Mật Tình: Nguyện Cả Đời Chỉ Yêu Em
Chương 11
Lục Phong đứng bên cạnh nhìn thấy cô bị cậu thiếu niên ôm chặt, anh nhíu mày, lạnh giọng ra lệnh: "Em học sinh này, cô giáo Tần để tôi đưa đi là được rồi."
Nhưng chàng trai vẫn không để ý đến lời nói của anh, tay vẫn nắm chặt lấy eo cô, ánh mắt nhìn thẳng vào gương mặt đau đớn của cô: "Là em làm cô bị thương, hãy để em đưa cô đi."
Nhìn sâu vào trong đôi mắt lạnh nhạt ấy, Tần Linh dường như thấy được sự đau lòng cùng kiên quyết. Cô hơi áy náy xoay người ra sau nói với Lục Phong: "Sư huynh, để cậu ấy đưa em đi đi. Không sao đâu. Anh đừng lo lắng."
Nhìn gương mặt tái nhợt của cô, anh đau lòng, cũng không muốn ép buộc cô thêm. Thế là anh gật nhẹ đầu: "Được rồi. Có gì gọi điện thoại cho anh."
"Dạ." Tần Linh gật nhẹ đầu.
Chàng trai không đợi cô lưu luyến nói với anh thêm vài cậu đã nhanh chóng vừa ôm vừa kéo cô đi.
Cô chỉ cảm thấy thân thể của mình hình như bay lên, những người chung quanh xẹt qua trước mắt cô, Tần Thụy khí lực thật lớn, cậu kéo cô chạy ào vào phòng khách của ký túc xá.
Sau đó cậu lại kéo cô vào một gian phòng nhỏ, đầu Tần Linh có chút u mê rồi, ngực ẩn ẩn đau đớn, hạ thể cũng bởi vì vừa rồi kịch liệt mà bị ma sát đau xót.
Hơi thở nhẹ nhàng của chàng trai truyền vào lỗ tai cô, cô có thể cảm giác được cái bóng cao to của chàng trai đặt ở trên người cô, cái loại cảm giác này làm cô không thể kiềm chế.
Cô chậm rãi mở mắt, nhìn thấy mình đang đứng trong một gian phòng nhỏ hẹp, ngoại trừ một số dụng cụ vệ sinh cũng chỉ có hai người bọn họ, nơi này là phòng tạp vật của trường học, cậu mang cô tới nơi này làm gì?
Cô ngẩng đầu lên nhìn cậu.
Gương mặt cậu vẫn tỏ ra lạnh nhạt, vòng cung gò má hoàn mỹ làm cho thiên sứ cũng phải than thở không bằng. tuy nhiên, có thể phát hiện ánh mắt cậu hơi lo lắng nhìn về phía bộ ngực đang phập phồng của cô.
"Tôi xin lỗi. Để cho tôi nhìn một chút."
Tần Linh ngạc nhiên, cô biết cậu luôn là người lạnh nhạt cường thế. Đây là lần đầu tiên cậu nói xin lỗi với cô.
Thế là trong lúc cô còn đang ngơ ngác chàng trai đã nhanh chóng đặt tay lên vạt áo cô, nhẹ nhàng cởi ra.
Tần Linh nhanh chóng tỉnh táo lại, cô muốn giãy dụa nhưng chàng trai đã giơ lên một ngón tay ý bảo cô chớ lên tiếng. Áo cô bị kéo cao lên đến xương quai xanh, bộ ngực tuyết trắng, đầy ắp hoàn toàn lộ ra, nụ hoa tiếp xúc với không khí lạnh lẽo, chậm rãi cứng rắn.
Tần Thụy hít một hơi, nguyên bản bộ ngực hoàn mỹ không tỳ vết lúc này có một khối lớn xanh tím ứ ngân.
"Tôi xin lỗi. Đều tại tôi!" Trong đầu cậu lúc này ngay cả khí lực muốn đánh một cái vào mặt mình cũng có. Lúc nãy nhìn thấy cô thưởng thức Mã Hoằng Vũ mà không nhìn cậu, khi đó ghen tuông khiến cậu phát điên, không khống chế được lực đạo trong tay mà đã tổn thương cô.
Sao cậu có thể quên nơi này là nơi mềm yếu nhất của phụ nữ chứ?
Cậu dùng ngón tay nhẹ nhàng đụng chạm bầu ngực tuyết trắng không tì vết kia.
