Mạt Thế Trùng Sinh Chi Nữ Vương Trở Về
Chương 57: Mưa gió nổi lên
Tang thi cấp bảy!
Tang thi cấp bảy là tang thi vương giả, có thể biến hóa thành người bình thường, trên người cũng không có mùi hôi thối như trước nữa, quan trọng nhất là tang thi cấp bảy tính tình rất tàn nhẫn, thị huyết, cuồng giết chóc, thật giống với kẻ điên, bệnh thần kinh!
Nghe được tin có tang thi cấp bảy, trong đại sảnh càng thêm an tĩnh, vẻ mặt của mọi người từ nghiêm túc trở nên ngưng trọng, bọn họ mặc dù bởi vì chính mình là dị năng giả mà tự đắc, nhưng là tang thi cấp bảy, bọn họ cũng không cách nào đối phó.
Đụng phải cấp bảy tang thi, bọn họ chính là chỉ có chạy trối chết!
Chu khuê nhìn qua phía dưới không khí có chút ngưng trọng, không nhịn được nói: “Bất quá mọi người không cần quá lo lắng, tang thi cấp bảy mặc dù lợi hại, nhưng cũng không phải là không có biện pháp đối phó."
“A?"
“Chẳng lẽ chủ thành đã đã tìm được phương pháp đối phó với tang thi cấp bảy?" Phía dưới dị năng giả lập tức kích động.
Trên đài lập tức làm lộ ra một bộ dáng đã tính trước
“Mọi người yên tâm đi, đến lúc đó chỉ cần mọi người có thể làm hết sức săn giết hai ba tang thi cấp hai cấp ba thì có thể, chỉ cần có thể đánh lui lần này tang thi vây thành này, mỗi người sẽ thưởng hai trăm cân vật tư."
-Ồn ào-
Hai trăm cân vật tư?
Phía dưới lập tức nổ tung, hai trăm cân a? Nên biết bọn họ bình thường tiếp nhiệm vụ, bất quá tối đa cũng chỉ vài chục cân vật tư, còn phải cấp thủ hạ chia một ít, cuối cùng thu được căn bản không nhiều.
Chỉ cần có hai trăm cân vật tư này, như vậy cuộc sống của bọn họ cùng người thân liền tốt hơn rất nhiều.
Kế tiếp chính là an bài một chút tác chiến, mà ba người Vân Khởi được an bài tại tiền tuyến, chịu trách nhiệm ngăn cản tang thi cấp ba.
Đồng Hạo tuổi tuy nhỏ, nhưng đã là dị năng giả cấp bốn, mạt thế chỉ bằng bản lãnh nói chuyện, chẳng phân biệt được tuổi lớn nhỏ, Cao Lôi có chút bận tâm liên tục dặn dò Đồng Hạo đến lúc đó nhất định phải ở bên cạnh hắn.
Đồng Hạo cười đáp ứng, cũng biết Cao Lôi là vì muốn tốt cho hắn, chính hắn cũng không sợ hãi ngược lại còn muốn nhanh chóng thử sức mình.
Tang thi vây thành bình thường đều là buổi tối, hội nghị tản đi, ba người Vân Khởi Cao Lôi đi đến tường thành.
Đứng ở trên tường thành, chỉ thấy vô số dân chúng vào quân đội, dưới sự chỉ huy trợ giúp quân nhân cùng nhau đào hố, chôn thuốc nổ.
Trên tường thành cũng bố trí rất nhiều súng máy, xe tăng, súng tự động các loại vũ khí hạng nặng.
Tường thành rất dầy, nhưng tang thi cũng không phải là người bình thường, bọn họ có được lực lượng lớn vô cùng, hung hãn không sợ chết lại mạnh mẽ, tốc độ cực hạn.
Bất quá trên dưới một trăm dị năng giả, lại muốn chia làm tứ đội, thủ vệ ở bốn phương tám hướng.
Ba người Vân Khởi bị phân đến hướng đông, mà Khung Phong? Vân Khởi ngược lại không nhìn thấy hắn, nghĩ đến hẳn là đứng ở bên người chủ thành.
