Mạt Thế Trùng Sinh Chi Nữ Vương Trở Về
Chương 56: Tang thi cấp bảy
"Thằng ranh con, ngươi dám cướp đoạt khách hàng của ta, thực là muốn chết " một người đàn ông cao gầy trong tay xách một bé trai gầy yếu, bàn tay không chút lưu tình đánh vào mặt đứa bé
"Bốp!"
"A a a …" bé trai phát ra tiếng kêu lớn, đau đớn cúi thấp đầu nhịn xuống, thân thể bé trai nhỏ gầy đong đưa ở giữa không trung, giống như là chiếc lá nhỏ, bất cứ lúc nào cũng có thể bị gió thổi bay đi.
Bên cạnh, người đi đường nhìn thấy hoặc là đứng ở cửa lều làm như đối với tình huống như thế nhìn quen lắm rồi, vẫn là việc không có liên quan, không có chút ý tứ nào muốn tiến lên giúp.
"Chị, chị, kia hình như là Tiểu Văn a" Đồng Hạo chỉ đứa bé bị nam nhân kia xách cổ áo đong đưa ở giữa không trung quay sang Vân Khởi nói.
Vân Khởi cùng Cao Lôi vừa nghe thấy, ngẩng đầu nhìn lại, quả nhiên bé trai kia mặc dù cúi đầu, nhưng nhìn nửa mặt bên, cũng nhận ra, đứa bé dẫn đường cho bọn họ Tiểu Văn.
Vân Khởi dừng bước, quay đầu nhìn về nam nhân kia đi đến, Đồng Hạo lại nhanh chóng chạy trước đến bên cạnh nam nhân kia, chỉ nam nhân nói
"Ngươi mau buông Tiểu Văn ra."
"Anh Đồng Hạo" Tiểu Văn vốn tưởng rằng hôm nay lại bị đánh một hồi, lại không nghĩ tới thế nhưng thấy được chị Vân Khởi, chú Cao Lôi, còn có anh Đồng Hạo, nhịn xuống nước mắt rơi xuống, ánh mắt lại có chua xót.
"Tiểu tử, ngươi là ai, dám quản chuyện của lão tử ta?" Nam nhân nhìn thấy Đồng Hạo chỉ cao tới eo hắn, khinh thường nói.
"Hừ, ngươi mau buông ra Tiểu Văn, nếu không đừng trách ta không khách khí, " Đồng Hạo bây giờ đã là dị năng giả cấp bốn, coi như cũng là cao thủ, người bình thường căn bản không để vào mắt.
"Tiểu tử, ngươi khẩu khí thật lớn, nhìn ta có đánh chết ngươi không" kia nam nhân nói, liền vứt bỏ trong tay Tiểu Văn, Tiểu Văn lập tức giống như là rác rưởi bị nam nhân tiện tay ném đi.
"Bụp!"
Cao Lôi nhanh chóng tiến lên đỡ Tiểu Văn, hắn có thể cảm giác được thân thể đứa bé này phát run.
"Cám ơn chú Cao Lôi" Tiểu Văn ngẩng đầu đối với Cao Lôi cười cười, nửa gương mặt tím xanh, làm cho hắn nhìn hết sức đáng thương.
"Không sao, đừng lo lắng" Cao Lôi sờ sờ đầu Tiểu Văn, sau đó liền đem hắn đứng trên mặt đất.
Nam nhân kia nhìn thấy Cao Lôi cùng Vân Khởi, thân thể ngừng lại, hai mắt nhìn chằm chằm nhìn hai người hồi lâu, trên người Vân Khởi cùng Cao Lôi truyền đến cảm giác áp bách nhàn nhạt, làm cho nam nhân biết rõ, hai người này hắn không thể trêu vào.
"Hừ, " nam nhân oán hận trừng mắt liếc Tiểu Văn, "Tiểu tử, về sau đừng làm cho ta nhìn thấy ngươi, nếu không gặp một lần đánh một lần, " nói xong, nam nhân xoay người rời đi.
