Mạt Thế Xâm Nhập

Chương 74

Tiến sĩ Tả đạt được mục đích, thái độ càng hòa ái kiên nhẫn hơn. Sau đó ông trò chuyện kỹ càng với Phó Sử Ngọ, phân tích năng lực siêu cảm cho Phó Sử Ngọ nghe.

Sắc trời đã muộn, Ôn Triệu Minh chào hỏi mấy người họ rồi đi về đình viện số 7 trước, Đường Húc Hải thì ở lại cùng Phó Sử Ngọ, Âu Dương tương đương cảm thấy hứng thú với nghiên cứu của tiến sĩ Tả, cũng luôn ngồi đó lắng nghe.

“Năng lượng sinh vật của cậu quá mạnh, mà chỉ cần là sinh vật liền có từ trường, dẫn đến từ trường của cậu cũng cực cao." Tiến sĩ Tả chỉ vào sóng gợn chung quanh trên biểu đồ: “Đây là từ trường của cậu."

Phó Sử Ngọ như có điều suy nghĩ, sau đó nói: “Nói vậy, lúc ấy tôi nhìn thấy dao động quanh thân alien cấp 3, chính là sóng từ sinh vật của chúng? Chúng là thông qua sóng từ để truyền lại tin tức hả?!"

Tiến sĩ Tả tán thưởng nhìn y, thực thông minh nha.

“Cậu nói không sai, căn cứ tình huống cậu thuật lại, alien cấp 3 chính là dùng loại sóng từ sinh vật này để truyền tin và giao lưu." Tiến sĩ Tả khẳng định.

Phó Sử Ngọ nhếch môi, không khỏi nghĩ tới thảm trạng thành bị công phá trên video: “Nếu có thể đem phương pháp phân biệt sóng từ dạy cho người khác thì tốt rồi, như vậy tìm thấy alien cấp 3 cũng không quá khó."

Âu Dương nâng đầu lên nói: “Cái này rất đơn giản, nếu biết alien cấp 3 sẽ phát ra sóng từ sinh vật, chỉ cần làm ra một dụng cụ có thể trắc định sóng từ sinh vật, là có thể dùng nó tìm ra alien cấp 3."

“Thật hả?!" Phó Sử Ngọ vừa mừng vừa sợ, mà cả Đường Húc Hải vẫn luôn nhìn họ không vừa mắt cũng nhịn không được động dung, nếu thật sự có thể thiết kế ra loại dụng cụ này, chính là triệt để lật ngược trạng thái chiến tranh hiện tại.

Âu Dương nhún vai, nói: “Cái đó cũng không phải quá khó thiết kế, trọng điểm là phát hiện này của cậu. Không có phát hiện này, không có phạm vi sóng từ sinh vật của alien cấp 3, có dụng cụ cũng vô dụng."

Phó Sử Ngọ cảm xúc kích động nói: “Tôi giúp ông tìm ra trị số sóng từ đó!"

Y còn nhớ như in, loại dao động kỳ diệu nọ, cho dù muốn quên cũng không quên được.

Âu Dương nhìn y kích động như vậy, không khỏi nhắc: “Cho dù có dụng cụ, cũng không có khả năng trắc định ở cự ly xa, vẫn yêu cầu xâm nhập giữa đàn alien."

Đường Húc Hải lúc này đột nhiên lên tiếng: “Cho dù là vậy cũng tốt lắm rồi, quân đội có thiết giáp có xe tăng, chỉ cần trang bị dụng cụ này vào trong, liền tính đương trường phóng đạn đạo, cũng có thể cam đoan người đi tìm không có việc gì."

Phó Sử Ngọ nhịn không được nhìn hắn một cái, Đường Húc Hải cùng y liếc nhìn nhau. Từ trong mắt hai người, song phương đều phát hiện, đối với chuyện Cảnh Lương Quan và đội cảm tử, hai người đều luôn ghi khắc trong lòng, không bỏ xuống được.