Người khác có lẽ không có để ý, ở hội nghị tác chiến, Khung Phong mặc dù đi theo sau lưng chủ thành, nhưng là chủ thành lại đối với hắn vô cùng khách khí, mặc dù không quá thân cận, nhưng lại mang theo một loại kính sợ.
Vân Khởi nhìn đồng hồ tay, bây giờ là hai giờ rưỡi chiều, cách thời gian canh gác là sáu giờ, còn ba giờ rưỡi, ngược lại có thể lại ngủ một giấc, nghỉ ngơi dưỡng sức thật tốt.
Vân Khởi kêu Cao Lôi cùng Đồng Hạo trở về nơi ở.
Mới vừa đi tới bậc thang, liền nhìn thấy có hai người ở ngoài cửa chờ.
Một người là Tiểu Văn quần áo cũ rách bẩn thỉu, một người khác còn lại là một nữ nhân có khuôn mặt vàng như nến gầy gò, nhưng rất hiền hòa.
Nữ nhân này mặc dù không phải là đặc biệt xinh đẹp, nhưng lại làm cho người nhìn rất thoải mái, ôm một bao quần áo cũ rách, bàn tay bởi vì chuyển gạch mà biến thành thô ráp, lòng bàn tay tràn đầy những vết trai.
Chứng kiến ba người đi tới, Tiểu Văn lập tức vui mừng chào đón
“Chị, chú Cao, anh Đồng Hạo."
Tiểu Văn nhu thuận đứng trước mặt ba người, đối với nữ nhân theo ở phía sau có chút xấu hổ giới thiệu:
“Đây là mẹ em a."
“Các ngươi hảo, ta là mẹ của Tiểu Văn." Nữ nhân nhìn thấy ba người Vân Khởi có chút câu lệ, vội khom lưng chào hỏi.
“Chị không cần phải khách khí “ Vân Khởi đưa tay đỡ nữ nhân kia, rồi sau đó cầm chìa khóa, mở cửa vào phòng
“Chị về sau chị chỉ cần ở trong nhà quét dọn sạch sẽ là được rồi, ta sẽ phụ trách chuyện áo cơm của hai người."
Ở mạt thế có thể ở trong căn cứ tìm được một công việc an toàn thoải mái, thì phải có trình độ tương đương với tiến sĩ mà hơn hết là trong nhà phải có quan hệ tốt a.
Trong nhà chưa từng có quan hệ, không có trình dộ công tác cao, muốn tìm một công việc thoải mái? Không có cửa đâu!
Trước kia công việc làm giúp việc cho nhà người ta có chút bị người khác xem thường, nói ra như thế nào cũng cảm thấy không thế nào vinh quang chói lọi, nhưng bây giờ nhà ai nếu là có một giúp việc là người trong nhà, chắc chắn được săn đón nhiệt tình, đến minh tinh cũng không có cơ hội so sánh a.
Mẹ Tiểu Văn đi làm một ngày, về đến nhà mệt mỏi đền không thể động đậy, nếu như không phải là còn có Tiểu Văn đứa con trai này, nàng cũng từng nghĩ nàng sẽ chết, nàng muốn biến thành tang thi theo người chồng chủa mình.
Nhưng vì con trai, nàng không thể ngã xuống, con trai nàng còn nhỏ, vẫn không thể tay làm hàm nhai, nàng phải kiên cường.
Hôm nay nàng đang khuân gạch xây thành, lại đột nhiên nghe được Tiểu Văn nói tìm được một công việc tốt, là làm quản giả cho người ta. Nàng bây giờ còn nhớ rõ, thời điểm nghe Tiểu Văn nói ra những lời này, xung quanh những người đang vận chuyển gạch giống nàng cỡ nào khiếp sợ cùng không thể tin.
Chờ sau khi hết lần này đến lần khác xác nhận, ánh mắt những người kia lại đầy hâm mộ, nàng cảm thấy nàng cả đời đều không quên được ánh mắt những người kia.