"A..." Tần Linh lui thân thể, nhẹ nhàng kêu đau.
Chàng trai ngẩng đầu, chống lại đôi mắt co đong đầy hơi nước, một tay cậu vẫn cố định trên xương quai xanh, hai khỏa bạch nhũ ngạo nghễ đứng thẳng trước mặt cậu.
"Cô ráng chịu một chút. Để tôi bôi thuốc giúp cô."
"Tôi không sao, buông tôi ra..."
Chàng trai nắm tay cô đặt trên vạt áo, đè lại: "Ngoan, tự mình cầm đi, đừng động đậy..."
"Không cần..."
Chàng trai ngẩng đầu, cười nhẹ: "Ngoan nào, tôi không muốn làm tổn thương cô thêm lần nữa..." Lời nói tuy vẫn bình tĩnh lạnh nhạt nhưng mang theo uy hiếp rõ rệt.
Nghe vậy, hai tay Tần Linh cầm áo mình đặt trên xương quai xanh, đem một mảng cảnh xuân hiện ra trước mắt chàng trai, hai khỏa vú trắng noãn, nhũ tiêm cứng rắn, da thịt nhẵn mịn, rãnh giữa bầu ngực mê người như đang muốn hấp dẫn người ta phạm tôi, ngon lành mềm mại.
Tần Linh nhẹ nhàng nghiêng đầu qua một bên, nhắm mắt lại, đầu ngón tay co lại tiết lộ cô đang rất khẩn trương.
Nhìn cô bộ dáng ngây ngô câu nệ, trong mắt chàng trai lướt qua một tia cười thú vị. Tay cậu trượt vào túi quần, cầm lấy một cái hộp nhỏ, mở ra, dùng ngón tay lấy ra một ít thuốc cao lành lạnh nhẹ nhàng bôi lên vùng da ứ xanh tím.
Ngón tay thon dài lành lạnh nhẹ nhàng vòng quanh trên làn da mẫn cảm, có một chút đau đớn cùng hơi lạnh chạm vào da thịt của cô. Ngón tay cậu thỉnh thoảng lướt qua nụ hoa của cô, làm như vô ý gảy gảy, lại làm cho nụ hoa cứng rắn đứng thẳng lên, ở trong thân thể cô khơi dậy một mạch nước ngầm.
Không có người nào không bị thân thể xinh đẹp của cô mê hoặc, huống chi là chàng trai đã có quan hệ như vợ chồng với cô, dần dần cậu quên đi mục đích ban đầu.
Tay cậu càng ngày càng tích cực xoa nắn lên bầu ngực của cô, nụ hoa cũng đã bị thuốc cao trong suốt nhuộm lên sáng bóng.
"Ưm..." Khi cậu lại một lần nữa trêu chọc đầu nhũ hoa, có tiếng rên rỉ nhẹ nhàng không tự chủ phát ra. Ngón tay cô run lên, vạt áo trơn tuột rớt xuống.
Chàng trai ngẩng đầu, con ngươi đen lóe sáng, cậu nhẹ nhàng đem vạt áo cô đẩy ra, hai bàn tay to thuận thế ôm trọn hai bầu ngực.
"A..." Thân thể Tần Linh giật mình co rụt lại, bởi vì đột nhiên bị nắm chặt, cũng bởi vì cậu đè ép, bộ ngực bị thương truyền đến một trận đau.
"Xin lỗi, tôi quên mất..." Cậu lập tức buông tay ra, trở tay cầm lấy một bầu vú khác, đỉnh nụ hoa ngang ngạnh đứng thẳng, cậu cúi đầu, đem nó ngậm toàn bộ vào trong miệng.
"Cứng quá..." Cậu than nhẹ, mút, phát ra thanh âm chụt chụt.
"Không nên như vậy..." Tần Linh đẩy cậu, thân thể lại bởi vì cậu đùa bỡn mà động tình, khi thấy cậu dùng sức hút cô cũng cong người đứng dậy, đem bầu vú đưa sâu vào trong miệng cậu.
Cậu mặc kệ cô giãy dụa, ngăn chặn thân thể của cô, nhiệt tình gặm mút nụ hoa ngon lành đang căn cứng.
Lúc cậu buông cô ra, trên nụ hoa đã dính đầy nước bọt, giống như nụ hoa mùa xuân được tưới tắm trở nên tươi mát, càng tiên diễm mê người.
Cô dựa lưng vào tường, nhẹ nhàng thở dốc, cậu nhìn chằm chằm cô, hô hấp cũng có chút gấp gáp.
