Màu Xanh Huyền Bí
Chương 13
Royal, đài truyền thông Vinh Hiển, là công ty giải trí Lạc gia, đã có mấy thập niên lịch sử, ở trong làng giải trí có thể nói là có tư cách bậc trưởng bối. Vinh Hiển đối với những người ôm giấc mộng minh tinh mà nói, không thể nghi ngờ là một con đường rộng mở đầy triển vọng.
Vinh Hiển chiếm giữ cả tòa nhà lớn nhất T thị, bảo vệ tại cửa ra vào vô số, nhìn thấy vợ chồng Lạc Hưởng Ngôn, vội vàng cúi đầu chào.
Tang Đồng hỏi rõ ràng tầng lầu, liền cùng Lạc Hưởng Ngôn tách ra, một mình đi tới phòng làm việc của Nghiêm Dực Toàn.
Nghiêm Dực Toàn năm nay gần 50, tóc có chút dài, hơi rối, mặt mũi lại hết sức hiền hòa, nụ cười cũng vô cùng thân thiết. Chỉ có những diễn viên đã từng hợp tác cùng ông mới biết, trong công việc Nghiêm Dực Toàn không bao giờ nể mặt tình thân, nghệ sĩ bị ông mắng cho khóc nức nở không biết có bao nhiêu rồi.
Nghiêm Dực Toàn không hổ danh là “Nghiêm Đạo", chỉ cần một khi làm việc, khí thế liền đột nhiên biến đổi, miệng mím chặt, cau mày, bộ mặt nghiêm túc, hơn nữa chỉ hơi không bằng lòng liền mở miệng mắng to.
Nghiêm Dực Toàn rất nhiệt tình tiếp đãi Tang Đồng, kêu phụ tá đi pha trà.
Tang Đồng vội khoát tay nói: “Không cần làm phiền, Nghiêm Đạo, hôm nay tôi tới tìm ngài, chính là muốn hỏi ngài một chút về ca khúc chủ đề, ngài muốn đề cập đến dạng chuyện xưa như thế nào?"
Nghiêm Dực Toàn ánh mắt nhìn cô rất kỳ quái, giống như là đang thẩm vấn, Tang Đồng không tự chủ sợ hãi trong lòng. Cẩn thận suy nghĩ một hồi lâu mới mặt không đổi sắc cùng cô mặt đối mặt ngồi xuống, ngón tay gõ gõ tay vịn nó
i: “Cái này không vội, dù sao bộ phim còn chưa khởi quay, ngay cả đài truyền hình đáp ứng lên sóng còn chưa có…… Cô yên tâm, đến lúc đó nhất định sẽ tìm cô giúp một tay."
Tang Đồng cười cười: “Nghiêm Đạo quá khách khí, có thể giúp Nghiêm Đạo là vinh hạnh của tôi……"
“Thật sự?" Nghiêm Dực Toàn ánh mắt sáng lên, cười ha hả nói “Có những câu này của cô tôi liền yên tâm!"
Tang Đồng có chút không rõ chân tướng, liền đứng lên nói: “Vậy tôi sẽ không quấy rầy Nghiêm Đạo làm việc."
Nghiêm Dực Toàn không có giữ cô lại, tự mình tiễn cô ra cửa.
Tang Đồng nhìn đồng hồ, cũng gần đến giờ cơm trưa, liền đi lên phòng làm việc của Lạc Hưởng Ngôn.
Cửa thang máy vừa mở, Tang Đồng đã nhìn thấy người quen.
“Lão Triệu? Sao anh lại ở chỗ này?"
Đây là tầng cao nhất của Vinh Hiển, lão Triệu chỉ là một quản lý cửa hàng trang phục nho nhỏ, sao có thể xuất hiện ở nơi này?
Lão Triệu cùng Tang Đồng có không ít lần giao thiệp, bản thiết kế của Tang Đồng phần lớn đều bán cho cửa hàng trang phục của anh ta. Lúc này bất chợt nhìn thấy Tang Đồng, hơi kinh ngạc, ấp úng không nói được câu nào.
“Anh ấy là tới tìm tôi!"
Lạc Hưởng Ngôn kéo ra cửa phòng làm việc nói: “Triệu tiên sinh là tới tìm tôi bàn bạc vấn đề hợp tác quảng cáo."
Tang Đồng trong lòng nghi ngờ: “Lúc nào mà ngay cả công tác quảng cáo cũng cần anh tự thân xuất mã rồi?"