Người dân Phái thành chỉ biết là đội trưởng Binh đoàn Long Cốt ngăn cơn sóng dữ cứu lại Phái thành, nhưng cụ thể thế nào, chỉ rất ít người biết được.

Những khoa học gia trong Viện khoa học có quan hệ tốt với quân bộ, tự nhiên đều hiểu hết.

Âu Dương thấy hai người đắm chìm trong cảm xúc đột nhiên ùa đến, thở dài một tiếng, nói với tiến sĩ Tả chẳng hiểu mô tê gì: “Hôm nay liền tới đây thôi."

Âu Dương đút tay vào túi, rời khỏi khoa sinh vật dị năng, quay về khoa vật lý ứng dụng của mình, nếu chuyện liên quan đến sinh tử của nhân loại, Âu Dương cũng không tính nghỉ ngơi tiêu tốn thời gian, phải nắm chặt thời gian lao đầu vào thiết kế.

Tiến sĩ Tả vô tư tới vô tâm đem đầu của mình duỗi vào giữa tầm mắt hai người đối diện, mày Đường Húc Hải hung hăng dựng lên, hận không thể đập một phát cho bỏ ghét.

Phó Sử Ngọ chớp mắt mấy cái, thẹn thùng nhìn ông ta.

Tiến sĩ Tả hơi hưng phấn nói: “Cậu có biết từ trường sinh vật của cậu mạnh đến vậy, lúc chống lại alien có thể lợi hại đến chừng nào không?"

Phó Sử Ngọ nhíu mày một chút, thú nhận: “Tôi chưa từng nghĩ đến."

Đường Húc Hải bất mãn ông cố ý chen ngang, xoay người ngồi vào ghế sa lông, đùa cợt: “Có cái dụng cụ có thể trắc định alien cấp 3 Âu Dương thiết kế, giây sát mấy con alien cấp 3 còn cần tự mình ra trận à?"

Tiến sĩ Tả nhếch khóe môi, khinh miệt liếc nhìn hắn, vẻ mặt gợi đòn “Cái thứ phàm nhân môi cá nhám này": “Cậu biết cái quỷ gì, lợi hại thật sự còn chưa thể hiện hết đâu nha."

Thần kinh Đường Húc Hải căng thẳng, không thèm so đo với ông nữa, ngồi thẳng người dậy, nghiêm mặt hỏi: “Nói vậy là sao?"

Tiến sĩ Tả sâu không lường được nói: “Các cậu có biết phân tử Nguyên đều là từ màn trời mở ra mới tràn vào địa cầu đúng không. Alien cũng đi theo tới, điều này chứng minh chúng là từ một nơi. Nhưng mà trong cơ thể alien lại không có phân tử Nguyên."

Phó Sử Ngọ cùng Đường Húc Hải chấn động: “Không có?!"

Tiến sĩ Tả trịnh trọng lắc đầu: “Không có, một chút cũng không có!"

Phân tử Nguyên hiện tại bị người địa cầu tách mở nghiền ngẫm nghiên cứu, gần như không nơi nào không len lỏi vào các phương diện trên địa cầu.

Không khí, nước, đất, thực vật, sinh vật. Không cái gì không bị nó ô nhiễm.

Mà chỉ cần hô hấp, liền không thể tránh khỏi hút vào phân tử Nguyên, alien cũng có thở, thậm chí mấy thứ chúng nó ăn, các khoa học gia dám cam đoan có hàm chứa phân tử Nguyên.

Nhưng bất kể giải phẫu lũ alien thế nào, nhưng vẫn không phát hiện một chút phân tử Nguyên nào trong thân thể chúng nó.

Không thể tin nổi!

Tiến sĩ Tả phiền muộn thở dài một tiếng: “Xét từ Phó Sử Ngọ ví dụ duy nhất về miễn dịch phân tử Nguyên mà nói, alien có khả năng miễn dịch và tiến hóa còn mạnh hơn, trong lịch sử tiến hóa không biết đã bao lâu của chúng, chúng đã triệt để bài xích vật chất phân tử Nguyên này, tiềm năng của bản thân vô cùng mạnh."

