Màu Xanh Huyền Bí
Chương 21
Tang Đồng trong lòng có chút uất ức, Lương Nguyên biết rõ lúc chụp ảnh xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cư nhiên cũng không hỏi một chút cô có bị thương hay không, cứ liên tục chất vấn như vậy.
Vốn là nghĩ tới Lương Nguyên mang theo quà tặng trở về nước tâm tình tràn đầy vui vẻ, trở lại liền nhìn thấy tin tức như vậy, đổi lại người khác cũng sẽ rất tức giận, Tang Đồng vẫn đè xuống khó chịu trong lòng, ôm cổ Lương Nguyên giải thích: “Nhưng anh ta là ông chủ, anh ta muốn đến em có thể nói gì? Em đã nghiêm túc cự tuyệt anh ta! Như vậy đi…… Em đây quay xong quảng cáo sẽ không cùng Lạc thị hợp tác nữa như thế nào?"
Lương Nguyên hôn lên trán cô.
Tang Đồng nhìn hắn cười nói: “Nguyên Nguyên anh mới vừa rồi là đang…… Ghen?"
Lương Nguyên vẻ mặt có chút không tự nhiên, cười khổ nói: “Thật xin lỗi, anh ghen tỵ…… Đồng Đồng, anh rất sợ em rời khỏi anh!"
Tang Đồng ôm hắn kiên định nói: “Sẽ không, em tuyệt đối sẽ không rời khỏi anh!"
Quảng cáo chỉ còn lại đoạn cuối, Tang Đồng tay đeo chiếc nhẫn Phong Thượng, cùng Ninh Phi tay trong tay nhìn nhau.
“Cắt ——“
Đạo diễn hài lòng quay về phía màn hình, nói: “Không thành vấn đề!"
Cuối cùng cũng hoàn tất, Tang Đồng thở phào nhẹ nhõm, cùng Ninh phi nhìn nhau cười một tiếng: “Cuối cùng cũng kết thúc!"
Ninh Phi và Tang Đồng hợp tác rất ăn ý, cười hỏi: “Như thế nào? Buổi tối cùng đi ra ngoài ăn mừng một chút?"
Tang Đồng vừa muốn gật đầu, liền nhì
n thấy Lương Nguyên và Lương Tiểu Nghệ đi tới.
“Tiểu Nghệ, các người sao cũng tới?"
Lương Nguyên và Ninh Phi chào hỏi nhau: “Anh tới xem Tiểu Nghệ, em ấy biết hôm nay em đóng xong quảng cáo, một hai đòi kéo anh cùng đi chúc mừng em!"
Ninh Phi bất đắc dĩ nhún vai một cái: “Xem ra chúng ta phải chờ tới lần sau rồi!"
Tang Đồng xin lỗi cười cười: “Lần sau tôi mời anh!"
Ninh Phi đi trước, Lương Tiểu Nghệ nháy mắt chế nhạo cười: “Tang tỷ tỷ, yên tâm được rồi, em lập tức rời đi, không làm kỳ đà cản mũi hai người đâu!"
Tang Đồng ngượng ngùng sờ sờ lỗ mũi: “Thật ra thì em không cần cố ý giúp bọn này tạo không gian, ba người chúng ta cũng đã lâu không có cùng nhau tụ tập rồi!"
Lương Tiểu Nghệ hì hì nói: “Ai nha coi như Tang tỷ tỷ chị không tính toán, anh hai cũng sẽ chê em cản trở đấy! Tốt lắm, chúng ta đi thôi……"
Tang Đồng tẩy trang ra ngoài, cùng Lương Tiểu Nghệ tay trong tay, Lương Nguyên đi ở bên cạnh Tiểu Nghệ, người khác nhìn thấy cũng chỉ sẽ cảm thấy ba người bọn họ quan hệ đồng môn rất tốt, sẽ không truyền ra chút xì căng đan nào.
Mới vừa ra khỏi phòng chụp ảnh, liền nhìn thấy Lạc Hưởng Ngôn từ trong xe bước xuống, trên đầu đội cái nón Panama bảnh bao tình tứ, mặc quần áo thuần một màu đen được là phẳng, hoàn toàn không có tiều tụy sau khi bị thương, vẫn như cũ ‘dung nhan’ toả sáng.
Tang Đồng ngẩn người, không nghĩ tới Lạc Hưởng Ngôn cư nhiên nhanh như vậy đã ra viện, theo bản năng quan sát sắc mặt của Lương Nguyên.
Lương Nguyên sắc mặt vẫn không nhúc nhích, như cũ nở nụ cười ôn hòa như thường ngày.