Mặc dù con trai hết lần này đến lần khác khẳng định chắc chắn, nhưng nàng vẫn có chút như đang nằm mơ cảm giác không chân thật, vì vậy nàng xin nghỉ, thu thập một ít đồ vật, đi đến cái tiểu khu này.
Cái tiểu khu này nàng đã nghe nói qua, bên trong ở chủ yếu là người tầng lớp cao trong căn cứ hoặc dị năng giả thực lực đặc biệt cường đại. Loại như nàng là người ở tầng lớp dưới chót trong căn cứ, đời này có khi ngay cả thủ vệ cửa chính cũng không chắc cho vào được.
Nhưng là nàng thật không thể tưởng tượng được, những binh lính thủ vệ của chính thật sự để cho nàng đi vào rồi, cũng không có bởi vì quần áo dơ dáy bẩn thỉu trên người nàng xem thường nàng.
Nàng nghe Tiểu Văn đã nói qua, thuê nàng là một cô gái mười mấy tuổi, trong nhà còn có một người chú trung niên cùng một đứa trẻ mười mấy tuổi.
Không có thấy qua, nên nàng cũng có chút thấp thỏm bất an, chờ nhìn thấy cô gái kêu Vân Khởi này. Chỉ là làm cho nàng không nghĩ tới chính là cô gái kia có thể đối với nàng vẻ mặt ôn hoà như vậy, ngay cả cái người kêu Cao Lôi, cùng với đứa bé trai, nàng có thể cảm giác được, bọn họ đều là người tốt.
Nàng thề, nàng nhất định sẽ làm việc cho tốt, nhất định báo đáp bọn họ.
Vân Khởi mang theo Tiểu Văn cùng mẹ của hắn vào trong phòng, Vân Khởi nhìn hai người quần áo cũ rách, liền từ trong không gian xuất ra vài bộ quần áo rồi nói hai người thay.
Quần áo chủ yếu đều là quần áo ở nhà, thoải mái lại càng thêm giữ cho ấm.
Cao Lôi cùng Đồng Hạo sau khi thấy, cũng không có lộ ra thần sắc kinh ngạc.
Trước quần áo của bọn họ đều có chút dơ dáy bẩn thỉu, Vân Khởi liền cho bọn họ mấy bộ quần áo mới, hai người mặc dù không có hỏi, nhưng Vân Khởi đã giải thích: Nàng còn là một dị năng giả hệ không gian.
Hai người đều cho rằng không gian của Vân Khởi cùng những dị năng giả hệ không gian, không gian không có gì khác nhau, đều chỉ một chỉ có vài m² dự trữ mà thôi, nhưng mà bọn họ lại không biết là, không gian của Vân Khởi cùng những dị năng giả hệ không gian bình thường không gian quả thực không thể so sánh nổi.
Mẹ Tiểu Văn rất chịu khó, Vân Khởi trước còn có chút phòng bị với Cao Lôi cùng Đồng Hạo, nhưng sau mấy lần sinh tử, nàng biết rõ bọn họ đều đáng giá để làm người nàng tín nhiệm.
Vì vậy nàng cũng không có giấu giếm cái gì, đem từ trong không gian một chút lương thực cùng rau dưa, thịt để ăn nhanh đều lấy ra.
Mà Vân Khởi thân chính là dị năng giả hệ thủy, vấn đề nước ngược lại không cần lo lắng.
Mẹ Tiểu Văn biết rõ có một số việc nên hỏi, có một số việc không nên hỏi, mặc kệ nhìn thấy cái gì đều chưa từng hỏi thăm quá nhiều, chỉ để ý làm tốt công việc của chính mình, làm cho Vân Khởi rất hài lòng.
Tiểu Văn cũng rất hiểu chuyện, mỗi lần cũng sẽ phụ giúp mẹ làm việc, Vân Khởi cũng không ngăn cản, coi như là rèn luyện thôi.
Nghỉ ngơi hai giờ, Ba người Vân Khởi đều rời giường, thay một bộ quần áo sạch sẽ, tắm nước ấm, ăn một bữa cơm no, trước ánh mắt lo lắng của mẹ con Tiểu Văn đi ra khỏi nhà.