Tiến sĩ Tả cười lạnh một tiếng: “Chốt thí ban đầu, đến giờ là sĩ quan, đầu to hơn căn bản cũng chẳng gọi là thu hoạch gì, giờ cậu còn có thể thấy bình chân như vại không?"

Đường Húc Hải không để ý giễu cợt của ông ta, sắc mặt đã âm trầm đáng sợ.

Hắn nâng mặt lên, trịnh trọng nói với tiến sĩ Tả: “Bắt đầu từ ngày mai, tôi sẽ phối hợp ông tiến hành kiểm tra, thỉnh ông cho tôi một phần báo cáo phân tích toàn diện dị năng kim loại biến dị, tôi nhất định phải càng mạnh hơn nữa!"

hắn không bị đả kích, ngược lại còn dấy lên ý chí chiến đấu hừng hực, khiến tiến sĩ Tả không thán phục cũng không được.

Cuộc chiến khí phách giữa hai người rốt cục yển tức kỳ cổ[1].

[1] cờ yên trống lặng: ý là ngừng chiến

Phó Sử Ngọ cũng nghiêm túc hỏi tiến sĩ Tả: “Ông vừa nói, từ trường sinh vật của tôi có thể chống lại alien thế nào?"

Tiến sĩ Tả quay đầu hai mắt lòe lòe sáng trưng hưng phấn nhìn y: “Cậu biết đó, sóng điện từ cũng là một loại vũ khí, chỉ cần cậu trải qua huấn luyện, nắm giữ năng lực khống chế từ trường sinh vật của mình, có thể tạo ra sóng điện từ cực mạnh giết thương alien."

Đường Húc Hải vẻ mặt quái dị: “Khống chế sóng điện từ sinh vật, con người làm được hả?"

Tiến sĩ Tả nhìn Phó Sử Ngọ lom lom không chuyển mắt, bảo: “Người khác có lẽ không được, nhưng năng lực siêu cảm của Phó Sử Ngọ có thể khống chế cảm quan của bản thân, kéo dài huấn luyện loại năng lực này, nhất định có thể làm được."

Tiến sĩ Tả phát ra  tiếng cười “Hô hô hô hô ~~~" quỷ dị: “Mà còn chưa hết nha, chờ đến khi Phó Sử Ngọ có thể khống chế từ trường của bản thân, chỉ cần từ trường của cậu ta đảo ngược, sinh ra lực đẩy bài xích với từ trường địa cầu, là có thể thoát ly trói buộc của lực hấp dẫn, từ nay về sau bay lượn phi hành liền không còn là vọng tưởng của nhân loại nữa!!"

So với giả thuyết trước, trọng điểm này thật quá hư cấu, làm Đường Húc Hải và Phó Sử Ngọ nhất thời cũng mất ngôn ngữ, vội vàng tạm biệt ông rời khỏi viện khoa học.

Trên đường về, hai người một đường câm nín, có vẻ đang chờ trái tim bị dọa kinh này bình tĩnh lại.

“Tiến sĩ Tả này mặc dù rất uy quyền trong lĩnh vực khoa học, nhưng tư tưởng của ổng quả thật hơi thái quá." Đường Húc Hải đánh vỡ trầm mặc nói.

Phó Sử Ngọ giật mình trả lời: “Ừ, có hơi hơi…"

Đường Húc Hải lái xe, nhìn nhìn gương mặt không có biểu tình gì của y.

Phó Sử Ngọ siết nắm tay, kiên định nói: “Nếu ông ta nói thật sự khả thi, tôi sẽ thử. Tôi, muốn trở nên càng mạnh!"

Đường Húc Hải chớp mắt mấy cái, nhịn kích động trong lòng xuống, trầm giọng nói: “Tôi sẽ vẫn luôn cùng cậu kề vai chiến đấu."

Phó Sử Ngọ trịnh trọng gật đầu: “Ừ!"