Lạc Hưởng Ngôn đi tới trước mặt bọn họ, không biến sắc quan sát Lương Nguyên một phen, cúi đầu cười hỏi: “Nghe nói quảng cáo tiến hành rất thuận lợi, tôi mời em ăn cơm, tới cám ơn em!"
Tang Đồng khách khí cự tuyệt: “Không cần, Lạc Nhị gia ngài không cần cảm tạ, tôi đã nhận được khoản tiền phát ngôn rất lớn từ Phong Thượng các ngài, làm việc cho các ngài là lẽ đương nhiên, theo như nhu cầu thôi!"
Lạc Hưởng Ngôn chưa từ bỏ ý định: “Vậy hãy để cho tôi bày tỏ lòng biết ơn em đã chăm sóc tôi lúc nằm viện thì thế nào."
Tang Đồng cười cười: “Vậy thì càng không cần cám ơn tôi rồi, anh là vì cứu tôi mới bị thương, tôi chăm sóc anh cũng là chuyện đương nhiên."
Lạc Hưởng Ngôn ngăn ở trước mặt bọn họ, rõ ràng cho thấy chẳng phải dễ dàng đuổi đi được.
Lương Nguyên nhẹ nhàng cười một tiếng, đẩy ra một bước, tựa vào bên cạnh Tang Đồng, vươn cánh tay rất tự nhiên đặt trên vai cô, hết sức thành khẩn nói xin lỗi: “Có thể phải khiến Lạc Nhị gia thất vọng rồi, vốn là anh đã cứu Đồng Đồng của chúng tôi, về lý tôi nên bày tỏ lòng biết ơn, nhưng tôi và Tiểu Nghệ đã chuẩn bị xong món ăn vì Tang Đồng chúc mừng, Lạc Nhị gia mới có thể thông cảm cho chúng tôi làm nghệ sĩ nhín chút thời gian rảnh thật không dễ dàng đâu?"
Nụ cười chân thành vô hại, nhưng trong đôi mắt cũng là tuyên cáo trắng trợn rõ ràng, tuyên cáo độc chiếm đối với Tang Đồng.
Lạc Nhị gia sắc mặt trầm xuống.
Lương Nguyên giống như không nhìn thấy, nói tiếp: “Đồng Đồng, thời gian không còn sớm."
Lương Tiểu Nghệ khéo léo gật đầu một cái: “Đúng vậy a, Tang tỷ tỷ, em cả một ngày quay quảng cáo cũng rất đói bụng, chúng ta đi trước ăn cơm đi?"
Tang Đồng trong lòng cực kỳ vui mừng, Lương Nguyên có thể bất chấp tất cả đứng ra bảo vệ cô khiến cô hết sức cảm động, áy náy cười nói: “Thật ngại quá, Lạc Nhị gia, chúng tôi đi trước."
Lương Nguyên ôm cả người Tang Đồng, mang theo Lương Tiểu Nghệ lên xe rời đi.
Lạc Hưởng Ngôn mặt âm trầm trở lại trong xe.
Tài xế cẩn thận từng li từng tí hỏi: “Nhị gia, muốn theo sau sao?"
Lạc Hưởng Ngôn hung hăng lột xuống cái mũ ném qua một bên, tức giận nói: “Theo sau nhìn người khác ngọt ngào sao? Tới quầy rượu!"
Tài xế xuyên qua kính chiếu hậu nhìn băng gạc trên đầu Lạc Nhị gia, do dự mở miệng: “Nhưng vết thương của ngài……"
“Không chết được!"
Tài xế lập tức câm miệng, khởi động xe.
Tang Đồng và Lương Nguyên thật vui vẻ chơi đùa cả một buổi tối.
Sáng sớm ngày thứ hai, Tang Đồng tới Mia chuẩn bị tìm Dương Húc Văn thảo luận chi tiết về ca khúc mới, mới ra cửa đã nhìn thấy Hàn Tả Tả đứng ở trước xe đưa đón của công ty đợi cô.
Tang Đồng lên xe hỏi: “Cậu hôm nay sao lại tới đón tớ?"
Hàn Tả Tả ném cho cô một chồng báo thật dầy, đối với tài xế nói: “Ra cửa sau chung cư, tránh qua những ký giả đi đến công ty!"
Tang Đồng nhìn tờ báo mấy lần liền tối mặt: “ Lạc Hưởng Ngôn sao lại không biết xấu hổ như vậy!"
Các tờ báo lớn cũng đăng vài tấm hình, đều không ngoại lệ là Lạc Hưởng Ngôn cùng Tang Đồng, cơ hồ chiếm gần hết mặt báo, là tiệc rượu sau buổi lễ trao giải Kim Bách Linh, hình Lạc Hưởng Ngôn vad Tang Đồng ôm hôn.