Buổi tối, còn có một trận đánh ác liệt muốn đánh đây!
Tang thi cấp bảy là tang thi vương giả, có thể biến hóa thành người bình thường, trên người cũng không có mùi hôi thối như trước nữa, quan trọng nhất là tang thi cấp bảy tính tình rất tàn nhẫn, thị huyết, cuồng giết chóc, thật giống với kẻ điên, bệnh thần kinh!
Nghe được tin có tang thi cấp bảy, trong đại sảnh càng thêm an tĩnh, vẻ mặt của mọi người từ nghiêm túc trở nên ngưng trọng, bọn họ mặc dù bởi vì chính mình là dị năng giả mà tự đắc, nhưng là tang thi cấp bảy, bọn họ cũng không cách nào đối phó.
Đụng phải cấp bảy tang thi, bọn họ chính là chỉ có chạy trối chết!
Chu khuê nhìn qua phía dưới không khí có chút ngưng trọng, không nhịn được nói: “Bất quá mọi người không cần quá lo lắng, tang thi cấp bảy mặc dù lợi hại, nhưng cũng không phải là không có biện pháp đối phó."
“A?"
“Chẳng lẽ chủ thành đã đã tìm được phương pháp đối phó với tang thi cấp bảy?" Phía dưới dị năng giả lập tức kích động.
Trên đài lập tức làm lộ ra một bộ dáng đã tính trước
“Mọi người yên tâm đi, đến lúc đó chỉ cần mọi người có thể làm hết sức săn giết hai ba tang thi cấp hai cấp ba thì có thể, chỉ cần có thể đánh lui lần này tang thi vây thành này, mỗi người sẽ thưởng hai trăm cân vật tư."
-Ồn ào-
Hai trăm cân vật tư?
Phía dưới lập tức nổ tung, hai trăm cân a? Nên biết bọn họ bình thường tiếp nhiệm vụ, bất quá tối đa cũng chỉ vài chục cân vật tư, còn phải cấp thủ hạ chia một ít, cuối cùng thu được căn bản không nhiều.
Chỉ cần có hai trăm cân vật tư này, như vậy cuộc sống của bọn họ cùng người thân liền tốt hơn rất nhiều.
Kế tiếp chính là an bài một chút tác chiến, mà ba người Vân Khởi được an bài tại tiền tuyến, chịu trách nhiệm ngăn cản tang thi cấp ba.
Đồng Hạo tuổi tuy nhỏ, nhưng đã là dị năng giả cấp bốn, mạt thế chỉ bằng bản lãnh nói chuyện, chẳng phân biệt được tuổi lớn nhỏ, Cao Lôi có chút bận tâm liên tục dặn dò Đồng Hạo đến lúc đó nhất định phải ở bên cạnh hắn.
Đồng Hạo cười đáp ứng, cũng biết Cao Lôi là vì muốn tốt cho hắn, chính hắn cũng không sợ hãi ngược lại còn muốn nhanh chóng thử sức mình.
Tang thi vây thành bình thường đều là buổi tối, hội nghị tản đi, ba người Vân Khởi Cao Lôi đi đến tường thành.
Đứng ở trên tường thành, chỉ thấy vô số dân chúng vào quân đội, dưới sự chỉ huy trợ giúp quân nhân cùng nhau đào hố, chôn thuốc nổ.
Trên tường thành cũng bố trí rất nhiều súng máy, xe tăng, súng tự động các loại vũ khí hạng nặng.
Tường thành rất dầy, nhưng tang thi cũng không phải là người bình thường, bọn họ có được lực lượng lớn vô cùng, hung hãn không sợ chết lại mạnh mẽ, tốc độ cực hạn.
Bất quá trên dưới một trăm dị năng giả, lại muốn chia làm tứ đội, thủ vệ ở bốn phương tám hướng.
Ba người Vân Khởi bị phân đến hướng đông, mà Khung Phong? Vân Khởi ngược lại không nhìn thấy hắn, nghĩ đến hẳn là đứng ở bên người chủ thành.