Nhìn thấy nam nhân đi rồi, Đồng Hạo lúc này mới đi đến Tiểu Văn bên cạnh, lo lắng nói:
"Tiểu Văn em không sao chớ?" Rồi sau đó lại nhìn nam nhân đi xa
"Tiểu Văn, chuyện gì đã xảy ra, nam nhân kia tại sao lại đánh em?"
Tiểu Văn cúi đầu, thanh âm có chút khó chịu
"Em cùng mẹ em đã hai ngày chưa ăn cơm rồi, em đi cửa thành làm dẫn đường cho người ta, bởi vì em lấy công ít hơn, cho nên..."
Nguyên lai vừa rồi người nọ cũng là dựa vào dẫn đường cho người khác mà kiếm tiền, nhưng là hắn muốn công nhiều hơn, Tiểu Văn lại muốn ít, cho nên nhiều người lựa chọn chọn Tiểu văn hơn, vì thế nên đắc tội với người nọ.
"Không sao, " Vân Khởi sờ sờ đầu Tiểu Văn, sau đó từ trong bao xuất ra vài túi mì ăn liền đưa cho Tiểu Văn
"Đi đưa cho mẹ em ăn đi!"
"Không được, " Tiểu Văn lắc đầu
"Chị đã cho ta rất nhiều, em không thể lại lấy của chị a."
Tiểu Văn kiên quyết nói, Vân Khởi là người lạnh lùng, rất ít người có thể nhìn vào mắt của nàng, nhưng đứa bé tầm buốn năm tuổi này lại để cho nàng đặt ở trong lòng.
Tiểu Văn mặc dù nhỏ, không có bản lãnh gì lớn, nhưng ở mạt thế, có rất nhiều người trưởng thành đều không chịu nổi mạt thế tàn khốc mà tự mình cam chịu, hoặc là tự sát, chối bỏ trách nhiệm, mà đưa bé này lại kiên cường hi vọng sống sót, cố gắng sống sót, có tôn nghiêm sống sót.
Đột nhiên, Vân Khởi nghĩ đến cái gì, đối với Tiểu Văn nói:
"Tiểu Văn, em nguyện ý làm quản gia của chị không?"
"Dạ?" Tiểu Văn ngẩng đầu, có chút không hiểu nhìn Vân Khởi.
Cao Lôi cùng Đồng Hạo cũng đồng dạng nghi hoặc nhìn về phía Vân Khởi, không hiểu Vân Khởi đang nói cái gì.
Vân Khởi cười một tiếng đối với hai người Cao Lôi nói:
"Chúng ta mặc dù mua phòng ở, nhưng là ta cũng sẽ không giặt quần áo nấu cơm, quét dọn vệ sinh" nói rồi đối với Tiểu Văn nói:
"Nếu như em nguyện ý, cùng với mẹ dời đến nhà chị, chịu trách nhiệm áo cơm của chúng ta, về sau em chính là quản gia của chị!"
Tiểu Văn nghe lời nói Vân Khởi, khuôn mặt nhỏ nhắn vô cùng bẩn thỉu lập tức sáng lên, liều mạng gật đầu
"Vâng vâng, Em... em nhất định sẽ làm quản gia của chị thật tốt a."
Tiểu Văn biết rõ, đây là Vân Khởi đang chiếu cố mẹ con bọn họ, nếu không không biết có bao nhiêu người muốn tranh nhau tranh cướp để làm quản gia của chị ấy.
Từ đó, Vân Khởi liền có thêm một tiểu quản gia.
Rất nhiều năm sau, lúc Tiểu Văn trở thành một dị năng giả cao cấp nhất, có rất nhiều người khó hiểu, rõ ràng chu Văn đại nhân có thực lực mạnh như vậy, có thể ở Vân Khởi điện hạ trong tay mưu được vị trí cao hơn, tại sao lại cam tâm làm quản gia cho Vân Khởi điện hạ?
Mỗi lần Tiểu Văn nghe được những nghi vấn như vậy, cũng sẽ nhịn không được lộ ra cảm kích tươi cười "Bởi vì mọi thứ của ta hết thảy đều là chị ấy cho, như vậy ta sẽ không dùng âm mưu xấu xa báo đáp ân tình của chị ấy."