Tang Đồng siết chặt tờ báo trong tay, tức giận mắng: “Nhất định là Lạc Hưởng Ngôn làm, lúc ấy anh ta đột nhiên hôn tớ, thì ra là con mèo núp trong chỗ tối chờ tớ! Anh ta nghĩ dùng loại thủ đoạn này ép tớ đi vào khuôn khổ, nằm mơ đi!"
Hàn Tả Tả bình tĩnh đem tờ báo ném qua một bên nói: “Không nhất định là Lạc Nhị gia, hắn từ trước đến giờ rất biết tự giữ thân phận, loại thủ đoạn bỉ ổi này còn khinh thường dùng!"
Tang Đồng làm sao nghe lọt, thở phì phò gọi điện cho Lạc Hưởng Ngôn.
Lạc Hưởng Ngôn say rượu chưa tỉnh, mơ mơ hồ hồ nhận điện thoại hỏi: “Là ai?"
“Lạc Hưởng Ngôn! Anh làm người phải có giới hạn! Sao anh có thể vô sỉ như vậy! Vốn tôi còn tưởng rằng anh không phải loại phong lưu thấp kém, không nghĩ tới anh cư nhiên…… Cư nhiên làm ra vụ scandal này trả thù tôi! Anh thật khiến người ta chán ghét……"
Lạc Hưởng Ngôn nhíu nhíu mày, hoàn toàn tỉnh táo lại: “Tang Đồng? Em đang nói cái gì…… Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
“Đừng đánh trống lảng! Đừng tưởng rằng như vậy tôi sẽ đồng ý làm bạn gái của anh, khắp thiên hạ đàn ông đều chết hết tôi cũng thà cùng nữ nhân cũng sẽ không ở chung một chỗ với anh!"
Tang Đồng rống xong liền ngắt điện thoại.
Lạc Hưởng Ngôn ngồi dậy, sững sờ trong chốc lát, mới phát giác được hình như có cái gì không đúng.
Lạc Hưởng Ngôn đánh một cú điện thoại: “Kevin, hôm nay có sự tình đặc bit gì không?"
“Tấm hình Ngài và Tang tiểu thư ở tiệc rượu ôm hôn bị lộ ra, xin yên tâm, chúng ta đã tạo áp lực với truyền thông rồi."
Cửa vào Mia vây quanh rất đông ký giả, Tang Đồng và Hàn Tả Tả từ cửa sau phá vòng vây đi vào.
Hannah đã chờ các cô, sốt ruột ở trong phòng làm việc đi tới đi lui, vừa thấy được Tang Đồng liền bắt đầu hỏi: “Chuyện gì xảy ra? Không phải nói trong vòng năm năm không cho phép nói yêu thương sao? Em cho dù muốn gây ra scandal cũng đừng cùng Lạc Nhị gia a, hắn đổi nữ nhân so thay quần áo còn chịu khó hơn, chờ hắn chơi đủ rồi vứt bỏ em, khi đó em có còn hình tượng sao?"
Hàn Tả Tả tỉnh táo nói: “Hannah tỷ, chuyện này không nên trách Tang Đồng! Hơn nữa em không cảm thấy đây là chuyện xấu……"
Tang Đồng không nghe lọt bọn họ cãi vả, nhìn chằm chằm điện thoại di động ngẩn người.
Gọi điện thoại Lương Nguyên không ai nhận, gởi nhắn tin giải thích cũng thấy hồi âm, Lương Nguyên khẳng định rất tức giận!
“Hannah tỷ, via rồi Tiểu Lưu điện thoại tới, nói Lạc phu nhân ra mặt……"
Hannah cùng Hàn Tả tả đồng thời xoay người hỏi: “Như thế nào?"
“Lạc phu nhân nghiêm khắc trách cứ ký giả vô lương tâm, chỉ lo chụp hình bát quái, tổn hại mạng người, thời điểm ở phòng chụp ảnh xảy ra chuyện ngoài ý muốn cư nhiên phản ứng đầu tiên không phải cứu người mà là vui vẻ phấn khởi chụp hình! Lạc phu nhân đau lòng bày tỏ hối tiếc đối với nghề ký giả giới giải trí đồng thời bộc lộ lo lắng đạo đức nghề nghiệp của họ, đối với những tòa soạn kia sẽ đưa ra đơn kiện……"
Hàn Tả Tả nở nụ cười: “Lạc phu nhân ra tay, chúng ta chỉ cần chờ xem cuộc vui thôi!"
Hannah cũng thở phào nhẹ nhõm, bước nhanh đi về phía TV, ấn nút mở.
Trên màn hình, Lạc phu nhân trên gương mặt được bảo dưỡng tốt vô tràn đầy thất vọng đau lòng: “Ở cửa ải sống chết lại chỉ lo chụp hình, loại hành vi này làm cho người ta giận sôi gan……"
Sau đó hình ảnh chuyển một cái, chuyển tới Lạc Hưởng Ngôn.