Người khác có lẽ không có để ý, ở hội nghị tác chiến, Khung Phong mặc dù đi theo sau lưng chủ thành, nhưng là chủ thành lại đối với hắn vô cùng khách khí, mặc dù không quá thân cận, nhưng lại mang theo một loại kính sợ.
Vân Khởi nhìn đồng hồ tay, bây giờ là hai giờ rưỡi chiều, cách thời gian canh gác là sáu giờ, còn ba giờ rưỡi, ngược lại có thể lại ngủ một giấc, nghỉ ngơi dưỡng sức thật tốt.
Vân Khởi kêu Cao Lôi cùng Đồng Hạo trở về nơi ở.
Mới vừa đi tới bậc thang, liền nhìn thấy có hai người ở ngoài cửa chờ.
Một người là Tiểu Văn quần áo cũ rách bẩn thỉu, một người khác còn lại là một nữ nhân có khuôn mặt vàng như nến gầy gò, nhưng rất hiền hòa.
Nữ nhân này mặc dù không phải là đặc biệt xinh đẹp, nhưng lại làm cho người nhìn rất thoải mái, ôm một bao quần áo cũ rách, bàn tay bởi vì chuyển gạch mà biến thành thô ráp, lòng bàn tay tràn đầy những vết trai.
Chứng kiến ba người đi tới, Tiểu Văn lập tức vui mừng chào đón
“Chị, chú Cao, anh Đồng Hạo."
Tiểu Văn nhu thuận đứng trước mặt ba người, đối với nữ nhân theo ở phía sau có chút xấu hổ giới thiệu:
“Đây là mẹ em a."
“Các ngươi hảo, ta là mẹ của Tiểu Văn." Nữ nhân nhìn thấy ba người Vân Khởi có chút câu lệ, vội khom lưng chào hỏi.
“Chị không cần phải khách khí “ Vân Khởi đưa tay đỡ nữ nhân kia, rồi sau đó cầm chìa khóa, mở cửa vào phòng
“Chị về sau chị chỉ cần ở trong nhà quét dọn sạch sẽ là được rồi, ta sẽ phụ trách chuyện áo cơm của hai người."
Ở mạt thế có thể ở trong căn cứ tìm được một công việc an toàn thoải mái, thì phải có trình độ tương đương với tiến sĩ mà hơn hết là trong nhà phải có quan hệ tốt a.
Trong nhà chưa từng có quan hệ, không có trình dộ công tác cao, muốn tìm một công việc thoải mái? Không có cửa đâu!
Trước kia công việc làm giúp việc cho nhà người ta có chút bị người khác xem thường, nói ra như thế nào cũng cảm thấy không thế nào vinh quang chói lọi, nhưng bây giờ nhà ai nếu là có một giúp việc là người trong nhà, chắc chắn được săn đón nhiệt tình, đến minh tinh cũng không có cơ hội so sánh a.
Mẹ Tiểu Văn đi làm một ngày, về đến nhà mệt mỏi đền không thể động đậy, nếu như không phải là còn có Tiểu Văn đứa con trai này, nàng cũng từng nghĩ nàng sẽ chết, nàng muốn biến thành tang thi theo người chồng chủa mình.
Nhưng vì con trai, nàng không thể ngã xuống, con trai nàng còn nhỏ, vẫn không thể tay làm hàm nhai, nàng phải kiên cường.
Hôm nay nàng đang khuân gạch xây thành, lại đột nhiên nghe được Tiểu Văn nói tìm được một công việc tốt, là làm quản giả cho người ta. Nàng bây giờ còn nhớ rõ, thời điểm nghe Tiểu Văn nói ra những lời này, xung quanh những người đang vận chuyển gạch giống nàng cỡ nào khiếp sợ cùng không thể tin.
Chờ sau khi hết lần này đến lần khác xác nhận, ánh mắt những người kia lại đầy hâm mộ, nàng cảm thấy nàng cả đời đều không quên được ánh mắt những người kia.
Mặc dù con trai hết lần này đến lần khác khẳng định chắc chắn, nhưng nàng vẫn có chút như đang nằm mơ cảm giác không chân thật, vì vậy nàng xin nghỉ, thu thập một ít đồ vật, đi đến cái tiểu khu này.