Từ hôm nay, thái độ hai người với tiến sĩ Tả càng thêm nghiêm túc.

Tiến sĩ Tả quả thật cũng vì Đường Húc Hải làm một nghiên cứu phân tích sâu.

Thậm chí vì kiểm tra cho hắn, phá hủy mấy bộ máy móc.

Tiến sĩ Tả cũng nhịn không được hung tợn nhíu mày, tức giận quát Đường Húc Hải: “Lần nào kiểm tra cho cậu, quả thực đền tiền muốn chết."

Đường Húc Hải hiếm hoi mà cảm thấy áy náy, nói: “Tôi sẽ cho lão Ôn binh đoàn chúng tôi đến bồi thường."

Sắc mặt khó coi của Tiến sĩ Tả lúc này mới dịu lại: “Dù cậu ta chịu bồi thường, trong cái thời buổi này, cũng chưa chắc kiếm được thiết bị tương tự. Thôi bỏ đi, tôi tìm người nhìn coi có thể sửa được không, may mà hiện tại có dị năng kim loại."

Đường Húc Hải nhịn không được nói: “Nếu là dị năng kim loại, tôi sửa cho ông cũng y chang mà."

Tiến sĩ Tả cười lạnh một tiếng: “Cậu á, tôi đây dùng không nổi đâu."

Đường Húc Hải không phục trừng mắt, hắn hiếm khi hảo tâm thế, người ta cư nhiên còn không thèm.

Ngay lúc này Âu Dương tiến vào, đúng lúc nghe thấy Đường Húc Hải nói muốn sửa lại thiết bị bị hư, ông bảo: “Đúng vậy, cậu sửa mấy thứ này hoàn toàn chính là dao trâu mổ gà."

Tiến sĩ Tả giao văn kiện kiểm tra của Đường Húc Hải cho Âu Dương, chỉ chỉ cho ông: “Tiếp theo giao cho anh."

Âu Dương ừ một tiếng, nói với Đường Húc Hải: “Đi thôi."

Đường Húc Hải ngu ngơ, rõ ràng hắn đang kiểm tra dị năng sinh vật, vì cái gì phải đi cùng Âu Dương tiến sĩ vật lý học này?

Âu Dương ôn hòa mỉm cười với hắn, nói: “Đi theo tôi, tình huống của cậu tương đối đặc biệt, còn cần làm một ít thí nghiệm kiểm tra phương diện vật lý."

Hai người rời khỏi khoa dị năng sinh vật, lại vào khoa vật lý ứng dụng, đến phòng nghiên cứu của Âu Dương.

Âu Dương bảo hắn ngồi bên kia, sau đó bắt đầu nhìn báo cáo kiểm tra của Đường Húc Hải.

Đường Húc Hải cực kì kiên nhẫn, cũng không thấy ngột ngạt nhàm chán, cứ như vậy mà nhìn Âu Dương.

Âu Dương bị tầm mắt của hắn nhìn lom lom khó chịu, ông giương mắt cười nói: “Chờ một chút, chờ tôi nhìn xong là có thể tiến hành bước tiếp theo."

Đường Húc Hải nhìn ông miết cũng không phải vì nguyên nhân này: “Tôi chỉ tò mò, quan hệ giữa ông cùng tiến sĩ Tả tốt quá. Rốt cuộc là sâu xa gì khiến hai người tốt với nhau như vậy?"

Âu Dương đặt văn kiện ở bên cạnh, nắm tay để dưới cằm, hơi bất đắc dĩ nói: “Nói ra thì dài dòng."

Đường Húc Hải tò mò quan hệ của hai người không phải ngày một ngày hai, đã sớm cảm thấy tiến sĩ Tả đối mặt Âu Dương tự nhiên biết ngoan ngoãn nghe lời như vậy, hơn nữa Âu Dương vì tiến sĩ Tả muốn kiểm tra cho Phó Sử Ngọ, lao lực đến mấy cũng đáp ứng chế tạo thân súng sứ thép cho họ.