Lạc Hưởng Ngôn lần này không có đội mũ, chỉa vào băng gạc thật dầy nói: “Tôi thừa nhận mình cử chỉ có chút lỗ mãng, bởi vì ái mộ Tang tiểu thư, hơn nữa uống chút rượu có chút kiềm chế không nổi, cho nên vô ý mạo phạm cô ấy. Vì biểu đạt áy náy của tôi, khi biết Tang tiểu thư tham gia quảng cáo của Phong Thượng, liền tự mình đến thăm cô ấy, không nghĩ tới lại có chuyện ngoài ý……"
Hàn Tả Tả hài lòng quay đầu lại, nhíu nhíu mày đi về phía Tang Đồng: “Mặt ủ mày ê là cho người nào nhìn đây? Tớ nói cho cậu biết Tang Đồng, cậu là ca hậu, là thần tượng trong lòng hàng vạn người ái mộ, cậu ở phía sau như thế nào tớ mặc kệ, trước mặt người khác mặc kệ xảy ra chuyện gì cũng phải mỉm cười cho tớ! Còn phải cười thật rực rỡ!"
Tang Đồng sững sờ nhìn Hàn Tả Tả, nhắm mắt lại, lần nữa mở ra đã là gương mặt tươi cười.
“Đại Tả cậu yên tâm, tớ sẽ không làm bẽ mặt cậu đâu!"
Tang Đồng đứng lên: “Hiện tại tớ muốn đi tìm Văn Ca, tớ cho rằng…… Đây là lúc chuẩn bị cho liveshow của tớ rồi!"
Hàn Tả Tả chờ Tang Đồng ra cửa mới nói với Hannah: “Em cảm thấy được chuyện này có chút kỳ quái…… Đạy không giống với tác phong của Lạc Nhị gia!"
Hannah sâu sắc nhìn cô một cái, cười nhạt nói: “Chị hiểu ý của em, chỉ là…… làng giải trí vốn chính là như vậy, nếu như ngay cả bản thân đều không nhìn rõ, em có thể bảo vệ được con bé bao lâu!"
Lạc phu nhân và con trai ngồi ở ghế sau, nhận lấy ly rượu đỏ con trai đưa cho bà, miệng nhấp một ngụm nhỏ.
Lạc Hưởng Ngôn cười nói: “Mẹ, cám ơn ngài!"
Lạc phu nhân quơ quơ ly rượu trong tay, nhàn nhạt mở miệng: “Con là con ta, mẹ đương nhiên che chở con…… Chẳng qua mẹ xác thực không rõ, mấy người phụ nữ trước của con, so Tang Đồng tốt hơn rất nhiều, thế nào cố tình liền không thể không có con bé rồi sao?"
Lạc Hưởng Ngôn uống vào một ngụm rượu đỏ, cảm khái thật lâu chăm chú nhìn lên ngoài cửa sổ nói: “Mẹ, ngài không hiểu, con cùng Tang Đồng thời điểm ở cùng nhau…… Cảm giác không giống nhau!"
“Hả?" Lạc phu nhân có chút hăng hái hỏi, “Thế nào là không giống nhau?"
Lạc Hưởng Ngôn ánh mắt xa xăm cảm thán: “Con cảm giác được, con cùng Tang Đồng ở chung một chỗ, cả người cũng thay đổi…… Con mỗi lần ở thời điểm trước khi gặp cô ấy luôn lo lắng bản thân không nhịn được ngay tại chỗ chiếm lấy cô ấy, có thể nhìn thấy cô ấy con lại cảm thấy cứ như vậy bồi ở bên cạnh cô ấy cũng rất tốt, thậm chí ngay cả cô ấy lạnh nhạt với con, con cũng cảm thấy rất tốt…… Những người phụ nữ trước kia, con đối với bọn họ chỉ có chung một cảm giác, chính là có đủ hay không xinh đẹp, có thể để cho con tận hứng hay không…… Mẹ, chắc ngài không biết, con chợt cảm giác mình lập tức thuần khiết cao thượng hơn rất nhiều, cảm giác này…… Cảm giác này thật là mới mẻ lại rất khác biệt a!"
Lạc phu nhân bi ai nhìn hắn: “Con trai a, chỉ sợ con lần này…… Là gặp trắc trở rồi!"
Lạc Hưởng Ngôn ngẩn người, không thể tin hỏi: “Mẹ là nói con thích cô ấy……"
Lạc phu nhân vỗ vỗ tay hắn: “Mặc dù ta cảm thấy con trai cưng của ta đáng cho bất kỳ cô gái tốt trên đời thật lòng đối đãi, nhưng là mặc kệ con lựa chọn người nào, chỉ cần con vui vẻ, mẹ cũng sẽ ủng hộ!"