"Còn đau không?"
"Chúng ta đi thôi..." Cô đứng lên.
Cậu ngăn chặn bả vai cô, đem cô một lần nữa đặt lên trên tường. Hô hấp của cậu cũng trở nên dị thường không ổn định.
Bọn họ hai mắt đối diện, một bên là khủng hoảng, một bên là màu đen dục vọng.
Tay chàng trai vươn xuống phía dưới, với vào trong quần cô.
"A, cậu làm gì..."
Tay cậu đã mò thấy một mảnh dính dấp, ẩm ướt xuân ý.
"Ướt như thế, muốn sao..." Cậu cắn lỗ tai của cô, cô run lên dưới thân thể cậu
"Không..."
"Đừng lừa gat mình, phía dưới chảy nhiều nước như vậy còn nói không muốn." Cậu có điểm tà ác nói, liền kéo quần cô xuống, quần đã rơi xuống dưới thân, lộ ra hạ thể trắng noãn mảnh khảnh được che chắn bởi chiếc quần lót.
Cô khép chặt hai chân, "Tần Thụy, đừng như vậy..."
"Xin lỗi, tôi không thể dừng lại được." Trong mắt cậu mang theo ý cười, "Tôi sẽ thật cẩn thận, sẽ không đè lên nơi đó của cô." Ánh mắt cậu tà ác nhìn lên bầu ngực đã bôi thuốc mỡ của cô.
Cậu nhanh chóng cởi bỏ chiếc quần lót che chắn nơi hoa viên, hai tay mơn trớn cặp đùi trơn mịn, tay chậm rãi chạm vào gốc đùi, chen đi vào, dùng ngón tay lung tung xoa nắn hoa huyệt của cô, đẩy ra hai cánh hoa, ở thủy mật huyệt khẩu cào nhẹ, ngón tay nhập vào khiêu khích, nhẹ nhàng cắm rút, từ trong hoa huyệt trào ra một lượng lớn mật thủy xối ướt ngón tay cậu.
Vì bị kích thích, thân thể Tần Linh cong lên, đùi rung động, sớm đã tự động vì cậu mà mở rộng cửa. Tần Thụy quỳ gối bên chân cô, ngón tay không ngừng kích thích âm hộ cô, chà xát lên âm hạch.
Tần Linh không chịu nổi cậu gây kích thích, thân thể không ngừng cong lên vặn vẹo, hạ thể gợn nước tràn lan, làm ướt cả bàn tay Tần Thụy, thủy dịch rơi xuống, huyệt khẩu sưng đỏ không ngừng co quắp.
Tần Thụy đem thân thể cô xoay lại, đưa lưng về phía cậu, để cho tay cô chống trên tường, cậu dùng lực đẩy ra cánh mông trắng noãn, âm hộ ướt đẫm thủy dịch hiện lên trước mắt, huyệt khẩu dần dần lộ ra, từng chút từng chút co rút nhảy lên.
Cánh hoa màu đỏ hồng lật ra, lộ ra thịt hồng non mịn bên trong. Một dòng mật nước trong suốt men theo cái miệng nhỏ đang đóng mở trào ra ngoài, ngón cái Tần Thụy dời về phía mật huyệt, ngón tay lập tức bị thịt mềm hút chặt, toàn bộ ngón tay đều bị mật nước bao phủ. Cậu hướng bên trong đè chặt ngón tay, đem một túi dâm thủy bài trừ ra ngoài, theo ngón tay thon dài của cậu chảy xuống làm ướt đẫm cả bàn tay, khi trên da thịt cậu dính đầy thủy dịch ái muội. Một bàn tay đè xuống mật huyệt của cô, một cái tay khác dời xuống phía dưới của mình.
Cậu đem ma thú dưới thân mình thả ra ngoài, dùng sức đảy ra cánh hoa của cô, động thân một cái thật mạnh đem dục vọng căng cứng của mình cắm sâu vào. Hoa kính chặt trất bị cậu thô to chống mở, hoàn toàn bị cậu nhồi đầy, tiếp hợp không một khe hở, cự vật dường như hoàn toàn khảm chặt vào nơi tư mật của cô.
"A!" Thân thể Tần Linh bị đụng, đẩy mạnh về phía trước, hai đầu gối bị bất ngờ ngã quỳ trên mặt đất, thế nhưng cái mông nhỏ lại bị Tần Thụy nắm thật chặt, cậu cuồng nhiệt đánh vào cô, dục vọng thô lớn ở trong huyệt khẩu nhỏ hẹp ra ra vào vào.