Lạc Hưởng Ngôn sắc mặt không thay đổi nói: “Anh ta muốn tạo ra thương hiệu riêng, từ người phát ngôn đến phương án quảng cáo đều là Triệu quản lý tự mình tiến hành, tôi cuối cùng thấy không thể tùy tiện phái một viên chức nhỏ đàm phán cùng anh ta…… Đúng rồi, sao cô nhanh như vậy đã thảo luận xong rồi? Nghiêm Đạo yêu cầu có khó không?"
Lạc Hưởng Ngôn vừa nói sang chuyện khác vừa lặng lẽ nháy mắt ra hiệu cho lão Triệu.
Lão Triệu rất hiểu ý đi vào thang máy, nhanh chóng rời đi.
Tang Đồng lực chú ý bị dời đi, lẩm bẩm nói: “Nghiêm Đạo thần thần bí bí, cái gì cũng không nói…… Thôi, anh ăn cơm chưa?"
Lạc Hưởng Ngôn thuận tay khép lại cửa phòng làm việc, đi ra nói: “Không có, chờ cô đấy, cùng đi chứ!"
Tang Đồng và Lạc Hưởng Ngôn cùng nhau ở trong công ty ăn cơm trưa, Lạc Hưởng Ngôn buổi chiều còn có việc phải làm, Tang Đồng liền tự mình đi về trước.
Mới vừa đi ra cửa chính, đã nhìn thấy phía trước đang đi tới mấy người rất quen thuộc, suy nghĩ một chút mới nhớ ra đó là A. I.
Nhóm A. I những năm qua phát triển không tệ, có rất ít nhóm nhạc có thể kiên trì nhiều năm như vậy, mà A. I trải qua nhiều năm như vậy, ba thành viên cũng càng ngày càng ăn ý, danh tiếng càng ngày càng tốt, nghiễm nhiên trở thành nhóm nhạc đứng đầu.
Thẩm Lạc vẫn giống như trước đây, một thân trang phục phong cách trung tính, đeo một cái mắt kính thật to, hiên ngang mạnh mẽ.
Tang Đồng cười gật đầu với bọn họ một cái, Thẩm Lạc tháo kính mát xuống, nói vài câu với người bên cạnh, liền hướng Tang Đồng đi tới.
Tang Đồng kinh ngạc cô ấy lại có thể biết chủ động chạy tới, phải biết cô bởi vì Lương Tiểu Nghệ, cùng Thẩm Lạc mặc dù không tính là trở mặt, nhưng quan hệ tuyệt đối không tốt.
Tang Đồng trong lòng khó chịu đôi chút, cũng không để tâm, khách khí cười chào hỏi: “Thẩm Lạc, đã lâu không gặp!"
Thẩm Lạc không khách khí chút nào quét mắt nhìn cô một phen, chê cười nói: “Còn không tính là ngu ngốc, cư nhiên không có bị Lương Tiểu Nghệ con tiện nhân kia bức tử, bất quá cũng đủ suy sụp rồi!"
Tang Đồng buồn bực không nói được gì, biết rõ Thẩm Lạc từ trước đến giờ nhanh mồm nhanh miệng, cũng không để bụng, cười nói: “Không bằng chúng ta tìm chỗ nào đó uống nước?"
Trời mới biết Tang Đồng thật chỉ là khách khí mà thôi, không nghĩ tới Thẩm Lạc cư nhiên không có từ chối, dứt khoát mang theo cô cùng nhau vào quán cà phê bên cạnh công ty quán.
Thẩm Lạc rất quen thuộc quán cà phê này, nhìn Tang Đồng trầm mặc một hồi lâu đột nhiên nói: “Trước kia tôi rất chán ghét cô, lại không giống với ghét Lương Tiểu Nghệ…… Tôi thật không hiểu, cùng là đồng môn, tại sao cô liền đối với Lương Tiểu Nghệ tốt như vậy, toàn tâm tin cậy ả ta, thậm chí cùng ả ta đứng ở chung một trận tuyến đi đối phó tôi? Tôi khi đó thật vừa ghen tỵ lại uất ức, thiếu chút nữa bị Lương Tiểu Nghệ chèn ép phải vì vậy mai danh ẩn tích!"
Tang Đồng cười khổ, muốn cô nói thế nào đây?
Tang Đồng nhớ rõ, thời điểm mới vào Mia, Hannah liền vô cùng nghiêm khắc nhấn mạnh, trong vòng năm năm không cho phép nói yêu đương, ít nhất không thể công khai. Xì căng đan có thể có, nhưng là tuyệt đối không thể chơi thật!