Vân Khởi ba người vốn muốn đi cùng Tiểu Văn tìm mẹ của hắn, sau đó lại trở về cư xá, nhưng không nghĩ tới căn cứ đối với dị năng giả, phát ra nhiệm vụ.
Nguyên lai, tang thi lại muốn vây công căn cứ, mỗi lần như lúc này, căn cứ sẽ tổ chức dị năng giả đi săn giết tang thi cấp cao.
Tang thi sẽ không sinh sôi nảy nở, cho nên giết một tang thi, trên thế giới sẽ thiếu một cái nguy hiểm, tang thi tấn công căn cứ, đây là một cái cơ hội tốt để giết chết tang thi.
Nhân loại ở căn cứ xung quanh chôn rất nhiều thuốc nổ, nhưng là những thuốc nổ này chỉ có thể nổ chết vài tang thi cấp thấp, tang thi cấp cao đã có bộ não của trẻ em, thuốc nổ đối bọn họ căn bản không có dùng được.
Hơn nữa tang thi cấp cao có thể chỉ huy tang thi cấp thấp, theo tang thi tiến hóa, tang thi sẽ tiến hóa càng ngày càng khó đối phó, hiện tại chỉ có thể thừa dịp giết nhiều tang thi một chút.
Vân Khởi cùng Cao Lôi ba người cùng đi vào đại sảnh nhiệm vụ ở trung tâm căn cứ.
Trong đại sảnh đã tụ tập không ít dị năng giả ở căn cứ, còn có rất nhiều dị năng giả đang ở lục tục đi đến.
Với những dị năng giả ở căn cứ, căn cứ cung cấp bảo vệ, đề cao đãi ngộ, như vậy dị năng giả cũng có trách nhiệm săn giết tang thi đi bảo vệ căn cứ, bảo vệ dân chúng bình thường.
Đại sảnh nhiệm vụ rất lớn, rất huyên náo ồn ào, dị năng giả tới rất nhiều.
Vân Khởi ba người đứng ở một cái góc tầm thường, chờ mọi người tụ tập đầy đủ.
Nửa giờ sau, dị năng giả ở căn cứ trên cơ bản đều tụ tập tại đại sảnh nhiệm vụ, Vân Khởi con mắt đảo qua, trong nội tâm đã hiểu rõ, dị năng giả ở đây ước chừng có hơn trăm người.
Trên trăm dị năng giả xác thực là một cỗ lực lượng không nhỏ a.
Nhưng những dị năng giả này phần lớn tất cả đều là dị năng sơ cấp, chỉ có cá biệt một dị năng giả cấp bốn, một cái cấp năm dị năng giả cũng không có.
"Mọi người im lặng!"
Một người đàn ông trung niên theo phía trong đại sảnh nhiệm vụ đi lên trên đài cao đại sảnh nhiệm vụ, đối với dưới đài đám người ồn ào cao giọng nói.
Đám người lập tức yên tĩnh, nam nhân cười gật đầu, đối tình huống như thế này rất hài lòng.
"Mời mọi người dưới đài chú ý, giờ chủ thành Chu Khuê sẽ nói chi tiết cụ thể lần tang thi vây thành này!"
Chỉ thấy một nam nhân trung niên gầy gò từ phía sau đi ra, sau lưng còn đi theo một người nam nhân anh tuấn tuổi còn trẻ, là Khung Phong.
Khung Phong dường như cảm thấy ánh mắt Vân Khởi, đôi mắt như chim ưng trong nháy mắt liền bắt được ánh mắt Vân Khởi, rồi sau đó trên mặt nhanh chóng lộ ra một nụ cười sáng lạn.
Chu khuê khuôn mặt có chút trầm trọng "Mọi người khỏe, ta là chu khuê, nghĩ đến mọi người cũng biết mục đích lần này mời mọi người tập trung ở đây, chính là do tang thi vây thành lần này, tang thi vây thành lần này số lượng lớn nhất trước giờ!" Chu khuê sắc mặt lạnh lùng, nói ra, nhưng là làm cho trong lòng người trầm xuống.