Vốn là nghĩ tới Lương Nguyên mang theo quà tặng trở về nước tâm tình tràn đầy vui vẻ, trở lại liền nhìn thấy tin tức như vậy, đổi lại người khác cũng sẽ rất tức giận, Tang Đồng vẫn đè xuống khó chịu trong lòng, ôm cổ Lương Nguyên giải thích: “Nhưng anh ta là ông chủ, anh ta muốn đến em có thể nói gì? Em đã nghiêm túc cự tuyệt anh ta! Như vậy đi…… Em đây quay xong quảng cáo sẽ không cùng Lạc thị hợp tác nữa như thế nào?"
Lương Nguyên hôn lên trán cô.
Tang Đồng nhìn hắn cười nói: “Nguyên Nguyên anh mới vừa rồi là đang…… Ghen?"
Lương Nguyên vẻ mặt có chút không tự nhiên, cười khổ nói: “Thật xin lỗi, anh ghen tỵ…… Đồng Đồng, anh rất sợ em rời khỏi anh!"
Tang Đồng ôm hắn kiên định nói: “Sẽ không, em tuyệt đối sẽ không rời khỏi anh!"
Quảng cáo chỉ còn lại đoạn cuối, Tang Đồng tay đeo chiếc nhẫn Phong Thượng, cùng Ninh Phi tay trong tay nhìn nhau.
“Cắt ——“
Đạo diễn hài lòng quay về phía màn hình, nói: “Không thành vấn đề!"
Cuối cùng cũng hoàn tất, Tang Đồng thở phào nhẹ nhõm, cùng Ninh phi nhìn nhau cười một tiếng: “Cuối cùng cũng kết thúc!"
Ninh Phi và Tang Đồng hợp tác rất ăn ý, cười hỏi: “Như thế nào? Buổi tối cùng đi ra ngoài ăn mừng một chút?"
Tang Đồng vừa muốn gật đầu, liền nhì
n thấy Lương Nguyên và Lương Tiểu Nghệ đi tới.
“Tiểu Nghệ, các người sao cũng tới?"
Lương Nguyên và Ninh Phi chào hỏi nhau: “Anh tới xem Tiểu Nghệ, em ấy biết hôm nay em đóng xong quảng cáo, một hai đòi kéo anh cùng đi chúc mừng em!"
Ninh Phi bất đắc dĩ nhún vai một cái: “Xem ra chúng ta phải chờ tới lần sau rồi!"
Tang Đồng xin lỗi cười cười: “Lần sau tôi mời anh!"
Ninh Phi đi trước, Lương Tiểu Nghệ nháy mắt chế nhạo cười: “Tang tỷ tỷ, yên tâm được rồi, em lập tức rời đi, không làm kỳ đà cản mũi hai người đâu!"
Tang Đồng ngượng ngùng sờ sờ lỗ mũi: “Thật ra thì em không cần cố ý giúp bọn này tạo không gian, ba người chúng ta cũng đã lâu không có cùng nhau tụ tập rồi!"
Lương Tiểu Nghệ hì hì nói: “Ai nha coi như Tang tỷ tỷ chị không tính toán, anh hai cũng sẽ chê em cản trở đấy! Tốt lắm, chúng ta đi thôi……"
Tang Đồng tẩy trang ra ngoài, cùng Lương Tiểu Nghệ tay trong tay, Lương Nguyên đi ở bên cạnh Tiểu Nghệ, người khác nhìn thấy cũng chỉ sẽ cảm thấy ba người bọn họ quan hệ đồng môn rất tốt, sẽ không truyền ra chút xì căng đan nào.
Mới vừa ra khỏi phòng chụp ảnh, liền nhìn thấy Lạc Hưởng Ngôn từ trong xe bước xuống, trên đầu đội cái nón Panama bảnh bao tình tứ, mặc quần áo thuần một màu đen được là phẳng, hoàn toàn không có tiều tụy sau khi bị thương, vẫn như cũ ‘dung nhan’ toả sáng.
Tang Đồng ngẩn người, không nghĩ tới Lạc Hưởng Ngôn cư nhiên nhanh như vậy đã ra viện, theo bản năng quan sát sắc mặt của Lương Nguyên.
Lương Nguyên sắc mặt vẫn không nhúc nhích, như cũ nở nụ cười ôn hòa như thường ngày.
Lạc Hưởng Ngôn đi tới trước mặt bọn họ, không biến sắc quan sát Lương Nguyên một phen, cúi đầu cười hỏi: “Nghe nói quảng cáo tiến hành rất thuận lợi, tôi mời em ăn cơm, tới cám ơn em!"