Tang Đồng và Lương Nguyên đều bước vào giai đoạn khởi nghiệp, bận rộn muốn chết, thường thường liên tiếp nhận rất nhiều quảng cáo, ngủ không đủ là bình thường chuyện, cơ hội có thể ở cùng nhau rất ít, cho nên hai người ở chung một chỗ cũng hơn một năm, vẫn chưa có người nào biết.
Thời điểm Tang Đồng mới ra album mới, giai đoạn hậu tuyên truyền cũng làm không sai biệt lắm, album 《 Siren 》 lượng tiêu thụ tốt vô cùng, thậm chí phá kỷ lục cao nhất. Công ty rất vui mừng cho cô mấy ngày nghỉ ngơi. Đúng lúc đó vai diễn của Lương Nguyên cũng kết thúc, Lương Tiểu Nghệ thời gian gần đây cũng lắng xuống, vì vậy ba người liền tụ tập lại mở một bữa tiệc chúc mừng nho nhỏ.
Tang Đồng có chút bận rộn quay album, Lương Nguyên ít giao tiếp để chuyên tâm đóng phim, hai người đã có hơn hai tháng không gặp mặt rồi, nhất thời vui mừng liền ôm cánh tay Lương Nguyên làm nũng, oán trách đã rất lâu không được đi chơi rồi.
Lương Tiểu Nghệ cả người cũng ngơ ngác, kinh nghi (ngạc nhiên + nghi ngờ) nhìn bọn họ, cà lăm hỏi: “Anh, hai người……"
Lương Nguyên vốn cũng không có ý định gạt cô ta, ôm bả vai Tang Đồng, thoải mái thừa nhận: “Tiểu Nghệ, anh và Tang Đồng đang quen nhau."
Lương Tiểu Nghệ không thể tin nhìn chằm chằm hắn, một hồi lâu mới khó khăn hỏi: “Lúc nào thì……"
“Ưmh, hơn một năm…… Xin lỗi, anh không phải cố ý gạt em, chỉ là trong khoảng thời gian này quá bận rộn, vẫn không có cơ hội hảo hảo ngồi xuống hàn huyên một chút……"
Tang Đồng có chút xấu hổ, lại cố ý làm mặt dày che giấu, hi hi ha ha đi đến gần dựa vào Lương Tiểu Nghệ nói: “A, Tiểu Nghệ, cậu không phải sẽ để ý tớ làm chị dâu cậu chứ?"
Lương Nguyên ngắt mặt của cô, cưng chiều nói: “Thật là không biết thẹn thùng!"
Tang Đồng quệt mồm, nhảy đến trên người Lương Nguyên làm bộ muốn đánh trở lại.
Hai người vui vẻ đùa giỡn, ai cũng không nhìn thấy Lương Tiểu Nghệ trong nháy mắt sắc mặt tái nhợt, đồng thời trong ánh mắt đột nhiên dâng lên ghen ghét.
Lương Tiểu Nghệ đột nhiên bưng ly rượu trước mặt lên, cười tủm tỉm nói: “Anh, chị dâu…… Nào, em kính hai người!"
Nói xong không đợi bọn họ phản ứng liền ừng ực ừng ực uống cạn một ly rượu lớn, sau đó kịch liệt ho khan, che miệng lao ra cửa.
Tang Đồng và Lương Nguyên cũng rất kinh ngạc, Tang Đồng không yên lòng, liền vội vàng đi theo xem một chút.
Lương Tiểu Nghệ từ toilet đi ra đã trở lại bình thường, dùng nước lạnh rửa mặt, trên mặt ẩm ướt, nhìn không ra biểu tình trên mặt, nhìn trong gương cười cười nói với Tang Đồng: “Tớ không sao, cậu ra ngoài làm cái gì? Tớ đây là thật vui mừng, uống có chút gấp……"
Tang Đồng không quá để ý, cầm giấy giúp cô ta lau mặt, hơi trách cứ nói: “Cậu làm gì uống gấp thế kia, giữa chúng ta còn cần khách khí sao! Cậu xem, may mà chúng tớ ở bên cạnh cậu, nếu như đổi thành người khác, cậu uống say rồi, không chừng sẽ xảy ra chuyện!"
Lương Tiểu Nghệ khéo léo gật đầu một cái, kéo cánh tay của cô ôn nhu nói: “Thật tốt, anh trai và tớ lại có thêm người thân…… Chỉ là về sau ở trước mặt người ngoài kêu chị dâu không tiện cho lắm, nếu không tớ gọi cậu là tỷ tỷ được chứ?"
Tang Đồng tự nhiên gật đầu: “Tiểu Nghệ cậu vẫn chu đáo như vậy!"
Tang Đồng đối với Lương Tiểu Nghệ sao có thể có phòng bị, cô lúc ấy đắm chìm trong tình yêu tốt đẹp, tự mình đa tình cảm thấy là chị dâu người ta, sẽ phải thay Lương Nguyên chăm sóc thật tốt cô em gái này. Huống chi Lương Tiểu Nghệ lại là một cô gái nhu nhược tế nhị như vậy, khi còn bé chịu nhiều đau khổ như vậy, đương nhiên là phải quan tâm cô ta nhiều hơn. Tang Đồng mù quáng mà tin tưởng Lương Tiểu Nghệ, thậm chí lúc cô và Thẩm Lạc trở mặt, không hỏi rõ ràng đã giúp đỡ Lương Tiểu Nghệ chèn ép Thẩm Lạc, thiếu chút nữa làm hại cả nhóm A. I vì vậy giải tán……
Tang Đồng nghĩ tới đây, trong lòng một trận đau khổ, lắc đầu một cách áy náy nói: “Thật sự xin lỗi, khi đó…… Tôi không phải cố ý cùng cô đối nghịch!"
Thẩm Lạc khoát tay áo giễu cợt: “Tôi dĩ nhiên biết! Cô cho rằng mọi người ai cũng ngu như cô, ai tốt ai xấu đều không biết rõ…… Tôi thật vô cùng chán ghét con tiện nhân kia, đối với cô vừa là đồng tình vừa thêm phẫn hận. Khi đó ta cùng Lương Tiểu Nghệ ngang tài, ngoài sáng và trong tối không biết bao nhiêu land ăn thua thiệt của ả ta, nhưng cư nhiên không có một người có thể kể khổ! Lương Tiểu Nghệ giả bộ thật sự là quá tốt, một bộ dạng yếu đuối như vậy, ai thấy nàng đều cho rằng ả ta là người bị hại mà thôi."
Thẩm Lạc tựa như nhớ tới chuyện gì cười cười: “Chỉ là Hàn Tả Tả ngược lại đủ sáng suốt! Tối thiểu cô ấy đủ sức nhìn người, lúc đó chỉ là một trợ lý nho nhỏ không danh không phận, liền dám đi đánh Lương Tiểu Nghệ đã có chút danh tiếng, chậc chậc, một cái tát tai ấy vung lên, không thể nói rằng không lợi hại! Khó trách hôm nay có thể đắc thế được như vậy……"
Tang Đồng không biết còn có chuyện như vậy, nhíu nhíu mày hỏi: “Hàn Tả Tả đánh Lương Tiểu Nghệ? Chuyện khi nào?"
“Đại khái chính là thời điểm cô vào vòng đề cử Kim Bách Linh không bao lâu……"
Tang Đồng trong nội tâm lộp bộp rơi xuống.
Làng giải trí từ trước đến giờ cùng xã hội đen qua lại chặt chẽ, từ xã hội cũ lúc còn Đại Thượng Hải là có thể nhìn ra. Cho dù là hiện tại, cũng không thiếu đại ca xã hội đen buộc một vài đạo diễn và minh tinh quay những bộ phim đen, những thứ giao dịch bẩn thỉu kia, phần lớn đều cùng thế lực hắc ám có liên quan.
Trước kia Tang Đồng cũng không biết, cho dù nghe người ta nói qua, cũng không để trong lòng, ngây ngốc cho là xã hội pháp trị, nào có nhiều người như vậy bị buộc bất đắc dĩ. Làng giải trí rất phức tạp, nhưng cũng chỉ là những người hám danh trục lợi mà thôi, lục đục đấu đá lẫn nhau kịch liệt thôi.
Tang Đồng được bảo hộ quá tốt, Dương Húc Văn thật tâm coi cô như người học trò chân chính mà chăm sóc, những thứ tiền kia, dính vào một chút sẽ trở nên dơ bẩn không chịu nổi, cũng bị Dương Húc Văn ngăn cách bên ngoài, nàng đâu biết rằng người cũng sẽ “vàng đỏ nhọ lòng son", đến tột cùng đến cỡ nào đáng sợ.
Nhưng ai có thể nghĩ đến, Tang Đồng lần đầu tiên thấy được mặt đen tối của làng giải trí, lại là bị chính người mình quan tâm tính kế
Vinh Hiển chiếm giữ cả tòa nhà lớn nhất T thị, bảo vệ tại cửa ra vào vô số, nhìn thấy vợ chồng Lạc Hưởng Ngôn, vội vàng cúi đầu chào.
Tang Đồng hỏi rõ ràng tầng lầu, liền cùng Lạc Hưởng Ngôn tách ra, một mình đi tới phòng làm việc của Nghiêm Dực Toàn.
Nghiêm Dực Toàn năm nay gần 50, tóc có chút dài, hơi rối, mặt mũi lại hết sức hiền hòa, nụ cười cũng vô cùng thân thiết. Chỉ có những diễn viên đã từng hợp tác cùng ông mới biết, trong công việc Nghiêm Dực Toàn không bao giờ nể mặt tình thân, nghệ sĩ bị ông mắng cho khóc nức nở không biết có bao nhiêu rồi.
Nghiêm Dực Toàn không hổ danh là “Nghiêm Đạo", chỉ cần một khi làm việc, khí thế liền đột nhiên biến đổi, miệng mím chặt, cau mày, bộ mặt nghiêm túc, hơn nữa chỉ hơi không bằng lòng liền mở miệng mắng to.
Nghiêm Dực Toàn rất nhiệt tình tiếp đãi Tang Đồng, kêu phụ tá đi pha trà.
Tang Đồng vội khoát tay nói: “Không cần làm phiền, Nghiêm Đạo, hôm nay tôi tới tìm ngài, chính là muốn hỏi ngài một chút về ca khúc chủ đề, ngài muốn đề cập đến dạng chuyện xưa như thế nào?"
Nghiêm Dực Toàn ánh mắt nhìn cô rất kỳ quái, giống như là đang thẩm vấn, Tang Đồng không tự chủ sợ hãi trong lòng. Cẩn thận suy nghĩ một hồi lâu mới mặt không đổi sắc cùng cô mặt đối mặt ngồi xuống, ngón tay gõ gõ tay vịn nó
i: “Cái này không vội, dù sao bộ phim còn chưa khởi quay, ngay cả đài truyền hình đáp ứng lên sóng còn chưa có…… Cô yên tâm, đến lúc đó nhất định sẽ tìm cô giúp một tay."
Tang Đồng cười cười: “Nghiêm Đạo quá khách khí, có thể giúp Nghiêm Đạo là vinh hạnh của tôi……"
“Thật sự?" Nghiêm Dực Toàn ánh mắt sáng lên, cười ha hả nói “Có những câu này của cô tôi liền yên tâm!"
Tang Đồng có chút không rõ chân tướng, liền đứng lên nói: “Vậy tôi sẽ không quấy rầy Nghiêm Đạo làm việc."
Nghiêm Dực Toàn không có giữ cô lại, tự mình tiễn cô ra cửa.
Tang Đồng nhìn đồng hồ, cũng gần đến giờ cơm trưa, liền đi lên phòng làm việc của Lạc Hưởng Ngôn.
Cửa thang máy vừa mở, Tang Đồng đã nhìn thấy người quen.
“Lão Triệu? Sao anh lại ở chỗ này?"
Đây là tầng cao nhất của Vinh Hiển, lão Triệu chỉ là một quản lý cửa hàng trang phục nho nhỏ, sao có thể xuất hiện ở nơi này?
Lão Triệu cùng Tang Đồng có không ít lần giao thiệp, bản thiết kế của Tang Đồng phần lớn đều bán cho cửa hàng trang phục của anh ta. Lúc này bất chợt nhìn thấy Tang Đồng, hơi kinh ngạc, ấp úng không nói được câu nào.
“Anh ấy là tới tìm tôi!"
Lạc Hưởng Ngôn kéo ra cửa phòng làm việc nói: “Triệu tiên sinh là tới tìm tôi bàn bạc vấn đề hợp tác quảng cáo."
Tang Đồng trong lòng nghi ngờ: “Lúc nào mà ngay cả công tác quảng cáo cũng cần anh tự thân xuất mã rồi?"