"Theo tin tức có thể tin cậy, tang thi lần này vây thành sở dĩ quy mô lớn, bởi vì có một con tang thi cấp bảy chỉ huy!"
"Bốp!"
"A a a …" bé trai phát ra tiếng kêu lớn, đau đớn cúi thấp đầu nhịn xuống, thân thể bé trai nhỏ gầy đong đưa ở giữa không trung, giống như là chiếc lá nhỏ, bất cứ lúc nào cũng có thể bị gió thổi bay đi.
Bên cạnh, người đi đường nhìn thấy hoặc là đứng ở cửa lều làm như đối với tình huống như thế nhìn quen lắm rồi, vẫn là việc không có liên quan, không có chút ý tứ nào muốn tiến lên giúp.
"Chị, chị, kia hình như là Tiểu Văn a" Đồng Hạo chỉ đứa bé bị nam nhân kia xách cổ áo đong đưa ở giữa không trung quay sang Vân Khởi nói.
Vân Khởi cùng Cao Lôi vừa nghe thấy, ngẩng đầu nhìn lại, quả nhiên bé trai kia mặc dù cúi đầu, nhưng nhìn nửa mặt bên, cũng nhận ra, đứa bé dẫn đường cho bọn họ Tiểu Văn.
Vân Khởi dừng bước, quay đầu nhìn về nam nhân kia đi đến, Đồng Hạo lại nhanh chóng chạy trước đến bên cạnh nam nhân kia, chỉ nam nhân nói
"Ngươi mau buông Tiểu Văn ra."
"Anh Đồng Hạo" Tiểu Văn vốn tưởng rằng hôm nay lại bị đánh một hồi, lại không nghĩ tới thế nhưng thấy được chị Vân Khởi, chú Cao Lôi, còn có anh Đồng Hạo, nhịn xuống nước mắt rơi xuống, ánh mắt lại có chua xót.
"Tiểu tử, ngươi là ai, dám quản chuyện của lão tử ta?" Nam nhân nhìn thấy Đồng Hạo chỉ cao tới eo hắn, khinh thường nói.
"Hừ, ngươi mau buông ra Tiểu Văn, nếu không đừng trách ta không khách khí, " Đồng Hạo bây giờ đã là dị năng giả cấp bốn, coi như cũng là cao thủ, người bình thường căn bản không để vào mắt.
"Tiểu tử, ngươi khẩu khí thật lớn, nhìn ta có đánh chết ngươi không" kia nam nhân nói, liền vứt bỏ trong tay Tiểu Văn, Tiểu Văn lập tức giống như là rác rưởi bị nam nhân tiện tay ném đi.
"Bụp!"
Cao Lôi nhanh chóng tiến lên đỡ Tiểu Văn, hắn có thể cảm giác được thân thể đứa bé này phát run.
"Cám ơn chú Cao Lôi" Tiểu Văn ngẩng đầu đối với Cao Lôi cười cười, nửa gương mặt tím xanh, làm cho hắn nhìn hết sức đáng thương.
"Không sao, đừng lo lắng" Cao Lôi sờ sờ đầu Tiểu Văn, sau đó liền đem hắn đứng trên mặt đất.
Nam nhân kia nhìn thấy Cao Lôi cùng Vân Khởi, thân thể ngừng lại, hai mắt nhìn chằm chằm nhìn hai người hồi lâu, trên người Vân Khởi cùng Cao Lôi truyền đến cảm giác áp bách nhàn nhạt, làm cho nam nhân biết rõ, hai người này hắn không thể trêu vào.
"Hừ, " nam nhân oán hận trừng mắt liếc Tiểu Văn, "Tiểu tử, về sau đừng làm cho ta nhìn thấy ngươi, nếu không gặp một lần đánh một lần, " nói xong, nam nhân xoay người rời đi.
Nhìn thấy nam nhân đi rồi, Đồng Hạo lúc này mới đi đến Tiểu Văn bên cạnh, lo lắng nói:
"Tiểu Văn em không sao chớ?" Rồi sau đó lại nhìn nam nhân đi xa
"Tiểu Văn, chuyện gì đã xảy ra, nam nhân kia tại sao lại đánh em?"