Thẳng đến hiện tại đã qua hơn mười ngày, cây súng kia một nửa cũng không thành, chờ hai cây xong hết, tối thiểu phải mất ba bốn tháng, mà nếu loại trừ giữa lúc đó phải làm chuyện gì khác nữa.

Bọn họ đối với nhau đều quá tốt, khiến Đường Húc Hải cảm thấy hắn và Phó Sử Ngọ cũng giống y như vậy.

Âu Dương nói: “Tôi tốt với tiểu Z, là vì tình cảm chúng tôi sâu, hơn nữa còn vì những chuyện chúng tôi cùng trải qua."

Nói tới đây Âu Dương thở dài một tiếng: “Sau khi rặng mây đỏ xuất hiện, làm tiến sĩ sinh vật y học, tiểu Z được chính phủ chiêu mộ, bệnh tật bộc phát lại được ưu đãi. Tiểu Z quả thật lợi hại, dẫn đầu phát hiện cùng đưa ra ảnh hưởng trọng đại của phân tử Nguyên này đối với cơ thể người."

Đường Húc Hải mặt lạnh nhạt, trong lòng lại kinh ngạc, không ngờ tiến sĩ Tả lợi hại như vậy.

“Chỉ là cái tên này quá nghiêm túc với nghiên cứu khoa học, đạo lí đối nhân xử thế lại không ra làm sao." Âu Dương bất đắc dĩ lắc đầu: “Lúc ấy cậu ta có một người bạn gái, bị ngăn cách bên ngoài, mà tôi cũng đúng lúc phát sốt. Nghiên cứu của Tiểu Z hoàn thành rồi, viện khoa học —— khi đó còn là tiền thân, nói cho cậu ta biết có thể mang một người vào viện khoa học. Tiểu Z từ nhỏ đến lớn đều là bạn học của tôi, có thể là tình cảm tương đối sâu, nên cậu ta không chút do dự chọn tôi. Chọc giận bạn gái cậu ấy."

Khóe miệng Đường Húc Hải run rẩy.

Âu Dương kể tiếp: “Lúc ấy tôi đang thức tỉnh dị năng —— đương nhiên khi đó ai cũng không biết, cho nên phát sốt khá lâu, tiểu Z cũng lo tôi không có ai chiếu cố, mới kéo tôi vào đây. Sau đó Phái thành thành lập khu thành phố mới, khoa học gia viện khoa học được chia cho một căn biệt thự cư trú riêng, bởi vì lúc đó địa vị khoa vật lý ứng dụng còn rất thấp, không giống như bây giờ có tầng và phòng chuyên biệt, cho nên phòng ở cũng chỉ là ký túc xá. Tiểu Z đại khái để tiện cho tôi cũng là khoa học gia nghiên cứu, bảo tôi ở chung, lại cự tuyệt yêu cầu tiếp nhận người nhà của bạn gái cậu ta."

Đường Húc Hải dứt khoát mặt không đổi sắc.

Âu Dương cười thán: “Nghĩ thôi cũng biết, bạn gái cậu ta dứt khoát buông tay, chọn chia tay. Tiểu Z lúc ấy còn đặc biệt không hiểu, khóc thực thảm, sau cũng đê mê một đoạn thời gian rất lâu."

Đường Húc Hải nghĩ nghĩ, kết luận: “Đây đại khái là tư duy của nam kỹ thuật mà người thường hay nói, đều là xuất phát từ góc độ thực dụng."

Âu Dương trực tiếp gật đầu: “Cậu ta lúc ấy nghĩ vậy đó, người nhà bạn gái cũng không phải không có chỗ ở, mà tôi làm nghiên cứu cần điều kiện càng an tĩnh càng to lớn. Tiểu Z tốt với tôi vậy, tôi cũng không thể không chiếu cố cậu ta."

Ra là vậy.

Đường Húc Hải hiểu, nếu nói đồng hoạn nạn, hắn và Phó Sử Ngọ cũng kề sát bên nhau mà đi tới.