Lạc Hưởng Ngôn sắc mặt không thay đổi nói: “Anh ta muốn tạo ra thương hiệu riêng, từ người phát ngôn đến phương án quảng cáo đều là Triệu quản lý tự mình tiến hành, tôi cuối cùng thấy không thể tùy tiện phái một viên chức nhỏ đàm phán cùng anh ta…… Đúng rồi, sao cô nhanh như vậy đã thảo luận xong rồi? Nghiêm Đạo yêu cầu có khó không?"
Lạc Hưởng Ngôn vừa nói sang chuyện khác vừa lặng lẽ nháy mắt ra hiệu cho lão Triệu.
Lão Triệu rất hiểu ý đi vào thang máy, nhanh chóng rời đi.
Tang Đồng lực chú ý bị dời đi, lẩm bẩm nói: “Nghiêm Đạo thần thần bí bí, cái gì cũng không nói…… Thôi, anh ăn cơm chưa?"
Lạc Hưởng Ngôn thuận tay khép lại cửa phòng làm việc, đi ra nói: “Không có, chờ cô đấy, cùng đi chứ!"
Tang Đồng và Lạc Hưởng Ngôn cùng nhau ở trong công ty ăn cơm trưa, Lạc Hưởng Ngôn buổi chiều còn có việc phải làm, Tang Đồng liền tự mình đi về trước.
Mới vừa đi ra cửa chính, đã nhìn thấy phía trước đang đi tới mấy người rất quen thuộc, suy nghĩ một chút mới nhớ ra đó là A. I.
Nhóm A. I những năm qua phát triển không tệ, có rất ít nhóm nhạc có thể kiên trì nhiều năm như vậy, mà A. I trải qua nhiều năm như vậy, ba thành viên cũng càng ngày càng ăn ý, danh tiếng càng ngày càng tốt, nghiễm nhiên trở thành nhóm nhạc đứng đầu.
Thẩm Lạc vẫn giống như trước đây, một thân trang phục phong cách trung tính, đeo một cái mắt kính thật to, hiên ngang mạnh mẽ.
Tang Đồng cười gật đầu với bọn họ một cái, Thẩm Lạc tháo kính mát xuống, nói vài câu với người bên cạnh, liền hướng Tang Đồng đi tới.
Tang Đồng kinh ngạc cô ấy lại có thể biết chủ động chạy tới, phải biết cô bởi vì Lương Tiểu Nghệ, cùng Thẩm Lạc mặc dù không tính là trở mặt, nhưng quan hệ tuyệt đối không tốt.
Tang Đồng trong lòng khó chịu đôi chút, cũng không để tâm, khách khí cười chào hỏi: “Thẩm Lạc, đã lâu không gặp!"
Thẩm Lạc không khách khí chút nào quét mắt nhìn cô một phen, chê cười nói: “Còn không tính là ngu ngốc, cư nhiên không có bị Lương Tiểu Nghệ con tiện nhân kia bức tử, bất quá cũng đủ suy sụp rồi!"
Tang Đồng buồn bực không nói được gì, biết rõ Thẩm Lạc từ trước đến giờ nhanh mồm nhanh miệng, cũng không để bụng, cười nói: “Không bằng chúng ta tìm chỗ nào đó uống nước?"
Trời mới biết Tang Đồng thật chỉ là khách khí mà thôi, không nghĩ tới Thẩm Lạc cư nhiên không có từ chối, dứt khoát mang theo cô cùng nhau vào quán cà phê bên cạnh công ty quán.
Thẩm Lạc rất quen thuộc quán cà phê này, nhìn Tang Đồng trầm mặc một hồi lâu đột nhiên nói: “Trước kia tôi rất chán ghét cô, lại không giống với ghét Lương Tiểu Nghệ…… Tôi thật không hiểu, cùng là đồng môn, tại sao cô liền đối với Lương Tiểu Nghệ tốt như vậy, toàn tâm tin cậy ả ta, thậm chí cùng ả ta đứng ở chung một trận tuyến đi đối phó tôi? Tôi khi đó thật vừa ghen tỵ lại uất ức, thiếu chút nữa bị Lương Tiểu Nghệ chèn ép phải vì vậy mai danh ẩn tích!"
Tang Đồng cười khổ, muốn cô nói thế nào đây?
Tang Đồng nhớ rõ, thời điểm mới vào Mia, Hannah liền vô cùng nghiêm khắc nhấn mạnh, trong vòng năm năm không cho phép nói yêu đương, ít nhất không thể công khai. Xì căng đan có thể có, nhưng là tuyệt đối không thể chơi thật!