Tang Đồng khách khí cự tuyệt: “Không cần, Lạc Nhị gia ngài không cần cảm tạ, tôi đã nhận được khoản tiền phát ngôn rất lớn từ Phong Thượng các ngài, làm việc cho các ngài là lẽ đương nhiên, theo như nhu cầu thôi!"
Lạc Hưởng Ngôn chưa từ bỏ ý định: “Vậy hãy để cho tôi bày tỏ lòng biết ơn em đã chăm sóc tôi lúc nằm viện thì thế nào."
Tang Đồng cười cười: “Vậy thì càng không cần cám ơn tôi rồi, anh là vì cứu tôi mới bị thương, tôi chăm sóc anh cũng là chuyện đương nhiên."
Lạc Hưởng Ngôn ngăn ở trước mặt bọn họ, rõ ràng cho thấy chẳng phải dễ dàng đuổi đi được.
Lương Nguyên nhẹ nhàng cười một tiếng, đẩy ra một bước, tựa vào bên cạnh Tang Đồng, vươn cánh tay rất tự nhiên đặt trên vai cô, hết sức thành khẩn nói xin lỗi: “Có thể phải khiến Lạc Nhị gia thất vọng rồi, vốn là anh đã cứu Đồng Đồng của chúng tôi, về lý tôi nên bày tỏ lòng biết ơn, nhưng tôi và Tiểu Nghệ đã chuẩn bị xong món ăn vì Tang Đồng chúc mừng, Lạc Nhị gia mới có thể thông cảm cho chúng tôi làm nghệ sĩ nhín chút thời gian rảnh thật không dễ dàng đâu?"
Nụ cười chân thành vô hại, nhưng trong đôi mắt cũng là tuyên cáo trắng trợn rõ ràng, tuyên cáo độc chiếm đối với Tang Đồng.
Lạc Nhị gia sắc mặt trầm xuống.
Lương Nguyên giống như không nhìn thấy, nói tiếp: “Đồng Đồng, thời gian không còn sớm."
Lương Tiểu Nghệ khéo léo gật đầu một cái: “Đúng vậy a, Tang tỷ tỷ, em cả một ngày quay quảng cáo cũng rất đói bụng, chúng ta đi trước ăn cơm đi?"
Tang Đồng trong lòng cực kỳ vui mừng, Lương Nguyên có thể bất chấp tất cả đứng ra bảo vệ cô khiến cô hết sức cảm động, áy náy cười nói: “Thật ngại quá, Lạc Nhị gia, chúng tôi đi trước."
Lương Nguyên ôm cả người Tang Đồng, mang theo Lương Tiểu Nghệ lên xe rời đi.
Lạc Hưởng Ngôn mặt âm trầm trở lại trong xe.
Tài xế cẩn thận từng li từng tí hỏi: “Nhị gia, muốn theo sau sao?"
Lạc Hưởng Ngôn hung hăng lột xuống cái mũ ném qua một bên, tức giận nói: “Theo sau nhìn người khác ngọt ngào sao? Tới quầy rượu!"
Tài xế xuyên qua kính chiếu hậu nhìn băng gạc trên đầu Lạc Nhị gia, do dự mở miệng: “Nhưng vết thương của ngài……"
“Không chết được!"
Tài xế lập tức câm miệng, khởi động xe.
Tang Đồng và Lương Nguyên thật vui vẻ chơi đùa cả một buổi tối.
Sáng sớm ngày thứ hai, Tang Đồng tới Mia chuẩn bị tìm Dương Húc Văn thảo luận chi tiết về ca khúc mới, mới ra cửa đã nhìn thấy Hàn Tả Tả đứng ở trước xe đưa đón của công ty đợi cô.
Tang Đồng lên xe hỏi: “Cậu hôm nay sao lại tới đón tớ?"
Hàn Tả Tả ném cho cô một chồng báo thật dầy, đối với tài xế nói: “Ra cửa sau chung cư, tránh qua những ký giả đi đến công ty!"
Tang Đồng nhìn tờ báo mấy lần liền tối mặt: “ Lạc Hưởng Ngôn sao lại không biết xấu hổ như vậy!"
Các tờ báo lớn cũng đăng vài tấm hình, đều không ngoại lệ là Lạc Hưởng Ngôn cùng Tang Đồng, cơ hồ chiếm gần hết mặt báo, là tiệc rượu sau buổi lễ trao giải Kim Bách Linh, hình Lạc Hưởng Ngôn vad Tang Đồng ôm hôn.
Tang Đồng siết chặt tờ báo trong tay, tức giận mắng: “Nhất định là Lạc Hưởng Ngôn làm, lúc ấy anh ta đột nhiên hôn tớ, thì ra là con mèo núp trong chỗ tối chờ tớ! Anh ta nghĩ dùng loại thủ đoạn này ép tớ đi vào khuôn khổ, nằm mơ đi!"