Không phải Phó Sử Ngọ chiếu cố hắn, chính là hắn chăm sóc Phó Sử Ngọ, hai người cũng giúp đỡ lẫn nhau suốt. Đường Húc Hải cảm thấy quan hệ của Âu Dương và tiến sĩ Tả chính là khuôn mẫu, hắn và Phó Sử Ngọ cũng muốn giống bọn họ, ở chung bên nhau làm một đôi bạn tốt tình cảm thâm hậu.

Suy nghĩ cẩn thận xong, Đường Húc Hải kiên định hơn nhiều, về sau không bao giờ vì cảm xúc xao động mà lún vào mấy suy nghĩ rối rắm bậy bạ kia nữa.

Đương nhiên, cái này là ý tưởng của riêng hắn thôi, chờ đến khi thật sự gặp gỡ chuyện, ha hả.

Tán gẫu xong, Âu Dương lại trở về xem báo cáo kiểm tra, sau đó Âu Dương liền cùng Đường Húc Hải tiến hành bước kiểm tra tiếp theo.

Âu Dương cho Đường Húc Hải cân thể trọng, Đường Húc Hải vốn không để ý, nhưng nhìn đến con số trên cân, trực tiếp trợn tròn mắt.

Đây tuyệt đối không là con số bình thường.

Âu Dương thì vẻ mặt quả thế.

Hắn nói: “Hiện tại trong tế bào của cậu bao hàm trừ phân tử Nguyên ra, còn có đại lượng thành phần kim loại, thành phần này lấy một loại cân bằng kì quái chảy trong huyết mạch, trữ trong tế bào của cậu. Có khác nhau rất lớn với các dị năng kim loại giả khác."

Đường Húc Hải suy nghĩ nói: “Đây là vì lúc tôi thức tỉnh hấp thu tấm thép à?"

Âu Dương gật gật đầu nói: “Phân tích dựa theo thân thể vốn có của cậu, cậu đáng lẽ phải thuộc loại áp chế phân tử Nguyên trở thành biến dị giả hoặc người thường. Nhưng lúc ấy cậu phát sốt công năng miễn dịch trong cơ thể lại gây thức tỉnh dị năng, hấp thu tấm thép trong cơ thể, trở thành năng lực của cậu."

Đường Húc Hải nghe hắn nói liền mơ hồ: “Ông có ý gì?"

Âu Dương kiên nhẫn giải thích: “Thức tỉnh dị năng nhất định sẽ phát sốt, nhưng phát sốt cũng chưa chắc đều là vì thức tỉnh dị năng gây nên, bởi vì người có hàm lượng nguyên tế bào không đạt trị số là không có khả năng thức tỉnh, nên liền tính có một số  người phát sốt, cũng sẽ không có được dị năng."

Đường Húc Hải hiểu ra: “Ý ông là, tôi chính là loại này, cho dù phát sốt cũng chưa chắc có thể có được dị năng."

“Vốn là vậy." Âu Dương nói: “Nhưng thân thể cậu lúc ấy bị viêm, chỗ tiếp xúc với kim loại xảy ra bệnh biến, dẫn đến nguyên tế bào trong cơ thể đại lượng gia tăng, vì thế sau đó cậu mới biến thành loại dị năng kim loại biến dị này."

Đường Húc Hải giật mình.

Âu Dương nói: “Dị năng kim loại của cậu bởi vì là bệnh biến biến dị dẫn đến, cho nên cũng không thể giống dị năng kim loại chân chính mà thao túng kim loại từ xa, chỉ có thể thông qua tiếp xúc mà điều khiển. Đây là một điểm yếu. Nhưng, đồng thời cũng vì biến dị, dẫn đến dị năng của cậu có thể hấp thu kim loại vào cơ thể, cất giữ trong đó, đây cũng là chỗ độc đáo của cậu."

Âu Dương thấy Đường Húc Hải hiểu được rồi mới bước đến trước máy tính bên kia, mở máy tính cho hắn nhìn.