Tiểu Văn cúi đầu, thanh âm có chút khó chịu
"Em cùng mẹ em đã hai ngày chưa ăn cơm rồi, em đi cửa thành làm dẫn đường cho người ta, bởi vì em lấy công ít hơn, cho nên..."
Nguyên lai vừa rồi người nọ cũng là dựa vào dẫn đường cho người khác mà kiếm tiền, nhưng là hắn muốn công nhiều hơn, Tiểu Văn lại muốn ít, cho nên nhiều người lựa chọn chọn Tiểu văn hơn, vì thế nên đắc tội với người nọ.
"Không sao, " Vân Khởi sờ sờ đầu Tiểu Văn, sau đó từ trong bao xuất ra vài túi mì ăn liền đưa cho Tiểu Văn
"Đi đưa cho mẹ em ăn đi!"
"Không được, " Tiểu Văn lắc đầu
"Chị đã cho ta rất nhiều, em không thể lại lấy của chị a."
Tiểu Văn kiên quyết nói, Vân Khởi là người lạnh lùng, rất ít người có thể nhìn vào mắt của nàng, nhưng đứa bé tầm buốn năm tuổi này lại để cho nàng đặt ở trong lòng.
Tiểu Văn mặc dù nhỏ, không có bản lãnh gì lớn, nhưng ở mạt thế, có rất nhiều người trưởng thành đều không chịu nổi mạt thế tàn khốc mà tự mình cam chịu, hoặc là tự sát, chối bỏ trách nhiệm, mà đưa bé này lại kiên cường hi vọng sống sót, cố gắng sống sót, có tôn nghiêm sống sót.
Đột nhiên, Vân Khởi nghĩ đến cái gì, đối với Tiểu Văn nói:
"Tiểu Văn, em nguyện ý làm quản gia của chị không?"
"Dạ?" Tiểu Văn ngẩng đầu, có chút không hiểu nhìn Vân Khởi.
Cao Lôi cùng Đồng Hạo cũng đồng dạng nghi hoặc nhìn về phía Vân Khởi, không hiểu Vân Khởi đang nói cái gì.
Vân Khởi cười một tiếng đối với hai người Cao Lôi nói:
"Chúng ta mặc dù mua phòng ở, nhưng là ta cũng sẽ không giặt quần áo nấu cơm, quét dọn vệ sinh" nói rồi đối với Tiểu Văn nói:
"Nếu như em nguyện ý, cùng với mẹ dời đến nhà chị, chịu trách nhiệm áo cơm của chúng ta, về sau em chính là quản gia của chị!"
Tiểu Văn nghe lời nói Vân Khởi, khuôn mặt nhỏ nhắn vô cùng bẩn thỉu lập tức sáng lên, liều mạng gật đầu
"Vâng vâng, Em... em nhất định sẽ làm quản gia của chị thật tốt a."
Tiểu Văn biết rõ, đây là Vân Khởi đang chiếu cố mẹ con bọn họ, nếu không không biết có bao nhiêu người muốn tranh nhau tranh cướp để làm quản gia của chị ấy.
Từ đó, Vân Khởi liền có thêm một tiểu quản gia.
Rất nhiều năm sau, lúc Tiểu Văn trở thành một dị năng giả cao cấp nhất, có rất nhiều người khó hiểu, rõ ràng chu Văn đại nhân có thực lực mạnh như vậy, có thể ở Vân Khởi điện hạ trong tay mưu được vị trí cao hơn, tại sao lại cam tâm làm quản gia cho Vân Khởi điện hạ?
Mỗi lần Tiểu Văn nghe được những nghi vấn như vậy, cũng sẽ nhịn không được lộ ra cảm kích tươi cười "Bởi vì mọi thứ của ta hết thảy đều là chị ấy cho, như vậy ta sẽ không dùng âm mưu xấu xa báo đáp ân tình của chị ấy."
Vân Khởi ba người vốn muốn đi cùng Tiểu Văn tìm mẹ của hắn, sau đó lại trở về cư xá, nhưng không nghĩ tới căn cứ đối với dị năng giả, phát ra nhiệm vụ.