Hàn Tả Tả bình tĩnh đem tờ báo ném qua một bên nói: “Không nhất định là Lạc Nhị gia, hắn từ trước đến giờ rất biết tự giữ thân phận, loại thủ đoạn bỉ ổi này còn khinh thường dùng!"
Tang Đồng làm sao nghe lọt, thở phì phò gọi điện cho Lạc Hưởng Ngôn.
Lạc Hưởng Ngôn say rượu chưa tỉnh, mơ mơ hồ hồ nhận điện thoại hỏi: “Là ai?"
“Lạc Hưởng Ngôn! Anh làm người phải có giới hạn! Sao anh có thể vô sỉ như vậy! Vốn tôi còn tưởng rằng anh không phải loại phong lưu thấp kém, không nghĩ tới anh cư nhiên…… Cư nhiên làm ra vụ scandal này trả thù tôi! Anh thật khiến người ta chán ghét……"
Lạc Hưởng Ngôn nhíu nhíu mày, hoàn toàn tỉnh táo lại: “Tang Đồng? Em đang nói cái gì…… Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
“Đừng đánh trống lảng! Đừng tưởng rằng như vậy tôi sẽ đồng ý làm bạn gái của anh, khắp thiên hạ đàn ông đều chết hết tôi cũng thà cùng nữ nhân cũng sẽ không ở chung một chỗ với anh!"
Tang Đồng rống xong liền ngắt điện thoại.
Lạc Hưởng Ngôn ngồi dậy, sững sờ trong chốc lát, mới phát giác được hình như có cái gì không đúng.
Lạc Hưởng Ngôn đánh một cú điện thoại: “Kevin, hôm nay có sự tình đặc bit gì không?"
“Tấm hình Ngài và Tang tiểu thư ở tiệc rượu ôm hôn bị lộ ra, xin yên tâm, chúng ta đã tạo áp lực với truyền thông rồi."
Cửa vào Mia vây quanh rất đông ký giả, Tang Đồng và Hàn Tả Tả từ cửa sau phá vòng vây đi vào.
Hannah đã chờ các cô, sốt ruột ở trong phòng làm việc đi tới đi lui, vừa thấy được Tang Đồng liền bắt đầu hỏi: “Chuyện gì xảy ra? Không phải nói trong vòng năm năm không cho phép nói yêu thương sao? Em cho dù muốn gây ra scandal cũng đừng cùng Lạc Nhị gia a, hắn đổi nữ nhân so thay quần áo còn chịu khó hơn, chờ hắn chơi đủ rồi vứt bỏ em, khi đó em có còn hình tượng sao?"
Hàn Tả Tả tỉnh táo nói: “Hannah tỷ, chuyện này không nên trách Tang Đồng! Hơn nữa em không cảm thấy đây là chuyện xấu……"
Tang Đồng không nghe lọt bọn họ cãi vả, nhìn chằm chằm điện thoại di động ngẩn người.
Gọi điện thoại Lương Nguyên không ai nhận, gởi nhắn tin giải thích cũng thấy hồi âm, Lương Nguyên khẳng định rất tức giận!
“Hannah tỷ, via rồi Tiểu Lưu điện thoại tới, nói Lạc phu nhân ra mặt……"
Hannah cùng Hàn Tả tả đồng thời xoay người hỏi: “Như thế nào?"
“Lạc phu nhân nghiêm khắc trách cứ ký giả vô lương tâm, chỉ lo chụp hình bát quái, tổn hại mạng người, thời điểm ở phòng chụp ảnh xảy ra chuyện ngoài ý muốn cư nhiên phản ứng đầu tiên không phải cứu người mà là vui vẻ phấn khởi chụp hình! Lạc phu nhân đau lòng bày tỏ hối tiếc đối với nghề ký giả giới giải trí đồng thời bộc lộ lo lắng đạo đức nghề nghiệp của họ, đối với những tòa soạn kia sẽ đưa ra đơn kiện……"
Hàn Tả Tả nở nụ cười: “Lạc phu nhân ra tay, chúng ta chỉ cần chờ xem cuộc vui thôi!"
Hannah cũng thở phào nhẹ nhõm, bước nhanh đi về phía TV, ấn nút mở.
Trên màn hình, Lạc phu nhân trên gương mặt được bảo dưỡng tốt vô tràn đầy thất vọng đau lòng: “Ở cửa ải sống chết lại chỉ lo chụp hình, loại hành vi này làm cho người ta giận sôi gan……"
Sau đó hình ảnh chuyển một cái, chuyển tới Lạc Hưởng Ngôn.
