi mẹ kế của em thật sự rất quan tâm đến em, nghe nói em xảy ra tai nạn xe cộ, vừa rồi lúc bà ấy tới đây hoảng loạn đến thiếu chút nữa té ngã! Nếu không phải là lo lắng cho em, bà ấy sao có thể hoảng loạn thành như thế? Mẹ kế cũng không phải ai cũng xấu, em gái, chị cảm thấy em có thể thử mở rộng cửa lòng đón nhận bà ấy. "
Triệu Hà nghe xong lập tức lắc đầu, một bộ dáng lo sợ Đường Oản sẽ tức giận.
“Đừng nói nữa, tôi không không quan tâm những cái đó, chỉ cần con bé bình an lớn lên, đối với tôi như thế là đủ rồi!"
Y tá nghe Triệu Hà nói, càng cảm thấy vị mẹ kế này cũng không dễ dàng gì.
Nhìn tình cảnh này, Đường Oản đột nhiên chỉ vào Đường Nhất Đồng đang đứng một bên, vẻ mặt châm chọc:
“Chị y tá, chị biết không? Đứa nhỏ này…… Là con trai của bà ta! Chị đã thấy ai nuôi con trai mình thành bộ dạng gầy trơ xương, còn bản thân lại mặc vàng đeo bạc thân hình đẫy đà như bà ta hay không? Chính con trai mình cũng không chăm sóc tốt, chị nghĩ bà ta sẽ đối xử tốt với con kế sao? Diễn cũng phiền toái người nào đó diễn tốt một chút, ít nhất phải chuẩn bị đầy đủ, đừng để người khác bắt được nhược điểm!"
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Triệu Hà tức khắc biến đổi, còn y tá lại sững sờ tại chỗ nhìn Đường Nhất Đồng.
Đứa nhỏ này…… Cô nhớ rõ trêи người hắn thật sự không có thương tích gì, nhưng lại bị thiếu dinh dưỡng nghiêm trọng, không nghĩ tới hắn cư nhiên là con trai của vị phu nhân này?
Lại nhìn đến vẻ mặt Triệu Hà, y tá cũng thích xem phim cung đấu, sắc mặt tức khắc trầm xuống.
Đối đãi với con trai ruột của mình đã như vậy, có thể tốt với con kế được bao nhiêu?
Hơn nữa lời nói vừa rồi của bà ta rõ ràng cố ý khiến cô hiểu lầm, để cô cảm thấy cô bé trêи giường bệnh đang kiếm cơ gây rối? Nhưng trêи thực tế, mọi chuyện đều là muốn phá hư hình tượng của cô bé, đây là cố ý đi?
A, vẻ ngoài giả vờ thật ra cũng khá tốt, chỉ tiếc cô bé này cũng người thông minh, trực tiếp chọc thủng gương mặt thật của bà ta.
……
“Vị phu nhân này, theo lý thuyết chuyện nhà các người tôi thật sự không nên quản, nhưng bà đều đeo kim cương to bằng trứng bồ câu, vì sao lại không cho con trai được vài bữa cơm? Cho dù có tái hôn, cũng không cần bỏ đói con trai ruột thành bộ dạng này đi? Bà không cảm thấy lương tâm cắn rứt sao?" Sắc mặt y tá không quá tốt.
Không ai thích bị người khác xoay vòng.
Triệu Hà lại vội vàng nói: “Đây đều là hiểu lầm, cô cũng biết tôi tái hôn, nếu đối xử quá tốt với con trai ruột, nói không chừng chồng tôi sẽ có ý kiến……"
“Nhưng Đường Nhất Đồng không phải cũng là con trai ruột của ba ba tôi sao? Ba tôi có tiền như vậy, sao lại khắc khe với chính con trai của mình?" Đường Oản lập tức tiếp lời.
Vừa nghe lời này của Đường Oản, ánh mắt y tá nhìn Triệu Hà nháy mắt thay đổi, tràn ngập khinh thường, ha hả, nguyên lai chỉ là phụ nữ dựa vào con trai để thượng vị a.
Bất quá đứa nhỏ này cũng thật đáng thương, mẹ gả vào hào môn còn đối xử với hắn tệ như vậy, ngay cả bữa cơm cũng luyến tiếc cho.
Bởi vậy mới có thể thấy được, người phụ nữ này có bao nhiêu ích kỷ a!
Triệu Hà thấy Đường Oản không chút nể tình chọc thủng vỏ bọc của mình, có chút gian nan kiềm chế, nhưng bà ta nhanh chóng nói:
“Không phải con vẫn luôn khi dễ Đồng Đồng, không cho nó ăn cơm sao?"
Lời này vừa ra, Đường Oản tức khắc bật cười: “Thì ra bà đều biết rõ, lại cố ý không quản."
Dứt lời cô liền nhìn về phía Đường Nhất Đồng.
“Đường Nhất Đồng, xem ra cho dù cậu có là con trai thì ở trong nhà cũng không có địa vị, thì ra trước kia tôi thật sự sai hoàn toàn, cư nhiên lại cảm thấy khi dễ cậu có thể giúp mẹ tôi báo thù giải hận, cậu thấy không? Mẹ cậu căn bản không quan tâm cậu, cũng giống như ba ba không quan tâm tôi!"
Tác giả :
Thâm Lam Thủy Thiển