Nhưng chàng trai vẫn không để ý đến lời nói của anh, tay vẫn nắm chặt lấy eo cô, ánh mắt nhìn thẳng vào gương mặt đau đớn của cô: "Là em làm cô bị thương, hãy để em đưa cô đi."
Nhìn sâu vào trong đôi mắt lạnh nhạt ấy, Tần Linh dường như thấy được sự đau lòng cùng kiên quyết. Cô hơi áy náy xoay người ra sau nói với Lục Phong: "Sư huynh, để cậu ấy đưa em đi đi. Không sao đâu. Anh đừng lo lắng."
Nhìn gương mặt tái nhợt của cô, anh đau lòng, cũng không muốn ép buộc cô thêm. Thế là anh gật nhẹ đầu: "Được rồi. Có gì gọi điện thoại cho anh."
"Dạ." Tần Linh gật nhẹ đầu.
Chàng trai không đợi cô lưu luyến nói với anh thêm vài cậu đã nhanh chóng vừa ôm vừa kéo cô đi.
Cô chỉ cảm thấy thân thể của mình hình như bay lên, những người chung quanh xẹt qua trước mắt cô, Tần Thụy khí lực thật lớn, cậu kéo cô chạy ào vào phòng khách của ký túc xá.
Sau đó cậu lại kéo cô vào một gian phòng nhỏ, đầu Tần Linh có chút u mê rồi, ngực ẩn ẩn đau đớn, hạ thể cũng bởi vì vừa rồi kịch liệt mà bị ma sát đau xót.
Hơi thở nhẹ nhàng của chàng trai truyền vào lỗ tai cô, cô có thể cảm giác được cái bóng cao to của chàng trai đặt ở trên người cô, cái loại cảm giác này làm cô không thể kiềm chế.
Cô chậm rãi mở mắt, nhìn thấy mình đang đứng trong một gian phòng nhỏ hẹp, ngoại trừ một số dụng cụ vệ sinh cũng chỉ có hai người bọn họ, nơi này là phòng tạp vật của trường học, cậu mang cô tới nơi này làm gì?
Cô ngẩng đầu lên nhìn cậu.
Gương mặt cậu vẫn tỏ ra lạnh nhạt, vòng cung gò má hoàn mỹ làm cho thiên sứ cũng phải than thở không bằng. tuy nhiên, có thể phát hiện ánh mắt cậu hơi lo lắng nhìn về phía bộ ngực đang phập phồng của cô.
"Tôi xin lỗi. Để cho tôi nhìn một chút."
Tần Linh ngạc nhiên, cô biết cậu luôn là người lạnh nhạt cường thế. Đây là lần đầu tiên cậu nói xin lỗi với cô.
Thế là trong lúc cô còn đang ngơ ngác chàng trai đã nhanh chóng đặt tay lên vạt áo cô, nhẹ nhàng cởi ra.
Tần Linh nhanh chóng tỉnh táo lại, cô muốn giãy dụa nhưng chàng trai đã giơ lên một ngón tay ý bảo cô chớ lên tiếng. Áo cô bị kéo cao lên đến xương quai xanh, bộ ngực tuyết trắng, đầy ắp hoàn toàn lộ ra, nụ hoa tiếp xúc với không khí lạnh lẽo, chậm rãi cứng rắn.
Tần Thụy hít một hơi, nguyên bản bộ ngực hoàn mỹ không tỳ vết lúc này có một khối lớn xanh tím ứ ngân.
"Tôi xin lỗi. Đều tại tôi!" Trong đầu cậu lúc này ngay cả khí lực muốn đánh một cái vào mặt mình cũng có. Lúc nãy nhìn thấy cô thưởng thức Mã Hoằng Vũ mà không nhìn cậu, khi đó ghen tuông khiến cậu phát điên, không khống chế được lực đạo trong tay mà đã tổn thương cô.
Sao cậu có thể quên nơi này là nơi mềm yếu nhất của phụ nữ chứ?
Cậu dùng ngón tay nhẹ nhàng đụng chạm bầu ngực tuyết trắng không tì vết kia.
"A..." Tần Linh lui thân thể, nhẹ nhàng kêu đau.
Chàng trai ngẩng đầu, chống lại đôi mắt co đong đầy hơi nước, một tay cậu vẫn cố định trên xương quai xanh, hai khỏa bạch nhũ ngạo nghễ đứng thẳng trước mặt cậu.
"Cô ráng chịu một chút. Để tôi bôi thuốc giúp cô."
"Tôi không sao, buông tôi ra..."
Chàng trai nắm tay cô đặt trên vạt áo, đè lại: "Ngoan, tự mình cầm đi, đừng động đậy..."
"Không cần..."
Chàng trai ngẩng đầu, cười nhẹ: "Ngoan nào, tôi không muốn làm tổn thương cô thêm lần nữa..." Lời nói tuy vẫn bình tĩnh lạnh nhạt nhưng mang theo uy hiếp rõ rệt.
Nghe vậy, hai tay Tần Linh cầm áo mình đặt trên xương quai xanh, đem một mảng cảnh xuân hiện ra trước mắt chàng trai, hai khỏa vú trắng noãn, nhũ tiêm cứng rắn, da thịt nhẵn mịn, rãnh giữa bầu ngực mê người như đang muốn hấp dẫn người ta phạm tôi, ngon lành mềm mại.
Tần Linh nhẹ nhàng nghiêng đầu qua một bên, nhắm mắt lại, đầu ngón tay co lại tiết lộ cô đang rất khẩn trương.
Nhìn cô bộ dáng ngây ngô câu nệ, trong mắt chàng trai lướt qua một tia cười thú vị. Tay cậu trượt vào túi quần, cầm lấy một cái hộp nhỏ, mở ra, dùng ngón tay lấy ra một ít thuốc cao lành lạnh nhẹ nhàng bôi lên vùng da ứ xanh tím.
Ngón tay thon dài lành lạnh nhẹ nhàng vòng quanh trên làn da mẫn cảm, có một chút đau đớn cùng hơi lạnh chạm vào da thịt của cô. Ngón tay cậu thỉnh thoảng lướt qua nụ hoa của cô, làm như vô ý gảy gảy, lại làm cho nụ hoa cứng rắn đứng thẳng lên, ở trong thân thể cô khơi dậy một mạch nước ngầm.
Không có người nào không bị thân thể xinh đẹp của cô mê hoặc, huống chi là chàng trai đã có quan hệ như vợ chồng với cô, dần dần cậu quên đi mục đích ban đầu.
Tay cậu càng ngày càng tích cực xoa nắn lên bầu ngực của cô, nụ hoa cũng đã bị thuốc cao trong suốt nhuộm lên sáng bóng.
"Ưm..." Khi cậu lại một lần nữa trêu chọc đầu nhũ hoa, có tiếng rên rỉ nhẹ nhàng không tự chủ phát ra. Ngón tay cô run lên, vạt áo trơn tuột rớt xuống.
Chàng trai ngẩng đầu, con ngươi đen lóe sáng, cậu nhẹ nhàng đem vạt áo cô đẩy ra, hai bàn tay to thuận thế ôm trọn hai bầu ngực.
"A..." Thân thể Tần Linh giật mình co rụt lại, bởi vì đột nhiên bị nắm chặt, cũng bởi vì cậu đè ép, bộ ngực bị thương truyền đến một trận đau.
"Xin lỗi, tôi quên mất..." Cậu lập tức buông tay ra, trở tay cầm lấy một bầu vú khác, đỉnh nụ hoa ngang ngạnh đứng thẳng, cậu cúi đầu, đem nó ngậm toàn bộ vào trong miệng.
"Cứng quá..." Cậu than nhẹ, mút, phát ra thanh âm chụt chụt.
"Không nên như vậy..." Tần Linh đẩy cậu, thân thể lại bởi vì cậu đùa bỡn mà động tình, khi thấy cậu dùng sức hút cô cũng cong người đứng dậy, đem bầu vú đưa sâu vào trong miệng cậu.
Cậu mặc kệ cô giãy dụa, ngăn chặn thân thể của cô, nhiệt tình gặm mút nụ hoa ngon lành đang căn cứng.
Lúc cậu buông cô ra, trên nụ hoa đã dính đầy nước bọt, giống như nụ hoa mùa xuân được tưới tắm trở nên tươi mát, càng tiên diễm mê người.
Cô dựa lưng vào tường, nhẹ nhàng thở dốc, cậu nhìn chằm chằm cô, hô hấp cũng có chút gấp gáp.
"Còn đau không?"
"Chúng ta đi thôi..." Cô đứng lên.
Cậu ngăn chặn bả vai cô, đem cô một lần nữa đặt lên trên tường. Hô hấp của cậu cũng trở nên dị thường không ổn định.
Bọn họ hai mắt đối diện, một bên là khủng hoảng, một bên là màu đen dục vọng.
Tay chàng trai vươn xuống phía dưới, với vào trong quần cô.
"A, cậu làm gì..."
Tay cậu đã mò thấy một mảnh dính dấp, ẩm ướt xuân ý.
"Ướt như thế, muốn sao..." Cậu cắn lỗ tai của cô, cô run lên dưới thân thể cậu
"Không..."
"Đừng lừa gat mình, phía dưới chảy nhiều nước như vậy còn nói không muốn." Cậu có điểm tà ác nói, liền kéo quần cô xuống, quần đã rơi xuống dưới thân, lộ ra hạ thể trắng noãn mảnh khảnh được che chắn bởi chiếc quần lót.
Cô khép chặt hai chân, "Tần Thụy, đừng như vậy..."
"Xin lỗi, tôi không thể dừng lại được." Trong mắt cậu mang theo ý cười, "Tôi sẽ thật cẩn thận, sẽ không đè lên nơi đó của cô." Ánh mắt cậu tà ác nhìn lên bầu ngực đã bôi thuốc mỡ của cô.
Cậu nhanh chóng cởi bỏ chiếc quần lót che chắn nơi hoa viên, hai tay mơn trớn cặp đùi trơn mịn, tay chậm rãi chạm vào gốc đùi, chen đi vào, dùng ngón tay lung tung xoa nắn hoa huyệt của cô, đẩy ra hai cánh hoa, ở thủy mật huyệt khẩu cào nhẹ, ngón tay nhập vào khiêu khích, nhẹ nhàng cắm rút, từ trong hoa huyệt trào ra một lượng lớn mật thủy xối ướt ngón tay cậu.
Vì bị kích thích, thân thể Tần Linh cong lên, đùi rung động, sớm đã tự động vì cậu mà mở rộng cửa. Tần Thụy quỳ gối bên chân cô, ngón tay không ngừng kích thích âm hộ cô, chà xát lên âm hạch.
Tần Linh không chịu nổi cậu gây kích thích, thân thể không ngừng cong lên vặn vẹo, hạ thể gợn nước tràn lan, làm ướt cả bàn tay Tần Thụy, thủy dịch rơi xuống, huyệt khẩu sưng đỏ không ngừng co quắp.
Tần Thụy đem thân thể cô xoay lại, đưa lưng về phía cậu, để cho tay cô chống trên tường, cậu dùng lực đẩy ra cánh mông trắng noãn, âm hộ ướt đẫm thủy dịch hiện lên trước mắt, huyệt khẩu dần dần lộ ra, từng chút từng chút co rút nhảy lên.
Cánh hoa màu đỏ hồng lật ra, lộ ra thịt hồng non mịn bên trong. Một dòng mật nước trong suốt men theo cái miệng nhỏ đang đóng mở trào ra ngoài, ngón cái Tần Thụy dời về phía mật huyệt, ngón tay lập tức bị thịt mềm hút chặt, toàn bộ ngón tay đều bị mật nước bao phủ. Cậu hướng bên trong đè chặt ngón tay, đem một túi dâm thủy bài trừ ra ngoài, theo ngón tay thon dài của cậu chảy xuống làm ướt đẫm cả bàn tay, khi trên da thịt cậu dính đầy thủy dịch ái muội. Một bàn tay đè xuống mật huyệt của cô, một cái tay khác dời xuống phía dưới của mình.
Cậu đem ma thú dưới thân mình thả ra ngoài, dùng sức đảy ra cánh hoa của cô, động thân một cái thật mạnh đem dục vọng căng cứng của mình cắm sâu vào. Hoa kính chặt trất bị cậu thô to chống mở, hoàn toàn bị cậu nhồi đầy, tiếp hợp không một khe hở, cự vật dường như hoàn toàn khảm chặt vào nơi tư mật của cô.
"A!" Thân thể Tần Linh bị đụng, đẩy mạnh về phía trước, hai đầu gối bị bất ngờ ngã quỳ trên mặt đất, thế nhưng cái mông nhỏ lại bị Tần Thụy nắm thật chặt, cậu cuồng nhiệt đánh vào cô, dục vọng thô lớn ở trong huyệt khẩu nhỏ hẹp ra ra vào vào.
Tác giả :
Mộng Điệp