Nguyên lai, tang thi lại muốn vây công căn cứ, mỗi lần như lúc này, căn cứ sẽ tổ chức dị năng giả đi săn giết tang thi cấp cao.
Tang thi sẽ không sinh sôi nảy nở, cho nên giết một tang thi, trên thế giới sẽ thiếu một cái nguy hiểm, tang thi tấn công căn cứ, đây là một cái cơ hội tốt để giết chết tang thi.
Nhân loại ở căn cứ xung quanh chôn rất nhiều thuốc nổ, nhưng là những thuốc nổ này chỉ có thể nổ chết vài tang thi cấp thấp, tang thi cấp cao đã có bộ não của trẻ em, thuốc nổ đối bọn họ căn bản không có dùng được.
Hơn nữa tang thi cấp cao có thể chỉ huy tang thi cấp thấp, theo tang thi tiến hóa, tang thi sẽ tiến hóa càng ngày càng khó đối phó, hiện tại chỉ có thể thừa dịp giết nhiều tang thi một chút.
Vân Khởi cùng Cao Lôi ba người cùng đi vào đại sảnh nhiệm vụ ở trung tâm căn cứ.
Trong đại sảnh đã tụ tập không ít dị năng giả ở căn cứ, còn có rất nhiều dị năng giả đang ở lục tục đi đến.
Với những dị năng giả ở căn cứ, căn cứ cung cấp bảo vệ, đề cao đãi ngộ, như vậy dị năng giả cũng có trách nhiệm săn giết tang thi đi bảo vệ căn cứ, bảo vệ dân chúng bình thường.
Đại sảnh nhiệm vụ rất lớn, rất huyên náo ồn ào, dị năng giả tới rất nhiều.
Vân Khởi ba người đứng ở một cái góc tầm thường, chờ mọi người tụ tập đầy đủ.
Nửa giờ sau, dị năng giả ở căn cứ trên cơ bản đều tụ tập tại đại sảnh nhiệm vụ, Vân Khởi con mắt đảo qua, trong nội tâm đã hiểu rõ, dị năng giả ở đây ước chừng có hơn trăm người.
Trên trăm dị năng giả xác thực là một cỗ lực lượng không nhỏ a.
Nhưng những dị năng giả này phần lớn tất cả đều là dị năng sơ cấp, chỉ có cá biệt một dị năng giả cấp bốn, một cái cấp năm dị năng giả cũng không có.
"Mọi người im lặng!"
Một người đàn ông trung niên theo phía trong đại sảnh nhiệm vụ đi lên trên đài cao đại sảnh nhiệm vụ, đối với dưới đài đám người ồn ào cao giọng nói.
Đám người lập tức yên tĩnh, nam nhân cười gật đầu, đối tình huống như thế này rất hài lòng.
"Mời mọi người dưới đài chú ý, giờ chủ thành Chu Khuê sẽ nói chi tiết cụ thể lần tang thi vây thành này!"
Chỉ thấy một nam nhân trung niên gầy gò từ phía sau đi ra, sau lưng còn đi theo một người nam nhân anh tuấn tuổi còn trẻ, là Khung Phong.
Khung Phong dường như cảm thấy ánh mắt Vân Khởi, đôi mắt như chim ưng trong nháy mắt liền bắt được ánh mắt Vân Khởi, rồi sau đó trên mặt nhanh chóng lộ ra một nụ cười sáng lạn.
Chu khuê khuôn mặt có chút trầm trọng "Mọi người khỏe, ta là chu khuê, nghĩ đến mọi người cũng biết mục đích lần này mời mọi người tập trung ở đây, chính là do tang thi vây thành lần này, tang thi vây thành lần này số lượng lớn nhất trước giờ!" Chu khuê sắc mặt lạnh lùng, nói ra, nhưng là làm cho trong lòng người trầm xuống.
"Theo tin tức có thể tin cậy, tang thi lần này vây thành sở dĩ quy mô lớn, bởi vì có một con tang thi cấp bảy chỉ huy!"
Tác giả :
Lưu Cẩn Du