Cái tiểu khu này nàng đã nghe nói qua, bên trong ở chủ yếu là người tầng lớp cao trong căn cứ hoặc dị năng giả thực lực đặc biệt cường đại. Loại như nàng là người ở tầng lớp dưới chót trong căn cứ, đời này có khi ngay cả thủ vệ cửa chính cũng không chắc cho vào được.
Nhưng là nàng thật không thể tưởng tượng được, những binh lính thủ vệ của chính thật sự để cho nàng đi vào rồi, cũng không có bởi vì quần áo dơ dáy bẩn thỉu trên người nàng xem thường nàng.
Nàng nghe Tiểu Văn đã nói qua, thuê nàng là một cô gái mười mấy tuổi, trong nhà còn có một người chú trung niên cùng một đứa trẻ mười mấy tuổi.
Không có thấy qua, nên nàng cũng có chút thấp thỏm bất an, chờ nhìn thấy cô gái kêu Vân Khởi này. Chỉ là làm cho nàng không nghĩ tới chính là cô gái kia có thể đối với nàng vẻ mặt ôn hoà như vậy, ngay cả cái người kêu Cao Lôi, cùng với đứa bé trai, nàng có thể cảm giác được, bọn họ đều là người tốt.
Nàng thề, nàng nhất định sẽ làm việc cho tốt, nhất định báo đáp bọn họ.
Vân Khởi mang theo Tiểu Văn cùng mẹ của hắn vào trong phòng, Vân Khởi nhìn hai người quần áo cũ rách, liền từ trong không gian xuất ra vài bộ quần áo rồi nói hai người thay.
Quần áo chủ yếu đều là quần áo ở nhà, thoải mái lại càng thêm giữ cho ấm.
Cao Lôi cùng Đồng Hạo sau khi thấy, cũng không có lộ ra thần sắc kinh ngạc.
Trước quần áo của bọn họ đều có chút dơ dáy bẩn thỉu, Vân Khởi liền cho bọn họ mấy bộ quần áo mới, hai người mặc dù không có hỏi, nhưng Vân Khởi đã giải thích: Nàng còn là một dị năng giả hệ không gian.
Hai người đều cho rằng không gian của Vân Khởi cùng những dị năng giả hệ không gian, không gian không có gì khác nhau, đều chỉ một chỉ có vài m² dự trữ mà thôi, nhưng mà bọn họ lại không biết là, không gian của Vân Khởi cùng những dị năng giả hệ không gian bình thường không gian quả thực không thể so sánh nổi.
Mẹ Tiểu Văn rất chịu khó, Vân Khởi trước còn có chút phòng bị với Cao Lôi cùng Đồng Hạo, nhưng sau mấy lần sinh tử, nàng biết rõ bọn họ đều đáng giá để làm người nàng tín nhiệm.
Vì vậy nàng cũng không có giấu giếm cái gì, đem từ trong không gian một chút lương thực cùng rau dưa, thịt để ăn nhanh đều lấy ra.
Mà Vân Khởi thân chính là dị năng giả hệ thủy, vấn đề nước ngược lại không cần lo lắng.
Mẹ Tiểu Văn biết rõ có một số việc nên hỏi, có một số việc không nên hỏi, mặc kệ nhìn thấy cái gì đều chưa từng hỏi thăm quá nhiều, chỉ để ý làm tốt công việc của chính mình, làm cho Vân Khởi rất hài lòng.
Tiểu Văn cũng rất hiểu chuyện, mỗi lần cũng sẽ phụ giúp mẹ làm việc, Vân Khởi cũng không ngăn cản, coi như là rèn luyện thôi.
Nghỉ ngơi hai giờ, Ba người Vân Khởi đều rời giường, thay một bộ quần áo sạch sẽ, tắm nước ấm, ăn một bữa cơm no, trước ánh mắt lo lắng của mẹ con Tiểu Văn đi ra khỏi nhà.
Buổi tối, còn có một trận đánh ác liệt muốn đánh đây!
Tác giả :
Lưu Cẩn Du