Tang Đồng và Lương Nguyên đều bước vào giai đoạn khởi nghiệp, bận rộn muốn chết, thường thường liên tiếp nhận rất nhiều quảng cáo, ngủ không đủ là bình thường chuyện, cơ hội có thể ở cùng nhau rất ít, cho nên hai người ở chung một chỗ cũng hơn một năm, vẫn chưa có người nào biết.
Thời điểm Tang Đồng mới ra album mới, giai đoạn hậu tuyên truyền cũng làm không sai biệt lắm, album 《 Siren 》 lượng tiêu thụ tốt vô cùng, thậm chí phá kỷ lục cao nhất. Công ty rất vui mừng cho cô mấy ngày nghỉ ngơi. Đúng lúc đó vai diễn của Lương Nguyên cũng kết thúc, Lương Tiểu Nghệ thời gian gần đây cũng lắng xuống, vì vậy ba người liền tụ tập lại mở một bữa tiệc chúc mừng nho nhỏ.
Tang Đồng có chút bận rộn quay album, Lương Nguyên ít giao tiếp để chuyên tâm đóng phim, hai người đã có hơn hai tháng không gặp mặt rồi, nhất thời vui mừng liền ôm cánh tay Lương Nguyên làm nũng, oán trách đã rất lâu không được đi chơi rồi.
Lương Tiểu Nghệ cả người cũng ngơ ngác, kinh nghi (ngạc nhiên + nghi ngờ) nhìn bọn họ, cà lăm hỏi: “Anh, hai người……"
Lương Nguyên vốn cũng không có ý định gạt cô ta, ôm bả vai Tang Đồng, thoải mái thừa nhận: “Tiểu Nghệ, anh và Tang Đồng đang quen nhau."
Lương Tiểu Nghệ không thể tin nhìn chằm chằm hắn, một hồi lâu mới khó khăn hỏi: “Lúc nào thì……"
“Ưmh, hơn một năm…… Xin lỗi, anh không phải cố ý gạt em, chỉ là trong khoảng thời gian này quá bận rộn, vẫn không có cơ hội hảo hảo ngồi xuống hàn huyên một chút……"
Tang Đồng có chút xấu hổ, lại cố ý làm mặt dày che giấu, hi hi ha ha đi đến gần dựa vào Lương Tiểu Nghệ nói: “A, Tiểu Nghệ, cậu không phải sẽ để ý tớ làm chị dâu cậu chứ?"
Lương Nguyên ngắt mặt của cô, cưng chiều nói: “Thật là không biết thẹn thùng!"
Tang Đồng quệt mồm, nhảy đến trên người Lương Nguyên làm bộ muốn đánh trở lại.
Hai người vui vẻ đùa giỡn, ai cũng không nhìn thấy Lương Tiểu Nghệ trong nháy mắt sắc mặt tái nhợt, đồng thời trong ánh mắt đột nhiên dâng lên ghen ghét.
Lương Tiểu Nghệ đột nhiên bưng ly rượu trước mặt lên, cười tủm tỉm nói: “Anh, chị dâu…… Nào, em kính hai người!"
Nói xong không đợi bọn họ phản ứng liền ừng ực ừng ực uống cạn một ly rượu lớn, sau đó kịch liệt ho khan, che miệng lao ra cửa.
Tang Đồng và Lương Nguyên cũng rất kinh ngạc, Tang Đồng không yên lòng, liền vội vàng đi theo xem một chút.
Lương Tiểu Nghệ từ toilet đi ra đã trở lại bình thường, dùng nước lạnh rửa mặt, trên mặt ẩm ướt, nhìn không ra biểu tình trên mặt, nhìn trong gương cười cười nói với Tang Đồng: “Tớ không sao, cậu ra ngoài làm cái gì? Tớ đây là thật vui mừng, uống có chút gấp……"
Tang Đồng không quá để ý, cầm giấy giúp cô ta lau mặt, hơi trách cứ nói: “Cậu làm gì uống gấp thế kia, giữa chúng ta còn cần khách khí sao! Cậu xem, may mà chúng tớ ở bên cạnh cậu, nếu như đổi thành người khác, cậu uống say rồi, không chừng sẽ xảy ra chuyện!"
Lương Tiểu Nghệ khéo léo gật đầu một cái, kéo cánh tay của cô ôn nhu nói: “Thật tốt, anh trai và tớ lại có thêm người thân…… Chỉ là về sau ở trước mặt người ngoài kêu chị dâu không tiện cho lắm, nếu không tớ gọi cậu là tỷ tỷ được chứ?"
Tang Đồng tự nhiên gật đầu: “Tiểu Nghệ cậu vẫn chu đáo như vậy!"
Tang Đồng đối với Lương Tiểu Nghệ sao có thể có phòng bị, cô lúc ấy đắm chìm trong tình yêu tốt đẹp, tự mình đa tình cảm thấy là chị dâu người ta, sẽ phải thay Lương Nguyên chăm sóc thật tốt cô em gái này. Huống chi Lương Tiểu Nghệ lại là một cô gái nhu nhược tế nhị như vậy, khi còn bé chịu nhiều đau khổ như vậy, đương nhiên là phải quan tâm cô ta nhiều hơn. Tang Đồng mù quáng mà tin tưởng Lương Tiểu Nghệ, thậm chí lúc cô và Thẩm Lạc trở mặt, không hỏi rõ ràng đã giúp đỡ Lương Tiểu Nghệ chèn ép Thẩm Lạc, thiếu chút nữa làm hại cả nhóm A. I vì vậy giải tán……
Tang Đồng nghĩ tới đây, trong lòng một trận đau khổ, lắc đầu một cách áy náy nói: “Thật sự xin lỗi, khi đó…… Tôi không phải cố ý cùng cô đối nghịch!"
Thẩm Lạc khoát tay áo giễu cợt: “Tôi dĩ nhiên biết! Cô cho rằng mọi người ai cũng ngu như cô, ai tốt ai xấu đều không biết rõ…… Tôi thật vô cùng chán ghét con tiện nhân kia, đối với cô vừa là đồng tình vừa thêm phẫn hận. Khi đó ta cùng Lương Tiểu Nghệ ngang tài, ngoài sáng và trong tối không biết bao nhiêu land ăn thua thiệt của ả ta, nhưng cư nhiên không có một người có thể kể khổ! Lương Tiểu Nghệ giả bộ thật sự là quá tốt, một bộ dạng yếu đuối như vậy, ai thấy nàng đều cho rằng ả ta là người bị hại mà thôi."
Thẩm Lạc tựa như nhớ tới chuyện gì cười cười: “Chỉ là Hàn Tả Tả ngược lại đủ sáng suốt! Tối thiểu cô ấy đủ sức nhìn người, lúc đó chỉ là một trợ lý nho nhỏ không danh không phận, liền dám đi đánh Lương Tiểu Nghệ đã có chút danh tiếng, chậc chậc, một cái tát tai ấy vung lên, không thể nói rằng không lợi hại! Khó trách hôm nay có thể đắc thế được như vậy……"
Tang Đồng không biết còn có chuyện như vậy, nhíu nhíu mày hỏi: “Hàn Tả Tả đánh Lương Tiểu Nghệ? Chuyện khi nào?"
“Đại khái chính là thời điểm cô vào vòng đề cử Kim Bách Linh không bao lâu……"
Tang Đồng trong nội tâm lộp bộp rơi xuống.
Làng giải trí từ trước đến giờ cùng xã hội đen qua lại chặt chẽ, từ xã hội cũ lúc còn Đại Thượng Hải là có thể nhìn ra. Cho dù là hiện tại, cũng không thiếu đại ca xã hội đen buộc một vài đạo diễn và minh tinh quay những bộ phim đen, những thứ giao dịch bẩn thỉu kia, phần lớn đều cùng thế lực hắc ám có liên quan.
Trước kia Tang Đồng cũng không biết, cho dù nghe người ta nói qua, cũng không để trong lòng, ngây ngốc cho là xã hội pháp trị, nào có nhiều người như vậy bị buộc bất đắc dĩ. Làng giải trí rất phức tạp, nhưng cũng chỉ là những người hám danh trục lợi mà thôi, lục đục đấu đá lẫn nhau kịch liệt thôi.
Tang Đồng được bảo hộ quá tốt, Dương Húc Văn thật tâm coi cô như người học trò chân chính mà chăm sóc, những thứ tiền kia, dính vào một chút sẽ trở nên dơ bẩn không chịu nổi, cũng bị Dương Húc Văn ngăn cách bên ngoài, nàng đâu biết rằng người cũng sẽ “vàng đỏ nhọ lòng son", đến tột cùng đến cỡ nào đáng sợ.
Nhưng ai có thể nghĩ đến, Tang Đồng lần đầu tiên thấy được mặt đen tối của làng giải trí, lại là bị chính người mình quan tâm tính kế
Tác giả :
Miêu Diệc Hữu Tú