Lạc Hưởng Ngôn lần này không có đội mũ, chỉa vào băng gạc thật dầy nói: “Tôi thừa nhận mình cử chỉ có chút lỗ mãng, bởi vì ái mộ Tang tiểu thư, hơn nữa uống chút rượu có chút kiềm chế không nổi, cho nên vô ý mạo phạm cô ấy. Vì biểu đạt áy náy của tôi, khi biết Tang tiểu thư tham gia quảng cáo của Phong Thượng, liền tự mình đến thăm cô ấy, không nghĩ tới lại có chuyện ngoài ý……"
Hàn Tả Tả hài lòng quay đầu lại, nhíu nhíu mày đi về phía Tang Đồng: “Mặt ủ mày ê là cho người nào nhìn đây? Tớ nói cho cậu biết Tang Đồng, cậu là ca hậu, là thần tượng trong lòng hàng vạn người ái mộ, cậu ở phía sau như thế nào tớ mặc kệ, trước mặt người khác mặc kệ xảy ra chuyện gì cũng phải mỉm cười cho tớ! Còn phải cười thật rực rỡ!"
Tang Đồng sững sờ nhìn Hàn Tả Tả, nhắm mắt lại, lần nữa mở ra đã là gương mặt tươi cười.
“Đại Tả cậu yên tâm, tớ sẽ không làm bẽ mặt cậu đâu!"
Tang Đồng đứng lên: “Hiện tại tớ muốn đi tìm Văn Ca, tớ cho rằng…… Đây là lúc chuẩn bị cho liveshow của tớ rồi!"
Hàn Tả Tả chờ Tang Đồng ra cửa mới nói với Hannah: “Em cảm thấy được chuyện này có chút kỳ quái…… Đạy không giống với tác phong của Lạc Nhị gia!"
Hannah sâu sắc nhìn cô một cái, cười nhạt nói: “Chị hiểu ý của em, chỉ là…… làng giải trí vốn chính là như vậy, nếu như ngay cả bản thân đều không nhìn rõ, em có thể bảo vệ được con bé bao lâu!"
Lạc phu nhân và con trai ngồi ở ghế sau, nhận lấy ly rượu đỏ con trai đưa cho bà, miệng nhấp một ngụm nhỏ.
Lạc Hưởng Ngôn cười nói: “Mẹ, cám ơn ngài!"
Lạc phu nhân quơ quơ ly rượu trong tay, nhàn nhạt mở miệng: “Con là con ta, mẹ đương nhiên che chở con…… Chẳng qua mẹ xác thực không rõ, mấy người phụ nữ trước của con, so Tang Đồng tốt hơn rất nhiều, thế nào cố tình liền không thể không có con bé rồi sao?"
Lạc Hưởng Ngôn uống vào một ngụm rượu đỏ, cảm khái thật lâu chăm chú nhìn lên ngoài cửa sổ nói: “Mẹ, ngài không hiểu, con cùng Tang Đồng thời điểm ở cùng nhau…… Cảm giác không giống nhau!"
“Hả?" Lạc phu nhân có chút hăng hái hỏi, “Thế nào là không giống nhau?"
Lạc Hưởng Ngôn ánh mắt xa xăm cảm thán: “Con cảm giác được, con cùng Tang Đồng ở chung một chỗ, cả người cũng thay đổi…… Con mỗi lần ở thời điểm trước khi gặp cô ấy luôn lo lắng bản thân không nhịn được ngay tại chỗ chiếm lấy cô ấy, có thể nhìn thấy cô ấy con lại cảm thấy cứ như vậy bồi ở bên cạnh cô ấy cũng rất tốt, thậm chí ngay cả cô ấy lạnh nhạt với con, con cũng cảm thấy rất tốt…… Những người phụ nữ trước kia, con đối với bọn họ chỉ có chung một cảm giác, chính là có đủ hay không xinh đẹp, có thể để cho con tận hứng hay không…… Mẹ, chắc ngài không biết, con chợt cảm giác mình lập tức thuần khiết cao thượng hơn rất nhiều, cảm giác này…… Cảm giác này thật là mới mẻ lại rất khác biệt a!"
Lạc phu nhân bi ai nhìn hắn: “Con trai a, chỉ sợ con lần này…… Là gặp trắc trở rồi!"
Lạc Hưởng Ngôn ngẩn người, không thể tin hỏi: “Mẹ là nói con thích cô ấy……"
Lạc phu nhân vỗ vỗ tay hắn: “Mặc dù ta cảm thấy con trai cưng của ta đáng cho bất kỳ cô gái tốt trên đời thật lòng đối đãi, nhưng là mặc kệ con lựa chọn người nào, chỉ cần con vui vẻ, mẹ cũng sẽ ủng hộ!"
Tác giả :
Miêu Diệc Hữu Tú