Trong máy tính là một hình ảnh theo nguyên lí thấu thị của Đường Húc Hải, Âu Dương cho hắn coi tế bào bao hàm đại lượng kim loại của hắn, mỗi một cái đều lòe lòe tỏa sáng.

Âu Dương cười thán một tiếng: “Cậu như vậy, cũng khó trách làm tiêu mấy cái máy bên kia."

Đường Húc Hải ngượng ngùng, sau đó nói: “Tôi giờ thế này tuyệt đối không qua được còi kiểm tra kim loại."

Âu Dương bật cười.

Sau đó Âu Dương nghiêm mặt nói: “Tuy cậu hiện tại hấp thu rất nhiều kim loại, nhưng tôi cảm thấy cũng không thực dụng."

Đường Húc Hải bất ngờ: “Sao có thể, tôi có thể sử dụng kim loại hình thành chiến giáp, sau đó cùng alien vật lộn không cần lo lắng."

Âu Dương nghiêm túc nói: “Cái này đúng là một phương pháp tốt. Nhưng cũng là gánh nặng và lãng phí quá lớn."

Đường Húc Hải ngưng thần nghe Âu Dương phân tích.

Âu Dương bảo: “Cậu dùng kim loại hình thành bọc thép, tuy bảo hộ thân thể, lưỡi dao cùng mũi nhọn trên chiến giáp tuy cũng là vũ khí hữu hiệu lợi hại. Nhưng mấy thứ này lại tăng lớn gánh nặng và tiêu hao, dẫn đến thời gian bùng nổ lao vào chiến đấu của cậu quá ngắn. Chiến đấu chấm dứt xong cậu sẽ cực kì mệt, thậm chí cả đứng lên cũng không còn sức."

Đường Húc Hải kinh ngạc nhìn ông: “Làm sao ông biết rõ đến vậy chứ?"

Âu Dương lạnh nhạt: “Nếu tôi và tiểu Z đáp ứng làm một phần báo cáo kiểm tra tỉ mỉ cho cậu, cung cấp chỉ đạo cùng phương hướng tốt để cậu phát triển, tôi tự nhiên sẽ đi thu thập số liệu chiến đấu của cậu. Mặt khác, từ khi phe phái quân đội nội đấu trần ai lạc định, cái video mấu chốt có tính quyết định kia, tôi cũng xem qua."

Đường Húc Hải lúc này mới thoải mái: “Thì ra là thế, quả thật như ông nói, lúc tôi mặc vào chiến giáp chiến đấu xong, trên cơ bản là mệt xỉu. Cho nên… Sau lại mới gây ra chuyện vọt tới bên người Sử Ngọ chậm như vậy, có lẽ nếu tôi không quá mệt, cũng không đến mức người của đội cảm tử đều chết hết."

Âu Dương từ chối cho ý kiến, không thèm để ý tiếc nuối của Đường Húc Hải, chỉ nói: “Cho nên, tôi thiết kế cho cậu một phương án cải tiến."

Đường Húc Hải hiện tại cũng y như Phó Sử Ngọ, đối với biến cường có khát vọng phi thường bức thiết mà nhiệt liệt, hắn chuyên chú nhìn Âu Dương, nghe ông thuật lại phương pháp cải tiến.

Âu Dương cho hắn một bảng kê hàng loạt các nguyên tố kim loại.

Đường Húc Hải không hiểu nhướng mày: “Đây là cái gì?"

Âu Dương bảo: “Đây là nguyên tố kim loại cậu phải đi sưu tập."

Đường Húc Hải cầm trang giấy nhìn nhìn, nguyên tố thông thường cũng không nhiều, thậm chí còn có rất lạ, Đường Húc Hải còn thấy được Crom nguyên tố kim loại cứng nhất trên thế giới mà Miêu Gia từng nói qua trong đó.

Đường Húc Hải trong lòng hiện lên một suy nghĩ mơ hồ, hắn giật mình ngẩng đầu.

Âu Dương gật gật đầu nói: “Xem ra cậu cũng nghĩ tới, so với sử dụng kim loại thông thường, chỉ có thể dựa vào độ dày cùng trọng lượng để tăng cường cường độ, không bằng bỏ qua đống kim loại thông thường cồng kềnh kia. Lấy nguyên tố kim loại hiếm làm nguyên liệu, lại lần nữa hợp thành một áo giáp càng nhẹ, tính dai lại càng mạnh hơn. Cứ như vậy, có thể giải phóng càng nhiều thể lực, chỉ tiêu tốn ở phương diện giết địch."

Giờ khắc này, Đường Húc Hải tự đáy lòng cảm tạ bực bội nhất thời của hắn, nghiên cứu phân tích của tiến sĩ Tả cùng Âu Dương quả thực khiến hắn như trùng sinh, thoát thai hoán cốt. Lời của Phó Sử Ngọ lần nữa nổi lên trong lòng, chỉ có triệt để hiểu biết năng lực của bản thân mới có thể nắm giữ cùng phát huy càng tốt, hiện tại xem ra quả là thế.

Âu Dương hồn nhiên chưa phát giác Đường Húc Hải nội tâm chấn động, chỉ tiếp tục nói: “Mặt khác, tuy trọng lượng giảm đi, nhưng tôi cũng không đề nghị anh chỉ nắm giữ chiến giáp và vũ khí, thêm vào một ít cái khác để phòng ngừa là tất yếu."

Đường Húc Hải thì nghĩ càng nhiều, nếu từ chiến giáp trọng trang đổi thành áo giáp nhẹ, như vậy biến hóa vũ khí có thể càng thêm đa dạng, cũng không dừng lại ở song đao và đại kiếm hai dạng đơn điệu thế thôi.

Âu Dương nói xong điều này, lại cho hắn vài loại phối phương nguyên tố kim loại, ông bảo: “Phối phương này đều là chất liệu vừa nhẹ lại cứng rắn, có chịu nhiệt, chịu rét, cậu nhớ kỹ mấy phối phương này, căn cứ nhu cầu mà tùy thời điều chỉnh."

Đường Húc Hải cầm sấp giấy trong tay, trịnh trọng nói lời cảm tạ với ông: “Cám ơn ông, tiến sĩ Âu Dương. Những thứ này giúp tôi rất nhiều." Có thể nói là long trời lỡ đất cũng chưa đủ.

Âu Dương lạnh nhạt mỉm cười, nói: “Các cậu tác chiến ở tiền phương, cậu dũng cảm giết địch, không phải là vì bảo hộ gia viên của chúng ta sao? Khoa học gia chúng tôi bây giờ còn có thể an ổn làm nghiên cứu, đều là nhờ phúc của các cậu, làm những điều này là đương nhiên. Tôi chỉ hy vọng, nghiên cứu của tôi có thể dùng đúng chỗ." Âu Dương vẻ mặt phức tạp thở dài: “Phái thành nội đấu chẳng qua là một mảnh nhỏ mà thôi, theo trụ cột xã hội nhân loại hỏng mất, trong quá trình trật tự mới thành lập không tránh được nhân loại tự giết lẫn nhau, chỉ hy vọng quá trình này đừng lâu lắm, các phương diện bị lan đến đừng quá rộng, bằng không không cần alien chúng ta cũng tự chịu diệt vong."

Đường Húc Hải biết lời của Âu Dương Thành tuyệt đối không phải buồn lo vô cớ, nhưng hắn cũng không biết làm thế nào. Thân ở mạt thế hình thái xã hội cũ biến mất, trật tự tan biến, hình thái mới hình thành, quá trình trùng kiến trật tự là xu thế chung tất nhiên, ai cũng không có cách nào ngăn cản.
Tác giả : Nam Qua Lão Yêu
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Mới có chap mới rồi nhé mọi người: bit.ly/newchap247
Nguyen 2 năm trước
Mới có chap mới rồi nhé mọi người: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại